Huyền Giới Chi Môn
Chương 869: Ám độ trần thương (2)
- Khà khà, không ngờ lại bị tiểu tử như ngươi phát hiện, ta thật sự xem thường ngươi rồi.
Địa Triết cười ha hả, đáp lại.
- Thân là Ma Tôn, lại phản bội với Thánh Tổ, ngươi có ơn với mình, nối giáo cho giặc, không để ý đến con dân của mình, ta thật sự không hiểu nổi, Thiên Đình cho ngươi lợi ích gì?
Thạch Mục lạnh lùng quát hỏi.
- Thánh Tổ? Ha ha, từ khi nàng rời bỏ chúng ta, lúc đó đã không còn là Thánh Tổ của chúng ta nữa! Nói thật, sau khi ta đoạt được Thất Bảo Diệu Thụ, cảm ngộ, bảy loại ma niệm, luyện thần hóa hư, hợp nhất thân phô, lúc đó ta chính là Thánh Tổ mới! Cho dù là Thiên Đình, cũng không thể làm khó dễ ta được! Ha ha, đừng kéo dài thời gian, hôm nay là ngày chết của ngươi!
Vẻ mặt Địa Triết lộ ra sự điên cuồng.
- Thật không? Ta thật sự muốn nhìn xem, ngươi và Xi Biệt, ai lợi hại hơn ai!
Thạch Mục híp mắt, bắt đầu siết chặt Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay mình.
- Hừ! Chỉ vì Xi Biệt khinh địch mà thôi, trúng quỷ kế của tiểu tử ngươi, ta không ngu vậy đâu!
Địa Triết cười lạnh phản bác.
Lão vừa dứt lời, đoản kích trên tay đã phát ra từng tia sáng trắng, sau đó rạch về phía trước, tạo thành hai luồng phong duệ sắc biến nhanh chóng bắn ra, sau đó biến mất chẳng thấy gì nữa trong không trung.
Trong lòng Thạch Mục rùng mình, chưa kịp làm ra động tác thừa gì, trước ngực đã bị đánh một đòn nghiêm trọng, miệng kẽ rên, sắc mặt trắng bệch bay ngược về sau.
Kim quang trước ngực hắn không ngừng lưu động, hoa văn hình rồng trên Tỏa Kim Giáp chớp tắt liên tục, sau đó yên lặng trở lại,
Trên bụng phải của hắn, xuất hiện một chiếc lô nhỏ màu xanh, vết thương trên ngực lập tức sáng lên từng tia sáng xanh, sau đó nhanh chóng khôi phục lại.
Sắc mặt Thạch Mục cũng trở về bình thường.
- Sở hữu Chân Long Tỏa Kim Giáp, lại tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, phỏng chừng ngươi là truyền nhân của tên Bạch Viên kia rồi! Nếu mang đầu của ngươi dâng cho Thiên Đình, chắc chắn ta sẽ đạt được không ít ích lợi.
Hai mắt Địa Triết sáng ngời đầy vẻ tham lam, cười to.
Vừa dứt lời, hai tay lão hướng lên cao, hai tia sáng trắng từ cặp đoản kích ngày càng rực rỡ, ngay trên mũi kích hóa thành hai vòng xoáy khổng lồ màu bạc.
Hai con rắn lớn màu bạc tuy được cấu thành từ tia sáng trắng, nhưng lại vô cùng chân thật, những miếng vảy hình thoi trên thân chúng đều thấy được rõ ràng, mà quanh người bọn nó truyền ra uy thế khủng bố, càng làm cho lòng người kinh hoảng sợ hãi.
Thạch Mục nắm chặt Tấn Thiết Côn, vung mạnh, côn ảnh màu vàng ngập trời xuất hiện chung quanh, vô số kim sắc quang mang bắt đầu tụ tập quanh thân.
- Bách Thú Chấn Hoàng!
Hắn quát to, Như Ý Tấn Thiết Côn nhanh như chớp vung xuống.
Vô số kim sắc thú ảnh xuất hiện từ trong kim quang, tụ tập thành một làn sóng mãnh thú vô cùng khổng lồ, va chạm thật mạnh vào thân ảnh hai cự mãng kia.
Ầm ầm!
Thanh âm như sấm rền gió cuốn vang lên không ngừng, kim quang giữa không trung nổ đùng đoàng, đôi cự mãng màu bạc đánh tan làn sóng mãnh thú, đập vào người Thạch Mục.
Miệng Thạch Mục phun ra mấy ngụm máu tươi liên tiếp, bay ngược trở về, chìm vào trong nước biển.
Chỉ sau một lát, trên mặt biển đã xuất hiện từng làn sóng nước, ánh sáng màu xanh trên thân Thạch Mục dần thu liễm, cặp hỏa dực đen trắng sau lưng hắn vổ liên tục, bay vụt lên lần nữa, Như Ý Tấn Thiết Côn trên tay hắn lại biến mất tăm.
Kim quang trên người hắn phát ra lập lòe, sắc mặt thoáng chút trắng bệch, nhưng sắc mặt mừng rỡ hơn lúc trước vài phần, giống như chẳng bị bao nhiêu tổn thương.
- Nếu tu vi của ngươi khôi phục cảnh giới Thần Cảnh, chắc chắn ta sẽ chết! Thế nhưng quá đáng tiếc cho ngươi, hiện tại ngươi hoàn toàn không có cơ hội đâu!
Thạch Mục cười sảng khoái, châm chọc Địa Triết.
Hắn nói xong, liền huy động hỏa dực, thân hình bay nhanh tựa tên bắn, áp sát về phía Địa Triết.
- Tiểu tử khoác lác mà không biết ngượng miệng, tu vi lão phu mặc dù rơi xuống Thánh cảnh, nhưng dạy dỗ ngươi đã dư dả rồi. Chết đi!
Địa Triết hét lớn.
Hai tay hắn lại vung lên, ném cặp đoản kích về phía trước, sau đó không ngừng kháp từng đạo pháp quyết vô cùng huyền diệu.
Hào quang trên cặp đoản kích phát ra mãnh liệt, sau đó dung hợp lại thành một.
Ngay khoảnh khắc dung hợp, một con ngân sắc trường long xuất hiện, quanh thân lân phiến lật lên, uốn lượn lên xuống.
Grào!
Trường long màu bạc gào ta, cả thân mình biến lớn hơn nữa, trở thành một con cự long hung ác dài chừng trăm trượng, uốn thân bay nhanh đến công kích Thạch Mục.
Nhưng nơi nó vừa bay qua, hư không bị nghiền nát, từng vết nứt ngày càng rộng, sức mạnh không gian loạn lưu tràn ra từ đường không gian đứt gãy, quấn quanh thân mình cự long, công kích Thạch Mục mãnh liệt.
Kim quang trước ngực Thạch Mục hiển lộ, hư ảnh tám con kim mãng xà xuất hiện, lực lượng bí thuật đồ đăng gia trì thêm thân, khí tức quanh hắn nháy mắt tăng vọt, tu vi hắn mặc dù chưa vượt qua thánh giai, nhưng đã có xu thế vượt qua Thánh giai.
Ngay sau đó, hắn bước nhanh về phía trước, cả ngươi bay lên không trung, giống nhưng một cây cung uốn cong về sau.
Sau một lúc, Tấn Thiết Côn từ trong vỏ Thiên Cực lao ra, kim quang càng thêm sáng chói, so với lúc trước gấp mấy lần.
Nhưng ánh sáng vàng chỉ lóe quang một thoáng, hai tay Thạch Mục vung Tấn Thiết Côn lên, dùng hết sức mạnh của mình tạo ra kim sắc côn ảnh chồng chất, hung hãn đập xuống.
Tiếng nổ vang ầm ầm thật lớn!
Kim sắc côn ảnh đập vào đỉnh đầu ngân sắc cự long.
Trong lúc nhất thời, vô số kim quang bắn ra tứ tán, từng đợt sức mạnh không gian loạn lưu cắt xé, linh áp hủy thiên diệt địa quét sạch cả một vùng, chấn động mạnh đến cuộc giao chiến của đại quân bạch cốt bên dưới, khiến trận thế vô cùng bất ổn.
Huyền Giới Chi Môn
Địa Triết cười ha hả, đáp lại.
- Thân là Ma Tôn, lại phản bội với Thánh Tổ, ngươi có ơn với mình, nối giáo cho giặc, không để ý đến con dân của mình, ta thật sự không hiểu nổi, Thiên Đình cho ngươi lợi ích gì?
Thạch Mục lạnh lùng quát hỏi.
- Thánh Tổ? Ha ha, từ khi nàng rời bỏ chúng ta, lúc đó đã không còn là Thánh Tổ của chúng ta nữa! Nói thật, sau khi ta đoạt được Thất Bảo Diệu Thụ, cảm ngộ, bảy loại ma niệm, luyện thần hóa hư, hợp nhất thân phô, lúc đó ta chính là Thánh Tổ mới! Cho dù là Thiên Đình, cũng không thể làm khó dễ ta được! Ha ha, đừng kéo dài thời gian, hôm nay là ngày chết của ngươi!
Vẻ mặt Địa Triết lộ ra sự điên cuồng.
- Thật không? Ta thật sự muốn nhìn xem, ngươi và Xi Biệt, ai lợi hại hơn ai!
Thạch Mục híp mắt, bắt đầu siết chặt Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay mình.
- Hừ! Chỉ vì Xi Biệt khinh địch mà thôi, trúng quỷ kế của tiểu tử ngươi, ta không ngu vậy đâu!
Địa Triết cười lạnh phản bác.
Lão vừa dứt lời, đoản kích trên tay đã phát ra từng tia sáng trắng, sau đó rạch về phía trước, tạo thành hai luồng phong duệ sắc biến nhanh chóng bắn ra, sau đó biến mất chẳng thấy gì nữa trong không trung.
Trong lòng Thạch Mục rùng mình, chưa kịp làm ra động tác thừa gì, trước ngực đã bị đánh một đòn nghiêm trọng, miệng kẽ rên, sắc mặt trắng bệch bay ngược về sau.
Kim quang trước ngực hắn không ngừng lưu động, hoa văn hình rồng trên Tỏa Kim Giáp chớp tắt liên tục, sau đó yên lặng trở lại,
Trên bụng phải của hắn, xuất hiện một chiếc lô nhỏ màu xanh, vết thương trên ngực lập tức sáng lên từng tia sáng xanh, sau đó nhanh chóng khôi phục lại.
Sắc mặt Thạch Mục cũng trở về bình thường.
- Sở hữu Chân Long Tỏa Kim Giáp, lại tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, phỏng chừng ngươi là truyền nhân của tên Bạch Viên kia rồi! Nếu mang đầu của ngươi dâng cho Thiên Đình, chắc chắn ta sẽ đạt được không ít ích lợi.
Hai mắt Địa Triết sáng ngời đầy vẻ tham lam, cười to.
Vừa dứt lời, hai tay lão hướng lên cao, hai tia sáng trắng từ cặp đoản kích ngày càng rực rỡ, ngay trên mũi kích hóa thành hai vòng xoáy khổng lồ màu bạc.
Hai con rắn lớn màu bạc tuy được cấu thành từ tia sáng trắng, nhưng lại vô cùng chân thật, những miếng vảy hình thoi trên thân chúng đều thấy được rõ ràng, mà quanh người bọn nó truyền ra uy thế khủng bố, càng làm cho lòng người kinh hoảng sợ hãi.
Thạch Mục nắm chặt Tấn Thiết Côn, vung mạnh, côn ảnh màu vàng ngập trời xuất hiện chung quanh, vô số kim sắc quang mang bắt đầu tụ tập quanh thân.
- Bách Thú Chấn Hoàng!
Hắn quát to, Như Ý Tấn Thiết Côn nhanh như chớp vung xuống.
Vô số kim sắc thú ảnh xuất hiện từ trong kim quang, tụ tập thành một làn sóng mãnh thú vô cùng khổng lồ, va chạm thật mạnh vào thân ảnh hai cự mãng kia.
Ầm ầm!
Thanh âm như sấm rền gió cuốn vang lên không ngừng, kim quang giữa không trung nổ đùng đoàng, đôi cự mãng màu bạc đánh tan làn sóng mãnh thú, đập vào người Thạch Mục.
Miệng Thạch Mục phun ra mấy ngụm máu tươi liên tiếp, bay ngược trở về, chìm vào trong nước biển.
Chỉ sau một lát, trên mặt biển đã xuất hiện từng làn sóng nước, ánh sáng màu xanh trên thân Thạch Mục dần thu liễm, cặp hỏa dực đen trắng sau lưng hắn vổ liên tục, bay vụt lên lần nữa, Như Ý Tấn Thiết Côn trên tay hắn lại biến mất tăm.
Kim quang trên người hắn phát ra lập lòe, sắc mặt thoáng chút trắng bệch, nhưng sắc mặt mừng rỡ hơn lúc trước vài phần, giống như chẳng bị bao nhiêu tổn thương.
- Nếu tu vi của ngươi khôi phục cảnh giới Thần Cảnh, chắc chắn ta sẽ chết! Thế nhưng quá đáng tiếc cho ngươi, hiện tại ngươi hoàn toàn không có cơ hội đâu!
Thạch Mục cười sảng khoái, châm chọc Địa Triết.
Hắn nói xong, liền huy động hỏa dực, thân hình bay nhanh tựa tên bắn, áp sát về phía Địa Triết.
- Tiểu tử khoác lác mà không biết ngượng miệng, tu vi lão phu mặc dù rơi xuống Thánh cảnh, nhưng dạy dỗ ngươi đã dư dả rồi. Chết đi!
Địa Triết hét lớn.
Hai tay hắn lại vung lên, ném cặp đoản kích về phía trước, sau đó không ngừng kháp từng đạo pháp quyết vô cùng huyền diệu.
Hào quang trên cặp đoản kích phát ra mãnh liệt, sau đó dung hợp lại thành một.
Ngay khoảnh khắc dung hợp, một con ngân sắc trường long xuất hiện, quanh thân lân phiến lật lên, uốn lượn lên xuống.
Grào!
Trường long màu bạc gào ta, cả thân mình biến lớn hơn nữa, trở thành một con cự long hung ác dài chừng trăm trượng, uốn thân bay nhanh đến công kích Thạch Mục.
Nhưng nơi nó vừa bay qua, hư không bị nghiền nát, từng vết nứt ngày càng rộng, sức mạnh không gian loạn lưu tràn ra từ đường không gian đứt gãy, quấn quanh thân mình cự long, công kích Thạch Mục mãnh liệt.
Kim quang trước ngực Thạch Mục hiển lộ, hư ảnh tám con kim mãng xà xuất hiện, lực lượng bí thuật đồ đăng gia trì thêm thân, khí tức quanh hắn nháy mắt tăng vọt, tu vi hắn mặc dù chưa vượt qua thánh giai, nhưng đã có xu thế vượt qua Thánh giai.
Ngay sau đó, hắn bước nhanh về phía trước, cả ngươi bay lên không trung, giống nhưng một cây cung uốn cong về sau.
Sau một lúc, Tấn Thiết Côn từ trong vỏ Thiên Cực lao ra, kim quang càng thêm sáng chói, so với lúc trước gấp mấy lần.
Nhưng ánh sáng vàng chỉ lóe quang một thoáng, hai tay Thạch Mục vung Tấn Thiết Côn lên, dùng hết sức mạnh của mình tạo ra kim sắc côn ảnh chồng chất, hung hãn đập xuống.
Tiếng nổ vang ầm ầm thật lớn!
Kim sắc côn ảnh đập vào đỉnh đầu ngân sắc cự long.
Trong lúc nhất thời, vô số kim quang bắn ra tứ tán, từng đợt sức mạnh không gian loạn lưu cắt xé, linh áp hủy thiên diệt địa quét sạch cả một vùng, chấn động mạnh đến cuộc giao chiến của đại quân bạch cốt bên dưới, khiến trận thế vô cùng bất ổn.
Huyền Giới Chi Môn
Đánh giá:
Truyện Huyền Giới Chi Môn
Story
Chương 869: Ám độ trần thương (2)
10.0/10 từ 10 lượt.