Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi

Chương 35: Truy nã

86@-

Làn sóng dư luận trên mạng luôn lan nhanh chóng mặt, nhất là trong một trò chơi toàn diện mà hàng triệu người đều dõi theo.


Hành vi của người chơi có tên Anh Đây Chính Là Truyền Thuyết cùng cách xử lý sau đó vẫn luôn là tâm điểm chú ý.


Nếu không xử lý đủ thỏa đáng, thì trong tương lai, sẽ có không ít người bắt chước theo.


Vì vậy—


Bước đầu tiên: Phải thể hiện rõ những quy tắc vốn có của “trò chơi”.


Trong Giáo hội Ánh Sáng ở thành Geno, Yuna đang dùng mảnh vải sạch lau vết máu còn sót lại trên nền nhà, vẻ mặt cô xen lẫn một tia lo lắng: “Sao lại xảy ra chuyện khủng khiếp như vậy chứ?”


Một nữ đồng nghiệp bưng thau nước dưới đất lên, đáp: “Đoàn kỵ sĩ đã bắt được tên sát nhân độc ác kia rồi, chắc sắp tới sẽ đưa ra xét xử thôi.”


“Vả lại Thần sẽ phù hộ cho mọi người mà, đừng lo quá, Yuna.”


Thế nhưng khi nghe đồng nghiệp nói vậy, trong đầu Yuna lại hiện lên hình ảnh của chàng thanh niên tóc vàng mà cô vừa thấy. Người tóc vàng thì không hiếm, mắt vàng cũng có thể có, nhưng tóc vàng, mắt vàng, trên người lại mang sức mạnh thuộc tính ánh sáng, thì trên đời này, Yuna chỉ biết đúng một người.


Nhưng mà, Thánh Tử chẳng phải nên đang ở đại giáo đường sao?


Cô bắt đầu nghi ngờ bản thân nhìn nhầm, chần chừ quay sang hỏi đồng nghiệp kia: “Này, lúc nãy cậu có thấy…”


Đồng nghiệp lúc này đột nhiên mở lời: “À đúng rồi, cậu có biết không Yuna… Hửm? Vừa nãy cậu định nói gì à?”


Yuna lập tức xua tay: “Không có gì không có gì, vừa nãy cậu định nói gì cơ?”


Đồng nghiệp cũng không để tâm nhiều, cô cầm cây lau nhà bên cạnh lên, nói: “Tớ định nói là, nghe nói lần này bắt được tên tội phạm đó, không phải là thành viên của đoàn kỵ sĩ, mà là một vị tiên sinh đi ngang qua.”


Yuna kinh ngạc nói: “Thật sao?”


“Ừ, bình thường những chuyện như thế này đều do đoàn kỵ sĩ hoặc vệ binh xử lý… Nhưng lần này, vị tiên sinh kia tình cờ có mặt ở đó, trước khi đoàn kỵ sĩ tới đã tự mình giải quyết xong rồi.” Cô cảm thán, “Giá mà có thể gặp mặt vị anh hùng vô danh đó thì tốt quá. Nguyện Thần phù hộ cho ngài ấy, nguyện ánh sáng chiếu rọi ngài ấy.”



Yuna nhìn nét mặt thành kính của đồng nghiệp, không nhịn được bật cười khẽ: “Tuy không biết vị tiên sinh đó là ai, nhưng mà…”


Cô cũng mở lời nói: “Nguyện ánh sáng soi rọi ngài ấy.”


Bước thứ hai: Để người chơi vượt ngục thành công.


Ngay lúc này, một cô gái tóc đen chạy vào, nói với Yuna và người đồng nghiệp: “Hai người biết không! Tên tội phạm đó vượt ngục rồi!”


Yuna kinh ngạc mở to mắt: “Cái gì?!”


Cô gái tóc đen cắn môi: “Khi tên tội phạm đó bị bắt, vết thương trên người tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng rất nghiêm trọng, lẽ ra sẽ ảnh hưởng đến hành động… Thế mà chỉ một thoáng sơ sẩy, kẻ đó đã trốn thoát rồi!”


Đồng nghiệp sững người: “Chẳng lẽ là ma pháp ánh sáng? Không, không thể nào! Nếu thuộc tính của người đó là ánh sáng thì tuyệt đối không thể làm ra chuyện tà ác như vậy!”


“Có thể hai người không biết, thuộc tính ma pháp Mộc và Thủy cũng tồn tại kỹ năng có hiệu quả chữa trị, loại thứ nhất có thể tăng cường sinh mệnh lực, còn loại thứ hai hơi giống với Tịnh Hóa của Giáo hội…” Cô gái tóc đen nói: “Nhưng mà, nhưng mà ma pháp hệ Hỏa tuyệt đối không thể có thuộc tính chữa trị!”


Bước thứ ba: Phát động lệnh truy nã, đồng thời đưa ra lợi ích đủ lớn cho những người chơi không bị giam giữ.


Cô gái tóc đen tiếp tục: “Đoàn kỵ sĩ đã công bố chân dung của kẻ đó, Giáo hội chắc chắn cũng sẽ có động thái tương ứng…”


Những đứa trẻ sống trong Giáo hội Ánh Sáng, mang thiên phú ánh sáng, thường bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh, phần lớn đều đơn thuần, thiện lương, mang lòng từ bi với vạn vật. Yuna chắp tay thành tư thế cầu nguyện, nói khẽ: “Nhưng, đối với những thường dân đã phải gánh chịu thương tổn, hung thủ lại đang lẩn trốn giữa đám đông, họ chắc hẳn cũng đang rất sợ hãi, đúng không?”


“Các con đang nói chuyện gì vậy? Đã dọn dẹp phòng xong chưa?” Một người đàn ông cũng mặc trang phục giáo sĩ, tay ôm kinh điển đi vào.


“Thưa Giám mục! Về tin tức của tên tội phạm đó——”


Ba cô gái lo lắng cất tiếng hỏi.


Giám mục sững người, ánh mắt vốn nghiêm nghị liền trở nên hòa hoãn hơn: “Các con đang lo lắng về chuyện này à.”


“Tuy không phù hợp với quy định, nhưng ta có thể tiết lộ một chút tin tức cho các con trước.”


“Mới vừa rồi, Thánh Tử đại nhân đã biết về thảm kịch xảy ra ở đây. Để giúp đoàn kỵ sĩ sớm bắt được tội phạm, ngài đã kết hợp ma pháp truy tung với hình ảnh. Chỉ cần kẻ bị truy nã đi qua một thành phố có giáo hội, lệnh truy nã sẽ hiện tọa độ trong khu vực đó, khiến hắn không còn chỗ nào để trốn.”



“Tuy nhiên, để tránh có người lợi dụng lệnh truy nã làm việc xấu, Thánh Tử đại nhân đã thiết lập giới hạn cho nó — chỉ những kẻ phạm tội nghiêm trọng đã bị kết tội mới có thể bị ma pháp truy tung phát hiện. Và mỗi lần sử dụng sẽ đều bị ghi lại để phòng ngừa việc lạm dụng quyền lực.”


“Có thể nhanh chóng phát minh ra một loại ma pháp hoàn toàn mới như vậy… Thánh Tử đại nhân quả là phi phàm!” Đôi mắt Yuna sáng rỡ, ánh lên vẻ ngưỡng mộ.


Nhưng vị giám mục lại có chút nghi hoặc: “Chỉ có điều… điều duy nhất khiến ta để tâm, là Thánh Tử đại nhân làm sao có thể biết chuyện này nhanh đến vậy? Rõ ràng ta còn chưa kịp báo cáo lên trên…”


Yuna chớp chớp mắt, nhớ lại chàng thanh niên tóc vàng mà cô đã nhìn thấy trước đó, khóe môi bất giác cong lên một nụ cười nhẹ.


Đồng nghiệp bên cạnh sau khi Giám mục rời đi thì nghi hoặc nhìn cô: “Cậu đang cười gì vậy?”


Yuna cong mắt, mỉm cười: “Là bí mật!”


Nói ngắn gọn, tức là mở tọa độ của “người chơi bị dán lệnh truy nã”, để những người chơi khác đang muốn chia phần có thể biết vị trí và phản ứng kịp thời.


Cảm xúc thì khó đạt được, nhưng lợi ích thì luôn tồn tại.


Andyver, người đã quay trở lại đại điện Giáo hội bằng ma pháp truyền tống, cảm thán: “Chuyện này làm tôi nhớ đến lúc trước chơi game, trong game cũng có cơ chế truy nã… Có lần tôi vừa hay gặp, đối phương dứt khoát cởi hết trang bị để tôi giết anh ta, sau đó chúng tôi chia đôi tiền thưởng.”


Anh lẩm bẩm: “Cho nên, ngoài việc đưa ra lợi ích thì còn cần thêm…”


… một số người chơi cảm thấy quyền lợi của bản thân bị tổn hại.


Người chơi với ID Medusa bị binh lính chặn ngay cổng thành, cô trợn to mắt kinh ngạc: “Tại sao tôi không được vào thành?!”


Binh lính nghiêm túc trả lời: “Đây là quy định, hiện tại thành Geno cấm xuất nhập.”


Medusa khó khăn lắm mới chạy từ một đầu bản đồ tới, sắp sửa có thể thắp sáng điểm dịch chuyển mới, kết quả lại bị kẹt ở cửa không cho vào?! Vậy sau này cô chẳng phải lại phải chạy lại một lần nữa sao!


Cô tức tối hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? Ít ra cũng phải cho tôi lý do chứ!”


Nhưng binh lính hoàn toàn không có ý định trả lời.


Medusa tức chết đi được, lúc này mới đột nhiên chú ý đến, tên thành phố này hơi quen thuộc – cô suy nghĩ một chút, lập tức mở diễn đàn game hậu trường có thể đồng bộ đăng nhập, còn bấm vào lệnh truy nã ở góc trên bên phải.



“Quả nhiên là chỗ này…!!” –Medusa phản ứng lại, lập tức đăng bài hỏi trên diễn đàn.


Cấp độ hiện tại của người chơi không cao, đoàn kỵ sĩ và Giáo hội vẫn có thể xử lý. Nhưng việc nâng cấp cấp độ của người chơi khác với việc luyện tập và khai khiếu của người bình thường trong thế giới này, người chơi chỉ cần làm nhiệm vụ nhận đủ kinh nghiệm, là có thể thăng cấp lên cấp tối đa mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.


Nhưng tương ứng, cấp độ của người chơi có "trần nhà", chỉ cần đạt đến đỉnh điểm mà game hiện tại mở ra, thì họ sẽ không thăng cấp nữa, không thể tiếp tục tiến bộ.


Trong đoàn kỵ sĩ, phần lớn người có cấp bậc không cao, nên gần như không thể đánh bại những người chơi ở cấp tối đa trong tương lai. Vì vậy, phương án tốt nhất là để người chơi xử lý lẫn nhau, đồng thời thể hiện rõ thái độ của hầu hết các thành phố trong game.


Diễn đàn trò chơi >>> Khu giao lưu >>> Khu thảo luận


Chủ đề: Có ai đang ở thành Geno không? Hỏi chút bên trong có chuyện gì vậy! Giờ không vào được nữa rồi!!


Cái gì? Bên đó giờ không vào được á? Tôi không để ý, để tôi hỏi giúp cô xem sao?


Hỏi ra rồi!


Rất nhanh, Medusa đã tìm ra lý do từ diễn đàn — thật sự là vì cái tên người chơi giết người kia sao?!


Medusa siết chặt nắm đấm, lớn tiếng mắng trên diễn đàn: Tức chết tôi rồi!!! Tọa độ lệnh truy nã ở đâu? Ngay trong thành à! Các người không cho tôi vào thì tôi làm sao ra tay! Tức quá!! Người chơi trong thành chúng ta kết bạn đi! Gỡ lệnh truy nã để tôi vào đi! Tôi cho các người gấp đôi tiền! Tôi không muốn chạy bản đồ lại một lần nữa!


“Sao vừa hay lại chọn ngay thành Geno vậy? Thành phố này nổi tiếng là đoàn kết chặt chẽ cơ mà.” Andyver nhìn lệnh truy nã trước mặt mình, bất lực nói.


Các thành phố khác chưa chắc sẽ làm ầm ĩ vì một tên tội phạm trốn thoát, nhưng thành Geno thì sẽ. Sức ảnh hưởng của Giáo hội Ánh Sáng trong thành phố này quá mạnh, kéo theo cả đoàn kỵ sĩ vốn thuộc về Vương quốc cũng từng nhận được sự giúp đỡ của Giáo hội.


Vì vậy, họ mới dám sử dụng lệnh truy nã do Giáo hội phát hành mà không có sự phê chuẩn của Vương quốc.


“…Lúc trước hình như cô có nhắc đến, điện hạ Cyrus muốn gặp ta?” Đó là chuyện xảy ra sau lần Andyver phát quà cho các người chơi thử nghiệm. Anh nheo mắt cười với Camilla vừa gõ cửa bước vào: “Phiền cô chuyển lời đến điện hạ Cyrus, nói là bây giờ ta rảnh rồi.”


Để tránh việc Vương quốc nghi ngờ Giáo hội có dị tâm, vẫn nên mau chóng tìm vị đại hoàng tử kia giải quyết chuyện lệnh truy nã thì hơn.


Tiễn Camilla rời khỏi phòng, Andyver cúi đầu, giơ tay xóa bỏ ma pháp bóng tối không mấy rõ ràng còn sót lại trên lệnh truy nã trống trước mắt: “… Ít nhất cũng phải nói trước với tôi một tiếng chứ, giả mạo thân phận Thánh Tử, đây là trọng tội đấy.”


“Nhưng nói cho cùng thì chúng ta vốn cũng là một người, thế nên không tính là mạo danh… Ừm, vậy thì không sao rồi.”



Ngón tay Andyver gõ nhẹ lên khoảng trống trên tờ lệnh truy nã trước mắt, trong đầu đang cân nhắc nên lựa lời thế nào sau khi đại hoàng tử đến.


Ở phía bên kia, Medusa đang tức điên lên đến mức muốn offline, đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe ngựa đang chầm chậm đi tới, người đàn ông ngồi ở vị trí người đánh xe – chính là một trong những nhân vật chính gây ra cuộc tranh cãi lần này.


Thiếu niên tóc trắng, mắt tím thấy lính gác ngăn cản thì hơi khựng lại, nghi hoặc hỏi: “Giờ không được rời khỏi đây sao?”


Từ trong xe vang lên một giọng nữ trong trẻo và thanh thoát: “Xảy ra chuyện gì thế, Lorenzo?”


Lorenzo quay đầu lại, trả lời người trong xe: “Tiểu thư, có lẽ chúng ta cần ở lại thành Geno thêm một thời gian nữa.”


“…Vậy à, thế thì quay về khách đ**m thôi.”


Medusa: “…”


Medusanhìn qua cửa kính xe, thấy khuôn mặt xinh đẹp thoáng hiện rồi vụt qua cùng mái tóc đỏ mềm mại buông xõa. Đôi mắt xanh lam lấp lánh như bảo thạch, kết hợp cùng màu tóc đỏ rực khiến người nhìn không thể rời mắt. Cô lập tức chụp màn hình theo bản năng. Dù hình ảnh bị mờ nhoè, nhan sắc ấy vẫn nổi bật đến mức khiến tim cô khẽ rung động. Đến khi hoàn hồn lại, chiếc xe đã đi xa mất rồi.


Medusabỗng gào lên một tiếng, lại tiếp tục chửi rủa cái tên người chơi đã khiến cô kẹt ngoài cửa.


“Khó khăn lắm mới gặp được một chị gái khiến tim mình loạn nhịp! Cái tên ngu xuẩn hại mình không vào được cửa kia, cái tên phá hoại chuyện tốt của mình!!”


Medusalại một lần nữa giận dữ xông lên diễn đàn.


Diễn đàn trò chơi >>> Khu giao lưu >>> Khu thảo luận


Chủ đề: Chị em ơi tui vừa thấy anh tóc trắng trong PV, nhưng tim tui lại rung động vì chị gái đi cùng ảnh!!!


Tui có thể tăng tiền truy nã, tống cái thằng khốn ngu xuẩn đó vào ngục!!! Tui muốn vào cửa! Tui muốn vào cửa! Tui muốn bước vào tim chị gái ấy!! Tóc trắng buông tay chị đẹp ra! Để tui đến!!! 


Ngồi trong xe ngựa, Ledia bỗng hắt xì một cái.


Lorenzo quay đầu: “Sao vậy?”


Ledia suy nghĩ một chút: “Chắc là Andyver đang nói xấu tôi?”


Andyver: “?”


Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Story Chương 35: Truy nã
10.0/10 từ 27 lượt.
loading...