Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1280
93@-- Hỏa diễm thật là đáng sợ, chẳng lẽ ngươi nhanh như vậy cũng đã luyện hóa được Địa Hỏa? Không đúng, khí tức của ngọn lửa này cùng Địa Hỏa kia căn bản không giống, a, đây rốt cuộc là hỏa diễm gì, Từ Chinh cứu ta...
Từ Bình sợ hãi kêu to lên, âm thanh thê thảm.
- Đáng chết.
Ở thời điểm Từ Bình bị Diệp Huyền tiến công, Từ Chinh cũng hoàn toàn há hốc mồm, hắn tự coi mình tâm cơ thâm trầm, không nghĩ tới Diệp Huyền đã sớm nhìn thấu hắn, chỉ là việc đã đến nước này, hắn căn bản không có cơ hội quay đầu lại, trong miệng phát sinh một tiếng lệ uông, Từ Chinh đột nhiên nhào tới.
Ầm ầm!
Bàn tay của hắn đột nhiên dâng lên ánh sáng vạn trượng, Huyền Nguyên ngưng tụ, ở trong thiên địa hóa thành một chưởng ấn đỏ như màu máu, dưới chưởng ấn kia, dâng trào Huyền Nguyên như đại dương, bao phủ về phía Diệp Huyền.
- Huyết Hà chưởng!
Chưởng ấn màu máu, trong nháy mắt giáng lâm đến trước người Diệp Huyền.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính.
Diệp Huyền cười lạnh, không chút biến sắc, Hạo Quang Đại Thiên Kính hiện lên ở trước người hắn, dưới ánh sáng mông lung, trong nháy mắt ngăn cản chưởng ấn, càng có một luồng lực lượng dâng trào từ trong Hạo Quang Đại Thiên Kính đàn hồi ra, đánh vào ngực Từ Chinh.
Xì xì!
Từ Chinh mắt lộ ra kinh hãi, miệng phun một ngụm máu tươi, thân thể như diều đứt dây bay ngược, sau một khắc, trong mắt hắn loé ra vẻ khác lạ, vèo một cái, càng dựa vào cỗ xung lực này, trong nháy mắt điên cuồng chạy thục mạng.
- Từ Bình, ngươi ngăn trở tiểu tử kia, vi huynh sớm muộn cũng có một ngày báo thù cho ngươi.
Từ Chinh rời đi, đồng thời hét lên.
- Từ Chinh ngươi...
Từ Bình hoàn toàn há hốc mồm, oanh, Vô Tận Dung Hỏa cấp tốc thiêu đốt, trong mắt hắn lộ ra oán hận cùng hối hận, cả người trong nháy mắt bị đốt thành hư vô.
Diệp Huyền thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, một luồng sức hút lan tràn ra, nuốt Võ Hồn đao hình của Từ Bình vào.
Bây giờ Thôn Phệ Võ Hồn đã đạt đến Lục Tinh, Lục Tinh Võ Hồn phổ thông cũng không thể mang đến cho nó bao lớn tăng lên, nhưng cũng coi như có chút ít còn hơn không.
Diệp Huyền lập tức nhìn bóng người Từ Chinh chạy trốn, xì cười một tiếng, mình cũng không truy kích, vung tay lên, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc nhất thời xuất hiện.
Trong thông đạo, khí tức của Vô Tận Dung Hỏa vẫn còn sót lại, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc có chút sợ hãi hơi co lại, nhưng lập tức liền ở dưới mệnh lệnh của Diệp Huyền, vèo một cái lao ra, truy kích về phía Từ Chinh, biến mất ở đường nối.
- A!
Ước chừng mấy chục hô hấp sau, tiếng kêu thảm thiết đau đớn của Từ Chinh vang lên, rất nhanh liền không còn tiếng động.
Không lâu lắm, Tiểu Hắc cầm lấy một không gian giới chỉ trở về, một mặt tranh công.
Mà Nhị Hắc còn liếm liếm đầu lưỡi, hiển nhiên thân thể Từ Chinh đã thành thức ăn trong bụng nó.
Diệp Huyền cúi đầu nhìn lại, trải qua thời gian dài như vậy tĩnh dưỡng, thương thế trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn còn chút, nhưng so với lúc mới bắt đầu đã tốt hơn rất nhiều.
Từ chỗ Chiến Thương, Diệp Huyền cũng biết, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc chính là Linh Ma thú trong Cổ Ma Chi Địa, trên bản chất kỳ thực giống như Yêu thú, nhưng tu luyện không phải Yêu nguyên, mà là Linh Ma lực.
- Thương thế này, vẫn là ảnh hưởng thực lực của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, làm sao mới có thể để chúng nó khôi phục đây?
Đối phó Phệ Hồn Tộc như Chiến Thương, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc không có tác dụng gì, nhưng đối phó võ giả nhân loại, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn có hiệu quả rất lớn.
Trước ở trong túi linh sủng, Diệp Huyền cũng cho Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc dùng không ít đan dược trị liệu, nhưng hiệu quả tựa hồ không rõ ràng.
- Không biết Sinh Mệnh Võ Hồn của ta có tác dụng hay không.
Đột nhiên tâm tư của Diệp Huyền hơi động, đưa bàn tay chống đỡ ở trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, Sinh Mệnh Võ Hồn hiện lên, một tia lực lượng sinh mệnh nồng nặc dọc theo bàn tay của hắn rót vào trong cơ thể Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc.
Trên mặt Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc lộ ra một tia thoải mái, tiếng xèo xèo vang lên, chỉ thấy địa phương bị Chiến Thương kích thương trên người chúng nó, dĩ nhiên lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại, khoảng chừng mười mấy hô hấp sau, liền khôi phục nguyên dạng.
Hô!
Diệp Huyền thở phào một hơi, sắc mặt hơi trắng bệch, trong mắt lại lộ ra vẻ vui mừng.
Hắn không nghĩ tới Sinh Mệnh Võ Hồn đối với Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, cũng có tác dụng chữa trị như vậy, duy nhất phiền muộn chính là, vẻn vẹn chữa trị hai Yêu thú, cũng đã để hắn mệt đến ngất ngư.
- Đáng tiếc, Sinh Mệnh Võ Hồn của ta tuy mạnh mẽ, nhưng hiện nay cũng chỉ có Tam Tinh, nếu như tăng lên tới Tứ Tinh, thậm chí Ngũ Tinh, nói không chắc sẽ trở nên càng thêm đáng sợ, chỉ là không biết viên Hồn Tinh bát giai kia, có thể để Sinh Mệnh Võ Hồn của ta tăng lên tới Ngũ Tinh hay không.
Trong tay Diệp Huyền hiện lên một khối Hồn Tinh, Hồn Tinh kia màu xanh biếc, tỏa ra khí tức sinh mệnh hồn lực nồng nặc, chính là Từ gia trước ở trong cấm chế trận pháp đạt được.
Giai đoạn hiện tại, Diệp Huyền càng phát hiện thực lực của mình có chút yếu, đối mặt những Vũ Hoàng nhị trọng như Từ Chinh, là hồn nhiên không sợ, nhưng nếu gặp phải một ít Vũ Hoàng tam trọng mạnh mẽ, thì có chút lực bất tòng tâm, còn gặp phải Cửu Thiên Vũ Đế như Huyết Kiếm Vũ Đế, vậy căn bản không có bất kỳ sức phản kháng.
- Trước hấp thu Địa Hỏa, lại tăng Sinh Mệnh Võ Hồn lên, còn tu vi, không vội vàng được.
Diệp Huyền rất nhanh quyết định chú ý, tuy tu vi tạm thời không cách nào tăng lên, nhưng chỉ cần Sinh Mệnh Võ Hồn tăng cao, thực lực của hắn cũng sẽ có tăng cao.
Còn Địa Hỏa, chỉ cần hắn hấp thu Tử Thương Viêm, là có thể dùng để ẩn giấu Vô Tận Dung Hỏa tồn tại, đến thời điểm đó hắn có thể trắng trợn không kiêng dè triển khai, mà không đến nỗi bị người khác hoài nghi trên người hắn có Thiên Hỏa.
Có điều, trong thông đạo này, hiển nhiên không phải địa phương tu luyện tốt gì.
Tâm tư hơi động, Diệp Huyền rất nhanh liền có chủ ý, sau một nén nhang, hắn ngay lập tức xuất hiện ở trước vách đá cuối lối đi.
Ma Sát Khí nồng nặc bốc lên, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc tất cả đều hưng phấn ở trong Ma Sát Khí lăn qua lăn lại, đạo đạo Ma Sát Khí hòa vào thân thể của bọn nó, càng làm vảy giáp của chúng nó trở nên càng xinh đẹp hơn, hơn nữa khí tức trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, tựa hồ cũng đang chầm chậm tăng lên.
Ánh mắt của Diệp Huyền sáng ngời.
Ma Sát Khí này, là bảo vật Linh Ma tộc rèn luyện thân thể, mà Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc thân là Linh Ma thú, nói không chắc Ma Sát Khí này đối với chúng nó mà nói, cũng là thứ tốt có thể đề thăng thực lực.
Huyền Thiên Tôn Đế
Từ Bình sợ hãi kêu to lên, âm thanh thê thảm.
- Đáng chết.
Ở thời điểm Từ Bình bị Diệp Huyền tiến công, Từ Chinh cũng hoàn toàn há hốc mồm, hắn tự coi mình tâm cơ thâm trầm, không nghĩ tới Diệp Huyền đã sớm nhìn thấu hắn, chỉ là việc đã đến nước này, hắn căn bản không có cơ hội quay đầu lại, trong miệng phát sinh một tiếng lệ uông, Từ Chinh đột nhiên nhào tới.
Ầm ầm!
Bàn tay của hắn đột nhiên dâng lên ánh sáng vạn trượng, Huyền Nguyên ngưng tụ, ở trong thiên địa hóa thành một chưởng ấn đỏ như màu máu, dưới chưởng ấn kia, dâng trào Huyền Nguyên như đại dương, bao phủ về phía Diệp Huyền.
- Huyết Hà chưởng!
Chưởng ấn màu máu, trong nháy mắt giáng lâm đến trước người Diệp Huyền.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính.
Diệp Huyền cười lạnh, không chút biến sắc, Hạo Quang Đại Thiên Kính hiện lên ở trước người hắn, dưới ánh sáng mông lung, trong nháy mắt ngăn cản chưởng ấn, càng có một luồng lực lượng dâng trào từ trong Hạo Quang Đại Thiên Kính đàn hồi ra, đánh vào ngực Từ Chinh.
Xì xì!
Từ Chinh mắt lộ ra kinh hãi, miệng phun một ngụm máu tươi, thân thể như diều đứt dây bay ngược, sau một khắc, trong mắt hắn loé ra vẻ khác lạ, vèo một cái, càng dựa vào cỗ xung lực này, trong nháy mắt điên cuồng chạy thục mạng.
- Từ Bình, ngươi ngăn trở tiểu tử kia, vi huynh sớm muộn cũng có một ngày báo thù cho ngươi.
Từ Chinh rời đi, đồng thời hét lên.
- Từ Chinh ngươi...
Từ Bình hoàn toàn há hốc mồm, oanh, Vô Tận Dung Hỏa cấp tốc thiêu đốt, trong mắt hắn lộ ra oán hận cùng hối hận, cả người trong nháy mắt bị đốt thành hư vô.
Diệp Huyền thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, một luồng sức hút lan tràn ra, nuốt Võ Hồn đao hình của Từ Bình vào.
Bây giờ Thôn Phệ Võ Hồn đã đạt đến Lục Tinh, Lục Tinh Võ Hồn phổ thông cũng không thể mang đến cho nó bao lớn tăng lên, nhưng cũng coi như có chút ít còn hơn không.
Diệp Huyền lập tức nhìn bóng người Từ Chinh chạy trốn, xì cười một tiếng, mình cũng không truy kích, vung tay lên, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc nhất thời xuất hiện.
Trong thông đạo, khí tức của Vô Tận Dung Hỏa vẫn còn sót lại, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc có chút sợ hãi hơi co lại, nhưng lập tức liền ở dưới mệnh lệnh của Diệp Huyền, vèo một cái lao ra, truy kích về phía Từ Chinh, biến mất ở đường nối.
- A!
Ước chừng mấy chục hô hấp sau, tiếng kêu thảm thiết đau đớn của Từ Chinh vang lên, rất nhanh liền không còn tiếng động.
Không lâu lắm, Tiểu Hắc cầm lấy một không gian giới chỉ trở về, một mặt tranh công.
Mà Nhị Hắc còn liếm liếm đầu lưỡi, hiển nhiên thân thể Từ Chinh đã thành thức ăn trong bụng nó.
Diệp Huyền cúi đầu nhìn lại, trải qua thời gian dài như vậy tĩnh dưỡng, thương thế trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn còn chút, nhưng so với lúc mới bắt đầu đã tốt hơn rất nhiều.
Từ chỗ Chiến Thương, Diệp Huyền cũng biết, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc chính là Linh Ma thú trong Cổ Ma Chi Địa, trên bản chất kỳ thực giống như Yêu thú, nhưng tu luyện không phải Yêu nguyên, mà là Linh Ma lực.
- Thương thế này, vẫn là ảnh hưởng thực lực của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, làm sao mới có thể để chúng nó khôi phục đây?
Đối phó Phệ Hồn Tộc như Chiến Thương, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc không có tác dụng gì, nhưng đối phó võ giả nhân loại, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn có hiệu quả rất lớn.
Trước ở trong túi linh sủng, Diệp Huyền cũng cho Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc dùng không ít đan dược trị liệu, nhưng hiệu quả tựa hồ không rõ ràng.
- Không biết Sinh Mệnh Võ Hồn của ta có tác dụng hay không.
Đột nhiên tâm tư của Diệp Huyền hơi động, đưa bàn tay chống đỡ ở trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, Sinh Mệnh Võ Hồn hiện lên, một tia lực lượng sinh mệnh nồng nặc dọc theo bàn tay của hắn rót vào trong cơ thể Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc.
Trên mặt Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc lộ ra một tia thoải mái, tiếng xèo xèo vang lên, chỉ thấy địa phương bị Chiến Thương kích thương trên người chúng nó, dĩ nhiên lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại, khoảng chừng mười mấy hô hấp sau, liền khôi phục nguyên dạng.
Hô!
Diệp Huyền thở phào một hơi, sắc mặt hơi trắng bệch, trong mắt lại lộ ra vẻ vui mừng.
Hắn không nghĩ tới Sinh Mệnh Võ Hồn đối với Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, cũng có tác dụng chữa trị như vậy, duy nhất phiền muộn chính là, vẻn vẹn chữa trị hai Yêu thú, cũng đã để hắn mệt đến ngất ngư.
- Đáng tiếc, Sinh Mệnh Võ Hồn của ta tuy mạnh mẽ, nhưng hiện nay cũng chỉ có Tam Tinh, nếu như tăng lên tới Tứ Tinh, thậm chí Ngũ Tinh, nói không chắc sẽ trở nên càng thêm đáng sợ, chỉ là không biết viên Hồn Tinh bát giai kia, có thể để Sinh Mệnh Võ Hồn của ta tăng lên tới Ngũ Tinh hay không.
Trong tay Diệp Huyền hiện lên một khối Hồn Tinh, Hồn Tinh kia màu xanh biếc, tỏa ra khí tức sinh mệnh hồn lực nồng nặc, chính là Từ gia trước ở trong cấm chế trận pháp đạt được.
Giai đoạn hiện tại, Diệp Huyền càng phát hiện thực lực của mình có chút yếu, đối mặt những Vũ Hoàng nhị trọng như Từ Chinh, là hồn nhiên không sợ, nhưng nếu gặp phải một ít Vũ Hoàng tam trọng mạnh mẽ, thì có chút lực bất tòng tâm, còn gặp phải Cửu Thiên Vũ Đế như Huyết Kiếm Vũ Đế, vậy căn bản không có bất kỳ sức phản kháng.
- Trước hấp thu Địa Hỏa, lại tăng Sinh Mệnh Võ Hồn lên, còn tu vi, không vội vàng được.
Diệp Huyền rất nhanh quyết định chú ý, tuy tu vi tạm thời không cách nào tăng lên, nhưng chỉ cần Sinh Mệnh Võ Hồn tăng cao, thực lực của hắn cũng sẽ có tăng cao.
Còn Địa Hỏa, chỉ cần hắn hấp thu Tử Thương Viêm, là có thể dùng để ẩn giấu Vô Tận Dung Hỏa tồn tại, đến thời điểm đó hắn có thể trắng trợn không kiêng dè triển khai, mà không đến nỗi bị người khác hoài nghi trên người hắn có Thiên Hỏa.
Có điều, trong thông đạo này, hiển nhiên không phải địa phương tu luyện tốt gì.
Tâm tư hơi động, Diệp Huyền rất nhanh liền có chủ ý, sau một nén nhang, hắn ngay lập tức xuất hiện ở trước vách đá cuối lối đi.
Ma Sát Khí nồng nặc bốc lên, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc tất cả đều hưng phấn ở trong Ma Sát Khí lăn qua lăn lại, đạo đạo Ma Sát Khí hòa vào thân thể của bọn nó, càng làm vảy giáp của chúng nó trở nên càng xinh đẹp hơn, hơn nữa khí tức trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, tựa hồ cũng đang chầm chậm tăng lên.
Ánh mắt của Diệp Huyền sáng ngời.
Ma Sát Khí này, là bảo vật Linh Ma tộc rèn luyện thân thể, mà Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc thân là Linh Ma thú, nói không chắc Ma Sát Khí này đối với chúng nó mà nói, cũng là thứ tốt có thể đề thăng thực lực.
Huyền Thiên Tôn Đế
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Tôn Đế
Story
Chương 1280
10.0/10 từ 50 lượt.