Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 918: Vị đại nhân này (2)
Khóe miệng Sư Hổ Yêu Vương nở nụ cười đắng chát, nó biết rõ mình không có khả năng trốn thoát, đôi mắt đen kịt của nó biến thành đỏ thẫm, nó muốn liều chết phản kích.
Nhưng nó đối mặt với Đông lão còn gian nan như vậy, hêện tại có thêm Dược lão thì nó làm sao ngăn cản được chứ?
Cuối cùng nhất...
Rống!
Nó gào thét bi phẫn, Đông lão và Dược lão liên hợp tiến công, toàn thân nó máu tươi đầm đìa và ngã xuống dưới sơn mạch.
Oanh!
Lực lượng đáng sợ của hai người trực tiếp chấn vỡ tâm mạch của nó.
- Tạp Lỗ đại nhân, nhân loại, là nhân loại...
Trước khi chết nó mang di ngôn cuối cùng truyền vào trong hồn niệm của Tạp Lỗ.
- Cuối cùng cũng giết nó.
Đông lão thu hồi thi thể Sư Hổ Yêu Vương, hắn không chút do dự bay về hướng Lý Tuấn.
- Lý Tuấn, như thế nào?
Nhìn thấy Đông lão đến đây, gương mặt Lý Tuấn khổ sở, hắn nói:
- Đông lão, ng Cưu Yêu Vương trốn rồi.
- Cái gì? Vậy thì đại sự không ổn.
Đông lão biến sắc, nội tâm hắn ngưng trọng và vô cùng lo lắng.
- Đông lão, Lý Tuấn, Thanh Phong, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Dược lão khẩn trương hỏi.
Thanh Phong cũng nói tất cả chuyện xảy ra.
- Cái gì? Nói như vậy khu vực học viện đang khảo hạch chính là lãnh địa của Yêu tộc cường đại?
Dược lão cũng phát hiện chuyện không ổn.
- Nếu đúng là như vậy, sau khi Ưng Cưu Yêu Vương trốn đi, không bao lâu sau sẽ có rất nhiều Yêu Vương tới đây...
- Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người vô cùng lo lắng.
- Việc cấp bách là phải đình chỉ khảo hạch, cũng mang tất cả đệ tử rời khỏi nơi đây.
Đông lão trầm giọng nói.
- Chỉ có biện pháp này.
Đám người Thanh Phong đều gật gật đầu.
- Đầu tiên phải báo tin tức này cho các đạo sư chung quanh, bảo bọn họ thông tri tất cả đệ tử, tốc độ của chúng ta phải nhanh, dù sao chúng ta không biết đám Yêu Vương kia tới đây khi nào.
- Tốt!
- Ta lại đi truy tung một chút, nhìn xem ng Cưu Yêu Vương đang trốn đi nơi nào.
Bá bá bá!
Lúc này đám người Đông lão hóa thành hào quang và liên tục rời khỏi nơi này, đi thông tri khẩn cấp.
Hiện tại trên bầu trời cách vị trí của bọn họ hơn ngàn dặm.
Một bóng người màu đen đứng ngạo nghễ trên không trung, hắn mặc áo giáp đen kịt, ngũ quan mơ hồ, toàn thân tỏa ra khí tức đáng sợ.
Trước kia đám người Đông lão chiến đấu tạo thành chấn động ẩn ẩn truyền tới nơi này, cũng truyền vào trong giác quan của người này.
- Uy áp hồn lực hẳn là Đông lão, mà chiến đấu với hắn hình như cũng không phải nhân loại, yêu khí nồng đậm như thế chẳng lẽ là Yêu Vương cường đại?
- Nói như vậy chẳng lẽ Huyền thú Yêu Vương ở nơi này biết rõ ta cướp đoạt quyền khống chế Hắc Nham Độc Chu nên tới báo thù?
Trong một sơn động phía dưới, đôi mắt Diệp Huyền tỏa sáng, hắn thì thào tự nói.
Địa điểm hai đại Yêu Vương chiến đấu với Đông lão cách vị trí Diệp Huyền một đoạn nhưng huyền nguyên chấn động khủng bố như thế vẫn lọt vào cảm nhận Diệp Huyền.
Cho nên đầu tiên hắn phóng thích thôn phệ vũ hồn xem xét tình huống thế nào.
Mà hồn ảnh chiến thần màu đen đứng trên bầu trời chính là thôn phệ vũ hồn của hắn.
Lúc trước song phương giao chiến tạo thành chấn động đều truyền vào trong cảm giác cường đại của thôn phệ vũ hồn.
Tuy không rõ tràng diện chiến đấu như thế nào nhưng căn cứ khí tức mạnh yếu, Diệp Huyền có thể phân biêt rõ, Đông lão đã chiến thắng giao phong lần này, hắn lại đang truy kích đối phương.
Nếu như bởi vì hắn nô dịch Hắc Nham Độc Chu mà làm cho đám người Đông lão lâm vào nguy hiểm, trong nội tâm Diệp Huyền sẽ có chút ít băn khoăn.
Hắn cũng biết cho dù đám Đông lão chiến thắng nhưng phát sinh chuyện này cũng làm khảo hạch sinh tồn kết thúc sớm.
Thời điểm Diệp Huyền đang chuẩn bị thu hồi thôn phệ vũ hồn của mình.
Đột nhiên phát hiện ơ xa xa có một đạo hào quang tới gần, chỉ thấy Ưng Cưu Yêu Vương toàn thân vết thương chồng chất bay tới, lúc phi hành còn chảy máu không ngừng.
- Yêu thú Yêu Vương!
Trong nội tâm Diệp Huyền rùng mình, không hề nghi ngờ đây là yêu thú Yêu Vương vừa dại chiến với Đông lão, không biết tại sao nó lại trốn tới nơi này.
Lúc này Diệp Huyền nhíu mày cân nhắ có nên bóp tín phù thông tri đám đạo sư, ng Cưu Yêu Vương cũng cũng phát hiện bóng người nào đen trên không trung.
- Không tốt, bị nó phát hiện.
Trong nội tâm Diệp Huyền kinh ngạc, hắn vừa định có nên mạo hiểm đánh chết Ưng Cưu Yêu Vương hay không, đã thấy Ưng Cưu Yêu Vương vui mừng bay tới.
- Vị đại nhân này, tiểu yêu Tông Thứu là Yêu Vương dưới trướng Kim Cương đại nhân Lang Hoàng điện, hiện tại đang bị Võ Vương nhân loại đuổi giết, kính xin đại nhân giúp ta một tay.
Toàn thân Ưng Cưu Yêu Vương máu tươi đầm đìa, nó chật vật nói một câu, ánh mắt mang theo chờ mong.
Diệp Huyền sững sờ, hắn nhanh chóng hiểu ra gia hỏa này cho rằng hắn là Huyền thú Yêu Vương.
Trên đời này chỉ có hồn niệm Huyền thú Yêu Vương mới có thể ngưng hình biến hóa, cho nên ban đầu nhìn thấy Diệp Huyền phóng xuất thôn phệ vũ hồn thì cho rằng là Võ Vương nhân loại.
Ngay sau đó nó cảm nhận được khí tức hồn niệm khủng bố của thôn phệ vũ hồn thì lập tức hiểu ra, đây là một cường giả Huyền thú Yêu Vương phóng thích hồn niệm, nó cũng chạy tới cầu cứu.
Tròng mắt Diệp Huyền suýt rơi ra ngoài, sát cơ tăng lên nhanh chóng nhưng biến mất cũng nhanh, nội tâm hắn có một chủ ý.
- Phát sinh chuyện gì?
Diệp Huyền phóng thích một tia hồn niệm thôn phệ vũ hồn phóng truyền vào trong đầu Ưng Cưu Yêu Vương.
- Dại nhân, là như thế này, phiến sơn mạch này là lãnh địa Lang hoàng điện...
Ưng Cưu Yêu Vương vội vàng nói chuyện vừa xảy ra, thời điểm vừa nói liền không nhịn được quay đầu lại trông xem thế nào, sắc mặt lo lắng.
Trải qua Ưng Cưu Yêu Vương giảng thuật, Diệp Huyền cũng hiểu xảy ra chuyện gì.
- Không nghĩ tới khu vực này lại là lãnh địa Yêu tộc, nói như vậy đám đạo sư Lam Quang học viện sẽ gặp nguy hiểm.
Diệp Huyền hiểu rõ sự đáng sợ của thế lực Yêu tộc trong vô tận sơn mạch hơn xa đám người Đông lão.
Trong vô tận sơn mạch, thế lực Yêu tộc trải rộng, nhìn như vô cùng tán loạn nhưng thật ra lại liên hệ chặt chẽ.
Mà Yêu tộc lại là chủng tộc mang thù.
Hôm nay đạo sư Lam Quang học viện kích giết thành viên của chúng, tất nhiên sẽ dẫn tới thế lực Yêu tộc tiến hành trả thù.
May mắn là Yêu tộc phái tới hai gã Yêu Vương.
&
Huyền Thiên Hồn Tôn
Nhưng nó đối mặt với Đông lão còn gian nan như vậy, hêện tại có thêm Dược lão thì nó làm sao ngăn cản được chứ?
Cuối cùng nhất...
Rống!
Nó gào thét bi phẫn, Đông lão và Dược lão liên hợp tiến công, toàn thân nó máu tươi đầm đìa và ngã xuống dưới sơn mạch.
Oanh!
Lực lượng đáng sợ của hai người trực tiếp chấn vỡ tâm mạch của nó.
- Tạp Lỗ đại nhân, nhân loại, là nhân loại...
Trước khi chết nó mang di ngôn cuối cùng truyền vào trong hồn niệm của Tạp Lỗ.
- Cuối cùng cũng giết nó.
Đông lão thu hồi thi thể Sư Hổ Yêu Vương, hắn không chút do dự bay về hướng Lý Tuấn.
- Lý Tuấn, như thế nào?
Nhìn thấy Đông lão đến đây, gương mặt Lý Tuấn khổ sở, hắn nói:
- Đông lão, ng Cưu Yêu Vương trốn rồi.
- Cái gì? Vậy thì đại sự không ổn.
Đông lão biến sắc, nội tâm hắn ngưng trọng và vô cùng lo lắng.
- Đông lão, Lý Tuấn, Thanh Phong, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Dược lão khẩn trương hỏi.
Thanh Phong cũng nói tất cả chuyện xảy ra.
- Cái gì? Nói như vậy khu vực học viện đang khảo hạch chính là lãnh địa của Yêu tộc cường đại?
Dược lão cũng phát hiện chuyện không ổn.
- Nếu đúng là như vậy, sau khi Ưng Cưu Yêu Vương trốn đi, không bao lâu sau sẽ có rất nhiều Yêu Vương tới đây...
- Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người vô cùng lo lắng.
- Việc cấp bách là phải đình chỉ khảo hạch, cũng mang tất cả đệ tử rời khỏi nơi đây.
Đông lão trầm giọng nói.
- Chỉ có biện pháp này.
Đám người Thanh Phong đều gật gật đầu.
- Đầu tiên phải báo tin tức này cho các đạo sư chung quanh, bảo bọn họ thông tri tất cả đệ tử, tốc độ của chúng ta phải nhanh, dù sao chúng ta không biết đám Yêu Vương kia tới đây khi nào.
- Tốt!
- Ta lại đi truy tung một chút, nhìn xem ng Cưu Yêu Vương đang trốn đi nơi nào.
Bá bá bá!
Lúc này đám người Đông lão hóa thành hào quang và liên tục rời khỏi nơi này, đi thông tri khẩn cấp.
Hiện tại trên bầu trời cách vị trí của bọn họ hơn ngàn dặm.
Một bóng người màu đen đứng ngạo nghễ trên không trung, hắn mặc áo giáp đen kịt, ngũ quan mơ hồ, toàn thân tỏa ra khí tức đáng sợ.
Trước kia đám người Đông lão chiến đấu tạo thành chấn động ẩn ẩn truyền tới nơi này, cũng truyền vào trong giác quan của người này.
- Uy áp hồn lực hẳn là Đông lão, mà chiến đấu với hắn hình như cũng không phải nhân loại, yêu khí nồng đậm như thế chẳng lẽ là Yêu Vương cường đại?
- Nói như vậy chẳng lẽ Huyền thú Yêu Vương ở nơi này biết rõ ta cướp đoạt quyền khống chế Hắc Nham Độc Chu nên tới báo thù?
Trong một sơn động phía dưới, đôi mắt Diệp Huyền tỏa sáng, hắn thì thào tự nói.
Địa điểm hai đại Yêu Vương chiến đấu với Đông lão cách vị trí Diệp Huyền một đoạn nhưng huyền nguyên chấn động khủng bố như thế vẫn lọt vào cảm nhận Diệp Huyền.
Cho nên đầu tiên hắn phóng thích thôn phệ vũ hồn xem xét tình huống thế nào.
Mà hồn ảnh chiến thần màu đen đứng trên bầu trời chính là thôn phệ vũ hồn của hắn.
Lúc trước song phương giao chiến tạo thành chấn động đều truyền vào trong cảm giác cường đại của thôn phệ vũ hồn.
Tuy không rõ tràng diện chiến đấu như thế nào nhưng căn cứ khí tức mạnh yếu, Diệp Huyền có thể phân biêt rõ, Đông lão đã chiến thắng giao phong lần này, hắn lại đang truy kích đối phương.
Nếu như bởi vì hắn nô dịch Hắc Nham Độc Chu mà làm cho đám người Đông lão lâm vào nguy hiểm, trong nội tâm Diệp Huyền sẽ có chút ít băn khoăn.
Hắn cũng biết cho dù đám Đông lão chiến thắng nhưng phát sinh chuyện này cũng làm khảo hạch sinh tồn kết thúc sớm.
Thời điểm Diệp Huyền đang chuẩn bị thu hồi thôn phệ vũ hồn của mình.
Đột nhiên phát hiện ơ xa xa có một đạo hào quang tới gần, chỉ thấy Ưng Cưu Yêu Vương toàn thân vết thương chồng chất bay tới, lúc phi hành còn chảy máu không ngừng.
- Yêu thú Yêu Vương!
Trong nội tâm Diệp Huyền rùng mình, không hề nghi ngờ đây là yêu thú Yêu Vương vừa dại chiến với Đông lão, không biết tại sao nó lại trốn tới nơi này.
Lúc này Diệp Huyền nhíu mày cân nhắ có nên bóp tín phù thông tri đám đạo sư, ng Cưu Yêu Vương cũng cũng phát hiện bóng người nào đen trên không trung.
- Không tốt, bị nó phát hiện.
Trong nội tâm Diệp Huyền kinh ngạc, hắn vừa định có nên mạo hiểm đánh chết Ưng Cưu Yêu Vương hay không, đã thấy Ưng Cưu Yêu Vương vui mừng bay tới.
- Vị đại nhân này, tiểu yêu Tông Thứu là Yêu Vương dưới trướng Kim Cương đại nhân Lang Hoàng điện, hiện tại đang bị Võ Vương nhân loại đuổi giết, kính xin đại nhân giúp ta một tay.
Toàn thân Ưng Cưu Yêu Vương máu tươi đầm đìa, nó chật vật nói một câu, ánh mắt mang theo chờ mong.
Diệp Huyền sững sờ, hắn nhanh chóng hiểu ra gia hỏa này cho rằng hắn là Huyền thú Yêu Vương.
Trên đời này chỉ có hồn niệm Huyền thú Yêu Vương mới có thể ngưng hình biến hóa, cho nên ban đầu nhìn thấy Diệp Huyền phóng xuất thôn phệ vũ hồn thì cho rằng là Võ Vương nhân loại.
Ngay sau đó nó cảm nhận được khí tức hồn niệm khủng bố của thôn phệ vũ hồn thì lập tức hiểu ra, đây là một cường giả Huyền thú Yêu Vương phóng thích hồn niệm, nó cũng chạy tới cầu cứu.
Tròng mắt Diệp Huyền suýt rơi ra ngoài, sát cơ tăng lên nhanh chóng nhưng biến mất cũng nhanh, nội tâm hắn có một chủ ý.
- Phát sinh chuyện gì?
Diệp Huyền phóng thích một tia hồn niệm thôn phệ vũ hồn phóng truyền vào trong đầu Ưng Cưu Yêu Vương.
- Dại nhân, là như thế này, phiến sơn mạch này là lãnh địa Lang hoàng điện...
Ưng Cưu Yêu Vương vội vàng nói chuyện vừa xảy ra, thời điểm vừa nói liền không nhịn được quay đầu lại trông xem thế nào, sắc mặt lo lắng.
Trải qua Ưng Cưu Yêu Vương giảng thuật, Diệp Huyền cũng hiểu xảy ra chuyện gì.
- Không nghĩ tới khu vực này lại là lãnh địa Yêu tộc, nói như vậy đám đạo sư Lam Quang học viện sẽ gặp nguy hiểm.
Diệp Huyền hiểu rõ sự đáng sợ của thế lực Yêu tộc trong vô tận sơn mạch hơn xa đám người Đông lão.
Trong vô tận sơn mạch, thế lực Yêu tộc trải rộng, nhìn như vô cùng tán loạn nhưng thật ra lại liên hệ chặt chẽ.
Mà Yêu tộc lại là chủng tộc mang thù.
Hôm nay đạo sư Lam Quang học viện kích giết thành viên của chúng, tất nhiên sẽ dẫn tới thế lực Yêu tộc tiến hành trả thù.
May mắn là Yêu tộc phái tới hai gã Yêu Vương.
&
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 918: Vị đại nhân này (2)
10.0/10 từ 23 lượt.