Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1201: Nguy hiểm tới gần (1)
Cùng lúc đó Úy Trì gia tộc, Úy Trì Bất Công xuất ra một chiến phủ đen kịt, bổ vào đầu lâu Sa Lịch cự nhân, đồng thời còn bay vào bên trong đầu lâu Sa Lịch cự nhân.
Cát sỏi trong đầu Sa Lịch cự nhân không ngừng vận chuyển và đè ép, ngay sau đó nó lại nổ tung và hóa thành cát sỏi màu đen.
- Ha ha!
Úy Trì Bất Công cười lớn lao ra khỏi đống cát sỏi màu đen, trong tay hắn còn cầm một hòn đá đen và cảm giác thỏa mãn.
Lúc này Lang Tà Tông Sở Tại, Ngư Tu tông chủ cũng đạt được một hòn đá màu đen trong đầu Sa Lịch cự nhân.
Ba thế lực hào hứng bừng bừng.
Sắc mặt Hách Liên gia Hách Liên Nhạc gia chủ âm trầm, khó chịu nói:
- Các vị, lúc này ba con Sa Lịch cự nhân bị các ngươi cướp trước, lần sau phải phân cho chúng ta.
Cừu Cung lão nhân cười ha ha, nói:
- Hách Liên gia chủ nói sai rồi, chúng ta cướp được Sa Lịch cự nhân dựa vào thực lực, cũng không phải Hách Liên gia chủ ngươi cho chúng ta, dựa vào cái gì lần sau tới phiên các ngươi, theo ta thấy lần sau ai xuất thủ trước thì người đó đạt được.
Úy Trì Bất Công cũng cười nói:
- Cừu Cung động chủ nói rất hợp, chúng ta liên thủ thăm dò bằng vào tài năng, chẳng lẽ còn muốn lễ nghĩahay sao?
- Hừ, vậy thì tất cả bằng tài năng.
Hách Liên Nhạc hừ lạnh một tiếng, trên mặt hắn không vui nhưng ánh mắt đang tập trung tìm kiếm Sa Lịch cự nhân.
- Cát sỏi màu đen là bảo vật? gì Tại sao làm đám người Lăng Không động tranh đoạt như thế?
Thủ lĩnh Lâm gia lúc chính là lão tổ Lâm Quang Nguyên, hắn là Vũ Hoàng bát giai tam trọng, bọn họ lần đầu tiên tới đây nên không biết mọi người tranh đoạt cát sỏi màu đen là cái gì, thấy vậy liền hiếu kỳ.
Tiêu Vô Tẫn thấy gương mặt Diệp Huyền lộ ra vẻ khó hiểu, hắn giải thích:
- Sa Lịch cự nhân chính là nguy hiểm ta nói lúc trước, những Sa Lịch cự nhân này là cát sỏi thuần túy tạo thành, thực lực tương đương với Vũ Hoàng bát giai nhị trọng đỉnh phong, hơn nữa có được bất tử chi thân, cho dù ngươi đánh thế nào nó cũng khôi phục như cũ nên cực kỳ khó chơi.
- Ngay từ đầu Tiêu gia chúng ta thăm dò nơi này Sa Lịch cự nhân đánh chết một tên trưởng lão, về sau chúng ta mới phát hiện có thể giết Sa Lịch cự nhân, nhược điểm của chúng là viên đá đen trong đầu, chỉ cướp viên đá đi là không còn uy hieps.
- Hơn nữa chúng ta giật mình phát hiện viên đá trong đầu Sa Lịch cự nhân không biết là vật gì, không ngờ là khoáng thạch có tính chất sinh mệnh, có thể bị võ giả trực tiếp hấp thu và gia tăng huyền nguyên trong người, có tác dụng rất lớn với Vũ Hoàng bát giai tam trọng.
Diệp Huyền cau mày nhìn sang, trong nội tâm âm thầm nghi hoặc, trên đời này còn có khoáng thạch như vậy sao? Hắn chưa gặp qua thứ này trong Huyền Vực.
Diệp Huyền nhiếp một viên đá trong đống cát sỏi của Sa Lịch cự nhân vào tay, huyền lực rót vào bên trong quan sát.
khác cường giả nhìn thấy, lập tức không nhịn được cười.
Úy Trì Bất Công trực tiếp mỉa mai nói:
- Huyền Diệp đại sư, không phải thứ gì trên người Sa Lịch cự nhân cũng là bảo vật, sỏi đá trong tay ngươi chỉ là thứ bình thường mà thôi, trong tay chúng ta mới là bảo vật.
- Tiểu tử này không phải muốn bảo vật điên rồi chứ?
Lăng Không động thiếu động chủ Cừu Viễn xùy cười.
Diệp Huyền không để ý đến bọn họ, huyền thức và hồn thức cường đại dò xét và phát hiện điểm khác biệt.
Hắn chưa từng găp qua cát sỏi có tính chất như thế, dường như không phải đá cũng không phải sắt.
Hơn nữa mặc dù không có công năng như Tiêu Vô Tẫn vừa mới nói nhưng sâu bên trong có khí tức mờ mịt, dường như tạo thành tổ chức tính mạng nào đó.
Khí tức nàythập phần yếu ớt, nếu như không phải Diệp Huyền có sinh mạng Võ Hồn, bằng vào tu vi luyện hồn sư thất phẩm như hắn cũng không phát hiện ra.
Càng làm cho Diệp Huyền nghi hoặc là, cho dù hắn chắt loc và phân tích thế nào đều không thể tách khí tức quỷ dị.
Ba!
Hắn dùng lực bóp một cái và viên đá biến thành hai nửa, đồng thời khí tức quỷ dị bên trong cũng biến mất, nó đã thành viên đá bình thường.
- Cổ quái, rất cổ quái.
Diệp Huyền âm thầm nghi hoặc, hắn lần đầu tiên nhìn thấy loại đá quỷ dị như vậy.
Hắn bay đi mấy ngàn mét và nhiếp sỏi đá phía dưới lên, phát hiện trong mấy sỏi đá hắn cầm đều có khí tức quỷ dị.
Sau đó hắn đổi nơi khác và nhiếp đá sỏi lên quan sát vẫn phát hiện khí tức quỷ dị.
- Kỳ quái.
Diệp Huyền vốn cho rằng chỉ có sỏi đá trên người Sa Lịch cự nhân mới có khí tức này, không nghĩ rằng sỏi đá chung quanh đều có khí tức quỷ dị như vậy.
- Tiểu tử này đang làm gì thế? Hắn không phải muốn thử tìm sỏi đá hi hữu chứ?
- Nếu quả thật sỏi đá đều có lực lượng đặc thù như thế, Sa Lịch cự nhân sẽ không ít như vậy.
Những người còn lại nhìn thấy Diệp Huyền làm thế thì khó hiểu, không ít người đag cười nhạo.
Diệp Huyền yên lặng cảm giác từng mảng lớn sỏi đá, sắc mặt bình tĩnh nhưng nội tâm đang suy nghĩ rất nhiều.
Lúc này đội ngũ bay đi lần nữa.
- Tiêu gia chủ, trên người của ngươi có viên đá màu đen không?
Trong khi bay đi, Diệp Huyền hỏi thăm Tiêu Vô Tẫn.
Tiêu Vô Tẫn lắc đầu:
- Những viên đá này húng ta đạt được mấy viên, hiện tại bị ta đặt trong tộc không mang theo.
Trên mặt Diệp Huyền lộ ra vẻ tiếc nuối.
- Nếu như Tiêu gia chủ tìm được viên đá màu đen đó, kính xin Tiêu gia chủ cho ta mượn đánh giá.
- Không có vấn đề.
Tiêu Vô Tẫn cười:
- Nơi này có rất ít Sa Lịch cự nhân, nói chung cho dù chúng ta đi qua hoang nguyên cũng chưa chắc gặp mấy con.
Tiêu Vô Tẫn còn chưa dứt lời, chỉ nghe oanh một tiếng, sỏi đá phía trước quay cuồng, mấy tên Sa Lịch cự nhân hình thể khổng lồ tấn công bọn họ.
- Cái gì?
Tiêu Vô Tẫn kinh ngạc, ngay sau đó gương mặt hắn mừng rỡ như điên.
- Thành viên Tiêu gia theo ta ra tay.
Hắn khẽ quát một tiếng, trực tiếp lướt qua.
- Ha ha, lại có Sa Lịch cự nhân.
- Bên trên.
- Đây là của ta.
Cường giả Lăng Không động lập tức lao tới.
Ầm ầm!
Một hồi đại chiến lập tức bộc phát.
Lúc này có tới bảy con Sa Lịch cự nhân, số lượng nhiều làm đám người Tiêu Vô Tẫn mừng rỡ không thôi, tuyệt đại đa số thế lực đều có một con.
Diệp Huyền lại không có động thủ, hắn lẳng lặng lơ lửng trên bầu trời, Sinh Mệnh Võ Hồn trong thiên môn chập chờn, khí tức Võ Hồn yếu ớt xuất hiện.
Trong cảm giác của Diệp Huyền, đầu lâu bảy con Sa Lịch cự nhân có khí tức tính mạng vô cùng cường đại, khí tức tính mạng này cực kỳ cùng loại với khí tức trong cát sỏi chung quanh nhưng mạnh hơn vô số lần.&
Huyền Thiên Hồn Tôn
Cát sỏi trong đầu Sa Lịch cự nhân không ngừng vận chuyển và đè ép, ngay sau đó nó lại nổ tung và hóa thành cát sỏi màu đen.
- Ha ha!
Úy Trì Bất Công cười lớn lao ra khỏi đống cát sỏi màu đen, trong tay hắn còn cầm một hòn đá đen và cảm giác thỏa mãn.
Lúc này Lang Tà Tông Sở Tại, Ngư Tu tông chủ cũng đạt được một hòn đá màu đen trong đầu Sa Lịch cự nhân.
Ba thế lực hào hứng bừng bừng.
Sắc mặt Hách Liên gia Hách Liên Nhạc gia chủ âm trầm, khó chịu nói:
- Các vị, lúc này ba con Sa Lịch cự nhân bị các ngươi cướp trước, lần sau phải phân cho chúng ta.
Cừu Cung lão nhân cười ha ha, nói:
- Hách Liên gia chủ nói sai rồi, chúng ta cướp được Sa Lịch cự nhân dựa vào thực lực, cũng không phải Hách Liên gia chủ ngươi cho chúng ta, dựa vào cái gì lần sau tới phiên các ngươi, theo ta thấy lần sau ai xuất thủ trước thì người đó đạt được.
Úy Trì Bất Công cũng cười nói:
- Cừu Cung động chủ nói rất hợp, chúng ta liên thủ thăm dò bằng vào tài năng, chẳng lẽ còn muốn lễ nghĩahay sao?
- Hừ, vậy thì tất cả bằng tài năng.
Hách Liên Nhạc hừ lạnh một tiếng, trên mặt hắn không vui nhưng ánh mắt đang tập trung tìm kiếm Sa Lịch cự nhân.
- Cát sỏi màu đen là bảo vật? gì Tại sao làm đám người Lăng Không động tranh đoạt như thế?
Thủ lĩnh Lâm gia lúc chính là lão tổ Lâm Quang Nguyên, hắn là Vũ Hoàng bát giai tam trọng, bọn họ lần đầu tiên tới đây nên không biết mọi người tranh đoạt cát sỏi màu đen là cái gì, thấy vậy liền hiếu kỳ.
Tiêu Vô Tẫn thấy gương mặt Diệp Huyền lộ ra vẻ khó hiểu, hắn giải thích:
- Sa Lịch cự nhân chính là nguy hiểm ta nói lúc trước, những Sa Lịch cự nhân này là cát sỏi thuần túy tạo thành, thực lực tương đương với Vũ Hoàng bát giai nhị trọng đỉnh phong, hơn nữa có được bất tử chi thân, cho dù ngươi đánh thế nào nó cũng khôi phục như cũ nên cực kỳ khó chơi.
- Ngay từ đầu Tiêu gia chúng ta thăm dò nơi này Sa Lịch cự nhân đánh chết một tên trưởng lão, về sau chúng ta mới phát hiện có thể giết Sa Lịch cự nhân, nhược điểm của chúng là viên đá đen trong đầu, chỉ cướp viên đá đi là không còn uy hieps.
- Hơn nữa chúng ta giật mình phát hiện viên đá trong đầu Sa Lịch cự nhân không biết là vật gì, không ngờ là khoáng thạch có tính chất sinh mệnh, có thể bị võ giả trực tiếp hấp thu và gia tăng huyền nguyên trong người, có tác dụng rất lớn với Vũ Hoàng bát giai tam trọng.
Diệp Huyền cau mày nhìn sang, trong nội tâm âm thầm nghi hoặc, trên đời này còn có khoáng thạch như vậy sao? Hắn chưa gặp qua thứ này trong Huyền Vực.
Diệp Huyền nhiếp một viên đá trong đống cát sỏi của Sa Lịch cự nhân vào tay, huyền lực rót vào bên trong quan sát.
khác cường giả nhìn thấy, lập tức không nhịn được cười.
Úy Trì Bất Công trực tiếp mỉa mai nói:
- Huyền Diệp đại sư, không phải thứ gì trên người Sa Lịch cự nhân cũng là bảo vật, sỏi đá trong tay ngươi chỉ là thứ bình thường mà thôi, trong tay chúng ta mới là bảo vật.
- Tiểu tử này không phải muốn bảo vật điên rồi chứ?
Lăng Không động thiếu động chủ Cừu Viễn xùy cười.
Diệp Huyền không để ý đến bọn họ, huyền thức và hồn thức cường đại dò xét và phát hiện điểm khác biệt.
Hắn chưa từng găp qua cát sỏi có tính chất như thế, dường như không phải đá cũng không phải sắt.
Hơn nữa mặc dù không có công năng như Tiêu Vô Tẫn vừa mới nói nhưng sâu bên trong có khí tức mờ mịt, dường như tạo thành tổ chức tính mạng nào đó.
Khí tức nàythập phần yếu ớt, nếu như không phải Diệp Huyền có sinh mạng Võ Hồn, bằng vào tu vi luyện hồn sư thất phẩm như hắn cũng không phát hiện ra.
Càng làm cho Diệp Huyền nghi hoặc là, cho dù hắn chắt loc và phân tích thế nào đều không thể tách khí tức quỷ dị.
Ba!
Hắn dùng lực bóp một cái và viên đá biến thành hai nửa, đồng thời khí tức quỷ dị bên trong cũng biến mất, nó đã thành viên đá bình thường.
- Cổ quái, rất cổ quái.
Diệp Huyền âm thầm nghi hoặc, hắn lần đầu tiên nhìn thấy loại đá quỷ dị như vậy.
Hắn bay đi mấy ngàn mét và nhiếp sỏi đá phía dưới lên, phát hiện trong mấy sỏi đá hắn cầm đều có khí tức quỷ dị.
Sau đó hắn đổi nơi khác và nhiếp đá sỏi lên quan sát vẫn phát hiện khí tức quỷ dị.
- Kỳ quái.
Diệp Huyền vốn cho rằng chỉ có sỏi đá trên người Sa Lịch cự nhân mới có khí tức này, không nghĩ rằng sỏi đá chung quanh đều có khí tức quỷ dị như vậy.
- Tiểu tử này đang làm gì thế? Hắn không phải muốn thử tìm sỏi đá hi hữu chứ?
- Nếu quả thật sỏi đá đều có lực lượng đặc thù như thế, Sa Lịch cự nhân sẽ không ít như vậy.
Những người còn lại nhìn thấy Diệp Huyền làm thế thì khó hiểu, không ít người đag cười nhạo.
Diệp Huyền yên lặng cảm giác từng mảng lớn sỏi đá, sắc mặt bình tĩnh nhưng nội tâm đang suy nghĩ rất nhiều.
Lúc này đội ngũ bay đi lần nữa.
- Tiêu gia chủ, trên người của ngươi có viên đá màu đen không?
Trong khi bay đi, Diệp Huyền hỏi thăm Tiêu Vô Tẫn.
Tiêu Vô Tẫn lắc đầu:
- Những viên đá này húng ta đạt được mấy viên, hiện tại bị ta đặt trong tộc không mang theo.
Trên mặt Diệp Huyền lộ ra vẻ tiếc nuối.
- Nếu như Tiêu gia chủ tìm được viên đá màu đen đó, kính xin Tiêu gia chủ cho ta mượn đánh giá.
- Không có vấn đề.
Tiêu Vô Tẫn cười:
- Nơi này có rất ít Sa Lịch cự nhân, nói chung cho dù chúng ta đi qua hoang nguyên cũng chưa chắc gặp mấy con.
Tiêu Vô Tẫn còn chưa dứt lời, chỉ nghe oanh một tiếng, sỏi đá phía trước quay cuồng, mấy tên Sa Lịch cự nhân hình thể khổng lồ tấn công bọn họ.
- Cái gì?
Tiêu Vô Tẫn kinh ngạc, ngay sau đó gương mặt hắn mừng rỡ như điên.
- Thành viên Tiêu gia theo ta ra tay.
Hắn khẽ quát một tiếng, trực tiếp lướt qua.
- Ha ha, lại có Sa Lịch cự nhân.
- Bên trên.
- Đây là của ta.
Cường giả Lăng Không động lập tức lao tới.
Ầm ầm!
Một hồi đại chiến lập tức bộc phát.
Lúc này có tới bảy con Sa Lịch cự nhân, số lượng nhiều làm đám người Tiêu Vô Tẫn mừng rỡ không thôi, tuyệt đại đa số thế lực đều có một con.
Diệp Huyền lại không có động thủ, hắn lẳng lặng lơ lửng trên bầu trời, Sinh Mệnh Võ Hồn trong thiên môn chập chờn, khí tức Võ Hồn yếu ớt xuất hiện.
Trong cảm giác của Diệp Huyền, đầu lâu bảy con Sa Lịch cự nhân có khí tức tính mạng vô cùng cường đại, khí tức tính mạng này cực kỳ cùng loại với khí tức trong cát sỏi chung quanh nhưng mạnh hơn vô số lần.&
Huyền Thiên Hồn Tôn
Đánh giá:
Truyện Huyền Thiên Hồn Tôn
Story
Chương 1201: Nguy hiểm tới gần (1)
10.0/10 từ 23 lượt.