Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 781: Đối chiến Tần Phong (1)
- Đó không phải là Tần Phong gia chủ sao? Hắn đi nơi nào?
- Trên đế đô cấm linh sủng phi hành, cường giả Vũ Vương thất giai không bị hạn chế nhưng rất ít khi làm như vậy, bởi vì đây là hành vi không tôn kính hoàng thất.
- Tần gia thật muốn chết hay sao?
Không ít võ giả nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền trợn mắt há hốc mồm.
Vào lúc tin tức truyền vào phủ đệ La gia, vẻ mặt La Mẫn kinh hãi.
- Diệp thiếu vừa mới rời đi, Tần Phong lại rời khỏi thành sau đó, Diệp thiếu nguy hiểm..
Vẻ mặt La Mẫn khiếp sợ, hắn vội vàng phái người đi thông báo tin tức cho Viên gia, đồng thời chính hắn vội vàng chạy tới Luyện Khí Phường.
Hôm nay có thể cứu Diệp Huyền chỉ có Lục Ly đại sư và người Viên gia.
Diệp Huyền đã rời đi một hồi, vốn lấy tốc độ của Tần Phong có thể đuổi theo sau một lúc, chờ hắn gọi Lục Ly đại sư và người Viên gia còn kịp hay không.
Trong nội tâm La Mẫn mang theo lo lắng đi tới đi lui.
Một phút đồng hồ sau.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Ba đạo khí tức cường hoành lướt ả khỏi Viên gia và Luyện Khí Phường và bay ra khỏi đế đô, lại lần nữa kinh động tất cả mọi người.
- Là Lục Ly đại sư.
- Còn có Viên gia Viên Phi gia chủ và Viên Chấn Thái Thượng trưởng lão.
- Bọn họ đều đi ra ngoài, muốn làm gì chứ?
Sau khi phát hiện thân phận của mấy người này, một đám võ giả ở đế đô khiếp sợ không thôi.
Vốn Tần gia chủ lăng không rời đi, ngay sau đó Lục Ly đại sư và cường giả Viên gia liên tục theo sau, kết hợp tin tức của đế đô trong những ngày qua, không ít người ẩn ẩn cảm giác được sắp có đại sự xảy ra.
Hiện tại trên quan đạo bên ngoài đế đô.
Nhiều đội võ giả và hành thương qua lại tấp nập.
Trong đó một tên thiếu niên lưng đeo trọng kiếm màu đen cưỡi một thớt phi lân mã lẳng lặng đi trong đám gười.
Đột nhiên...
Oanh!
Uy áp đáng sợ từ trên trời giáng xuống, nó như ngọn núi lớn trấn áp mọi người trên đường lớn.
Hi luật luật!
Tất cả ngựa đều bị kinh hãi, cho dù là ngựa bình thường hay là phi lân mã đều sợ hãi hí một tiếng thật dài, lập tức quỳ rạp trên đất.
Một đám võ giả cảm thấy nội tâm áp lực, huyền khí trong cơ thể sôi trào và phun máu tươi.
Trên bầu trời có bóng người xuất hiện, hắn dùng tốc độ cực nhanh lướt đi trong không gian, hư không sau lưng bị xé rách tạo thành dấu vết sóng âm.
Bóng người này ban đầu chỉ là chấm đen, trong nháy mắt đã biến thành hạt đậu nành, tốc độ cực nhanh, nhìn mà rợn cả người.
- Cường giả Vũ Vương thất giai!
Ngời trên quan đạo bị chấn nhiếp, cả đám hoảng sợ lên tiếng.
Cường giả Vũ Vương, cho dù tại nơi nào trên Mộng Cảnh bình nguyên cũng là nhân vật quyền thế, là người không ai dám chọc vào.
Nhưng hôm nay khí tức của người đang bay về phía chân trời lại quét qua khu vực đường lớn, hiển nhiên mục tiêu chính là mọi người nơi đây.
Lúc này mọi người bị khí tức của hắn bao phủ, nội tâm mọi người sợ hãi không nói thành lời.
Bị một tên cường giả Vũ Vương nhìn chằm chằm vào chẳng khác gì một hồi tận thế.
Thời điểm này mọi người trên đường lứn liên tục sợ hãi bị ép nằm rạp xuống đất, nội tâm tâm thần bất định, hiển nhiên chuẩn bị tiếp nhận đối phương thẩm phán.
Chỉ có một người vẫn đứng đó, thần sắc ngưng trọng nhìn chân trời.
- Không nghĩ tới Tần Phong lại hung hăng càn quấy như thế, không ngờ dám một mình đi tìm ta?
Trên mặt Diệp Huyền xuất hiện một tia kinh ngạc.
Hắn không thể không nghĩ tới chính mình rời khỏi đế đô thì Tần Phong dám động thủ.
Hắn vốn có ý định tìm nơi hẻo lánh lại thi giương Lăng Hư Chi Vũ, xóa đi tung tích làm cho người Tần gia vồ hụt.
Nhưng hắn cuối cùng đã đánh giá thấp quyết tâm của Tần gia muốn giết mình.
Khí thế của Tần Phong bộc phát cực mạnh hiển nhiên muốn tốc chiến tốc thắng, triệt để diệt sát hắn cho nên sát ý không che giấu.
- Ah!
Diệp Huyền bất đắc dĩ khẽ thở dài một tiếng.
Bá!
Đôi cánh chim màu tím xuất hiện sau lưng hắn và mở ra.
XÍU...UU!
Ba!
Sau một khắc lôi quang bắt đầu khởi động, Diệp Huyền lập tức lướt tới khu vực hoang vu của đế đô, hắn lập tức biến mất phía chân trời.
- Linh bảo phi hành?
Ở chân trời xa xa, đôi mắt Tần Phong bắn ra hào quang và một tia hung ác xuất hiện trong mắt hắn.
- Hừ, tiểu tử này vậy mà chuẩn bị linh bảo phi hành, khá tốt ta không hề cố kỵ kịp thời đuổi tới, nếu không qua một lúc hắn có thể bình yên rời đi.
Trong nội tâm Tần Phong lúc này nghĩ mà sợ.
- Hiện tại mới nghĩ chạy trốn? Chậm rồi!
Cười lạnh một tiếng, thân ảnh Tần Phong không dừng lại, huyền thức của hắn khóa chặt thân thể Diệp Huyền và đuổi theo.
Một đạo hào quang màu tím và một đạo hào quang màu đỏ lướt đi, một chạy một đuổi và biến mất phía chân trời.
- Đi rồi?
- Cường giả Vũ Vương vừa rồi có mục tiêu là ai thế?
- Đó là linh bảo phi hành a? Lôi điện chi lực thật khủng khiếp, không nghĩ tới trong chúng ta lại che giấu một người như thế.
Đám võ giả trên đường lớn có cảm giác sống sót sau tai nạn, bọn họ ngồi dậy nhưng không còn chút khí lực nào.
May mắn mục tiêu của tên Vũ Vương kia không phải là bọn họ.
Sau một lát mọi người vừa mới chuẩn bị rời đi.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Ba đạo hào quang từ phương hướng đế đô lướt tới nơi này, khí tức trên người của mỗi người bộc phát đều không kém gì cường giả Vũ Vương lúc trước.
- Lục Ly đại sư!
- Viên gia Viên Phi gia chủ, còn có một người hình như là cường giả Vũ Vương của Viên gia.
Một đám võ giả đều tới đế đô, tự nhiên nhận ra đám người Lục Ly, cả đám hít khí lạnh sau đó nuốt nước bọt.
- Ta hỏi các ngươi, các ngươi lúc trước có nhìn thấy Tần gia Tần Phong đi qua đây hay không?
Lục Ly đại sư hơi dừng lại và nghiêm túc hỏi.
Trong đó một tên võ giả lớn tuổi lên tiếng:
- Lục Ly đại sư, lúc trước thật có một cường giả Vũ Vương đi ngang qua nơi đây, không biết có phải là Tần Phong gia chủ ngươi nói hay không, hắn đuổi theo một thanh niên đi hướng kia.
- Cái gì? Ngươi nói hắn đuổi theo một thanh niên?
Sắc mặt Lục Ly đại sư biến hóa, hăn nói:
- Thiếu niên kia có bộ dạng gì?
- Chúng ta không thấy rõ bộ dạng nhưng hắn có một cặp linh bảo phi hành —— cánh chim lôi điện.
- Đi!
Lục Ly đại sư không chờ tên võ giả nói hết lời lập tức đi theo hướng hắn chỉ, lúc này dám người Viên Phi nhanh chóng biến mất phía chân trời.
- Người này lại bị Tần Phong gia chủ đuổi giết, hơn nữa còn làm đám người Lục Ly đại sư đuổi theo tìm tới đây, rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào?
Huyền Thiên Hồn Tôn
- Trên đế đô cấm linh sủng phi hành, cường giả Vũ Vương thất giai không bị hạn chế nhưng rất ít khi làm như vậy, bởi vì đây là hành vi không tôn kính hoàng thất.
- Tần gia thật muốn chết hay sao?
Không ít võ giả nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền trợn mắt há hốc mồm.
Vào lúc tin tức truyền vào phủ đệ La gia, vẻ mặt La Mẫn kinh hãi.
- Diệp thiếu vừa mới rời đi, Tần Phong lại rời khỏi thành sau đó, Diệp thiếu nguy hiểm..
Vẻ mặt La Mẫn khiếp sợ, hắn vội vàng phái người đi thông báo tin tức cho Viên gia, đồng thời chính hắn vội vàng chạy tới Luyện Khí Phường.
Hôm nay có thể cứu Diệp Huyền chỉ có Lục Ly đại sư và người Viên gia.
Diệp Huyền đã rời đi một hồi, vốn lấy tốc độ của Tần Phong có thể đuổi theo sau một lúc, chờ hắn gọi Lục Ly đại sư và người Viên gia còn kịp hay không.
Trong nội tâm La Mẫn mang theo lo lắng đi tới đi lui.
Một phút đồng hồ sau.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Ba đạo khí tức cường hoành lướt ả khỏi Viên gia và Luyện Khí Phường và bay ra khỏi đế đô, lại lần nữa kinh động tất cả mọi người.
- Là Lục Ly đại sư.
- Còn có Viên gia Viên Phi gia chủ và Viên Chấn Thái Thượng trưởng lão.
- Bọn họ đều đi ra ngoài, muốn làm gì chứ?
Sau khi phát hiện thân phận của mấy người này, một đám võ giả ở đế đô khiếp sợ không thôi.
Vốn Tần gia chủ lăng không rời đi, ngay sau đó Lục Ly đại sư và cường giả Viên gia liên tục theo sau, kết hợp tin tức của đế đô trong những ngày qua, không ít người ẩn ẩn cảm giác được sắp có đại sự xảy ra.
Hiện tại trên quan đạo bên ngoài đế đô.
Nhiều đội võ giả và hành thương qua lại tấp nập.
Trong đó một tên thiếu niên lưng đeo trọng kiếm màu đen cưỡi một thớt phi lân mã lẳng lặng đi trong đám gười.
Đột nhiên...
Oanh!
Uy áp đáng sợ từ trên trời giáng xuống, nó như ngọn núi lớn trấn áp mọi người trên đường lớn.
Hi luật luật!
Tất cả ngựa đều bị kinh hãi, cho dù là ngựa bình thường hay là phi lân mã đều sợ hãi hí một tiếng thật dài, lập tức quỳ rạp trên đất.
Một đám võ giả cảm thấy nội tâm áp lực, huyền khí trong cơ thể sôi trào và phun máu tươi.
Trên bầu trời có bóng người xuất hiện, hắn dùng tốc độ cực nhanh lướt đi trong không gian, hư không sau lưng bị xé rách tạo thành dấu vết sóng âm.
Bóng người này ban đầu chỉ là chấm đen, trong nháy mắt đã biến thành hạt đậu nành, tốc độ cực nhanh, nhìn mà rợn cả người.
- Cường giả Vũ Vương thất giai!
Ngời trên quan đạo bị chấn nhiếp, cả đám hoảng sợ lên tiếng.
Cường giả Vũ Vương, cho dù tại nơi nào trên Mộng Cảnh bình nguyên cũng là nhân vật quyền thế, là người không ai dám chọc vào.
Nhưng hôm nay khí tức của người đang bay về phía chân trời lại quét qua khu vực đường lớn, hiển nhiên mục tiêu chính là mọi người nơi đây.
Lúc này mọi người bị khí tức của hắn bao phủ, nội tâm mọi người sợ hãi không nói thành lời.
Bị một tên cường giả Vũ Vương nhìn chằm chằm vào chẳng khác gì một hồi tận thế.
Thời điểm này mọi người trên đường lứn liên tục sợ hãi bị ép nằm rạp xuống đất, nội tâm tâm thần bất định, hiển nhiên chuẩn bị tiếp nhận đối phương thẩm phán.
Chỉ có một người vẫn đứng đó, thần sắc ngưng trọng nhìn chân trời.
- Không nghĩ tới Tần Phong lại hung hăng càn quấy như thế, không ngờ dám một mình đi tìm ta?
Trên mặt Diệp Huyền xuất hiện một tia kinh ngạc.
Hắn không thể không nghĩ tới chính mình rời khỏi đế đô thì Tần Phong dám động thủ.
Hắn vốn có ý định tìm nơi hẻo lánh lại thi giương Lăng Hư Chi Vũ, xóa đi tung tích làm cho người Tần gia vồ hụt.
Nhưng hắn cuối cùng đã đánh giá thấp quyết tâm của Tần gia muốn giết mình.
Khí thế của Tần Phong bộc phát cực mạnh hiển nhiên muốn tốc chiến tốc thắng, triệt để diệt sát hắn cho nên sát ý không che giấu.
- Ah!
Diệp Huyền bất đắc dĩ khẽ thở dài một tiếng.
Bá!
Đôi cánh chim màu tím xuất hiện sau lưng hắn và mở ra.
XÍU...UU!
Ba!
Sau một khắc lôi quang bắt đầu khởi động, Diệp Huyền lập tức lướt tới khu vực hoang vu của đế đô, hắn lập tức biến mất phía chân trời.
- Linh bảo phi hành?
Ở chân trời xa xa, đôi mắt Tần Phong bắn ra hào quang và một tia hung ác xuất hiện trong mắt hắn.
- Hừ, tiểu tử này vậy mà chuẩn bị linh bảo phi hành, khá tốt ta không hề cố kỵ kịp thời đuổi tới, nếu không qua một lúc hắn có thể bình yên rời đi.
Trong nội tâm Tần Phong lúc này nghĩ mà sợ.
- Hiện tại mới nghĩ chạy trốn? Chậm rồi!
Cười lạnh một tiếng, thân ảnh Tần Phong không dừng lại, huyền thức của hắn khóa chặt thân thể Diệp Huyền và đuổi theo.
Một đạo hào quang màu tím và một đạo hào quang màu đỏ lướt đi, một chạy một đuổi và biến mất phía chân trời.
- Đi rồi?
- Cường giả Vũ Vương vừa rồi có mục tiêu là ai thế?
- Đó là linh bảo phi hành a? Lôi điện chi lực thật khủng khiếp, không nghĩ tới trong chúng ta lại che giấu một người như thế.
Đám võ giả trên đường lớn có cảm giác sống sót sau tai nạn, bọn họ ngồi dậy nhưng không còn chút khí lực nào.
May mắn mục tiêu của tên Vũ Vương kia không phải là bọn họ.
Sau một lát mọi người vừa mới chuẩn bị rời đi.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Ba đạo hào quang từ phương hướng đế đô lướt tới nơi này, khí tức trên người của mỗi người bộc phát đều không kém gì cường giả Vũ Vương lúc trước.
- Lục Ly đại sư!
- Viên gia Viên Phi gia chủ, còn có một người hình như là cường giả Vũ Vương của Viên gia.
Một đám võ giả đều tới đế đô, tự nhiên nhận ra đám người Lục Ly, cả đám hít khí lạnh sau đó nuốt nước bọt.
- Ta hỏi các ngươi, các ngươi lúc trước có nhìn thấy Tần gia Tần Phong đi qua đây hay không?
Lục Ly đại sư hơi dừng lại và nghiêm túc hỏi.
Trong đó một tên võ giả lớn tuổi lên tiếng:
- Lục Ly đại sư, lúc trước thật có một cường giả Vũ Vương đi ngang qua nơi đây, không biết có phải là Tần Phong gia chủ ngươi nói hay không, hắn đuổi theo một thanh niên đi hướng kia.
- Cái gì? Ngươi nói hắn đuổi theo một thanh niên?
Sắc mặt Lục Ly đại sư biến hóa, hăn nói:
- Thiếu niên kia có bộ dạng gì?
- Chúng ta không thấy rõ bộ dạng nhưng hắn có một cặp linh bảo phi hành —— cánh chim lôi điện.
- Đi!
Lục Ly đại sư không chờ tên võ giả nói hết lời lập tức đi theo hướng hắn chỉ, lúc này dám người Viên Phi nhanh chóng biến mất phía chân trời.
- Người này lại bị Tần Phong gia chủ đuổi giết, hơn nữa còn làm đám người Lục Ly đại sư đuổi theo tìm tới đây, rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào?
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 781: Đối chiến Tần Phong (1)
10.0/10 từ 23 lượt.