Huyền Giới Chi Môn
Chương 752: Giao dịch (1)
Lời Bành Nhạc vừa ra khiến sắc mặt Thạch Mục và Yên La đồng thời thay đổi.
Ngay sau đó, tay Thạch Mục lóe lên ánh sáng đen, Như Ý Tấn Thiết côn hiện ra, trên người đồng thời tỏa ra ánh sáng đỏ lam, bên ngoài thân thể hiện ra một tầng vảy vàng, trên Như Ý Tấn Thiết côn hiện lên ánh sáng hỗn độn như có như không.
Trong nháy mắt, hắn thi triển tất cả các thủ đoạn mình có.
Nếu đã bị nhìn thấu, chỉ có thể liều mạng chiến một trận mới có chút hi vọng còn sống!
Thực lực Bành Nhạc cực mạnh, tuyệt đối không phải hai tên tồn tại Thánh giai khi trước mà hắn gặp có thể so sánh.
Gần như cùng lúc với khi Thạch Mục ra tay, trên người Yên La được ánh sáng trắng bao phủ, trong tay lóe lên hào quang, xuất hiện một thanh chiến thương màu bạc, phù văn lượn lờ xung quanh, khí tức liên tục tăng lên, khí tức tăng lên tới Thiên Vị đỉnh cao.
Trên người hai người tỏa ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, ngay cả hư không xung quanh cũng run rẩy, hiện ra từng gợn sóng hư không mà mắt thường cũng có thể thấy được.
- Ha ha, xem ra ta đã xem thường các ngươi rồi! Đáng tiếc thực lực giữa Thánh giai với Thiên Vị lại như một lạch trời, há là bọn ngươi có thể vượt qua!
Trong mắt Bành Nhạc lóe lên dị mang, cười lạnh một tiếng, phất ống tay áo, thân ảnh biến mất không thấy đâu.
Sắc mặt Thạch Mục thay đổi, trên người lóe lên hào quanh đỏ lam, tạo thành một cặp cánh thủy hỏa,con mắt nhanh chóng đảo nhìn bốn phía.
- Ngươi xem ở nơi nào?
Một tiếng cười khẽ truyền vào trong tai Thạch Mục, hư không phía sau hắn lóe lên, Bành Nhạc lại hiện ra, cong ngón tay búng một cái, đánh ra một tia điện trắng to bằng ngón tay.
Tia điện này ánh sáng nhu hòa, không hề có chút thô bạo, thế nhưng tốc độ nhanh tới mức khó tin, giống như là không nhìn khoảng cách không gian, chỉ lóe lên cái đã xuất hiện phía sau Thạch Mục.
Sắc mặt Thạch Mục đại biến, hai cánh thủy hỏa trên lưng tỏa ra ánh sáng, xoay người nhanh như chớp.
Tốc độ của hắn dù đã cực nhanh thế nhưng vẫn chậm hơn tia sấm sét trắng kia rất nhiều, vừa xoay người chỉ kịp giơ Như Ý Tấn Thiết côn lên, một tia điện to lớn màu trắng đã ầm ầm đánh tới, đánh lên trên Như Ý Tấn Thiết côn.
Một tiếng vang cực lớn!
Thân thể Thạch Mục chấn động mạnh, như bị sét đánh, vảy vàng trên hai tay nứt toác, Như Ý Tấn Thiết côn tuột tay bay ra, cả người bay ra ngoài, đánh lên cửa đại điện, nhưng ngay sau đó liền bị một tầng cấm chế cản lại, rơi xuống mặt đất.
- Làm sao có thể!
Trên mặt hắn hiện vẻ khó tin, một luồng sấm sét không hề bắt mắt lại có uy lực lớn như vậy sao!
Trên mặt Bành Nhạc lộ vẻ trào phúng, giơ một tay lên, đang định làm gì.
Vào thời khắc này, phía sau lưng hắn một bóng người lóe lên, Yên La hiện ra, chiến thương màu bạc trong tay tỏa ra hào quang, xẹt qua một quỹ tích kinh hồng, đâm về phía Bành Nhạc.
Ầm một tiếng thật lớn! Tia điện trắng lấp lóe, lập tức tiêu tan.
Chẳng biết từ khi nào Bành Nhạc đã xoay người lại, bên trên tai trái từng tia điện lập lòe, hình thành một quyền sáo sấm sét, ngăn cản mũi thương chiến thương màu bạc.
Trong mắt Yên La lóe lên vẻ khiếp sợ, đồng thời dưới chân điểm một cái, thân thể nhanh chóng bay ngược lại.
Bành Nhạc cười lạnh một tiếng, một cánh tay khác vung lên, trong tay đột nhiên hiện ra mấy chục tia điện màu trắng giống như vừa rồi, tạo thành một tấm lưới sấm sét trắng, bao phủ xuống vị trí của Yên La.
Lưới điện màu trắng tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã bao phủ Yên La, trùm xuống.
Trong mắt Yên La lóe lên vẻ tàn khốc, quát một tiếng, chiến thương trong tay tỏa ra ánh sáng bạc, bay lượn ngang dọc, từng luồng thương ảnh màu bạc hiện lên, va chạm vào lưới điện.
Tiếng ầm ẩm nổ vang lên không dứt!
Thương ảnh trong nháy mắt tiêu tan, lưới điện trắng không chút dừng lại, tiếp tục bao phủ xuống, khí thế to lớn bao trùm Yên La.
Bành Nhạc khẽ quát một tiếng, đột nhiên đánh ra một chưởng về phía Yên La, trong tay bắn ra mấy tia điện trắng thô to!
Tia điện trắng lóe lên, nhanh chóng ngưng tụ thành một bàn tay to lớn sấm sét quấn quanh, mạnh mẽ đập về phía Yên La.
Cả người Yên La bị lưới điện bao phủ, căn bản không thể động đậy, mắt thấy bàn tay lôi điện đánh tới.
Nhìn uy thế của bàn tay to lớn này, bị đánh trúng không đơn giản chỉ là bị thương.
Vào thời khắc này, bên người Yên La có một bóng người lóe lên, Thạch Mục hiện ra.
Hét lớn một tiếng, trên người hắn tỏa ra ánh sáng hỗn độn, ngưng tụ thành một bàn tay hỗn độn, nghênh đón bàn tay sấm sét khổng lồ kia.
Hai bàn tay ầm ầm va chạm vào nhau, điều bất ngờ là không hề có tiếng nổ vang nào phát ra/
Ngay khi hai bàn tay chạm vào nhau, bàn tay hỗn độn giải thể, hóa thành mấy chục sợi xiềng xích hỗn độn, quấn quanh bàn tay sấm sét kia.
Ánh sáng hỗn độn hiện ra, bao phủ bàn tay sấm sét.
Hào quang lóe lên, ánh sáng hỗn độn cùng bàn tay sấm sét đồng thời biến mất, một chiếc mâm tròn bát giác hiện ra, xoay tròn.
Bên trong mâm tròn có thể nhìn thấy một bàn tay sấm sét.
Sắc mặt Thạch Mục tái nhợt, mở miệng thở dốc.
Tuy rằng thành công phong ấn bàn tay sấm sét, nhưng uy lực của một đòn kia quá lớn, lực hỗn độn trong cơ thể hắn gần như bị tiêu hao hết mới phong ấn thành công.
- Có thể tiếp được hai chiêu của ta xem như không tệ, có điều chấm dứt ở đây thôi.
Bóng người Bành Nhạc lóe lên, xuất hiện trên đầu hai người.
Hắn phất một tay, lấy ra một chiếc thanh đồng cổ chung.
Boong....
Một tiếng chuông du dương vang lên, cổ chung hơi chấn động, lượn lớn ánh sáng xanh đồng hiện ra, ngưng tụ thành một hư ảnh cổ chung, bao phủ Thạch Mục và Yên La ở bên trong.
Thân thể Thạch Mục căng cứng, chân khí pháp lực toàn thân bị một luồng lực lượng vô hình cầm cố, không thể động đậy, sắc mặt đại biến.
Yên La dường như cũng giống vậy, sắc mặt vô cùng khó coi.
Bành Nhạc chậm rãi từ giữa không trung hạ xuống, lặng lẳng nhìn hai người ở dưới hư ảnh cổ chung, không hề có ý định ra tay.
- Thực lực các hạ mạnh mẽ, chúng ta tài nghệ không bằng người, muốn giết thì cứ giết, nhìn cái gì vậy!
Trên mặt Thạch Mục không hề có chút sợ hãi, ngạo nghễ nói.
Hắn sớm đã khắc ấn ký linh hồn vào trong Lạc Tiên đài của Yên La, hiện giờ Lạc Tiên đài trong tay Vũ Dạ, cho dù hắn chết, cho dù hắn hồn phi phách tán thì cũng có năm phần mười cơ hội phục sinh dưới một hình thức khác trong Tử Linh giới.
Huyền Giới Chi Môn
Ngay sau đó, tay Thạch Mục lóe lên ánh sáng đen, Như Ý Tấn Thiết côn hiện ra, trên người đồng thời tỏa ra ánh sáng đỏ lam, bên ngoài thân thể hiện ra một tầng vảy vàng, trên Như Ý Tấn Thiết côn hiện lên ánh sáng hỗn độn như có như không.
Trong nháy mắt, hắn thi triển tất cả các thủ đoạn mình có.
Nếu đã bị nhìn thấu, chỉ có thể liều mạng chiến một trận mới có chút hi vọng còn sống!
Thực lực Bành Nhạc cực mạnh, tuyệt đối không phải hai tên tồn tại Thánh giai khi trước mà hắn gặp có thể so sánh.
Gần như cùng lúc với khi Thạch Mục ra tay, trên người Yên La được ánh sáng trắng bao phủ, trong tay lóe lên hào quang, xuất hiện một thanh chiến thương màu bạc, phù văn lượn lờ xung quanh, khí tức liên tục tăng lên, khí tức tăng lên tới Thiên Vị đỉnh cao.
Trên người hai người tỏa ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, ngay cả hư không xung quanh cũng run rẩy, hiện ra từng gợn sóng hư không mà mắt thường cũng có thể thấy được.
- Ha ha, xem ra ta đã xem thường các ngươi rồi! Đáng tiếc thực lực giữa Thánh giai với Thiên Vị lại như một lạch trời, há là bọn ngươi có thể vượt qua!
Trong mắt Bành Nhạc lóe lên dị mang, cười lạnh một tiếng, phất ống tay áo, thân ảnh biến mất không thấy đâu.
Sắc mặt Thạch Mục thay đổi, trên người lóe lên hào quanh đỏ lam, tạo thành một cặp cánh thủy hỏa,con mắt nhanh chóng đảo nhìn bốn phía.
- Ngươi xem ở nơi nào?
Một tiếng cười khẽ truyền vào trong tai Thạch Mục, hư không phía sau hắn lóe lên, Bành Nhạc lại hiện ra, cong ngón tay búng một cái, đánh ra một tia điện trắng to bằng ngón tay.
Tia điện này ánh sáng nhu hòa, không hề có chút thô bạo, thế nhưng tốc độ nhanh tới mức khó tin, giống như là không nhìn khoảng cách không gian, chỉ lóe lên cái đã xuất hiện phía sau Thạch Mục.
Sắc mặt Thạch Mục đại biến, hai cánh thủy hỏa trên lưng tỏa ra ánh sáng, xoay người nhanh như chớp.
Tốc độ của hắn dù đã cực nhanh thế nhưng vẫn chậm hơn tia sấm sét trắng kia rất nhiều, vừa xoay người chỉ kịp giơ Như Ý Tấn Thiết côn lên, một tia điện to lớn màu trắng đã ầm ầm đánh tới, đánh lên trên Như Ý Tấn Thiết côn.
Một tiếng vang cực lớn!
Thân thể Thạch Mục chấn động mạnh, như bị sét đánh, vảy vàng trên hai tay nứt toác, Như Ý Tấn Thiết côn tuột tay bay ra, cả người bay ra ngoài, đánh lên cửa đại điện, nhưng ngay sau đó liền bị một tầng cấm chế cản lại, rơi xuống mặt đất.
- Làm sao có thể!
Trên mặt hắn hiện vẻ khó tin, một luồng sấm sét không hề bắt mắt lại có uy lực lớn như vậy sao!
Trên mặt Bành Nhạc lộ vẻ trào phúng, giơ một tay lên, đang định làm gì.
Vào thời khắc này, phía sau lưng hắn một bóng người lóe lên, Yên La hiện ra, chiến thương màu bạc trong tay tỏa ra hào quang, xẹt qua một quỹ tích kinh hồng, đâm về phía Bành Nhạc.
Ầm một tiếng thật lớn! Tia điện trắng lấp lóe, lập tức tiêu tan.
Chẳng biết từ khi nào Bành Nhạc đã xoay người lại, bên trên tai trái từng tia điện lập lòe, hình thành một quyền sáo sấm sét, ngăn cản mũi thương chiến thương màu bạc.
Trong mắt Yên La lóe lên vẻ khiếp sợ, đồng thời dưới chân điểm một cái, thân thể nhanh chóng bay ngược lại.
Bành Nhạc cười lạnh một tiếng, một cánh tay khác vung lên, trong tay đột nhiên hiện ra mấy chục tia điện màu trắng giống như vừa rồi, tạo thành một tấm lưới sấm sét trắng, bao phủ xuống vị trí của Yên La.
Lưới điện màu trắng tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã bao phủ Yên La, trùm xuống.
Trong mắt Yên La lóe lên vẻ tàn khốc, quát một tiếng, chiến thương trong tay tỏa ra ánh sáng bạc, bay lượn ngang dọc, từng luồng thương ảnh màu bạc hiện lên, va chạm vào lưới điện.
Tiếng ầm ẩm nổ vang lên không dứt!
Thương ảnh trong nháy mắt tiêu tan, lưới điện trắng không chút dừng lại, tiếp tục bao phủ xuống, khí thế to lớn bao trùm Yên La.
Bành Nhạc khẽ quát một tiếng, đột nhiên đánh ra một chưởng về phía Yên La, trong tay bắn ra mấy tia điện trắng thô to!
Tia điện trắng lóe lên, nhanh chóng ngưng tụ thành một bàn tay to lớn sấm sét quấn quanh, mạnh mẽ đập về phía Yên La.
Cả người Yên La bị lưới điện bao phủ, căn bản không thể động đậy, mắt thấy bàn tay lôi điện đánh tới.
Nhìn uy thế của bàn tay to lớn này, bị đánh trúng không đơn giản chỉ là bị thương.
Vào thời khắc này, bên người Yên La có một bóng người lóe lên, Thạch Mục hiện ra.
Hét lớn một tiếng, trên người hắn tỏa ra ánh sáng hỗn độn, ngưng tụ thành một bàn tay hỗn độn, nghênh đón bàn tay sấm sét khổng lồ kia.
Hai bàn tay ầm ầm va chạm vào nhau, điều bất ngờ là không hề có tiếng nổ vang nào phát ra/
Ngay khi hai bàn tay chạm vào nhau, bàn tay hỗn độn giải thể, hóa thành mấy chục sợi xiềng xích hỗn độn, quấn quanh bàn tay sấm sét kia.
Ánh sáng hỗn độn hiện ra, bao phủ bàn tay sấm sét.
Hào quang lóe lên, ánh sáng hỗn độn cùng bàn tay sấm sét đồng thời biến mất, một chiếc mâm tròn bát giác hiện ra, xoay tròn.
Bên trong mâm tròn có thể nhìn thấy một bàn tay sấm sét.
Sắc mặt Thạch Mục tái nhợt, mở miệng thở dốc.
Tuy rằng thành công phong ấn bàn tay sấm sét, nhưng uy lực của một đòn kia quá lớn, lực hỗn độn trong cơ thể hắn gần như bị tiêu hao hết mới phong ấn thành công.
- Có thể tiếp được hai chiêu của ta xem như không tệ, có điều chấm dứt ở đây thôi.
Bóng người Bành Nhạc lóe lên, xuất hiện trên đầu hai người.
Hắn phất một tay, lấy ra một chiếc thanh đồng cổ chung.
Boong....
Một tiếng chuông du dương vang lên, cổ chung hơi chấn động, lượn lớn ánh sáng xanh đồng hiện ra, ngưng tụ thành một hư ảnh cổ chung, bao phủ Thạch Mục và Yên La ở bên trong.
Thân thể Thạch Mục căng cứng, chân khí pháp lực toàn thân bị một luồng lực lượng vô hình cầm cố, không thể động đậy, sắc mặt đại biến.
Yên La dường như cũng giống vậy, sắc mặt vô cùng khó coi.
Bành Nhạc chậm rãi từ giữa không trung hạ xuống, lặng lẳng nhìn hai người ở dưới hư ảnh cổ chung, không hề có ý định ra tay.
- Thực lực các hạ mạnh mẽ, chúng ta tài nghệ không bằng người, muốn giết thì cứ giết, nhìn cái gì vậy!
Trên mặt Thạch Mục không hề có chút sợ hãi, ngạo nghễ nói.
Hắn sớm đã khắc ấn ký linh hồn vào trong Lạc Tiên đài của Yên La, hiện giờ Lạc Tiên đài trong tay Vũ Dạ, cho dù hắn chết, cho dù hắn hồn phi phách tán thì cũng có năm phần mười cơ hội phục sinh dưới một hình thức khác trong Tử Linh giới.
Huyền Giới Chi Môn
Đánh giá:
Truyện Huyền Giới Chi Môn
Story
Chương 752: Giao dịch (1)
10.0/10 từ 10 lượt.