Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 199

1@-

Chương 199

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Trong phòng cách âm, khi thấy trên màn hình hiện dòng chữ “Chiến thắng”, Lão Lâm lập tức tháo tai nghe, hét lên đầy phấn khích: “Chúng ta thắng rồi!”

Nhớ lại những lần bị loại đáng tiếc ở các giải thế giới trước, nỗi thất vọng đến mức suýt giải nghệ và cả hành trình khó khăn tiến đến trận chung kết năm nay, Lão Lâm không khỏi rưng rưng nước mắt, quay lại ôm chầm lấy Tiểu Chu đang ngồi bên cạnh.

Chu Dật Nhiên tính tình rất dễ chịu, suýt bị Lão Lâm siết cổ nhưng cũng chẳng bận tâm, vòng tay ôm lại người đồng đội đầy cảm xúc và mỉm cười nói: “Đúng vậy, chúng ta đã thắng, chúng ta là nhà quán quân.”

Diệp Khinh Danh cười híp mắt cảm thán: “Sau sáu năm, tất cả mọi người vẫn ở đây, thật không dễ dàng chút nào.”

Thư Thần đỏ hoe mắt, anh vốn mắc chứng sợ giao tiếp, dù rất xúc động cũng không biết nói gì, chỉ chăm chú nhìn màn hình máy tính.

Bùi Phong đứng lên, chủ động đưa tay ôm lấy mấy người đồng đội.

ACE 2.0 ngày trước vì nhiều lý do mà tan rã vội vàng, năm người họ mỗi người một ngả, hôm nay, với tất cả họ, đây cũng được xem là một cách khác để thực hiện giấc mơ.

Các tuyển thủ dự bị trong đội tuyển quốc gia cũng nhảy lên, ôm chầm lấy nhau trong niềm vui sướng.

“Xin chúc mừng đội Trung Quốc đã thắng đội Mỹ 4:2, giành chức quán quân giải thế giới lần thứ sáu!” Bình luận viên cố kiềm nén xúc động, giọng nghẹn ngào nói: “Ngày này, chúng ta đã chờ đợi suốt sáu năm!”

“Đúng vậy, tròn sáu năm! Đội Trung Quốc từ một đội yếu đến mức không thể vượt qua vòng bảng, nay đã trở thành hắc mã mạnh nhất, hoàn toàn lột xác và hồi sinh!”

“Trước khi đội tuyển quốc gia xuất trận, không ai nghĩ họ có thể đoạt quán quân, kỳ vọng của mọi người chỉ là vượt qua vòng bảng hoặc vào đến tứ kết, bán kết. Nhưng dưới sự dẫn dắt của HLV Giang, họ đã tạo nên phép màu!”

“Wing Thần từng là tuyển thủ tạo nên kỳ tích, nay anh đã trở thành HLV trưởng của đội tuyển quốc gia, người viết lại lịch sử và tạo nên kỳ tích mới! Các tuyển thủ thi đấu trên sân rất xuất sắc, ban huấn luyện cũng góp công không nhỏ! Hãy dành cho vị HLV đẳng cấp thế giới này tràng pháo tay, anh là anh hùng thầm lặng đằng sau thành công!”

Giọng hai bình luận viên nghẹn ngào, cộng đồng mạng xem trực tiếp cũng rưng rưng nước mắt.

Sáu năm rồi! Từ kỳ vọng đến thất vọng, rồi chán nản chấp nhận đội tuyển quốc gia yếu kém. Đến năm nay, HLV Giang đã giúp mọi người lấy lại niềm tin, đội tuyển quốc gia năm nay thực sự mang lại bất ngờ lớn nhất cho người hâm mộ.

[Quán quân thế giới, thật xuất sắc!]

[Á á á đội tuyển quốc gia khóa 6 sáu đẹp trai nhất!]

[Fan lâu năm ACE khóc như mưa, sau từng ấy năm họ vẫn tụ họp lại trong chung kết thế giới!]

[Tất cả đều rất mạnh, đây là đội tuyển quốc gia hoàn hảo nhất!]

[Dâng gối trước HLV Giang, chọn bản đồ và bố trí đội hình thật tuyệt vời!]

[Đội tuyển quốc gia lần thứ sáu là mãi mãi!]

Phòng chat tràn ngập bình luận, cùng lúc đó các nền tảng mạng xã hội, video ngắn cũng đồng loạt chia sẻ tin “Đội tuyển quốc gia Thần Súng quán quân thế giới.”

Nhiều streamer từng tuyên bố “Nếu đội tuyển quốc gia quán quân, tôi sẽ livestream đứng trên đầu chải đầu” hay “Nếu đội tuyển quốc gia quán quân, tôi sẽ livestream ăn bàn phím” giờ đều thực hiện lời hứa. Một số biểu diễn nhào lộn ngã xe, số khác chuẩn bị sẵn bàn phím socola khiến nhiều người tò mò.

Trong game, ban tổ chức phát thông báo pop-up chúc mừng đội tuyển quốc gia quán quân, nhà vận hành hào phóng gửi tặng tất cả người chơi khẩu tiểu liên PP2000, loại súng mà Bùi Phong dùng trong chung kết!

Trang chính thức đội tuyển quốc gia và giải đấu cũng đồng loạt đăng tin vui.

Hashtag #Đội Tuyển quốc gia đoạt quán quân thế giới# nhanh chóng lọt top xu hướng, thu hút vô số fan eSports chia sẻ chúc mừng. Giây phút này trong giới eSports còn vui hơn cả Tết, nhiều người háo hức đến mức muốn đốt pháo hoa!

Tại hiện trường trực tiếp, trên màn hình hiện ảnh tuyển thủ xuất sắc nhất chung kết FMVP: CHN-Fred.

Sau bàn luận của ban giám khảo, giải FMVP hôm nay không nghi ngờ gì thuộc về đội trưởng đội Trung Quốc, Bùi Phong. Lối chơi “tuyển thủ tự do” của cậu mang đến bất ngờ lớn cho khán giả toàn thế giới, có thể đây sẽ là kỷ nguyên mới cho tuyển thủ tự do!

Bùi Phong cùng đồng đội đến phòng cách âm đội Mỹ bắt tay lịch sự. Sau đó, năm người bước ra giữa sân khấu, các thành viên khác của đội Trung Quốc cũng hào hứng chạy lên sân khấu.

Chiếc cup vàng lấp lánh đặt giữa sân khấu, Bùi Phong mỉm cười nhìn Giang Thiệu Vũ, nhường sư phụ của mình cầm cup đầu tiên. Giang Thiệu Vũ phối hợp cầm lấy, các thành viên khác cùng nắm cup, giơ cao qua đầu!

Phóng viên đội bóng dưới sân nhanh tay chụp ảnh, ghi lại khoảnh khắc đầy cảm xúc.

Tiếng MC vang lên qua micro: “Xin chúc mừng đội Trung Quốc giành chức quán quân giải thế giới lần thứ sáu! Các tuyển thủ có lời muốn nói gì không?”

Thông thường sau trận đấu, tuyển thủ được phỏng vấn tại phòng riêng. Nhưng chung kết lần này phỏng vấn diễn ra ngay trên sân khấu lớn, mỗi tuyển thủ có thể nói vài câu cảm tưởng khi nhận giải.

Micro được chuyển đến Thư Thần đứng ngoài cùng bên trái. Thư Thần mắc chứng ngại giao tiếp, đỏ mặt, ngập ngừng nói: “Tôi, tôi rất vui vì giành được chức quán quân.”

Anh nhanh chóng chuyền micro cho người bên cạnh, như ném đi một củ khoai nóng.

Người đứng cạnh anh là Hoa Nhiên, nụ cười rạng rỡ, mái tóc tím nổi bật giữa đám đông. Anh nhận micro và hô to: “Tôi muốn nói, đội Trung Quốc thật tuyệt vời, HLV Giang thật tuyệt vời! Mỗi người chúng tôi đều là người giỏi nhất, chúng tôi là quân đoàn mạnh nhất thế giới!”

Hoa Nhiên như đang hô khẩu hiệu, rất nhiệt huyết.

Khán giả xem livestream cười vang.

Sau khi hô xong, Hoa Nhiên tiếp tục nói: “Ở đây, tôi muốn đặc biệt cảm ơn HLV Giang, trước đây tôi chưa từng nghĩ mình sẽ chơi chuyên nghiệp, chính HLV Giang đã cho tôi cơ hội gia nhập đội tuyển quốc gia! Cảm ơn HLV Giang đã nghiêm khắc rèn luyện, giúp tôi trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp thực thụ!”

Nhớ lại những bản kiểm điểm từng viết, Hoa Nhiên cảm thấy không uổng phí. Nếu không có sự rèn luyện nghiêm ngặt của HLV Giang, khi đến giải thế giới gay cấn như vậy, kỹ năng bắn súng và di chuyển của họ chắc chắn sẽ rất tệ.

Nền tảng vững chắc được rèn giũa bởi những buổi luyện tập khắc nghiệt thể hiện rõ trên sân đấu. Các tuyển thủ đội Trung Quốc tại giải thế giới lần này bắn rất chính xác, ngay cả Tuyết Dao vốn được xem là yếu nhất cũng từng có pha double kill quyết định trận đấu.

Lúc viết bản kiểm điểm khó chịu đến thế nào, giờ đây thấy biết ơn vô cùng.

— Họ thực sự là quân đoàn mạnh nhất thế giới được dẫn dắt bởi những HLV nghiêm khắc nhất!

Hoa Nhiên lên tiếng rất nhiều, rồi nhanh chóng chuyển micro cho Hạ Lệ.

Hạ Lệ thẳng thắn nói: “Tôi rất vui được gia nhập đội tuyển quốc gia lần thứ sáu, mọi người đều tuyệt vời! Đội tuyển quốc gia thật xuất sắc, HLV Giang thật xuất sắc!”

Hoa Nhiên và Hạ Lệ hô khẩu hiệu y hệt nhau, như anh chị em thất lạc lâu ngày mới gặp lại.

Tần Tuyết Dao đổi giọng, dịu dàng nói: “Trước đây tôi không tự tin, luôn nghĩ mình chỉ là hỗ trợ vô thưởng vô phạt, thắng thua do đồng đội quyết định. Qua huấn luyện đặc biệt của đội tuyển quốc gia, tôi đã tự tin hơn rất nhiều, kỹ năng bắn súng cũng tiến bộ rõ rệt.”

Cô nhìn về phía Giang Thiệu Vũ, chân thành nói: “Cảm ơn HLV Giang đã tin tưởng một người vô hình như em, để em nhiều lần thi đấu tại giải thế giới, thậm chí thử chỉ huy… Anh là HLV tuyệt nhất, lần này, em nghĩ công lao lớn nhất thuộc về anh.”

Mạc Hàm Thiên nước mắt vẫn lăn dài, nhận micro nghẹn ngào nói: “Trước đây tâm lý tôi rất bất ổn, thường làm đồng đội tụt tinh thần, nhưng hôm nay khi đối đầu với những tay bắn tỉa hàng đầu thế giới, tôi chẳng hề sợ! Tôi sẽ không làm những người tin tôi thất vọng, tôi sẽ cố gắng trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp xuất sắc như Wing Thần!”

Khán giả trong phòng chat không nhịn được trêu đùa:

[Wing Thần nói: Tôi chưa từng khóc bao giờ [đầu chó.jpg]]

[Công chúa Mạc đã hết giấy lau chưa?]

[Sau này đối thủ mà thấy cậu ấy khóc chắc chạy mất dép nhỉ? Tên ngốc này vừa khóc vừa thi đấu quá hung]

[Các HLV nước khác: Đánh đội Trung Quốc tuyệt đối đừng làm cho Mạc Hàm Thiên khóc!]

Mạc Hàm Thiên xúc động đến nghẹn lời, gần như không thể nói tiếp.

Giang Thiệu Vũ luôn là thần tượng của cậu. Cậu từng liều lĩnh thách đấu thần tượng trong game, thua rồi mất tinh thần, còn nghi ngờ đối thủ bật hack, trở thành “anh em Hồ Lô” trong lời của Giang.

Giờ đây, đứng tại chung kết giải thế giới đánh bại đội Mỹ, cậu không phụ lòng HLV Giang cho cơ hội lần hai, cũng không phụ lòng chính mình. Một năm kiên trì và nỗ lực cuối cùng đã không uổng phí!

Mạc Hàm Thiên sợ mình càng khóc càng hung, cậu đỏ mặt chuyển micro cho Thời Tiểu Bân.

Thời Tiểu Bân vẫn còn ngơ ngác, như đang say trong niềm vui quán quân. Khi nhận micro mới tỉnh táo, cậu nói nghiêm túc: “Rất vui khi chúng tôi quán quân, cảm ơn HLV Giang đã đào tạo và chỉ đạo, cảm ơn khán giả trong nước đã ủng hộ, chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng.”

Nói xong, cậu cúi chào lịch sự như kết thúc bài phát biểu.

Nhóm tuyển thủ trẻ 18 tuổi này đồng loạt bày tỏ tình cảm với HLV Giang, đội tuyển quốc gia đúng là “thánh địa fan Wing Thần”, sự tiến bộ của họ thực sự ai cũng thấy rõ.

Mạc Hàm Thiên vừa khóc vừa đánh cũng có thể thắng, Thời Tiểu Bân chuyển từ công kích sang y tế đã thể hiện tài năng xuất chúng, Hoa Nhiên từ người thường trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, Hạ Lệ từ bắn bừa bây giờ trở nên nhạy bén sắc sảo, Tần Tuyết Dao từ cô gái tự ti, vô hình đã trưởng thành thành chỉ huy điềm tĩnh tự tin.

Một HLV xuất sắc có thể khai phá tối đa tiềm năng từng tuyển thủ.

Dưới sự dẫn dắt của Giang Thiệu Vũ, họ trưởng thành rất nhanh, không ngạc nhiên khi tất cả đều rất tâm phục khẩu phục anh.

Đến lượt Diệp Khinh Danh, anh cười híp mắt nói: “Thực ra chúng tôi có thể đoạt quán quân cũng là điều bình thường, đội tuyển quốc gia năm nay được xây dựng từ sớm, trải qua bao trận huấn luyện ma quỷ và các buổi tập trong phòng tối, trình độ toàn đội được cải thiện rất nhiều, mà tôi nghĩ là, mọi người đều đã có gương mặt của nhà quán quân.”

Tiểu Chu bên cạnh cố nhịn cười.

Diệp Khinh Danh lại nói linh tinh. Phòng tối, huấn luyện ma quỷ, chuyện đó có thể nói thoải mái sao?

Ngay lập tức, khán giả xem livestream thắc mắc:

[DIệp Tử nói phòng tối là gì vậy? Nghe ghê quá!]

[Huấn luyện ma quỷ? Ảnh nói gì thế?]

[HLV Giang không phải rất nhẹ nhàng dịu dàng sao? Hay chúng ta hiểu sai rồi?]

Ý thức mình lỡ nói lộ bí mật, Diệp Khinh Danh vội vã chuyền micro cho Tiểu Chu. Xong rồi, anh ta đã để lộ bí mật lớn nhất đội quốc gia — HLV Giang Thiệu Vũ chính là HLV ma quỷ nhất thế giới!

Diệp Khinh Danh lén nhìn Giang Thiệu Vũ, thấy anh vẫn bình thản, có vẻ không giận.

Tiểu Chu kịp thời sửa lời: “Khụ, mấy tháng qua tập luyện không uổng công, chức quán quân hôm nay là minh chứng tốt nhất. Cảm ơn tất cả những người ủng hộ đội tuyển quốc gia, chúng tôi không làm mọi người thất vọng!”

Lão Lâm phấn khích nói: “Tôi đã chờ đợi chức quán quân này sáu năm rồi, hôm nay cuối cùng cũng đợi được! He he he, tôi không biết nói gì để thể hiện cảm xúc, chỉ biết nói đội tuyển quốc gia là một gia đình, mọi người đều tuyệt vời!”

Lưu Thiếu Châu nhận micro, mỉm cười nói: “Tôi đã từng thi đấu nhiều giải thế giới, lần này là lần vui nhất, mọi người đoàn kết, tin tưởng lẫn nhau, cùng nỗ lực rất tuyệt. Ban huấn luyện nghiên cứu chiến thuật cực kỳ kỹ lưỡng, các tuyển thủ tập luyện nghiêm túc. Tôi tin đội tuyển quốc gia này không chỉ để lại dấu ấn bằng chức quán quân, mà còn bằng những ngày tháng luyện tập cùng nhau. Cảm ơn đã gặp được mọi người!”

Các đồng đội xung quanh vỗ tay ủng hộ, cậu nói đúng, đội tuyển quốc gia lần này có quá nhiều kỷ niệm đáng nhớ! Không chỉ chức quán quân, mà còn có việc cùng nhau viết bản kiểm điểm, bị nhốt trong phòng tối, cùng trải qua những buổi tập luyện khốc liệt với phần mềm luyện tập chết đi sống lại, đều là ký ức quý giá nhất.

Nhìn lại, đội tuyển quốc gia từng bước tiến rất chắc chắn, tuyển chọn, đào tạo, giải Asian, giải thế giới, dưới sự dẫn dắt của Giang Thiệu Vũ, mọi thứ đều được hoạch định rõ ràng.

Đến khi dẫn họ tiến l*n đ*nh cao quán quân thế giới.

Cuối cùng, micro được đưa đến tay đội trưởng đội tuyển quốc gia Bùi Phong.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Bùi Phong và người bên cạnh cậu, Giang Thiệu Vũ.

Bùi Phong nhận micro, mỉm cười nhìn Giang Thiệu Vũ nói: “Năm đó, chính vì anh mà em mới nghĩ đến việc làm tuyển thủ eSports, thật may mắn khi anh nhận em làm đồ đệ, tự mình dạy dỗ em.”

“Người em kính trọng và ngưỡng mộ nhất trong lòng, mãi luôn là anh.”

“Hôm nay, giải MVP của trận chung kết được trao cho tôi, bởi vì tôi là tuyển thủ tự do đầu tiên trong lịch sử giải đấu thế giới. Nhưng tôi nghĩ, chiếc cup này nên thuộc về HLV Giang.”

“Tất cả lối chơi của tôi đều thừa kế từ sư phụ. Mọi chiến thuật và bố trí đội hình trong trận chung kết cũng đều do anh ấy quyết định — trong lòng tôi, sư phụ mới là MVP thật sự!”

“Tôi muốn thay mặt các đồng đội trong đội tuyển quốc gia gửi chiếc cup MVP này tới HLV Giang.”

Xung quanh vang lên những tràng pháo tay và tiếng hò reo nhiệt liệt, rõ ràng mọi người đều đồng tình với cách làm của Bùi Phong.

Ánh đèn sân khấu lớn sáng rực.

Bùi Phong nhìn Giang Thiệu Vũ dịu dàng mà mãnh liệt, trong mắt chỉ có một mình anh.

Bộ não Giang Thiệu Vũ nháy mắt trống rỗng trong khoảnh khắc ấy, tiếng ồn ào xung quanh dường như bị tự động lọc bỏ, chỉ còn lại giọng nói trầm ấm và nhẹ nhàng của Bùi Phong vang lên rõ ràng trong tai.

Người em ngưỡng mộ và kính trọng nhất?

MVP thật sự trong lòng em?

Câu nói ấy không hẳn là tỏ tình, nhưng còn hơn cả một lời tỏ tình.

Bùi Phong đối với anh, từ lúc còn trẻ đã mang trong lòng sự ngưỡng mộ thần tượng, lớn lên là tình cảm thương yêu và khao khát chiếm hữu, đến tận lúc này, Giang Thiệu Vũ mới hiểu được sự thay đổi cảm xúc của đệ tử mình. Rốt cuộc, Bùi Phong đã luôn đi theo bước chân anh từ khi còn trẻ, lâu dần trong mắt chỉ còn có mình anh.

Bùi Phong đưa cup MVP cho Giang Thiệu Vũ, anh cũng không tiện từ chối tấm lòng của đệ tử trước hàng triệu khán giả toàn thế giới. Anh nhận lấy chiếc cup vẫn còn giữ hơi ấm cháy bỏng của Bùi Phong.

Một tay anh cầm cup, một tay nhận micro, bình tĩnh nhìn toàn đội nói: “Tôi đã nghe tất cả những lời cảm ơn của mọi người, đó là trách nhiệm của tôi với tư cách là HLV. Cảm ơn mọi người đã hiểu và ủng hộ công việc của tôi. Hôm nay, từng tuyển thủ trong đội tuyển quốc gia đều thi đấu rất tốt. Là HLV, tôi rất tự hào về mọi người!”

Bùi Phong cầm đầu vỗ tay, xung quanh lại vang lên tràng pháo tay nồng nhiệt.

Khi tiếng vỗ tay tạm lắng xuống, Giang Thiệu Vũ tiếp lời: “Tôi cũng xin cảm ơn tổ công tác phía sau của đội tuyển quốc gia, Chủ tịch liên minh Tề Hằng, lĩnh đội Du Minh Tương, chuyên gia dữ liệu Tần Bác, phó HLV Lão Thôi, Lão Thường, trợ giáo Annaa, cố vấn chiến thuật HLV Chu, HLV Cố, HLV Hứa, cùng đội ngũ đầu bếp và hậu cần đồng hành, mọi người đã rất vất vả!”

Tổ công tác đội tuyển quốc gia nhiều ngày phải thức khuya làm việc, chức quán quân này cũng có công sức của họ, Giang Thiệu Vũ với tư cách HLV trưởng không quên tri ân sự đóng góp của mọi người.

Toàn bộ tổ công tác đang xem phỏng vấn trực tiếp ở hậu trường, ôm nhau đầy xúc động, nước mắt lưng tròng.

Vì chức quán quân này, mọi thứ đều xứng đáng!

Du Minh Tương đỏ mắt nói: “Tôi đã đặt nhà hàng rồi, mọi người cùng đi ăn mừng nhé?”

Tề Hằng cười nói: “Tối nay mọi người nghỉ ngơi thật tốt, khi về nước sẽ còn tiệc mừng nữa!”

Sau khi kết thúc phỏng vấn, mọi người cùng nhau chụp một bức ảnh lưu niệm với chiếc cup quán quân ở hậu trường. Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của Du Minh Tương, cả nhóm đi đến một nhà hàng gần đó để ăn mừng.

Du Minh Tương bao trọn tầng hai của nhà hàng, các tuyển thủ tụ tập lại rất náo nhiệt.

Tề Hằng đứng dậy nói: “Nào, mọi người cùng nâng ly, vì chức quán quân thế giới hiếm có này!”

Mọi người đồng loạt đứng dậy, nâng ly rượu vang đỏ, tiếng chạm ly vang lên trong phòng tiệc, ai nấy đều xúc động uống cạn ly.

Trong thời gian thi đấu không được phép say xỉn, lỡ như có người phát điên vì rượu thì sẽ ảnh hưởng không tốt. Vì vậy, loại rượu vang mà Du Minh Tương chọn có nồng độ rất thấp. Mọi người vừa ăn vừa lần lượt đến kính rượu Giang Thiệu Vũ.

Giang Thiệu Vũ có vấn đề về tiêu hóa nên không thể uống nhiều, nhưng không tiện từ chối trước sự nhiệt tình của các đồng đội. Khi có người đến kính rượu, anh chỉ chạm ly và nhấp một ngụm nhỏ, một ly rượu uống mãi vẫn chưa hết.

Sau khi mọi người lần lượt kính rượu xong, Bùi Phong chủ động đứng dậy, mỉm cười nói: “Em cũng kính sư phụ một ly. Được anh nhận làm đồ đệ là vinh hạnh ba đời của em.”

Giang Thiệu Vũ đối diện với ánh mắt dịu dàng của cậu, tim khẽ đập mạnh, cố giữ bình tĩnh nâng ly. Bùi Phong nhẹ nhàng chạm ly với anh, mỉm cười nói: “Em cạn ly, anh tùy ý.”

Trong ly của Giang Thiệu Vũ cũng không còn nhiều rượu, anh bèn uống cạn.

Bất ngờ, Bùi Phong hạ thấp giọng, ghé sát vào tai anh: “Bây giờ, trận đấu đã kết thúc, quán quân cũng đã có. Em có thể theo đuổi anh không? Không phải là đồ đệ theo đuổi sư phụ, mà là một Alpha trưởng thành muốn theo đuổi Omega mình yêu.”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Xung quanh mọi người đang rôm rả uống rượu nói chuyện, câu nói thì thầm bên tai kia chỉ có hai người họ nghe thấy.

Mặt Giang Thiệu Vũ nóng bừng, không biết nên đồng ý hay từ chối. Anh còn chưa kịp phản ứng, Bùi Phong đã lùi lại, mỉm cười nói: “Cảm ơn sư phụ.”

Hoa Nhiên và Hạ Lê chẳng biết đầu đuôi câu chuyện ra sao lại còn vỗ tay nhiệt liệt ở bên cạnh.

Giang Thiệu Vũ: “……”

Vỗ tay cái gì chứ? Đúng là một hai đứa đần.

Hai đứa có biết ly rượu Bùi Phong kính vừa rồi, mục đích đâu phải là rượu không?

Cả nhóm chơi đến tận 1 giờ sáng mới quay về khách sạn.

Sau khi về phòng, điện thoại của Giang Thiệu Vũ đột nhiên đổ chuông, là cuộc gọi từ anh trai Giang Thiệu Thành.

Trận chung kết hôm nay, anh trai cũng có mặt tại hiện trường. Lúc đó Giang Thiệu Vũ thấy ống kính lướt qua khán đài, người đàn ông đeo kính râm, khẩu trang giữa đám đông chính là Giang Thiệu Thành, hiện đang công tác ở Mỹ.

Giang Thiệu Vũ nghe máy: “Anh, chưa ngủ à?”

Giang Thiệu Thành cười: “Anh cũng mới về khách sạn. Chúc mừng, nhà quán quân thế giới.”

Giang Thiệu Vũ nói: “Anh cũng đến hiện trường à?”

Giang Thiệu Thành: “Ừ, tuy anh không hiểu về eSports, nhưng trận đấu hôm nay thực sự rất máu lửa, khán giả Trung Quốc xúc động đến bật khóc. Anh có xem trên Weibo, ai cũng khen em là huấn luyện viên giỏi nhất những năm gần đây.” Anh dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Anh đã gửi bài đăng em dẫn dắt đội giành quán quân lên nhóm gia đình rồi.”

Giang Thiệu Vũ im lặng: “Có cần thiết không?”

Giang Thiệu Thành cười nhẹ: “Mọi người thấy em giành quán quân đều rất phấn khích. Ba còn khá tự hào nữa. Ông bảo anh nhắn em, thời gian tới hãy về nhà một chuyến.”

Năm đó sau khi phân hóa thành Omega, Giang Thiệu Vũ một mình ra nước ngoài điều trị, đã lâu không gặp ba và anh trai.

Thực ra, anh cũng hiểu sự lo lắng của ba. Trong đội ACE, trừ Thư Thần là Beta, còn lại đều là Alpha. Sau khi anh phân hóa thành Omega lại mắc chứng rối loạn pheromone, có thể ph*t t*nh bất cứ lúc nào. Tiếp tục thi đấu là một rủi ro lớn, giải nghệ mới là lựa chọn an toàn.

Chỉ là ba quá nghiêm khắc, còn Giang Thiệu Vũ thì tính cách kiêu ngạo, hai cha con từng cãi nhau một trận lớn. Đều là những người không chịu thua, quan hệ mấy năm nay khá căng thẳng.

Giờ ba đã nguôi giận từ lâu, anh trai cũng đứng ra hòa giải, thôi thì mỗi người nhường một bước đi.

Giang Thiệu Vũ im lặng một lúc rồi nói: “Em biết rồi, sẽ sắp xếp thời gian về thăm nhà.”

Giang Thiệu Thành lại hỏi: “Đúng rồi, thằng nhóc Bùi Phong gần đây có nói gì kỳ lạ với em không?”

Giang Thiệu Vũ nhướng mày: “Sao tự nhiên lại nhắc đến cậu ấy?”

Giang Thiệu Thành hạ giọng: “Hôm trước đến căn cứ đội tuyển quốc gia, anh gặp nó. Cậu ta thể hiện rõ thái độ thù địch với anh. Anh cảm thấy thằng nhóc này đối với em không chỉ đơn giản là tình sư đồ đâu. Em nên cẩn thận. Có mấy Alpha nhìn thì ngoan ngoãn lễ phép, miệng gọi sư phụ ngọt như mía, nhưng ai mà biết trong đầu nghĩ gì về em.”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Anh trai nhìn ra rồi. Đúng là Bùi Phong không chỉ có tình cảm sư đồ đơn thuần với anh. Trước đó đã từng tỏ tình, nhưng Giang Thiệu Vũ lấy lý do “không muốn ảnh hưởng đến thi đấu” để trì hoãn. Giờ thi đấu kết thúc rồi, cũng không kéo dài được nữa.

Lúc nãy kính rượu còn mạnh dạn nói “muốn chính thức theo đuổi thầy.”

Càng nghĩ càng đau đầu, Giang Thiệu Vũ buột miệng nói: “Anh đừng lo chuyện của em với Bùi Phong. Em là người trưởng thành, sẽ tự xử lý được.”

Giang Thiệu Thành nghi ngờ: “Em thật sự xử lý được à?”

Anh không tin vào khả năng đối phó tình cảm của em trai chút nào. Dù gì thì Giang Thiệu Vũ cũng chưa từng có ý thức của một Omega, bao năm nay pheromone lại quá mạnh, chưa từng được Alpha nào theo đuổi.

Lỡ như Bùi Phong nhân cơ hội chen vào thì sao?

Là anh trai, anh hoàn toàn không yên tâm.

Giang Thiệu Thành nói tiếp: “Thế này đi, dạo gần đây em cũng mệt rồi, hãy về nhà nghỉ ngơi một thời gian. Nếu muốn yêu đương, anh biết khá nhiều Alpha ưu tú, anh giới thiệu cho.”

Giang Thiệu Vũ cau mày: “Em không có hứng yêu đương. Ngủ đi, chúc ngủ ngon.”

Vừa cúp máy, điện thoại lại sáng lên, là tin nhắn từ Bùi Phong: “Lúc phỏng vấn trước bao người, em không dám nói điều này. Thật ra, anh không chỉ là người em ngưỡng mộ nhất, mà còn là người em yêu nhất. So với làm đồ đệ của anh, em càng muốn làm bạn trai anh hơn ~~”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Tin nhắn kế tiếp nhanh chóng bật ra: “Em sẽ chứng minh cho anh thấy, em không chỉ giỏi thi đấu, mà còn là một Alpha đáng tin cậy. Cho em một cơ hội nhé ~~”

Giang Thiệu Vũ dở khóc dở cười.

Mấy cái dấu ngã và sticker quen thuộc, cộng với giọng điệu nũng nịu ấy khiến anh không khỏi liên tưởng đến chú chó con vẫy đuôi đòi anh cho xương. Trong lòng anh cũng mềm một chút.

Bùi Phong vừa giành quán quân thế giới, lại còn là MVP trận chung kết, đang lúc vui sướng nhất. Nếu lúc này bị từ chối, chẳng khác nào một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt, sẽ phá hỏng tâm trạng của cậu ấy.

Thôi kệ, để cậu ta vui thêm vài ngày đã.

Tỉnh táo rồi nói sau.

Giang Thiệu Vũ trả lời: “Vấn đề này anh sẽ suy nghĩ nghiêm túc, về nước rồi trả lời em.”

Bùi Phong: “Vâng sư phụ, nghỉ sớm nhé, chúc ngủ ngon ~~”

Giang Thiệu Vũ đặt điện thoại xuống, xoay người vào phòng tắm tắm rửa.

Nước nóng xua tan mệt mỏi trên người, nhưng trong lòng lại càng rối bời. Anh chưa từng nghĩ đến việc ở bên bất kỳ Alpha nào. Cậu nhóc Bùi Phong này, liệu có thể trở thành ngoại lệ không?

Từ sư đồ mà thành người yêu, nghe thế nào cũng thấy hơi kỳ quặc?

Hết chương 199


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 199
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...