Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1833: Chiến Thương oai (2)
Trong phút chốc, cả người Vu Thiên Vũ Đế Vu Ma lực quanh quẩn, thân thể bỗng dưng bành trướng một vòng, da dẻ toàn thân trở nên đỏ như máu, một luồng vu lực vô cùng bá đạo phóng lên trời, mang theo sát cơ ngập trời hủy diệt tất cả, tàn nhẫn đánh tới.
Hắn giơ bàn tay lên, trên bàn tay màu đỏ cực lớn, gân xanh nổi lên, như rễ cây quấn lại, lưu chuyển lực lượng Man Hoang bá đạo, dưới lòng bàn tay nguy nga kia, hư không tầng tầng phá nát, yếu đuối như trang giấy giống, không đỡ nổi một đòn, cấp tốc đi tới đỉnh đầu của Chiến Thương.
Mà đỉnh đầu của Đạo Nhất các chủ thì hiện lên một Võ Hồn hư miểu, khí tức tự nhiên lưu chuyển, huyền diệu tối nghĩa, trong tay hắn xuất hiện một cây phất trần, phất trần vung ra, như vạn ngàn vận mệnh của thế gian lưu chuyển, diễn biến làm một thế giới cuồn cuộn hư vô, nghiền ép về phía Chiến Thương.
Hai đại lực lượng che đậy mà xuống, làm rất nhiều võ giả quan sát cả kinh, tất cả đều trợn to hai mắt, nín thở ngưng thần, không dám có chút bỏ qua.
- Ha ha ha, trò mèo, cũng dám khoe khoang.
Dưới hai đạo công kích, sắc mặt Chiến Thương không hề thay đổi, một luồng Ma khí ngập trời từ trong cơ thể hắn tỏa ra, hóa thành một màn trời hiện lên đỉnh đầu, phút chốc chặn lại hai người tiến công.
Ầm ầm ầm!
Đạo Nhất các chủ cùng Vu Thiên Vũ Đế gào thét, hai cỗ lực lượng khủng bố điên cuồng nghiền ép, nhưng mặc cho bọn họ làm sao thôi thúc, cũng thủy chung không cách nào đột phá Chiến Thương phòng ngự, trái lại có loại cảm giác từ từ lực kiệt.
Cái màn trời cuồn cuộn bao phủ kia, phảng phất như một lạch trời không thể vượt qua, dễ dàng liền chống lại công kích của bọn họ.
Tuy cấp bậc lực lượng không chênh lệch bao nhiêu, nhưng ở trên bản chất, lại phảng phất như ngang qua một hoành câu cực lớn, căn bản không ở cùng một cấp bậc.
- Để cho các ngươi nếm thử lực lượng của Tuyệt Âm.
Chiến Thương cười khằng khặc, sau khi ngăn trở Đạo Nhất các chủ cùng Vu Thiên Vũ Đế tiến công, trong cơ thể bỗng dưng lao ra một đạo khí tức lạnh như băng khủng bố, khí tức lạnh như băng này, phảng phất như có thể đông lại tất cả thế gian, trong nháy mắt nổ nát hai người tiến công, tràn ngập lên thân thể Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ.
- Nguồn lực lượng này...
Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ biến sắc, cảm giác một luồng hàn khí kinh người rót vào trong cơ thể bọn họ, răng rắc, huyết mạch của hai người bọn họ đều ở trong chớp mắt bị đông kết, không chỉ máu tươi, thân thể, thậm chí ngay cả Huyền Nguyên, linh hồn cũng rơi vào ngưng trệ, từ từ bị đóng băng.
Một tầng băng bắt đầu bao trùm thân thể hai người.
Trong tầng băng, hai người trừng lớn hai mắt, lộ ra vẻ tuyệt vọng.
- Quỷ Minh lực lượng... phù du tam thế!
Thời khắc mấu chốt, Quỷ Minh lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng bỗng dưng vỗ vào trên người Chiến Thương, đánh gãy Chiến Thương tiến công.
Ầm!
Đóng băng nát tan, Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ chật vật bay ngược ra ngoài, từng cái từng cái phun ra máu tươi, vẻ mặt kinh nộ hoảng sợ.
Sắc mặt Quỷ Minh lão tổ dữ tợn, điên cuồng thôi thúc U Quỷ Võ Hồn, một luồng tà ý lạnh lẽo, như một lưỡi dao sắc, tầng tầng đâm vào trong cơ thể Chiến Thương.
- Chết cho ta.
Quỷ Minh lão tổ ngửa mặt lên trời gào thét, trong phút chốc đánh tan lực lượng Quỷ Minh, ở trong cơ thể Chiến Thương ầm ầm nổ tung.
- Ầm!
Lực lượng kinh khủng từ trong cơ thể Chiến Thương ầm ầm nổ tung, thân thể Chiến Thương phút chốc căng phồng lên, một luồng Ma khí trong nháy mắt bao phủ, từ trong Ma khí, đột nhiên duỗi ra một bàn tay đen kịt, nhanh như tia chớp vỗ vào ngực Quỷ Minh lão tổ.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt vỡ nát, Quỷ Minh lão tổ chật vật bay ngược ra, ngực xuất hiện một vết thương lớn, nhưng ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Chiến Thương hóa thành Ma khí, lộ ra vẻ kinh hãi khiếp sợ.
Hô!
Chỉ thấy Chiến Thương trước bị hắn nổ nát thành vô số Ma khí, dĩ nhiên không ngừng nhúc nhích, trong nháy mắt lần nữa ngưng tụ thành hình người, khí tức trên người càng không có một tia yếu bớt, liếm đầu lưỡi yêu dị nói.
- Muốn giết Bổn tôn chủ, chỉ bằng mấy người các ngươi, quả thực mơ hão, ha ha ha.
Chiến Thương âm lạnh cười to, tiếng cười ở trên bầu trời vang vọng, như Cửu U ác ma, dữ tợn khủng bố.
Toàn bộ quá trình nói đến dài lâu, kì thực vẻn vẹn là ở mười mấy hô hấp.
Mấy đại cường giả của Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các tất cả đều bị thương, trong đó ba người Cuồng Ngục Vũ Đế sắp vẫn lạc, mà Quỷ Minh lão tổ cũng bị thương nặng.
Một màn doạ người này, làm rất nhiều cường giả cả kinh, hoàn toàn ngây người như phỗng, ngơ ngác không ngớt.
Cường giả kia đến tột cùng là ai? Vì sao thực lực đáng sợ như thế? Mọi người trố mắt ngoác mồm, căn bản không nghĩ ra Huyền Vực sẽ có một cường giả như thế tồn tại, chỉ cảm thấy trong lòng có loại sợ hãi âm thầm.
- Người này đến tột cùng là ai?
Ngay cả Dao Nguyệt Vũ Đế cũng ánh mắt ngưng lại, Chiến Thương triển lộ ra thực lực đáng sợ, ngay cả nàng cũng cảm thấy một tia kiêng kỵ.
- Hô!
Lúc này trong hư không, đột nhiên nứt ra một khe hở không gian, hai bóng người toả ra khí tức uy mãnh đáng sợ, từ trong hư không bỗng dưng đi ra.
Hai bóng người này một toàn thân hào quang màu vàng, một trên mặt mang theo khăn che, chính là Diệp Huyền cùng Hạ Vũ Tôn được tin tức của Dao Nguyệt Vũ Đế, từ quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh lao tới.
- Chiến Thương?
Nhìn thấy bóng người màu đen cười to càn rỡ, Diệp Huyền hơi sững sờ, trong miệng kinh ngạc lên tiếng.
- Ồ, là ai đang gọi Bổn tôn chủ?
Chiến Thương hơi sững sờ, quay đầu, vừa vặn nhìn thấy Diệp Huyền cùng Hạ Vũ Tôn, hắn hơi nhướng mày nói:
- Tiểu tử ngươi là ai? Nhận thức Bổn tôn chủ?
Trong lòng nó hơi nghi hoặc, Phệ Hồn Tộc nhận biết người khác, cũng không phải giống võ giả Nhân loại căn cứ khí tức cùng khuôn mặt, mà là căn cứ lực lượng linh hồn.
Nhưng người trước mặt kia, lực lượng linh hồn cường hãn đến đáng sợ, để hắn có một loại cảm giác quen thuộc, nhưng cẩn thận phân rõ, lại phân không ra đối phương đến tột cùng là ai, điều này làm cho hắn cực kỳ nghi hoặc.
- Chiến Thương, ngươi ngay cả ta cũng không nhận ra?
Diệp Huyền liếc nhìn hiện trường, ngay lập tức hiểu rõ đến tột cùng phát sinh cái gì, hắn gỡ xuống khăn che mặt, lạnh nhạt nói:
- Hiện tại ngươi biết chưa?
Sau khi tu luyện Dẫn Đạo Thuật, lực lượng linh hồn của Diệp Huyền trở nên mạnh mẽ ít nhất mấy lần, đồng thời bản chất linh hồn cũng có một chút thay đổi, hơn nữa Diệp Huyền hết sức thu lại, Chiến Thương không nhận ra được là cực kỳ bình thường.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Hắn giơ bàn tay lên, trên bàn tay màu đỏ cực lớn, gân xanh nổi lên, như rễ cây quấn lại, lưu chuyển lực lượng Man Hoang bá đạo, dưới lòng bàn tay nguy nga kia, hư không tầng tầng phá nát, yếu đuối như trang giấy giống, không đỡ nổi một đòn, cấp tốc đi tới đỉnh đầu của Chiến Thương.
Mà đỉnh đầu của Đạo Nhất các chủ thì hiện lên một Võ Hồn hư miểu, khí tức tự nhiên lưu chuyển, huyền diệu tối nghĩa, trong tay hắn xuất hiện một cây phất trần, phất trần vung ra, như vạn ngàn vận mệnh của thế gian lưu chuyển, diễn biến làm một thế giới cuồn cuộn hư vô, nghiền ép về phía Chiến Thương.
Hai đại lực lượng che đậy mà xuống, làm rất nhiều võ giả quan sát cả kinh, tất cả đều trợn to hai mắt, nín thở ngưng thần, không dám có chút bỏ qua.
- Ha ha ha, trò mèo, cũng dám khoe khoang.
Dưới hai đạo công kích, sắc mặt Chiến Thương không hề thay đổi, một luồng Ma khí ngập trời từ trong cơ thể hắn tỏa ra, hóa thành một màn trời hiện lên đỉnh đầu, phút chốc chặn lại hai người tiến công.
Ầm ầm ầm!
Đạo Nhất các chủ cùng Vu Thiên Vũ Đế gào thét, hai cỗ lực lượng khủng bố điên cuồng nghiền ép, nhưng mặc cho bọn họ làm sao thôi thúc, cũng thủy chung không cách nào đột phá Chiến Thương phòng ngự, trái lại có loại cảm giác từ từ lực kiệt.
Cái màn trời cuồn cuộn bao phủ kia, phảng phất như một lạch trời không thể vượt qua, dễ dàng liền chống lại công kích của bọn họ.
Tuy cấp bậc lực lượng không chênh lệch bao nhiêu, nhưng ở trên bản chất, lại phảng phất như ngang qua một hoành câu cực lớn, căn bản không ở cùng một cấp bậc.
- Để cho các ngươi nếm thử lực lượng của Tuyệt Âm.
Chiến Thương cười khằng khặc, sau khi ngăn trở Đạo Nhất các chủ cùng Vu Thiên Vũ Đế tiến công, trong cơ thể bỗng dưng lao ra một đạo khí tức lạnh như băng khủng bố, khí tức lạnh như băng này, phảng phất như có thể đông lại tất cả thế gian, trong nháy mắt nổ nát hai người tiến công, tràn ngập lên thân thể Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ.
- Nguồn lực lượng này...
Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ biến sắc, cảm giác một luồng hàn khí kinh người rót vào trong cơ thể bọn họ, răng rắc, huyết mạch của hai người bọn họ đều ở trong chớp mắt bị đông kết, không chỉ máu tươi, thân thể, thậm chí ngay cả Huyền Nguyên, linh hồn cũng rơi vào ngưng trệ, từ từ bị đóng băng.
Một tầng băng bắt đầu bao trùm thân thể hai người.
Trong tầng băng, hai người trừng lớn hai mắt, lộ ra vẻ tuyệt vọng.
- Quỷ Minh lực lượng... phù du tam thế!
Thời khắc mấu chốt, Quỷ Minh lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng bỗng dưng vỗ vào trên người Chiến Thương, đánh gãy Chiến Thương tiến công.
Ầm!
Đóng băng nát tan, Vu Thiên Vũ Đế cùng Đạo Nhất các chủ chật vật bay ngược ra ngoài, từng cái từng cái phun ra máu tươi, vẻ mặt kinh nộ hoảng sợ.
Sắc mặt Quỷ Minh lão tổ dữ tợn, điên cuồng thôi thúc U Quỷ Võ Hồn, một luồng tà ý lạnh lẽo, như một lưỡi dao sắc, tầng tầng đâm vào trong cơ thể Chiến Thương.
- Chết cho ta.
Quỷ Minh lão tổ ngửa mặt lên trời gào thét, trong phút chốc đánh tan lực lượng Quỷ Minh, ở trong cơ thể Chiến Thương ầm ầm nổ tung.
- Ầm!
Lực lượng kinh khủng từ trong cơ thể Chiến Thương ầm ầm nổ tung, thân thể Chiến Thương phút chốc căng phồng lên, một luồng Ma khí trong nháy mắt bao phủ, từ trong Ma khí, đột nhiên duỗi ra một bàn tay đen kịt, nhanh như tia chớp vỗ vào ngực Quỷ Minh lão tổ.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt vỡ nát, Quỷ Minh lão tổ chật vật bay ngược ra, ngực xuất hiện một vết thương lớn, nhưng ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Chiến Thương hóa thành Ma khí, lộ ra vẻ kinh hãi khiếp sợ.
Hô!
Chỉ thấy Chiến Thương trước bị hắn nổ nát thành vô số Ma khí, dĩ nhiên không ngừng nhúc nhích, trong nháy mắt lần nữa ngưng tụ thành hình người, khí tức trên người càng không có một tia yếu bớt, liếm đầu lưỡi yêu dị nói.
- Muốn giết Bổn tôn chủ, chỉ bằng mấy người các ngươi, quả thực mơ hão, ha ha ha.
Chiến Thương âm lạnh cười to, tiếng cười ở trên bầu trời vang vọng, như Cửu U ác ma, dữ tợn khủng bố.
Toàn bộ quá trình nói đến dài lâu, kì thực vẻn vẹn là ở mười mấy hô hấp.
Mấy đại cường giả của Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các tất cả đều bị thương, trong đó ba người Cuồng Ngục Vũ Đế sắp vẫn lạc, mà Quỷ Minh lão tổ cũng bị thương nặng.
Một màn doạ người này, làm rất nhiều cường giả cả kinh, hoàn toàn ngây người như phỗng, ngơ ngác không ngớt.
Cường giả kia đến tột cùng là ai? Vì sao thực lực đáng sợ như thế? Mọi người trố mắt ngoác mồm, căn bản không nghĩ ra Huyền Vực sẽ có một cường giả như thế tồn tại, chỉ cảm thấy trong lòng có loại sợ hãi âm thầm.
- Người này đến tột cùng là ai?
Ngay cả Dao Nguyệt Vũ Đế cũng ánh mắt ngưng lại, Chiến Thương triển lộ ra thực lực đáng sợ, ngay cả nàng cũng cảm thấy một tia kiêng kỵ.
- Hô!
Lúc này trong hư không, đột nhiên nứt ra một khe hở không gian, hai bóng người toả ra khí tức uy mãnh đáng sợ, từ trong hư không bỗng dưng đi ra.
Hai bóng người này một toàn thân hào quang màu vàng, một trên mặt mang theo khăn che, chính là Diệp Huyền cùng Hạ Vũ Tôn được tin tức của Dao Nguyệt Vũ Đế, từ quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh lao tới.
- Chiến Thương?
Nhìn thấy bóng người màu đen cười to càn rỡ, Diệp Huyền hơi sững sờ, trong miệng kinh ngạc lên tiếng.
- Ồ, là ai đang gọi Bổn tôn chủ?
Chiến Thương hơi sững sờ, quay đầu, vừa vặn nhìn thấy Diệp Huyền cùng Hạ Vũ Tôn, hắn hơi nhướng mày nói:
- Tiểu tử ngươi là ai? Nhận thức Bổn tôn chủ?
Trong lòng nó hơi nghi hoặc, Phệ Hồn Tộc nhận biết người khác, cũng không phải giống võ giả Nhân loại căn cứ khí tức cùng khuôn mặt, mà là căn cứ lực lượng linh hồn.
Nhưng người trước mặt kia, lực lượng linh hồn cường hãn đến đáng sợ, để hắn có một loại cảm giác quen thuộc, nhưng cẩn thận phân rõ, lại phân không ra đối phương đến tột cùng là ai, điều này làm cho hắn cực kỳ nghi hoặc.
- Chiến Thương, ngươi ngay cả ta cũng không nhận ra?
Diệp Huyền liếc nhìn hiện trường, ngay lập tức hiểu rõ đến tột cùng phát sinh cái gì, hắn gỡ xuống khăn che mặt, lạnh nhạt nói:
- Hiện tại ngươi biết chưa?
Sau khi tu luyện Dẫn Đạo Thuật, lực lượng linh hồn của Diệp Huyền trở nên mạnh mẽ ít nhất mấy lần, đồng thời bản chất linh hồn cũng có một chút thay đổi, hơn nữa Diệp Huyền hết sức thu lại, Chiến Thương không nhận ra được là cực kỳ bình thường.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 1833: Chiến Thương oai (2)
10.0/10 từ 23 lượt.