Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 694: Văn tự bán mình (1)

125@-
Cũng không biết trôi qua bao lâu, rốt cuộc động tác của Diệp Huyền dừng lại.

Mùi thuốc thơm ngát tỏa khắp gian phòng, mỗi người ngửi được hương khí, huyền lực trong cơ thể đều rục rịch, có xúc động lao nhanh.

- Thăng Tôn Đan, vậy mà thực luyện chế thành Thăng Tôn Đan.

Tất cả mọi người có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, nước mắt đầy mặt.

- Loại đan hương này chính là Thăng Tôn Đan cực pâẩm ah.

- Quá không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ thiếu niên này là đan thần chuyển thế?

- Thì ra đan dược vẫn có thể luyện chế như vậy, mở rộng tầm mắt, mở rộng tầm mắt ah.

Vô số luyện dược sư vô cùng rung động, thì thào tự nói, trừ khiếp sợ đã không còn cảm xúc nào khác.

- Thần hồ kỳ kỹ, đáng sợ nhất là hắn một lần gia nhập nhiều tài liệu như thế nhưng không có dẫn phát bạo đan.

- Bạo đan con em ngươi ah, vừa rồi ai nói bạo đan?

Bang bang bồng bồng!

Người vừa mới nói bạo đan bị rất nhiều nắm đấm đánh thành đầu heo.

Dập tắt trận pháp huyền hỏa, mở ra lò đan, mười hai viên Thăng Tôn Đan rơi vào trong tay của Diệp Huyền, từng viên rất tròn và bóng loáng như gương.


Diệp Huyền khinh thường nhìn về phía La Tường:

- Vừa rồi ta tại luyện chế có nhiều luyện dược sư không ngừng kêu gào giống như heo động dục nhưng không ảnh hưởng tới quá trình ta luyện đan, ngươi trình độ không đủ lại trách tội lên thân người khác, các hạ uy phong thật to ah, thủ tịch luyện dược sư của La gia không gì hơn cái này.

Diệp Huyền lúc này nói với La Mẫn gia chủ đang ngây ngốc bên cạnh:

- La gia chủ, dược phường này ta cũng xem qua, ta chỉ đánh giá bốn chữ: cái gì cũng sai, chúng ta trở về đi.

Nói xong Diệp Huyền quay người đi ra bên ngoài.

- Đại sư... Diệp thiếu, dừng bước, dừng bước ah...

Trên mặt La Tường lộ ra thần thái xấu hổ, hắn lập tức chạy về phía trước ngăn cản Diệp Huyền bước ra ngoài, nước mắt nước mũi chảy ròng, hắn nói:

- Là ta có mắt không nhìn được thái sơn, Diệp thiếu tài tình thiên kinh địa vĩ, so với Diệp thiếu, đám luyện dược sư chúng ta căn bản là cặn bã.

- Đúng vậy a, Diệp thiếu chớ đi, chớ đi ah.

- Kính xin truyền thụ chúng ta luyện dược chi đạo.

Một đám luyện dược sư khóc lóc hô hào xông lên, cả đám kích động và gào thét.

Thật sự là do năng lực của Diệp Huyền thể hiện làm bọn họ khiếp sợ, thiếu niên trẻ tuổi như vậy lại có tạo nghệ luyện dược học kinh khủng như thế, nói là đan thần hạ phàm cũng không đủ.


Nếu như nói Diệp Huyền chỉ luyện chế ra ra Thăng Tôn Đan khá tốt, Diệp Huyền vừa mới biểu hiện thủ đoạn quả thực là không gì sánh kịp, hoàn toàn đánh vỡ giác quan luyện chế Thăng Tôn Đan trong lòng bọn họ.

Xem qua Diệp Huyền luyện chế, mọi người chỉ cảm thấy đan đạo chi môn đang từ từ mở ra trước mặt bọn họ.

Mà người mở cánh cửa này ra chính là Diệp Huyền.

- Diệp thiếu, ngươi lưu lại a.

- Chỉ đạo chúng ta luyện dược chi đạo với!

- Diệp thiếu muốn vào thị trường đan dược, chúng ta giơ hai tay, không, cả tứ chi đồng ý.

- Ngũ chi của lão phu đông ý.

- Phương lão, khục khục, cái kia... Ngươi năm nay đã tám mươi bảy, ngũ chi còn cử động được không?

- Ngươi hiểu cái rắm, buôi sáng mỗi ngày của lão phu đều nhất trụ kình thiên.

Các luyện dược sư ở nơi này không ngừng kêu gào, cũng vây quanh Diệp Huyền chật như nêm cối, vẻ mặt bọn họ vui mừng không thôi.

La Mẫn đứng ngoài nhưng lại ngây người, mắt của đám luyện dược sư đều nhìn lên đỉnh đầu, đây là luyện dược sư của gia tộc sao?

Đại đa số người trong bọn họ đều không bán mặt mũi cho mình, hiện tại ở trước mặt Diệp thiếu lại giống như cháu con rùa, hắn có cảm giác không thừa nhận nổi.

- Gia chủ đại nhân, ngươi nhanh nói chuyện thay chúng ta đi.


La Tường thấy La Mẫn không nói cái gì, dốc sức liều mạng truyền âm cho hắn.

- Ah, nha.

La Mẫn lúc này mới kịp phản ứng, hắn vội vàng nói:

- Diệp thiếu, ngươi xem thái độ của bọn họ thành khẩn như vậy, không bằng lưu lại, tiếp tục quan sát một chút đi?

- Đúng thế, tiếp tục quan sát đi, nhanh, mọi người nên bày thứ tốt nhất của mình ra.

La Tường cao giọng nói.

Rất nhanh, một đám luyện dược sư nhanh chóng mặc dược bào mới tinh, hắn vuốt tóc tới mức tỏa sáng, có nữ luyện dược sư liên tục trang điểm và bắt đầu chỉnh sửa dung nhan.

Sau một lát một đám luyện dược sư đồng loạt đứng trước mặt Diệp Huyền, đồng thời xoay người cúi đầu, la lớn:

- Dược phường La gia nhiệt liệt hoan nghênh Diệp thiếu đến chỉ đạo, kính xin Diệp thiếu phê bình nhiều hơn.

Phốc phốc!

La Mẫn gia chủ ngã xuống đất.

Gương mặt Diệp Huyền đầy hắc tuyến, hắn nói:


- Tốt, tốt, tất cả mọi người yên tĩnh một chút, ta ở chỗ này vốn chuẩn bị mang La gia tiến vào thị trường đan dược tại đế đô, cho nên mới đến dược phường nhìn một chút, ấn tượng đầu tiên làm cho ta hết sức không hài lòng.

- Vâng, đó là ta sai.

La Tường vội vàng cúi đầu, xấu hổ nói ra:

- Đối với chuyện này, La Tường ta áy náy sâu sắc, là tạo nghệ luyện đan của ta không được lại trách lên người Diệp thiếu, quả thực là tội ác tày trời, tội đáng chết vạn lần...

La Tường lập tức tự mình nhận lỗi.

La Mẫn nhìn tất cả, chỉ cảm giác đầu óc của mình hoàn toàn không đủ dùng, luận bối phận, La Tường còn cao hơn mình, trong gia tộc thường xuyên không bán sổ sách cho gia chủ, vài chục năm qua hắn lần đầu tiên nhìn thấy La Tường có biểu hiện như vậy.

- Hảo hảo, chuyện tự trách gì đó không cần nhiều lời, ta tới nơi này chỉ muốn biết phương diện tạo nghệ luyện dược học của các ngươi, nhìn xem có tiền đồ phát triển hay không.

Diệp Huyền khoát khoát tay nói ra.

Hắn nói chính là tình hình thực tế, muốn đánh tan Khúc gia ở phương diện tạo nghệ đan dược, đánh bại Tần gia gì đó hắn khẳng định không có lo lắng, đáng tiếc hắn không thể vĩnh viễn ở lại đế đô Hạo Thiên đế quốc.

Cho nên hắn lúc này mới đi xem thực lực của luyện dược sư La gia trong dược phường như thế nào, lại nghiên cứu tiến hành bán đan dược gì.

- Diệp thiếu, ta tới trước, ta là luyện dược sư tứ phẩm đỉnh phong, ta biết luyện chế Tinh Nguyên Đan, Quy Tâm đan tứ phẩm...

- Tại hạ đắm chìm trong đan dược chữa thương hơn ba mươi năm, ta quen thuộc luyện chế các loại đan dược chữa thương... Cũng đạt được bìa danh chín mươi sáu trong thi đấu đan dược chữa thương của luyện dược sư hiệp hội...

- Trời ạ, Bạch lão, thứ tự chín mươi sáu tên không cần lấy ra nói, Diệp thiếu, tại hạ có học lướt qua các loại đan dược kỳ lạ, biết luyện chế các loại Long Hổ Hoàn, Hạo Thiên Thần Du các đan dược bảo vệ sức khỏe, chỉ cần phục dụng đan dược tại hạ luyện chế nhất định long phi hổ mãnh liệt, kim thương bất đảo.
Huyền Thiên Tôn Đế
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Tôn Đế Truyện Huyền Thiên Tôn Đế Story Chương 694: Văn tự bán mình (1)
10.0/10 từ 50 lượt.
loading...