Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 97
Chương 097
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Buổi trưa hôm sau, các tuyển thủ cùng nhau đến nhà ăn dùng bữa.
Mấy người trong đội Báo Tuyết ngồi tụ lại một chỗ, Dư Phong hạ giọng hỏi nhỏ: “Tuyết Dao, hôm qua cậu đánh thế nào rồi?”
Tần Tuyết Dao mỉm cười đáp: “Thua rồi, chắc không có hy vọng đâu. Cậu thì sao?”
Dư Phong thở dài bất lực: “Đừng nhắc nữa, mấy đồng đội được ghép trúng toàn là đám hề. Tôi đâu phải 1v5, tôi đánh như kiểu 1v9 ấy!”
Tần Tuyết Dao: “……”
1v9? Xem ra Dư Phong đụng trúng đội toàn đồng đội heo rồi.
Cách đó không xa, Lục Hưng Vân, Chương Việt và mấy tuyển thủ nổi tiếng khác của TNG đang ngồi ăn bên cửa sổ. Có vài người chủ động đi tới bắt chuyện, dù gì thì Lục thiếu gia có hàng chục triệu fan trên Weibo, cũng không thiếu người muốn tranh thủ cơ hội kiếm danh tiếng, nịnh bợ một chút.
Tần Tuyết Dao thì chẳng có cảm tình gì với hai người từng chê bai tuyển thủ giải hạng dưới này. Cô đi vòng qua bàn họ, dẫn đồng đội tìm chỗ khác ngồi ở bên kia.
Xung quanh có không ít người đang xì xào to nhỏ:
“Tôi thua thảm luôn, chắc lần này không được chọn rồi, hôm nay đánh cho vui thôi.”
“Hôm qua tôi được ghép với một tay bắn tỉa cực kỳ bá đạo, dẫn cả team nằm ngửa mà vẫn thắng, giết tận 10 mạng, không biết là ai luôn?”
“Giải này nhiều bắn tỉa mạnh quá, có khi nào là Fred không?”
“Cũng có thể là đội trưởng Lưu đấy.”
“Đội tuyển quốc gia chỉ có 11 suất, bọn mình đến đây cũng chỉ là làm nền thôi.”
“Được mở mang tầm mắt cũng tốt mà, biết mình còn cách xa tuyển thủ hàng đầu thế nào, rồi về cố gắng tiếp.”
Thật ra, tâm lý của các tuyển thủ giải hạng dưới đều khá thoải mái, không ai quá kỳ vọng mình sẽ được chọn. Mọi người đến đây chủ yếu là thử sức, học hỏi kinh nghiệm.
Tần Tuyết Dao khẽ nhắc nhở: “Dù kết quả hôm qua thế nào, hôm nay mọi người vẫn phải nghiêm túc, dốc toàn lực. Đừng vì thua một trận mà bỏ cuộc. HLV Giang đã cho chúng ta cơ hội, nếu mình không trân trọng thì chẳng khác nào phụ lòng anh ấy.”
Mọi người gật đầu đồng tình, việc có được chọn hay không là một chuyện, nhưng nếu thi đấu không nghiêm túc, thì đó là vấn đề về thái độ.
Ngày thi thứ hai, chế độ thi đấu đổi sang “Khiêu chiến cực hạn”.
Hôm qua, từ số 1 đến 150 thi đấu buổi chiều, từ 151 trở đi thi buổi tối. Hôm nay sẽ thay đổi luật ghép trận, số lẻ đánh buổi chiều, số chẵn đánh buổi tối. Như vậy, các số đầu và cuối có thể gặp nhau, giảm khả năng trùng lặp đồng đội và đối thủ so với hôm qua.
Tần Tuyết Dao mang số 77, là số lẻ, nên hôm nay được ghép vào trận thứ 5.
Khi trận thứ 5 bắt đầu, trong phòng họp, Tần Bác phụ trách thống kê điểm số, lập tức nhắc: “Trận này, phe đỏ có trinh sát số 77 và bắn tỉa số 161, đều là đối tượng cần theo dõi đặc biệt.”
Những tuyển thủ có biểu hiện xuất sắc trong vòng một hôm qua đã được Tần Bác đánh dấu, để hôm nay có thể theo dõi kỹ hơn.
Các HLV nghe vậy đều lập tức ngồi thẳng người, tập trung nhìn vào màn hình lớn.
Lần này, bản đồ được hệ thống chọn ngẫu nhiên là bản đồ lớn “Công viên nhạc hồ”. Ngay khi trận đấu bắt đầu, Tần Tuyết Dao đã phát tín hiệu, nhanh chóng di chuyển đến khu vực bồn hoa để kiểm tra. Cùng lúc đó, bắn tỉa số 161 Lưu Thiếu Châu, người gánh cả đội hôm qua và đạt điểm rất cao, đang giương súng ngắm về một hướng khác để canh chừng.
Tần Tuyết Dao rất nhanh đã phát hiện ra vị trí của công kích phía địch, cô báo: “Hướng 11 giờ!”, vừa dứt lời, bên tai đã vang lên tiếng súng gọn gàng và sắc bén, Lưu Thiếu Châu một phát headshot, xử lý cực gọn tay công kích bên địch!
Tần Tuyết Dao thầm khen một câu, có đồng đội mạnh như vậy, thi đấu thật sự rất dễ chịu.
Bắn tỉa này có tư duy cực tốt, ngay cả khi cô không báo điểm, cậu ta vẫn có thể phán đoán được vị trí đối thủ và xử lý cực kỳ chuẩn xác.
Tần Tuyết Dao âm thầm di chuyển, tiếp tục mở tầm nhìn cho đội.
Lưu Thiếu Châu thắc mắc: “Sao không nói gì nữa?”
Tần Tuyết Dao hơi ngại ngùng trả lời: “Cậu mạnh thế này rồi, tôi có chỉ huy cũng chẳng cần thiết nữa mà.”
Lưu Thiếu Châu mỉm cười: “Không sao, cứ chỉ huy đi. Bản đồ này địa hình phức tạp, cần trinh sát báo điểm liên tục.”
Tần Tuyết Dao: “Rõ!”
Lưu Thiếu Châu vốn đã có khả năng phán đoán chiến thuật cực cao, nay lại được Tần Tuyết Dao hỗ trợ mở tầm nhìn toàn bản đồ, chẳng khác nào có góc nhìn của thượng đế. Cậu chuyển súng cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã hạ gục 3 người bên địch.
Ngay sau đó, Tần Tuyết Dao lại nhanh chóng di chuyển, xác định được vị trí của y tế đối thủ.
Lưu Thiếu Châu lập tức tận dụng cơ hội, bắn chết y tế của địch.
Tần Tuyết Dao tuy sau đó bị bắn tỉa địch hạ gục, nhưng Lưu Thiếu Châu ngay sau đó cũng trả đòn, bắn chết luôn tay bắn tỉa bên kia.
Ngay từ đầu trận đã có tỷ lệ mạng 5:1, lợi thế quá rõ rệt!
Lưu Thiếu Châu mỉm cười nói: “Đánh tốt lắm. Nào, chuyển sang điểm hồi sinh số 2.”
Tần Tuyết Dao lần đầu tiên được một cao thủ khen ngợi, tâm trạng vô cùng phấn chấn, lập tức chọn điểm số 2 để hồi sinh, rồi hội hợp cùng đồng đội, lao vào trinh sát và tìm địch cực nhanh. Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý, chớp mắt lại tiêu diệt toàn bộ địch một lần nữa.
Đồng đội được gánh thốt lên: “… Quá đỉnh luôn!”
Phe địch bị tiêu diệt đồng loạt: “Đánh cái giải này sao mà khó thế?!”
Ván này, nhờ sự phối hợp giữa Tần Tuyết Dao và Lưu Thiếu Châu, phe đỏ đã tạo ra thế trận đè bẹp hoàn toàn, chiến thắng trong chế độ Khiêu chiến cực hạn với tỷ số 50:30. Riêng Lưu Thiếu Châu có đến 25 mạng, gần như mỗi phát bắn đều là headshot, thành tích vô cùng ấn tượng.
Trước khi trận đấu kết thúc, Tần Tuyết Dao phấn khởi nói: “Cảm ơn đại thần đã gánh team!”
Lưu Thiếu Châu khiêm tốn đáp: “Khách sáo rồi, cậu đánh cũng rất tốt.”
Trong phòng họp, Giang Thiệu Vũ quay sang hỏi Tần Bác: “Bắn tỉa số 161, tôi nhớ hôm qua cũng được điểm cao đúng không?”
Tần Bá trả lời: “Đúng vậy, hôm qua cậu ấy gánh cả đội trong chế độ huyết chiến, hạ 10 mạng, năm mục chấm điểm đều trên 90 điểm.”
Giang Thiệu Vũ lại hỏi Tề Hằng: “Trinh sát số 77, cậu thấy sao?”
Tề Hằng vuốt cằm, trầm ngâm: “Tôi nhớ người này. Là kiểu trinh sát đánh hỗ trợ. Trận Khiêu chiến cực hạn vừa rồi, bắn tỉa giết được hơn 20 mạng thì công lao của trinh sát là không thể thiếu. Mỗi lần báo điểm đều rất chính xác, giúp bắn tỉa có ngay góc bắn đẹp nhất để kết liễu địch.”
Lão Hứa gật đầu nói: “Chuẩn rồi. Trinh sát kiểu này, nếu kết hợp với đồng đội giỏi, thì hiệu quả chính là 1+1 lớn hơn 2.”
Mọi người đều gật đầu tán thành, tiếp tục cho điểm rất cao với tuyển thủ số 77.
Không lâu sau, bắn tỉa số 1 Bùi Phong cũng xuất hiện trong tầm ngắm của ban giám khảo. Phong độ của cậu không thua gì số 161, cũng tạo ra thế trận áp đảo.
Tuy nhiên, đồng đội trinh sát của Bùi Phong không mạnh như số 77, nên cậu chủ động đổi sang khẩu MSG, liên tục di chuyển, đánh du kích một mình, vậy mà vẫn giành được hơn 20 mạng!
Đó chính là đẳng cấp của người đủ khả năng thống trị trận đấu.
Cậu luôn có thể tiêu diệt đúng người vào đúng thời điểm, mở ra cơ hội cho đồng đội phá thế trận.
Một tuyển thủ thực sự xuất sắc, cho dù đồng đội kém cỏi, vẫn có thể thể hiện được đẳng cấp của bản thân. Dĩ nhiên, nếu gặp đội đối thủ quá mạnh mà đồng đội lại quá yếu, thì vẫn có thể thua. Nhưng ngay cả khi thua, họ vẫn có thể giành được đánh giá MVP phe thua trong mắt các huấn luyện viên.
Mạc Hàm Thiên hôm nay khá xui, bị ghép phải đối thủ Diệp Khinh Danh, bị lão làng vòng sau đâm dao mấy lần. Nhưng cậu vẫn không bỏ cuộc, liên tục thực hiện những pha phản kích xuất sắc trong nghịch cảnh.
Mạc Hàm Thiên đã đánh xếp hạng máy chủ Hàn Quốc ở mức cao suốt mấy tháng, thậm chí từng lọt top 50 Cao thủ Hàn Quốc, kỹ năng cơ bản cực kỳ vững chắc. Chính những nền tảng vững này được thể hiện rõ trong các tình huống quan trọng, khi ra quyết định và thao tác.
Dù cuối cùng lại thua thêm trận nữa, nhưng ban huấn luyện vẫn chấm cho cậu điểm rất cao.
Suốt cả ngày thi đấu hôm nay, những tuyển thủ từng thể hiện xuất sắc ngày hôm qua, hôm nay vẫn duy trì được phong độ.
Ngược lại, những ai hôm qua chơi kém, thì hôm nay còn chơi tệ hơn.
Tuyển thủ số 16 Lục Hưng Vân tự cho mình là thông minh, đứng ra chỉ huy, nhưng lại đụng đúng phải công kích số 266 Lão Lâm.
Lục Hưng Vân từ lâu đã không ưa gì Lão Lâm, cảm thấy Lão Lâm tuổi tác đã cao, trạng thái tuột dốc rồi mà vẫn mặt dày không chịu giải nghệ, là kiểu tuyển thủ “ăn mày danh tiếng cũ”.
Trận đó, bản đồ được chọn ngẫu nhiên lại chính là “Công viên nhạc hồ”, một bản đồ rất phức tạp. Lão Lâm dẫn đồng đội di chuyển linh hoạt, khi thì đánh úp từ hướng Đông, lúc thì mai phục từ phía Tây, quay vòng như dắt chó đi dạo, khiến đội bên kia rối loạn hoàn toàn.
Lục Hưng Vân đánh càng lúc càng bực, quyết định dẫn đồng đội lao lên tấn công trực diện. Nhưng khi vừa tới bờ hồ nhân tạo, thì đột nhiên có người nhảy ra từ dưới nước, khẩu tiểu liên quét một loạt đạn rát, chưa kịp phản ứng đã bị quật ngã tại chỗ!
[Công kích số 266] dùng [Thompson] hạ gục [Công kích số 16]!
Nhìn thấy màn hình đầy máu, Lục Hưng Vân tức đến mức suýt đập bàn phím!
Kết quả trận đó, Lão Lâm vẫn được chấm điểm rất cao, còn Lục Hưng Vân bị trừ thẳng xuống dưới chuẩn.
Chương Việt trong đội TNG vốn được các nhà tài trợ cưng chiều, vừa đẹp trai vừa giỏi ăn nói, thích làm đàn em trung thành của Lục Hưng Vân. Bình thường lúc thi đấu, cậu ta chỉ biết theo sát Lục Hưng Vân. Một khi bị tách ra, gần như chẳng biết cách chơi, không phối hợp nổi với đồng đội lạ, khi thì quá gần và bị diệt cả đội, khi thì quá xa không kịp hỗ trợ.
Còn Đường Khải, không có kịch bản dựng sẵn của huấn luyện viên, thì thi đấu lại bình thường đến mức mờ nhạt, vòng hai cũng chỉ đạt mức trung bình, điểm số không vượt quá 75.
Khi trận đấu cuối cùng trong ngày diễn ra vào buổi tối, các giám khảo lại nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, tuyển thủ số 222.
Tề Hằng cười nói: “Tôi nhớ hôm qua 222 và 250 được ghép cùng một đội, cả hai đều chơi rất tốt. Xem hôm nay thế nào.”
Lúc này, trong lòng HLV Chu Hoằng lại có dự cảm không lành. Hôm qua anh đã nhận ra tuyển thủ số 222 chính là Hạ Lê, đột kích của đội SN, một cô gái Alpha mạnh mẽ, thẳng thắn, không câu nệ.
Hôm qua Tiểu Hạ thi đấu rất xuất sắc, đặc biệt là những pha cận chiến trong tòa giảng đường, thao tác rất gọn gàng. Nhưng hôm nay, bản đồ Công viên nhạc hồ là một bản đồ lớn, lại chính là điểm yếu của cô.
Quả nhiên, sau khi trận đấu bắt đầu, Hạ Lê chơi cực kỳ hổ báo trong 5 phút đầu. Các tuyển thủ liên tục đấu súng trong phạm vi nhỏ, cô phản ứng nhanh, bắn cực chuẩn, một hơi giành được nhiều mạng, tỷ số giết chênh lệch 25:15.
Nhưng đối thủ lại có một y tế cực mạnh, tuyển thủ số 180 Thư Thần.
Thư Thần là mẫu y tế cực kỳ giỏi chịu áp lực. Không đánh thắng được trong thời gian ngắn? Không sao, anh có thể cứu đồng đội, kéo dài trận đấu thành một cuộc chiến tiêu hao lâu dài.
Hạ Lê vừa giết 2 người, chưa kịp rút lui thì đối thủ đã được cứu sống, vòng ra sau đánh úp cô. Cô chết xong vội vàng quay lại chiến trường, thì phát hiện những người mình vừa giết liên tục đứng dậy, khiến cô không kịp trở tay, giết mãi không hết!
Thư Thần còn liên tục thay đổi điểm hồi sinh, khiến Hạ Lê loạn nhịp, dẫn đến 2 lần bị diệt cả đội, tỷ số bị gỡ hòa thành 25:25.
Từ đó về sau, nhịp độ trận đấu hoàn toàn rơi vào tay đối thủ.
Chế độ Khiêu chiến cực hạn đặc biệt nhấn mạnh nhịp độ, nhất là trong bản đồ rộng như thế này. Một y tế giỏi liên tục hồi sinh đồng đội, khiến họ không cần phải chạy xa về điểm hồi sinh, giúp họ tập hợp nhanh hơn, phản công sớm hơn, từ đó tạo hiệu ứng lăn cầu tuyết, dần dần kéo giãn tỷ số.
Hạ Lê không có khả năng chỉ huy, dù rất kiên cường chiến đấu đến cuối cùng, nhưng rốt cuộc, họ vẫn thua với tỷ số 40:50.
Trong phòng họp, Thư Thần nghiễm nhiên trở thành y tế có điểm cao nhất trong ngày.
Nhưng điểm số của Hạ Lê lại gây ra nhiều tranh cãi, Tần Bác thống kê thấy có sự chênh lệch rất lớn trong các đánh giá.
Chế độ Khiêu chiến cực hạn tốn nhiều thời gian hơn chế độ Huyết chiến, nên đến tận 12:30 giờ đêm cuộc thi mới kết thúc. Dù các HLV rất mệt, vẫn ngồi lại theo thông lệ để xem lại các trận gây tranh cãi.
Giang Thiệu Vũ quay sang hỏi Tần Bác: “Chiếu lại những trận có điểm chấm quá chênh lệch.”
Tần Bác đầu tiên chiếu trận đấu thứ 24 buổi tối: “Trận này liên quan đến tuyển thủ số 222, điểm số chênh lệch rất lớn, đặc biệt là mục tư duy tổng thể có người cho 85 điểm, có người chỉ cho 58.”
Trên màn hình lớn hiện lên bảng chấm điểm của 7 giám khảo.
Giang Thiệu Vũ, Lão Thôi, Lão Hứa đều cho điểm cao; HLV Chu cho điểm tương đối bảo thủ; Chủ tịch Tề, Lão Thường và HLV Cố thì chấm điểm rất thấp.
Tề Hằng xoa cằm nói: “Xem ra, mọi người có cái nhìn rất khác nhau về tuyển thủ này.”
Giang Thiệu Vũ bình thản: “Vậy thì xem lại trận đấu, xem từ đầu đến cuối. Mỗi người cũng hãy nói rõ lý do vì sao mình cho điểm cao hoặc thấp.”
Trên màn hình lớn bắt đầu chiếu lại trận đấu ở chế độ quay chậm.
5 phút đầu, tuyển thủ này thực sự xuất sắc vượt trội, liên tục hạ 10 người, gần như làm chủ thế trận.
Bước ngoặt xảy ra khi y tế đối thủ bắt đầu cứu người liên tục, kéo trận đấu thành cuộc chiến tiêu hao. Khi cả đội đối thủ đổi hướng, Hạ Lê lúng túng, không biết phải di chuyển ra sao, và bị phản công hai lượt liền.
Lão Thường cười nói: “Tôi chấm điểm thấp là vì tôi cảm thấy tuyển thủ số 222 không quen thuộc với bản đồ lớn. Chỉ cần đối thủ đổi hướng là cô ấy như bị lạc đường vậy.”
Trong số các huấn luyện viên có mặt, Lão Thường nổi tiếng với khả năng ‘trốn tìm’ bậc thầy, hiểu bản đồ đến mức không ai nghi ngờ, anh nhìn ngay ra điểm yếu của Hạ Lê.
Phó HLV Lão Thôi, người phụ trách huấn luyện kỹ năng cơ bản của đội tuyển quốc gia, lại có quan điểm ngược lại: “Tuyển thủ này có kỹ năng cơ bản và thao tác rất vững. Còn ‘tư duy tổng thể’ thì… cái đó tùy người nhìn. Nếu trận này có một người chỉ huy giỏi, tôi tin là số 222 có thể theo ngay được tiết tấu của đội.”
Lão Hứa gật đầu đồng tình: “Đúng thế. Có tuyển thủ là tướng quân, có thể dẫn dắt toàn cục, cũng có người là lính mạnh, năng lực cá nhân vượt trội. Không thể yêu cầu ai cũng có tư duy chỉ huy, mà nói thật, số 222 cũng đâu phải không có tư duy tổng thể, chỉ là phụ thuộc khá nhiều vào đồng đội. Như hôm qua đó, khi có số 250 làm chỉ huy, cô ấy đánh cực tốt.”
Tề Hằng suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Cũng đúng. Trận này, 222 chơi rất hay ở giai đoạn đầu, nhưng về sau bị đối thủ kéo nhịp, cô ấy không biết cách dẫn đồng đội xoay chuyển thế cục. Tư duy chiến thuật tổng thể tuy chưa xuất sắc, nhưng chấm dưới 60 thì hơi quá.”
Anh quay sang hỏi: “HLV Giang, cậu nghĩ sao?”
HLV Giang Thiệu Vũ đã chấm 70 điểm cho phần tư duy tổng thể, không cao, cũng không thấp. Thao tác và phản ứng, anh chấm 85 điểm.
Đánh giá tư duy tổng thể thực ra bao gồm nhiều yếu tố, ví dụ như, bạn có thể hoàn thành chỉ đạo ngay lập tức không? Bạn có chủ động phối hợp với đội? Đó cũng là một dạng tư duy chiến thuật. Không nhất thiết phải là người chỉ huy toàn cục mới được coi là có tư duy chiến thuật. Khả năng chỉ huy là kỹ năng cộng thêm, nếu có sẽ được chấm thêm điểm.
HLV Giang đã sớm nhận ra số 222 chính là Hạ Lê, nhưng HLV chủ quản của Hạ Lê là Chu Hoằng lại không hề lên tiếng bênh vực cô.
Xem ra, HLV Chu cố tình giữ thái độ công bằng, điểm anh chấm cho Hạ Lê cũng không cao.
Giang Thiệu Vũ suy nghĩ một chút, rồi nói: “Tôi tôn trọng ý kiến của các huấn luyện viên. Về điểm số của tuyển thủ 222, mọi người có thể chỉnh sửa hoặc giữ nguyên. Ngày mai còn có vòng thi đấu chế độ Sinh tử phá bom, chúng ta vẫn có thể quan sát thêm.”
Mọi người thảo luận nhỏ một lúc, cuối cùng Chủ tịch Tề và Lão Thường quyết định sửa điểm từ dưới trung bình thành 65 và 62, vừa đủ qua mức đạt yêu cầu.
Vì họ đều cảm thấy, chấm không đạt là hơi nặng tay.
Dù hôm nay thi không xuất sắc bằng hôm qua, nhưng cô ấy vẫn liên tục tìm cách mở cơ hội, phối hợp với đội, sao có thể nói là không có tư duy tổng thể hay tinh thần phối hợp được chứ?
Những huấn luyện viên còn lại không thay đổi điểm số.
Các trận đấu còn lại được xem lại nhanh chóng, vì ý kiến giữa các huấn luyện viên không quá chênh lệch.
Ngày thi đấu thứ hai kết thúc suôn sẻ, những tuyển thủ có màn thể hiện nổi bật dần dần lộ diện từ biển người của vòng tuyển chọn.
Chỉ còn lại ngày cuối cùng với chế độ Sinh tử phá bom.
Giang Thiệu Vũ nói với Tần Bác: “Chọn ra vài tuyển thủ có điểm cao nhất ở từng vị trí, ngày mai sẽ quan sát kỹ những người đó. Điểm số ngày mai phải chấm nghiêm khắc hơn, so sánh tổng thể giữa các ứng viên xuất sắc để quyết định.”
Tề Hằng đề xuất: “Những tuyển thủ có điểm gần nhau, có nên xếp họ đối đầu trực tiếp? Như vậy tôi thấy công bằng hơn. Vì thật ra, việc chấm điểm bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, mấy hôm nay chúng ta xem quá nhiều trận, người được 85 điểm chưa chắc đã kém người được 86 điểm.”
Hai cao thủ nếu bị ghép với tân binh thì đều có thể tỏa sáng, rất khó đánh giá ai mạnh hơn. Chỉ khi đặt hai cao thủ đối đầu nhau, mới có thể so sánh trực tiếp và phân định thắng bại. Đề xuất của Chủ tịch Tề nhanh chóng được các huấn luyện viên đồng thuận.
Giang Thiệu Vũ quay sang hỏi Tần Bác: “Có thể gom những tuyển thủ có điểm số gần nhau lại, sắp xếp cho thi đấu đối kháng riêng không?”
Tần Bá gật đầu: “Được, tôi sẽ gom họ lại từ hệ thống, để ghép trận đặc biệt giữa họ.”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Tốt, cứ làm vậy. Không thông báo trước, để họ tưởng là trận luyện tập bình thường, rồi chúng ta sẽ dựa trên đó quyết định ai ở, ai đi.”
Hết chương 097
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh