Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 72

1@-

Chương 072

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Khi Giang Thiệu Vũ rời bệnh viện, vừa vặn gặp Trần Tổng của CLB dẫn vài tuyển thủ đến thăm Thời Tiểu Bân. Anh chào mấy người rồi cùng Du Minh Tương ra bãi đỗ xe. Tề Hằng thấy hai người lên xe liền hỏi: “Sao rồi? Tiểu Bân không sao chứ?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Không sao, bác sĩ đã tiêm thuốc ức chế, cảm xúc cậu ấy đã ổn định.”

99% Omega sau phân hóa đều có thể dùng thuốc ức chế để kiểm soát. Như Giang Thiệu Vũ từng bị loạn pheromone kèm tính công kích mạnh là hiếm gặp. Quá trình phân hóa của Tiểu Bân không có gì bất thường, nghỉ ngơi vài ngày là có thể quay lại đấu tập.

Tài xế hỏi: “HLV Giang, mình về Thủ Đô chứ?”

Đợt kiểm tra CLB kết thúc, không cần ở lại nữa. Giang Thiệu Vũ nói: “Ừ, về thôi.”

Trên đường cao tốc, Giang Thiệu Vũ cùng Tần Bác ngồi sau xem tài liệu sao chép từ RED. Thành tích đội RED bình thường, năm ngoái xếp thứ sáu. Với Giang Thiệu Vũ, không ai nổi bật trừ Tiểu Bân có thiên phú nhưng đi sai hướng.

Tuy nhiên, đội này lại có độ nổi tiếng rất cao, vì là đội có dàn trai đẹp nhất. Các tuyển thủ chính đều cực kỳ điển trai.

Người nổi nhất chính là Thời Tiểu Bân, cao hơn 1m70, mặt baby, cực kỳ dễ thương, lại chơi vị trí bạo lực công kích. Trong mắt fan là “ngoan ngoãn nhưng hung dữ”. Weibo toàn bình luận kiểu “mẹ thơm con”, “anh ôm em”, hàng hóa xung quanh cũng bán rất chạy. Nghe nói năm ngoái chỉ một loại gối ôm chibi đã bán hàng triệu, giúp CLB lời lớn.

Giang Thiệu Vũ nói: “Ông chủ RED khá giỏi điều hành, tuyển thủ toàn thành tích trung bình mà nổi đình nổi đám.”

Tề Hằng bỗng nói: “Thời Tiểu Bân phân hóa thành Omega, có khi lại không phải chuyện tốt.”

Giang Thiệu Vũ quay đầu: “Sao vậy?”

Tề Hằng nói: “Đội chính RED có 4 Alpha, chỉ có mình Tiểu Bân là Omega. Tôi lo xảy ra chuyện. Năm ngoái có một Alpha trong lúc thi đấu đi đánh dấu fan Omega, gây ảnh hưởng nghiêm trọng, bị cấm thi đấu suốt đời.”

Giang Thiệu Vũ không theo dõi mấy tin hậu trường trong nước, nghe vậy nhíu mày: “Đánh dấu fan? Mất kiểm soát hay cố ý?”

Tề Hằng lắc đầu bất lực: “Hai bên nói khác nhau. Omega bảo là Alpha cố tình, Alpha lại nói do fan quyến rũ. Cuối cùng liên minh điều tra camera, phát hiện Alpha chủ động gọi fan đến khách sạn, lợi dụng sự sùng bái của fan, chiếm đoạt Omega vừa phân hóa.”

Giang Thiệu Vũ thấy buồn nôn: “Thật có chuyện như vậy à?”

Tề Hằng nói: “Tuyển thủ đó nổi tiếng, có chút thiên phú. Fan kia là sinh viên đại học, rất xinh đẹp. Có lẽ hắn nghĩ fan sẽ không tố cáo, âm thầm nuôi tình nhân nhỏ. Không ngờ bị phóng viên chụp được, sự nghiệp tiêu tan.”

Giang Thiệu Vũ nhíu mày hỏi: “Đội nào?”

Tề Hằng nghiêm mặt nói: “Cựu công kích của RED. Bị cấm thi đấu xong giải nghệ, Tiểu Bân mới thay thế vị trí. Ban lãnh đạo CLB sớm biết chuyện nhưng vì tuyển thủ quá nổi nên bao che. Nếu không nhờ phóng viên khui ra, liên minh cũng không biết. Một số tuyển thủ đạo đức cá nhân tệ hại đến vậy.”

Giang Thiệu Vũ nhớ đến vị Trần Tổng của RED, từng đến tìm đội họ, muốn đầu tư vào ACE làm cổ đông. Khi phỏng vấn, anh ta không nói gì về vận hành CLB, chỉ nói toàn chuyện “tăng độ nổi tiếng, biến thành ngôi sao eSports”, bị Giang Thiệu Vũ từ chối thẳng.

Thời Tiểu Bân ở lại CLB như vậy, giờ còn phân hóa thành Omega, đúng là không an toàn.

Đúng lúc này, Tần Bác đột nhiên nói: “HLV Giang, xem hot search đi.”

Anh đưa điện thoại cho Giang Thiệu Vũ, giao diện chính vừa hay hiện ra dòng #Tuyển thủ RED Thời Tiểu Bân phân hóa thành Omega# đang leo top.

Trên hot search là một tấm ảnh Thời Tiểu Bân nằm trên giường bệnh ở bệnh viện. Cậu thiếu niên vừa phân hóa trông đầy vẻ ngơ ngác, đáng yêu ngây thơ, lập tức khiến trái tim của người hâm mộ tan chảy.

“Bân Bân đáng yêu quá trời luôn đó!”

“Cuối cùng Bân Bân của chúng ta cũng phân hóa thành Omega, các thành viên RED phải chăm sóc em ấy cho tốt đó nha!”

“Thương Bân Bân quá, vừa phân hóa chắc chắn rất khó chịu. Nhất định phải nghỉ ngơi cho tử tế nhé.”

Những bình luận này còn khá bình thường, đều là người hâm mộ đang lo lắng cho Thời Tiểu Bân.

Nhưng dần dần, hướng gió trong phần bình luận bắt đầu thay đổi.

“Đội trưởng Trâu hình như cũng có mặt ở bệnh viện?”

“Thấy rồi! Cái tay bên cạnh trong bức ảnh đó chính là của đội trưởng Trâu mà!”

“Tôi bị thu hút rồi! Bân Bân Hữu Lễ là thật phải không?!”

“Hu hu hu! Anh Alpha dịu dàng và cậu Omega bé bỏng đáng yêu, quá hợp luôn!”

Giang Thiệu Vũ vừa đọc đến đây, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Tấm ảnh này là do CLB cố ý tung ra đúng không? Đội trưởng Trâu? Là tay đột kích của RED, Trâu Lễ?”

Du Minh Tương nhẹ giọng nói: “A Vũ, cậu không biết đâu. RED luôn cố tình thổi phồng siêu thoại của CP #Bân Bân Hữu Lễ# đấy. Thời Tiểu Bân và Trâu Lễ nhìn bên ngoài khá đẹp đôi, một là công kích, một là đột kích. Lúc thi đấu thường xuyên lao lên cùng nhau, cũng hay quan tâm lẫn nhau. Lúc Tiểu Bân chưa phân hóa, đã có không ít người gán ghép hai người họ rồi.”

Tần Bác tiện tay mở siêu thoại #Bân Bân Hữu Lễ#, Giang Thiệu Vũ kinh ngạc khi thấy lượng theo dõi đã lên đến hàng chục vạn, trừ đi tài khoản ảo và thủy quân, số fan CP thật sự có lẽ cũng không ít.

Tần Bác chỉnh lại kính mắt, nghiêm túc nói: “Mô hình vận hành của RED giống như mô hình idol nam trong giới giải trí vậy, dựng hình tượng, xào CP, hành fan. Cái hình tượng ‘ngoan ngoãn nhưng hung dữ’ của Thời Tiểu Bân là do CLB tự xây dựng. Fan thực ra không hề biết, cậu ta thi đấu rất nhát.”

Tề Hằng nghiêng đầu nhìn qua, tức giận nói: “Mẹ kiếp! Còn có chuyện như vậy? Thời Tiểu Bân với Trâu Lễ? Cái gì với cái gì đây trời?!”

Du Minh Tương bất lực: “Chủ tịch Tề, bình thường anh bận rộn quá nên không để ý mấy tin đồn vặt vãnh trên mạng. Siêu thoại ‘Bân Bân Hữu Lễ’ đã tồn tại hơn một năm rồi. Gần như ngay khi Thời Tiểu Bân vừa lên đội chính là có người tạo ra cái siêu thoại đó.”

Tề Hằng: “…”

Giang Thiệu Vũ kéo xuống xem thêm trong siêu thoại, thấy vô số clip cắt ghép lúc thi đấu, ảnh trên sân, thậm chí cả ảnh chụp ở sân bay do fan ghi lại. Trong ảnh, Thời Tiểu Bân lúc nào cũng tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời, còn đội trưởng Trâu Lễ thì âm thầm chăm sóc cậu trong nhiều dịp. Nếu chỉ nhìn vào ảnh, hai người đúng là rất “có cảm giác couple”. Nhưng với con mắt của Giang Thiệu Vũ rõ ràng là cắt ghép có chủ ý, dẫn dắt sai lệch!

Có người đứng sau giật dây, cố tình ghép cặp để buộc chặt fan và duy trì độ nổi tiếng cho cả hai.

Du Minh Tương với vẻ mặt phức tạp nói: “Trong giới eSports có nhiều siêu thoại CP, phần lớn là fan tự chơi, không ảnh hưởng đến chính chủ thì tuyển thủ cũng chẳng để ý. Nhưng CP của RED thì quá rõ ràng là do CLB cố tình thổi phồng. Năm ngoái khi Tiểu Bân được chọn vào đội tuyển quốc gia, chính Trâu Lễ đưa cậu ấy đến. Tôi từng hỏi riêng Tiểu Bân: ‘Quan hệ của em với đội trưởng tốt lắm à?’ Cậu ta chỉ nói là, em với ai cũng thân như nhau thôi.”

Tần Bác thở dài: “Đứa nhỏ này còn nhỏ tuổi, ngây thơ, lại ngoan ngoãn, có lẽ bị bán còn giúp người ta đếm tiền. ID trong game của cậu ấy là ‘Nho Nhã Lễ Độ’, hoàn toàn là trùng hợp thôi. Thế mà bị người ta suy diễn thành bằng chứng cho việc đơn phương thích đội trưởng.”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Nghĩ đến gương mặt ngây thơ mờ mịt của cậu Omega vừa nằm trên giường bệnh ban nãy, tim anh như bị ai đó bóp chặt đau nhói.

Thời Tiểu Bân thật sự đơn thuần, đừng nói là bị ghép đôi, cậu còn chẳng nhận ra việc thân thiết với một đồng đội Alpha sẽ bị người ngoài phóng đại và xuyên tạc như vậy. Ngay cả cái tên game cậu tùy tiện đặt, cũng bị biến thành bằng chứng yêu thầm đội trưởng.

Bân Bân Hữu Lễ CP? Nực cười đến cực điểm!

Thời Tiểu Bân dùng cái tên “Nho Nhã Lễ Độ” từ thời còn ở trại huấn luyện Thành phố Tinh, lúc đó cậu thậm chí còn chưa quen biết Trâu Lễ!

Giang Thiệu Vũ day trán, nơi thái dương đang giật giật, giọng lạnh tanh: “Xuống cao tốc, quay xe lại.”

Tài xế ngạc nhiên: “HLV Giang, là quay lại RED sao?”

Giang Thiệu Vũ đáp: “Quay lại bệnh viện.”

Xe lập tức đổi hướng, quay lại từ lối ra cao tốc. Gương mặt HLV Giang lúc này lạnh đến mức đáng sợ, tài xế lập tức đạp ga hết cỡ, nhanh nhất có thể quay trở lại bệnh viện.

Khi đến nơi đã là 8 giờ tối. Giang Thiệu Vũ bảo chủ tịch Tề và Tần Bác ở lại trong xe, anh cùng Du Minh Tương sải bước đến phòng bệnh của Thời Tiểu Bân. Vừa tới cửa, đã thấy có người lén lút chụp hình.

Giang Thiệu Vũ liếc qua, lạnh lùng nói: “Giờ mấy tay săn tin ngông cuồng vậy sao?”

Tên đó hoảng sợ quay đầu bỏ chạy, nhưng Giang Thiệu Vũ nhanh như chớp, tóm cổ áo hắn lại, giật lấy máy ảnh. Mở ra xem…

Toàn là ảnh của Thời Tiểu Bân, đủ mọi góc độ, còn cố tình chụp cả bóng nghiêng của Trâu Lễ.

Giang Thiệu Vũ lạnh lùng nói: “Là quan lý Trần bên các người chỉ đạo đúng không? Ảnh đăng trên Weibo cũng là cậu chụp?”

Thanh niên đó gãi đầu ngượng ngùng: “Khụ khụ… để dùng cho truyền thông quảng bá mà.”

“Quảng bá?” Giang Thiệu Vũ xóa hết ảnh rồi mới ném máy ảnh trả lại: “Về bảo với Trần Tổng của các người, lo mà tập trung vào huấn luyện và thi đấu, đừng suốt ngày chỉ biết chiêu trò câu fan!”

Tên đó ôm máy ảnh, cụp đuôi bỏ chạy.

Giang Thiệu Vũ đến trước phòng bệnh, nhìn qua cửa kính quả nhiên thấy đội trưởng Trâu Lễ đang ngồi bên giường trò chuyện với Thời Tiểu Bân. Gương mặt cậu tái nhợt, gượng gạo ứng phó, ánh mắt đầy bất an và có chút hoảng loạn.

Giang Thiệu Vũ đẩy cửa vào, lạnh lùng hỏi: “Đội trưởng Trâu đúng không?”

Trâu Lễ giật mình, ngạc nhiên đứng dậy: “Giang, HLV Giang? Anh không phải về rồi sao?”

Giang Thiệu Vũ lạnh nhạt nhìn anh ta chằm chằm: “Thời Tiểu Bân đã phân hóa thành Omega, cậu không biết à? Là Alpha mà vẫn ở đây làm gì?”

Trâu Lễ lúng túng định mở miệng, Giang Thiệu Vũ chỉ thẳng ra ngoài cửa: “Ra ngoài.”

Trâu Lễ nghĩ bụng: Anh cũng là Alpha mà, sao anh được vào?

Nhưng trước ánh mắt lạnh như tử thần của Giang Thiệu Vũ, cậu ta không dám cãi, vội vàng quay đầu đi ra ngoài.

Du Minh Tương mỉm cười xoa dịu: “Tôi là Beta, có tôi ở đây không sao cả. Tiểu Trâu, cậu ra ngoài trước đi, chúng tôi có chuyện muốn nói với Thời Tiểu Bân.”

Trâu Lễ vừa nghe xong đã vội chạy khỏi phòng, như thể sợ bị ánh mắt của HLV Giang g**t ch*t tại chỗ.

Thời Tiểu Bân cuối cùng cũng thở phào, ngước nhìn Giang Thiệu Vũ, lo lắng nói: “HLV Giang, Chị Du, trước khi em phân hóa em không thấy Alpha đáng sợ lắm. Nhưng nãy giờ đội trưởng Trâu không chịu rời đi, tự nhiên em thấy chóng mặt và khó chịu lắm…”

Omega mới phân hóa giống như động vật non mới trưởng thành, pheromone cực kỳ bất ổn, thời điểm này không nên có Alpha ở cạnh.

Giang Thiệu Vũ hơi đau lòng, bước đến bên giường nhìn cậu thiếu niên đang hoảng sợ, dịu giọng nói: “Đừng sợ, tôi đã đuổi cậu ta đi rồi.”

Thời Tiểu Bân gật đầu. Kỳ lạ thật, tại sao khí tức của HLV Giang lại khiến cậu cảm thấy rất dịu dàng? Rõ ràng HLV mắng người dữ dằn lắm mà?

Ngay lúc Thời Tiểu Bân còn đang thắc mắc, Giang Thiệu Vũ chủ động nói: “Tôi không phải Alpha, tôi sẽ không làm tổn thương cậu.”

Thời Tiểu Bân trợn tròn mắt: “Hả?!”

Giang Thiệu Vũ giơ tay, nhẹ nhàng xoa đầu cậu: “Cậu thấy pheromone của tôi có khó chịu không?”

Ngay lập tức, Thời Tiểu Bân ngửi thấy một mùi bạc hà mát lạnh, cơn choáng váng và đau đầu lập tức tan biến, tỉnh táo hẳn!

Đôi mắt cậu sáng rực: Pheromone của HLV thơm quá! Tỉnh cả người luôn!

Cậu nhìn đối phương đầy bất ngờ: “Anh, anh là… Omega?!”

Giang Thiệu Vũ mỉm cười: “Ừ, giữ bí mật giúp tôi nhé.”

Thời Tiểu Bân gật đầu liên tục: “Vâng vâng!”

Cậu không thể tin nổi, HLV Giang từng mắng một đám tuyển thủ đến khóc ròng lại là một Omega? Một Omega như vậy quá ngầu luôn! Không như cậu, thấy Alpha là muốn trốn. Nếu là HLV Giang, khéo đấm cho vài cái chẳng nể mặt ai!

Giang Thiệu Vũ dịu dàng nhìn cậu thiếu niên: “Thời Tiểu Bân, cậu tin tôi không? Thật sự muốn chuyển sang vị trí y tế chứ?”

Tin tưởng một người không cần lý do phức tạp. Tính cách của Thời Tiểu Bân vốn đã ngoan ngoãn, trước đây CLB bảo sao cậu làm vậy. Nhưng giờ đây, cậu bỗng cảm thấy nghe lời HLV Giang mới là đúng đắn.

HLV là Omega, chắc chắn không hại cậu. Là HLV đội tuyển quốc gia, trình độ còn cao hơn nhiều so với HLV Trần ở RED. HLV Giang bảo chuyển vị trí, vậy cậu sẽ chuyển!

Thời Tiểu Bân gật đầu mạnh mẽ: “Em tin HLV! Trước đây khi chơi công kích, em luôn cảm thấy mệt mỏi, không thể tiến bộ, như thể bị kẹt lại. Nhưng khi chơi y tế thì lại rất thuận tay, dù em chơi không nhiều, nhưng hầu như chưa bao giờ bị bắn chết.”

Cậu ngừng lại một chút, nhíu mày: “Chỉ là, có lẽ CLB của em sẽ không cho em chuyển vị trí đâu?”

Giang Thiệu Vũ mở điện thoại, đưa hot search cho cậu xem: “Nhìn đi, đây là tác phẩm của CLB các cậu đấy.”

Thời Tiểu Bân nhận lấy điện thoại, tò mò kéo xuống xem — sắc mặt càng lúc càng trắng bệch.

Hết chương 072

Chan: Cái tên CP Bân Bân Hữu Lễ và Nho Nhã Lễ Độ.

Hai cái tên này cùng là “” nghĩa là nhã nhặn lễ phép lịch sự.

Mà 1 cái tui để thuần việt là “Nho nhã lễ độ” còn 1 cái tui để nguyên hán việt “Bân Bân Hữu Lễ”

Dụng ý của tác giả như nào thì tui ko rõ.

Nhưng dụng ý của tui là muốn phân biệt, Thời Tiểu Bân đặt tên như vậy ý chỉ lịch sự nhã nhặn.

Còn bọn kia thì gán zô để xào CP, có tên của 2 người Bân () – Lễ ()


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 72
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...