Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1895

121@-
Trong này, có rất nhiều cường giả, đều là nhân vật quen thuộc của mọi người, hơn nữa mỗi một cái tu vi chí ít đều là Vũ Đế.

Trong nháy mắt, thì có tới hàng ngàn, hàng vạn Ma tộc khôi lỗi, gia nhập trong chiến trường.

Có ma tộc khôi lỗi gia nhập, cường giả các thế lực lớn sẽ ngay lập tức rơi vào trong nguy nan.

- Đã không có cách nào.

Thấy cảnh này, tâm mỗi người đều tuyệt vọng, Cổ Ma Chi Địa giáng lâm, lại chiến đấu tiếp, một khi chờ cường giả Linh Ma tộc chân chính xuất hiện, chỉ có một con đường chết.

- Đi.

- Rời đi nơi này.

Đám người Thần Đạo Tử bỏ qua đám người Diệp Thiên Thánh chủ, bắt đầu điên cuồng phá vòng vây.

- Muốn đi?

Đám người Diệp Thiên Thánh chủ cười gằn vọt lên, đồng thời toàn bộ trên không Thánh Thành, từng đạo từng đạo kết giới mông lung bắt đầu xuất hiện, phong tỏa lại hết thảy hư không.

Đám người Diệp Thiên, bao quát rất nhiều Linh Ma tộc khôi lỗi trong Cổ Ma Chi Địa, lên tới hàng ngàn, hàng vạn cường giả, cấp tốc vây quanh đám người Diệp Huyền.

Diệp Huyền toàn lực thôi thúc Vô Tận Dung Hỏa, ầm ầm ầm, hết thảy Linh Ma tộc khôi lỗi tới gần hắn đều bị thiêu đốt nổ tung, căn bản không có cách tới gần quanh thân hắn nửa bước.


- Cản bọn họ lại, ở dưới Thánh Thành kết giới cùng Cổ Ma Chi Địa trấn áp, bọn họ đừng muốn chạy khỏi nơi này.

Diệp Thiên Thánh chủ ánh mắt âm lạnh, khóe miệng hiện ra cười gằn, lít nha lít nhít cường giả vây nhốt đám người Diệp Huyền lại, nương theo cường giả trong Cổ Ma Chi Địa xuất hiện, Thánh Thành chiếm cứ thượng phong.

- Hiện ở vùng hư không này, đã bị Thánh Thành ta triệt để phong tỏa, cho các ngươi một cơ hội đầu hàng cuối cùng, người không đầu hàng, gi ết chết không cần luận tội.

Diệp Thiên Thánh chủ đứng ngạo nghễ hư không, cười lạnh nói, nắm chắc phần thắng.

Ở đỉnh đầu hắn, hư không đã bị triệt để phong tỏa, tất cả mọi người đều không cảm ứng được pháp tắc không gian, càng không cần phải nói qua lại hư không chạy khỏi nơi này.

- Ta đếm ba tiếng, đầu hàng, vẫn còn có đường sống, không đầu hàng, chỉ có một con đường chết, một, hai...

Diệp Thiên lạnh lùng nói, thanh âm như Tử thần tuyên án.

Khí tức ngưng trệ, khiến cho trong lòng mỗi người tuyệt vọng.

- Đầu hàng.

- Chúng ta đầu hàng.

- Chúng ta đồng ý cống hiến cho Thánh Thành.

Một ít thế lực trước lựa chọn nương nhờ vào Thánh Thành, bởi vì đám người Thần Đạo Tử xuất hiện lại phản bội Thánh Thành, mắt thấy không cách nào xông ra trùng vây, vội vàng kêu thành tiếng, bọn họ cả người máu tươi, đã bị giết vỡ mật.


Ở trước mặt sinh tử, bọn họ chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.

- Một đám gia hỏa không có tiền đồ.

Đám người Diệp Huyền thầm hận không ngớt, lẽ nào bọn họ cho rằng nương nhờ vào Thánh Thành, Thánh Thành liền thật sự sẽ bỏ qua cho bọn họ sao? Nếu Thánh Thành cấu kết Ma tộc, như vậy đã hoàn toàn không đặt Nhân tộc tồn vong ở trong lòng, đầu hàng đối phương, vốn là tranh ăn với hổ, tự tìm đường chết.

- Được, rất tốt.

Diệp Thiên Thánh chủ nhìn những thế lực nhất lưu đầu hàng kia, không khỏi cười ha hả.

- Vừa nãy các ngươi biểu hiện, bản Thánh chủ không tin các ngươi đầu hàng, đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội, các ngươi nếu như ai có thể giế t chết một võ giả phản kháng, như vậy liền có thể tiếp tục sống sót, cái khác, đừng trách bản Thánh chủ lòng dạ độc ác.

- Chuyện này...

Tất cả mọi người đều do dự, Thánh Thành đây là để bọn họ tự giết lẫn nhau a, bọn họ nhìn ánh mắt đám người Thần Đạo Tử phẫn nộ, trong lúc nhất thời do dự.

- Chết!

Lúc này Vạn gia lão tổ đột nhiên khuôn mặt dữ tợn nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền đánh vào một tên cường giả bên cạnh hắn, người cường giả kia lúc trước chiến đấu vốn đã trọng thương, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt chia năm xẻ bảy.

- Vèo!

Sau khi đánh giết người kia, Vạn gia lão tổ thừa dịp tất cả mọi người chưa kịp phản ứng lại, trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Thiên Thánh chủ, nịnh nọt nói:


- Diệp Thiên Thánh chủ, tại hạ đã hoàn thành yêu cầu của ngươi, hi vọng Diệp Thiên Thánh chủ, có thể cho lão phu một cơ hội, lão phu chắc chắn sẽ đi theo Thánh chủ đại nhân làm tùy tùng, bất kể nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ.

- Vạn gia lão tổ, ngươi...

Tất cả mọi người đều giận tím mặt, từng cái từng cái tức giận không ngớt, Vạn gia lão tổ quả thực là quá đê tiện.

- Ha ha ha, được, rất tốt, bản tọa nói được làm được, nếu ngươi đã giết một người đối phương, như vậy bản tọa bảo đảm ngươi bất tử.

Diệp Thiên Thánh chủ cười lớn nói.

- Đa tạ Thánh chủ đại nhân.

Vạn gia lão tổ mừng rỡ, đứng lên quay về đám người Thần Đạo Tử cười lạnh nói:

- Chư vị, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hiện tại Thánh chủ đại nhân cho các ngươi một cơ hội sống, chư vị còn không nắm chặt.

Đám người Thần Đạo Tử tức đến ánh mắt lạnh lẽo, sát cơ sôi trào, cõi đời này lại có người vô liêm sỉ như thế.

Thế nhưng Vạn gia lão tổ cử động, không thể nghi ngờ để đội ngũ càng thêm rối loạn, lòng người di động.

- Muốn giữ lại chúng ta, liền xem các ngươi có bản lãnh này hay không.

Thần Đạo Tử nộ quát một tiếng, vù, trên mi tâm hắn đột nhiên phóng ra một đạo hồn lực bức người, cấp tốc hòa vào Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp trước mặt, cổ tháp màu đen đột nhiên hắc mang vạn trượng, một luồng lực lượng không gian cuồn cuộn từ bên trong lan tràn ra, ở trong hư không b ắn ra một đường nối mông lung.


Thần Đạo Tử duy trì Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp, lạnh lùng nói:

- Chư vị, các ngươi nhanh rời đi.

- Đường hầm hư không?

Diệp Thiên Thánh chủ biến sắc, không nghĩ tới Thần Đạo Tử ở dưới tình huống hư không phong tỏa, còn có thể đánh mở một đường hầm hư không.

- Tất cả mọi người đều nghe lệnh, giết tất cả bọn họ, tuyệt không thể để cho bọn họ chạy trốn.

Diệp Thiên Thánh chủ lệ quát một tiếng, trước tiên vọt lên.

- Giết!

Vô số Linh Ma tộc khôi lỗi cùng cường giả Thánh Thành, dồn dập vây giết lên.

- Lạc Tuyết thành!

Trong tay Khí Thành Cổ Hỗn thành chủ đột nhiên xuất hiện một thành trì màu đen, cả thành trì cấp tốc lớn lên, hóa thành Huyền bảo chu vi mấy mẫu, vây quanh cường giả các thế lực lớn ở trong đó.

Diệp Thiên Thánh chủ một quyền đánh vào thành trì, răng rắc một tiếng, thành trì Huyền bảo lập tức bị đánh ra một góc, trên tường xuất hiện vô số vết rạn nứt.

- Chư vị đi mau, mặc dù Lạc Tuyết thành là viễn cổ phòng ngự chí bảo, nhưng chỉ là pháp bảo cửu giai đỉnh phong, không cách nào kiên trì thời gian bao lâu.

Cổ Hỗn thành chủ cật lực thôi thúc Lạc Tuyết thành, sắc mặt tái nhợt hét cao nói.
Huyền Thiên Tôn Đế
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Tôn Đế Truyện Huyền Thiên Tôn Đế Story Chương 1895
10.0/10 từ 50 lượt.
loading...