Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 810: Lam Quang Cảnh (2)
- Hiện tại, người ở vòng sát hạch thứ nhất kiên trì được trong vòng một canh giờ. Các ngươi có thời gian nửa nén hương để có thể quan sát quỹ tích vận hành bên trong dải ánh sáng bảy màu, tự suy nghĩ một chút về con đường mình đi thông qua. Người kiên trì được từ một canh giờ đến hai canh giờ, các ngươi có thời gian một nén nhang có thể quan sát. Võ giả vượt qua hai canh giờ, các ngươi có thời gian một ném hương rưỡi để tiến hành quan sát. Thời gian vừa đến, phải tiến vào trong Lam Quang Cảnh. Hiện tại, bắt đầu tính thời gian.
Trước mặt Thanh Phong, nhanh chóng có một nén hương được cắm xuống. Đồng thời tay phải của hắn thoáng chạm vào.
Một đạo huyền nguyên đột nhiên xẹt qua đầu ném hương. Nơi đầu nén hương lập tức bắt đầu bốc cháy lên.
- Nghe Thanh Phong đạo sư nói như vậy, dải ánh sáng bảy màu bên trong chẳng lẽ có quy luật?
- Nhanh chóng quan sát, chúng ta chỉ có thời gian nửa nén hương.
Rất nhiều tuyển thủ ở vòng sát hạch thứ nhất, kiên trì chưa tới một canh giờ, vội vàng nín thở tập trung tinh thần, cẩn thận tập trung vào dải ánh sáng bảy màu bên trong.
Mà rất nhiều tuyển thủ có thời gian nhiều hơn, cũng không dám khinh thường, mỗi một người đều hết sức chăm chú.
Trong tất cả mọi người, chỉ có ánh mắt Diệp Huyền lại có thể đang quan sát Lam Quang Cảnh lớn này.
- Lam Quang Cảnh này, lại là kết giới vực giới. Có thể chế tạo ra kết giới vực giới cường đại như vậy, đồng thời sử dụng để sát hạch, người thiết lập ra nó, phải là một đại sư trận pháp bát giai. Đồng thời phải có Vũ Hoàng bát giai liên thủ, mới có thể hình thành.
- Chỉ có điều, phương thức sát hạch Lam Quang Cảnh này, thế nào lại có chút tương tự với Cấm Tuyệt Lĩnh ở Huyền Vực vậy?
Chân mày Diệp Huyền nhíu lại thật sâu, thần sắc thoáng hiện ra vẻ chấn động kinh ngạc.
Từ sau khi nhìn thấy được bảy bảo tháp của đế quốc Hạo Thiên, Diệp Huyền đối với chuyện bình nguyên Mộng Cảnh nắm giữ Vũ Hoàng bát giai, đã sớm có sự chuẩn bị.
Hắn khiếp sợ, là phương thức sát hạch của Lam Quang Cảnh này.
Ở bên ngoài chủ thành Huyền Vực ở ngoài, có một mảnh cấm địa khủng khiếp dài đến mười dặm. Tên của cấm địa này là Cấm Tuyệt Lĩnh.
Cấm Tuyệt Lĩnh vô cùng quỷ dị. Bất kỳ người tiến vào, tu vi đều sẽ bị phong ấn, trở thành một người phàm. Cho dù là Cửu Thiên Vũ Đế cũng vậy.
Mà ở bên trong Cấm Tuyệt Lĩnh, khắp nơi đều là từng mảnh vết nứt không gian hư vô, nguy hiểm trùng điệp.
Ai cũng không biết cấm địa này đến tột cùng là hình thành như thế nào. Đã từng có không ít cường giả nỗ lực tiến vào trong đó tìm kiếm một lần, cuối cùng đều ngã xuống ở trong đó.
Nhưng có võ giả may mắn còn sống sót, sau khi từ trong Cấm Tuyệt Lĩnh ra ngoài, thân thể giống như là phát sinh biến đổi khác thường nào đó, cảm ngộ đối với không gian, vô cùng nhạy bén.
Ngay từ lúc đầu, có không ít võ giả nỗ lực ở bên trong tìm kiếm kỳ ngộ.
Nhưng bởi vì Cấm Tuyệt Lĩnh thật sự quá nguy hiểm. Một trăm cường giả tiến vào trong đó, bình thường ngay cả một người cũng khó có thể còn sống sót.
Dần dần, Cấm Tuyệt Lĩnh liền trở thành một mảnh cấm địa trong Huyền Vực. Bất kỳ kẻ nào cũng không nguyện ý tiến vào.
Mà hình thức của Lam Quang Cảnh này, vô cùng tương tự với Cấm Tuyệt Lĩnh, giống như là hàng nhái Cấm Tuyệt Lĩnh thiết kế ra. Sau khi tiến vào, hạn chế tu vi. Đồng thời có dải ánh sáng bảy màu tấn công, nguy hiểm trùng điệp.
- Chẳng lẽ cường giả trong học viện Lam Quang này đã từng có người đi qua Huyền Vực, chứng kiến hoặc nghe nói qua vè Cấm Tuyệt Lĩnh, cho nên mới thiết lập ra một cửa ải như thế hay sao?
Diệp Huyền âm thầm suy đoán nói.
Cách đó không xa, Thanh phong trưởng lão lẳng lặng khoanh chân ngồi ở chỗ đó.
- Lần sát hạch nhập học vòng thứ nhất này, võ giả đạt được hai canh giờ vượt quá mười người, thỏa mãn điều kiện để Lam Quang Cảnh mở ra.
- Lam Quang Cảnh là do Không viện trưởng Hoàng Phủ Trường của học viện Lam Quang hiện nay, ở vào trăm năm trước đã thiết lập ra. Độ khó sát hạch vô cùng cao.
- Nhưng một khi thông qua, người sát hạch bình thường có thể có được không ít ích lợi. Cũng không biết lần này, có bao nhiêu người, có thể hưởng thụ cái phúc lợi này.
Hai tròng mắt Thanh Phong không hề chớp, lấp lánh ánh sáng chói lòa.
Thời gian nửa nén hương trôi qua rất nhanh.
- Mời võ giả ở vòng sát hạch thứ nhất, đạt được thời gian ở trong vòng một canh giờ, tiến vào Lam Quang Cảnh. Mười lần hít thở, người không tiến vào, tính là sát hạch thất bại.
Âm thanh đầy uy áp của Thanh Phong, vang vọng ở trong thiên địa.
Những học viên đang sống chết quan sát, trong lòng run lên bần bật.
Trong thời gian nửa nén hương, bọn họ căn bản không có nhìn ra được dải ánh sáng bảy màu trong Lam Quang Cảnh, rốt cuộc có quy luật gì.
- Thôi đi. Chết thì chết.
- Đi!
Vù vù vù!
Từng âm thanh phá không kịch liệt vang lên. Trong vòng một canh giờ, hơn hai ngàn tuyển thủ, trong nháy mắt hóa thành từng dòng nước lũ lao về phía Lam Quang Cảnh. Âm thanh phá không kịch liệt vang lên không ngừng, khiến cho người ta phải líu lưỡi.
- Ầm!
Một đệ tử sau khi tiến vào Lam Quang Cảnh, thân thể nhất thời trầm xuống.
- Áp lực thật là mạnh.
Hắn kinh hãi phát hiện, Lam Quang Cảnh này ở bên ngoài thoạt nhìn sáng lạn trong suốt, thật ra giống như một tầng giao thể, vốn có áp lực rất mạnh và lực lượng ngăn cản.
Đồng thời, huyền lực trong cơ thể tuyển thủ này, trong nháy mắt cũng giống như xi măng đông cứng, phút chốc trở nên vô cùng nặng nề. Hắn căn bản không có cách nào cử động được.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Phá cho ta!
Hắn hét lớn một tiếng, muốn liều mạng tiến về phía trước. Nhưng còn chưa đi ra nửa bước, một đạo dải ánh sáng bảy màu, đảo qua phía trên người hắn.
Oong!
Trên người của hắn đột nhiên sáng lên một ánh sáng trắng. Toàn thân hắn biến mất ở trong Lam Quang Cảnh.
Sau một khắc...
Ầm!
Người này nặng nề ngã nhào ở trên mảnh đất trống bên ngoài Lam Quang Cảnh. Trong khoảng thời gian ngắn, đầu hắn còn có chút phát mơ hồ.
- Mời người thất bại rời khỏi phạm vi mảnh đất trống.
Giọng nói lạnh lùng của Thanh Phong truyền tới.
- Ta thất bại rồi sao?
Trên mặt người kia có vẻ ngạc nhiên, căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra.
Trong Lam Quang Cảnh, rất nhiều võ giả tiến vào bên trong, đều gặp phải vấn đề giống như vậy.
Đầu tiên, áp lực trong Lam Quang Cảnh vô cùng to lớn. Bọn họ gần như là mỗi bước đều khó khăn. Chỉ là đi tới, cũng đã không dễ dàng gì.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Trước mặt Thanh Phong, nhanh chóng có một nén hương được cắm xuống. Đồng thời tay phải của hắn thoáng chạm vào.
Một đạo huyền nguyên đột nhiên xẹt qua đầu ném hương. Nơi đầu nén hương lập tức bắt đầu bốc cháy lên.
- Nghe Thanh Phong đạo sư nói như vậy, dải ánh sáng bảy màu bên trong chẳng lẽ có quy luật?
- Nhanh chóng quan sát, chúng ta chỉ có thời gian nửa nén hương.
Rất nhiều tuyển thủ ở vòng sát hạch thứ nhất, kiên trì chưa tới một canh giờ, vội vàng nín thở tập trung tinh thần, cẩn thận tập trung vào dải ánh sáng bảy màu bên trong.
Mà rất nhiều tuyển thủ có thời gian nhiều hơn, cũng không dám khinh thường, mỗi một người đều hết sức chăm chú.
Trong tất cả mọi người, chỉ có ánh mắt Diệp Huyền lại có thể đang quan sát Lam Quang Cảnh lớn này.
- Lam Quang Cảnh này, lại là kết giới vực giới. Có thể chế tạo ra kết giới vực giới cường đại như vậy, đồng thời sử dụng để sát hạch, người thiết lập ra nó, phải là một đại sư trận pháp bát giai. Đồng thời phải có Vũ Hoàng bát giai liên thủ, mới có thể hình thành.
- Chỉ có điều, phương thức sát hạch Lam Quang Cảnh này, thế nào lại có chút tương tự với Cấm Tuyệt Lĩnh ở Huyền Vực vậy?
Chân mày Diệp Huyền nhíu lại thật sâu, thần sắc thoáng hiện ra vẻ chấn động kinh ngạc.
Từ sau khi nhìn thấy được bảy bảo tháp của đế quốc Hạo Thiên, Diệp Huyền đối với chuyện bình nguyên Mộng Cảnh nắm giữ Vũ Hoàng bát giai, đã sớm có sự chuẩn bị.
Hắn khiếp sợ, là phương thức sát hạch của Lam Quang Cảnh này.
Ở bên ngoài chủ thành Huyền Vực ở ngoài, có một mảnh cấm địa khủng khiếp dài đến mười dặm. Tên của cấm địa này là Cấm Tuyệt Lĩnh.
Cấm Tuyệt Lĩnh vô cùng quỷ dị. Bất kỳ người tiến vào, tu vi đều sẽ bị phong ấn, trở thành một người phàm. Cho dù là Cửu Thiên Vũ Đế cũng vậy.
Mà ở bên trong Cấm Tuyệt Lĩnh, khắp nơi đều là từng mảnh vết nứt không gian hư vô, nguy hiểm trùng điệp.
Ai cũng không biết cấm địa này đến tột cùng là hình thành như thế nào. Đã từng có không ít cường giả nỗ lực tiến vào trong đó tìm kiếm một lần, cuối cùng đều ngã xuống ở trong đó.
Nhưng có võ giả may mắn còn sống sót, sau khi từ trong Cấm Tuyệt Lĩnh ra ngoài, thân thể giống như là phát sinh biến đổi khác thường nào đó, cảm ngộ đối với không gian, vô cùng nhạy bén.
Ngay từ lúc đầu, có không ít võ giả nỗ lực ở bên trong tìm kiếm kỳ ngộ.
Nhưng bởi vì Cấm Tuyệt Lĩnh thật sự quá nguy hiểm. Một trăm cường giả tiến vào trong đó, bình thường ngay cả một người cũng khó có thể còn sống sót.
Dần dần, Cấm Tuyệt Lĩnh liền trở thành một mảnh cấm địa trong Huyền Vực. Bất kỳ kẻ nào cũng không nguyện ý tiến vào.
Mà hình thức của Lam Quang Cảnh này, vô cùng tương tự với Cấm Tuyệt Lĩnh, giống như là hàng nhái Cấm Tuyệt Lĩnh thiết kế ra. Sau khi tiến vào, hạn chế tu vi. Đồng thời có dải ánh sáng bảy màu tấn công, nguy hiểm trùng điệp.
- Chẳng lẽ cường giả trong học viện Lam Quang này đã từng có người đi qua Huyền Vực, chứng kiến hoặc nghe nói qua vè Cấm Tuyệt Lĩnh, cho nên mới thiết lập ra một cửa ải như thế hay sao?
Diệp Huyền âm thầm suy đoán nói.
Cách đó không xa, Thanh phong trưởng lão lẳng lặng khoanh chân ngồi ở chỗ đó.
- Lần sát hạch nhập học vòng thứ nhất này, võ giả đạt được hai canh giờ vượt quá mười người, thỏa mãn điều kiện để Lam Quang Cảnh mở ra.
- Lam Quang Cảnh là do Không viện trưởng Hoàng Phủ Trường của học viện Lam Quang hiện nay, ở vào trăm năm trước đã thiết lập ra. Độ khó sát hạch vô cùng cao.
- Nhưng một khi thông qua, người sát hạch bình thường có thể có được không ít ích lợi. Cũng không biết lần này, có bao nhiêu người, có thể hưởng thụ cái phúc lợi này.
Hai tròng mắt Thanh Phong không hề chớp, lấp lánh ánh sáng chói lòa.
Thời gian nửa nén hương trôi qua rất nhanh.
- Mời võ giả ở vòng sát hạch thứ nhất, đạt được thời gian ở trong vòng một canh giờ, tiến vào Lam Quang Cảnh. Mười lần hít thở, người không tiến vào, tính là sát hạch thất bại.
Âm thanh đầy uy áp của Thanh Phong, vang vọng ở trong thiên địa.
Những học viên đang sống chết quan sát, trong lòng run lên bần bật.
Trong thời gian nửa nén hương, bọn họ căn bản không có nhìn ra được dải ánh sáng bảy màu trong Lam Quang Cảnh, rốt cuộc có quy luật gì.
- Thôi đi. Chết thì chết.
- Đi!
Vù vù vù!
Từng âm thanh phá không kịch liệt vang lên. Trong vòng một canh giờ, hơn hai ngàn tuyển thủ, trong nháy mắt hóa thành từng dòng nước lũ lao về phía Lam Quang Cảnh. Âm thanh phá không kịch liệt vang lên không ngừng, khiến cho người ta phải líu lưỡi.
- Ầm!
Một đệ tử sau khi tiến vào Lam Quang Cảnh, thân thể nhất thời trầm xuống.
- Áp lực thật là mạnh.
Hắn kinh hãi phát hiện, Lam Quang Cảnh này ở bên ngoài thoạt nhìn sáng lạn trong suốt, thật ra giống như một tầng giao thể, vốn có áp lực rất mạnh và lực lượng ngăn cản.
Đồng thời, huyền lực trong cơ thể tuyển thủ này, trong nháy mắt cũng giống như xi măng đông cứng, phút chốc trở nên vô cùng nặng nề. Hắn căn bản không có cách nào cử động được.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Phá cho ta!
Hắn hét lớn một tiếng, muốn liều mạng tiến về phía trước. Nhưng còn chưa đi ra nửa bước, một đạo dải ánh sáng bảy màu, đảo qua phía trên người hắn.
Oong!
Trên người của hắn đột nhiên sáng lên một ánh sáng trắng. Toàn thân hắn biến mất ở trong Lam Quang Cảnh.
Sau một khắc...
Ầm!
Người này nặng nề ngã nhào ở trên mảnh đất trống bên ngoài Lam Quang Cảnh. Trong khoảng thời gian ngắn, đầu hắn còn có chút phát mơ hồ.
- Mời người thất bại rời khỏi phạm vi mảnh đất trống.
Giọng nói lạnh lùng của Thanh Phong truyền tới.
- Ta thất bại rồi sao?
Trên mặt người kia có vẻ ngạc nhiên, căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra.
Trong Lam Quang Cảnh, rất nhiều võ giả tiến vào bên trong, đều gặp phải vấn đề giống như vậy.
Đầu tiên, áp lực trong Lam Quang Cảnh vô cùng to lớn. Bọn họ gần như là mỗi bước đều khó khăn. Chỉ là đi tới, cũng đã không dễ dàng gì.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 810: Lam Quang Cảnh (2)
10.0/10 từ 23 lượt.