Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 802: Trốn xa (1)
Thời gian gần một năm không gặp, khí tức trên người hai người, đều ở khoảng ngũ giai nhị trọng. Hiển nhiên trong khoảng thời gian này, bọn họ đều có đột phá kinh người.
Lấy thực lực của hai người, sau khi gia nhập học viện Lam Quang, vẫn rất có hy vọng.
Bởi vậy Diệp Huyền cũng không vội vàng gặp lại hai người. Hơn nữa, một khi ba người biểu hiện ra dáng vẻ quen biết nhau, một ít người có tâm, rất dễ dàng thông qua một ít manh mối, điều tra đến liên minh mười ba nước.
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch hiển nhiên cũng biết điểm này. Bởi vậy bọn họ đành kìm chế sự kích động trong lòng, không có tiến tới.
Rất nhanh, lại đến phiên Diệp Huyền đăng ký.
Lần đăng ký này, khoảng chừng mười mấy đội ngũ. Phía trước mỗi một đội ngũ, đều có ba gã học viên cũ.
Mà ở phía sau học viên cũ, Thanh Phong lão nhân lúc trước sát hạch chính, lại lẳng lặng ngồi ở chỗ đó.
Nhìn thấy được Diệp Huyền đi qua, ánh mắt rất nhiều học viên cũ nhìn Diệp Huyền, đều có chút cổ quái.
Hiển nhiên thiếu niên này còn chưa có tham gia sát hạch, lại đưa tới cường giả Võ Vương truy giết, đã trở thành đối tượng khiến rất nhiều học viên cũ đều cảm thấy hiếu kỳ.
- Lấy ra ngọc bài thân phận của ngươi.
Một tên học viên cũ trong đó mở miệng nói.
Diệp Huyền gật đầu, nhưng không có lập tức lấy ra ngọc bài, mà hướng về phía Thanh Phong lão nhân đang ngồi ngay ngắn ở phía sau, thoáng thi lễ một cái.
- Đệ tử Huyền Diệp, đa tạ tiền bối lúc trước ra tay tương trợ.
Chuyện lúc trước, Diệp Huyền còn chưa có cảm ơn. Lúc này, hắn tất nhiên sẽ không thờ ơ.
Thanh Phong mở mắt ra, khoát tay lạnh lùng nói:
- Lão hủ ra tay, chỉ là vì giữ gìn uy nghiêm của học viện Lam Quang, không có quan hệ gì với ngươi.
Đây ngược lại là lời nói thật. Hiện tại, Diệp Huyền ngay cả thân phận học viên của học viện Lam Quang cũng không có. Hắn ra tay, hoàn toàn là vì giữ gìn danh dự của học viện mà thôi.
- Bất kể như thế nào, tiền bối cũng cứu vãn bối một mạng.
Diệp Huyền lắc đầu nói. Bất chợt hắn không nói thêm gì nữa, lấy ra ngọc bài thân phận.
- Huyền Diệp, mười tám tuổi, Vũ Tông ngũ giai nhị trọng?
Học viên cũ chịu trách nhiệm đăng ký nhìn thấy lệnh bài thân phận của Diệp Huyền, trên mặt nhất thời lộ ra một vẻ ngạc nhiên.
Mười tám tuổi đã là Vũ Tông ngũ giai, ở trong những thiên tài tập trung tại học viện Lam Quang, cũng tuyệt đối là hạng người nghịch thiên.
Thiên tài bình thường mười tám tuổi có thể đột phá Thiên Vũ Sư tứ giai tam trọng, đã cực kỳ biến thái. Nhưng gia hỏa này...
Nếu như không phải lúc trước trận pháp trên quảng trường có công năng kiểm tra đo lường độ chân thật của ngọc bài, bọn họ thậm chí cũng cho rằng, ngọc bài của Diệp Huyền là ghi sai.
Ngay cả lão già kia Thanh Phong, lúc này mắt cũng kinh ngạc nhìn Diệp Huyền. Trong con ngươi của hắn lộ ra một đạo tinh quang.
Diệp Huyền mặt không đổi sắc. Sau khi đăng ký xong, hắn đứng qua một bên.
- Mau nhìn kìa. Một mỹ nữ tới.
Ở một góc khác, ba gã học viên cũ chịu trách nhiệm đăng ký, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm về phía trước.
Người này toàn thân mặc lụa mỏng màu trắng, thân hình uyển chuyển. Chỉ là sắc mặt có chút lạnh lùng. Đó chính là Chu Khinh Vi của Chu gia.
- Không nghĩ tới Huyền Diệp này, ở trên tay thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông cũng có thể sống sót được.
Lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Huyền, Chu Khinh Vi giao ra ngọc bài thân phận trên người.
Nhìn thấy được nội dung bên trong, sắc mặt của ba gã học trưởng nam tính nhất thời rơi xuống.
Bởi vì thân phận của Chu Khinh Vi là con cháu hào môn Chu gia của đế quốc Hạo Thiên. Ca ca của Chu Khinh Vi là Chu Thanh Ngọc, cũng là học viên của học viện Lam Quang. Một mỹ nữ như thế, bọn họ tất nhiên là không có phúc theo đuổi.
- Ha hả, hóa ra là muội muội của Chu Thanh Ngọc sư huynh, mười chín tuổi Vũ Tông ngũ giai nhất trọng, quả nhiên không tầm thường.
Ba gã học viên cũ mở miệng tán dương. Chu Khinh Vi cất bước rời đi. Sâu trong ánh mắt bọn họ lại lóe qua một tia chán nản.
Chỉ là ba người bọn họ còn không có chán nản được bao lâu, đột nhiên lại tới một thiếu nữ khí chất không tầm thường bước tới. Đó lại là Mộ Dung Vân Tiêu.
- Mộ Dung gia của đế quốc Hạo Thiên.
Trên mặt ba người vốn đang hưng phấn vô cùng, lại một lần nữa lóe lên vẻ khiếp sợ.
- Không hổ danh là thiên tài của Mộ Dung gia. Mười tám tuổi không ngờ đã đột phá Vũ Tông nhất trọng.
- Lợi hại. Thiên phú như vậy, cho dù là những học viên cũ như chúng ta, cũng theo không kịp.
Ba người này không ngờ đều khen ngợi. Trong giọng điệu của bọn họ, lại có thể thoáng một chút cung kính.
Điều này làm cho các học viên đăng ký khác đều ngạc nhiên không dừng.
Cho dù là thiếu nữ này thiên phú kinh người, nhưng ba người đăng ký này dù sao cũng là học viên cũ của học viện Lam Quang. Khen ngợi thì có thể, cũng không cần phải cung kính như thế chứ?
- Nhìn đi. Thiếu nữ này, là người của Mộ Dung gia đế quốc Hạo Thiên. Mộ Dung Vân Vũ của học viện chúng ta, chắc là đại ca của nàng đi?
- Muội muội của Mộ Dung Vân Vũ sư huynh, thảo nào thiên phú kinh người như vậy.
- Mộ Dung Vân Vũ sư huynh lại là đệ tử trong học viện chúng ta bên. Cho dù là ở trong nội viện, cũng là nhân vật có thực lực siêu quần, xông qua tháp thử luyện tầng thứ năm.
- Hư, tất cả mọi người khách khí với nàng một chút. Bằng không Mộ Dung Vân Vũ sư huynh nổi giận lên, mấy người chúng ta chịu không nổi cũng sẽ bị ném đi mất.
Nhưng mà những học viên khác bên cạnh truyền tới lời nói, lại khiến cho mọi người bừng tỉnh hiểu ra.
Trong lòng Diệp Huyền lại âm thầm suy nghĩ.
Thời điểm hắn ở đế quốc Đế Đô, Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu vẫn còn là Thiên Vũ Sư tứ giai đỉnh phong. Thật không nghĩ tới, chỉ hơn một tháng không gặp, hai người không ngờ đều đột phá đến Vũ Tông ngũ giai.
Xem ra, vì có thể để cho hai người bọn họ gia nhập học viện Lam Quang, Chu gia và Mộ Dung gia cũng đã hao phí khí lực lớn.
- Chà chà, Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu này thực sự xinh đẹp. Không nghĩ tới lần này học viên mới của chúng ta, sẽ có chất lượng tốt như vậy.
- Lấy diện mạo của hai người bọn họ, muốn tiến vào mười đại mỹ nữ của học viện chúng ta, cũng không phải là không có khả năng.
- Xem ra lần này mười đại mỹ nữ của học viện chúng ta, sắp có biến động.
Có không ít học viên cũ, hai mắt tỏa ra ánh sáng, lại thấy tiếc nuối vô cùng.
Mộ Dung Vân Tiêu và Chu Khinh Vi đều là người có lai lịch lớn, bọn họ cũng không dám mạo phạm.
- A!
- Vẫn còn có mỹ nữ. Hơn nữa không chỉ một mà còn là hai người.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Lấy thực lực của hai người, sau khi gia nhập học viện Lam Quang, vẫn rất có hy vọng.
Bởi vậy Diệp Huyền cũng không vội vàng gặp lại hai người. Hơn nữa, một khi ba người biểu hiện ra dáng vẻ quen biết nhau, một ít người có tâm, rất dễ dàng thông qua một ít manh mối, điều tra đến liên minh mười ba nước.
Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch hiển nhiên cũng biết điểm này. Bởi vậy bọn họ đành kìm chế sự kích động trong lòng, không có tiến tới.
Rất nhanh, lại đến phiên Diệp Huyền đăng ký.
Lần đăng ký này, khoảng chừng mười mấy đội ngũ. Phía trước mỗi một đội ngũ, đều có ba gã học viên cũ.
Mà ở phía sau học viên cũ, Thanh Phong lão nhân lúc trước sát hạch chính, lại lẳng lặng ngồi ở chỗ đó.
Nhìn thấy được Diệp Huyền đi qua, ánh mắt rất nhiều học viên cũ nhìn Diệp Huyền, đều có chút cổ quái.
Hiển nhiên thiếu niên này còn chưa có tham gia sát hạch, lại đưa tới cường giả Võ Vương truy giết, đã trở thành đối tượng khiến rất nhiều học viên cũ đều cảm thấy hiếu kỳ.
- Lấy ra ngọc bài thân phận của ngươi.
Một tên học viên cũ trong đó mở miệng nói.
Diệp Huyền gật đầu, nhưng không có lập tức lấy ra ngọc bài, mà hướng về phía Thanh Phong lão nhân đang ngồi ngay ngắn ở phía sau, thoáng thi lễ một cái.
- Đệ tử Huyền Diệp, đa tạ tiền bối lúc trước ra tay tương trợ.
Chuyện lúc trước, Diệp Huyền còn chưa có cảm ơn. Lúc này, hắn tất nhiên sẽ không thờ ơ.
Thanh Phong mở mắt ra, khoát tay lạnh lùng nói:
- Lão hủ ra tay, chỉ là vì giữ gìn uy nghiêm của học viện Lam Quang, không có quan hệ gì với ngươi.
Đây ngược lại là lời nói thật. Hiện tại, Diệp Huyền ngay cả thân phận học viên của học viện Lam Quang cũng không có. Hắn ra tay, hoàn toàn là vì giữ gìn danh dự của học viện mà thôi.
- Bất kể như thế nào, tiền bối cũng cứu vãn bối một mạng.
Diệp Huyền lắc đầu nói. Bất chợt hắn không nói thêm gì nữa, lấy ra ngọc bài thân phận.
- Huyền Diệp, mười tám tuổi, Vũ Tông ngũ giai nhị trọng?
Học viên cũ chịu trách nhiệm đăng ký nhìn thấy lệnh bài thân phận của Diệp Huyền, trên mặt nhất thời lộ ra một vẻ ngạc nhiên.
Mười tám tuổi đã là Vũ Tông ngũ giai, ở trong những thiên tài tập trung tại học viện Lam Quang, cũng tuyệt đối là hạng người nghịch thiên.
Thiên tài bình thường mười tám tuổi có thể đột phá Thiên Vũ Sư tứ giai tam trọng, đã cực kỳ biến thái. Nhưng gia hỏa này...
Nếu như không phải lúc trước trận pháp trên quảng trường có công năng kiểm tra đo lường độ chân thật của ngọc bài, bọn họ thậm chí cũng cho rằng, ngọc bài của Diệp Huyền là ghi sai.
Ngay cả lão già kia Thanh Phong, lúc này mắt cũng kinh ngạc nhìn Diệp Huyền. Trong con ngươi của hắn lộ ra một đạo tinh quang.
Diệp Huyền mặt không đổi sắc. Sau khi đăng ký xong, hắn đứng qua một bên.
- Mau nhìn kìa. Một mỹ nữ tới.
Ở một góc khác, ba gã học viên cũ chịu trách nhiệm đăng ký, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm về phía trước.
Người này toàn thân mặc lụa mỏng màu trắng, thân hình uyển chuyển. Chỉ là sắc mặt có chút lạnh lùng. Đó chính là Chu Khinh Vi của Chu gia.
- Không nghĩ tới Huyền Diệp này, ở trên tay thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông cũng có thể sống sót được.
Lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Huyền, Chu Khinh Vi giao ra ngọc bài thân phận trên người.
Nhìn thấy được nội dung bên trong, sắc mặt của ba gã học trưởng nam tính nhất thời rơi xuống.
Bởi vì thân phận của Chu Khinh Vi là con cháu hào môn Chu gia của đế quốc Hạo Thiên. Ca ca của Chu Khinh Vi là Chu Thanh Ngọc, cũng là học viên của học viện Lam Quang. Một mỹ nữ như thế, bọn họ tất nhiên là không có phúc theo đuổi.
- Ha hả, hóa ra là muội muội của Chu Thanh Ngọc sư huynh, mười chín tuổi Vũ Tông ngũ giai nhất trọng, quả nhiên không tầm thường.
Ba gã học viên cũ mở miệng tán dương. Chu Khinh Vi cất bước rời đi. Sâu trong ánh mắt bọn họ lại lóe qua một tia chán nản.
Chỉ là ba người bọn họ còn không có chán nản được bao lâu, đột nhiên lại tới một thiếu nữ khí chất không tầm thường bước tới. Đó lại là Mộ Dung Vân Tiêu.
- Mộ Dung gia của đế quốc Hạo Thiên.
Trên mặt ba người vốn đang hưng phấn vô cùng, lại một lần nữa lóe lên vẻ khiếp sợ.
- Không hổ danh là thiên tài của Mộ Dung gia. Mười tám tuổi không ngờ đã đột phá Vũ Tông nhất trọng.
- Lợi hại. Thiên phú như vậy, cho dù là những học viên cũ như chúng ta, cũng theo không kịp.
Ba người này không ngờ đều khen ngợi. Trong giọng điệu của bọn họ, lại có thể thoáng một chút cung kính.
Điều này làm cho các học viên đăng ký khác đều ngạc nhiên không dừng.
Cho dù là thiếu nữ này thiên phú kinh người, nhưng ba người đăng ký này dù sao cũng là học viên cũ của học viện Lam Quang. Khen ngợi thì có thể, cũng không cần phải cung kính như thế chứ?
- Nhìn đi. Thiếu nữ này, là người của Mộ Dung gia đế quốc Hạo Thiên. Mộ Dung Vân Vũ của học viện chúng ta, chắc là đại ca của nàng đi?
- Muội muội của Mộ Dung Vân Vũ sư huynh, thảo nào thiên phú kinh người như vậy.
- Mộ Dung Vân Vũ sư huynh lại là đệ tử trong học viện chúng ta bên. Cho dù là ở trong nội viện, cũng là nhân vật có thực lực siêu quần, xông qua tháp thử luyện tầng thứ năm.
- Hư, tất cả mọi người khách khí với nàng một chút. Bằng không Mộ Dung Vân Vũ sư huynh nổi giận lên, mấy người chúng ta chịu không nổi cũng sẽ bị ném đi mất.
Nhưng mà những học viên khác bên cạnh truyền tới lời nói, lại khiến cho mọi người bừng tỉnh hiểu ra.
Trong lòng Diệp Huyền lại âm thầm suy nghĩ.
Thời điểm hắn ở đế quốc Đế Đô, Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu vẫn còn là Thiên Vũ Sư tứ giai đỉnh phong. Thật không nghĩ tới, chỉ hơn một tháng không gặp, hai người không ngờ đều đột phá đến Vũ Tông ngũ giai.
Xem ra, vì có thể để cho hai người bọn họ gia nhập học viện Lam Quang, Chu gia và Mộ Dung gia cũng đã hao phí khí lực lớn.
- Chà chà, Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu này thực sự xinh đẹp. Không nghĩ tới lần này học viên mới của chúng ta, sẽ có chất lượng tốt như vậy.
- Lấy diện mạo của hai người bọn họ, muốn tiến vào mười đại mỹ nữ của học viện chúng ta, cũng không phải là không có khả năng.
- Xem ra lần này mười đại mỹ nữ của học viện chúng ta, sắp có biến động.
Có không ít học viên cũ, hai mắt tỏa ra ánh sáng, lại thấy tiếc nuối vô cùng.
Mộ Dung Vân Tiêu và Chu Khinh Vi đều là người có lai lịch lớn, bọn họ cũng không dám mạo phạm.
- A!
- Vẫn còn có mỹ nữ. Hơn nữa không chỉ một mà còn là hai người.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 802: Trốn xa (1)
10.0/10 từ 23 lượt.