Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập

Chương 130

62@-

Chương 130. Internet (1)


Ngày 23 tháng 10, Tới Nhạc Dương công chiếu toàn quốc.


Giống như Tạ Lan Sinh đã nghĩ, phòng vé bộ điện ảnh này thất bại .


Phòng vé ngày đầu miễn cưỡng qua 500 vạn. Hơn nữa, bởi vì Lan Sinh là đạo diễn lớn, suất chiếu khoảng 20%, đứng thứ hai trong ngày.


Giám chế điện ảnh Ngô Cửu Nhất bên Tân Vị vừa thấy Lan Sinh liên r*n r* than vãn, muốn nói lại thôi.


Tạ Lan Sinh biết, phòng vé ảm đảm không có tác dụng gì mấy trong việc thúc đẩy rạp chiếu phim trực tuyến. Lúc này Tân Vị không chỉ muốn thúc đẩy rạp chiếu phim nghệ thuật online, xây dựng danh tiếng thương hiệu, còn muốn thúc đẩy rạp chiếu phim khác của họ. bởi vì, trước mắt Tạ Lan Sinh là chiêu bài lớn nhất mà Tân Vị có khả năng hợp tác.


Anh cũng hiểu rõ, giả như anh nghe theo Tân Vị, nữ chính dùng Trương Hữu Hữu, nam chính dùng Lý Ngật Nhiên, nam 3 dùng Vạn Vạn, phòng vé khẳng định không phải như vậy. Song Tạ Lan Sinh không có cách nào chấp nhận ý kiến của Tân Vị, anh không muốn dùng Trương Hữu Hữu, Lý Ngật Nhiên, Vạn Vạn —— nếu chỉ muốn phòng vé điện ảnh, việc gì anh phải làm đạo diễn nghệ thuật? Sao không quay phim thương mại luôn đi?


Quả thật anh đã bị người đóng vai ác tại Tân Vị nói trúng rồi, chính là câu “Phòng vé phim không đoạt giải của đạo diễn Tạ cũng chỉ mấy ngàn vạn, năm trước công chiếu Ngày tháng tư doanh thu cuối cùng là 30 triệu, Mùa xuân năm nay  năm 2010 chỉ được có 15 triệu, Bạch mã 2007 cũng chỉ có 3 triệu”, dẫu rằng, anh đã là người có phòng vé cao nhất trong “Thế hệ thứ sáu”. Một mặt công lao cần phải quy về một loạt giải thưởng anh đã nhận được, mặc khác là nhờ khán giả Nhất kiến chung tình đưa tới.


Không hiểu sao, khi Tạ Lan Sinh đối mặt với Tân Vị lại có chút ngượng ngùng.


. . . . . . . . . . . .


Tạ Lan Sinh cùng Tân Vị Video cũng chuẩn bị mấy bài viết, sắp xếp đăng lên weibo vào 8 giờ tối ngày công chiếu kế tiếp. Đợt quảng bá này là Tạ Lan Sinh đề xuất trước với Tân Vị, bên Tân Vị cũng áp dụng, nhưng tựa hồ không thực sự trông mong gì, bởi bọn họ vẫn luôn cho rằng ngôi sao nổi tiếng mới là nhân tố then chốt.


Tạ Lan Sinh không nói thêm gì, chỉ yên lặng chuẩn bị bản thảo, được thì được, mà không thì thôi. Anh đã từng nảy sinh một số biện pháp, như dán quảng cáo trên cây, như nhờ mọi người cùng đi hỏi có VCD lậu của Tạ Lan Sinh không, nhưng Tạ Lan Sinh không quá thích đặt hết kỳ vọng vào người khác, bởi thật sự quá mờ mịt. Dù vậy lần này, trong lòng Tạ Lan Sinh cảm thấy tỷ lệ thành công còn khá lớn.



Vì thế, 6 giờ 15 phút tối ngày 24 tháng 10, Tân Vị đưa đến một làn sóng hâm nóng trước giờ cho bài quảng bá.


Mấy blogger marketting hung hãn bình phẩm Tới Nhạc Dương , bọn họ đều nói:


Tạ Lan Sinh hết thời rồi à? Trải nghiệm của nhân vật trong Tới Nhạc Dương sơ sài khắc nghiệt, thậm chí chẳng có logic gì!


Lấy một ví dụ, nam số 2 thích nhảy múa bị người thân ngăn cản dữ dội, bọn họ cho rằng cậu ta không nam tính, không lấy nổi vợ, phản đối cậu ta đi học nhảy mãnh liệt, cũng phản đối cậu ta đi thi. Nhưng, đến phần sau, hồi tưởng lại, chúng ta phát hiện, nguyên nhân cậu ta không học nhảy là vì trộm đồ bị bắt quả tang? ? ? Bị khai trừ? ? ? Ngay cả trung học cũng chưa tốt nghiệp? ? ? Đây là kiểu triển khai ảo diệu gì vậy? Đầu Tạ Lan Sinh bị hỏng rồi à? ? ?


Lại ví dụ, bức tranh của nam số 1 thích vẽ tranh bị xé nát, bởi vì cha mẹ cho rằng như vậy không kiếm cơm được. . . . . .


Còn có, nữ số 1 yêu ca hát liên tục năm năm ghi danh Nhạc viện, nhưng đều thi rớt, rốt cuộc chấp nhận sự tầm thường của mình. . . . . .


Những bài viết này được tài khoản marketting của Tân Vị trích dẫn liên tiếp:


Cô nàng bóc phốt v: Ha ha ha ha! Đầu Tạ Lan Sinh bị hỏng rồi!


Trưởng ban không hòa giải v: tôi cũng cảm thấy phát triển nội dung mấy chỗ có chút cứng nhắc, ai, không biết là hết thời, hay là tiện tay qua quýt.


Tiếp theo, chờ độ thảo luận tàm tạm rồi, một bài bình luận điện ảnh sâu sắc mà Tạ Lan Sinh mang kỳ vọng còn Tân Vị thì không, đã xuất hiện trên weibo.


Tựa đề ghi rằng: Những ẩn dụng cùng lớp lang điện ảnh trong Tới Nhạc Dương .


Câu đầu tiên của bài bình luận điện ảnh này là: Bạn thực sự cho rằng mình đã xem hiểu Tới Nhạc Dương   của Tạ Lan Sinh rồi sao? Không, điều bạn biết kỳ thật chỉ là một góc tảng băng của câu truyện này.



Nó phân tích nội dung câu truyện theo thứ tự của sáu nhân vật, phản bác lại “Trải nghiệm của nhân vật sơ sài khắc nghiệt, thậm chí không có logic” của blogger:


Đầu tiên chúng ta xem nam số 2 của Tới Nhạc Dương nhé. Nam số 2 thích nhảy múa bị người thân cản trở dữ dội, bọn họ cho rằng này làm vậy không nam tính, không cưới nổi vợ, phản đối kịch liệt cậu ta đi học nhảy, cũng phản đối cậu ta dự thi. Tiếp theo, đoạn sau chúng ta phát hiện, nam hai bởi vì quá mức áp lực, bởi vậy tìm kiếm k*ch th*ch, bắt đầu trộm đồ, cuối cùng bị một bạn học nữ cùng lớp bắt quả tang. Cậu ta bị trường học đuổi, không tốt nghiệp được, cũng không học nhảy nữa. Logic này không có vấn đề gì. Trong tâm lý học có nói, cái này gọi là rối loạn cảm xúc xung động (ICDs), như thích trộm đồ, mê phóng hỏa, bản thân không thể tự khống chế.


Nhưng mà! Chúng ta lại xem mấy cảnh này. Đầu tiên là cảnh này [ hình ảnh ], còn cả cảnh này [ hình ảnh ], chúng ta phát hiện, khi nam hai cùng bạn học đến phòng hiệu trưởng để ôn chuyện, ống kính mấy lần lia đến bể cá lớn trên cửa sổ, còn có cả cá vàng bên trong. Tôi có đếm, trong bể có mấy chục con cá, tuyệt đối là do đạo diễn điện ảnh cố tình sắp đặt, không phải tiện tay bỏ vào. Được rồi, hiện tại tôi tiếp tục giải thích. Trong văn hóa Đông Á, cá đại diện cho “Tính dục” “Sinh sản”, “Cá nước thân mật” chính là chỉ sự g*** h**n tr*n tr**, đôi cá nối đuôi trong Thái Cực cũng tượng trưng cho âm dương kết hợp sinh sôi vô tận. Bởi vậy, trong điện ảnh Đông Á, “Cá” thường xuyên là ẩn dụ cho t*nh d*c. Như là, trong Unagi của Shohei Imamura, con lươn xuyên suốt trong điện ảnh từ đầu tới cuối, nam chính nuôi con lươn trong một bể cá nhỏ, điều này có thể diễn giải sự giam hãm đối với d*c v*ng của anh ta. Khi phim đi được một nửa, anh ta chứng kiến con lươn tự mình đẻ trứng nhân giống, vì thế cuối cùng quyết định chấp nhận nữ chính và con của cô. Cuối cùng, anh ta thả con lươn về lại sông, d*c v*ng rốt cuộc được giải phóng. Còn có Pieta của điện ảnh Hàn Quốc  . . . . . . Rồi điện ảnh Thailand . . . . . . Tôi vốn dĩ có chút không nắm chắc với phép ẩn dụ này, nhưng, sau khi nhóm nam hai rời đi về sau, Tạ Lan Sinh lại đặc tả bể cá, cá vàng [ minh họa ] khiến tôi xác định, bản thân không hề nghĩ quá nhiều.


Ngẫm lại cũng phải. Giả như nam hai chỉ ăn trộm, sao đến nỗi bị trường học đuổi đi vậy? Bởi vậy, đoạn nội dung này hẳn là, cậu ta vì muốn thể hiện bản thân “Không ẻo lả” mà quấy rối (cưỡng hôn?)  nữ sinh cùng lớp, dùng cách này để khiến người ta biết mình “Rất nam tính”, nhảy múa chẳng liên quan. Ai ngờ cuối cùng không như mong muốn, trường học đưa mức trừng phạt cao nhất.


Nói cách khác, hồi ức của cậu ta không phải là thật! Chí ít, không phải sự thật đầy đủ! Cậu ta chưa từng nói toàn bộ sự thật với bạn bè.


Được rồi, hiện tại chúng ta lại xem đến nam số 1 của Tới Nhạc Dương . Tại nửa đoạn trước, tranh của cậu ta luôn bị xé nát. . . . . .


Giờ thì xem đến nữ số 1 của Tới Nhạc Dương . . . . . .


Rồi, sáu nhân vật, sáu ẩn dụ, những điều này không có khả năng là trùng hợp. Tại phần sau của điện ảnh, tất cả mọi người đều có giấu diếm, mà quá trình trưởng thành thực sự cần người xem cẩn thận khai thác. Nói cách khác, sáu nam nữ chính trong phim trong quá trình “Trưởng thành”, trong quá trình mong ước “Nổi trội”, đều đã làm những chuyện bản thân biết không hề đúng đắn, bản thân kỳ thực cũng chẳng hề thích những chuyện đó.


Cái gọi là cái giá của sự trưởng thành, một mặt là mộng tưởng tan vỡ, cũng là mất đi sự ngây thơ. Nếu chỉ nhìn mặt ngoài câu chuyện —— đương nhiên sẽ không thể nói rõ, chỉ nhìn được phía trước, chỉ khi nhìn được ra được ẩn dụ ngầm, mới có thể thấy được phía sau. Tôi nghĩ đây là dụng ý khi làm đạo diễn của Tạ Lan Sinh: Với đại đa số người trưởng thành mà nói, giấc mộng tan vỡ là chuyện rõ ràng, ẩn giấu đi sự khờ dại đã đánh mất, đêm khuya người lặng, tinh tế thưởng thức, mới phát hiện linh hồn của bản thân đã thay đổi rồi, luôn có một số chuyện chẳng thể mở miệng, khó lòng nói với người ngoài.


Mặt khác, nếu chỉ nhìn bề mặt câu chuyện, nguyên nhân tan vỡ giấc mộng đều do bản thân sáu người bọn họ. Nhưng nếu nhìn ẩn dụ phía sau, mới có thể phát hiện, có một phần nguyên nhân tương đối thuộc về xã hội. Có thể, thủ pháp thể hiện của Tới Nhạc Dương cũng có quan hệ với kiểm duyệt. . . . . . Suy đoán cũng hợp lý.


Bài bình luận đăng lên được mười lăm phút, một ID nổi tiếng trên weibo giả vờ như vô tình nhìn thấy, chuyển tiếp:


? ? ? ? ? ?



Những người khác cũng bắt đầu tiến vào:


Hùng anh tuấn  v: không phải chứ? ? ? ! ! !


Giải trí vui vẻ v: ? ? ? Cảm giác bản thân mất não rồi. . . . . .


Phù thủy Balabala v: Tối qua vừa mới xem xong, nhưng mà, cá vàng gì cơ, gì cơ. . . . . . gì cơ. . . . . Sao chẳng có chút ấn tượng nào. . . . . .Tối nay tôi lại đi xem lại. . . . . . Đợi tôi repo. . . . . .


Tân Vị Video thật sự không ngờ, trong vòng mấy tiếng bài viết này thế mà lại dẫn đến vô số hứng thú!


Mọi người cần cảm giác thành tựu, cho dù chỉ là điện ảnh cũng cần cảm giác thành tựu. Bọn họ mong muốn không tầm thường, phô bày gu thưởng thức của mình.


Dân mạng tới tấp đánh dấu:


Thần kỳ vậy.


Đi xem thôi. . . . . .


Lưu lại cái đã.


Chưa từng thấy loại thủ pháp này.


Tạ Lan Sinh thấy nhiệt độ tăng, ngẫm nghĩ, đăng lên bảng tin, cũng lựa chọn nhóm “Cục Điện ảnh”, nói:



Dân mạng nghĩ nhiều quá rồi, không hề nghĩ đến trốn tránh kiểm duyệt đâu [ bắt tay ].


Nhưng thực tế có một điểm. Tình tiết “Nam số 2 là gay” không qua nổi kiểm duyệt, song hiện tại, trong phim không nói thẳng, hết thảy quy về “Dân mạng phỏng đoán”, xem như không có việc gì.


Tạ Lan Sinh muốn tỏ vẻ ngoan ngoãn một chút. Trên thực tế, anh vẫn luôn rất ngoan, nhưng chỉ là thể hiện rõ ra thôi. Trong mười hai năm bị cấm cũng tỏ ra ngoan ngoãn, Cục điện ảnh muốn dạy bảo anh cũng đi, thái độ cũng tốt, được cựu phó cục trưởng nói “Khiêm tốn tiếp nhận kiên quyết không thay đổi” .


Anh cũng chưa từng nói gì gay gắt cả.


. . . . . . . . . . . .


Bắt đầu ngày công chiếu thứ ba, phòng vé của Tới Nhạc Dương tăng vọt, tuy nói vẫn có chênh lệch tương đối với điện ảnh thương mại, một ngày xấp xỉ mười triệu, cuối tuần tầm hai mươi triệu, song thành tích so với những phim nghệ thuật khác đã không tầm thường. Cuối cùng, phòng vé tuần đầu dừng ở mức 80 triệu.


Đại đa số khán giả điện ảnh đều thích Tới Nhạc Dương . Nam nữ chính trong phim tổng cộng có sáu người, rất nhiều, mà khán giả khi xem luôn nghĩ đến “Câu chuyện bên dưới” “Ẩn dụ phía sau”, có chờ mong, không hề cảm thấy tẻ nhạt, ngược lại tìm được một ít lạc thú.


Bọn họ nói:


Đã xem hiểu.


Quá tài giỏi rồi  [ quỳ xuống ].


Đương nhiên, cũng có người chê lằng nhằng, cố tỏ vẻ huyền bí. Nhiều năm như vậy Tạ Lan Sinh sớm đã bị mắng đến quen rồi.


Đến cuối tuần, truyền miệng của khán giả Tới Nhạc Dương như quả cầu tuyết lăn tới đỉnh điểm, điện ảnh cũng rút rạp.


Tân Vị lại tuyên bố, từ thứ hai Tới Nhạc Dương sẽ được đăng trên “Rạp phim nghệ thuật trực tuyến” của Tân Vị, người muốn xem có thể nhấn vào. Cũng nói, đây là thử nghiệm táo bạo của đạo diễn Tạ vì hàng trăm nghìn đạo diễn nghệ thuật Trung Quốc. Giả như đạo diễn Tạ cũng không thành công, dư luận này không thành công, không người hỏi đến, không người đặt xem, thì những người khác đi đường này nhất định cũng chẳng thông thuận. Phải nói rằng, Tân Vị đã đánh lá bài tình cảm này rất chuẩn.


Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập Truyện Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập Story Chương 130
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...