Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 23

1@-

Chương 023

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Livestream đột ngột tắt màn hình đen, những khán giả đang xem lập tức bối rối.

Bình luận chạy đầy màn hình là một loạt dấu hỏi:

[???]

[Là mạng tôi lag hay livestream bị ngắt vậy?]

[Màn hình đen rồi! Có gì mà VIP không được xem hả?]

[Fred đánh với ông chủ xong hai trận rồi tắt đen màn hình, là định làm gì bí mật với ông chủ sao?]

[Fred lén lút cái gì đó, tôi báo cáo đấy!]

Bùi Phong lúc này hoàn toàn không còn tâm trí để quan tâm đến mấy lời trêu đùa của khán giả.

Một suy nghĩ điên rồ bỗng lóe lên trong đầu cậu —

Vị ông chủ này, giọng điệu quen thuộc, cách di chuyển quen thuộc, thậm chí cả tiết tấu phối hợp cũng quen thuộc.

Mọi thứ đều giống sư phụ của cậu!

Trận đầu tiên, ông chủ chỉ treo máy, không nhìn ra được gì. Nhưng đến trận thứ hai, bất kể là màn vòng ra sau bất ngờ đánh chết hai người nhanh gọn, hay chiến thuật phối hợp song song tìm kiếm ăn ý của hai người…

Tất cả khiến Bùi Phong trong chốc lát ngỡ như mình đang quay lại phòng luyện của đội ACE, nhìn thấy dáng người quen thuộc đó.

“Tiết tấu chậm.”

“Chú ý vị trí.”

Ngay cả những lời nhận xét cũng đơn giản, dứt khoát, kiệm lời y như trước.

Có thể là người đó không?

Tim Bùi Phong đập thình thịch, hai tay đặt trên bàn phím hơi run lên.

Cậu không dám chắc mình đoán đúng, cũng không tiện trực tiếp gọi sư phụ để xác nhận, chỉ có thể thử thăm dò qua tin nhắn.

Đối phương im lặng 2 giây rồi trả lời:

[7766501]: ?

[7766501]: Tặng cậu quà, mà còn phải khai tên à?

Bùi Phong vội vã trả lời: “Không phải ý đó. Tôi chỉ thấy ông chủ rất mạnh, cứ tưởng anh là tuyển thủ chuyên nghiệp~”

[7766501]: Ồ. Thật ra tôi đang tìm kiếm nhân tài trong giới eSports.

[7766501]: Cậu có muốn đánh chuyên nghiệp không?

Bùi Phong sững người, tìm kiếm nhân tài eSports?

Trong giới eSports đúng là có không ít người chuyên tìm kiếm người chơi giỏi trong game, kiểm tra tiềm năng của họ, nếu phát hiện có tố chất thì sẽ giới thiệu cho các CLB làm tuyển thủ trẻ, đào tạo một thời gian rồi ký hợp đồng thi đấu chuyên nghiệp.

Các CLB lớn đều có kiểu săn người này. Bùi Phong trước đây cũng từng gặp…

Nhưng, vị ông chủ này sao có thể chỉ là một tên săn người?

Nếu như ngay cả nhân viên săn người mà đã mạnh cỡ này, thì tuyển thủ của CLB đó phải mạnh đến mức nào?

Bùi Phong không tin thân phận của đối phương, tiếp tục thăm dò:

[Sniper002]: Ông chủ là săn người thật sao~

[Sniper002]: Là người của CLB nào vậy?

[7766501]: Tôi muốn tự thành lập CLB. Cậu muốn gia nhập không?

[Sniper002]: Tự lập CLB? Ông chủ ngầu thật đó!

[Sniper002]: Nhưng, hiện tại tôi chưa có ý định thi đấu chuyên nghiệp.

Ngồi trước máy tính, Giang Thiệu Vũ khẽ nhướng mày.

Tạm thời chưa có kế hoạch?

Qua lần thăm dò hôm nay, Giang Thiệu Vũ phát hiện thực lực của Tiểu Bùi không những không sa sút mà còn tiến bộ hơn so với trước đây.

Dù là tuyển thủ chuyên nghiệp, nếu bỏ bê luyện tập một thời gian rồi đột ngột bị lôi đi thi đấu cũng sẽ gặp phải tình trạng “tay cứng” và không theo kịp tiết tấu của trận đấu.

Thế nhưng, Tiểu Bùi lại bắt kịp được.

Đối mặt với tay bắn tỉa đẳng cấp thế giới, cậu ta lập tức nắm bắt cơ hội, trong khoảnh khắc Giang Thiệu Vũ lao ra chịu chết, liền nổ súng hạ gục đối thủ ngay lập tức.

Tốc độ phản ứng nhanh như vậy, chỉ có một cách lý giải duy nhất chính là những năm qua cậu ta không hề lười biếng trong luyện tập, vẫn luôn tự yêu cầu bản thân theo tiêu chuẩn của một tuyển thủ chuyên nghiệp. Nền tảng cơ bản cực kỳ vững chắc, mới có thể hình thành phản xạ có điều kiện và phản ứng tức thời như vậy.

Luyện tập của tuyển thủ chuyên nghiệp rất nhàm chán, mỗi ngày đều lặp đi lặp lại các bài tập di chuyển, bắn bù đạn, bắn bia trong đấu trường…

Có khi luyện hàng giờ liền.

Ngay cả khi có HLV giám sát, một số tuyển thủ trẻ cũng không tránh khỏi trốn tránh, lười biếng.

Huống hồ là luyện tập hoàn toàn tự giác, không ai giám sát?

Bùi Phong đã làm cách nào để kiên trì như vậy?

Tại sao cậu ta lại luôn duy trì cường độ luyện tập như tuyển thủ chuyên nghiệp?

Là vì không cam lòng sao?

Khi Giang Thiệu Vũ dò hỏi việc quay lại thi đấu chuyên nghiệp, phản ứng của Bùi Phong đúng như anh dự đoán, nhưng lại khiến anh càng thêm nghi hoặc.

[7766501]: Tạm thời chưa có?

[7766501]: Vậy sau này có kế hoạch quay lại thi đấu chuyên nghiệp không?

Tin nhắn lần này gửi đi, Bùi Phong im lặng đến nửa phút.

Giang Thiệu Vũ không biết rằng lúc này, Bùi Phong đang điên cuồng gửi tin nhắn hàng loạt cho các đồng đội cũ trong đội ACE.

[Fred]: Anh Diệp, anh biết sư phụ em đang ở đâu không?

[Fred]: Anh Chu, anh biết sư phụ em đang ở đâu không?

[Fred]: Lão Lâm, anh biết sư phụ em đang ở đâu không?

Những người bị Bùi Phong dội bom tin nhắn đều đang ở trong phòng huấn luyện của đội tuyển quốc gia.

Diệp Tử là người đầu tiên phát hiện tin nhắn, vội vàng hạ thấp giọng hỏi hai người ngồi cạnh: “Vãi loàn, Tiểu Bùi đột nhiên hỏi chuyện sư phụ, chẳng lẽ anh Vũ lại chạy vào game hành hạ đồ đệ rồi?”

Chu Dật Nhiên cầm điện thoại lên, nhịn cười nói: “Chắc vậy, nếu không thì Bùi Phong đã không đột nhiên đi hỏi thăm tung tích sư phụ.”

Lão Lâm đau đầu nói: “Giờ chúng ta phải trả lời sao? Giấu Tiểu Bùi kiểu này cảm giác tội lỗi thật.”

Diệp Tử suy nghĩ một lúc rồi đề xuất: “Anh Vũ từng dặn rồi, tạm thời đừng nói chuyện anh ấy làm HLV đội tuyển quốc gia cho Tiểu Bùi biết, cứ trả lời là không biết đi.”

Hai người còn lại nhìn nhau, gật đầu.

Cả ba lập tức lấy điện thoại ra trả lời:

[Diệp Tử]: Không rõ.

[Chu Dật Nhiên]: Không biết luôn.

[Lão Lâm]: Không biết được.

Bùi Phong: “………”

Alpha ngồi trước máy tính khẽ nheo mắt — các người trả lời đồng bộ quá đấy.

Cứ như là ngồi cạnh nhau rồi bàn bạc trước cách trả lời vậy.

Diệp Khinh Danh, Chu Dật Nhiên, Lâm Hạo Ngạn đều được chọn vào đội tuyển quốc gia năm nay.

Gần đây, đội tuyển quốc gia bị loại ở vòng bảng giải thế giới, sau khi về nước thì bị dân mạng mắng đến lên hot search. Vì có quan hệ tốt với ba người này nên dù là livestream hay các dịp khác, Bùi Phong đều giữ thể diện cho đội tuyển, chưa từng đưa ra bình luận gì.

Nhưng cậu biết, Diệp Khinh Danh bị cấm thi đấu, Lão Lâm chuẩn bị giải nghệ, chỉ có Chu Dật Nhiên là đáng tin nhất, chắc chắn sẽ thi đấu ở kỳ tới.

HLV Trương của đội tuyển quốc gia đã từ chức. Lẽ ra hiện tại việc quản lý đội sẽ tương đối lỏng lẻo. Hôm kia cậu còn thấy vài tuyển thủ đánh xếp hạng để giết thời gian, chứng tỏ sau khi HLV rời đi, họ không có lịch luyện tập chính thức.

2h30 chiều, Diệp Khinh Danh bình thường đều đang ngủ, Chu Dật Nhiên chơi game giải trí, còn Lão Lâm đáng lý đang lo chuyện giải nghệ.

Vậy mà cả ba người đều trả lời cùng lúc?

Sao lại trùng hợp vậy được?

Ba người cùng lúc thấy tin nhắn, cùng lúc phản hồi?

Trừ phi…

Họ đang ở cùng nhau, sau đó vì lý do nào đó, đã bàn bạc trước cách trả lời.

Tim Bùi Phong đập ngày càng nhanh, linh cảm trong đầu càng lúc càng rõ ràng.

Bình thường nhắn tin cho Diệp Khinh Danh, anh ta phải lâu lắm mới lưới nhác trả lời. Vậy mà hôm nay nhắc đến sư phụ lại phản hồi ngay lập tức?

Chẳng lẽ Wing Thần đã trở lại sao?

Cho nên mấy người ACE mới phản ứng bất thường như thế?

Bùi Phong nhắn tin hỏi ba người họ, vốn dĩ không nhằm mục đích nhận câu trả lời chính xác — mà là để nhìn phản ứng.

Phản ứng của ba người này gián tiếp xác nhận suy đoán trong đầu cậu.

Đầu óc Bùi Phong thoáng chốc hỗn loạn.

Năm năm rồi, cậu tưởng rằng người đó sẽ biến mất mãi mãi.

Không biết đã bao nhiêu lần cậu mơ thấy khung cảnh khi còn nhỏ, bản thân chạy theo sau người đó, giòn giã gọi một tiếng sư phụ, học cách chơi bắn tỉa từ người ấy, còn từng tuyên bố đầy khí thế: “Sư phụ, em nhất định sẽ trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp xuất sắc!”

Nhưng cuối cùng, cậu đã không làm được lời hứa ấy. Cậu trở thành streamer.

Không biết sư phụ có trách cậu không.

Nghĩ đến cảnh Giang Thiệu Vũ rời đi năm xưa, khóe mắt Bùi Phong nóng lên.

Cậu cố kìm nén cảm xúc rối bời, mở lại giao diện game, phát hiện ông chủ lại nhắn thêm, hỏi cậu có kế hoạch đánh chuyên nghiệp không?

[Sniper002]: Xin lỗi ông chủ, vừa đi rót nước ~

[Sniper002]: Hợp đồng với Tinh Võng của tôi đến năm sau mới hết. Chuyện tương lai thì tôi cũng chưa chắc nữa.

[Sniper002]: Ông chủ đánh thêm một trận không?

[7766501]: Được.

Màn hình phòng livestream mở lại. Bùi Phong giải thích với khán giả: “Xin lỗi mọi người, vừa đi lấy nước, chúng ta tiếp tục nhé.”

Bình luận lập tức tràn ngập chào đón Fred online trở lại.

Giang Thiệu Vũ không phát hiện điều gì bất thường, tiếp tục nhấn “sẵn sàng”.

Hai người nhanh chóng tìm được đồng đội và đối thủ.

Bùi Phong cười nói: “Ông chủ, ván này tôi chơi do thám, anh chơi bắn tỉa nhé?”

Giang Thiệu Vũ vào phòng livestream tìm Bùi Phong chính là để kiểm tra xem thực lực đồ đệ có sa sút không, còn đánh chuyên nghiệp được không. Nghe vậy, anh lập tức gõ: “Cậu chơi bắn tỉa đi, tôi hỗ trợ.”

Bùi Phong không miễn cưỡng, thuận theo: “Được, nghe lời ông chủ.”

Sợ bị em nhận ra sao?

Dù sao phong cách bắn tỉa của sư phụ cũng quá đặc trưng mà…

Trận đấu bắt đầu, Bùi Phong vẫn chọn vai trò lính bắn tỉa. Lần này vị trí trinh sát đã bị đồng đội khác giành mất, vị trí công kích và đột công cũng không còn, Giang Thiệu Vũ đành bất lực, chỉ có thể chọn làm lính y tế. Bản đồ ngẫu nhiên vẫn là “Lâu đài ma ám” quen thuộc, chỉ khác lần này họ ở phe ẩn núp, khó đánh hơn.

Vừa vào trận, Giang Thiệu Vũ đã đi theo sát Bùi Phong.

Lính y tế đi theo lính bắn tỉa có thể đánh du kích hai người.

Lính bắn tỉa có sự bảo vệ của y tế sẽ như có hai mạng, khi cần thiết y tế còn có thể chủ động dụ kẻ địch để lính bắn tỉa đánh chết.

Đối thủ có tay bắn tỉa khá tỉnh táo, vừa vào trận đã lập tức chiếm giữ điểm giữa đường.

Ba đồng đội không bao lâu đã chết sạch, Giang Thiệu Vũ không kịp cứu, đành bỏ cuộc, chỉ giữ lại mỗi Bùi Phong.

Bản đồ này, nếu phe ẩn núp muốn đột phá, nhất định phải phá được điểm bắn tỉa của đối phương.

Giang Thiệu Vũ nhanh chóng gõ chữ: “Tôi sẽ dụ bắn tỉa ra, cậu chú ý thời cơ nổ súng.”

 Bùi Phong đáp: “Được ông chủ, anh cứ đi đi!”

Thế nhưng…

Giang Thiệu Vũ xách tấm khiên chống đạn chạy sang bên, quả nhiên dụ được lính bắn tỉa đối phương lộ mặt.

Tưởng rằng Bùi Phong sẽ nắm lấy cơ hội bắn chết kẻ địch, ai ngờ vừa chạy được hai bước, màn hình đã hiện ra một dòng thông báo:

[linda] dùng [Barrett – Dạ Sắc] khiến [Sniper002] trọng thương!

Giang Thiệu Vũ: “?”

Trong bảng số liệu đồng đội, máu của Bùi Phong tụt xuống chỉ còn 5%, sắp chết đến nơi.

Tiếng Bùi Phong vang lên trong tai nghe, còn rất ấm ức: “Ông chủ, cứu em~”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Nghe thấy giọng nũng nịu trong tai nghe, Giang Thiệu Vũ nhíu mày, không khách khí gõ chữ: “Cậu mộng du à?”

Rõ ràng lúc nãy Giang Thiệu Vũ đã xác định được vị trí lính bắn tỉa đối thủ, anh xách khiên chống đạn ra ngoài, chỉ cần đối thủ ló đầu, Bùi Phong có thể lập tức bắn hạ. Kết quả, Bùi Phong lại nôn nóng ló mặt ra, còn bị đối thủ bắn ngược?

Nghĩ cái gì vậy! Không phải đã nhắc là chú ý thời cơ rồi sao?

Khán giả trong phòng livestream lúc này lại bị bất ngờ lần nữa:

[Ôi trời, sếp đang mắng Fred sao?]

[Cậu mộng du à? hahaha]

[Lần đầu thấy Fred bị mắng, sao lại thấy vui thế nhỉ?]

[Ông chủ hung dữ quá đi, sợ ghê!]

[Mắng tiếp đi! Xem cậu ta còn dám nghênh ngang nữa không, ra trận chết rồi còn đòi cứu à? Đừng cứu!]

[Fred: Ông chủ, đỡ em dậy, em còn có thể đi nạp mạng~]

Khán giả trong phòng phát cuồng, lần đầu tiên được xem một ông chủ và streamer hài hước như vậy.

Ông chủ mắng người không nể mặt, Fred đòi được cứu, ông chủ đáp thẳng: “Cậu mộng du à?”

Giang Thiệu Vũ không thấy bình luận trong phòng livestream, anh chỉ vô thức phê bình sai lầm nghiêm trọng trong di chuyển của Bùi Phong.

Sự phối hợp cơ bản giữa y tế và bắn tỉa cũng không làm được, loại lỗi sơ đẳng này không nên mắc phải.

Phải chăng vì trận trước thắng mà tâm lý ngạo mạn, không nghiêm túc chơi?

Giang Thiệu Vũ không ngờ rằng, bước đi sai lầm của Bùi Phong khi nãy – là cố ý.

Cậu đang thăm dò phản ứng của ông chủ.

Lúc này, ngồi trước máy tính, ngón tay Bùi Phong khẽ run.

Giọng độc miệng quen thuộc biết bao…

Năm đó khi xếp hạng cùng sư phụ, cậu di chuyển bất cẩn bị bắn chết ngay đầu trận, Giang Thiệu Vũ cũng từng nói câu đó với cậu:

Em mộng du à?

Người này, chính là Wing!

Tuyệt đối là sư phụ của cậu!

Bùi Phong cố gắng kiềm chế cơn xúc động muốn gọi sư phụ, giọng run run vì kích động: “Em sai rồi ông chủ, em sẽ nghiêm túc đánh.”

Khán giả trong phòng livestream: “???”

[Giọng Fred có vẻ hơi lạ?]

[Ôi trời, bị mắng đến phát khóc rồi à?]

[Haha, Fred cũng có ngày hôm nay]

[Ông chủ chắc đang nghĩ: Streamer này gà quá, trả tiền lại đây!]

[Cười chết mất! Ông sếp này đúng là khắc tinh của Fred, đại thần của chúng ta cũng có lúc cứng họng không dám cãi lại~]

Bùi Phong tất nhiên không phải khóc vì bị mắng.

Cậu chỉ quá kích động, đến mức hơi thở cũng không ổn định.

Nhận ra mình hơi thất thố, cậu lập tức ho khẽ, cười nói: “Ông chủ, đỡ em dậy đi, em vẫn còn có thể giết người.”

Giang Thiệu Vũ đảo mắt một cái.

Trong game, lính y tế xách khiên chống đạn, liều mình lao vào mưa đạn, quay lại cứu đứa đồ đệ đần.

Y tế đến nơi, Bùi Phong hồi máu đầy ngay lập tức.

Giây tiếp theo, Alpha như thức tỉnh thiên phú chơi game, đổi sang súng bắn tỉa nhẹ [MSG – Cực Quang], lướt nhanh trốn sau tượng, xoay nòng súng, quay đầu, dứt khoát bắn một phát!

[Sniper002] dùng [MSG – Cực Quang] headshot hạ [Linda]!

Xử lý xong lính bắn tỉa đối phương, Bùi Phong nhanh chóng đánh du kích, trong chớp mắt bắn chết sạch phe địch.

Giang Thiệu Vũ: “……”

Tình huống gì đây?

Trình độ của đồ đệ này, sao lúc cao lúc thấp thế?

Ván này kết thúc, Bùi Phong lại lần nữa giành được danh hiệu MVP.

Bùi Phong nghiêm túc hỏi: “Ông chủ, em chơi thế nào?”

Giang Thiệu Vũ do dự hai giây, rồi gõ chữ: “Cũng được.”

Bùi Phong khẽ cười, giọng trầm ấm nhẹ nhàng: “Cảm ơn ông chủ đã khen.”

Câu “cũng được” quen thuộc ấy.

Sư phụ, cuối cùng người cũng đã trở về rồi.

Hết chương 023


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 23
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...