Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 78

1@-

Chương 078

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

HLV của những CLB mà Giang Thiệu Vũ đã ghé qua trước đó, trong đầu chỉ nghĩ đến việc “đề cử tuyển thủ có độ nổi cao để được đội tuyển quốc gia tô vàng dán bạc”. Còn Chu Hoằng lại là người đầu tiên trong số đó đứng từ góc độ “tuyển chọn nhân tài” để suy nghĩ vấn đề.

Đội tuyển quốc gia và các chiến đội chuyên nghiệp khác có cấu trúc hoàn toàn khác nhau, mà thể thức thi đấu của giải thế giới cũng không giống với các giải A League nội địa.

Tuyển thủ như Hạ Lê, nếu được đưa vào đội tuyển quốc gia, thực sự có thể “phát huy sở trường, né tránh sở đoản”. Cô không cần phải ra sân mỗi trận, mà được sử dụng đúng vào những thời điểm “cần đến cô ấy”.

Điều mà HLV đội tuyển quốc gia cần làm, chính là điều phối hợp lý các tuyển thủ có phong cách thi đấu khác nhau, đến từ các đội khác nhau, để xây dựng nên đội hình mạnh nhất.

Thế hệ đội tuyển quốc gia trước đây thực lực tổng thể quá kém, vòng bảng của giải thế giới bị loại ngay sau ba trận, Hạ Lê làm tuyển thủ dự bị, thậm chí không được ra sân một trận nào, xem như đi du lịch rồi về.

Giang Thiệu Vũ vẫn nhớ về “chị ba” Hạ Lê, một cô gái Alpha ưa chiến máu lửa, tính cách ngay thẳng, không có tâm địa xấu. Nhưng khi thi đấu lại không để ý đến chi tiết, hùng hổ lao lên, thậm chí có lúc còn bị lạc hướng ngay trên bản đồ.

Dù vậy, ưu điểm của cô cũng rất rõ ràng, bắn súng chuẩn, phản xạ cực nhanh.

Giang Thiệu Vũ quay lại hỏi: “Hạ Lê là chủ lực của đội SN đúng không?”

Chu Hoằng gật đầu, nói: “Là tôi một tay bồi dưỡng nên. Chiến thuật của chúng tôi cũng xoay quanh cô ấy. Chúng tôi còn có một tuyển thủ dự bị là Lưu Tiểu Vinh, phong cách khác Hạ Lê, nhưng ổn định hơn. Lúc cần, tôi cũng để Tiểu Vinh ra sân.”

Giang Thiệu Vũ không nói gì thêm, tiếp tục quan sát trận đấu.

Các tuyển thủ trong phòng huấn luyện không biết có HLV đội tuyển quốc gia đang theo dõi nên tâm lý rất thoải mái. Trong trạng thái thư giãn, họ có thể thể hiện tốt nhất trình độ thật sự của mình.

Bản đồ “Ngã tư phố” là bản đồ có rất nhiều ngõ nhỏ và tình huống bất ngờ, đặc biệt là trong các điểm mù của bắn tỉa, các vị trí như công kích, đột kích, trinh sát thường xuyên bị phục kích hoặc đụng độ bất ngờ.

Lúc này, điều quan trọng nhất là phản xạ tức thời của tuyển thủ.

Vừa gặp đối thủ, phải quyết định trong tích tắc giữa việc tránh hay bắn? Bắn như thế nào? Điều chỉnh góc súng ra sao?

Nếu phản ứng chậm một chút, bạn có thể bị hạ ngay trong 0. mấy giây lưỡng lự.

Bắn lệch một phát, có khi bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng.

Mà Hạ Lê xử lý các tình huống bất ngờ rất giỏi.

Nhiều lần, dù không có tầm nhìn trước, cô vẫn có thể nhanh chóng khai hỏa, dứt điểm đối thủ ngay khi đụng độ. Khi bị trinh sát úp bất ngờ, cô cũng có thể vừa bắn vừa di chuyển, dùng kỹ năng chạy nước rút để tìm chỗ nấp và phản đòn hạ đối thủ.

Cô là mẫu tuyển thủ đầy năng lượng, phong cách thi đấu máu chiến và mạnh bạo.

Trận này chơi chế độ “Khiêu chiến cực hạn”, đội 1 của Hạ Lê thắng đội 2 của Lưu Tiểu Phi với tỷ số 50:44. Hạ Lê là MVP, giành được 20 mạng hoàn toàn xứng đáng với vai trò chủ lực.

Giang Thiệu Vũ nói: “Chơi thêm một trận nữa đi, đổi bản đồ.”

Chu Hoằng: “Được, cậu chỉ đạo đi.”

Giang dùng tài khoản quản trị của Chu Hoằng để nhập lệnh: “Thêm một trận. Khiêu chiến cực hạn. Bản đồ: Duyệt hồ công viên.”

Tuyển thủ thấy lệnh, nhiều người nhíu mày.

Có người nhắn: “HLV Chu, bản đồ Duyệt hồ công viên lâu rồi không luyện mà.”

“Bản đồ lớn, khó đánh lắm!”

Giang Thiệu Vũ trả lời: “Chưa luyện thì không đánh à? Đối thủ sẽ chọn bản đồ theo cái chúng ta sẽ luyện chắc?”

Mọi người: “… Cũng đúng.”

“Phải đấy, nhỡ tuần sau YY chọn bản đồ này thì sao?”

Hạ Lê xắn tay áo: “Lên đi, luyện luôn bây giờ!”

Cả đội nhao nhao nhấn sẵn sàng, Giang Thiệu Vũ nói: “Bắt đầu.”

Anh dùng quyền trọng tài ấn nút bắt đầu. Bản đồ nhanh chóng tải xong, hai đội xuất hiện ở điểm khởi sinh A và B.

“Duyệt hồ công viên” là bản đồ lớn, địa hình rất phức tạp, có hồ nước, rừng cây, vườn hoa, và rất nhiều chướng ngại vật để ẩn nấp. Diện tích lớn gấp 5 lần “Ngã tư phố”.

Trong chế độ này, chắc chắn không thể “đánh nhanh thắng nhanh”, chỉ việc tìm thấy đối thủ đã tốn không ít thời gian.

Trận đấu bắt đầu, đội 1 chia theo đội hình 1-1-3, bắn tỉa đi tìm điểm bắn, trinh sát vòng hông, công kích, đột kích và y tế đi cùng nhau. Đội 2 thì di chuyển theo đội hình 5 người, tìm kiếm từng khu như càn quét.

Chẳng mấy chốc, đội 2 đến gần nhà chòi và phát hiện 3 người của đội 1 đang núp sau tảng đá.

Một trận chiến 5v3 nổ ra!

Dù biết yếu thế, Hạ Lê không hề chùn bước, xách súng trường tấn công quét chết một tiền tuyến bên kia, nhưng bắn tỉa đội 2 đã ngắm sẵn, đúng khoảnh khắc cô ló đầu ra, một viên đạn găm ngay giữa trán!

Y tế chưa kịp cứu, cả 3 người bị đội 2 gói bánh chẻo tiêu diệt.

Đội 2 thắng lớn trong pha này.

Hạ Lê vội nói: “Hồi sinh ở điểm C, vòng sau úp ngược!”

Bắn tỉa và trinh sát nghe lệnh, lập tức chuyển hướng đến điểm C, hợp với 3 người mới hồi sinh, vòng ra sau lưng địch, thành công một pha tập kích tiêu diệt cả đội 2. Tỷ số từ 0:3 lập tức thành 5:3.

Cả hai đội đánh qua đánh lại kịch liệt.

Một lúc sau, đánh nhau ở hồ nhân tạo, rồi lại đánh ở khu vườn hoa, giành giật từng mét đất.

Nhưng dần dần, đội 2 vượt lên, 10:8 thành 10:12, rồi 13:17…

Hạ Lê nhiều lần vừa hồi sinh đã bị bắn tỉa bên đội 2 bắn tầm xa kết liễu.

Giang Thiệu Vũ nhanh chóng phát hiện vấn đề, Hạ Lê đánh không nổi bản đồ lớn.

Cô rất mạnh ở các pha đụng độ gần, nhưng năng lực bao quát tổng thể lại yếu. Với các bản đồ phức tạp, cô không có tư duy chiến lược rõ ràng. Đánh được một lúc là hoang mang, không nhớ được vị trí đối thủ, cũng không biết đường vòng sao cho hợp lý, bị bắn tỉa đội 2 bắn chết nhiều lần, khiến tiết tấu thi đấu bị phá hỏng.

Trận trước 20 kill – 8 death

Trận này 7 kill – 15 death

Đúng là “lúc thì như vua, lúc thì như gà mờ”, phong độ trồi sụt như thể hai người khác nhau!

Giang Thiệu Vũ lẩm bẩm: “Cô nhóc này bị mù đường đúng không?”

Chu Hoằng cười gật đầu: “Cậu đúng là có hỏa nhãn kim tinh. Đúng thế, Hạ Lê rất kém trong việc ghi nhớ bản đồ 3D. Bản đồ càng phức tạp, cô ấy đánh càng tệ. Còn bản đồ càng đơn giản, cô ấy đánh càng hay. Ví dụ các bản đồ như Hành lang vòng xoáy, quảng trường trung tâm, sâu trong rừng rậm, nhà máy phế tích, tỉ lệ thắng của cô ấy vượt 80%.”

Giang Thiệu Vũ và Tề Hằng liếc nhau, một tuyển thủ “mù bản đồ” đến mức này thực sự hiếm thấy.

Tề Hằng tò mò: “Cô ấy yếu như thế ở bản đồ lớn, anh vẫn để cô ấy làm chủ lực? Lỡ đội bạn chọn bản đồ lớn để đánh vào điểm yếu thì sao?”

Chu Hoằng: “Cô ấy chỉ đánh sân nhà.”

Tề Hằng lập tức hiểu: “À! Nghĩa là sân nhà do đội anh chọn bản đồ, chọn bản đồ nhỏ để Hạ Lê ra sân. Sân khách do đối thủ chọn, thì thay cô ấy bằng Lưu Tiểu Vinh?”

Chu Hoằng gật đầu: “Chính xác.”

Giang Thiệu Vũ khẽ cười: “Chiến thuật không tệ.”

Chu Hoằng thấp giọng nói: “Tôi cho rằng năng lực đụng độ ở bản đồ nhỏ của Hạ Lê thuộc hàng đầu giải đấu. Là HLV, tôi không thể yêu cầu tuyển thủ toàn diện mọi mặt. Tôi chấp nhận sự không hoàn hảo của cô ấy, chỉ cần đặt cô ấy vào đúng vị trí thì vẫn rất hữu dụng.”

Anh dừng lại rồi nói tiếp: “Lần trước, đội tuyển quốc gia có một tuyển thủ đột kích nữa là Chu Dật Nhiên, chắc HLV Giang quen rồi? Cậu ấy là đồng đội cũ của cậu, rất toàn diện và ổn định. Đã có đội trưởng Chu rồi, tôi mới nghĩ rằng, đưa Hạ Lê vào đội tuyển có thể giúp trong các chiến thuật đặc biệt. Chỉ tiếc là…”

Tề Hằng thở dài: “Tiếc là HLV đời trước không khai thác được tiềm năng của Hạ Lê, đội tuyển chỉ đánh 3 trận vòng bảng, cô ấy chẳng được ra sân.”

Chu Hoằng im lặng. Anh gửi Hạ Lê vào đội tuyển quốc gia với hy vọng cô ấy có thể trưởng thành. Nhưng cuối cùng, đội tuyển quốc gia năm đó chẳng khác gì đoàn du lịch, đám người sang nước ngoài 3 ngày rồi về nước. Hạ Lê không chỉ không được thi đấu, còn bị antifan mắng mỏ.

Lần này… thay HLV rồi, liệu có đổi được cục diện?

Chu Hoằng nhìn sang Giang Thiệu Vũ, hỏi: “HLV Giang, lần này đội hình đội tuyển là do cậu định sao?”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Ừ. Tôi sẽ cho mọi người cơ hội cạnh tranh công bằng. Đồng thời, sẽ xét đến toàn bộ cấu trúc đội hình để chọn người phù hợp.”

Chu Hoằng suy nghĩ rồi nói: “Tôi có tổng hợp một số tư liệu phân tích chiến thuật của các đội giải A League. Có thể sẽ giúp ích cho cậu trong việc xây dựng chiến thuật sau này. Nếu cần, tôi đi lấy cho cậu.”

Giang Thiệu Vũ nói: “Rất cần. Cảm ơn anh.”

Chu Hoằng lập tức đi lấy tài liệu. Những “tư liệu chiến thuật” thế này thường là bí mật tuyệt đối của mỗi đội. Nhưng đội tuyển quốc gia không thi đấu giải A League nên không có xung đột lợi ích.

Trên thực tế, đội tuyển nên nắm rõ hồ sơ chi tiết của từng tuyển thủ, để tiện cho việc chọn người và xây dựng đội hình. Việc Chu Hoằng chủ động đưa tư liệu, rõ ràng là vì mong đội tuyển quốc gia có thể đạt thành tích cao.

Tề Hằng xúc động trong lòng: “Giá mà trong nước có thêm vài HLV như vậy, ai nấy một lòng vì tuyển thủ, vì đội tuyển, thì sao phải sợ không thắng nổi thế giới?”

Chỉ tiếc, nhiều người đã quên đi lý tưởng ban đầu, chạy theo lưu lượng và truyền thông. Họ thật không xứng với hai chữ “HLV”.

Một lát sau, Chu Hoằng quay lại, ôm một xấp tài liệu, toàn bộ đều viết tay, kèm hình vẽ sơ đồ, mũi tên, đường đi phân tích tỉ mỉ. Những tài liệu viết tay đơn sơ mà đầy tâm huyết.

Chu Hoằng nói: “Tôi đã photo một bản cho các cậu, hy vọng có ích cho đội tuyển.”

Đến lúc này, Giang Thiệu Vũ mới hiểu vì sao trận đấu năm xưa giữa ACE và Lang Tộc lại khó như thế, vì Lang Tộc có một đội trưởng trách nhiệm như vậy. Dù chiến đội tan rã, anh không còn làm tuyển thủ nữa, nhưng vẫn gắn bó với eSports, vẫn muốn giữ lại một mảnh trong lành cho SN bằng cả trái tim.

Với người khác, Hạ Lê là tuyển thủ lệch môn, có lẽ chẳng có cơ hội ra sân. Nhưng Chu Hoằng đã biến cô thành chủ lực.

Anh nó, là HLV, tôi có thể chấp nhận sự không hoàn hảo của tuyển thủ.

Tôi sẽ đặt người đó vào đúng vị trí.

Đây mới chính là giá trị thực sự của một HLV.

Tuyển thủ toàn năng thì rất ít.

Ngay cả những người như Diệp Khinh Danh, Hoa Nhiên, có phong cách đặc biệt cũng cần đội hình phù hợp. Quan điểm của Chu Hoằng và Giang Thiệu Vũ giống nhau, để mỗi người phát huy sở trường của mình, cả đội sẽ thăng hạng.

Giang Thiệu Vũ đưa hai tay nhận lấy tài liệu, nhìn vào mắt Chu Hoằng, nghiêm túc nói: “HLV Chu, anh là HLV trưởng của SN, chắc đã ký hợp đồng với SN, tôi không tiện trực tiếp mời anh sang. Nhưng… anh có sẵn lòng làm cố vấn chiến thuật cho đội tuyển quốc gia không?”

Tề Hằng nghe câu này xong, suýt trượt chân!

Vãi đạn! Wing Thần lại bắt đầu chơi trò “sưu tầm tem” rồi, trước cậu ta tóm tuyển thủ về, giờ đến cả HLV cũng không tha?

Chu Hoằng nghe xong câu này, cũng ngây ngẩn cả người.

Cái gì thế này? Đội tuyển quốc gia đến kiểm tra câu lạc bộ, chẳng phải là để chọn tuyển thủ sao? Kết quả, tuyển thủ có chọn hay không chưa biết, mà huấn luyện viên lại bị HLV Giang để mắt tới trước?

Giang Thiệu Vũ thấy anh đơ người, khẽ cười giải thích: “Tôi thấy anh rất có kinh nghiệm trong chiến đấu đụng độ ở bản đồ nhỏ và lối đánh du kích. Hiện tại trong ban huấn luyện của chúng tôi có người phụ trách huấn luyện cơ bản, có người chuyên về các trận tiêu hao ở bản đồ lớn. Chỉ còn thiếu đúng một người như anh, chuyên về chiến thuật du kích nhanh.”

Chu Hoằng: “….”

Giang Thiệu Vũ tiếp tục: “Nếu anh đồng ý, sau khi giải A League trong nước kết thúc, tôi hy vọng anh có thể gia nhập đội tuyển quốc gia với tư cách cố vấn chiến thuật, cùng đội tuyển ra nước ngoài dự giải thế giới. Đương nhiên, đội tuyển quốc gia sẽ trả thù lao tương xứng cho vị trí cố vấn, tuyệt đối không để anh vất vả mà thiệt thòi.”

Đối diện ánh mắt chân thành của Giang Thiệu Vũ, Chu Hoằng đột nhiên cảm động.

Anh vẫn còn nhớ rõ trận thăng hạng năm xưa, chiến đội của mình vì bị ACE loại mà tan rã. Nói không oán Giang Thiệu Vũ thì là nói dối, anh cũng từng hận, anh đâu phải thánh nhân.

Thế nhưng, nhiều năm sau tái ngộ, anh nhận ra, cả hai người họ vẫn giữ được tình yêu nguyên vẹn dành cho eSports, như ngày đầu tiên. Những ân oán quá khứ sớm đã không còn quan trọng.

Vì đội tuyển quốc gia, Giang Thiệu Vũ ngỏ lời mời anh làm cố vấn. Vậy thì, anh còn lý do gì để từ chối?

Chu Hoằng mỉm cười, nắm lấy tay Giang Thiệu Vũ: “Cảm ơn huấn luyện viên Giang đã coi trọng. Tôi nguyện dốc toàn lực!”

Tề Hằng đứng bên cạnh chứng kiến cảnh tượng ấy, không kìm được sống mũi cay cay.

Những người từng một thời chiến đến sống còn trên sân đấu, bị Giang Thiệu Vũ bắn chết không biết bao lần. Giờ đây, tại sao từng người một đều sẵn lòng ủng hộ Giang Thiệu Vũ?

Bởi vì, họ đều là người Trung Quốc. Không ai muốn tiếp tục chứng kiến đội tuyển quốc gia bị đánh cho tan tác ở đấu trường thế giới, trở thành trò cười của thiên hạ. Chỉ đơn giản vậy thôi.

Hết chương 078


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 78
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...