Huyền Giới Chi Môn
Chương 1418: Chuyện nghìn năm trước (2)
- Ngày hôm nay cũng không có người ngoài ở đây. Được rồi. Vậy ta sẽ nói ra những chuyện ngàn năm trước cho các ngươi biết.
Lịch Thăng xoay người nhìn về phía Thạch Mục, nói.
Ánh mắt đại trưởng lão lóe lên, cũng mơ hồ có chút ngạc nhiên.
Tuy rằng hắn cũng từng trải trận đại chiến ngàn năm trước kia. Chỉ có điều đối với nguyên nhân thực sự của trận đại chiến kia, hắn lại không rõ ràng.
Thạch Mục cũng không nói gì. Thoáng cái trong Thiên Thính không có một âm thanh nào. Hình như chờ đợi công bố bí mật đã phủ đầy bụi nghìn năm.
- Muốn nói tới chuyện ngàn năm trước, sẽ phải nói tới sư tôn của ta, Bảo Hoa sư muội còn có Đế Quan.
Trên mặt Lịch Thăng lộ ra vẻ hồi ức.
Trên mặt Yên La cũng hiện ra một tia thẫn thờ.
- Sư tôn của chúng ta không biết từ đâu đến. Thời điểm ba người chúng ta còn rất nhỏ, sư tôn đã thu ba người chúng ta, truyền thụ thần thông cho chúng ta. Sư tôn hắn chưa nói với chúng ta tên họ. Chỉ biết lão nhân gia ta thần thông vô biên. Mặc dù cho đến ngày nay, ta cũng cảm thấy mình không thể nào địch lại được một đòn của lão nhân gia.
Lịch Thăng tiếp tục nói.
Thạch Mục nghe đến đó, nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Làm sao có thể! Tiền bối ngài đã là Thần Cảnh hậu kỳ. Cho dù là Thần Cảnh đỉnh phong, tối đa có thể đánh bại ngài. Nếu nói là một chiêu phá địch, tinh vực đại thế giới căn bản không có khả năng có người như vậy!
Đại trưởng lão không nhịn được nói.
- Không sai. Thật ra ta cũng có ý tưởng như vậy. Ở tinh vực đại thế giới, căn bản không có khả năng có người nào đạt được thực lực như sư tôn vậy. Tuy rằng sư tôn chưa bao giờ nói qua lai lịch của mình, chỉ có điều lão nhân gia rất có khả năng không phải là người của tinh vực đại thế giới này.
Lịch Thăng nói.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, hình như nghĩ tới điều gì.
Mí mắt Yên La rũ xuống, yếu ớt thở dài.
- Không phải người của thế giới này? Có ý gì?
Hai mắt đại trưởng lão trợn trừng.
- Theo ta đoán, sư tôn lão nhân gia rất có thể là người thượng giới xuống, không phải thuộc về thế giới này của chúng ta.
Lịch Thăng nói.
Đại trưởng lão nghẹn họng nhìn trân trối, một hồi lâu vẫn nói không ra lời.
Thạch Mục như có như không, đoán được một chút, cho nên vẫn không quá kinh ngạc.
- Sư tôn dạy ba người chúng ta mấy trăm năm thời gian. Chờ tới khi thực lực ba người chúng ta đạt được Thần Cảnh, lão nhân gia ta liền đột nhiên biến mất, chỉ để lại một phương pháp liên quan tới cái gọi là mở ra Huyền Giới Môn.
Lịch Thăng nói.
Trong lòng Thạch Mục chấn động mạnh.
- Thì ra là thế. Như vậy xem ra, sư tôn của ba người quả thực có thể là người của thượng giới. Theo lời đồn đại, tuy rằng Huyền Giới Môn đã tồn tại từ thời thượng cổ đã tồn tại, nhưng không có người nào từng tìm được phương pháp mở ra. Ta vốn vẫn cảm thấy kỳ quái. Đế Quan này làm sao biết được phương pháp mở ra Huyền Giới Môn. Hóa ra là do người thượng giới lưu lại.
Vào thời khắc này, trong đầu hắn vang lên giọng điệu của Thủy Linh Tử.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, không nói gì.
- Sư tôn tuy rằng lưu lại phương pháp mở ra. Nhưng để mở ra Huyền Giới Môn lại phải trả cái giá quá lớn. Khi đó, ba người chúng ta, bao gồm Đế Quan, vẫn chưa có ý nghĩ mở ra.
Lịch Thăng tiếp tục nói.
Nói đến đây, hắn ngừng lại. Không biết có phải hắn hồi tưởng lại chuyện năm đó hay không, trong mắt hiện ra thần sắc ôn hòa.
Ánh mắt Yên La cũng có chút sương mù.
Thạch Mục đợi một hồi. Thấy Lịch Thăng không tiếp tục mở miệng, hắn không nhịn được mở miệng hỏi:
- Sau đó thì sao?
Ánh mắt Lịch Thăng thoáng động, tư tưởng từ trong ký ức kéo trở về.
- Sau đó ba người chúng ta dắt tay, xông xáo ở trong tinh vực đại thế giới. Năm đó tinh vực đại thế giới so với hiện tại hỗn loạn hơn rất nhiều. Giữa các tinh vực lớn chinh chiến không ngừng, chiến loạn không ngừng không nghỉ. Các sinh linh tử thương vô số. Ba người chúng ta có lòng muốn kết thúc chiến sự. Phải mất một khoảng thời gian dài dằng dặc, cuối cùng tranh chấp giữa các tinh vực lớn mới dần dần yên ổn. Vì để tránh cho các tinh vực lớn lại có tranh đấu nổi lên, cuối cùng ba người chúng ta liền từng người trấn giữ một phương, chia ra làm ba người thống trị toàn bộ tinh vực đại thế giới.
Lịch Thăng tiếp tục nói.
Thạch Mục lẳng lặng nghe, trên mặt cũng không lộ ra biểu tình gì, nhưng trong lòng hắn đã dậy sóng từ lâu.
- Sau đó, ba người chúng ta từng người trấn thủ, duy trì tinh vực lớn thành một thế giới hòa bình. Qua không biết bao nhiêu năm... Đó là một đoạn dài đơn điệu, lại đáng để nhớ lại... Đáng tiếc những ngày hòa bình này lại không thể tiếp tục giữ vững.
Giọng nói của Lịch Thăng trở nên trầm thấp, sắc mặt chậm rãi trở nên khó coi.
- Sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Chân mày của Thạch Mục thoáng động, hỏi.
- Tồn tại Thần cảnh tuy rằng có tuổi thọ lâu dài, nhưng chung quy cũng có lúc phải kết thúc. Ba người chúng ta tuy rằng đều tu luyện tới Thần Cảnh hậu kỳ, nhưng đến hơn một ngàn năm trước, thọ nguyên cũng đã hết. Ta và Bảo Hoa sư muội thật ra có thể thản nhiên nhìn sinh tử. Chỉ có điều Đế Quan hắn lại khác. Lúc đó hắn không cam lòng biến mất, liền muốn mở ra Huyền Giới Môn, đi tới thượng giới, tìm kiếm cảnh giới và thọ nguyên cao hơn!
Lịch Thăng cười khổ nói.
- Người đời ai mà không muốn vĩnh sinh bất tử. Suy nghĩ này của Đế Quan là rất bình thường. Ngược lại là Lịch Thăng và Yên La này lại rất kỳ quái. Thạch tiểu tử, ngươi nói có đúng hay không?
Giọng điệu Thủy Linh Tử hưng phấn, huyên náo ở trong đầu Thạch Mục.
Thạch Mục không để ý tới lời Thủy Linh Tử, nói:
- Bắt đầu từ khi đó Đế Quan cướp đoạt tinh vực, đi khắp nơi đào linh thạch sao?
Lịch Thăng lắc đầu, nói:
- Sư tôn lưu lại phương pháp mở ra Huyền Giới Môn, là một đại trận thần thông, tên là đại trận Vạn Linh Huyền Môn. Sử dụng trận pháp này liền có thể mở ra Huyền Giới Môn. Chỉ có điều, muốn huy động đại trận, cần số lượng linh lực vô cùng khổng lồ. Trong phương pháp sư tôn lưu lại, cũng không phải lấy linh thạch trong thiên địa làm động lực, mà là sử dụng nước Minh Hà chí âm ở Minh Vực và linh mạch Chí Dương nằm trong Tiên Vực của Thiên Đình. Dựa vào lực âm dương giao hòa, khởi động đại trận Vạn Linh Huyền Môn, mở ra Huyền Giới Môn.
Trong lòng Thạch Mục kinh ngạc, trong nháy mắt có vô số ý nghĩ xoay chuyển. Chỉ có điều trên mặt hắn vẫn chưa biểu lộ gì.
- Minh Vực chính là do ta trấn thủ. Đế Quan liền tìm đến ta, đồng ý đưa ra rất nhiều lợi ích, muốn ta đáp ứng điều tạm nước Minh Hà, trợ giúp hắn mở ra Huyền Giới Môn.
Lịch Thăng than thở.
- Tàng Huyền tiền bối, vậy tiền bối đáp ứng sao?
Đại trưởng lão tuổi đã cao, lúc này nghe được, cũng không nhịn được tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ. Hắn đã hoàn toàn bị lời nói của Lịch Thăng thu hút, không nhịn được hỏi.
Huyền Giới Chi Môn
Lịch Thăng xoay người nhìn về phía Thạch Mục, nói.
Ánh mắt đại trưởng lão lóe lên, cũng mơ hồ có chút ngạc nhiên.
Tuy rằng hắn cũng từng trải trận đại chiến ngàn năm trước kia. Chỉ có điều đối với nguyên nhân thực sự của trận đại chiến kia, hắn lại không rõ ràng.
Thạch Mục cũng không nói gì. Thoáng cái trong Thiên Thính không có một âm thanh nào. Hình như chờ đợi công bố bí mật đã phủ đầy bụi nghìn năm.
- Muốn nói tới chuyện ngàn năm trước, sẽ phải nói tới sư tôn của ta, Bảo Hoa sư muội còn có Đế Quan.
Trên mặt Lịch Thăng lộ ra vẻ hồi ức.
Trên mặt Yên La cũng hiện ra một tia thẫn thờ.
- Sư tôn của chúng ta không biết từ đâu đến. Thời điểm ba người chúng ta còn rất nhỏ, sư tôn đã thu ba người chúng ta, truyền thụ thần thông cho chúng ta. Sư tôn hắn chưa nói với chúng ta tên họ. Chỉ biết lão nhân gia ta thần thông vô biên. Mặc dù cho đến ngày nay, ta cũng cảm thấy mình không thể nào địch lại được một đòn của lão nhân gia.
Lịch Thăng tiếp tục nói.
Thạch Mục nghe đến đó, nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Làm sao có thể! Tiền bối ngài đã là Thần Cảnh hậu kỳ. Cho dù là Thần Cảnh đỉnh phong, tối đa có thể đánh bại ngài. Nếu nói là một chiêu phá địch, tinh vực đại thế giới căn bản không có khả năng có người như vậy!
Đại trưởng lão không nhịn được nói.
- Không sai. Thật ra ta cũng có ý tưởng như vậy. Ở tinh vực đại thế giới, căn bản không có khả năng có người nào đạt được thực lực như sư tôn vậy. Tuy rằng sư tôn chưa bao giờ nói qua lai lịch của mình, chỉ có điều lão nhân gia rất có khả năng không phải là người của tinh vực đại thế giới này.
Lịch Thăng nói.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, hình như nghĩ tới điều gì.
Mí mắt Yên La rũ xuống, yếu ớt thở dài.
- Không phải người của thế giới này? Có ý gì?
Hai mắt đại trưởng lão trợn trừng.
- Theo ta đoán, sư tôn lão nhân gia rất có thể là người thượng giới xuống, không phải thuộc về thế giới này của chúng ta.
Lịch Thăng nói.
Đại trưởng lão nghẹn họng nhìn trân trối, một hồi lâu vẫn nói không ra lời.
Thạch Mục như có như không, đoán được một chút, cho nên vẫn không quá kinh ngạc.
- Sư tôn dạy ba người chúng ta mấy trăm năm thời gian. Chờ tới khi thực lực ba người chúng ta đạt được Thần Cảnh, lão nhân gia ta liền đột nhiên biến mất, chỉ để lại một phương pháp liên quan tới cái gọi là mở ra Huyền Giới Môn.
Lịch Thăng nói.
Trong lòng Thạch Mục chấn động mạnh.
- Thì ra là thế. Như vậy xem ra, sư tôn của ba người quả thực có thể là người của thượng giới. Theo lời đồn đại, tuy rằng Huyền Giới Môn đã tồn tại từ thời thượng cổ đã tồn tại, nhưng không có người nào từng tìm được phương pháp mở ra. Ta vốn vẫn cảm thấy kỳ quái. Đế Quan này làm sao biết được phương pháp mở ra Huyền Giới Môn. Hóa ra là do người thượng giới lưu lại.
Vào thời khắc này, trong đầu hắn vang lên giọng điệu của Thủy Linh Tử.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, không nói gì.
- Sư tôn tuy rằng lưu lại phương pháp mở ra. Nhưng để mở ra Huyền Giới Môn lại phải trả cái giá quá lớn. Khi đó, ba người chúng ta, bao gồm Đế Quan, vẫn chưa có ý nghĩ mở ra.
Lịch Thăng tiếp tục nói.
Nói đến đây, hắn ngừng lại. Không biết có phải hắn hồi tưởng lại chuyện năm đó hay không, trong mắt hiện ra thần sắc ôn hòa.
Ánh mắt Yên La cũng có chút sương mù.
Thạch Mục đợi một hồi. Thấy Lịch Thăng không tiếp tục mở miệng, hắn không nhịn được mở miệng hỏi:
- Sau đó thì sao?
Ánh mắt Lịch Thăng thoáng động, tư tưởng từ trong ký ức kéo trở về.
- Sau đó ba người chúng ta dắt tay, xông xáo ở trong tinh vực đại thế giới. Năm đó tinh vực đại thế giới so với hiện tại hỗn loạn hơn rất nhiều. Giữa các tinh vực lớn chinh chiến không ngừng, chiến loạn không ngừng không nghỉ. Các sinh linh tử thương vô số. Ba người chúng ta có lòng muốn kết thúc chiến sự. Phải mất một khoảng thời gian dài dằng dặc, cuối cùng tranh chấp giữa các tinh vực lớn mới dần dần yên ổn. Vì để tránh cho các tinh vực lớn lại có tranh đấu nổi lên, cuối cùng ba người chúng ta liền từng người trấn giữ một phương, chia ra làm ba người thống trị toàn bộ tinh vực đại thế giới.
Lịch Thăng tiếp tục nói.
Thạch Mục lẳng lặng nghe, trên mặt cũng không lộ ra biểu tình gì, nhưng trong lòng hắn đã dậy sóng từ lâu.
- Sau đó, ba người chúng ta từng người trấn thủ, duy trì tinh vực lớn thành một thế giới hòa bình. Qua không biết bao nhiêu năm... Đó là một đoạn dài đơn điệu, lại đáng để nhớ lại... Đáng tiếc những ngày hòa bình này lại không thể tiếp tục giữ vững.
Giọng nói của Lịch Thăng trở nên trầm thấp, sắc mặt chậm rãi trở nên khó coi.
- Sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Chân mày của Thạch Mục thoáng động, hỏi.
- Tồn tại Thần cảnh tuy rằng có tuổi thọ lâu dài, nhưng chung quy cũng có lúc phải kết thúc. Ba người chúng ta tuy rằng đều tu luyện tới Thần Cảnh hậu kỳ, nhưng đến hơn một ngàn năm trước, thọ nguyên cũng đã hết. Ta và Bảo Hoa sư muội thật ra có thể thản nhiên nhìn sinh tử. Chỉ có điều Đế Quan hắn lại khác. Lúc đó hắn không cam lòng biến mất, liền muốn mở ra Huyền Giới Môn, đi tới thượng giới, tìm kiếm cảnh giới và thọ nguyên cao hơn!
Lịch Thăng cười khổ nói.
- Người đời ai mà không muốn vĩnh sinh bất tử. Suy nghĩ này của Đế Quan là rất bình thường. Ngược lại là Lịch Thăng và Yên La này lại rất kỳ quái. Thạch tiểu tử, ngươi nói có đúng hay không?
Giọng điệu Thủy Linh Tử hưng phấn, huyên náo ở trong đầu Thạch Mục.
Thạch Mục không để ý tới lời Thủy Linh Tử, nói:
- Bắt đầu từ khi đó Đế Quan cướp đoạt tinh vực, đi khắp nơi đào linh thạch sao?
Lịch Thăng lắc đầu, nói:
- Sư tôn lưu lại phương pháp mở ra Huyền Giới Môn, là một đại trận thần thông, tên là đại trận Vạn Linh Huyền Môn. Sử dụng trận pháp này liền có thể mở ra Huyền Giới Môn. Chỉ có điều, muốn huy động đại trận, cần số lượng linh lực vô cùng khổng lồ. Trong phương pháp sư tôn lưu lại, cũng không phải lấy linh thạch trong thiên địa làm động lực, mà là sử dụng nước Minh Hà chí âm ở Minh Vực và linh mạch Chí Dương nằm trong Tiên Vực của Thiên Đình. Dựa vào lực âm dương giao hòa, khởi động đại trận Vạn Linh Huyền Môn, mở ra Huyền Giới Môn.
Trong lòng Thạch Mục kinh ngạc, trong nháy mắt có vô số ý nghĩ xoay chuyển. Chỉ có điều trên mặt hắn vẫn chưa biểu lộ gì.
- Minh Vực chính là do ta trấn thủ. Đế Quan liền tìm đến ta, đồng ý đưa ra rất nhiều lợi ích, muốn ta đáp ứng điều tạm nước Minh Hà, trợ giúp hắn mở ra Huyền Giới Môn.
Lịch Thăng than thở.
- Tàng Huyền tiền bối, vậy tiền bối đáp ứng sao?
Đại trưởng lão tuổi đã cao, lúc này nghe được, cũng không nhịn được tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ. Hắn đã hoàn toàn bị lời nói của Lịch Thăng thu hút, không nhịn được hỏi.
Huyền Giới Chi Môn
Đánh giá:
Truyện Huyền Giới Chi Môn
Story
Chương 1418: Chuyện nghìn năm trước (2)
10.0/10 từ 10 lượt.