Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 60

1@-

Chương 060

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

CLB TNG cách khu huấn luyện của đội tuyển quốc gia không xa, lái xe khoảng một tiếng là đến.

Lúc 5 giờ rưỡi chiều, xe chạy thẳng vào cổng căn cứ khu eSports, dừng lại dưới khu ký túc xá. Vừa lúc đó, Bùi Phong đang chuẩn bị xuống căn tin ăn tối, thấy chiếc xe thương vụ màu đen của đội tuyển quốc gia đậu dưới lầu, cậu lập tức bước nhanh tới, cười nói: “Sư phụ về rồi.”

Giang Thiệu Vũ gật đầu, sau khi xuống xe thì vẫy tay ra hiệu cho người bên trong xe.

Thư Thần ngoan ngoãn theo anh bước xuống, trong tay kéo theo một vali trắng.

Bùi Phong sững lại một lúc: “Anh Thần?”

Thư Thần nhẹ nhàng chào hỏi: “Tiểu, Tiểu Bùi, lâu rồi không gặp.”

Bùi Phong tỏ vẻ bối rối. Sư phụ ra ngoài một chuyến, sao lại mang Thư Thần về đội tuyển quốc gia?

Du Minh Tương nhận ra sự nghi ngờ của cậu, chủ động giải thích: “Hôm nay sư phụ của em đến CLB TNG kiểm tra bất ngờ, bắt họ đánh một trận huấn luyện. Kết quả… em chắc cũng đoán ra rồi đấy.”

Bùi Phong suy nghĩ một lúc, thấp giọng hỏi Chị Du: “Chơi tệ lắm à? Sư phụ lại mắng người rồi?”

Du Minh Tương cố nhịn cười: “Ừ, từ quản lý CLB đến tuyển thủ chuyên nghiệp, bị mắng một lượt, đến nỗi đám người đó sững sờ. Nhân cơ hội đó, cậu ấy kéo luôn Thần Thần về đây.”

Bùi Phong cười tươi rói: “Quả nhiên là phong cách của sư phụ. Vậy cũng tốt, anh Thần ở TNG cũng không được ra sân, sớm về đội tuyển quốc gia huấn luyện, khỏi phải chịu ấm ức bên đó.”

Nói rồi, cậu chủ động xách hành lý giúp Thư Thần: “Anh Thần, để em xách cho, ký túc xá này chưa có thang máy.”

Thư Thần ngạc nhiên: “A, anh, để, để anh tự làm…”

Bùi Phong cười nói: “Đừng khách sáo.”

Nói rồi cậu xách vali đi thẳng vào cửa, chiếc vali lớn vậy mà cậu cầm bằng một tay rất nhẹ nhàng, trông y như một chủ nhà đang niềm nở tiếp đón khách.

Giang Thiệu Vũ nhìn Thư Thần, nói: “Tầng 1 đến tầng 3 đang trống, em muốn ở phòng nào?”

Thư Thần nhẹ giọng hỏi: “Anh Vũ ở phòng nào?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Anh ở 404. Tầng 4 toàn là ban huấn luyện… À, còn có Tiểu Bùi.”

Bùi Phong quay đầu cười nói: “Anh Thần, em đến sớm nên chiếm luôn phong thủy tốt tầng 4, tiện để sư phụ mắng em mỗi ngày.”

Thư Thần: “………”

Anh và Bùi Phong cũng nhiều năm không gặp, trong ký ức là một đứa nhỏ ngày ngày bám theo Giang Thiệu Vũ gọi sư phụ, giờ đã trưởng thành, cao to đẹp trai, nhưng cái tính “bám đuôi anh Vũ” thì vẫn y như cũ. Dám ở chung với ban huấn luyện, lá gan cũng to thật.

Thư Thần bị lời nói đùa của Bùi Phong chọc cười, nói: “Vậy em ở 304 đi.”

Bùi Phong: “Được, để em giúp anh mang hành lý lên.”

Mọi người cùng lên lầu, Du Minh Tương mở khóa mã số, nói: “Thần Thần, phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, chăn ga gối đệm đều là đồ mới, em cứ yên tâm ở. Mật khẩu em tự đổi lại nhé. Cần gì cứ nói chị, gần đây có siêu thị, chị có thể đưa em đi mua đồ dùng cá nhân.”

Thư Thần cảm thấy ấm lòng, gật đầu nói: “Cảm ơn Chị Du.”

Khi anh đến CLB TNG trước kia, chẳng ai tiếp đãi nồng nhiệt như vậy, ngay cả mặt quản lý cũng chưa từng gặp, chỉ có một cô nhân viên hậu cần dẫn về ký túc xá. Còn giờ, anh Vũ, Tiểu Bùi, Chị Du đều là người quen cũ từ đội ACE. Thư Thần bất giác có cảm giác như trở về nhà.

Giang Thiệu Vũ nhìn đồng hồ, nói: “Tới giờ ăn tối rồi, đi ăn trước đã, dọn dẹp từ từ cũng được.”

Thư Thần gật đầu: “Vâng.”

Mọi người cùng đến nhà ăn của đội tuyển quốc gia. Vừa khéo gặp Lão Thường, Lão Thôi và Anna. Giang Thiệu Vũ lần lượt giới thiệu thành viên ban huấn luyện với Thư Thần. Thư Thần không giỏi giao tiếp, nhất là với người lạ, anh lúng túng đến mức chỉ muốn chui xuống đất, tai đỏ ửng cả lên.

Lão Thường nhiệt tình nói: “Thư Thần, tôi biết cậu! Hồi đó tôi còn xem thi đấu của ACE, ý thức của cậu cực kỳ tốt. Có một trận, đồng đội chết sạch, cậu cầm khiên chạy vòng quanh, còn cứu sống được tận 4 người!”

Bùi Phong nói: “Là trận bán kết đánh với JZ đúng không? Cuối cùng anh Thần còn lấy được MVP.”

Lão Thường: “Đúng đúng, chính trận đó!”

Thư Thần bị khen đến đỏ mặt, cúi đầu không biết nói gì. Giang Thiệu Vũ thấy anh ngại, liền dẫn anh đến khu lấy cơm: “Suất ăn của đội tuyển khá tốt, mỗi ngày có 7–8 món, thích ăn gì thì tự chọn nhé.”

Thư Thần lấy cơm xong thì đi theo anh Vũ ngồi cạnh cửa sổ. Những người khác cũng lần lượt ngồi xuống, vây quanh một bàn ăn. Lão Thường tính cách thẳng thắn, liền hỏi: “Lần này HLV Giang đến TNG, thu hoạch cũng lớn ghê? Còn mang cả một y tế cứu thương về.”

Giang Thiệu Vũ nói: “Ừ. Thần Thần, sau này em đi theo Lão Thường, đấu tập di chuyển trên bản đồ trước. Cả hai đều chơi vị trí hỗ trợ, luyện cùng nhau có thể học hỏi kinh nghiệm lẫn nhau. Thời gian tới anh bận nhiều việc, chắc không chăm sóc được em.”

Thư Thần ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”

Ăn xong, Bùi Phong và Lão Thôi quay lại phòng huấn luyện, còn Thư Thần được Giang Thiệu Vũ dẫn về ký túc xá. Anh còn vào tận phòng 304 giúp Thư Thần sắp xếp lại phòng.

Thư Thần cảm thấy mũi cay cay, nếu không nhờ anh Vũ năm xưa phát hiện ra mình, có lẽ anh chẳng bao giờ bước chân vào ngành eSports. Với Thư Thần, Giang Thiệu Vũ không chỉ là ân nhân thay đổi cuộc đời, mà còn là người anh trai mà anh kính trọng nhất. Được quay lại bên cạnh anh Vũ, anh thực sự rất vui.

Sau khi sắp xếp xong bàn máy tính, Giang Thiệu Vũ quay đầu thấy ánh mắt ngấn nước của Thư Thần, không khỏi thở dài: “Tính cách em sao vẫn mềm yếu vậy? Mềm quá là dễ bị bắt nạt.”

Thư Thần đỏ mặt nói: “Vậy sau này, em sẽ cố gắng nói chuyện nhiều hơn? Không để anh Vũ phiền lòng.”

Giang Thiệu Vũ nhẹ nhàng vỗ vai anh: “Người vào đội tuyển quốc gia đều do anh chọn kỹ. Loại người như Lục Hưng Vân, thua là mắng y tế ngu ngốc chẳng bao giờ được bước vào đây. Sau này cứ coi đây là nhà, yên tâm mà đấu tập. Tiểu Bùi, Chị Du em đều quen cả, anh và Chị Du không có ở đây thì tìm Tiểu Bùi.”

Thư Thần tò mò hỏi: “Đúng rồi, Tiểu Bùi không làm streamer nữa à? Em thấy mấy hôm nay cậu ấy không live stream.”

Giang Thiệu Vũ giải thích: “Nó đang phụ phó HLV Thôi xem lại video thi đấu quốc tế. Ý thức chiến thuật của nó mạnh, giao việc đó cho nó anh rất yên tâm. Hợp đồng với nền tảng mới cũng rất linh hoạt, lúc nào stream là tùy nó, anh không can thiệp.”

Thư Thần cảm thấy phức tạp trong lòng. Bùi Phong là streamer chuyên nghiệp, vậy mà dạo này lại về đội tuyển hỗ trợ sư phụ phân tích trận đấu. Còn đám người ở TNG thì sao? Rõ ràng là tuyển thủ chuyên nghiệp, sắp thi đấu rồi mà vẫn mải mê livestream.

Giang Thiệu Vũ nói: “Đi thôi, anh đưa em đi tham quan một vòng cơ sở huấn luyện, làm quen với môi trường.”

Hai người xuống lầu, mang theo Đậu Đậu, vừa tản bộ vừa giới thiệu từng tòa nhà trong căn cứ. Qua sân vận động lớn là phòng huấn luyện và phòng họp của tuyển thủ.

Giang Thiệu Vũ bế Đậu Đậu lên tầng 2 vào phòng huấn luyện. Bùi Phong đang xem lại video trận đấu, nghe tiếng chó sủa lập tức dừng lại, quay đầu cười nói: “Sư phụ đến rồi?”

Giang Thiệu Vũ đưa Đậu Đậu cho Chị Du, rồi cùng Thư Thần bước vào phòng huấn luyện, ngồi xuống cạnh Bùi Phong hỏi: “Dạo này xem video có thu hoạch gì không?”

Bùi Phong nói: “Video thi đấu khu vực châu Âu em xem xong rồi, đã tổng hợp mấy chiến thuật đặc sắc cho thầy. Giờ xem luôn không ạ?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Không vội. Đợi em và phó HLV Thôi xem xong hết các khu vực, đến lúc đó cùng phân tích một thể.”

Bùi Phong gật đầu: “Vâng.”

Giang Thiệu Vũ nói tiếp: “Đi, ba người chúng ta đánh vài trận xếp hạng đi.”

Nghe vậy, Thư Thần liền ngồi bên cạnh Giang Thiệu Vũ, mở máy tính lên.

Bùi Phong hỏi: “Chơi máy chủ Trung Quốc, Hàn Quốc hay quốc tế?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Quốc tế đi. Thần Thần có tài khoản không?”

Thư Thần: “Có.”

Bùi Phong mỉm cười nhìn Giang Thiệu Vũ: “Sư phụ dùng tài khoản em tạo cho thầy nhé.”

Tài khoản của Bùi Phong trên máy chủ quốc tế tên là Sniper002, tài khoản cậu tạo cho thầy là Sniper001, vì trong lòng cậu, sư phụ mới là bắn tỉa mạnh nhất!

Tài khoản đã mua đủ skin súng và nhân vật, gần như vét sạch cửa hàng. Mật khẩu là ngày sinh của Giang Thiệu Vũ, điểm số đã đạt 2500, chỉ cần đăng nhập là dùng được ngay.

Tài khoản học trò dâng lên, Giang Thiệu Vũ cũng không từ chối, nhận luôn.

Thư Thần nhìn tên tài khoản của hai người, lặng lẽ đăng nhập tài khoản của mình: DocterC, rồi ấn nút sẵn sàng.

Giang Thiệu Vũ nói: “Anh chơi do thám, Tiểu Bùi bắn tỉa, Thần Thần hỗ trợ. Tiểu Bùi chỉ huy.”

Bùi Phong: “Rõ.”

Mỗi lần đánh xếp hạng, Giang Thiệu Vũ đều để Bùi Phong chỉ huy, vì muốn rèn luyện năng lực điều phối của cậu.

Họ nhanh chóng tìm được trận, bản đồ ngẫu nhiên là Lâu Đài Ma Ám, chế độ Huyết chiến vô tận. Bùi Phong mang hai khẩu súng bắn tỉa, nói: “Anh Thần, anh mang một khẩu súng, mang theo hộp cứu thương là đủ.”

Thư Thần gõ “1” biểu thị đã hiểu.

Trận đấu bắt đầu, Bùi Phong nhanh chóng bố trí: “Sư phụ vòng trái tìm mục tiêu, em bắn tỉa từ giữa, anh Thần núp phía sau em.”

Chỉ huy của Tiểu Bùi rất rõ ràng. Giang Thiệu Vũ rút dao găm, lướt nhanh bên trái. Dưới ánh sáng mờ ảo của bản đồ, bóng dáng anh như cơn gió lướt qua các bức tượng, nhanh chóng phát hiện ra kẻ địch ở phía trước, báo vị trí: “Hướng 11 giờ.”

Rắc! Bùi Phong lập tức nhắm ống ngắm vào hướng 11 giờ. Giang Thiệu Vũ dụ địch rượt đuổi, nhưng ngay lúc kẻ địch vừa xuất hiện —

Đoàng!

[Sniper002] dùng [Barrett – Thợ Săn Rừng Rậm] headshot hạ [Happy11]!

Giang Thiệu Vũ: “Bên kia có y tế. Anh lo liệu.”

Đối thủ chạy tới cứu đồng đội, vừa chạm vào xác thì Giang Thiệu Vũ đột nhiên xuất hiện phía sau, dao chém liên hoàn vào cổ, máu văng tung tóe, y tế bị ám sát!

Bên kia, Bùi Phong lộ vị trí, bị do thám và đột kích bên địch kẹp lại. Dù né nhanh nhưng vẫn bị bắn chết.

Bùi Phong hét: “Anh Thần cứu mạng a~”

Thư Thần vác khiên lao đến, hồi sinh Bùi Phong bằng hộp cứu thương, sau đó dựng khiên chắn phía trước, rút súng hai nòng bắn tỉa, đoàng đoàng! một phát headshot trinh sát đối thủ. Bùi Phong sống lại, lập tức rút súng hạng nhẹ MSG, nhắm và bắn liên tiếp, bắn chết bắn tỉa và đột kích bên kia!

Bùi Phong khen: “Đẹp quá!”

Pha 2 đấu 3 này, nhờ sự phối hợp ăn ý giữa hai người họ, đã trực tiếp hạ gục cả ba đối thủ bên kia!

Ngón tay Thư Thần khẽ run rẩy.

Đã rất lâu rồi anh mới lại cảm nhận được niềm vui và sự sôi nổi của một trận đấu!

Nếu là lúc còn ở TNG, nhiều khi anh phải liều mình xông qua làn mưa bom bão đạn để cứu đồng đội, nhưng người được cứu sống thường phản ứng chậm nửa nhịp. Là một người chơi y tế, khả năng tấn công của anh trên sân rất hạn chế, súng lục thì tầm bắn ngắn, chẳng lẽ lại xách khiên đi solo với tay bắn tỉa của địch?

Y tế là vị trí phụ thuộc rất nhiều vào đồng đội và những năm qua, Thư Thần thực sự mệt mỏi khi thi đấu. Rõ ràng là đã cứu được đồng đội dậy, nhưng vì đồng đội phản ứng không kịp, không thể phản công kịp thời, khiến anh bị đối phương tiêu diệt, rồi lại bị chính đồng đội mắng:

“Y tế làm gì đấy?”

“Không thể cứu người nhanh hơn à?!”

Cứ như thể trận thua là lỗi của anh vậy.

Đúng như anh Vũ đã nói, anh quá mềm yếu, dễ bị bắt nạt. Nhưng tính cách hình thành từ nhỏ đâu phải muốn thay đổi là thay đổi được.

Anh tự thấy mình đã làm tròn trách nhiệm, chỉ là rất ít người nhìn thấy những nỗ lực của anh.

Hôm nay được đánh cùng với anh Vũ và Tiểu Bùi, cuối cùng anh cũng tìm lại được sự tự tin năm xưa!

Ván đầu tiên, phe ẩn núp chiến thắng.

Sang ván thứ hai, Bùi Phong thay đổi chiến thuật, cả ba người triển khai kiểu đánh du kích linh hoạt.

Giang Thiệu Vũ đi trước dò đường, Bùi Phong phía sau bắn hỗ trợ, Thư Thần ở giữa bảo vệ Bùi Phong. Ba người phối hợp di chuyển nhanh khắp bản đồ, chưa bao lâu đã quét sạch đội địch.

Mạng hạ cuối cùng còn được chính Thư Thần kết liễu.

Bùi Phong tán thưởng: “Anh Thần nice!”

Thư Thần càng đánh càng tự tin. Đến ván ba, anh chủ động làm mồi nhử, chạy thật nhanh, dụ bắn tỉa đối thủ lộ diện, Bùi Phong ngay lập tức bắn gục đối thủ, kiểu phối hợp “đồng đội hiểu ý, nắm rõ cách ăn khớp như vậy”, thật sự rất đã!

Sau chiến thắng này, ba người tiếp tục ấn chuẩn bị.

Chuỗi thắng ×2…

Chuỗi thắng ×3…

Chuỗi thắng ×4…

Thư Thần đánh đến mức mắt cũng ánh lên lấp lánh.

Giang Thiệu Vũ nhìn bộ dạng tràn đầy sức sống của anh, khóe môi cong lên nhẹ nhàng, nói: “Tiểu Bùi, mai anh còn phải đến mấy CLB khác. Em ở lại căn cứ xem video, rảnh thì mang Thư Thần đánh xếp hạng nhé.”

“Sư phụ yên tâm, căn cứ bên này cứ giao cho em!”

Bùi Phong hiểu rất rõ, việc sư phụ để Thư Thần đánh xếp hạng là muốn anh nhanh chóng lấy lại sự tự tin.

Thư Thần đã chịu nhiều ấm ức ở TNG, giờ đã rời đi thì nên thoải mái bung hết kỹ năng ra, không cần dè chừng gì nữa.

Bùi Phong sẽ chủ động phối hợp với anh. Chỉ có như vậy, Thư Thần mới có thể nhanh chóng ổn định tâm lý, nhận ra một điều then chốt — “Hóa ra năng lực của mình chưa từng tụt dốc, chỉ là mấy tên đồng đội kém không theo kịp mình mà thôi!”

Dưới sự khích lệ nhẹ nhàng mà tinh tế từ hai thầy trò, tâm trạng của Thư Thần ngày một tốt hơn. Sau khi thắng liên tiếp 7 ván, anh vui vẻ trở về ký túc xá ngủ.

Đêm hôm đó, anh không gặp ác mộng, ngủ một giấc ngon lành tới sáng hôm sau.

Khi tỉnh dậy, trong lòng tràn đầy ấm áp.

Từ nay về sau, đội tuyển quốc gia chính là nhà của anh.

Anh sẽ không bao giờ rời xa nơi này nữa.

Hết chương 060


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 60
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...