Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập

Chương 107

83@-

Chương 107: Bắc Kinh (10)


Chớp mắt đã tới mùng 5 tháng 5, khí thế của Nhất kiến chung tình không giảm, mà Hương nho nồng chén rượu dạ quang đã lộ rõ mỏi mệt, tiếp tục trượt dốc. Hết ngày hôm qua, tổng phòng vé Nhất kiến chung tình thuận lợi đột phá ải 8000 vạn, tăng trưởng theo ngày 2000 vạn, Hương nho nồng chén rượu dạ quang thì khó khăn đạt tới 6708 vạn, tăng trưởng 875 vạn.


Đối với chỉ trích “Mưu hại” này, điện ảnh Bành Phái nghiêm khắc phủ quyết, cũng tỏ ý, gửi công hàm luật sư của công ty đến những dân mạng bôi nhọ. Nói, đây có khả năng là hành vi tự biên tự diễn của nữ diễn viên, cũng có thể là công ty chủ ý vu cáo từ lâu, hoàn toàn không liên quan đến bọn họ.


Lan Sinh, Tân Dã không muốn quá đáng, dù sao, tại thời điểm này điện ảnh Bành Phái là một trong những ông lớn trong giới, sau năm 2000 sản xuất được không ít phim hay. Có điều Lan Sinh chủ động đi đầu, soạn bản kiến nghị “Từ chối phó đạo diễn sử dụng quy tắc ngầm”, ngỏ ý, đạo diễn muốn chọn diễn viên tốt, phó đạo diễn phải làm tốt công tác của bản thân, như vậy mới xứng đáng với điện ảnh, tuyệt đại đa số đạo diễn lớn anh quen biết đều ký tên.


Lý Hiền im thin thít trước tin đồn về vợ cũ, chưa bao giờ tỏ thái độ, điều này cũng khiến cho phần lớn dân mạng bắt đầu tin tưởng vào cái gọi là tin nóng, bao gồm cả những người ban đầu không tin. Có người trách cứ Lý Hiền rác rưởi, cũng có người cho rằng, chân tướng chưa rõ, chưa vội đứng về phe nào, vợ cũ có thể cũng có vấn đề, như là đầu óc có vấn đề.


Mùng 6, mùng 7 tháng 5 phòng vé hai bộ điện ảnh đều cùng giảm nhẹ. Đến khi kết thúc nghỉ lễ, phòng vé Nhất kiến chung tình là một tỷ một trăm mười lăm, Hương nho nồng chén rượu dạ quang là 83.35 triệu. Phòng vé Nhất kiến chung tình cộng thêm quảng cáo, bán ra nước ngoài, thu nhập lên đến 91 triệu. Tiếp tục như vậy, việc bộ điện ảnh này thu về cho Thâm Lam hai tỷ chỉ là chuyện nhỏ.


Công tác thống kê thể hiện, Nhất kiến chung tình là bộ phim thứ hai “Không phải bom tấn” “Không phải phim hài” có phòng vé phá tỷ, cung cấp hướng đi mới cho ngành điện ảnh. Bộ thứ nhất là một kiệt tác chống th*m nh*ng chiếu năm 2000, có nhân tố thúc đẩy của chính quyền, đảng viên được tổ chức đi xem. Thành công của Nhất kiến chung tình rốt cuộc khiến mọi người hiểu một đạo lý rất đơn giản: Kể một câu chuyện hay là được rồi.


Nếu không tính kiệt tác chống th*m nh*ng kia, Tạ Lan Sinh là đạo diễn nội địa thứ ba có phòng vé phá tỷ, một người là Lý Hiền, có phòng vé hai bộ điện ảnh phá tỷ, còn lại là đạo diễn phim hài, vẫn luôn hợp tác với điện ảnh Thâm Lam.


Đương nhiên, việc Nhất kiến chung tình nhanh chóng vượt qua tiền tỷ cũng là bởi thế tăng trưởng kinh người của tổng phòng vé của điện ảnh Trung Quốc. Bắt đầu từ cuộc cải cách điện ảnh năm 2003, tổng phòng vé mỗi năm của Trung Quốc tăng trưởng một phần ba, khoảng năm 2010 thậm chí tăng trưởng gấp rưỡi, kỷ lục vượt tỷ của Tạ Lan Sinh sau này không ngừng bị phá vỡ. Chuyện này sẽ nói sau.


. . . . . . . . . . . .


Kỳ nghỉ dài ngày mùng 1 tháng 5 vừa kết thúc, VCD lậu của Hương nho nồng chén rượu dạ quang bắt đầu hoành hành, song vì điện ảnh Thâm Lam có đề phòng nghiêm ngặt với bản ghi VCD/DVD, Nhất kiến chung tình vẫn chưa bị tuồn ra ngoài. Thâm Lam không để phim âm bản của điện ảnh tại các rạp chiếu lớn, cũng chẳng ngại phiền phức, sử dụng lượng lớn nhân lực vật lực, buổi sáng mỗi ngày dùng hộp mã hóa đưa phim âm bản đến rạp chiếu phim, buổi tối lại đến thu hồi, hơn nữa còn yêu cầu người phụ trách kiểm tra thí điểm, bảo đảm các rạp chiếu phim hợp tác chiếu Nhất kiến chung tình đúng hẹn. Thời điểm này, cả nước sở hữu 1188 rạp chiếu phim, cho nên lượng công việc có phần khổng lồ, nhưng, Thâm Lam cho rằng việc phim nhựa điện ảnh không bị phục chế là cực kỳ quan trọng. Phải biết rằng, nếu không có biện pháp, hơn một nghìn bản phim tản mát khắp nơi, phim lậu nhất định sẽ lan tràn. Quy trình cũng không phải hoàn toàn kín kẽ, song cũng gia tăng độ khó hơn nhiều cho đĩa lậu. Ngày 8 tháng 5, trên toàn thành phố chỉ có bản “Màn hình”, tức là quay trộm lại từ màn hình lớn, chứ không có “Bản đĩa”.


Bởi danh tiếng liên tục dâng lên lại thêm đĩa lậu tuồn ra chậm, đến khi ngừng chiếu, tổng phòng vé Nhất kiến chung tình là hai tỷ ba kinh người, Hương nho nồng chén rượu dạ quang thì chưa đến một tỷ bảy, cả hai cùng tạo nên một kỳ mùng một tháng năm vô cùng điên cuồng.


Cư dân diễn đàn lại cảm thán:


Năm đó đạo diễn Tạ không phục đạo diễn Lý, tôi còn cười nhạo đó. . . . . . Xin được kiểm điểm.


Ai, một nhân vật đứng đầu điện ảnh thế mà lại nói ra những lời như vậy. “Mục đích của điện ảnh thương mại chính là để khán giả giải trí, đại chúng giải trí.”


Lầu trên, anh ấy nói thế là vì ngành điện ảnh. Đánh bại Âu Mỹ, chấn hưng dân tộc.



Đáp lại bác ở bên trên, NONONO, công ty điện ảnh yêu nhất là “Phục chế”, mô phỏng, làm cả đống phim rác.


Đáp lại bên trên, cá nhân tôi cho rằng nhóm đạo diễn Lý cũng có lý mà. . . . . . Bọn họ tạo ra truyền kỳ phòng vé, tư bản liền xông vào thị trường, nên trăm hoa mới đua nở, càng ngày càng tốt hơn.


Đáp trả, ái chà. . . . . .


Tóm lại, mặc kệ quá trình gập ghềnh thế nào, hai tỷ ba phòng vé vào tay, mục đích hàng đầu khi Tạ Lan Sinh quay Nhất kiến chung tình đã đạt được —— Tân Dã vì rạp chiếu phim nghệ thuật mà tiêu toàn bộ tiền mặt trong tay, Tạ Lan Sinh muốn giúp chồng mình tăng thêm chút lợi nhuận cả năm. Hiện tại, tổng thu nhập của Nhất kiến chung tình đã vượt quá một tỷ ba, trong đó chia thành 900 triệu phòng vé, 300 triệu bản quyền nước ngoài cùng 150 triệu quảng cáo. Trừ đi chi phí sản xuất, quảng bá, thuế má các thứ, lãi ròng của bộ điện ảnh này chừng 750 triệu, cũng đủ cho Thâm Lam dùng một thời gian.


Rất dài.


Mà mục đích thứ hai khi quay Nhất kiến chung tình cũng đã đạt được, hoặc là nói, đã cố hết sức rồi. Trong phỏng vấn, trong hoạt động, Tạ Lan Sinh như thể thím Tường Lâm* không ngừng luận bàn về “Rạp chiếu phim nghệ thuật”, vì thế, không ít người trẻ tuổi thích Nhất kiến chung tình thực sự đã đến xem.


*Thím Tường Lâm (Tường Lâm tẩu): nhân vật chính trong tác phẩm Chúc Phúc của Lỗ Tấn, là người phụ nữ nông thôn lương thiện, cần cù chịu khó.


Dẫu rằng tỷ lệ lấp đầy của rạp chiếu phim nghệ thuật Thâm Lam vẫn rất thấp, cực kỳ thấp, song chí ít vẫn có bóng người, không đến mức cả ngày trống không. Mỗi khi kết thúc trình chiếu một bộ điện ảnh, Tạ Lan Sinh đều mời mấy đạo diễn trẻ mở một cuộc luận đàm, bàn những bộ điện ảnh nghệ thuật kinh điển này hay ở điểm nào, vì sao lại hay, bồi dưỡng, chỉ bảo người xem điện ảnh. Các đạo diễn trẻ đều rất vui vẻ, một mặt tham gia hoạt động, một mặt quảng bá bản thân, mà Tạ Lan Sinh khi rảnh rỗi cũng thường xuyên đến nói chuyện.


Một lần nữa Tạ Lan Sinh cảm thấy, con người Tân Dã thật sự lợi hại. Năm 2005, giá nhà Bắc Kinh tăng như vũ bão, tòa nhà của rạp chiếu phim nghệ thuật cho thuê toàn bộ các cửa hàng. Bốn tầng dưới cùng nhau nuôi dưỡng “Rạp chiếu phim Thâm Lam”, vẫn dư dả, toàn bộ tòa nhà cho thuê hết 25% cũng đủ thể cân đối thu chi. Tân Dã nói, cả tòa nhà có thể xem như rạp chiếu phim nghệ thuật của Lan Sinh. Có điều, điện ảnh Thâm Lam cho thuê một phần của rạp chiếu phim để mở cửa hàng, dùng phần này nuôi dưỡng phần kia, y sớm đã phát hiện giá nhà Bắc Kinh sẽ tăng nhanh trong một hai năm này.


Mặt khác, những tranh luận về Tạ Lan Sinh vẫn không hề ngừng lại, có điều, trước kia là một nửa người yêu một nửa người ghét, lúc này biết được chuyện “Giấy phép xưởng”, biến thành ước chừng ba phần tư thích, một phần tư ghét anh.


. . . . . . . . . . . .


Mùa hè, bom tấn mà điện ảnh Thâm Lam dùng một lượng lớn tiền tạo nên chính thức được công chiếu, là phim cổ trang, tên Bích huyết đan tâm . Sự thể hiện của điện ảnh cực kỳ không tầm thường, cuối cùng giành được một tỷ phòng vé, trên bảng thành tích phòng vé bảy tháng đầu năm, một bộ của điện ảnh Thâm Lam chiếm hạng nhất, một giành hạng năm. Hạng hai là phim Hollywood, ba là Hương nho nồng chén rượu dạ quang , thứ tư lại là Hollywood, mà một phim hài khác của Thâm Lam sẽ được giới thiệu vào tháng 12.


Vẫn trong mùa hè, Universal Pictures lúc trước mua bản quyền Mỹ của Nhất kiến chung tình nói với Tạ Lan Sinh, độ dài 2 tiếng 20 phút đối với đề tài này là quá dài, hy vọng Lan Sinh có thể cắt bớt 20 phút, để còn 2 tiếng. Tạ Lan Sinh không phải người tuyệt đối từ chối nghe lời khuyên bảo, song anh biết, trước mắt phiên bản cũ của Nhất kiến chung tình chính là bản tốt nhất. Điều này không phải bởi anh vô cùng ngạo mạn, mà là vì anh thấu hiểu nội dung.


Cuối cùng, Tạ Lan Sinh xem lại toàn bộ từng khung hình điện ảnh, mà lại còn không phải trực tiếp phát lên, anh xem đến ba lượt, hai mắt muốn mù, rốt cuộc cắt được 6 khung, tổng cộng 0. 25 giây.


Tạ Lan Sinh nói với Universal Pictures: “Todd, tuần này tôi đã xem từng khung hình của Nhất kiến chung tình , xem hết ba lượt, dốc hết khả năng, cắt được 6 khung hình.”


Todd lập tức kêu lên: “Đạo diễn Tạ ngài đang nói đùa phải không? ! Một giây đồng hồ có 24 hình đó! ! !”



Cuối cùng Todd muốn ngất xỉu, nói: “Để biên tập dựng phim của chúng tôi làm. Chúng tôi cắt xong sẽ để ngài xem thử, nếu ngài cho rằng bản cắt nối này ổn rồi, thì mới được mang đi công chiếu.”


Tạ Lan Sinh chỉ nhún vai: “Được thôi.”


Kết quả, lần này rốt cuộc Universal Pictures cũng không cắt nổi.


Mãi cho đến ước chừng hai tháng sau Nhất kiến chung tình mới công chiếu tại Mỹ. Tạ Lan Sinh lên web lật xem giới thiệu vắn tắt điện ảnh, thấy dòng “Thời lượng phim” viết: 140 phút.


Anh không nhịn được bật cười thành tiếng: Lúc trước Universal Pictures bắt anh thế nào cũng phải cắt đi 20 phút, cuối cùng bản thân cũng chẳng làm nổi!


Trong cuộc điện thoại lần sau Tạ Lan Sinh liền hỏi vấn đề này, Todd cười khổ nói: “Biên tập viên Universal Pictures cũng cảm thấy bộ phim cực kỳ khó cắt. Bọn họ tốn một tháng rốt cuộc cắt được ba bản, chúng tôi tổ chức xem thử, để các đạo diễn lớn xxx·xxx, xxxx·xxxx, xxxxx·xxxxx cho chút ý kiến. Kết quả, tất cả đạo diễn đều nói, bản gốc là tốt nhất.”


“Vì thế không cắt mà chiếu luôn sao?”


“Đúng, chúng tôi thừa nhận ngài đúng, quả thật là không cắt được.” Todd nói, “Bên chúng tôi không chỉ muốn kiếm tiền từ điện ảnh, mà còn muốn chiếu bộ điện ảnh tốt nhất. Giả như đạo diễn nhất trí tỏ ý Nhất kiến chung tình càng sửa càng tệ, vậy bỏ đi.”


Tạ Lan Sinh có chút cảm động.


. . . . . . . . . . . .


Liền cứ như vậy, tháng tư gập ghềnh như xe vượt đèo cũng đã kết thúc.


Hai người Tạ Lan Sinh cùng Tân Dã đều muốn nghỉ ngơi tử tế một chút.


“Đi chỗ nào đây. . . . . . ?” Tạ Lan Sinh hỏi, “Cưng à, em muốn đi chỗ nào nghỉ phép không? Đi Châu Âu nhé?”


Ánh mắt Tân Dã nhìn xoáy vào anh, đột nhiên nói: ” Lan Sinh, đi gặp cha mẹ cùng em nhé.”


“. . . . . .” Tạ Lan Sinh mím môi.


Tân Dã còn nói: “Em đã thừa nhận mình là gay rồi.”



Đây quả thực là một cuộc tập kích đột ngột, thần kinh của Tạ Lan Sinh căng thẳng. Trái tim đập dồn trong lồng ngực, anh tỏ vẻ bình tĩnh, nhẹ nhàng hỏi: “Sau đó thế nào. . . . . . ?” Một hơi mạnh cũng không dám thở ra.


“Sau đó ấy à?” Tân Dã bị mẹ mình chọc giận đến bật cười, “Mẹ em nói, từ hồi cấp ba bà đã nhìn ra em là gay rồi. Bà hỏi, ‘Cuối cùng con cũng lựa chọn come out, nhiều năm như vậy chắc khổ cực lắm nhỉ? ’”


Tạ Lan Sinh: “. . . . . . ? ? ?”


Anh ngơ ngác, hỏi: “Là vậy sao?”


“Đương nhiên không phải.” Tân Dã ăn xong bữa sáng trước mặt, nâng mắt nhìn sang Lan Sinh, lấy khăn ăn lau tay, vừa nói, “Hồi cấp hai hộp thư nhà em có rất nhiều thư tình của con gái, có từ người Trung đến da màu da trắng, còn cả người Ấn Độ, mẹ đưa cho em, em lười xem, nên bảo vứt đi. Lan Sinh, trước lúc gặp được anh. . . . . . Em thật sự không có hứng thú.” Trong thế giới của y lúc đó, dưới lớp da xinh đẹp hay xấu xí, các cô ấy đều rất tầm thường, rất nhàm chán.


Lan Sinh lại hỏi: “Sau đó thế nào?”


Tân Dã tiếp tục nói: “Có điều, khi đó em có một đứa bạn thân người Đan Mạch, cực kỳ đẹp. Cậu ấy thường xuyên đến nhà em ở, chơi game, ở từ sáng đến tối, mẹ em cho rằng bọn em là gay.


Tạ Lan Sinh hỏi: “Đẹp lắm hả?”


Tân Dã cười khẽ, nhướn mắt lên: “Không đẹp bằng anh.”


Tạ Lan Sinh: “. . . . . .”


“Tóm lại, lúc đó mẹ em cũng không biết bọn em đã đến bước nào rồi, không dám khuyên nhủ thẳng thắn, lo rằng bà nói ra thì bọn em mới nhận thức được rằng mình là gay. Bà càng nghĩ càng tự thấy là đúng, cảm thấy phải đến tám chín phần mười. Bà nói, bả phải dùng một khoảng thời gian mới chấp nhận sự thật này được, nguyên văn là ‘Have difficulty adjusting after my kid came out’. Cơ mà, theo thời gian trôi qua, cũng đã tốt hơn rồi, một năm sau cũng đã chấp nhận. Bà nói, ‘Negative reactions tended to ease over time’, ‘I accepted the fact after the first year’.”


“Mẹ em. . . . . .” Tạ Lan Sinh không biết nên bình luận như thế nào.


Đúng là hiểu lầm.


Anh vừa thương mẹ Tân Dã, lại thấy may mắn vì chướng ngại lớn nhất không còn tồn tại.


“Bà lầm tưởng thôi.” Tân Dã nói, “Thời điểm đó, nước Mỹ đã bắt đầu thảo luận về quyền bình đẳng của người đồng tính. Năm 1969 phát sinh Bạo loạn Stonewall*, năm 1978 San Francisco bắt đầu có diễu hành Tự Hào, năm 1987 New York cho phép cặp đồng tính có quyền thừa kế tài sản các thứ, bọn họ bắt đầu được hưởng quyền lợi. Bà ấy ở Mỹ. . . . . . Cũng dễ dàng hơn một chút.”


*Bạo loạn Stonewall là một chuỗi những cuộc bạo động mang tính tự phát nhằm chống lại một cuộc vây bắt của cảnh sát Mỹ diễn ra vào sáng sớm ngày 28 tháng 6 năm 1969 tại quán rượu Stonewall



Tạ Lan Sinh: “. . . . . . . . . . . .”


” Lan Sinh, cùng về nhé?”


“Ừ.” Tạ Lan Sinh cũng nâng mắt lên, vô cùng chân thành, vô cùng kiên định, “Được. Tân Dã, kỳ thật anh cũng muốn thế, sau kỳ nghỉ phép tháng tám anh sẽ dẫn em đến gặp cha mẹ.”


Cha mẹ Lan Sinh từ đầu đến cuối hoàn toàn không biết gì về Tân Dã. Lý Tỉnh Nhuvà cha Lan Sinh thường xuyên thúc giục kết hôn, song Tạ Lan Sinh mới ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, trước lúc bắt đầu bận rộn với Nhất kiến chung tình mới chỉ có 33 34. Là một đạo diễn hàng top lại còn đương độ tuổi hoàng kim, vẫn chưa già, muốn tìm một người vợ tốt cũng không phải chuyện khó khăn. Thậm chí, bởi vì bất bình đẳng xã hội, tuyệt đại đa số đàn ông thành công lứa tuổi này cũng không sốt ruột, bởi vậy, Lý Tỉnh Nhu cũng không giục quá dữ dội.


Nhưng, Tạ Lan Sinh cũng muốn ngửa bài rồi.


Anh có người yêu, người đó tên Tân Dã.


“Được.” Giọng điệu Tân Dã vô cùng dịu dàng, “Vậy quyết định là Los Angeles nhé. Em bảo trợ lý đi đặt vé máy bay.”


“Ừ.”


Kỳ thật Tân Dã cũng không ngờ bản thân lại come out thuận lợi như thế. Y không lo lắng, dù sao, bắt đầu từ bốn tuổi y muốn làm gì cha mẹ đã chẳng thể nhúng tay. Y vốn tính toán để cha mẹ ở nhà suy ngẫm kỹ lưỡng —— tháng năm năm ngoái Massachusetts vừa mới tuyên bố hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới, muốn nghĩ thoáng cũng không phải quá khó. Lại không ngờ rằng. . . . . .


Có điều, mặc dù đã quyết định đến Los Angeles, Tân Dã phát hiện, trong đoạn nói chuyện kế tiếp Lan Sinh vẫn có chút lo âu, vì thế hỏi: “Sao vậy? Đang lo lắng gì sao?”


Tạ Lan Sinh vừa nghĩ, vừa thành thật nói: “Anh lo cha mẹ em không thích, không vừa mắt anh.”


“Vì sao cơ?” Tân Dã bật cười, “Vì là đàn ông à? Bọn họ đã chấp nhận rồi mà.”


“Không phải.” Vốn dĩ Tạ Lan Sinh thật sự lo âu, song khi nói ra, lại có sự hậm hực vô cớ, bực bội nói, “Anh không xinh đẹp như người ta, cũng chẳng nói tiếng Anh tốt như người ta.”


Tân Dã: “. . . . . . . . . . . .”


Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lan Sinh: Sữa này trộn giấm à?


Năm 1998 khi Titanic  công chiếu cũng từng phòng bản lậu như vậy (dùng hộp mã hóa đựng phim âm bản), có điều khi đó rạp chiếu phim ít, năm 2005 khẳng định khó khăn hơn nhiều.


Thật ra tôi cảm thấy, vào năm 2005, điện ảnh của đạo diễn Tạ rất khó vượt qua bom tấn của đạo diễn lớn. . . . . . Chỉ có thể dựa vào bàn tay vàng mama cho thôi.


Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập Truyện Independent Filmmaker/Nhà Làm Film Độc Lập Story Chương 107
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...