Huyền Giới Chi Môn
Chương 887: Một mình tìm sủng (2)
Người này nhìn thoáng qua chung quanh, sau đó cất bước rời khỏi pháp trận, không nói một lời đã ra ngoài đại điện.
Một lão giả áo xám trông coi pháp trận liếc nhìn người này tò mò, nhưng rất nhanh đã thu hồi ánh nhìn.
Vạn Lỗ Tinh khá vắng, trận pháp truyền tống quanh năm không dùng, không ngờ có người lại tới đây.
Người trung niên áo đen sau khi rời khỏi đại điện, không ở lại Thành Thiên Tuyền hoang vắng, nhanh chóng ra ngoài thành, gọi ra một chiếc phi xa màu xanh, bay về phía xa xa.
Người này chính là Thạch Mục, vì để tránh phiền toái không cần thiết, hắn thay đổi dung mạo, trong hành trình đến đây, quả thật không phát hiện có ai theo dõi, khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.
Bay khỏi Thiên Tuyền Thành, Thạch Mục nâng dần độ cao, bay ra ngoài tinh không.
Để có thể tránh khỏi lực hút cực lớn từ tinh cầu để bay lên tinh không là vô cùng khó khăn, từ trước đến nay chỉ có cường giả Thánh giai mới có thể làm được.
Thạch Mục mặc dù hiện tại tu vi chỉ là Thiên Vị đỉnh phong, nhưng thực lực chân chính của hắn đã có thể sánh ngang với những tồn tại Thánh giai kia, lại nhờ sự bảo vệ của pháp bảo Long Vũ Phi xa, giúp hắn có thể tự do hành động trong tinh vực.
Sau đó rất nhanh, Long Vũ Phi Xa đã thoát khỏi lực hấp dẫn của tinh cầu, đi vào trong tinh vực.
Thạch Mục ngự xa phi hành hơn nửa ngài, chung quanh dần dần xuất hiện một ít tinh vân màu vàng, cùng các loại thiên thạch nằm rải rác lộn xộn.
Hắn hiểu rõ đoạn đường giữa Vạn Lỗ Tinh và Ẩn Liên Tinh là khu vực tinh hải bất ổn, do đó bắt đầu chuẩn bị tinh thần.
Bên trong tinh vực nguy hiểm vô cùng, tinh không phong bạo, khí lưu hỗn độn hỗn loạn, cho dù là tồn tại Thánh giai nếu không cẩn thận sẻ bị uy năng tự nhiên xé nát dễ như chơi
Thạch Mục cẩn thận từng ly từng tí bay đến, cũng nhờ hắn đã ở Phù Thạch Tinh Hải rất lâu, đối với nguy hiểm trong các tinh vực cũng có kinh nghiệm, hơn nữa Long Vũ Phi Xa đã được cải tạo tăng phâm giải, có thể chống cự được một ít lực lượng Hỗn Độn tác động.
Mấy ngày sau đó, cuối cùng hắn cũng hữu kinh vô hiểm đến nơi, thuận lợi thông qua khu vực tinh hải kia, đi đến một tinh cầu vô cùng khổng lồ.
Trên tinh cầu, rừng và biển trải dài thành một khu vực rộng lớn, một vệt sáng động quang màu xanh từ trên cao xuất hiện, sau đó từ trên bầu trời lao nhanh xuống, lơ lửng trên không trung, đến khi hào quang vừa tắt, lộ ra chiếc Long Vũ Phi Xa màu xanh.
Bóng người chợt lóe, thân ảnh Thạch Mục hiện lại bên cạnh chiếc phi xa, sau đó thu hồi nó vào trong.
- Hình như là chỗ này.
Hắn thì thầm tự hỏi, sau đó quan sát chung quang, thần thức cũng khuếch tán ra.
Một lát sau, gương mặt hắn lộ ra một tia kinh dị.
Thiên địa linh khí trên tinh cầu khá nồng đậm cỏ cây sinh trưởng tươi tốt, tràn trề sức sống, không giống với dự đoán của hắn.
Sở dĩ hắn kinh ngạc, cũng bởi vì khắp nơi trong tinh cầu đều tràn ngập luồng sương mù màu trắng.
Sương mù ở đây khác với những tinh cầu khác, chúng không nối liền thành một khối lớn, mà là hàng loạt đám mây từ trên trời cao hạ xuống mặt đất, có lớn có nhỏ, chi chít như sao trời.
Có loại lớn đến hàng trăm, nghìn dặm, có loại chỉ nhỏ chừng hai chục lý, kỳ quái vô cùng.
Thạch Mục quan sát xung quanh mấy lần rồi lắc đầu, không quá đi sâu vào tìm hiểu, nhắm hai mắt, vận dụng thần thức cảm ứng vị trí Thải Nhi.
Đuôi lông mày hắn nhấc lên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng bay về phương hướng vừa cảm ứng được.
Xem ra là Mã Lung đã nói đúng, Thải Nhi hiện tại đang ở trên Ẩn Liên Tinh, nhưng khoảng cách giữa bọn họ vẫn rất xa, không thể nào truyền tin.
Thạch Mục chân đạp mây trắng bay về phía trước, không lâu sau một khu vực phủ đầu sương trắng chắn ngay phía trước, rộng lớn vô cùng, phỏng chừng diện tích có thể lên đến hàng vạn dặm.
Sương trắng này thoạt nhìn có vài phần quái lạ, nhưng phạm vi vụ hải cực lớn, nếu đi đường vòng sẽ mất rất nhiều thời gian.
Hắn suy nghĩ một lúc, sau đó quyết định bay vào trong vụ hải.
Ù... ù...
Vừa tiến vào bên trông biển sương, tiếng gió trầm thấp vang lên bên tai hắn, mang theo lực lượng kỳ lạ thấm vào trong thần hồn, khiến hắn hơi mê mang.
Thạch Mục biến sắc, vội vàng vận chuyển công pháp bảo vệ thần hồn, lát sau mới không còn bị ảnh hưởng, nhung tiếng gió u u vẫn liên tục vang lên.
- Thì ra là vậy, không ngờ bên trong sương trắng lại ẩn giấu bí mật này.
Thạch Mục gật nhẹ đầu.
Bằng thực lực hiện tại của hắn, sẽ không bị vài tiếng gió nho nhỏ đó ảnh hưởng.
Hiểu rõ sự kỳ dị của vụ hải, Thạch Mục hơi an tâm, tập trung bảo vệ thần thức của mình, sau đó tăng tốc phi hành, tiếp tục bay về phía trước.
Càng xâm nhập sâu vào trong biển sương, tiếng gió càng lúc càng lớn, nhưng vẫn không thể nào ảnh hưởng đến Thạch Mục.
Phi hành thêm một quãng nữa, tiếng gió đột nhiên bắt đầu suy yếu dần.
Lông mày Thạch Mục khẽ nhấc, biết mình đã bay vào trong trung tâm vụ hải, tiếng gió mới dần dần tắt hẳn như vậy.
Quả nhiên, khi hắn bay thêm một lúc nữa, hai mắt hắn tỏa sáng, bay ra khỏi khu vực sương trắng.
- Thì ra ngọn nguồn của trận gió đó chính là ở sâu trong trung tâm của vụ hải, đợt lát nữa tìm được Thải Nhi, ta sẽ dành thời gian đến đây điều tra một chút.
Trong lòng của hắn thầm ra quyết định, sau đó tiếp tục bay nhanh.
Ngay lúc này, sắc mặt hắn chợt biến đổi, độn quang nhanh chóng tối đi, cả người tức khắc trong vào trong khu rừng phía dưới, ẩn giấu toàn bộ khí tức.
Huyền Giới Chi Môn
Một lão giả áo xám trông coi pháp trận liếc nhìn người này tò mò, nhưng rất nhanh đã thu hồi ánh nhìn.
Vạn Lỗ Tinh khá vắng, trận pháp truyền tống quanh năm không dùng, không ngờ có người lại tới đây.
Người trung niên áo đen sau khi rời khỏi đại điện, không ở lại Thành Thiên Tuyền hoang vắng, nhanh chóng ra ngoài thành, gọi ra một chiếc phi xa màu xanh, bay về phía xa xa.
Người này chính là Thạch Mục, vì để tránh phiền toái không cần thiết, hắn thay đổi dung mạo, trong hành trình đến đây, quả thật không phát hiện có ai theo dõi, khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.
Bay khỏi Thiên Tuyền Thành, Thạch Mục nâng dần độ cao, bay ra ngoài tinh không.
Để có thể tránh khỏi lực hút cực lớn từ tinh cầu để bay lên tinh không là vô cùng khó khăn, từ trước đến nay chỉ có cường giả Thánh giai mới có thể làm được.
Thạch Mục mặc dù hiện tại tu vi chỉ là Thiên Vị đỉnh phong, nhưng thực lực chân chính của hắn đã có thể sánh ngang với những tồn tại Thánh giai kia, lại nhờ sự bảo vệ của pháp bảo Long Vũ Phi xa, giúp hắn có thể tự do hành động trong tinh vực.
Sau đó rất nhanh, Long Vũ Phi Xa đã thoát khỏi lực hấp dẫn của tinh cầu, đi vào trong tinh vực.
Thạch Mục ngự xa phi hành hơn nửa ngài, chung quanh dần dần xuất hiện một ít tinh vân màu vàng, cùng các loại thiên thạch nằm rải rác lộn xộn.
Hắn hiểu rõ đoạn đường giữa Vạn Lỗ Tinh và Ẩn Liên Tinh là khu vực tinh hải bất ổn, do đó bắt đầu chuẩn bị tinh thần.
Bên trong tinh vực nguy hiểm vô cùng, tinh không phong bạo, khí lưu hỗn độn hỗn loạn, cho dù là tồn tại Thánh giai nếu không cẩn thận sẻ bị uy năng tự nhiên xé nát dễ như chơi
Thạch Mục cẩn thận từng ly từng tí bay đến, cũng nhờ hắn đã ở Phù Thạch Tinh Hải rất lâu, đối với nguy hiểm trong các tinh vực cũng có kinh nghiệm, hơn nữa Long Vũ Phi Xa đã được cải tạo tăng phâm giải, có thể chống cự được một ít lực lượng Hỗn Độn tác động.
Mấy ngày sau đó, cuối cùng hắn cũng hữu kinh vô hiểm đến nơi, thuận lợi thông qua khu vực tinh hải kia, đi đến một tinh cầu vô cùng khổng lồ.
Trên tinh cầu, rừng và biển trải dài thành một khu vực rộng lớn, một vệt sáng động quang màu xanh từ trên cao xuất hiện, sau đó từ trên bầu trời lao nhanh xuống, lơ lửng trên không trung, đến khi hào quang vừa tắt, lộ ra chiếc Long Vũ Phi Xa màu xanh.
Bóng người chợt lóe, thân ảnh Thạch Mục hiện lại bên cạnh chiếc phi xa, sau đó thu hồi nó vào trong.
- Hình như là chỗ này.
Hắn thì thầm tự hỏi, sau đó quan sát chung quang, thần thức cũng khuếch tán ra.
Một lát sau, gương mặt hắn lộ ra một tia kinh dị.
Thiên địa linh khí trên tinh cầu khá nồng đậm cỏ cây sinh trưởng tươi tốt, tràn trề sức sống, không giống với dự đoán của hắn.
Sở dĩ hắn kinh ngạc, cũng bởi vì khắp nơi trong tinh cầu đều tràn ngập luồng sương mù màu trắng.
Sương mù ở đây khác với những tinh cầu khác, chúng không nối liền thành một khối lớn, mà là hàng loạt đám mây từ trên trời cao hạ xuống mặt đất, có lớn có nhỏ, chi chít như sao trời.
Có loại lớn đến hàng trăm, nghìn dặm, có loại chỉ nhỏ chừng hai chục lý, kỳ quái vô cùng.
Thạch Mục quan sát xung quanh mấy lần rồi lắc đầu, không quá đi sâu vào tìm hiểu, nhắm hai mắt, vận dụng thần thức cảm ứng vị trí Thải Nhi.
Đuôi lông mày hắn nhấc lên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng bay về phương hướng vừa cảm ứng được.
Xem ra là Mã Lung đã nói đúng, Thải Nhi hiện tại đang ở trên Ẩn Liên Tinh, nhưng khoảng cách giữa bọn họ vẫn rất xa, không thể nào truyền tin.
Thạch Mục chân đạp mây trắng bay về phía trước, không lâu sau một khu vực phủ đầu sương trắng chắn ngay phía trước, rộng lớn vô cùng, phỏng chừng diện tích có thể lên đến hàng vạn dặm.
Sương trắng này thoạt nhìn có vài phần quái lạ, nhưng phạm vi vụ hải cực lớn, nếu đi đường vòng sẽ mất rất nhiều thời gian.
Hắn suy nghĩ một lúc, sau đó quyết định bay vào trong vụ hải.
Ù... ù...
Vừa tiến vào bên trông biển sương, tiếng gió trầm thấp vang lên bên tai hắn, mang theo lực lượng kỳ lạ thấm vào trong thần hồn, khiến hắn hơi mê mang.
Thạch Mục biến sắc, vội vàng vận chuyển công pháp bảo vệ thần hồn, lát sau mới không còn bị ảnh hưởng, nhung tiếng gió u u vẫn liên tục vang lên.
- Thì ra là vậy, không ngờ bên trong sương trắng lại ẩn giấu bí mật này.
Thạch Mục gật nhẹ đầu.
Bằng thực lực hiện tại của hắn, sẽ không bị vài tiếng gió nho nhỏ đó ảnh hưởng.
Hiểu rõ sự kỳ dị của vụ hải, Thạch Mục hơi an tâm, tập trung bảo vệ thần thức của mình, sau đó tăng tốc phi hành, tiếp tục bay về phía trước.
Càng xâm nhập sâu vào trong biển sương, tiếng gió càng lúc càng lớn, nhưng vẫn không thể nào ảnh hưởng đến Thạch Mục.
Phi hành thêm một quãng nữa, tiếng gió đột nhiên bắt đầu suy yếu dần.
Lông mày Thạch Mục khẽ nhấc, biết mình đã bay vào trong trung tâm vụ hải, tiếng gió mới dần dần tắt hẳn như vậy.
Quả nhiên, khi hắn bay thêm một lúc nữa, hai mắt hắn tỏa sáng, bay ra khỏi khu vực sương trắng.
- Thì ra ngọn nguồn của trận gió đó chính là ở sâu trong trung tâm của vụ hải, đợt lát nữa tìm được Thải Nhi, ta sẽ dành thời gian đến đây điều tra một chút.
Trong lòng của hắn thầm ra quyết định, sau đó tiếp tục bay nhanh.
Ngay lúc này, sắc mặt hắn chợt biến đổi, độn quang nhanh chóng tối đi, cả người tức khắc trong vào trong khu rừng phía dưới, ẩn giấu toàn bộ khí tức.
Huyền Giới Chi Môn
Đánh giá:
Truyện Huyền Giới Chi Môn
Story
Chương 887: Một mình tìm sủng (2)
10.0/10 từ 10 lượt.