Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 94
Chương 094
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Sau khi trận đấu đầu tiên kết thúc, chỉ nghỉ ngơi 3 phút, trận thứ hai lập tức bắt đầu. Do tuyển thủ của trận thứ hai đã được ghép vào phòng thi đấu từ trước, máy tính, bàn phím và các thiết bị khác cũng đã được điều chỉnh xong nên giai đoạn chuẩn bị được rút ngắn tương ứng, chỉ còn lại 20 giây để mọi người thay đổi vũ khí.
Trận thứ hai không có tuyển thủ nào thể hiện đặc biệt xuất sắc, các huấn luyện viên cũng không thảo luận kỹ càng, chấm điểm xong liền cho qua luôn.
Tiếp theo đó, nhiều trận đấu liên tục diễn ra nhưng vẫn chưa phát hiện được nhân tài nổi bật, ban giám khảo chấm điểm rất nhanh, hầu hết dao động trong khoảng 60 đến 80 điểm.
Vì ban giám khảo chấm điểm tại chỗ, nên vòng thi đấu đầu tiên diễn ra liên tục, hơn 300 người phải tham gia hơn 30 trận đấu, tính trung bình mỗi trận kéo dài khoảng 10 đến 15 phút, loại trừ thời gian chờ đợi, mỗi giờ tối đa có thể tổ chức 4 đến 5 trận, kéo dài liên tục suốt 8 tiếng đồng hồ.
Ngày đầu tiên, các tuyển thủ từ số 1 đến 150 được sắp xếp thi đấu vào buổi chiều, từ số 151 đến 315 thi đấu vào buổi tối.
Những tuyển thủ thi đấu vào buổi tối có thể mở phòng luyện tập đơn để luyện tập vào buổi chiều, hoặc nghỉ ngơi lấy lại sức, nhưng không được rời khỏi phòng mình đang ở.
Máy tính bị khóa bằng quyền quản trị viên, không thể tải xuống các phần mềm trò chuyện như QQ hay WeChat, tín hiệu điện thoại di động cũng bị chặn hoàn toàn, không thể liên lạc với thế giới bên ngoài, chẳng khác nào bị nhốt trong “phòng tối”. Đây cũng là một thử thách về mặt tâm lý đối với các tuyển thủ.
Chớp mắt đã trôi qua một tiếng rưỡi, trận đấu đã tiến đến trận thứ 7.
Trên màn hình máy tính hiện lên thông báo: “Bạn đã được ghép vào trận đấu số 7, vui lòng đăng nhập vào máy chủ thi đấu, vào phòng thi số 7.”
Lần này, số bốc thăm của Tần Tuyết Dao là số 77, thi đấu ở trận thứ 7. Số 7 là con số may mắn của cô, liên tiếp bốc được số 7 khiến cô rất vui, cho rằng có lẽ mình sẽ gặp may mắn.
Điều cô không biết là, lúc này, cũng được ghép vào “phòng thi số 7” còn có tuyển thủ trinh sát số một của Liên minh chuyên nghiệp Diệp Khinh Danh.
Tuyển thủ trinh sát số 110 Diệp Khinh Danh và tay súng đột kích số 125 Chu Dật Nhiên là phe đỏ trong trận đấu này.
Tuyển thủ trinh sát số 77 Tần Tuyết Dao, và bắn tỉa số 93 học viên trẻ thuộc đội tuyển quốc gia Tiểu Quỷ, là đồng đội phe xanh.
Xem liên tục vài trận đấu mà vẫn chưa phát hiện được nhân tài xuất sắc nào, đôi mắt của các giám khảo đều đã có phần mệt mỏi, Du Minh Tương rót thêm một lượt trà cho mọi người, rồi hỏi: “mọi người không nghỉ vài phút sao?”
Giang Thiệu Vũ nhìn mọi người: “Mọi người có cần nghỉ ngơi không?”
Tề Hằng nói: “Không sao, đánh xong lượt chiều rồi nghỉ cũng được, các tuyển thủ cũng đang sốt ruột chờ rồi.”
Lão Hứa mỉm cười nói: “Nhịp độ thi đấu khá nhanh, lượt chiều cũng sắp đi được một nửa, cố thêm chút nữa là ổn.”
Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Vậy tiếp tục đi.”
Trận đấu thứ bảy chính thức bắt đầu.
Phe đỏ, phe tấn công gồm các tuyển thủ số 3, 15, 18, 110 và 125;
Phe xanh, phe phòng thủ gồm các tuyển thủ số 45, 62, 77, 93 và 113.
Các giám khảo vừa đối chiếu màn hình vừa nhanh chóng ghi lại số hiệu tuyển thủ tham gia trận này vào bảng chấm điểm, trong khi các tuyển thủ đã chuẩn bị xong vũ khí.
Bản đồ được chọn ngẫu nhiên cho trận này là “Ngã tư phố”, ngay khi bắt đầu, Tần Tuyết Dao đã phát tín hiệu, nhanh chóng luồn vào khu nhà và biến mất không thấy bóng dáng.
Cô vốn là người chỉ huy trong đội Báo Tuyết, nhưng lần này thi tuyển toàn là những ngôi sao đình đám, cô không nhất thiết phải lên tiếng chỉ đạo. Huống hồ kiểu trinh sát hỗ trợ như cô, nếu đồng đội không chịu phối hợp thì chỉ càng bị ghét vì nói nhiều. Trừ khi không ai chỉ huy, khi đó cô mở lời cũng chưa muộn.
Cùng lúc đó, Diệp Khinh Danh cũng lặng lẽ lẻn vào khu nhà, di chuyển cực kỳ linh hoạt, chỉ trong nháy mắt đã vòng ra sau lưng phe phòng thủ.
Bản đồ “Ngã tư phố” có cấu trúc điển hình như hình chữ “ruộng” (), hai trục đường lớn cắt nhau tạo thành bốn khu vực hình vuông. Chiến thuật đa dạng, các tòa nhà cao tầng dày đặc cùng vô số ngõ ngách khiến việc trinh sát và tìm người cực kỳ khó khăn.
Nhưng Diệp Khinh Danh di chuyển như gió thoảng mây bay, nhẹ nhàng lắt léo, rút dao găm ra rồi vòng theo hình chữ S, chưa đến 30 giây sau khi khai chiến, anh đã chuẩn xác định vị được vị trí của bắn tỉa phe phòng thủ, âm thầm lẻn ra sau lưng đối thủ.
Màn đánh lén của Diệp Khinh Danh khiến người ta không kịp trở tay, Quy Tư Dương chưa kịp phản ứng thì phía sau đầu đã trúng đạn—
[Trinh sát số 110] dùng [Desert Eagle] hạ gục [Bắn tỉa số 93]!
Bắn tỉa phe phòng thủ bị hạ quá nhanh, thế cục lập tức bị phá vỡ.
Chu Dật Nhiên thấy đến đây thì lập tức nhận ra trận này có đồng đội trinh sát rất giỏi, liền lên tiếng chỉ đạo: “Vòng ra, hướng 3 giờ!”
Diệp Khinh Danh: “OK.”
Diệp Khinh Danh nhanh chóng vòng về hướng 3 giờ, Chu Dật Nhiên giữ thế hỗ trợ, từ phía bên kia chạy đến. Hai người phối hợp như “gói sủi cảo”, một trước một sau, chặn kẹp công kích và đột kích của phe phòng thủ ở giữa con hẻm nhỏ.
Đoàng đoàng đoàng!
Hỏa lực dữ dội từ khẩu AK trút như mưa, xen lẫn là những phát bắn gọn gàng dứt khoát từ khẩu Desert Eagle.
Trong khoảnh khắc ấy, hai tuyển thủ chủ lực Chu Dật Nhiên và Diệp Khinh Danh phối hợp ăn ý đến mức gần như hoàn hảo. Tiếng súng vang lên gần như cùng lúc, hai thành viên phe phòng thủ chưa kịp phản ứng đã bị đánh úp từ hai phía, lập tức gục xuống!
Y tế đi sau đồng đội, muốn cứu viện thì đã quá muộn. Diệp Khinh Danh nhanh chóng vòng ngược lại, tạt sườn hỗ trợ, một phát đạn tiễn đối thủ lên bảng.
Chưa đến một phút sau khi trận đấu bắt đầu, phe xanh đã mất 4 người, chỉ còn lại một mình Tần Tuyết Dao.
Tần Tuyết Dao chỉ biết khóc không ra nước mắt, chơi vị trí hỗ trợ đúng là quá khó khăn rồi, chẳng lẽ cô phải solo 1 chấp 5 sao?
Tuy vậy, cô không hề bỏ cuộc, lập tức di chuyển liên tục khắp bản đồ.
Chu Dật Nhiên nói: “Bên kia còn lại một trinh sát.”
Diệp Khinh Danh: “Tôi đi tìm.”
Diệp Khinh Danh bắt đầu di chuyển nhanh chóng trên bản đồ để tìm kiếm, lúc nhanh lúc chậm, song điều khiến anh ngạc nhiên là…
Một lúc lâu mà anh vẫn không phát hiện ra vị trí của trinh sát bên kia.
Phong cách trinh sát tàng hình?
Diệp Khinh Danh khẽ nhướng mày, nói: “Phối hợp một chút, chia trái phải cùng tìm.”
Chu Dật Nhiên: “Được.”
Hai người chia nhau trái phải, tiến hành lục soát từng ngóc ngách trên đường phố theo kiểu “trải thảm”.
Tần Tuyết Dao vẫn chưa từ bỏ. Vừa di chuyển nhanh chóng, cô vừa nói: “Trận này đối thủ rất mạnh, tôi sẽ cố kéo dài thêm chút thời gian nữa, mọi người chú ý vị trí của họ.”
Quy Tư Dương trong lòng giật mình. Cậu không nhận ra giọng nói máy móc đó là ai nhưng trong tình huống cả đội chỉ còn lại một người sống sót, người đồng đội mang số hiệu 77 này không hề lao ra chết một cách vô ích mà dùng lối di chuyển linh hoạt để phân tích chiến thuật của đối thủ, ý thức chiến đấu vô cùng cao.
Quy Tư Dương lập tức tập trung tinh thần quan sát bản đồ nhỏ, chẳng mấy chốc cậu đã phát hiện hai người trinh sát và đột kích của phe địch đang dùng chiến thuật “gói sủi cảo” cực kỳ ăn ý để phong tỏa vị trí của số 77. Khi phạm vi tìm kiếm càng lúc càng thu hẹp, số 77 cuối cùng cũng lộ mình dưới họng súng của đột kích.
Chu Dật Nhiên nổ súng không hề do dự, một tràng đạn xối xả khiến Tần Tuyết Dao gục tại chỗ.
—[Đột kích số 125] dùng [AK-47] hạ gục [trinh sát số 77]!
Phe phòng thủ bị tiêu diệt toàn bộ, phe tấn công giành chiến thắng.
Các giám khảo nhìn đến đây đều bất giác ngồi thẳng lưng.
Ban đầu họ nghĩ, bên đỏ có cả trinh sát và đột kích đều là cao thủ, phối hợp lại vô cùng ăn ý, trận này chắc chắn sẽ là một pha ép sân toàn diện, nhanh gọn 3:0 dọn sạch đối thủ.
Không ngờ, trinh sát phe xanh lại cực kỳ cơ động và kiên cường, có thể kéo dài 30 giây để quan sát lối di chuyển của địch.
Sang hiệp thứ hai, khi mọi người hồi sinh, Tần Tuyết Dao lập tức lên tiếng: “Đi ngược chiều kim đồng hồ, bắn tỉa ẩn mình trước, tôi sẽ báo vị trí!”
Quy Tư Dương phối hợp đáp: “Rõ.”
Tần Tuyết Dao lập tức di chuyển vòng ngược, bắt đầu dò tìm vị trí các tuyển thủ phe địch. Chẳng mấy chốc, cô đánh dấu một điểm trên bản đồ: “Hướng 3 giờ.”
Quy Tư Dương nhanh chóng trèo lên tòa nhà cao ở góc đông nam, dựng sẵn súng ngắm. Chỉ chốc lát sau, quả nhiên có người lấp ló ở hướng 3 giờ. Dù đối thủ rất thận trọng, nhưng Quy Tư Dương nổ súng dứt khoát — một phát headshot, hạ gục tay công kích của địch!
Bắn xong, cậu lập tức nhảy xuống cao ốc, lẩn vào khu nhà, vì biết rõ vị trí của mình đã lộ, trinh sát đối thủ chắc chắn sẽ đến truy sát.
Quy Tư Dương đổi sang súng ngắm nhẹ MSG, bắt đầu đánh du kích.
Tần Tuyết Dao kịp thời báo: “Họ đang vòng qua đường giữa, sang chỗ tôi, ở đây an toàn.”
Quy Tư Dương nhanh chóng chạy đến khu vực mà cô đã dọn sạch, rồi bắn một phát tiêu diệt luôn y tế của đối thủ.
Lúc này, tiền tuyến của hai bên đụng độ ở đường giữa, giao tranh kịch liệt. Tần Tuyết Dao phát hiện đồng đội của mình chỉ trong chớp mắt đã chết sạch, chỉ còn cô và tay bắn tỉa.
Thế trận biến thành 3 chọi 2.
Đối thủ vẫn còn một tay súng bắn tỉa sống sót, cùng hai cao thủ khác.
Tần Tuyết Dao hít sâu một hơi, như một con cá linh hoạt lao vào khu nhà, luồn lách theo hình chữ Z trong con hẻm nhỏ. Trong lúc di chuyển, cô đã vòng ra sau lưng bắn tỉa của đối thủ mà không hề bị phát hiện. Cô cầm dao găm suốt hành trình nên bước chân vô cùng nhẹ, khiến bắn tỉa phe địch hoàn toàn không cảm nhận được cô đang tiếp cận.
Trong khi đó, Quy Tư Dương đang chiếm giữ vị trí cao với tầm nhìn tốt, lập tức nhận ra góc quan sát mà Tần Tuyết Dao cung cấp cho mình.
Cậu quay súng, bật ống ngắm, bắn tỉa!
—Đoàng!
Lần này không cần Tần Tuyết Dao nhắc nhở, Quy Tư Dương đã tự tay bắn một phát headshot, tiễn bắn tỉa phe địch lên bảng.
Tình huống lập tức trở thành 2 chọi 2, hai bên còn lại mỗi đội 2 người, cục diện trở nên căng thẳng rõ rệt.
Diệp Khinh Danh trầm ngâm: “Trinh sát bên kia thú vị đấy. Tôi đi xử lý bắn tỉa, trinh sát để cậu lo.”
Chu Dật Nhiên: “Được.”
Chu Dật Nhiên cũng cảm thấy trinh sát bên địch này rất đặc biệt. Trong giải A League, rất hiếm thấy kiểu “trinh sát tàng hình” như vậy — số 77 từ đầu đến giờ chưa bắn một phát nào, cũng không ra tay bằng dao, như thể là một người tàng hình.
Tuy nhiên, mấy phát súng của bắn tỉa đều vô cùng chuẩn xác và đúng thời điểm, chắc chắn là nhờ số 77 cung cấp tầm nhìn. Nếu không có hỗ trợ đó, không thể nào bắn tỉa lại di chuyển linh hoạt đến thế, và mỗi lần thay đổi vị trí đều vợt được một mạng, chẳng khác nào bật hack xuyên tường vậy.
Diệp Khinh Danh và Chu Dật Nhiên bắt đầu di chuyển cắt chéo, người trước đi tìm bắn tỉa, người sau truy lùng trinh sát.
Lúc này, từ góc nhìn thượng đế của ban giám khảo, có thể thấy rằng vị trí đứng của bốn tuyển thủ tạo thành bốn đỉnh của chữ “X”, lệch nhau hoàn toàn.
Tần Tuyết Dao và Quy Tư Dương di chuyển theo chiều kim đồng hồ, trong khi Diệp Khinh Danh và Chu Dật Nhiên thì ngược chiều kim đồng hồ, như hai chiếc đũa bắt chéo đang xoay ngược hướng, sớm muộn gì cũng sẽ va vào nhau.
Quả nhiên, Chu Dật Nhiên rẽ qua một góc đường thì bất ngờ đụng mặt Tần Tuyết Dao. Anh lập tức nổ súng không chút do dự, nhưng phản ứng của Tần Tuyết Dao cũng vô cùng nhanh nhạy, sau khi bị bắn một loạt đạn, máu chỉ còn 10%, cô liền lách người lẩn ra sau tòa nhà, thoắt cái đã biến mất.
Ở phía bên kia, Diệp Khinh Danh chạm trán Quy Tư Dương, hai người gần như cùng lúc bóp cò. Tiếng súng vang lên chỉ cách nhau chưa đầy một nhịp tim. Tuy nhiên, Diệp Khinh Danh nhanh hơn đúng 0,1 giây, cộng thêm tốc độ bắn vốn nhanh hơn của súng ngắn so với súng ngắm, anh là người ra tay trước, hạ gục Tiểu Quỷ trước.
Chu Dật Nhiên từ hướng khác tiếp tục truy sát, cuối cùng chặn được trinh sát số 77 là Tần Tuyết Dao, quét sạch bằng một loạt đạn.
Tỷ số 2:0.
Hiệp ba, Tần Tuyết Dao và Quy Tư Dương tiếp tục phối hợp đánh du kích.
Lần này vận may đứng về phía họ, Diệp Khinh Danh chọn vòng sang bên trái ngay từ đầu và vô tình va ngay vào Tần Tuyết Dao. Khi cô lách người né tránh, Quy Tư Dương lập tức nổ súng, tiêu diệt Diệp Khinh Danh trước tiên.
Cả hai phối hợp nhịp nhàng trong chiến thuật đánh du kích, giành lại một điểm, nâng tỷ số lên 2:1.
Nhưng sang hiệp bốn, Diệp Khinh Danh và Chu Dật Nhiên cũng bắt đầu phối hợp ăn ý, chiến thuật tìm kiếm chéo quen thuộc giúp họ nhanh chóng giải quyết toàn bộ thành viên còn lại của phe phòng thủ. Tần Tuyết Dao và Quy Tư Dương tiếp tục duy trì chiến thuật một người tìm, một người bắn tỉa, cũng nhanh chóng dọn sạch người chơi bên địch.
Trận đấu lại một lần nữa rơi vào cục diện 2v2.
Chu Dật Nhiên bị phát hiện trước và dính một viên đạn bắn tỉa, bị loại. Sau đó, Quy Tư Dương bị Diệp Khinh Danh vòng sau giết bằng dao. Trên sân chỉ còn lại Diệp Khinh Danh vs Tần Tuyết Dao 1v1.
Trong phòng họp, các giám khảo nín thở theo dõi từng giây.
Trinh sát đối đầu solo, đây là trận đấu của thao tác kỹ thuật và di chuyển chi tiết. Diệp Khinh Danh vốn là tuyển thủ lão làng từng chinh chiến ở vô số giải lớn, sở hữu tốc độ tay và phản ứng gần như phi nhân loại. Trong khu phố hẹp, hai người lao vào cận chiến bằng dao và chỉ chênh nhau một chút trong kỹ năng vung dao, Tần Tuyết Dao cuối cùng vẫn bị Diệp Khinh Danh kết liễu không thương tiếc bằng một nhát chí mạng!
3:1, phe ẩn núp chiến thắng.
Nhìn màn hình chuyển sang màu xám, Tần Tuyết Dao có chút thất vọng. Đối thủ cô vừa chạm mặt chắc là cao thủ của giải A League nhỉ? Trình độ quá mạnh, cô dù di chuyển thế nào cũng bị tìm ra, cận chiến bằng dao cũng không thể thắng, thật thảm.
Tay bắn tỉa đồng đội thì lại khá ấn tượng, trận này nếu xét MVP bên thua chắc là bắn tỉa đó? Phần cô thì, khả năng cao chẳng có hy vọng.
Dù vậy, Tần Tuyết Dao vẫn giữ được tâm lý vững vàng. Làm hỗ trợ thì phải có khả năng chịu áp lực kiểu này, thắng thì giúp đồng đội tỏa sáng, còn thua thì bản thân cũng chẳng thể làm được gì nhiều.
Tần Tuyết Dao rời khỏi phòng thi đấu. Nhưng cô không biết, lúc này trong phòng họp, ban giám khảo đang thảo luận về cô.
“Trinh sát số 77 này khiến tôi khá hứng thú đấy, hỗ trợ cung cấp tầm nhìn, khả năng nhìn toàn cục rất tốt!”
“Năng lực chỉ huy cũng ổn. Nếu không nhờ số 77 kéo dài thời gian và quan sát đối thủ, trận này phe họ đã thua thảm rồi. Giữa thế trận bất lợi mà vẫn có ý thức giữ nhịp và tìm cách phá thế cờ, rất đáng khen.”
“Nếu trinh sát kiểu này kết hợp với những đồng đội mạnh, có thể nâng tầm sức chiến đấu của cả đội đúng không?”
“Đúng vậy, người này như một con mắt thần cho cả đội.”
“Bắn tỉa số 93 cũng thể hiện rất tốt, phản ứng nhanh, kỹ năng bắn chuẩn xác. Tôi nghĩ cả hai người này đều xứng đáng điểm cao, vòng sau tiếp tục theo dõi.”
Bảng điểm từ ban huấn luyện nhanh chóng được tổng hợp gửi đến chỗ Tần Bác.
Trận đấu này, có 4 người nhận được điểm số rất cao. Trong lòng Giang Thiệu Vũ cảm thấy vô cùng hài lòng. Anh đã đoán ra trinh sát đó là ai, may mắn thay, các huấn luyện viên khác cũng dành lời khen cho Tần Tuyết Dao.
Những giám khảo anh mời đến đều là người có con mắt biết nhìn người, rất trân trọng nhân tài.
Cho dù trận đấu có thua đi nữa, chỉ cần không dễ dàng bỏ cuộc, nghiêm túc chiến đấu đến cùng, biết tìm cách phá thế trong tình huống nghịch cảnh, tinh thần và bản lĩnh ấy cũng sẽ lọt vào mắt xanh của những huấn luyện viên dày dạn kinh nghiệm, và được đánh giá cao.
Bởi vì cuộc tuyển chọn lần này không phải để tìm “người thắng cuộc” có thành tích đẹp mắt, mà là để chọn ra những mầm non có thực lực và tiềm năng phát triển.
Thắng thì tất nhiên rất tuyệt, nhưng bên thua, nếu đã dốc hết sức, thể hiện đúng thực lực thì cũng xứng đáng được ghi nhận.
Hết chương 094
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh