Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 154: Cải tiến kỹ thuật (1)
95@-Thử nghĩ đi, tình hình thế này, ngoại trừ Vương gia ra còn có luyện dược sư nào muốn luyện chế ba loại đan dược này nữa?
Lúc tỉ lệ thành phẩm cao, đan dược phẩm chất cao thì miễn cưỡng còn có thể dựa vào phẩm chất hồi huyết đan cao để kiếm chút tiền, khi nào phẩm chất đan thấp thì chỉ có nước lỗ vốn thế này, ai còn đi luyện chế làm gì?
Đối mặt với tình huống này thì đổi lại là luyện dược sư nào, dù có là luyện dược sư cường đại nhất của Lưu Vân quốc cũng không còn cách nào khác.
Nhưng Diệp Huyền há lại bị vấn đề nho nhỏ như vậy làm khó?
Nháy mắt, trong đầu hắn liền nghĩ ra bảy tám cách có thể đánh bại được Vương gia.
Nghĩ xong xuôi, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười:
- Hoa hội trưởng, Chu quản sự, Diệp gia chúng ta cũng đang chuẩn bị tiến quân vào thị trưởng đan dược, không may chính là ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta muốn đưa ra lại giống hệt với Vương gia.
- Diệp gia tiến quân vào thị trường đan dược, giống hệt với Vương gia?
Hai người đều cảm thấy ù ù cạc cạc, nhất thời không kịp phản ứng.
Diệp Huyền gật đầu nói:
- Nếu nói ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta đưa ra, có hiệu quả tốt gấp đôi so với Vương gia, giá cả còn rẻ hơn bọn họ thì các ngươi nghĩ xem Diệp gia chúng ta có thể chiếm cứ được mấy phần thị trường cấp thấp của Lam Nguyệt thành?
- Hiệu quả trị liệu tốt hơn gấp đôi, giá cả lại còn rẻ hơn? Không phải thật đấy chứ?
Chu quản sự đứng phắt dậy, vẻ mặt kích động, thở hổn hển.
- Nếu như thật sự có thể luyện chế ra được thứ tốt như vậy, thì tiệm thuốc của Vương gia sẽ đóng cửa ngay thôi, ai còn tới chỗ bọn họ mua làm gì.
- Huyền thiếu, ngươi không phải đang nói đùa đấy chứ? Trên đời này thật sự có đan dược có công hiệu như vậy thật à?
Hoa La Huyên vẫn lý trí hơn, nhưng vẫn trừng lớn hai mắt.
Thân là luyện dược sư tam phẩm cho nên lão biết rõ, hồi khí đan, tụ huyền đan và hồi huyết đan là ba loại đan dược vô cùng thành thục, thủ đoạn của Vương gia gần như đã tối ưu hoá ba loại đan dược này lên mức cao nhất, giá vốn ép xuống thấp nhất rồi.
Trừ khi xuất hiện cách mới nào đó về kỹ thuật, bằng không thì căn bản không thể xuất hiện tình huống mà Diệp Huyền đã nói được.
Nhưng nếu muốn tiến hành cải tiến ba loại đan dược này, Diệp Huyền thật sự có thể làm được sao?
Hoa La Huyên tự cảm thấy bản thân mình căn bản không thể làm được, không chỉ riêng mình, cho dù là tập trung hết luyện dược sư cung đình ở Lưu Vân Quốc này lại, để cho đệ nhất luyện dược sư của vương quốc dẫn dắt thì căn bản cũng không thể nghiên cứu ra được.
Vẻ kích động của Chu quản lý đột nhiên khựng lại:
- Huyền thiếu, những lời này của ngươi không phải là nói giỡn đấy chứ?
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói giỡn sao?
- Đây….
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đưa mắt nhìn nhau, nếu như là bất kỳ một luyện dược sư nào khác nói chuyện này với bọn họ, bọn họ nhất định sẽ coi kẻ đó là kẻ ngu ngốc, nhưng nếu đối phương Diệp Huyền thì lại khác.
Nếu như thật sự có đan dược như vậy thì hạ bệ Vương gia chỉ là việc nhỏ mà thôi.
- Ta chỉ có một yêu cầu thôi, đó chính là phải đánh bại Vương gia, khiến cho đan dược của bọn họ không thể bán được một viên nào ở Lam Nguyệt thành, cả nhà phải ra đường xin ăn.
Diệp Huyền chính là có sát ý với Vương gia, nếu như đối phương đã động sát chiêu với mình thì mình sẽ bất chấp, nhổ cỏ tận gốc.
- Huyền thiếu, nếu như thật sự có thể chế ra ba loại đan dược như lời ngươi nói thì đừng nói là chỉ một Vương gia, chúng ta có thể bán đan dược này khắp Lưu Vân Quốc, thậm chí là mười ba nước xung quanh, khiến cho tất cả những gia tộc bán ba loại đan dược này đều phải tán gia bại sản ra đường ăn xin.
- Được lắm, lát nữa ta sẽ viết ra đan phương và cách chế tác, Diệp gia không có luyện dược sư, luyện dược sư sẽ do hiệp hội luyện dược sư các ngươi cung cấp, dược liệu và cách chế tác sẽ do Diệp gia chúng ta cung cấp, về phần chia lợi nhuận thì chia sáu bốn đi, Diệp gia chúng ta sáu, hiệp hội luyện dược sư các ngươi bốn!
- Cái gì? Thấp như vậy?
Trên mặt Chu Hoa Dung lộ ra vẻ cổ quái, kềm lòng không đặng mà bật thốt.
Bình thường hợp tác luyện đan chính là bên phía ra luyện dược sư sẽ chiếm phần nhiều, đôi lúc, luyện dược sư phải chiếm tới bảy tám thành, còn lại hai ba thành kia mới là của người cung cấp dược liệu, cách chia lợi nhuận của Diệp Huyền quả thực hơi kì cục.
- Sao hả, chẳng lẽ Chu quản sự ngươi không đồng ý?
- Khụ khụ.
Chu Hoa Dung liên tục xua tay.
- Huyền thiếu ngươi cứ đùa, ta sao dám có ý kiến.
Dù sao thì hiệp hội luyện dược sư cũng không phải y làm chủ, lời còn chưa nói hết thì Chu Hoa Dung đột nhiên cảm thấy hàn khí đang bao trùm trên người y, hội trưởng Hoa La Huyên của hiệp hội luyện dược sư đang dùng ánh mắt giết người nhìn y.
Trong lòng Chu Hoa Dung thật sự muốn khóc, sao mình lại lắm mồm như vậy làm gì, mặc kệ mình có đồng ý với điều kiện của Huyền thiếu hay không thì cũng không có quyền ra quyết định, cuối cùng cũng đều do hội trưởng quyết định.
Còn không phải sao, lần này Hoa hội trưởng rõ ràng là đang tức giận, đây rõ ràng vì chia chác thấp quá đây mà.
Đang run rẩy sợ hãi thì đã thấy Hoa La Huyên đập một cú thật mạnh lên đầu Chu Hoa Dung:
- Cái thứ chết giẫm nhà ngươi, không biết ơn thì thôi, không biết trả ơn mà còn mặc cả với Huyền thiếu nữa, nếu không nhờ có Huyền thiếu chỉ điểm cho ngươi thì ngươi có thể đột phá luyện dược sư nhị phẩm được sao?
Trận mắng này không khỏi khiến cho Chu Hoa Dung trợn tròn mắt, ý của hội trưởng đây là gì?
Chỉ thấy Hoa La Huyên lời ngay lẽ thẳng:
- Huyền thiếu, chia sáu bốn như vậy thì Diệp gia các ngươi chịu thiệt thòi rồi, thật ra nếu có thể luyện được đan dược như vậy thì kiểu gì cũng phải chia bảy ba. Nói không phải chứ chia bảy ba như vậy thì cũng là hiệp hội luyện dược sư chúng ta may mắn được nhờ rồi.
Hoa La Huyên là người thông minh, đan dược như vậy không luyện được thì thôi, một khi luyện ra được thì tuyệt đối có thể phá vỡ toàn bộ thị trường đan dược cấp thấp khắp Lưu Vân Quốc này, tới lúc đó đừng nói là chia bảy ba, cho dù là chia tám hai thì cũng có thể khiến lão kiếm được đầy bồn.
Hơn nữa, nếu như lợi nhuận hiệp hội luyện dược sư chiếm được càng ít thì hình tượng của mình trong mắt Huyền thiếu lại càng tốt, tới lúc đó Huyền thiếu lại chỉ điểm thêm vài cái nữa thì càng tốt, so với luyện dược đại đạo thì tiền tài chẳng là gì hết.
Huyền Thiên Tôn Đế
Lúc tỉ lệ thành phẩm cao, đan dược phẩm chất cao thì miễn cưỡng còn có thể dựa vào phẩm chất hồi huyết đan cao để kiếm chút tiền, khi nào phẩm chất đan thấp thì chỉ có nước lỗ vốn thế này, ai còn đi luyện chế làm gì?
Đối mặt với tình huống này thì đổi lại là luyện dược sư nào, dù có là luyện dược sư cường đại nhất của Lưu Vân quốc cũng không còn cách nào khác.
Nhưng Diệp Huyền há lại bị vấn đề nho nhỏ như vậy làm khó?
Nháy mắt, trong đầu hắn liền nghĩ ra bảy tám cách có thể đánh bại được Vương gia.
Nghĩ xong xuôi, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười:
- Hoa hội trưởng, Chu quản sự, Diệp gia chúng ta cũng đang chuẩn bị tiến quân vào thị trưởng đan dược, không may chính là ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta muốn đưa ra lại giống hệt với Vương gia.
- Diệp gia tiến quân vào thị trường đan dược, giống hệt với Vương gia?
Hai người đều cảm thấy ù ù cạc cạc, nhất thời không kịp phản ứng.
Diệp Huyền gật đầu nói:
- Nếu nói ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta đưa ra, có hiệu quả tốt gấp đôi so với Vương gia, giá cả còn rẻ hơn bọn họ thì các ngươi nghĩ xem Diệp gia chúng ta có thể chiếm cứ được mấy phần thị trường cấp thấp của Lam Nguyệt thành?
- Hiệu quả trị liệu tốt hơn gấp đôi, giá cả lại còn rẻ hơn? Không phải thật đấy chứ?
Chu quản sự đứng phắt dậy, vẻ mặt kích động, thở hổn hển.
- Nếu như thật sự có thể luyện chế ra được thứ tốt như vậy, thì tiệm thuốc của Vương gia sẽ đóng cửa ngay thôi, ai còn tới chỗ bọn họ mua làm gì.
- Huyền thiếu, ngươi không phải đang nói đùa đấy chứ? Trên đời này thật sự có đan dược có công hiệu như vậy thật à?
Hoa La Huyên vẫn lý trí hơn, nhưng vẫn trừng lớn hai mắt.
Thân là luyện dược sư tam phẩm cho nên lão biết rõ, hồi khí đan, tụ huyền đan và hồi huyết đan là ba loại đan dược vô cùng thành thục, thủ đoạn của Vương gia gần như đã tối ưu hoá ba loại đan dược này lên mức cao nhất, giá vốn ép xuống thấp nhất rồi.
Trừ khi xuất hiện cách mới nào đó về kỹ thuật, bằng không thì căn bản không thể xuất hiện tình huống mà Diệp Huyền đã nói được.
Nhưng nếu muốn tiến hành cải tiến ba loại đan dược này, Diệp Huyền thật sự có thể làm được sao?
Hoa La Huyên tự cảm thấy bản thân mình căn bản không thể làm được, không chỉ riêng mình, cho dù là tập trung hết luyện dược sư cung đình ở Lưu Vân Quốc này lại, để cho đệ nhất luyện dược sư của vương quốc dẫn dắt thì căn bản cũng không thể nghiên cứu ra được.
Vẻ kích động của Chu quản lý đột nhiên khựng lại:
- Huyền thiếu, những lời này của ngươi không phải là nói giỡn đấy chứ?
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói giỡn sao?
- Đây….
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đưa mắt nhìn nhau, nếu như là bất kỳ một luyện dược sư nào khác nói chuyện này với bọn họ, bọn họ nhất định sẽ coi kẻ đó là kẻ ngu ngốc, nhưng nếu đối phương Diệp Huyền thì lại khác.
Nếu như thật sự có đan dược như vậy thì hạ bệ Vương gia chỉ là việc nhỏ mà thôi.
- Ta chỉ có một yêu cầu thôi, đó chính là phải đánh bại Vương gia, khiến cho đan dược của bọn họ không thể bán được một viên nào ở Lam Nguyệt thành, cả nhà phải ra đường xin ăn.
Diệp Huyền chính là có sát ý với Vương gia, nếu như đối phương đã động sát chiêu với mình thì mình sẽ bất chấp, nhổ cỏ tận gốc.
- Huyền thiếu, nếu như thật sự có thể chế ra ba loại đan dược như lời ngươi nói thì đừng nói là chỉ một Vương gia, chúng ta có thể bán đan dược này khắp Lưu Vân Quốc, thậm chí là mười ba nước xung quanh, khiến cho tất cả những gia tộc bán ba loại đan dược này đều phải tán gia bại sản ra đường ăn xin.
- Được lắm, lát nữa ta sẽ viết ra đan phương và cách chế tác, Diệp gia không có luyện dược sư, luyện dược sư sẽ do hiệp hội luyện dược sư các ngươi cung cấp, dược liệu và cách chế tác sẽ do Diệp gia chúng ta cung cấp, về phần chia lợi nhuận thì chia sáu bốn đi, Diệp gia chúng ta sáu, hiệp hội luyện dược sư các ngươi bốn!
- Cái gì? Thấp như vậy?
Trên mặt Chu Hoa Dung lộ ra vẻ cổ quái, kềm lòng không đặng mà bật thốt.
Bình thường hợp tác luyện đan chính là bên phía ra luyện dược sư sẽ chiếm phần nhiều, đôi lúc, luyện dược sư phải chiếm tới bảy tám thành, còn lại hai ba thành kia mới là của người cung cấp dược liệu, cách chia lợi nhuận của Diệp Huyền quả thực hơi kì cục.
- Sao hả, chẳng lẽ Chu quản sự ngươi không đồng ý?
- Khụ khụ.
Chu Hoa Dung liên tục xua tay.
- Huyền thiếu ngươi cứ đùa, ta sao dám có ý kiến.
Dù sao thì hiệp hội luyện dược sư cũng không phải y làm chủ, lời còn chưa nói hết thì Chu Hoa Dung đột nhiên cảm thấy hàn khí đang bao trùm trên người y, hội trưởng Hoa La Huyên của hiệp hội luyện dược sư đang dùng ánh mắt giết người nhìn y.
Trong lòng Chu Hoa Dung thật sự muốn khóc, sao mình lại lắm mồm như vậy làm gì, mặc kệ mình có đồng ý với điều kiện của Huyền thiếu hay không thì cũng không có quyền ra quyết định, cuối cùng cũng đều do hội trưởng quyết định.
Còn không phải sao, lần này Hoa hội trưởng rõ ràng là đang tức giận, đây rõ ràng vì chia chác thấp quá đây mà.
Đang run rẩy sợ hãi thì đã thấy Hoa La Huyên đập một cú thật mạnh lên đầu Chu Hoa Dung:
- Cái thứ chết giẫm nhà ngươi, không biết ơn thì thôi, không biết trả ơn mà còn mặc cả với Huyền thiếu nữa, nếu không nhờ có Huyền thiếu chỉ điểm cho ngươi thì ngươi có thể đột phá luyện dược sư nhị phẩm được sao?
Trận mắng này không khỏi khiến cho Chu Hoa Dung trợn tròn mắt, ý của hội trưởng đây là gì?
Chỉ thấy Hoa La Huyên lời ngay lẽ thẳng:
- Huyền thiếu, chia sáu bốn như vậy thì Diệp gia các ngươi chịu thiệt thòi rồi, thật ra nếu có thể luyện được đan dược như vậy thì kiểu gì cũng phải chia bảy ba. Nói không phải chứ chia bảy ba như vậy thì cũng là hiệp hội luyện dược sư chúng ta may mắn được nhờ rồi.
Hoa La Huyên là người thông minh, đan dược như vậy không luyện được thì thôi, một khi luyện ra được thì tuyệt đối có thể phá vỡ toàn bộ thị trường đan dược cấp thấp khắp Lưu Vân Quốc này, tới lúc đó đừng nói là chia bảy ba, cho dù là chia tám hai thì cũng có thể khiến lão kiếm được đầy bồn.
Hơn nữa, nếu như lợi nhuận hiệp hội luyện dược sư chiếm được càng ít thì hình tượng của mình trong mắt Huyền thiếu lại càng tốt, tới lúc đó Huyền thiếu lại chỉ điểm thêm vài cái nữa thì càng tốt, so với luyện dược đại đạo thì tiền tài chẳng là gì hết.
Huyền Thiên Tôn Đế
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Tôn Đế
Story
Chương 154: Cải tiến kỹ thuật (1)
10.0/10 từ 50 lượt.