Huyền Giới Chi Môn
Chương 1502: Tinh vực hạo kiếp (2)
“Rắc!”
Một luồng sấm sét vang lên.
Lôi điện quang trụ cự đại mấy trăm trượng ầm ầm nện xuống, đột nhiên bổ vào một trên ngọn núi cao ngất màu đen.
“Ầm ầm “
Ngân sắc điện quang đột nhiên nổ tung, vô số hắc sắc nham thạch cự đại nứt toác nổ tung tóe bung ra, nhanh chóng bắn vào vạn trượng trời cao, rồi sau đó giống như vẫn thạch rơi xuống khắp nơi, chấn động phạm vi trăm dặm chung quanh.
Một tiếng chấn động này vẫn còn chưa ngừng nghỉ, thì đạo lôi điện tiếp theo đã kéo tới.
Lại một trận tiếng nổ cực lớn, mưa đá bay tán loạn, tòa núi mới vừa rồi còn cao nghìn trượng, thời khắc này đã chỉ còn lại có một đoạn lùn lùn, cơ hồ bị san thành đất bằng phẳng.
..
Thiên Hà tinh vực.
Trên Đông Thánh tinh, từng đạo long quyển phong bạo cự đại tiếp thiên nối địa, tàn phá bừa bãi trên toàn bộ tinh cầu, cuốn vào trong đó hết thảy mọi thứ.
Rừng rậm nguyên thủy bị phong bạo cuốn qua, vô số kình thiên cự thụ trăm trượng cũng bị phong bạo nhổ tận gốc, ở trên không trung bị co xiết vỡ vụn.
Cổ thụ dầy đặc chi chít dưới những cơn cuồng phong giống như bão cát bao phủ bầu trời che lấp đại địa tập kích qua, vô số thôn trấn giấu ở trong rừng rậm, lúc này cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi, đều chịu tai ương ngập đầu, biến thành từng phiến tường đổ vách xiêu, trong đó thỉnh thoảng có thể thấy được thi thể cả người lẫn vật.
Tu sĩ có chút đạo hạnh còn hơi có sức tự vệ, những cư dân bình thường thì chỉ có thể cầu khẩn trời xanh phù hộ. Chạy nhanh, nói không chừng thượng có thể tìm được sơn động chắc chắn tránh né được một kiếp, chạy chậm hơn chút có khả năng sẽ gặp bất trắc ngay.
Chỉ thấy chỗ long quyển phong bạo thưa thớt, những cuồng phong đi qua sau đó để lại trong rừng rậm từng đạo khe rãnh lớn vô cùng. Chỗ dày đặc, chỉ còn lại thổ thạch tung bay cây rừng hủy hết, chỉ toàn là một đống hỗn độn, dường như toàn bộ đất đai cây cối đều bị bóc trần ra, xem chẳng khác nào hoang mạc vậy.
Mà bên trên một mảnh rừng rậm nguyên thủy, mấy đạo long quyển phong bạo cự đại tranh nhau cuốn lên, từng mảng cổ thụ lớn bị cuốn vào trời cao, trong một khe hở bị tàn phá bừa bãi, lại có một vị nam nhân trung niên mặc thanh sắc bố y đứng rúc ở đó, sắc mặt có chút âm trầm, một vòm hộ tráo màu xanh che quanh thân khiến một giọt nước cũng không lọt.
Khí tức trên người y không yếu, rõ ràng là một vị tu sĩ bậc cao tu vi đạt đến Thánh Giai Hậu Kỳ, ở Đông Thánh tinh nơi này bế quan rất lâu, là một cường giả không xuất thế.
Nhưng mà trước đây không lâu, chỗ bế quan của y, lại bị vài đạo phong bạo mang theo lực xé rách không gian giáp công phá hủy đi.
Tuy rằng những long quyển sinh ra lực xé rách còn không có cách nào tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn, nhưng hắn phóng ra thần thức quét mắt phạm vi ngàn dặm chung quanh xong, phát hiện toàn bộ Đông Thánh tinh tựa hồ đều đang phát sinh loại dị biến này.
Hắn không nguyện dừng lại lâu thêm ở chỗ này nữa.
- Haây a...
Nam nhân trung niên quát khẽ một tiếng trong miệng, quanh thân quang mang nổi lên mãnh liệt, cả người hóa thành một đạo thanh hồng, từ trong long quyển to lớn đó xuyên vọt qua. Thân hình phóng lên cao, thẳng thừng xông vào Tinh Vân rất nặng bên trên.
Giây lát sau, sát làn ranh của Tinh Vân rốt cục xuất hiện ở trước mắt, nam nhân thấy được trong tinh không chấm chấm đầy sao, trên mặt lộ ra chút ít nụ cười, không mấy chốc sau, y đã có thể bay ra khỏi Đông Thánh tinh này, tìm một chỗ tinh cầu khác bế quan trùng kích bình cảnh rồi.
Nhưng mà, phân nửa canh giờ qua đi, nam nhân trung niên lại kinh hãi phát hiện, tự bản thân mình vẫn còn ở trong Đông Thánh tinh, căn bản không có thể ra ngoài.
- Đây là... Chuyện gì xảy ra?
Nam nhân trung niên có chút không thể tin dụi dụi con mắt, đã thấy trong tinh không đầy sao vẫn lóe sáng như cũ, cự ly so với mình cũng không có biến đổi mảy may.
Nam nhân lấy lại bình tĩnh, pháp lực trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển toàn bộ, quanh thân linh quang đại thịnh, tăng tốc phóng lên trên.
- Hô...
Một loạt tiếng gió từ bên tai y vang lên, nhanh chóng y bay ra ngoài mấy ngàn dặm.
Song khi thân hình chợt dừng lại, y lại ngạc nhiên phát hiện, tự bản thân mình vẫn như cũ không thể xông vào tinh không, tinh không bên trên vẫn như cũ lốm đốm sao trời, dường như tự bản thân mình căn bản không có bay ra ngoài vậy.
Y hơi biến sắc mặt, chỗ thái dương không khỏi nhỏ mồ hôi lạnh.
Y chỉ hơi trầm ngâm, quanh thân độn quang tăng vọt, một hơi bay sang một hướng khác mấy vạn dặm, kết quả lần thử này thực hiện xong, kết quả vẫn không có gì thay đổi.
Sau mấy lần làm thử như thế, y mới rốt cục tỉnh ngộ lại, tinh cầu này tựa hồ bị một loại không gian chi lực quỷ dị nào đó cấm cố bao phủ, tự bản thân mình không ngờ lại căn bản không thể nào xông phá tầng vách ngăn không gian này, tiến vào tinh vực thế giới rồi.
Từng cảnh từng màn giống như vậy cũng diễn ra một lượt trên các tinh vực.
Gần như trong cùng một lúc, các tinh cầu bắt đầu gặp phải thiên tai hạo kiếp trước nay chưa từng có, hư không chấn động mãnh liệt, nước lũ bất ngờ chảy ngược, thiên địa gần sắp sụp đổ đến nơi vậy.
May mà các tu sĩ bậc cao trên tinh cầu sau khi phát hiện tình huống không ổn, liên tiếp thi triển thủ đoạn, cuối cùng cũng trong phạm vi đủ khả năng, bảo vệ bộ phận thành trì của người phàm, giảm thấp trình độ ảnh hưởng của trường hạo kiếp này mang cho sinh linh trên tinh cầu. Nhưng vẫn còn có nhiều sinh linh chỉ biết nghe theo mệnh trời mà thôi.
Nhưng ngay sau đó, bọn họ liền phát hiện, toàn bộ tinh cầu trải qua trường hạo kiếp này xong, dường như đã xảy ra dị biến gì đó.
..
Thiên Đình.
Thời khắc này rung chuyển chung quanh tuy rằng còn chưa hoàn toàn ngừng nghỉ, nhưng được Thạch Mục cùng mọi người phòng hộ, cũng đã không có cách nào tạo thành uy hiếp gì lớn rồi.
Thạch Mục ánh mắt vẫn như cũ đang nhìn Huyền Giới Chi Môn trong bầu trời, trong mắt lại tràn đầy vẻ lo âu.
- Thạch Mục, ngươi cũng không nhất định quá mức lo lắng. Huyền Giới Chi Môn tuy rằng khai mở, nhưng trước mắt mà xét, đối với toàn bộ tinh vực đều có ảnh hưởng to lớn, nhưng vẫn không thể làm cho cả tinh vực thế giới sụp đổ. Đây cũng là vạn hạnh trong bất hạnh.
Lật Thăng thời khắc này vẫn còn mở lĩnh vực ra bảo vệ cho mọi người của liên minh ở một chỗ khác, thoáng thấy thần tình của Thạch Mục, lập tức truyền âm đến nói.
- Ngươi nếu đã hạ lệnh, liên hệ tất cả cường giả đóng ở các tộc quần trong liên minh, tin tưởng có nhiều tu sĩ Thánh giai trở lên như vậy xuất thủ, xem ra có thể phòng hộ một chút nào đó, giảm thấp xuống hậu quả tai nạn.
Yên La cự ly Thạch Mục không xa lắm, hiển nhiên cũng phát hiện Thạch Mục khác thường, truyền âm đến nói.
Thạch Mục nghe vậy, vẻ lo âu trên mặt chưa giảm nửa phần, trong đầu không khỏi hiện lên cái Tiểu Ngư Thôn mà tuổi thơ của tự bản thân mình sinh sống kia.
Hắn biết rõ, trên Lam Hải tinh, không hề có Thánh giai tu sĩ.
Huyền Giới Chi Môn
Một luồng sấm sét vang lên.
Lôi điện quang trụ cự đại mấy trăm trượng ầm ầm nện xuống, đột nhiên bổ vào một trên ngọn núi cao ngất màu đen.
“Ầm ầm “
Ngân sắc điện quang đột nhiên nổ tung, vô số hắc sắc nham thạch cự đại nứt toác nổ tung tóe bung ra, nhanh chóng bắn vào vạn trượng trời cao, rồi sau đó giống như vẫn thạch rơi xuống khắp nơi, chấn động phạm vi trăm dặm chung quanh.
Một tiếng chấn động này vẫn còn chưa ngừng nghỉ, thì đạo lôi điện tiếp theo đã kéo tới.
Lại một trận tiếng nổ cực lớn, mưa đá bay tán loạn, tòa núi mới vừa rồi còn cao nghìn trượng, thời khắc này đã chỉ còn lại có một đoạn lùn lùn, cơ hồ bị san thành đất bằng phẳng.
..
Thiên Hà tinh vực.
Trên Đông Thánh tinh, từng đạo long quyển phong bạo cự đại tiếp thiên nối địa, tàn phá bừa bãi trên toàn bộ tinh cầu, cuốn vào trong đó hết thảy mọi thứ.
Rừng rậm nguyên thủy bị phong bạo cuốn qua, vô số kình thiên cự thụ trăm trượng cũng bị phong bạo nhổ tận gốc, ở trên không trung bị co xiết vỡ vụn.
Cổ thụ dầy đặc chi chít dưới những cơn cuồng phong giống như bão cát bao phủ bầu trời che lấp đại địa tập kích qua, vô số thôn trấn giấu ở trong rừng rậm, lúc này cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi, đều chịu tai ương ngập đầu, biến thành từng phiến tường đổ vách xiêu, trong đó thỉnh thoảng có thể thấy được thi thể cả người lẫn vật.
Tu sĩ có chút đạo hạnh còn hơi có sức tự vệ, những cư dân bình thường thì chỉ có thể cầu khẩn trời xanh phù hộ. Chạy nhanh, nói không chừng thượng có thể tìm được sơn động chắc chắn tránh né được một kiếp, chạy chậm hơn chút có khả năng sẽ gặp bất trắc ngay.
Chỉ thấy chỗ long quyển phong bạo thưa thớt, những cuồng phong đi qua sau đó để lại trong rừng rậm từng đạo khe rãnh lớn vô cùng. Chỗ dày đặc, chỉ còn lại thổ thạch tung bay cây rừng hủy hết, chỉ toàn là một đống hỗn độn, dường như toàn bộ đất đai cây cối đều bị bóc trần ra, xem chẳng khác nào hoang mạc vậy.
Mà bên trên một mảnh rừng rậm nguyên thủy, mấy đạo long quyển phong bạo cự đại tranh nhau cuốn lên, từng mảng cổ thụ lớn bị cuốn vào trời cao, trong một khe hở bị tàn phá bừa bãi, lại có một vị nam nhân trung niên mặc thanh sắc bố y đứng rúc ở đó, sắc mặt có chút âm trầm, một vòm hộ tráo màu xanh che quanh thân khiến một giọt nước cũng không lọt.
Khí tức trên người y không yếu, rõ ràng là một vị tu sĩ bậc cao tu vi đạt đến Thánh Giai Hậu Kỳ, ở Đông Thánh tinh nơi này bế quan rất lâu, là một cường giả không xuất thế.
Nhưng mà trước đây không lâu, chỗ bế quan của y, lại bị vài đạo phong bạo mang theo lực xé rách không gian giáp công phá hủy đi.
Tuy rằng những long quyển sinh ra lực xé rách còn không có cách nào tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn, nhưng hắn phóng ra thần thức quét mắt phạm vi ngàn dặm chung quanh xong, phát hiện toàn bộ Đông Thánh tinh tựa hồ đều đang phát sinh loại dị biến này.
Hắn không nguyện dừng lại lâu thêm ở chỗ này nữa.
- Haây a...
Nam nhân trung niên quát khẽ một tiếng trong miệng, quanh thân quang mang nổi lên mãnh liệt, cả người hóa thành một đạo thanh hồng, từ trong long quyển to lớn đó xuyên vọt qua. Thân hình phóng lên cao, thẳng thừng xông vào Tinh Vân rất nặng bên trên.
Giây lát sau, sát làn ranh của Tinh Vân rốt cục xuất hiện ở trước mắt, nam nhân thấy được trong tinh không chấm chấm đầy sao, trên mặt lộ ra chút ít nụ cười, không mấy chốc sau, y đã có thể bay ra khỏi Đông Thánh tinh này, tìm một chỗ tinh cầu khác bế quan trùng kích bình cảnh rồi.
Nhưng mà, phân nửa canh giờ qua đi, nam nhân trung niên lại kinh hãi phát hiện, tự bản thân mình vẫn còn ở trong Đông Thánh tinh, căn bản không có thể ra ngoài.
- Đây là... Chuyện gì xảy ra?
Nam nhân trung niên có chút không thể tin dụi dụi con mắt, đã thấy trong tinh không đầy sao vẫn lóe sáng như cũ, cự ly so với mình cũng không có biến đổi mảy may.
Nam nhân lấy lại bình tĩnh, pháp lực trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển toàn bộ, quanh thân linh quang đại thịnh, tăng tốc phóng lên trên.
- Hô...
Một loạt tiếng gió từ bên tai y vang lên, nhanh chóng y bay ra ngoài mấy ngàn dặm.
Song khi thân hình chợt dừng lại, y lại ngạc nhiên phát hiện, tự bản thân mình vẫn như cũ không thể xông vào tinh không, tinh không bên trên vẫn như cũ lốm đốm sao trời, dường như tự bản thân mình căn bản không có bay ra ngoài vậy.
Y hơi biến sắc mặt, chỗ thái dương không khỏi nhỏ mồ hôi lạnh.
Y chỉ hơi trầm ngâm, quanh thân độn quang tăng vọt, một hơi bay sang một hướng khác mấy vạn dặm, kết quả lần thử này thực hiện xong, kết quả vẫn không có gì thay đổi.
Sau mấy lần làm thử như thế, y mới rốt cục tỉnh ngộ lại, tinh cầu này tựa hồ bị một loại không gian chi lực quỷ dị nào đó cấm cố bao phủ, tự bản thân mình không ngờ lại căn bản không thể nào xông phá tầng vách ngăn không gian này, tiến vào tinh vực thế giới rồi.
Từng cảnh từng màn giống như vậy cũng diễn ra một lượt trên các tinh vực.
Gần như trong cùng một lúc, các tinh cầu bắt đầu gặp phải thiên tai hạo kiếp trước nay chưa từng có, hư không chấn động mãnh liệt, nước lũ bất ngờ chảy ngược, thiên địa gần sắp sụp đổ đến nơi vậy.
May mà các tu sĩ bậc cao trên tinh cầu sau khi phát hiện tình huống không ổn, liên tiếp thi triển thủ đoạn, cuối cùng cũng trong phạm vi đủ khả năng, bảo vệ bộ phận thành trì của người phàm, giảm thấp trình độ ảnh hưởng của trường hạo kiếp này mang cho sinh linh trên tinh cầu. Nhưng vẫn còn có nhiều sinh linh chỉ biết nghe theo mệnh trời mà thôi.
Nhưng ngay sau đó, bọn họ liền phát hiện, toàn bộ tinh cầu trải qua trường hạo kiếp này xong, dường như đã xảy ra dị biến gì đó.
..
Thiên Đình.
Thời khắc này rung chuyển chung quanh tuy rằng còn chưa hoàn toàn ngừng nghỉ, nhưng được Thạch Mục cùng mọi người phòng hộ, cũng đã không có cách nào tạo thành uy hiếp gì lớn rồi.
Thạch Mục ánh mắt vẫn như cũ đang nhìn Huyền Giới Chi Môn trong bầu trời, trong mắt lại tràn đầy vẻ lo âu.
- Thạch Mục, ngươi cũng không nhất định quá mức lo lắng. Huyền Giới Chi Môn tuy rằng khai mở, nhưng trước mắt mà xét, đối với toàn bộ tinh vực đều có ảnh hưởng to lớn, nhưng vẫn không thể làm cho cả tinh vực thế giới sụp đổ. Đây cũng là vạn hạnh trong bất hạnh.
Lật Thăng thời khắc này vẫn còn mở lĩnh vực ra bảo vệ cho mọi người của liên minh ở một chỗ khác, thoáng thấy thần tình của Thạch Mục, lập tức truyền âm đến nói.
- Ngươi nếu đã hạ lệnh, liên hệ tất cả cường giả đóng ở các tộc quần trong liên minh, tin tưởng có nhiều tu sĩ Thánh giai trở lên như vậy xuất thủ, xem ra có thể phòng hộ một chút nào đó, giảm thấp xuống hậu quả tai nạn.
Yên La cự ly Thạch Mục không xa lắm, hiển nhiên cũng phát hiện Thạch Mục khác thường, truyền âm đến nói.
Thạch Mục nghe vậy, vẻ lo âu trên mặt chưa giảm nửa phần, trong đầu không khỏi hiện lên cái Tiểu Ngư Thôn mà tuổi thơ của tự bản thân mình sinh sống kia.
Hắn biết rõ, trên Lam Hải tinh, không hề có Thánh giai tu sĩ.
Huyền Giới Chi Môn
Đánh giá:
Truyện Huyền Giới Chi Môn
Story
Chương 1502: Tinh vực hạo kiếp (2)
10.0/10 từ 10 lượt.