Huyền Giới Chi Môn
Chương 983: Hành Tung Cự Viên (1)
Một người áo xam còn lại cũng bay lên, ánh sáng của thanh kiếm trong tay lóe lên chói mắt.
Hai thành kiếm đan chéo vào nhau, kiếm khí bá đạo kia đã gây ra một trận phong bão vô cùng kịch liệt nổ ra, trong phong bảo, có vô số kiếm khí lợi hại, điên cuồng lao vào Thạch Mục, khiên tất cả những vật xung quanh tan tành.
Thạch Mục cười lạnh một cái, toàn thân phát ra ánh sáng rừng rực, trong tay xuất hiện một cái côn dài màu đen, đó chính là Như Ý Binh Thép Côn.
Một ánh sáng chói mắt từ trong bàn tay hắn kéo dài ra, bao phủ Như Ý Binh Thép Côn.
- Phản thiên phủ địa!
Theo những âm thanh tiếng hét đang vang lên, một côn ảnh kim sắc to lớn khoảng mấy chục trượng xuất hiện ra, giống như thực chất, tuy theo động tác của Thạch Mục, đánh vào hai người mặc đồ màu xám kia.
Phong bảo kiếm khí vô cùng cường mạnh ở dưới côn ảnh kim sắc trở nên yếu đi, dễ dàng bị vỡ ra, côn ảnh khổng lồ đè xuống núi Thái Sơn.
- Răng rắc!
Hai âm thanh đột nhiên vang lên, hai thanh phi kiếm pháp bảo kia cũng bị vỡ ra, biến thành vô số những mảnh nhỏ.
Hai người mặc y phục màu xám thấy Thể, sắc mặt bỗng biến sắc, thầm kêu “ không được”, chỉ biết đá vào thép bản, là những kẻ rước những họa không nên rước.
Lần này, trong lòng hai người kia mắng mỏ Mục Nham không dưới trăm ngàn lần
- Đi!
Hai người kia không một chút do dự, thân thể biến thành hai hình ảnh màu xám, một trái, một phải bay đi.
- Muộn rồi.
Trong lòng Thạch Mục cười nhạt, côn ảnh khổng lồ hơi nghiêng, dường như đang chậm lại, nhưng thật ra lại nhanh như tia chớp, rơi xuống trên người một tên áo xám.
- Tạch!
Thân thể của tên đó bị vỡ tan ra, biến thánh mảnh nhục đầy máu.
Đôi cánh hắc bạch từ sau lưng Thạch Mục hiện ra, thân ảnh lóe sáng lên, rồi đột nhiên biến vào nguyên địa.
Một lúc sau, hắn xuất hiện sau lưng tên mặc áo xám còn lại như ma như quỷ, giơ cánh tay lên, tưng vệt từng vệt côn ảnh kim sắc bay ra, lao vào tên áo xám.
- A a a!
Tến đó biết tự mình trốn không được, đột nhiên xoay người, đưa thanh huyết sắc chiến đao trên tay ra, không màng đến côn anh rkim sắc kia, chiến đao biến thành huyết ảnh, lao về phía Thạch Mục.
Trên mặt sớm đã đầy sự điên cuồng, hoàn toàn không Thể đả pháp đồng quy vu tận.
Như Ý Binh Thép Côn trong tay Thạch Mục quay một vòng, côn pháp tinh diệu vô cùng, phản kích lại đao ảnh huyết sắc kia.
- Két!
Một tiếng động lớn của kim thép va vào nhau vang lên, huyết sắc chiến đao bị đánh bay ra ngoài.
Liền sau đó, những vết côn ảnh kim sắc chấn lên người tên mặc y phục màu xám kia, áo bào màu xám trên người hắn chợt nổ tung ra, lộ ra một chân dung bên trong, là một nam tử thanh niên thân mặc chiến giáp màu bạc, trong miệng phun ra một dòng máu tươi, đang rơi xuống dưới đất.
Nét mặt Thạch Mục chợt biến đổi, chiến giáp màu bạc này, đúng là phục trang của người Thiên Đình.
Lẽ nào hai người này lại là người của Thiên Đình?
Đôi cánh hắc bạch sau lưng Thạch Mục vừa dang ra, thân ảnh của hắn liền biến mất, một lúc sau xuất hiện bên cạnh thân người thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia, bàn tay chuyển động một cái, luồng sáng đã bao trùm lấy đầu của nam tử thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia.
Một luồng sáng màu vàng lóe lên, cắt ngang qua cổ của tên đó, đem đầu chặt ra khỏi cơ thể.
Những tia sáng màu đen thăm thẳm chỗ đầu ngón tay của Thạch Mục chiếu vào đầu lâu của thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia.
Soát hồn!
Từ khi bắt đầu giao trận, đến tận bây giờ, mới dùng qua vài ba cái công phu.
Cảnh tượng này, khiến tên Mục Nham đang ở phía xa nhìn thấy, chợt đờ đần người, toàn thân run lên bần bật.
Sao lại có thể như Thể?
Sức mạnh thần bí khôi bào kia, hắn cũng rất rõ, nhưng lần này giống như chiếc trứng gà chỉ cần đánh nhẹ một cái đã dễ dàng bị vỡ ra.
Mục Nham nhìn chiếc đầu lâu trên tay Thạch Mục, ánh mắt lộ ra thần sắc kinh hãi, quay ngươi bay đi tháo chạy vê phía xa.
Thạch Mục nhìn thấy thân ảnh của Mục Nham, trong mắt ánh lên một tia nhìn lạnh lùng, đang định hành động.
- Thạch Đầu, cái này giao cho ta!
Thải Nhi ở trên chân mày hắn dang đôi cánh ra, ánh sáng trên thân Thải Nhi rừng rực, đột nhiên biến thành một con chim khổng lồ nhiều màu sắc, trong mấy hơi thở đã đuổi theo tới Mục Nham, hai móng vuốt của nó phát ra từng tia sáng rừng rực nhiều màu sắc, đột nhiên vồ xuống.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết từ đầu xa truyền tới.
Thạch Mục thu hồi tầm mắt, nhắm mắt lại dùng tâm tiến hành soát hồn mật thuật.
Một lúc sau, mắt hắn mở to ra, ngọn lửa màu trắng trong tay xuất hiện ra, đem đầu lâu kia thiêu thành tro bụi.
- Thể nào? Biết được tin tức hữu dụng nào chưa?
Thải Nhi đã bay trở về, rơi trên vai Thạch Mục.
Thạch Mục sắc mặt có chút nghiêm trọng, gật đầu.
Từ trong kí ức của người thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia, hắn biết được rất nhiều chuyện quan trọng của Thiên Hà Tinh Vực.
Thứ nhất, bàn tay của Thiên Đình đã lần mò tới Thiên Hà Tinh Vực, Cổ Man Tộc từ mấy trăm năm trước đã xâm chiếm vào đây, bây giờ Thiên Hà Tinh Vực không ít khu vực đã bị xâm chiếm.
Phục Long Tinh ở vùng xa xôi hẻo lánh, cho lúc này coi như là vẫn an toàn, nhưng Thiên Đình đã âm thầm phái người trà trộn, thâm nhập vào đây.
Nhưng hai người đó không phải vì mình mà đến, muốn đến chỉ để đánh nhăng đánh cuội hại người khác, không ngờ lại gặp phải mình, xem như chúng xui xẻo.
Thứ hai, hắn hiểu được không ít chuyện ở Thiên Phượng Nhất Tộc.
Thiên Phượng, Địa Long, Bàn Quy, tam tộc bây giờ là một trong tam đại nhóm tộc lớn nhất của Thiên Hà Tinh Vực, địa vị của chúng trong Thiên Hà Tinh Vực gần giống như Tam Đại Thánh Địa của Dị Tộc.
Chỉ là với Thiên Đình của Dị Tộc cản trở sự tồn tại của Lật Thăng Chân Nhân, dần dần tiến hành âm tạo phản, ở trong Thiên Hà Tinh Vực, sự xâm lược của Thiên Đình biểu hiện rất rõ ràng.
Đối với hành động của Thiên Đình, Thiên Phượng, Địa Long, Ban Quy tam tộc liên thủ lại, nổ lực phản kháng, là chiến lực chủ yếu chống lại Thiên Đình trong Thiên Hà Tinh Vực bây giờ.
- Không ngờ ở trong Thiên Hà Tinh Vực này cũng không hế yên bình, ngươi Thiên Đình ngay cả ở đây cũng không bỏ qua.
Thải Nhi nghe Thạch Mục nói xong, tức giân nói.
Ánh mắt Thạch Mục hiện lên những tia lo âu.
Thiên Phượng Nhất Tộc bây giờ đang đối kháng với Cổ Man Tộc, không biết Tú Nhi bây giờ Thể nào rồi.
Hắn tuy trong lòng có ý muốn đến Thiên Phượng Nhất Tộc tìm Trung Tú, nhựng chỗ Thiên Phượng Nhất Tộc là khu vực trung tâm của Thiên Hà Tinh Vực, cách Phục Long Tinh mà hắn đang đứng bây giờ quá xa.
- Thạch Đầu, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu trước đây?
Huyền Giới Chi Môn
Hai thành kiếm đan chéo vào nhau, kiếm khí bá đạo kia đã gây ra một trận phong bão vô cùng kịch liệt nổ ra, trong phong bảo, có vô số kiếm khí lợi hại, điên cuồng lao vào Thạch Mục, khiên tất cả những vật xung quanh tan tành.
Thạch Mục cười lạnh một cái, toàn thân phát ra ánh sáng rừng rực, trong tay xuất hiện một cái côn dài màu đen, đó chính là Như Ý Binh Thép Côn.
Một ánh sáng chói mắt từ trong bàn tay hắn kéo dài ra, bao phủ Như Ý Binh Thép Côn.
- Phản thiên phủ địa!
Theo những âm thanh tiếng hét đang vang lên, một côn ảnh kim sắc to lớn khoảng mấy chục trượng xuất hiện ra, giống như thực chất, tuy theo động tác của Thạch Mục, đánh vào hai người mặc đồ màu xám kia.
Phong bảo kiếm khí vô cùng cường mạnh ở dưới côn ảnh kim sắc trở nên yếu đi, dễ dàng bị vỡ ra, côn ảnh khổng lồ đè xuống núi Thái Sơn.
- Răng rắc!
Hai âm thanh đột nhiên vang lên, hai thanh phi kiếm pháp bảo kia cũng bị vỡ ra, biến thành vô số những mảnh nhỏ.
Hai người mặc y phục màu xám thấy Thể, sắc mặt bỗng biến sắc, thầm kêu “ không được”, chỉ biết đá vào thép bản, là những kẻ rước những họa không nên rước.
Lần này, trong lòng hai người kia mắng mỏ Mục Nham không dưới trăm ngàn lần
- Đi!
Hai người kia không một chút do dự, thân thể biến thành hai hình ảnh màu xám, một trái, một phải bay đi.
- Muộn rồi.
Trong lòng Thạch Mục cười nhạt, côn ảnh khổng lồ hơi nghiêng, dường như đang chậm lại, nhưng thật ra lại nhanh như tia chớp, rơi xuống trên người một tên áo xám.
- Tạch!
Thân thể của tên đó bị vỡ tan ra, biến thánh mảnh nhục đầy máu.
Đôi cánh hắc bạch từ sau lưng Thạch Mục hiện ra, thân ảnh lóe sáng lên, rồi đột nhiên biến vào nguyên địa.
Một lúc sau, hắn xuất hiện sau lưng tên mặc áo xám còn lại như ma như quỷ, giơ cánh tay lên, tưng vệt từng vệt côn ảnh kim sắc bay ra, lao vào tên áo xám.
- A a a!
Tến đó biết tự mình trốn không được, đột nhiên xoay người, đưa thanh huyết sắc chiến đao trên tay ra, không màng đến côn anh rkim sắc kia, chiến đao biến thành huyết ảnh, lao về phía Thạch Mục.
Trên mặt sớm đã đầy sự điên cuồng, hoàn toàn không Thể đả pháp đồng quy vu tận.
Như Ý Binh Thép Côn trong tay Thạch Mục quay một vòng, côn pháp tinh diệu vô cùng, phản kích lại đao ảnh huyết sắc kia.
- Két!
Một tiếng động lớn của kim thép va vào nhau vang lên, huyết sắc chiến đao bị đánh bay ra ngoài.
Liền sau đó, những vết côn ảnh kim sắc chấn lên người tên mặc y phục màu xám kia, áo bào màu xám trên người hắn chợt nổ tung ra, lộ ra một chân dung bên trong, là một nam tử thanh niên thân mặc chiến giáp màu bạc, trong miệng phun ra một dòng máu tươi, đang rơi xuống dưới đất.
Nét mặt Thạch Mục chợt biến đổi, chiến giáp màu bạc này, đúng là phục trang của người Thiên Đình.
Lẽ nào hai người này lại là người của Thiên Đình?
Đôi cánh hắc bạch sau lưng Thạch Mục vừa dang ra, thân ảnh của hắn liền biến mất, một lúc sau xuất hiện bên cạnh thân người thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia, bàn tay chuyển động một cái, luồng sáng đã bao trùm lấy đầu của nam tử thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia.
Một luồng sáng màu vàng lóe lên, cắt ngang qua cổ của tên đó, đem đầu chặt ra khỏi cơ thể.
Những tia sáng màu đen thăm thẳm chỗ đầu ngón tay của Thạch Mục chiếu vào đầu lâu của thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia.
Soát hồn!
Từ khi bắt đầu giao trận, đến tận bây giờ, mới dùng qua vài ba cái công phu.
Cảnh tượng này, khiến tên Mục Nham đang ở phía xa nhìn thấy, chợt đờ đần người, toàn thân run lên bần bật.
Sao lại có thể như Thể?
Sức mạnh thần bí khôi bào kia, hắn cũng rất rõ, nhưng lần này giống như chiếc trứng gà chỉ cần đánh nhẹ một cái đã dễ dàng bị vỡ ra.
Mục Nham nhìn chiếc đầu lâu trên tay Thạch Mục, ánh mắt lộ ra thần sắc kinh hãi, quay ngươi bay đi tháo chạy vê phía xa.
Thạch Mục nhìn thấy thân ảnh của Mục Nham, trong mắt ánh lên một tia nhìn lạnh lùng, đang định hành động.
- Thạch Đầu, cái này giao cho ta!
Thải Nhi ở trên chân mày hắn dang đôi cánh ra, ánh sáng trên thân Thải Nhi rừng rực, đột nhiên biến thành một con chim khổng lồ nhiều màu sắc, trong mấy hơi thở đã đuổi theo tới Mục Nham, hai móng vuốt của nó phát ra từng tia sáng rừng rực nhiều màu sắc, đột nhiên vồ xuống.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết từ đầu xa truyền tới.
Thạch Mục thu hồi tầm mắt, nhắm mắt lại dùng tâm tiến hành soát hồn mật thuật.
Một lúc sau, mắt hắn mở to ra, ngọn lửa màu trắng trong tay xuất hiện ra, đem đầu lâu kia thiêu thành tro bụi.
- Thể nào? Biết được tin tức hữu dụng nào chưa?
Thải Nhi đã bay trở về, rơi trên vai Thạch Mục.
Thạch Mục sắc mặt có chút nghiêm trọng, gật đầu.
Từ trong kí ức của người thanh niên mặc giáp chiến màu bạc kia, hắn biết được rất nhiều chuyện quan trọng của Thiên Hà Tinh Vực.
Thứ nhất, bàn tay của Thiên Đình đã lần mò tới Thiên Hà Tinh Vực, Cổ Man Tộc từ mấy trăm năm trước đã xâm chiếm vào đây, bây giờ Thiên Hà Tinh Vực không ít khu vực đã bị xâm chiếm.
Phục Long Tinh ở vùng xa xôi hẻo lánh, cho lúc này coi như là vẫn an toàn, nhưng Thiên Đình đã âm thầm phái người trà trộn, thâm nhập vào đây.
Nhưng hai người đó không phải vì mình mà đến, muốn đến chỉ để đánh nhăng đánh cuội hại người khác, không ngờ lại gặp phải mình, xem như chúng xui xẻo.
Thứ hai, hắn hiểu được không ít chuyện ở Thiên Phượng Nhất Tộc.
Thiên Phượng, Địa Long, Bàn Quy, tam tộc bây giờ là một trong tam đại nhóm tộc lớn nhất của Thiên Hà Tinh Vực, địa vị của chúng trong Thiên Hà Tinh Vực gần giống như Tam Đại Thánh Địa của Dị Tộc.
Chỉ là với Thiên Đình của Dị Tộc cản trở sự tồn tại của Lật Thăng Chân Nhân, dần dần tiến hành âm tạo phản, ở trong Thiên Hà Tinh Vực, sự xâm lược của Thiên Đình biểu hiện rất rõ ràng.
Đối với hành động của Thiên Đình, Thiên Phượng, Địa Long, Ban Quy tam tộc liên thủ lại, nổ lực phản kháng, là chiến lực chủ yếu chống lại Thiên Đình trong Thiên Hà Tinh Vực bây giờ.
- Không ngờ ở trong Thiên Hà Tinh Vực này cũng không hế yên bình, ngươi Thiên Đình ngay cả ở đây cũng không bỏ qua.
Thải Nhi nghe Thạch Mục nói xong, tức giân nói.
Ánh mắt Thạch Mục hiện lên những tia lo âu.
Thiên Phượng Nhất Tộc bây giờ đang đối kháng với Cổ Man Tộc, không biết Tú Nhi bây giờ Thể nào rồi.
Hắn tuy trong lòng có ý muốn đến Thiên Phượng Nhất Tộc tìm Trung Tú, nhựng chỗ Thiên Phượng Nhất Tộc là khu vực trung tâm của Thiên Hà Tinh Vực, cách Phục Long Tinh mà hắn đang đứng bây giờ quá xa.
- Thạch Đầu, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu trước đây?
Huyền Giới Chi Môn
Đánh giá:
Truyện Huyền Giới Chi Môn
Story
Chương 983: Hành Tung Cự Viên (1)
10.0/10 từ 10 lượt.