Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Chương 31: Chỉ là NPC thôi không phải sao?
88@-
Phía nhà phát hành đã tung ra PV, cũng coi như một dạng thông báo trước, rõ ràng là thử nghiệm công khai cũng không còn xa nữa.
Con người ta hình thành một thói quen còn không cần đến một tháng, đối với những thứ mình yêu thích, lại càng muốn ôm khư khư trong tay mỗi ngày.
Ba Ra tru tréo trong nhóm: [Khi nào thử nghiệm công khai đâyyyy—— Tôi thấy như lâu lắm rồi chưa online vậy!]
Nhéo Hông: [Còn chưa qua một tuần nữa mà.]
Cha Ngươi: [Nhưng mà thật sự dài đằng đẵng——]
Ba mươi người chơi thử nghiệm kín trong nhóm cũng rất quan tâm đến tin tức từ nhà phát hành, họ sẽ nhận được thông báo sớm hơn một chút so với cư dân mạng bình thường.
Nhưng dù biết trước thời gian, thời gian phải chờ đợi cũng không hề ngắn lại.
Trong quá trình chờ đợi, các chi tiết của PV cũng đã bị những cư dân mạng hứng thú soi từng khung hình để phân tích.
Trong PV xuất hiện mấy nhân vật hoàn toàn mới, bất kể là công chúa tóc vàng với khí chất mạnh mẽ mở đầu, hay người đàn ông tóc trắng xuất hiện ngay sau đó, bối cảnh của họ đều khiến người ta nhận ra rằng đây tuyệt đối không phải là bản đồ được mở ở trấn Coca.
Đồng thời, họ cũng đang phân tích xem, người phụ nữ tóc đen mắt xám xuất hiện cùng Verdyan trong PV rốt cuộc có thân phận gì.
[Nhìn ngũ quan thì chắc chắn có quan hệ huyết thống với Ivan!]
[Vậy nghĩa là lúc đó em gái cũng có mặt sao??]
[Không thể nào, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy]
[Ai cũng biết, hình ảnh xuất hiện trong OP và ED không liên quan đến tác phẩm, cho nên PV cũng tương tự (đùa thôi)]
[Chị em ơi! Không nói nhiều, tôi thích anh chàng tóc trắng kia!]
[Chị ơi chị ơi em có thể làm cún của chị không! Mắt đỏ là gu của em á á á!]
"Khi Thượng Đế tạo ra Lorenzo, đã đổ một ít cỏ tử đằng, lại đổ thêm một ít hoa bạch dương, còn có máu của rắn… à, không cẩn thận cho hơi nhiều rồi."
"Cậu đang chơi trò Thượng Đế tạo ra con người à?" Andyver hỏi: "Lần này cậu định tạo dựng một nhân vật như thế nào? Tên là Lorenzo hả?"
"Là ảo giác của tôi sao? Dạo này cậu có vẻ rảnh rỗi quá nhỉ." Trước bàn của Phong Tuyền bày đủ loại vật liệu, cách đó không xa còn vẽ một pháp trận.
Ảo ảnh đơn thuần tất nhiên không cần quá nhiều vật liệu, giống như Phong Tuyền biến thành Ivan, cũng chỉ cần một cái búng tay.
Nhưng thân phận giả mà hắn mới tạo ra lần này, nơi cần đến không phải là một thôn làng hẻo lánh như làng tân thủ, mà là tòa lâu đài nơi hoàng gia ở, được bảo vệ an toàn nhất trong lãnh địa vương quốc.
Tuy Phong Tuyền không phải là không thể tránh được những lớp bảo vệ đó, nhưng nếu có cách dễ dàng hơn, tại sao phải tự làm khổ mình?
Andyver đáp: "Chuyến du lịch công phí hiếm có, tại sao tôi phải về sớm như vậy?"
Nhận thấy vẻ mặt suy tư của Phong Tuyền, Andyver cứng người, lập tức nhớ lại tình cảnh bị ép tăng ca trước đó, quả quyết nói: "À, nhưng tôi cũng ra ngoài khá lâu rồi, sau này sẽ về, tạm biệt, bái bai, lần sau nói chuyện."
Nói xong, Andyver chạy đi không chút do dự.
Phong Tuyền: "…Tôi còn chưa nói xong mà."
"Thôi bỏ đi." Phong Tuyền nhìn đống vật liệu trước mặt, lẩm bẩm: "Thân phận con người thì dễ ngụy tạo… nhưng hình như bọn họ thích những thứ không phải người hơn thì phải?"
Thân phận không phải người chế tạo cũng phức tạp hơn, nhưng cũng không đến mức phiền phức.
Có điều bây giờ bản đồ vẫn còn mở trong phạm vi sinh sống của loài người, những thứ không phải người có thể từ từ tính sau.
Phong Tuyền ném hết những vật liệu đã chuẩn bị xong trước mặt vào pháp trận. Hệt như một phù thủy đang chế tạo ma dược, Phong Tuyền nhìn động tác của mình, khẽ cười một tiếng.
Mà nguyên liệu quan trọng nhất của "ma dược" này —— Phong Tuyền dùng đầu ngón tay làm dao rạch lòng bàn tay mình, máu tươi từ lòng bàn tay hắn nhỏ giọt xuống pháp trận.
Theo một luồng sáng màu tím đen, "ma dược" của hắn cũng đã thực sự hoàn thành.
Sự xuất hiện của Andyver là một bất ngờ, Phong Tuyền thực ra chưa bao giờ nghĩ đến việc tạo thêm một thân phận giả nữa.
"Ừm… Lần tới cho Andyver một bất ngờ vậy." Phong Tuyền nhìn thân phận giả mới trên pháp trận, thì thầm như vậy.
Còn đến lúc đó là kinh hãi hay bất ngờ, lại là một chuyện khác.
Trong khi thế giới bên này đang trải qua những ngày tháng bình lặng, thế giới bên kia cuối cùng cũng đã đợi được đến ngày thử nghiệm công khai sau chuỗi ngày dài đằng đẵng.
Những người chơi đã sớm nhận được mã mời và khoang game do công ty game gửi tới, tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng vào khoảnh khắc server mở.
Thử nghiệm công khai giới hạn 1000 người, trong đó đương nhiên bao gồm ba mươi người chơi thử nghiệm kín trước đó.
Rõ ràng họ đều ở những nơi khác nhau, nhưng hành động vào lúc này lại vô cùng thống nhất.
Ba Ba, với tư cách là người chơi thử nghiệm kín, dù đã có kinh nghiệm nhưng vẫn có chút căng thẳng khi mở khoang game, cô cũng không rõ cảm giác hiện tại của mình là gì, có lẽ là mong đợi vào game chăng?
Ba Ba nhắm mắt lại, đóng cửa khoang game. Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể như mất trọng lực rơi xuống, sau một thoáng mất trọng lượng ngắn ngủi, Ba Ba đứng vững trên mặt đất.
Trước mắt là màn hình công nghệ cao màu xanh quen thuộc, việc đầu tiên người chơi cần làm là nhập ID.
Ba Ba có thể nhập lại ID đã chọn lúc thử nghiệm kín, đây cũng coi như một phúc lợi nhỏ dành cho người chơi thử nghiệm kín. Nếu họ chọn đổi tên, thì những ID này đương nhiên có thể bị người khác chọn.
Ba Ba không chút do dự nhập danh xưng Ba Ba, sau đó vui vẻ bước vào lại quá trình tạo hình nhân vật —— những việc này cô đều đã làm qua, nên làm lại lần nữa cũng rất thành thạo.
Lúc tạo hình khuôn mặt, Ba Ba vốn định nặn một khuôn mặt mới, nhưng sau khi do dự, cô vẫn sử dụng khuôn mặt đã dùng trước đó.
Sau khi mọi thứ hoàn tất, Ba Ba đăng nhập lại tài khoản, hít một hơi thật sâu, sau khi đã chuẩn bị đầy đủ, chọn [Xác nhận].
Chỉ trong nháy mắt, cô lại trở về ngôi làng quen thuộc.
Vừa mở mắt ra, liền thấy không xa có hai người hiện thân – chính là Nhéo một cái vào hông bạn và Thủy Vô Nguyệt.
Họ cũng đã chọn ID giống như lúc thử nghiệm kín.
"Hu hu hu hu! Cuối cùng cũng online được rồi!" Ba Bavui vẻ nhảy cẫng lên: "Đúng rồi Nhéo Hông, lần này có xóa dữ liệu làm lại từ đầu không?"
Nhéo một cái vào hông bạn trước tiên nói một câu mở đầu điển hình với khán giả đang xem livestream, sau đó mới quay đầu nói với Ba Ba: "Tôi cũng không biết nữa, nhà phát hành không nói, chúng ta hỏi thử xem là biết chứ gì?"
Vừa hay, lúc này trước mắt họ xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, là ông chú ở tiệm vũ khí.
Ba Ba mắt sáng lên: "Chú ơi! Chú còn nhớ cháu không?"
Ông chú tiệm vũ khí ngẩn ra, trên mặt lập tức lộ vẻ nghi hoặc và cảnh giác: "Các người là…?"
[Không quen biết! Xem ra là xóa dữ liệu làm lại từ đầu rồi!]
[Tuyệt vời! Cày lại từ đầu! Mọi người đều bắt đầu lại từ con số không!]
[Hu hu hu tôi cũng muốn chơi—— Tại sao tôi không phải là con ngỗng may mắn đó!]
[Nhéo Hông, Thủy ca, Ba Ba lâu rồi không gặp! Những người khác đâu rồi!]
"Những người khác? À, họ cũng online rồi, nhưng không được đưa đến cùng một chỗ… Haha, Tiểu Nạp bây giờ đang ở chỗ Giáo hội. Tôi nói với họ một tiếng trước, đây là xóa dữ liệu làm lại từ đầu, đừng có xông vào Giáo hội rồi bị người ta đánh bay ra ngoài."
Chỉ số và cấp bậc của 30 người chơi thử nghiệm kín đều trở về trạng thái ban đầu, sau đó còn phải chạy lại Giáo hội để thức tỉnh. Điểm này mọi người đều đã chuẩn bị tâm lý, nếu không thì quá bất công với những người chơi khác.
Ba người họ vừa hay là nhóm streamer, cũng đã quen với việc vừa vào game là mở livestream.
Lúc này, Ba Ba lập tức hỏi: "Đúng rồi, chú có biết Ivan bây giờ ở đâu không?"
Ông chú tiệm vũ khí ngẩn ra: "…Ivan?"
Ba Ba vừa nghe là biết ông chú cũng không biết, nghĩ đến hình ảnh trong video PV, rồi nhớ lại nơi họ gặp Ivan lần đầu tiên, Ba Ba nhanh chân nói: "Vậy tạm biệt chú, cháu đi tìm Ivan trước đây!"
Lúc này, Nhéo một cái vào hông bạn nhận được tin nhắn từ Thả Tui Ra Tui Muốn Nạp.
Thả Tui Ra Tui Muốn Nạp: [Hông ca, anh chắc chứ? Nhưng tui vừa gọi giám mục đến, ổng vẫn nhớ tôi mà!]
[Tôi còn đặc biệt hỏi Thánh Tử còn ở đó không, Giám mục nói Thánh Tử đã về từ lâu rồi, còn nói chuyện lần trước Thánh Tử vốn định cảm ơn chúng ta, nhưng chúng ta biến mất rồi, nên chỉ để lại lời nhắn, yêu cầu Giám mục đối xử tốt với chúng ta một chút.]
Nhéo một cái vào hông bạn và Thủy Vô Nguyệt liếc nhau, đúng lúc đó, ông chú chủ tiệm vũ khí nhìn họ đầy nghi hoặc:
“Vậy… Ivan là ai vậy? Từ nãy tới giờ các cậu cứ lẩm bẩm cái gì thế?”
Hai người chơi lập tức trợn tròn mắt.
Ba Ba không phải là người mù đường, trong tình huống có bản đồ thì cô đương nhiên sẽ không đi sai. Cái cây trong PV rất dễ nhận ra, Ivan cũng thường ở gần đó, Ba Ba còn có ấn tượng rõ ràng.
Thời tiết trong game rất đẹp, bây giờ hẳn là buổi chiều, nắng không gắt, gió thổi qua cũng rất mát mẻ, dùng lời của Thủy Vô Nguyệt mà nói, nơi này thật sự rất thích hợp để dưỡng lão.
Ba Ba nhanh chóng tìm thấy cái cây đó, và bên cạnh thân cây, cô thấy một bóng đen.
Trên mặt Ba Ba nở ra nụ cười đầy mưu mô, hoàn toàn không để ý đến đám bình luận đang la hét cảnh báo, mà nhẹ nhàng bước tới dưới gốc cây, sau đó đột ngột “Oa!” một tiếng: “Có bị giật mình không? I—”
Câu chưa nói hết, Ba Ba đã thấy một đôi mắt nhắm nghiền, cô ấy sững lại: “À... Verdyan? Sao anh lại ở đây?”
Thanh niên tóc đen kéo mũ trùm đầu: "Tôi đợi các người lâu lắm rồi, vốn dĩ đã định rời đi."
"Chúng tôi?" Ba Ba ngoái đầu nhìn, phát hiện Nhéo một cái vào hông bạn và Thủy Vô Nguyệt không biết đã theo sau từ lúc nào.
Ba Ba chợt nhận ra một chuyện: “Khoan đã? Anh còn nhớ chúng tôi?”
"Hửm? Tuy tôi mắt kém, nhưng trí nhớ chắc cũng không tệ lắm đâu nhỉ?" Andyver theo thói quen nói đùa một câu, sau đó mới thu lại nụ cười trên môi: "Được rồi, không nói nhiều nữa, tôi chỉ đến để chuyển một vài thứ thôi."
Andyver đưa tay ra, trong tay anh là một chiếc khuyên tai làm bằng lông vũ vàng tuyệt đẹp: "Còn nhớ quán trọ không? Tôi và cậu ấy ở cùng phòng, lúc đó cậu ấy say rượu, tôi hỏi đây là gì, cậu ấy nói là quà, muốn tặng cho những người bạn rất quan trọng."
"Tôi nghĩ, chắc là chỉ các người đó?"
["Ivan Ivan, nhìn này tôi vừa cứu cậu—— Có phần thưởng gì không!"]
["Quà tặng thì… xin hãy đợi tôi một thời gian được không? Một số vật liệu không tiện tìm lắm."]
Trong ký ức, nụ cười của chàng thiếu niên vẫn dịu dàng như thuở ban đầu. Ba Ba nhìn chăm chú chiếc khuyên tai có hình dáng gần giống với phụ kiện trên tóc thiếu niên, chớp mắt chậm rãi, ngây người.
Rõ ràng chỉ là một NPC mà thôi… đúng không?
Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Phía nhà phát hành đã tung ra PV, cũng coi như một dạng thông báo trước, rõ ràng là thử nghiệm công khai cũng không còn xa nữa.
Con người ta hình thành một thói quen còn không cần đến một tháng, đối với những thứ mình yêu thích, lại càng muốn ôm khư khư trong tay mỗi ngày.
Ba Ra tru tréo trong nhóm: [Khi nào thử nghiệm công khai đâyyyy—— Tôi thấy như lâu lắm rồi chưa online vậy!]
Nhéo Hông: [Còn chưa qua một tuần nữa mà.]
Cha Ngươi: [Nhưng mà thật sự dài đằng đẵng——]
Ba mươi người chơi thử nghiệm kín trong nhóm cũng rất quan tâm đến tin tức từ nhà phát hành, họ sẽ nhận được thông báo sớm hơn một chút so với cư dân mạng bình thường.
Nhưng dù biết trước thời gian, thời gian phải chờ đợi cũng không hề ngắn lại.
Trong quá trình chờ đợi, các chi tiết của PV cũng đã bị những cư dân mạng hứng thú soi từng khung hình để phân tích.
Trong PV xuất hiện mấy nhân vật hoàn toàn mới, bất kể là công chúa tóc vàng với khí chất mạnh mẽ mở đầu, hay người đàn ông tóc trắng xuất hiện ngay sau đó, bối cảnh của họ đều khiến người ta nhận ra rằng đây tuyệt đối không phải là bản đồ được mở ở trấn Coca.
Đồng thời, họ cũng đang phân tích xem, người phụ nữ tóc đen mắt xám xuất hiện cùng Verdyan trong PV rốt cuộc có thân phận gì.
[Nhìn ngũ quan thì chắc chắn có quan hệ huyết thống với Ivan!]
[Vậy nghĩa là lúc đó em gái cũng có mặt sao??]
[Không thể nào, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy]
[Ai cũng biết, hình ảnh xuất hiện trong OP và ED không liên quan đến tác phẩm, cho nên PV cũng tương tự (đùa thôi)]
[Chị em ơi! Không nói nhiều, tôi thích anh chàng tóc trắng kia!]
[Chị ơi chị ơi em có thể làm cún của chị không! Mắt đỏ là gu của em á á á!]
"Khi Thượng Đế tạo ra Lorenzo, đã đổ một ít cỏ tử đằng, lại đổ thêm một ít hoa bạch dương, còn có máu của rắn… à, không cẩn thận cho hơi nhiều rồi."
"Cậu đang chơi trò Thượng Đế tạo ra con người à?" Andyver hỏi: "Lần này cậu định tạo dựng một nhân vật như thế nào? Tên là Lorenzo hả?"
"Là ảo giác của tôi sao? Dạo này cậu có vẻ rảnh rỗi quá nhỉ." Trước bàn của Phong Tuyền bày đủ loại vật liệu, cách đó không xa còn vẽ một pháp trận.
Ảo ảnh đơn thuần tất nhiên không cần quá nhiều vật liệu, giống như Phong Tuyền biến thành Ivan, cũng chỉ cần một cái búng tay.
Nhưng thân phận giả mà hắn mới tạo ra lần này, nơi cần đến không phải là một thôn làng hẻo lánh như làng tân thủ, mà là tòa lâu đài nơi hoàng gia ở, được bảo vệ an toàn nhất trong lãnh địa vương quốc.
Tuy Phong Tuyền không phải là không thể tránh được những lớp bảo vệ đó, nhưng nếu có cách dễ dàng hơn, tại sao phải tự làm khổ mình?
Andyver đáp: "Chuyến du lịch công phí hiếm có, tại sao tôi phải về sớm như vậy?"
Nhận thấy vẻ mặt suy tư của Phong Tuyền, Andyver cứng người, lập tức nhớ lại tình cảnh bị ép tăng ca trước đó, quả quyết nói: "À, nhưng tôi cũng ra ngoài khá lâu rồi, sau này sẽ về, tạm biệt, bái bai, lần sau nói chuyện."
Nói xong, Andyver chạy đi không chút do dự.
Phong Tuyền: "…Tôi còn chưa nói xong mà."
"Thôi bỏ đi." Phong Tuyền nhìn đống vật liệu trước mặt, lẩm bẩm: "Thân phận con người thì dễ ngụy tạo… nhưng hình như bọn họ thích những thứ không phải người hơn thì phải?"
Thân phận không phải người chế tạo cũng phức tạp hơn, nhưng cũng không đến mức phiền phức.
Có điều bây giờ bản đồ vẫn còn mở trong phạm vi sinh sống của loài người, những thứ không phải người có thể từ từ tính sau.
Phong Tuyền ném hết những vật liệu đã chuẩn bị xong trước mặt vào pháp trận. Hệt như một phù thủy đang chế tạo ma dược, Phong Tuyền nhìn động tác của mình, khẽ cười một tiếng.
Mà nguyên liệu quan trọng nhất của "ma dược" này —— Phong Tuyền dùng đầu ngón tay làm dao rạch lòng bàn tay mình, máu tươi từ lòng bàn tay hắn nhỏ giọt xuống pháp trận.
Theo một luồng sáng màu tím đen, "ma dược" của hắn cũng đã thực sự hoàn thành.
Sự xuất hiện của Andyver là một bất ngờ, Phong Tuyền thực ra chưa bao giờ nghĩ đến việc tạo thêm một thân phận giả nữa.
"Ừm… Lần tới cho Andyver một bất ngờ vậy." Phong Tuyền nhìn thân phận giả mới trên pháp trận, thì thầm như vậy.
Còn đến lúc đó là kinh hãi hay bất ngờ, lại là một chuyện khác.
Trong khi thế giới bên này đang trải qua những ngày tháng bình lặng, thế giới bên kia cuối cùng cũng đã đợi được đến ngày thử nghiệm công khai sau chuỗi ngày dài đằng đẵng.
Những người chơi đã sớm nhận được mã mời và khoang game do công ty game gửi tới, tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng vào khoảnh khắc server mở.
Thử nghiệm công khai giới hạn 1000 người, trong đó đương nhiên bao gồm ba mươi người chơi thử nghiệm kín trước đó.
Rõ ràng họ đều ở những nơi khác nhau, nhưng hành động vào lúc này lại vô cùng thống nhất.
Ba Ba, với tư cách là người chơi thử nghiệm kín, dù đã có kinh nghiệm nhưng vẫn có chút căng thẳng khi mở khoang game, cô cũng không rõ cảm giác hiện tại của mình là gì, có lẽ là mong đợi vào game chăng?
Ba Ba nhắm mắt lại, đóng cửa khoang game. Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể như mất trọng lực rơi xuống, sau một thoáng mất trọng lượng ngắn ngủi, Ba Ba đứng vững trên mặt đất.
Trước mắt là màn hình công nghệ cao màu xanh quen thuộc, việc đầu tiên người chơi cần làm là nhập ID.
Ba Ba có thể nhập lại ID đã chọn lúc thử nghiệm kín, đây cũng coi như một phúc lợi nhỏ dành cho người chơi thử nghiệm kín. Nếu họ chọn đổi tên, thì những ID này đương nhiên có thể bị người khác chọn.
Ba Ba không chút do dự nhập danh xưng Ba Ba, sau đó vui vẻ bước vào lại quá trình tạo hình nhân vật —— những việc này cô đều đã làm qua, nên làm lại lần nữa cũng rất thành thạo.
Lúc tạo hình khuôn mặt, Ba Ba vốn định nặn một khuôn mặt mới, nhưng sau khi do dự, cô vẫn sử dụng khuôn mặt đã dùng trước đó.
Sau khi mọi thứ hoàn tất, Ba Ba đăng nhập lại tài khoản, hít một hơi thật sâu, sau khi đã chuẩn bị đầy đủ, chọn [Xác nhận].
Chỉ trong nháy mắt, cô lại trở về ngôi làng quen thuộc.
Vừa mở mắt ra, liền thấy không xa có hai người hiện thân – chính là Nhéo một cái vào hông bạn và Thủy Vô Nguyệt.
Họ cũng đã chọn ID giống như lúc thử nghiệm kín.
"Hu hu hu hu! Cuối cùng cũng online được rồi!" Ba Bavui vẻ nhảy cẫng lên: "Đúng rồi Nhéo Hông, lần này có xóa dữ liệu làm lại từ đầu không?"
Nhéo một cái vào hông bạn trước tiên nói một câu mở đầu điển hình với khán giả đang xem livestream, sau đó mới quay đầu nói với Ba Ba: "Tôi cũng không biết nữa, nhà phát hành không nói, chúng ta hỏi thử xem là biết chứ gì?"
Vừa hay, lúc này trước mắt họ xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, là ông chú ở tiệm vũ khí.
Ba Ba mắt sáng lên: "Chú ơi! Chú còn nhớ cháu không?"
Ông chú tiệm vũ khí ngẩn ra, trên mặt lập tức lộ vẻ nghi hoặc và cảnh giác: "Các người là…?"
[Không quen biết! Xem ra là xóa dữ liệu làm lại từ đầu rồi!]
[Tuyệt vời! Cày lại từ đầu! Mọi người đều bắt đầu lại từ con số không!]
[Hu hu hu tôi cũng muốn chơi—— Tại sao tôi không phải là con ngỗng may mắn đó!]
[Nhéo Hông, Thủy ca, Ba Ba lâu rồi không gặp! Những người khác đâu rồi!]
"Những người khác? À, họ cũng online rồi, nhưng không được đưa đến cùng một chỗ… Haha, Tiểu Nạp bây giờ đang ở chỗ Giáo hội. Tôi nói với họ một tiếng trước, đây là xóa dữ liệu làm lại từ đầu, đừng có xông vào Giáo hội rồi bị người ta đánh bay ra ngoài."
Chỉ số và cấp bậc của 30 người chơi thử nghiệm kín đều trở về trạng thái ban đầu, sau đó còn phải chạy lại Giáo hội để thức tỉnh. Điểm này mọi người đều đã chuẩn bị tâm lý, nếu không thì quá bất công với những người chơi khác.
Ba người họ vừa hay là nhóm streamer, cũng đã quen với việc vừa vào game là mở livestream.
Lúc này, Ba Ba lập tức hỏi: "Đúng rồi, chú có biết Ivan bây giờ ở đâu không?"
Ông chú tiệm vũ khí ngẩn ra: "…Ivan?"
Ba Ba vừa nghe là biết ông chú cũng không biết, nghĩ đến hình ảnh trong video PV, rồi nhớ lại nơi họ gặp Ivan lần đầu tiên, Ba Ba nhanh chân nói: "Vậy tạm biệt chú, cháu đi tìm Ivan trước đây!"
Lúc này, Nhéo một cái vào hông bạn nhận được tin nhắn từ Thả Tui Ra Tui Muốn Nạp.
Thả Tui Ra Tui Muốn Nạp: [Hông ca, anh chắc chứ? Nhưng tui vừa gọi giám mục đến, ổng vẫn nhớ tôi mà!]
[Tôi còn đặc biệt hỏi Thánh Tử còn ở đó không, Giám mục nói Thánh Tử đã về từ lâu rồi, còn nói chuyện lần trước Thánh Tử vốn định cảm ơn chúng ta, nhưng chúng ta biến mất rồi, nên chỉ để lại lời nhắn, yêu cầu Giám mục đối xử tốt với chúng ta một chút.]
Nhéo một cái vào hông bạn và Thủy Vô Nguyệt liếc nhau, đúng lúc đó, ông chú chủ tiệm vũ khí nhìn họ đầy nghi hoặc:
“Vậy… Ivan là ai vậy? Từ nãy tới giờ các cậu cứ lẩm bẩm cái gì thế?”
Hai người chơi lập tức trợn tròn mắt.
Ba Ba không phải là người mù đường, trong tình huống có bản đồ thì cô đương nhiên sẽ không đi sai. Cái cây trong PV rất dễ nhận ra, Ivan cũng thường ở gần đó, Ba Ba còn có ấn tượng rõ ràng.
Thời tiết trong game rất đẹp, bây giờ hẳn là buổi chiều, nắng không gắt, gió thổi qua cũng rất mát mẻ, dùng lời của Thủy Vô Nguyệt mà nói, nơi này thật sự rất thích hợp để dưỡng lão.
Ba Ba nhanh chóng tìm thấy cái cây đó, và bên cạnh thân cây, cô thấy một bóng đen.
Trên mặt Ba Ba nở ra nụ cười đầy mưu mô, hoàn toàn không để ý đến đám bình luận đang la hét cảnh báo, mà nhẹ nhàng bước tới dưới gốc cây, sau đó đột ngột “Oa!” một tiếng: “Có bị giật mình không? I—”
Câu chưa nói hết, Ba Ba đã thấy một đôi mắt nhắm nghiền, cô ấy sững lại: “À... Verdyan? Sao anh lại ở đây?”
Thanh niên tóc đen kéo mũ trùm đầu: "Tôi đợi các người lâu lắm rồi, vốn dĩ đã định rời đi."
"Chúng tôi?" Ba Ba ngoái đầu nhìn, phát hiện Nhéo một cái vào hông bạn và Thủy Vô Nguyệt không biết đã theo sau từ lúc nào.
Ba Ba chợt nhận ra một chuyện: “Khoan đã? Anh còn nhớ chúng tôi?”
"Hửm? Tuy tôi mắt kém, nhưng trí nhớ chắc cũng không tệ lắm đâu nhỉ?" Andyver theo thói quen nói đùa một câu, sau đó mới thu lại nụ cười trên môi: "Được rồi, không nói nhiều nữa, tôi chỉ đến để chuyển một vài thứ thôi."
Andyver đưa tay ra, trong tay anh là một chiếc khuyên tai làm bằng lông vũ vàng tuyệt đẹp: "Còn nhớ quán trọ không? Tôi và cậu ấy ở cùng phòng, lúc đó cậu ấy say rượu, tôi hỏi đây là gì, cậu ấy nói là quà, muốn tặng cho những người bạn rất quan trọng."
"Tôi nghĩ, chắc là chỉ các người đó?"
["Ivan Ivan, nhìn này tôi vừa cứu cậu—— Có phần thưởng gì không!"]
["Quà tặng thì… xin hãy đợi tôi một thời gian được không? Một số vật liệu không tiện tìm lắm."]
Trong ký ức, nụ cười của chàng thiếu niên vẫn dịu dàng như thuở ban đầu. Ba Ba nhìn chăm chú chiếc khuyên tai có hình dáng gần giống với phụ kiện trên tóc thiếu niên, chớp mắt chậm rãi, ngây người.
Rõ ràng chỉ là một NPC mà thôi… đúng không?
Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Đánh giá:
Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Story
Chương 31: Chỉ là NPC thôi không phải sao?
10.0/10 từ 27 lượt.