Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 435: Hồn Mệnh quả
Trong đó kém nhất cũng là tài liệu và linh dược tứ giai, mấy thứ này mới là quan trọng nhất đối với Diệp Huyền, còn chút ít huyền tệ và tài liệu cấp thấp gì đó thì hắn căn bản chẳng để tâm đến.
Nhân số Diệp gia ít ỏi, số tài vật nhiều chừng này là đủ để họ phát triển lên rồi, để lại nhiều hơn nữa chỉ tổ lãng phí mà thôi.
Hơn nữa ít lâu sau hắn phải rời khỏi Lưu Vân quốc, nếu có thể làm cho Diệp gia và Lý Dật Phong giao hảo với nhau thì khi Diệp gia có gặp chuyện gì, Lý Dật Phong cũng có thể giúp đỡ được ít nhiều.
Thấy Diệp Huyền kiên trì như thế, đã nói đến hết nước hết cái thế này thì Lý Dật Phong chỉ có thể nhận lấy thôi. Gã trầm tư một lát rồi bảo:
- Diệp Huyền đại sư, không bằng thế này đi, mấy thứ này ta nhận, nhưng sẽ dùng làm chi phí để ta bồi dưỡng tư binh cho Diệp gia các ngươi, cho ta thời gian một năm, ta cam đoan sẽ bồi dưỡng ra cho Diệp gia ngươi một đội quân không thua kém gì kim sư quân đoàn của ta cả.
- Ha ha, vậy thì phải nhờ vào Lý Dật Phong tướng quân rồi.
Một cơn phong ba mau chóng bị dẹp yên, đồng thời tin tức Thiên Húc hành tỉnh đổi chủ, giờ đã trở thành lãnh địa của Diệp gia cũng lan truyền khắp nơi như một cơn gió, mau chóng bay tới tất cả các thành trì ở hành tỉnh này, dẫn đến những trận chấn động liên hồi mạnh mẽ.
Mấy ngày kế tiếp, các gia tộc lớn nối liền không dứt thi nhau đạp lên bậu cửa phủ thành chủ, rất nhiều thành chủ trong hành tỉnh nhận được tin cũng nhao nhao tới gặp tỏ vẻ nguyện ý trung thành, chung quy từ nay về sau bọn họ thuộc quyền quản hạt của Diệp gia rồi, có được đảm nhiệm chức vụ nữa không hoàn toàn chỉ phụ thuộc vào một câu của Diệp gia thôi.
Diệp Huyền giao tất cả những công việc này cho đám người gia gia Diệp Phách Thiên nhà họ, còn bản thân hắn thì đi lục lọi trữ vật giới chỉ lấy được từ tay Ngụy Hoành, Phương Thiên Hồng và Chu Tuấn. Bên trong đó đầy ắp tài liệu tứ giai, còn có một ít tài liệu ngũ giai, khiến cho Diệp Huyền rất là vui vẻ, có nhiều thứ thế này, ít nhất trước khi hắn đột phá Thiên Võ sư tứ giai là tạm thời không sợ thiếu hụt tài liệu rồi.
Cuối cùng Diệp Huyền mới nhìn đến trữ vật giới chỉ của Lữ Hạo, tài liệu bên trong càng đáng ngạc nhiên hơn, có cả một hai cây linh dược lục giai làm cho hắn kinh hỉ không ngớt.
Trong trữ vật giới chỉ của Lữ Hạo, Diệp Huyền còn tìm thấy một lượng hồn tinh lớn, cùng với một vài tài liệu luyện hồn, thậm chí còn có một ít bí tịch ghi lại rất nhiều tri thức liên quan đến phương diện luyện hồn.
Mấy thứ này Diệp Huyền chỉ lướt nhìn thoáng qua rồi vứt sang một bên luôn, thứ duy nhất hấp dẫn ánh mắt hắn là một loại quả màu đen trong đó. Loại quả đen này to chừng một nắm tay, tản ra sắc tối lờ mờ.
- Không ngờ lại là Hồn Mệnh quả!
Trong mắt Diệp Huyền lóe lên ánh vui sướng.
Hồn Mệnh quả là một loại quả thần kì có thể nâng cao khả năng thừa nhận võ hồn của võ giả, cấp bậc cao đến lục giai, hơn nữa còn có tác dụng chịu tải rất lớn đối với hồn lực của luyện hồn sư, có thể khiến hồn hải của luyện hồn sư trở nên càng thêm vững chãi chắc chắn.
Diệp Huyền tu luyện Vô Tướng hồn quyết, vô cùng cường đại, vốn dĩ bằng kinh nghiệm và thiên phú của mình thì hắn đã sớm đột phá luyện hồn sư tứ phẩm từ lâu, hiện tại vẫn dừng mãi ở đỉnh phong tam phẩm là vì hồn hải không đủ vững chãi, không thể chịu tải được luồng lực cường đại đến vậy, để đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra nên hắn mới không tiếp tục tăng lên nữa.
Mà sau khi có Hồn Mệnh quả này, Diệp Huyền liền có thể mau chóng phá tan hạn chế ấy, khiến cho hồn lực bước vào cảnh giới tứ phẩm.
Sau khi sắp xếp hết phần lớn đồ vật nọ kia, Diệp Huyền lập tức bế quan.
Một ngày sau Diệp Huyền tăng hồn lực của mình lên đến cực hạn, điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất, sau đó lấy Hồn Mệnh quả ra dùng.
Sau khi tiến vào trong thân thể Diệp Huyền, Hồn Mệnh quả hóa thành một dòng nước ấm màu đen, sau khi chạy khắp tứ chi bách hài của hắn một lần, bèn hội tụ trên đỉnh đầu hắn, trở thành một luồng lực hư vô làm đỉnh đầu hắn ấm lên.
Toàn bộ quá trình này kéo dài chừng ba ngày ba đêm.
Diệp Huyền điều động hồn lực đỉnh cao tam phẩm của mình, vận chuyển Vô Tướng hồn quyết, không ngừng nỗ lực đề cao.
Không biết thời gian qua bao lâu.
Diệp Huyền chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang một tiếng, một luồng hồn niệm vô hình xông phá mà ra, cảnh tượng bốn bề trở nên càng thêm rõ nét, mỗi rung động rất nhỏ trong không khí đều hiển hiện rõ ràng trong cảm giác của hắn, như thể vừa được nước rửa qua vậy.
Khuôn mặt hắn hé lộ nét sung sướng, hồn lực cuối cùng cũng đột phá từ đỉnh phong tam phẩm lên đến tứ phẩm.
Nhìn qua thì đây chỉ là đề thăng nhất cấp rất nhỏ bé, song từ tam phẩm lên tứ phẩm lại thể hiện rằng một luyện hồn sư đang non tay bỡ ngỡ đã trở thành thuần thục lão luyện, từ sơ kì đã bước đến trung kì, hồn lực tứ phẩm dù ở phương diện nào cũng cường đại hơn hồn lực tam phẩm nhiều lắm.
Có thể nói giờ đây cấp bậc võ giả của Diệp Huyền không chút thay đổi, nhưng thực lực chân chính lại tăng lên rất nhiều. Nếu gặp lại Lữ Hạo kia lần nữa, cho dù không có huyền bảo cấp bậc như Trấn Nguyên Thạch thì hắn cũng có thể giết kẻ kia bằng chính sức mạnh thực sự của mình.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Nhân số Diệp gia ít ỏi, số tài vật nhiều chừng này là đủ để họ phát triển lên rồi, để lại nhiều hơn nữa chỉ tổ lãng phí mà thôi.
Hơn nữa ít lâu sau hắn phải rời khỏi Lưu Vân quốc, nếu có thể làm cho Diệp gia và Lý Dật Phong giao hảo với nhau thì khi Diệp gia có gặp chuyện gì, Lý Dật Phong cũng có thể giúp đỡ được ít nhiều.
Thấy Diệp Huyền kiên trì như thế, đã nói đến hết nước hết cái thế này thì Lý Dật Phong chỉ có thể nhận lấy thôi. Gã trầm tư một lát rồi bảo:
- Diệp Huyền đại sư, không bằng thế này đi, mấy thứ này ta nhận, nhưng sẽ dùng làm chi phí để ta bồi dưỡng tư binh cho Diệp gia các ngươi, cho ta thời gian một năm, ta cam đoan sẽ bồi dưỡng ra cho Diệp gia ngươi một đội quân không thua kém gì kim sư quân đoàn của ta cả.
- Ha ha, vậy thì phải nhờ vào Lý Dật Phong tướng quân rồi.
Một cơn phong ba mau chóng bị dẹp yên, đồng thời tin tức Thiên Húc hành tỉnh đổi chủ, giờ đã trở thành lãnh địa của Diệp gia cũng lan truyền khắp nơi như một cơn gió, mau chóng bay tới tất cả các thành trì ở hành tỉnh này, dẫn đến những trận chấn động liên hồi mạnh mẽ.
Mấy ngày kế tiếp, các gia tộc lớn nối liền không dứt thi nhau đạp lên bậu cửa phủ thành chủ, rất nhiều thành chủ trong hành tỉnh nhận được tin cũng nhao nhao tới gặp tỏ vẻ nguyện ý trung thành, chung quy từ nay về sau bọn họ thuộc quyền quản hạt của Diệp gia rồi, có được đảm nhiệm chức vụ nữa không hoàn toàn chỉ phụ thuộc vào một câu của Diệp gia thôi.
Diệp Huyền giao tất cả những công việc này cho đám người gia gia Diệp Phách Thiên nhà họ, còn bản thân hắn thì đi lục lọi trữ vật giới chỉ lấy được từ tay Ngụy Hoành, Phương Thiên Hồng và Chu Tuấn. Bên trong đó đầy ắp tài liệu tứ giai, còn có một ít tài liệu ngũ giai, khiến cho Diệp Huyền rất là vui vẻ, có nhiều thứ thế này, ít nhất trước khi hắn đột phá Thiên Võ sư tứ giai là tạm thời không sợ thiếu hụt tài liệu rồi.
Cuối cùng Diệp Huyền mới nhìn đến trữ vật giới chỉ của Lữ Hạo, tài liệu bên trong càng đáng ngạc nhiên hơn, có cả một hai cây linh dược lục giai làm cho hắn kinh hỉ không ngớt.
Trong trữ vật giới chỉ của Lữ Hạo, Diệp Huyền còn tìm thấy một lượng hồn tinh lớn, cùng với một vài tài liệu luyện hồn, thậm chí còn có một ít bí tịch ghi lại rất nhiều tri thức liên quan đến phương diện luyện hồn.
Mấy thứ này Diệp Huyền chỉ lướt nhìn thoáng qua rồi vứt sang một bên luôn, thứ duy nhất hấp dẫn ánh mắt hắn là một loại quả màu đen trong đó. Loại quả đen này to chừng một nắm tay, tản ra sắc tối lờ mờ.
- Không ngờ lại là Hồn Mệnh quả!
Trong mắt Diệp Huyền lóe lên ánh vui sướng.
Hồn Mệnh quả là một loại quả thần kì có thể nâng cao khả năng thừa nhận võ hồn của võ giả, cấp bậc cao đến lục giai, hơn nữa còn có tác dụng chịu tải rất lớn đối với hồn lực của luyện hồn sư, có thể khiến hồn hải của luyện hồn sư trở nên càng thêm vững chãi chắc chắn.
Diệp Huyền tu luyện Vô Tướng hồn quyết, vô cùng cường đại, vốn dĩ bằng kinh nghiệm và thiên phú của mình thì hắn đã sớm đột phá luyện hồn sư tứ phẩm từ lâu, hiện tại vẫn dừng mãi ở đỉnh phong tam phẩm là vì hồn hải không đủ vững chãi, không thể chịu tải được luồng lực cường đại đến vậy, để đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra nên hắn mới không tiếp tục tăng lên nữa.
Mà sau khi có Hồn Mệnh quả này, Diệp Huyền liền có thể mau chóng phá tan hạn chế ấy, khiến cho hồn lực bước vào cảnh giới tứ phẩm.
Sau khi sắp xếp hết phần lớn đồ vật nọ kia, Diệp Huyền lập tức bế quan.
Một ngày sau Diệp Huyền tăng hồn lực của mình lên đến cực hạn, điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất, sau đó lấy Hồn Mệnh quả ra dùng.
Sau khi tiến vào trong thân thể Diệp Huyền, Hồn Mệnh quả hóa thành một dòng nước ấm màu đen, sau khi chạy khắp tứ chi bách hài của hắn một lần, bèn hội tụ trên đỉnh đầu hắn, trở thành một luồng lực hư vô làm đỉnh đầu hắn ấm lên.
Toàn bộ quá trình này kéo dài chừng ba ngày ba đêm.
Diệp Huyền điều động hồn lực đỉnh cao tam phẩm của mình, vận chuyển Vô Tướng hồn quyết, không ngừng nỗ lực đề cao.
Không biết thời gian qua bao lâu.
Diệp Huyền chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang một tiếng, một luồng hồn niệm vô hình xông phá mà ra, cảnh tượng bốn bề trở nên càng thêm rõ nét, mỗi rung động rất nhỏ trong không khí đều hiển hiện rõ ràng trong cảm giác của hắn, như thể vừa được nước rửa qua vậy.
Khuôn mặt hắn hé lộ nét sung sướng, hồn lực cuối cùng cũng đột phá từ đỉnh phong tam phẩm lên đến tứ phẩm.
Nhìn qua thì đây chỉ là đề thăng nhất cấp rất nhỏ bé, song từ tam phẩm lên tứ phẩm lại thể hiện rằng một luyện hồn sư đang non tay bỡ ngỡ đã trở thành thuần thục lão luyện, từ sơ kì đã bước đến trung kì, hồn lực tứ phẩm dù ở phương diện nào cũng cường đại hơn hồn lực tam phẩm nhiều lắm.
Có thể nói giờ đây cấp bậc võ giả của Diệp Huyền không chút thay đổi, nhưng thực lực chân chính lại tăng lên rất nhiều. Nếu gặp lại Lữ Hạo kia lần nữa, cho dù không có huyền bảo cấp bậc như Trấn Nguyên Thạch thì hắn cũng có thể giết kẻ kia bằng chính sức mạnh thực sự của mình.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 435: Hồn Mệnh quả
10.0/10 từ 23 lượt.