Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1584: Sinh Tử Đài (2)
Trong lòng Phách Thương Vũ Đế mang theo kiêng kỵ, hắn tận mắt nhìn một màn Diệp Huyền tru diệt Trường Chu Vũ Đế, có thể nói cực kỳ hung hăng, lấy tu vi của hắn lên đài, muốn giết chết Diệp Huyền quá khó khăn, cùng với mạo hiểm, còn không bằng chờ Tử Đao Vũ Đế trở về, nháy mắt liền có thể đánh giết Diệp Huyền.
- Đấu Vũ Hội, đáng thương!
Diệp Huyền chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt trào phúng:
- Đường đường Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, Diệp mỗ ở Sinh Tử Đài công nhiên khiêu chiến, các hạ lại ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có, đây chính là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành sao? Đây chính là Phách Thương Vũ Đế sao? Không biết những người khác nghĩ làm sao, nhưng trong lòng thiếu gia ta là cảm thấy xấu hổ thay các ngươi!
Tuy thanh âm của Diệp Huyền không lớn, nhưng rõ ràng truyền khắp bên tai mỗi người ở đây, thậm chí truyền đi trăm dặm, khiến cho không ít võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành đều rõ ràng nghe được.
Đường đường Đấu Vũ Hội, đường đường Phách Thương Vũ Đế, thậm chí ngay cả Diệp Huyền khiêu chiến Sinh Tử Đài cũng không dám đáp ứng, này không thể không nói, ở trong mắt mọi người xác thực là một sỉ nhục.
Trong lúc nhất thời, ở đây tụ tập rất nhiều dân chúng, hoàn toàn quay đầu, nhìn chăm chú về phía Phách Thương Vũ Đế ở trước Sinh Tử Đài, từng cái từng cái ánh mắt chờ mong.
Ánh mắt mọi người nhìn kỹ, sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế tái xanh, khóe miệng hơi co giật.
Luận tu vi, Trường Chu Vũ Đế cũng không kém hắn, nhưng mặc dù là Trường Chu Vũ Đế ở dưới Diệp Huyền đánh lén, cũng vô lực chạy trốn, trong nháy mắt vẫn lạc, hơn nữa đám người Hỏa Quyền Vũ Đế, cùng với Phá Quân Vũ Đế, Trường Phong Vũ Đế… vẫn lạc, khiến cho Phách Thương Vũ Đế tuy trong lòng lửa giận thiêu đốt, cũng không dám lên đài chiến một trận.
Sinh Tử Đài, không chết không thôi, nếu như hắn lên đài, vẫn lạc rất có thể sẽ là hắn.
Hắn cười lạnh nói:
- Người sắp chết, lão phu hà tất ứng chiến, chờ Tử Đao Vũ Đế của Đấu Vũ Hội ta trở về, sẽ lấy đầu của ngươi, lão phu cần gì phải lên đài đánh với ngươi một trận, quả thực buồn cười.
Phách Thương Vũ Đế nói, khiến mọi người tại đây chấn động.
Kinh Phách Thương Vũ Đế vừa nói như thế, mọi người nhất thời hiểu được, sở dĩ Diệp Huyền leo lên Sinh Tử Đài, chỉ là vì ở trước Tử Đao Vũ Đế trở về, đánh giết cường giả Đấu Vũ Hội mà thôi, nói như vậy quyết sách của Phách Thương Vũ Đế, cũng không thể không nói là đúng.
Đối mặt người sắp chết, cần gì phải đi mạo hiểm.
- Hạng người nhu nhược, đáng thương!
Ánh mắt của Diệp Huyền ngạo nghễ, xì cười nói:
- Làm càn!
Một tên Vũ Hoàng đỉnh phong của Đấu Vũ Hội không nhịn được tức giận quát lên, trong con ngươi bắn ra tinh mang ác liệt, cả người chiến ý sôi trào.
- Há, chẳng lẽ ngươi muốn lên đài đánh với ta một trận?
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn về phía hắn.
Cường giả Vũ Hoàng kia bị ánh mắt của Diệp Huyền vừa nhìn, nhất thời sắc mặt trắng bệch, đạp đạp rút lui hai bước.
- Không dám lên đài, còn nói phí lời cái gì, buồn cười.
Diệp Huyền xì cười nói.
- Hay Phách Thương Vũ Đế ngay cả nói chuyện cũng không dám, cần giun dế như ngươi thay hắn mở miệng?
- Mặc ngươi lời chót lưỡi đầu môi, lão phu cũng sẽ không lên đài, lão phu chỉ có thể lẳng lặng nhìn ngươi, lát nữa làm sao đi chết.
Sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế tái xanh, trong mắt sát cơ sôi trào, nhưng từ đầu đến cuối, hắn không dám lên đài chiến một trận.
Tính cách khiếp đảm sợ phiền phức như vậy, để Diệp Huyền cũng không nói gì đến cực điểm.
- Đã như vậy, như vậy thiếu gia ta cùng ngươi nói chuyện phiếm a.
Diệp Huyền cười lạnh, đột nhiên chuyển biến đề tài:
- Hỗn Loạn Chi Thành Mục gia, đã từng có một tên Cửu Thiên Vũ Đế, vẫn lạc ở năm mươi năm trước...
Mọi người ở đây đều sững sờ, không hiểu vì sao Diệp Huyền đột nhiên chuyển đề tài tới Mục gia.
Mục gia, một trong các thế lực cường đại của Hỗn Loạn Chi Thành, lịch sử lâu đời, ở Hỗn Loạn Chi Thành đã kinh doanh mấy trăm năm, nắm giữ uy danh hiển hách.
Những thế lực này, mỗi một cái đều tương đương với Tiêu gia cùng Úy Trì gia ở Thiên Đô Phủ, mà chính là những thế lực lớn này, mới đẩy lên địa vị khổng lồ của Hỗn Loạn Chi Thành bây giờ.
Mục gia, chính là một trong các thế lực lớn khá có tiếng tăm.
Bởi vậy khi Diệp Huyền nói đến Cửu Thiên Vũ Đế của Mục gia ở năm mươi năm trước vẫn lạc, mọi người ở đây trong nháy mắt biết Diệp Huyền nói tới ai.
Tuệ Tinh Vũ Đế... Mục Vô Song, thiên tài kiệt xuất nhất của Mục gia mấy trăm năm qua.
Người này thiên phú kinh người, thực lực nghịch thiên, từ nhỏ liền thể hiện ra trình độ võ đạo cực kỳ đáng sợ, hầu như sánh vai tuyệt thế thiên kiêu của tam đại thế lực hàng đầu.
Ở dưới Mục gia toàn lực bồi dưỡng, Mục Vô Song ở hơn bốn mươi tuổi liền đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, trở thành Vũ Đế trẻ tuổi nhất Mục gia, bởi vì tốc độ quật khởi giống như sao chổi, được cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành gọi là Tuệ Tinh Vũ Đế, có thể nói là nhất thời có một không hai.
Mà Mục gia ở trong rất nhiều thế lực lớn cũng nhất thời danh tiếng vang dội.
Ngay thời điểm tất cả mọi người đều cho rằng Mục gia sẽ nhờ đó mà càng cường thịnh quật khởi, Mục gia Mục Vô Song ở một lần ra ngoài lịch lãm, đột nhiên vẫn lạc, lúc đó ở Hỗn Loạn Chi Thành gợi ra náo động không nhỏ, cũng làm cho không ít thế lực lớn cùng Mục gia cách biệt không mấy âm thầm vui mừng.
Thiên tài gia tộc, trụ cột tương lai vẫn lạc, Mục gia tự nhiên rất tức giận, dưới sự tức giận nghĩ tất cả biện pháp, muốn tra ra hung thủ cùng chân tướng, lúc đó mấy thế lực lớn cùng Mục gia có tranh cãi, đều có cường giả bị hoài nghi, dẫn đến Mục gia cùng mấy thế lực lớn này trong lúc đó quan hệ kịch liệt chuyển biến xấu, thậm chí bạo phát xung đột không nhỏ.
Huyền Thiên Hồn Tôn
- Đấu Vũ Hội, đáng thương!
Diệp Huyền chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt trào phúng:
- Đường đường Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, Diệp mỗ ở Sinh Tử Đài công nhiên khiêu chiến, các hạ lại ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có, đây chính là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành sao? Đây chính là Phách Thương Vũ Đế sao? Không biết những người khác nghĩ làm sao, nhưng trong lòng thiếu gia ta là cảm thấy xấu hổ thay các ngươi!
Tuy thanh âm của Diệp Huyền không lớn, nhưng rõ ràng truyền khắp bên tai mỗi người ở đây, thậm chí truyền đi trăm dặm, khiến cho không ít võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành đều rõ ràng nghe được.
Đường đường Đấu Vũ Hội, đường đường Phách Thương Vũ Đế, thậm chí ngay cả Diệp Huyền khiêu chiến Sinh Tử Đài cũng không dám đáp ứng, này không thể không nói, ở trong mắt mọi người xác thực là một sỉ nhục.
Trong lúc nhất thời, ở đây tụ tập rất nhiều dân chúng, hoàn toàn quay đầu, nhìn chăm chú về phía Phách Thương Vũ Đế ở trước Sinh Tử Đài, từng cái từng cái ánh mắt chờ mong.
Ánh mắt mọi người nhìn kỹ, sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế tái xanh, khóe miệng hơi co giật.
Luận tu vi, Trường Chu Vũ Đế cũng không kém hắn, nhưng mặc dù là Trường Chu Vũ Đế ở dưới Diệp Huyền đánh lén, cũng vô lực chạy trốn, trong nháy mắt vẫn lạc, hơn nữa đám người Hỏa Quyền Vũ Đế, cùng với Phá Quân Vũ Đế, Trường Phong Vũ Đế… vẫn lạc, khiến cho Phách Thương Vũ Đế tuy trong lòng lửa giận thiêu đốt, cũng không dám lên đài chiến một trận.
Sinh Tử Đài, không chết không thôi, nếu như hắn lên đài, vẫn lạc rất có thể sẽ là hắn.
Hắn cười lạnh nói:
- Người sắp chết, lão phu hà tất ứng chiến, chờ Tử Đao Vũ Đế của Đấu Vũ Hội ta trở về, sẽ lấy đầu của ngươi, lão phu cần gì phải lên đài đánh với ngươi một trận, quả thực buồn cười.
Phách Thương Vũ Đế nói, khiến mọi người tại đây chấn động.
Kinh Phách Thương Vũ Đế vừa nói như thế, mọi người nhất thời hiểu được, sở dĩ Diệp Huyền leo lên Sinh Tử Đài, chỉ là vì ở trước Tử Đao Vũ Đế trở về, đánh giết cường giả Đấu Vũ Hội mà thôi, nói như vậy quyết sách của Phách Thương Vũ Đế, cũng không thể không nói là đúng.
Đối mặt người sắp chết, cần gì phải đi mạo hiểm.
- Hạng người nhu nhược, đáng thương!
Ánh mắt của Diệp Huyền ngạo nghễ, xì cười nói:
- Làm càn!
Một tên Vũ Hoàng đỉnh phong của Đấu Vũ Hội không nhịn được tức giận quát lên, trong con ngươi bắn ra tinh mang ác liệt, cả người chiến ý sôi trào.
- Há, chẳng lẽ ngươi muốn lên đài đánh với ta một trận?
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn về phía hắn.
Cường giả Vũ Hoàng kia bị ánh mắt của Diệp Huyền vừa nhìn, nhất thời sắc mặt trắng bệch, đạp đạp rút lui hai bước.
- Không dám lên đài, còn nói phí lời cái gì, buồn cười.
Diệp Huyền xì cười nói.
- Hay Phách Thương Vũ Đế ngay cả nói chuyện cũng không dám, cần giun dế như ngươi thay hắn mở miệng?
- Mặc ngươi lời chót lưỡi đầu môi, lão phu cũng sẽ không lên đài, lão phu chỉ có thể lẳng lặng nhìn ngươi, lát nữa làm sao đi chết.
Sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế tái xanh, trong mắt sát cơ sôi trào, nhưng từ đầu đến cuối, hắn không dám lên đài chiến một trận.
Tính cách khiếp đảm sợ phiền phức như vậy, để Diệp Huyền cũng không nói gì đến cực điểm.
- Đã như vậy, như vậy thiếu gia ta cùng ngươi nói chuyện phiếm a.
Diệp Huyền cười lạnh, đột nhiên chuyển biến đề tài:
- Hỗn Loạn Chi Thành Mục gia, đã từng có một tên Cửu Thiên Vũ Đế, vẫn lạc ở năm mươi năm trước...
Mọi người ở đây đều sững sờ, không hiểu vì sao Diệp Huyền đột nhiên chuyển đề tài tới Mục gia.
Mục gia, một trong các thế lực cường đại của Hỗn Loạn Chi Thành, lịch sử lâu đời, ở Hỗn Loạn Chi Thành đã kinh doanh mấy trăm năm, nắm giữ uy danh hiển hách.
Những thế lực này, mỗi một cái đều tương đương với Tiêu gia cùng Úy Trì gia ở Thiên Đô Phủ, mà chính là những thế lực lớn này, mới đẩy lên địa vị khổng lồ của Hỗn Loạn Chi Thành bây giờ.
Mục gia, chính là một trong các thế lực lớn khá có tiếng tăm.
Bởi vậy khi Diệp Huyền nói đến Cửu Thiên Vũ Đế của Mục gia ở năm mươi năm trước vẫn lạc, mọi người ở đây trong nháy mắt biết Diệp Huyền nói tới ai.
Tuệ Tinh Vũ Đế... Mục Vô Song, thiên tài kiệt xuất nhất của Mục gia mấy trăm năm qua.
Người này thiên phú kinh người, thực lực nghịch thiên, từ nhỏ liền thể hiện ra trình độ võ đạo cực kỳ đáng sợ, hầu như sánh vai tuyệt thế thiên kiêu của tam đại thế lực hàng đầu.
Ở dưới Mục gia toàn lực bồi dưỡng, Mục Vô Song ở hơn bốn mươi tuổi liền đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, trở thành Vũ Đế trẻ tuổi nhất Mục gia, bởi vì tốc độ quật khởi giống như sao chổi, được cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành gọi là Tuệ Tinh Vũ Đế, có thể nói là nhất thời có một không hai.
Mà Mục gia ở trong rất nhiều thế lực lớn cũng nhất thời danh tiếng vang dội.
Ngay thời điểm tất cả mọi người đều cho rằng Mục gia sẽ nhờ đó mà càng cường thịnh quật khởi, Mục gia Mục Vô Song ở một lần ra ngoài lịch lãm, đột nhiên vẫn lạc, lúc đó ở Hỗn Loạn Chi Thành gợi ra náo động không nhỏ, cũng làm cho không ít thế lực lớn cùng Mục gia cách biệt không mấy âm thầm vui mừng.
Thiên tài gia tộc, trụ cột tương lai vẫn lạc, Mục gia tự nhiên rất tức giận, dưới sự tức giận nghĩ tất cả biện pháp, muốn tra ra hung thủ cùng chân tướng, lúc đó mấy thế lực lớn cùng Mục gia có tranh cãi, đều có cường giả bị hoài nghi, dẫn đến Mục gia cùng mấy thế lực lớn này trong lúc đó quan hệ kịch liệt chuyển biến xấu, thậm chí bạo phát xung đột không nhỏ.
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 1584: Sinh Tử Đài (2)
10.0/10 từ 23 lượt.