Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1204
141@-Tất cả mọi người cảm giác mặt đất dưới chân sinh ra khí tức khủng bố.
- Tất cả mọi người chú ý, cát sỏi dưới chân đang sinh ra dị biến.
Long Nguyên ngưng trọng lên tiếng.
Vẻ mặt mọi người nghiêm túc.
Tất cả thế lực lớn không phải mới thăm dò nơi này một hai lần, dĩ vãng tối đa gặp được một ít Sa Lịch cự nhân, như cảnh tượng cát sỏi dị biến như vậy chưa từng xuất hiện, bọn họ khiếp sợ và tâm thần không dễ chịu
Từng bóng người bay lên không trung hoang nguyên.
Lúc này trong lòng đất có giọng nói nặng nề truyền vào tai mọi người.
- Là ai quấy rầy Sa Lịch vương vĩ đại ngủ say, giết chóc con dân Sa Lịch vương?
Giọng nói này truyền khắp cả hoang nguyên, nó vang vọng đi thật xa.
Mọi người từ trên trời nhìn xuống dưới, bọn họ phát hiện mặt người thật lớn với đường kính hơn mười dặm và tỏa ra khí tức bàng bạc.
- Đi mau!
Tất cả mọi người sợ hãi, dùng tốc độ nhanh nhất bay đi, hơn vài chục đạo hào quang tụ tập với nhua và bay vào sâu trong hoang nguyên.
- Con sâu cái kiến đáng giận, năm lần bảy lượt quấy rầy Sa Lịch vương vĩ đại ngủ say còn muốn đi?
Tốc độ mọi người nhanh nhưng cũng nằm trong phạm vi hoang nguyên, oanh, cát sỏi không ngừng hội tụ trước mặt mọi người, một cự nhân xuất hiện và mở bàn tay nhiếp đám người Diệp Huyền vào trong.
Cự nhân lớn như vậy?
Ánh mắt mọi người hoảng sợ, trước kia bọn họ gặp được Sa Lịch cự nhân chỉ cao mười mét, cự nhân trước mặt cao gấp vài chục lần, bàn tay của nó như che dậy bầu trời, đam ngươi Diệp Huyền trước mặt nó chẳng khác gì con ruồi nhỏ bé.
- Mọi người phân tán nhau chạy.
Thời điểm này không ai quan tâm tới kẻ khác.
Trong đó đám người Long Nguyên thực lực Vũ Hoàng bát giai tam trọng bay nhanh nhất, còn có một ít Vũ Hoàng bát giai nhị trọng bỏ chạy theo hướng của bọn họ.
Trong mọi người nơi này tu vi Diệp Huyền thấp nhất, vì ẩn giấu thực lực nên hắn không thể hiện tốc độ cường đại, hồn thức hắn tỏa ra và mỗi động tác Sa Lịch cự nhân đều xuất hiện trong đầu, thân thể hắn né qua giữa khe hở ngón tay Sa Lịch cự nhân và bay ra ngoài.
- Ah!
Tiếng hét thảm vang lên, Lâm gia Lâm Thu Nhiên trưởng lão bị thương từ trước nên trốn tránh không kịp, hắn bị Sa Lịch cự nhân bắt vào trong tay và bóp nát.
- Lâm Thu Nhiên.
Lâm gia có dẫn đội chính là tổ Lâm Quang Nguyên, hắn bi phẫn gầm lên một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, trên chiến đao tỏa ra hào quang màu đen và chém vào cổ tay Sa Lịch cự nhân.
Oanh, trên ỏổ tay Sa Lịch cự nhân xuất hiên lỗ thủng lớn vài mét nhưng lỗ thủng nhanh chóng khép lại, Sa Lịch cự nhân đấm một quyền về phía Lâm Quang Nguyên.
Oanh phanh!
Lâm Quang Nguyên vội vàng đặt chiến phủ đón đỡ giữa ngực, hắn bay ra ngoài và phun máu tươi.
- Cái gì.
Tất cả mọi người há hốc mồm.
Lâm Quang Nguyên thân là lão tổ Lâm gia, tu vi cao tới bát giai tam trọng, lúc trước gặp Sa Lịch cự nhân nho nhỏ đã ra tay chém giết một con, đạt được một viên đá đen.
Bây giờ Sa Lịch cự nhân oanh kích đánh hắn thổ huyết bay ngược về phía sau, thực lực Sa Lịch cự nhân quả nhiên quá đáng sợ.
Trong mấy người nơi này, Sa Lịch cự nhân tấn công lần nữa, hắn nện một quyền vào một tên Vũ Hoàng bát giai nhị trọng Lăng Không động, huyền nguyên hộ thể trên người Vũ Hoàng bị đánh nát và phun máu tươi, không đợi hắn kịp phản ứng đã bị Sa Lịch cự nhân bóp vỡ thành huyết vụ.
Trong chớp mắt đã có hai cường giả vẫn lạc, Sa Lịch cự nhân sinh ra uy thế không thể ngăn cản, sắc mặt mọi người tái nhợt.
- Cừu Viễn, ngươi đi theo bên người vi phụ.
Lăng Không động Cừu Cung động chủ nghiêm túc nói ra.
- Huyền Diệp đại sư, ngươi ngàn vạn đừng cách chúng ta quá xa.
Tiêu gia, Tiêu Vô Tẫn và Tiêu Thương Lan đã cảm giác nặng nề.
Rầm rầm rầm!
Sa Lịch cự nhân không ngừng ra tay, mọi người liên tục tránh lui, hiện tại có không ít Vũ Hoàng bát giai nhị trọng đã mang thương.
- Mọi người nên lưu thủ công kích đầu Sa Lịch cự nhân.
Nội tâm Long Nguyên lo lắng, hắn biết rõ hiện tại không có biện pháp nên tức quát một tiếng, mũi khoan của hắn xoay tròn và oanh kích phía trước.
Không cần phải hắn nhắc nhở, những người khác cũng đã bắt đầu súc thế, nhược điểm Sa Lịch cự nhân chính là trung tâm cái đầu, điểm này mỗi người đều biết, chỉ có cướp đi hạch tâm của Sa Lịch cự nhân mới có thể giết nó.
Chỉ trong nháy mắt mọi người cùng liên thủ tấn công.
Mười mấy tên Vũ Hoàng bát giai liên thủ một kích hóa thành hào quang đầy trời, dường như nó là thiên thạch từ trên trời nện xuống và đập vào đầu Sa Lịch cự.
Oanh!
Trong tiếng nổ lớn có không ít cát sỏi bay ra ngoài, đầu lâu Sa Lịch cự nhân bị đánh thủng, bởi vì đầu Sa Lịch cự quá lớn nên lỗ thủng không thể phá hư hoàn toàn.
- Mau tìm, nhìn xem hạch tâm Sa Lịch cự nhân đang ở nơi nào.
Dá người Long Nguyên vừa nói xong liền hành động, một tên trưởng lão Từ gia vui mừng hét lên.
- Ta tìm được.
Hắn duỗi bàn tay huyền nguyên ra, một viên đá đen kịt tỏa ra khí tức cường đại xuất hiện.
- Ta cũng tìm được một viên.
- Tại đây cũng có.
Hai tên Vũ Hoàng Lang Tà tông cũng tìm được hai viên.
- Ta cũng có.
- Bên này có hai viên!
Làm cho mọi người khiếp sợ là, trong cát sỏi nổ tung của Sa Lịch cự nhân có không ít viên đá mang khí tức cường đại.
XIU....XIU... XÍU...UU!.
Diệp Huyền cũng ra tay ba lượt, trong tay hắn đã có ba viên đá.
- Tại sao lại nhiều như thế?
Vẻ mặt mọi người ngây ngốc, trong giây lát bọn họ tìm được hơn mười viên đá, nhưng Sa Lịch cự nhân cũng không có vì thế mà sụp đổ.
Lúc này có rất nhiều cát sỏi bổ sung đầu lâu của nó, nó lập tức gào thét đầy tức giận.
- Chết, các ngươi đều phải chết!
Hai mắt Sa Lịch cự nhân bắn ra hào quang tối tăm, nó há miệng phun ra vô số cát sỏi.
PHỐC PHỐC PHỐC...
Tốc độ của cát sỏi cực nhanh, ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố, vài tên Vũ Hoàng không kịp phản ứng nên bị tập trung thân thẻ, huyền nguyên hộ thể của bọn họ vỡ ra, âm thanh đinh đinh đang đang liên tục nện vào huyền nguyên hộ thể của bọn họ.
Phốc phốc!
Trong đó hai tên Vũ Hoàng nhị trọng không chống cự nổi bị đánh thành cái sàng chết không kịp ngáp.
Tu vi những người khác mạnh hơn miễn cưỡng ngăn cản tiến công nhưng cũng chật vật không chịu nổi, hiển nhiên bị thương rất lớn.
- Đi, đi, đi ah.
Đối mặt này Sa Lịch cự nhân, tất cả mọi người sợ hãi, trên người Sa Lịch cự nhân căn bản không có viên đá hạch tâm thì làm sao giết? Làm sao đánh?
Huống chi thực lực Sa Lịch cự nhân trước mặt còn vượt qua tất cả Sa Lịch cự nhân lúc trước, nó chỉ phun đá vụn đã đánh chết hai Vũ Hoàng bát giai nhị trọng.
Huyền Thiên Tôn Đế
- Tất cả mọi người chú ý, cát sỏi dưới chân đang sinh ra dị biến.
Long Nguyên ngưng trọng lên tiếng.
Vẻ mặt mọi người nghiêm túc.
Tất cả thế lực lớn không phải mới thăm dò nơi này một hai lần, dĩ vãng tối đa gặp được một ít Sa Lịch cự nhân, như cảnh tượng cát sỏi dị biến như vậy chưa từng xuất hiện, bọn họ khiếp sợ và tâm thần không dễ chịu
Từng bóng người bay lên không trung hoang nguyên.
Lúc này trong lòng đất có giọng nói nặng nề truyền vào tai mọi người.
- Là ai quấy rầy Sa Lịch vương vĩ đại ngủ say, giết chóc con dân Sa Lịch vương?
Giọng nói này truyền khắp cả hoang nguyên, nó vang vọng đi thật xa.
Mọi người từ trên trời nhìn xuống dưới, bọn họ phát hiện mặt người thật lớn với đường kính hơn mười dặm và tỏa ra khí tức bàng bạc.
- Đi mau!
Tất cả mọi người sợ hãi, dùng tốc độ nhanh nhất bay đi, hơn vài chục đạo hào quang tụ tập với nhua và bay vào sâu trong hoang nguyên.
- Con sâu cái kiến đáng giận, năm lần bảy lượt quấy rầy Sa Lịch vương vĩ đại ngủ say còn muốn đi?
Tốc độ mọi người nhanh nhưng cũng nằm trong phạm vi hoang nguyên, oanh, cát sỏi không ngừng hội tụ trước mặt mọi người, một cự nhân xuất hiện và mở bàn tay nhiếp đám người Diệp Huyền vào trong.
Cự nhân lớn như vậy?
Ánh mắt mọi người hoảng sợ, trước kia bọn họ gặp được Sa Lịch cự nhân chỉ cao mười mét, cự nhân trước mặt cao gấp vài chục lần, bàn tay của nó như che dậy bầu trời, đam ngươi Diệp Huyền trước mặt nó chẳng khác gì con ruồi nhỏ bé.
- Mọi người phân tán nhau chạy.
Thời điểm này không ai quan tâm tới kẻ khác.
Trong đó đám người Long Nguyên thực lực Vũ Hoàng bát giai tam trọng bay nhanh nhất, còn có một ít Vũ Hoàng bát giai nhị trọng bỏ chạy theo hướng của bọn họ.
Trong mọi người nơi này tu vi Diệp Huyền thấp nhất, vì ẩn giấu thực lực nên hắn không thể hiện tốc độ cường đại, hồn thức hắn tỏa ra và mỗi động tác Sa Lịch cự nhân đều xuất hiện trong đầu, thân thể hắn né qua giữa khe hở ngón tay Sa Lịch cự nhân và bay ra ngoài.
- Ah!
Tiếng hét thảm vang lên, Lâm gia Lâm Thu Nhiên trưởng lão bị thương từ trước nên trốn tránh không kịp, hắn bị Sa Lịch cự nhân bắt vào trong tay và bóp nát.
- Lâm Thu Nhiên.
Lâm gia có dẫn đội chính là tổ Lâm Quang Nguyên, hắn bi phẫn gầm lên một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, trên chiến đao tỏa ra hào quang màu đen và chém vào cổ tay Sa Lịch cự nhân.
Oanh, trên ỏổ tay Sa Lịch cự nhân xuất hiên lỗ thủng lớn vài mét nhưng lỗ thủng nhanh chóng khép lại, Sa Lịch cự nhân đấm một quyền về phía Lâm Quang Nguyên.
Oanh phanh!
Lâm Quang Nguyên vội vàng đặt chiến phủ đón đỡ giữa ngực, hắn bay ra ngoài và phun máu tươi.
- Cái gì.
Tất cả mọi người há hốc mồm.
Lâm Quang Nguyên thân là lão tổ Lâm gia, tu vi cao tới bát giai tam trọng, lúc trước gặp Sa Lịch cự nhân nho nhỏ đã ra tay chém giết một con, đạt được một viên đá đen.
Bây giờ Sa Lịch cự nhân oanh kích đánh hắn thổ huyết bay ngược về phía sau, thực lực Sa Lịch cự nhân quả nhiên quá đáng sợ.
Trong mấy người nơi này, Sa Lịch cự nhân tấn công lần nữa, hắn nện một quyền vào một tên Vũ Hoàng bát giai nhị trọng Lăng Không động, huyền nguyên hộ thể trên người Vũ Hoàng bị đánh nát và phun máu tươi, không đợi hắn kịp phản ứng đã bị Sa Lịch cự nhân bóp vỡ thành huyết vụ.
Trong chớp mắt đã có hai cường giả vẫn lạc, Sa Lịch cự nhân sinh ra uy thế không thể ngăn cản, sắc mặt mọi người tái nhợt.
- Cừu Viễn, ngươi đi theo bên người vi phụ.
Lăng Không động Cừu Cung động chủ nghiêm túc nói ra.
- Huyền Diệp đại sư, ngươi ngàn vạn đừng cách chúng ta quá xa.
Tiêu gia, Tiêu Vô Tẫn và Tiêu Thương Lan đã cảm giác nặng nề.
Rầm rầm rầm!
Sa Lịch cự nhân không ngừng ra tay, mọi người liên tục tránh lui, hiện tại có không ít Vũ Hoàng bát giai nhị trọng đã mang thương.
- Mọi người nên lưu thủ công kích đầu Sa Lịch cự nhân.
Nội tâm Long Nguyên lo lắng, hắn biết rõ hiện tại không có biện pháp nên tức quát một tiếng, mũi khoan của hắn xoay tròn và oanh kích phía trước.
Không cần phải hắn nhắc nhở, những người khác cũng đã bắt đầu súc thế, nhược điểm Sa Lịch cự nhân chính là trung tâm cái đầu, điểm này mỗi người đều biết, chỉ có cướp đi hạch tâm của Sa Lịch cự nhân mới có thể giết nó.
Chỉ trong nháy mắt mọi người cùng liên thủ tấn công.
Mười mấy tên Vũ Hoàng bát giai liên thủ một kích hóa thành hào quang đầy trời, dường như nó là thiên thạch từ trên trời nện xuống và đập vào đầu Sa Lịch cự.
Oanh!
Trong tiếng nổ lớn có không ít cát sỏi bay ra ngoài, đầu lâu Sa Lịch cự nhân bị đánh thủng, bởi vì đầu Sa Lịch cự quá lớn nên lỗ thủng không thể phá hư hoàn toàn.
- Mau tìm, nhìn xem hạch tâm Sa Lịch cự nhân đang ở nơi nào.
Dá người Long Nguyên vừa nói xong liền hành động, một tên trưởng lão Từ gia vui mừng hét lên.
- Ta tìm được.
Hắn duỗi bàn tay huyền nguyên ra, một viên đá đen kịt tỏa ra khí tức cường đại xuất hiện.
- Ta cũng tìm được một viên.
- Tại đây cũng có.
Hai tên Vũ Hoàng Lang Tà tông cũng tìm được hai viên.
- Ta cũng có.
- Bên này có hai viên!
Làm cho mọi người khiếp sợ là, trong cát sỏi nổ tung của Sa Lịch cự nhân có không ít viên đá mang khí tức cường đại.
XIU....XIU... XÍU...UU!.
Diệp Huyền cũng ra tay ba lượt, trong tay hắn đã có ba viên đá.
- Tại sao lại nhiều như thế?
Vẻ mặt mọi người ngây ngốc, trong giây lát bọn họ tìm được hơn mười viên đá, nhưng Sa Lịch cự nhân cũng không có vì thế mà sụp đổ.
Lúc này có rất nhiều cát sỏi bổ sung đầu lâu của nó, nó lập tức gào thét đầy tức giận.
- Chết, các ngươi đều phải chết!
Hai mắt Sa Lịch cự nhân bắn ra hào quang tối tăm, nó há miệng phun ra vô số cát sỏi.
PHỐC PHỐC PHỐC...
Tốc độ của cát sỏi cực nhanh, ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố, vài tên Vũ Hoàng không kịp phản ứng nên bị tập trung thân thẻ, huyền nguyên hộ thể của bọn họ vỡ ra, âm thanh đinh đinh đang đang liên tục nện vào huyền nguyên hộ thể của bọn họ.
Phốc phốc!
Trong đó hai tên Vũ Hoàng nhị trọng không chống cự nổi bị đánh thành cái sàng chết không kịp ngáp.
Tu vi những người khác mạnh hơn miễn cưỡng ngăn cản tiến công nhưng cũng chật vật không chịu nổi, hiển nhiên bị thương rất lớn.
- Đi, đi, đi ah.
Đối mặt này Sa Lịch cự nhân, tất cả mọi người sợ hãi, trên người Sa Lịch cự nhân căn bản không có viên đá hạch tâm thì làm sao giết? Làm sao đánh?
Huống chi thực lực Sa Lịch cự nhân trước mặt còn vượt qua tất cả Sa Lịch cự nhân lúc trước, nó chỉ phun đá vụn đã đánh chết hai Vũ Hoàng bát giai nhị trọng.
Huyền Thiên Tôn Đế
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Tôn Đế
Story
Chương 1204
10.0/10 từ 50 lượt.