Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1864: Phúc Thiên Ma Thánh (1)

- Nghiêm Vương Sơn Chủ làm sao đột nhiên biến thành như vậy?

- Khí tức thật đáng sợ.

- Đây rốt cuộc là...

Một màn doạ người này, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều hoàn toàn biến sắc, từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm.

Lúc này Nghiêm Vương Sơn Chủ, căn bản không còn là một hình người, mà như một con Yêu thú biến thành hình người, cả người Ma khí ngập trời, trấn áp tất cả.

- Xong.

Nhìn thấy cử động của Nghiêm Vương Sơn Chủ, trong lòng Long Chiến đột nhiên trầm xuống, không nghĩ tới đến thời khắc sống còn, hắn rốt cục vẫn bại lộ.

Chỉ là trong lòng Long Chiến cũng rõ ràng, nếu Nghiêm Vương Sơn Chủ tiếp tục ẩn giấu, mấy người bọn hắn hết thảy đều phải chết.

- Ngươi là... cường giả Linh Ma tộc!

Sắc mặt Diệp Huyền nghiêm nghị nhìn Nghiêm Vương Sơn Chủ, trong lòng cuốn lên sóng to gió lớn.

Khí tức trên người Nghiêm Vương Sơn Chủ, tuyệt đối là khí tức của Linh Ma tộc, Diệp Huyền làm sao cũng không nghĩ tới, Vô Lượng Sơn Nghiêm Vương Sơn Chủ, dĩ nhiên là một tên cường giả Linh Ma tộc.

Chẳng lẽ Thánh Thành đã cùng Ma tộc cấu kết?


- Cường giả Linh Ma tộc đoạt xác sống lại.

Trên mặt Chiến Thương cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, có điều rất nhanh chợt hiểu ra:

- Bổn tôn chủ nói a, trên người người này tại sao lại có một luồng khí tức quái dị, hóa ra là cường giả Linh Ma tộc đoạt xá thân thể, ha ha ha, lần này thú vị.

- Thiên Ma kính, trở về.

- Nghiêm Vương Sơn Chủ quát lạnh một tiếng, khoát tay, Thiên Ma kính lập tức hóa thành một đạo lưu quang màu đen, trong nháy mắt rơi vào trong tay nó.

- Nhân loại, vốn bản Thánh không muốn lộ ra bộ mặt thật, thế nhưng các ngươi buộc ta, như vậy liền đi chết cho bản Thánh.

“Nghiêm Vương Sơn Chủ” dữ tợn lên tiếng, bàn tay màu đen đột nhiên đánh về phía Diệp Huyền.

Một tiếng vang ầm ầm, một bàn tay màu đen che đậy xuống, tỏa ra khí tức làm người nghẹt thở, Diệp Huyền nhất thời cảm giác được huyết dịch trong cơ thể lưu chuyển chầm chậm, Huyền Nguyên ngưng trệ, khó thở, phảng phất như ở linh hồn cũng bị áp chế.

- Không được!

Ở bước ngoặt nguy hiểm, Diệp Huyền cũng không cố kỵ, trực tiếp sử dụng tới Long Ma Khải Giáp.

- Đùng!

Sau một khắc, cả người hắn trực tiếp bị đập bay ra ngoài!


Không gian trực tiếp bị xuyên thủng, cuồng bạo lực lượng làm thiên địa vỡ ra không cách nào khép lại, Ma khí ngập trời, một bóng người bị đánh bay ra, đập xuống sơn môn của Vô Lượng Sơn.

- Đùng!

Phảng phất như địa chấn, một ngọn núi vạn trượng trực tiếp gãy vỡ, ầm ầm nổ vang, nham thạch sụp đổ, bụi mù tản mát, kình khí xung kích bao phủ mà ra, oanh nham thạch núi rừng xung quanh thành bột mịn, hóa thành hư vô.

Một đòn kinh thiên động địa này, khiến cho tất cả mọi người đều biến sắc, từng cái từng cái trong lòng chấn động dữ dội.

Diệp Huyền mạnh mẽ, bọn họ trước đó đã có nhìn thấy, tuy khí tức vẻn vẹn là cửu giai nhị trọng đỉnh phong, nhưng luận thực lực chân chính, tuyệt đối là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong.

Nhưng dù là cường giả như vậy, cũng bị cường giả Linh Ma tộc kia một đòn oanh xuống lòng đất, không rõ sống chết.

Thời khắc này, tất cả mọi người đều sợ hãi nhìn về phía Nghiêm Vương Sơn Chủ, con ngươi gợn sóng.

- Diệp Huyền...

Dao Nguyệt Vũ Đế kinh ngạc thốt lên một tiếng, thân hình loáng một cái, muốn xông vào phía dưới.

Chỉ là nàng còn chưa kịp xuống, lại cảm thấy một luồng lực lượng kinh người bao phủ tới, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Nghiêm Vương Sơn Chủ sau khi một chưởng vỗ bay Diệp Huyền, lại một chưởng vỗ về phía nàng.

Bàn tay màu đen kia cũng không lớn, thế nhưng thời điểm xung xuống, lại giống như thần linh ra tay, toả ra Ma khí ngập trời, lực lượng hủy diệt tất cả.

Đăng lâm hàng ngũ đỉnh phong của Huyền Vực lâu như vậy, Dao Nguyệt Vũ Đế vẫn là lần thứ nhất cảm nhận được lực lượng kinh khủng như thế, ở dưới nguồn lực lượng này, nàng phảng phất như thuyền nhỏ trên sóng lớn biển rộng, bất cứ lúc nào cũng có thể diệt.


Ở bước ngoặt nguy hiểm, Dao Nguyệt Vũ Đế vội vàng thôi thúc Quang Nguyệt Võ Hồn, một vòng trăng tròn ở trên đỉnh đầu của nàng phóng ra ánh sáng mông lung, ở trước người hình thành một vòng bảo vệ, ngoài ra, trên người Dao Nguyệt Vũ Đế cấp tốc bị một áo giáp bao trùm, chính là Địa phẩm Long Ma Khải Giáp lúc trước ở Hắc Long cung chiếm được.

Chờ nàng làm xong tất cả những thứ này, bàn tay của Nghiêm Vương Sơn Chủ dĩ nhiên oanh kích ở trên người nàng.

- Răng rắc!

Địa phẩm Long Ma Khải Giáp như trang giấy vỡ vụn ra, lực lượng ma quái mạnh mẽ xé rách Quang Nguyệt Võ Hồn cùng thân thể phòng ngự của Dao Nguyệt Vũ Đế.

Dao Nguyệt Vũ Đế phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, trong nháy mắt đập về phía mặt đất.

Ở trong cơ thể nàng, một luồng Ma khí đáng sợ không ngừng tàn phá, xung kích huyền mạch của nàng liểng xiểng, Huyền Nguyên của Dao Nguyệt Vũ Đế, dĩ nhiên không cách nào ngăn cản được những Ma khí này phá hoại.

- Ầm!

Ngay lúc này, một ánh chớp xanh thẳm đột nhiên từ dưới nền đất lao ra, ôm chặt lấy Dao Nguyệt Vũ Đế, chính là Diệp Huyền lúc trước bị oanh xuống lòng đất.

Lúc này trên người hắn khá chật vật, Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp tràn ngập vết rạn nứt, khí tức trên người cũng có chút uể oải.

- Tiêu Dao.

Dao Nguyệt Vũ Đế thấp giọng nỉ non, trái tim lo lắng nhất thời để xuống, toàn lực chống đỡ Ma khí xâm lấn

- Không cần nói chuyện.


Thanh âm mang theo từ tính của Diệp Huyền ở bên tai nàng vang lên, dùng sức ôm chặt thân thể của nàng.

Một luồng lực cắn nuốt mạnh mẽ, đột nhiên xuất hiện ở trong cơ thể Dao Nguyệt Vũ Đế, thôn phệ Ma khí ở trong cơ thể nàng không còn một mống.

Sau đó, một luồng lực lượng sinh mệnh nồng nặc tùy theo sản sinh, cấp tốc khép lại thương thế của Dao Nguyệt Vũ Đế.

- Vài món Long Ma Khải Giáp ở Hỗn Loạn Chi Thành kia, lúc trước quả nhiên là bị Huyền Diệp này đoạt đi!

Long Chiến điện chủ nhìn Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp trên người Diệp Huyền, trong con ngươi lướt qua một tia tàn khốc.

- Hả?

Trên đường chân trời, “Nghiêm Vương Sơn Chủ” cũng khẽ cau mày, hiển nhiên không ngờ tới một đòn của mình, thậm chí ngay cả một người cũng không giết chết.

- Bị phong ấn quá lâu, dẫn đến thực lực của bản Thánh tổn thương quá nhiều, nhiều năm khôi phục như vậy, cũng vẻn vẹn khôi phục một chút mà thôi.

“Nghiêm Vương Sơn Chủ” khẽ lắc đầu, nhưng trên mặt không có một chút lo lắng, mà giơ Thiên Ma kính lên thật cao.

- Thiên Ma Vạn Tượng.

Một màn trời vô hình màu đen, cấp tốc lan tràn ra, bao phủ vạn dặm hư không xung quanh, mọi người ở đây, hầu như đều không phản ứng lại, liền phát hiện mình thân hãm một thế giới kỳ lạ, cùng Huyền khí trong thiên địa mất đi liên hệ.

- Không được, chuyện gì thế này?

&

Huyền Thiên Hồn Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn Story Chương 1864: Phúc Thiên Ma Thánh (1)
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...