Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 496: Tam Nhãn Yêu Lang (2)
83@-- Nhân loại, chết.
Tam Yêu Yêu Lang dùng hồn lực chấn động truyền âm, trong hồn lực ẩn chứa sát cơ khôn cùng.
Con mắt thứ ba của nó b ắn ra chấn động vô hình, ngay sau đó lại xoay tròn thật nhanh, một tia hồn lực chấn động như sóng nước lan ra trong hư không, lập tức bao phủ Diệp Huyền, làm cho đầu óc Diệp Huyền chóng mặt và có cảm giác buồn nôn.
Hồn lực trùng kích thật lợi hại, Diệp Huyền chấn động, hắn tu luyện Vô Tướng Hồn Quyết thập phần nghịch thiên, hồn lực đột phá tứ phẩm thì hồn lực của huyền thú tứ phẩm chưa chắc đã làm gì được hắn nhưng Tam Nhãn Yêu Lang có thể làm hắn cảm thấy mê muội, huyền thú bình thường căn bản làm không được.
Mê muội qua đi, nham thạch cự lang và ba con bọ ngựa thú lao tới tấn công như thiểm điện.
Diệp Huyền vội vàng thúc dục cối xay màu đen, cối xay biến lớn thật nhanh và ngăn cản ở trước mặt hắn, từ đó đánh bốn con yêu thú bay ra ngoài.
Rầm rầm rầm phanh!
Huyết nhục bên ngoài thân thể bốn con yêu thú nổ tung, xuất hiện từng miệng vết thương máu tươi đầm đìa, sau đó chúng nổi giận gầm lên một tiếng và lao tới lần nữa, hành động của chúng không bị ảnh hưởng.
Diệp Huyền âm thầm sợ hãi thán phục, yêu thú trong phù quang bí cảnh ẩn chứa khí tức đặc biệt trong huyết mạch, làm cho cường độ thân thể của chúng mạnh hơn yêu thú bên ngoài không ít.
Chỉ sợ yêu thú tứ giai bình thường đã sớm bị cối xay màu đen của hắn nện thành thịt nát, bốn con yêu thú nơi này chỉ bị thương nhẹ mà không hề hấn gì.
Càng làm cho Diệp Huyền kiêng kị chính là Tam Nhãn Yêu Lang, con mắt thứ ba của nó phóng thích hồn lực chấn động càng ngày càng mạnh, Diệp Huyền bị đánh trúng cũng phải dùng toàn lực chống cự mới được.
- Chết.
Tam Nhãn Yêu Lang cũng biết rõ Diệp Huyền cường đại, nó gầm rừ trầm thấp đầy giận dữ, hồn lực trong cơ thể điên cuồng thiêu đốt, con mắt thứ ba của nó tỏa sáng giống như mặt trời, phóng xuất ra khí tức hồn lực càng ngày càng mạnh mẽ.
Không thể tiếp tục như thế được nữa, sắc mặt Diệp Huyền ngưng trọng, cắn răng muốn phóng thích trấn nguyên thạch ra ngoài, đúng lúc này Tiểu Tử Điêu kêu xèo...xèo một tiếng, thần sắc phẫn nộ, đột nhiên hóa thành một đạo hào quang màu tím bay thẳng về phía Tam Nhãn Yêu Lang.
Trong mắt Tam Nhãn Yêu Lang xuất hiện một tia kiêng kị và vung trảo phản kích, thân thể Tiểu Tử Điêu hơi chấn động một cái, nó hóa thành tàn ảnh thoát khỏi Tam Nhãn Yêu Lang tiến công, móng vuốt nhỏ đánh thẳng vào đầu lâu của đối phương.
Diệp Huyền lập tức cũng cảm thấy cảm giác mê muội trong đầu biến mất, hắn vội vàng thúc dục thôn phệ vũ hồn, thôn phệ vũ hồn màu đen lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền và phóng xuất khí tức cường đại trấn áp Tam Nhãn Yêu Lang.
Nắm lấy cơ hội, Diệp Huyền lập tức thúc dục Diệt Huyền Phi Đao, ba đạo hào quang màu đen xuyên thủng trán của Tam Nhãn Yêu Lang.
Tam Nhãn Yêu Lang vừa chết, áp lực của Diệp Huyền giảm nhiều, thôn phệ vũ hồn phóng thích khí tức khát vọng và thôn phệ hồn niệm của Tam Nhãn Yêu Lang sau khi chết tán dật ra ngoài, ngay sau đó hấp thu không còn một mảnh.
Nhìn thấy Tam Nhãn Yêu Lang vẫn lạc, bốn con yêu thú tấn công Diệp Huyền lúc này đứng không vững, đôi mắt điên cuồng của chúng cũng thanh tỉnh lại, nhìn thấy Tiểu Tử Điêu và Diệp Huyền liền sợ hãi, chúng lập tức lui về phía sau.
Xèo...xèo!
Tiểu Tử Điêu trở lại đầu vai của Diệp Huyền, liên tục quát lớn, bốn con yêu thú kia cúi đầu xuống không dám nhúc nhích.
Diệp Huyền bất chấp cân nhắc nhiều như vậy, hắn thúc dục thôn phệ vũ hồn hấp thu hồn niệm của Tam Nhãn Yêu Lang sau đó bành trướng, một đạo hào quang vô hình bao phủ bên ngoài thôn phệ vũ hồn.
Diệp Huyền mừng rỡ không nhỏ, hiển nhiên thôn phệ vũ hồn sắp tấn cấp tam tinh.
Sau khi đột phá nhị tinh tới bây giờ, thôn phệ vũ hồn hấp thu vũ hồn chi lực đạt tới số lượng cực lớn.
Vốn hấp thu ám xà vũ hồn của luyện hồn sư tứ phẩm Lữ Hạo, kế tiếp còn hấp thu hỏa báo vũ hồn của Ngô Húc, hiện tại còn hấp thu hồn niệm của tứ phẩm Tam Nhãn Yêu Lang cho nên đột phá giới hạn.
Năng lượng cường đại bành trướng, chỉ thấy một đạo hào quang màu đỏ hình thành bên ngoài thân thể thôn phệ vũ hồn.
Dần dần hào quang màu đỏ càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng hình thành một vũ hồn đỏ sậm, vốn có hai vũ hồn bao phủ bên ngoài thôn phệ vũ hồn cũng chấn động theo quy lực, chúng tỏa ra vũ hồn chi lực hùng hậu...
Sau khi hấp thu nhiều vũ hồn cường đại và hồn niệm như thế, thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền rốt cục tấn cấp đến tam tinh, hơn nữa còn là vũ hồn tam tinh màu đỏ hoàn mỹ.
Bốn con yêu thú nhìn thấy thôn phệ vũ hồn trên đỉnh đầu của Diệp Huyền, đôi mắt mang theo thần thái sợ hãi không nhỏ.
Trong nội tâm Diệp Huyền cảm thấy ngạc nhiên, không nghĩ tới thôn phệ vũ hồn của hắn chẳng những có thể chấn nhiếp huyền thú, ngay cả yêu thú cũng biết sợ hãi.
Kế tiếp là thời điểm nên xử lý đám yêu thú này.
- Ngươi hẳn là huyền thú ah, chẳng lẽ không thể khống chế chúng?
Rốt cuộc Tiểu Tử là huyền thú hay là yêu thú, Diệp Huyền vẫn không hiểu rõ cho lắm, nói nó là yêu thú nhưng lại thông minh như vậy, yêu thú cũng không thể làm được điểm này, nói nó là huyền thú nhưng không có đặc điểm của huyền thú, ít nhất Tiểu Tử Điêu không có thể hiện ra khí tức hồn lực của huyền thú.
Nhìn thấy rất nhiều yêu thú sợ hãi nó như vậy, khả năng Tiểu Tử Điêu là huyền thú sẽ lớn hơn một ít.
Tiểu Tử Điêu lườm Diệp Huyền, nó lộ ra vẻ mặt khinh thường, đột nhiên đồng tử màu tím của nó tỏa sáng, chấn động vô hình thẩm thấu vào trong đầu óc Diệp Huyền.
Diệp Huyền lập tức cảm giác được trong đầu chính mình xuất hiện một quyển sách hồn quyết kỳ dị, văn tự phía trên vô cùng cổ quái, dường như là ngôn ngữ của huyền thú nhất tộc, Diệp Huyền chưa bao giờ gặp qua, hết lần này tới lần khác hồn lực cảm giác những văn tự này lại có thể cảm giác rõ ý nghĩa của hồn quyết kia.
Tên của quyển sách hồn quyết này vô cùng đơn giản, chỉ có ba chữ —— Ngự Thú Quyết!
Chẳng lẽ là biện pháp huyền thú nhất tộc điều khiển yêu thú?
Ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời, hắn cẩn thận quan sát, quả nhiên bên trong giảng thuật là biện pháp huyền thú làm thế nào điều khiển yêu thú, cả quá trình cũng không phức tạp nhưng lại vô cùng tinh diệu.
- Ý của ngươi muốn ta nô dịch đám yêu thú này?
Diệp Huyền nghi hoặc, hắn thật sự xem hiểu nội dung và phương pháp trong Ngự Thú Quyết nhưng căn bản không thể làm theo được.
Huyền Thiên Tôn Đế
Tam Yêu Yêu Lang dùng hồn lực chấn động truyền âm, trong hồn lực ẩn chứa sát cơ khôn cùng.
Con mắt thứ ba của nó b ắn ra chấn động vô hình, ngay sau đó lại xoay tròn thật nhanh, một tia hồn lực chấn động như sóng nước lan ra trong hư không, lập tức bao phủ Diệp Huyền, làm cho đầu óc Diệp Huyền chóng mặt và có cảm giác buồn nôn.
Hồn lực trùng kích thật lợi hại, Diệp Huyền chấn động, hắn tu luyện Vô Tướng Hồn Quyết thập phần nghịch thiên, hồn lực đột phá tứ phẩm thì hồn lực của huyền thú tứ phẩm chưa chắc đã làm gì được hắn nhưng Tam Nhãn Yêu Lang có thể làm hắn cảm thấy mê muội, huyền thú bình thường căn bản làm không được.
Mê muội qua đi, nham thạch cự lang và ba con bọ ngựa thú lao tới tấn công như thiểm điện.
Diệp Huyền vội vàng thúc dục cối xay màu đen, cối xay biến lớn thật nhanh và ngăn cản ở trước mặt hắn, từ đó đánh bốn con yêu thú bay ra ngoài.
Rầm rầm rầm phanh!
Huyết nhục bên ngoài thân thể bốn con yêu thú nổ tung, xuất hiện từng miệng vết thương máu tươi đầm đìa, sau đó chúng nổi giận gầm lên một tiếng và lao tới lần nữa, hành động của chúng không bị ảnh hưởng.
Diệp Huyền âm thầm sợ hãi thán phục, yêu thú trong phù quang bí cảnh ẩn chứa khí tức đặc biệt trong huyết mạch, làm cho cường độ thân thể của chúng mạnh hơn yêu thú bên ngoài không ít.
Chỉ sợ yêu thú tứ giai bình thường đã sớm bị cối xay màu đen của hắn nện thành thịt nát, bốn con yêu thú nơi này chỉ bị thương nhẹ mà không hề hấn gì.
Càng làm cho Diệp Huyền kiêng kị chính là Tam Nhãn Yêu Lang, con mắt thứ ba của nó phóng thích hồn lực chấn động càng ngày càng mạnh, Diệp Huyền bị đánh trúng cũng phải dùng toàn lực chống cự mới được.
- Chết.
Tam Nhãn Yêu Lang cũng biết rõ Diệp Huyền cường đại, nó gầm rừ trầm thấp đầy giận dữ, hồn lực trong cơ thể điên cuồng thiêu đốt, con mắt thứ ba của nó tỏa sáng giống như mặt trời, phóng xuất ra khí tức hồn lực càng ngày càng mạnh mẽ.
Không thể tiếp tục như thế được nữa, sắc mặt Diệp Huyền ngưng trọng, cắn răng muốn phóng thích trấn nguyên thạch ra ngoài, đúng lúc này Tiểu Tử Điêu kêu xèo...xèo một tiếng, thần sắc phẫn nộ, đột nhiên hóa thành một đạo hào quang màu tím bay thẳng về phía Tam Nhãn Yêu Lang.
Trong mắt Tam Nhãn Yêu Lang xuất hiện một tia kiêng kị và vung trảo phản kích, thân thể Tiểu Tử Điêu hơi chấn động một cái, nó hóa thành tàn ảnh thoát khỏi Tam Nhãn Yêu Lang tiến công, móng vuốt nhỏ đánh thẳng vào đầu lâu của đối phương.
Diệp Huyền lập tức cũng cảm thấy cảm giác mê muội trong đầu biến mất, hắn vội vàng thúc dục thôn phệ vũ hồn, thôn phệ vũ hồn màu đen lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền và phóng xuất khí tức cường đại trấn áp Tam Nhãn Yêu Lang.
Nắm lấy cơ hội, Diệp Huyền lập tức thúc dục Diệt Huyền Phi Đao, ba đạo hào quang màu đen xuyên thủng trán của Tam Nhãn Yêu Lang.
Tam Nhãn Yêu Lang vừa chết, áp lực của Diệp Huyền giảm nhiều, thôn phệ vũ hồn phóng thích khí tức khát vọng và thôn phệ hồn niệm của Tam Nhãn Yêu Lang sau khi chết tán dật ra ngoài, ngay sau đó hấp thu không còn một mảnh.
Nhìn thấy Tam Nhãn Yêu Lang vẫn lạc, bốn con yêu thú tấn công Diệp Huyền lúc này đứng không vững, đôi mắt điên cuồng của chúng cũng thanh tỉnh lại, nhìn thấy Tiểu Tử Điêu và Diệp Huyền liền sợ hãi, chúng lập tức lui về phía sau.
Xèo...xèo!
Tiểu Tử Điêu trở lại đầu vai của Diệp Huyền, liên tục quát lớn, bốn con yêu thú kia cúi đầu xuống không dám nhúc nhích.
Diệp Huyền bất chấp cân nhắc nhiều như vậy, hắn thúc dục thôn phệ vũ hồn hấp thu hồn niệm của Tam Nhãn Yêu Lang sau đó bành trướng, một đạo hào quang vô hình bao phủ bên ngoài thôn phệ vũ hồn.
Diệp Huyền mừng rỡ không nhỏ, hiển nhiên thôn phệ vũ hồn sắp tấn cấp tam tinh.
Sau khi đột phá nhị tinh tới bây giờ, thôn phệ vũ hồn hấp thu vũ hồn chi lực đạt tới số lượng cực lớn.
Vốn hấp thu ám xà vũ hồn của luyện hồn sư tứ phẩm Lữ Hạo, kế tiếp còn hấp thu hỏa báo vũ hồn của Ngô Húc, hiện tại còn hấp thu hồn niệm của tứ phẩm Tam Nhãn Yêu Lang cho nên đột phá giới hạn.
Năng lượng cường đại bành trướng, chỉ thấy một đạo hào quang màu đỏ hình thành bên ngoài thân thể thôn phệ vũ hồn.
Dần dần hào quang màu đỏ càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng hình thành một vũ hồn đỏ sậm, vốn có hai vũ hồn bao phủ bên ngoài thôn phệ vũ hồn cũng chấn động theo quy lực, chúng tỏa ra vũ hồn chi lực hùng hậu...
Sau khi hấp thu nhiều vũ hồn cường đại và hồn niệm như thế, thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền rốt cục tấn cấp đến tam tinh, hơn nữa còn là vũ hồn tam tinh màu đỏ hoàn mỹ.
Bốn con yêu thú nhìn thấy thôn phệ vũ hồn trên đỉnh đầu của Diệp Huyền, đôi mắt mang theo thần thái sợ hãi không nhỏ.
Trong nội tâm Diệp Huyền cảm thấy ngạc nhiên, không nghĩ tới thôn phệ vũ hồn của hắn chẳng những có thể chấn nhiếp huyền thú, ngay cả yêu thú cũng biết sợ hãi.
Kế tiếp là thời điểm nên xử lý đám yêu thú này.
- Ngươi hẳn là huyền thú ah, chẳng lẽ không thể khống chế chúng?
Rốt cuộc Tiểu Tử là huyền thú hay là yêu thú, Diệp Huyền vẫn không hiểu rõ cho lắm, nói nó là yêu thú nhưng lại thông minh như vậy, yêu thú cũng không thể làm được điểm này, nói nó là huyền thú nhưng không có đặc điểm của huyền thú, ít nhất Tiểu Tử Điêu không có thể hiện ra khí tức hồn lực của huyền thú.
Nhìn thấy rất nhiều yêu thú sợ hãi nó như vậy, khả năng Tiểu Tử Điêu là huyền thú sẽ lớn hơn một ít.
Tiểu Tử Điêu lườm Diệp Huyền, nó lộ ra vẻ mặt khinh thường, đột nhiên đồng tử màu tím của nó tỏa sáng, chấn động vô hình thẩm thấu vào trong đầu óc Diệp Huyền.
Diệp Huyền lập tức cảm giác được trong đầu chính mình xuất hiện một quyển sách hồn quyết kỳ dị, văn tự phía trên vô cùng cổ quái, dường như là ngôn ngữ của huyền thú nhất tộc, Diệp Huyền chưa bao giờ gặp qua, hết lần này tới lần khác hồn lực cảm giác những văn tự này lại có thể cảm giác rõ ý nghĩa của hồn quyết kia.
Tên của quyển sách hồn quyết này vô cùng đơn giản, chỉ có ba chữ —— Ngự Thú Quyết!
Chẳng lẽ là biện pháp huyền thú nhất tộc điều khiển yêu thú?
Ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời, hắn cẩn thận quan sát, quả nhiên bên trong giảng thuật là biện pháp huyền thú làm thế nào điều khiển yêu thú, cả quá trình cũng không phức tạp nhưng lại vô cùng tinh diệu.
- Ý của ngươi muốn ta nô dịch đám yêu thú này?
Diệp Huyền nghi hoặc, hắn thật sự xem hiểu nội dung và phương pháp trong Ngự Thú Quyết nhưng căn bản không thể làm theo được.
Huyền Thiên Tôn Đế
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Tôn Đế
Story
Chương 496: Tam Nhãn Yêu Lang (2)
10.0/10 từ 50 lượt.