Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 194
Chương 194
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Tỷ số là 2:1, đội Mỹ tạm thời dẫn trước.
Chế độ huyết chiến là thể thức 5 ván 3 thắng, ai giành được 3 ván trước sẽ là người chiến thắng. Mỹ đã giành được điểm ván quyết định.
HLV Giang có gọi tạm dừng không?
Mạc Hàm Thiên lo lắng quay đầu nhìn xuống khán đài.
Giang Thiệu Vũ ngồi ngay ngắn, ánh mắt điềm tĩnh, hoàn toàn không có ý định gọi tạm dừng.
Mạc Hàm Thiên lập tức quay đầu nhìn lại màn hình máy tính, vì giữa các hiệp nhỏ chỉ có 10 giây đếm ngược, nếu HLV không gọi tạm dừng thì hiệp thứ tư sẽ lập tức bắt đầu!
HLV Giang không định dừng lại để chỉ đạo, vậy cậu chỉ còn cách tự nghĩ cách đối phó. Đầu óc Mạc Hàm Thiên hơi rối, đội Mỹ chia ra đứng tản mác để tạo thế hỏa lực chéo, vậy đội Trung Quốc nên làm thế nào?
Ngay lúc đồng hồ đếm ngược trên màn hình từ 10 giảm xuống còn 3, Mạc Hàm Thiên nghiến răng, nhanh chóng ra lệnh: “Chúng ta vào phòng chiếu số 2, đánh một trận phục kích!”
Lời vừa dứt, trận đấu chính thức bắt đầu.
Đội Trung Quốc đồng loạt tiến vào phòng chiếu số 2. Hạ Lê và Hoa Hoa mỗi người giữ một bên cửa, Tuyết Dao thì ở ngoài hành lang trinh sát động tĩnh địch, còn Mạc Hàm Thiên chạy đến hàng ghế cuối của phòng chiếu, chọn một chỗ giữa, luồn nòng súng qua kẽ ghế, mở ống ngắm căng thẳng nhìn chằm chằm về phía cửa.
Trong phòng chiếu bắt đầu phát đoạn kinh điển của bộ phim Lưỡi Cưa.
Trên màn ảnh rộng, tiếng thét chói tai của người phụ nữ bê bết máu làm không khí càng thêm căng thẳng.
Đội Mỹ ở hiệp này vẫn dùng chiến thuật phân tán hỏa lực, hai tay bắn tỉa, hai người tiền tuyến tạo thành thế hỏa lực chéo khóa chặt đối thủ, chỉ cần đội Trung Quốc có người xuất hiện là họ có thể tiêu diệt ngay.
Nhưng điều họ không ngờ là, vừa bước chân vào phòng số 2, tay công kích Spieler liền bị Hạ Lê và Hoa Hoa phục kích nã một tràng súng dữ dội, ngay lập tức bị hạ gục tại chỗ.
Mạc Hàm Thiên phấn khích hét lên: “Nice!”
Tiếng hét của cậu trùng đúng lúc với tiếng thét trong phim, khiến đồng đội suýt nữa bị dọa ngưng tim. Hoa Nhiên không nhịn được mà lầm bầm: “Má, cậu hét lớn vậy làm gì…”
Mạc Hàm Thiên đỏ bừng tai, hạ giọng xuống một chút, nói: “Tụ lại đánh du kích, chúng ta có lợi thế hồi máu, chỉ cần Bân Bân không chết là được. Đi, xông lên cùng nhau!”
Tuyết Dao đi đầu trinh sát, những người còn lại nhanh chóng rời khỏi phòng chiếu số 2, tiến hành lục soát từng phòng chiếu trong rạp một cách kỹ lưỡng.
Mọi người nối đuôi nhau xông vào phòng số 5, tay đột kích Aldrich đang ẩn nấp ở đó lập tức nổ súng với khẩu AK, xả một loạt khiến Hoa Hoa bị hạ ngay. Nhưng Hạ Lê và Mạc Hàm Thiên ngay sau đó phối hợp tiêu diệt hắn!
Rồi Bân Bân hồi sinh Hoa Hoa đang nằm trong vũng máu.
Đội Trung Quốc còn nguyên 5 người, còn đội Mỹ thì đã mất 2.
Mạc Hàm Thiên hô to đầy kích động: “Tiếp tục!”
Họ lục soát đến phòng số 3, tay bắn tỉa Robert vẫn luôn dán mắt vào cửa, vừa thấy Hoa Hoa bước vào liền lập tức khai hỏa, bắn một phát trúng đầu hạ gục Hoa Nhiên, rồi đến lượt Tuyết Dao bước vào, hắn bắn liên tiếp và cũng hạ gục cô.
Nhìn có vẻ như đội Trung Quốc đang chơi trò “anh em Hồ Lô cứu gia gia – người sau nối tiếp người trước để hy sinh”, nhưng đội Trung Quốc có Bân Bân. Cậu ta lập tức dựng tấm chắn chống đạn, nhanh chóng cứu người, Hạ Lê theo sau lợi dụng tấm chắn làm yểm hộ, quay đầu lại nã một tràng dữ dội, bắn chết Robert ngay tại chỗ!
Bân Bân hồi sinh được Hoa Nhiên và Tuyết Dao.
Đội Trung Quốc vẫn còn đủ 5 người, đội Mỹ chỉ còn lại 2 người.
Mạc Hàm Thiên tiếp tục dẫn đồng đội lục soát các phòng chiếu, tận dụng lợi thế tuyệt đối 5 đánh 2, tiêu diệt nốt tay bắn tỉa và trinh sát còn lại của đội Mỹ, giành chiến thắng ở ván này!
Dưới khán đài, Giang Thiệu Vũ hài lòng nói: “Không tệ. Nó đã phản ứng kịp rồi.”
Lợi thế của đội Trung Quốc ở ván này là gì? Có y tế trị liệu, độ dung sai cao, người chết có thể được hồi sinh. Chết vài người thật ra cũng không sao, chỉ cần Bân Bân có thể hồi sinh ngay. Mà những đồng đội tuyến đầu đóng vai trò bia đỡ đạn khi hy sinh sẽ giúp chặn đợt hỏa lực đầu tiên từ phía Mỹ, tạo điều kiện tốt hơn cho các đồng đội tuyến sau tung đòn phản công.
Đây chính là cách đánh của đội có độ dung sai cao, dùng sự hy sinh của đồng đội để tìm kiếm cơ hội.
Tiểu Mạc cuối cùng cũng đã nắm được điều này.
Đôi khi, hy sinh cũng là một chiến thuật!
Tỷ số 2:2, đội Mỹ yêu cầu tạm dừng.
HLV trưởng Asta bước vào phòng cách âm, nhanh chóng nói: “Đội Trung Quốc dựa vào việc có y tế nên dùng chiến thuật ‘hy sinh tìm cơ hội’. Chú ý vị trí của y tế Time. Nếu không thể giết được cậu ta trước thì cũng phải khiến cậu ta không kịp cứu người. Hiệp quyết định cuối cùng này, nhất định phải thắng cho tôi!”
Các tuyển thủ đội Mỹ đồng loạt gật đầu: “Rõ!”
Trong phòng cách âm của đội Trung Quốc, Giang Thiệu Vũ khẽ hỏi: “Hiệp sau đánh thế nào, Tiểu Mạc trong lòng đã có kế hoạch chưa?”
Mạc Hàm Thiên lo lắng hỏi: “Bọn họ có nhắm vào Bân Bân không?”
Hiệp vừa rồi có thể thắng là nhờ Bân Bân có thể hồi sinh kịp thời. Một khi Tiểu Bân bị giết, nếu đấu trực diện với đội Mỹ, hỏa lực của đội Trung Quốc thật sự hoàn toàn không bằng.
Giang Thiệu Vũ đáp: “Bảo vệ tốt Bân Bân, hoặc lợi dụng Bân Bân để dụ rắn ra khỏi hang, tùy cậu quyết định.”
Mạc Hàm Thiên gật đầu thật mạnh: “Vâng!”
Hết giờ tạm dừng, ván quyết định của trận chiến máu đầu tiên bắt đầu.
Lần này đội Mỹ đánh cực nhanh, vừa bắt đầu, cả 5 người lập tức xông lên như bão táp, lao thẳng đến trước mặt đội Trung Quốc. cặp đôi át chủ bài đến từ câu lạc bộ hàng đầu nước Mỹ Spieler và Aldrich phối hợp trái phải, vai kề vai áp sát, tạo nên một thế tấn công hình quạt vô cùng dữ dội!
Đạn bay tới như mưa, Hạ Lê và Hoa Hoa phối hợp gồng mình chống đỡ, nhưng rõ ràng bắt đầu yếu thế.
Mạc Hàm Thiên nấp phía sau đội hình, tìm thời cơ tiêu diệt tuyến đầu của đội Mỹ, nhưng hai tay bắn tỉa của Mỹ cũng chia trái phải, chuyên môn canh chừng cậu. Ngay lúc cậu vừa ló đầu, một viên đạn lao tới như gió —
Đoàng!
Đầu bị bắn nổ tung, trên màn hình máu bắn tung tóe.
Mạc Hàm Thiên nghiến răng, siết chặt chuột. Tiểu Bân nói: “Anh Mặc, để tôi cứu cậu.”
Tiểu Bân dựng tấm chắn chống đạn, chạy đến kéo Mạc Hàm Thiên dậy.
Nhưng vừa kéo được Mạc Hàm Thiên đứng lên thì Hoa Hoa và Hạ Hạ tuyến đầu đã không trụ nổi trước hỏa lực của 4 người bên phía đội Mỹ, ngã xuống vũng máu. Tiểu Bân muốn cứu cũng không kịp, tấm chắn chống đạn bị tay công kích bên đội Mỹ bắn nổ ngay tức khắc, mũ giáp của cậu cũng bị Robert bắn xuyên.
Mạc Hàm Thiên vừa được hồi sinh lập tức quay đầu bắn tỉa, chỉ kịp bắn chết tay bắn tỉa Barton của đội Mỹ.
Cậu chưa kịp nổ phát thứ hai thì Tiểu Bân vừa bị bắn vỡ mũ giáp cũng bị Robert hạ gục. Tuyết Dao ẩn nấp bên cánh bị trinh sát đội Mỹ phát hiện, Robert phối hợp cùng đồng đội, một phát kết liễu Tuyết Dao.
Liên tục hạ gục hai người, từng phát đều chí mạng, đây chính là đẳng cấp của tay bắn tỉa hàng đầu thế giới?!
Mạc Hàm Thiên nhìn đồng đội ngã trong vũng máu, đôi mắt đỏ rực như dã thú bị thương, cậu cố nén cơn giận trong lòng, quay đầu lại định giết Robert. Nhưng đúng khoảnh khắc cậu bóp cò, phía sau cậu chợt lóe lên một tia sáng đỏ rực.
[USA-Simir] dùng [Lưỡi dao đẫm máu] một kích kết liễu [CHN-Devil]!
Trinh sát của đội Mỹ dùng một nhát kết liễu Mạc Hàm Thiên.
3:2, đội Mỹ chiến thắng.
Nhìn kết quả này, sắc mặt Mạc Hàm Thiên càng thêm khó coi, nước mắt trực trào nơi khóe mắt. Cậu cúi đầu, nghẹn ngào nói: “Xin lỗi, là lỗi của tôi.”
Nếu lúc đó cậu chọn bắn chết Robert ngay, thay vì Barton thì kết quả có khác không?
Chỉ là, ngay lúc vừa được hồi sinh, khi cậu quay đầu bóp cò, Barton đang ở đúng đường ngắm thẳng, cậu không kịp xoay ống ngắm sang phía Robert, dẫn đến việc Robert hạ gục liền hai người.
Có những lúc, chỉ một sai lầm rất nhỏ trong lựa chọn cũng có thể dẫn đến thất bại cả trận đấu!
Các đồng đội trên ghế dự bị thấy Mạc Hàm Thiên lại đỏ hoe mắt, không nhịn được trêu chọc: “Buff mít ướt của Tiểu Mạc lại được kích hoạt rồi, ván sau chắc cậu ấy đánh càng dữ hơn nhỉ?”
Mạc Hàm Thiên vừa khóc vừa thi đấu lại đánh càng hăng, cậu thật sự là một Alpha kỳ lạ.
Thật ra, đợt vừa rồi cũng không thể hoàn toàn trách cậu. Đội Mỹ nắm đúng điểm yếu “hỏa lực không đủ” của đội Trung Quốc, liền áp sát đánh trực diện. Tiểu Bân giỏi hồi sinh thật nhưng cũng đâu thể cứu hai ba người cùng lúc?
Chiến thuật của HLV Asta “khiến y tế không kịp cứu người” thực sự đã phát huy hiệu quả.
Nếu khi nãy là Bùi Phong chỉ huy, chắc chắn cậu đã lập tức lùi vào phòng chiếu phim để tránh giao tranh, rồi tính đường phản công sau. Nhưng Tiểu Mạc dù sao vẫn còn trẻ, máu nóng, thấy đội Mỹ đánh tới là cuống cuồng nhận giao tranh, rơi vào thế bị động. Hỏa lực đội Mỹ quá mạnh, Bân Bân không kịp cứu người, đội Trung Quốc liền bị đánh sập hoàn toàn.
Nhìn tổng thể, Tiểu Mạc đã tiến bộ hơn rất nhiều so với năm ngoái. Năm ngoái chỉ thua một ván là cậu đã sụp đổ tinh thần, năm nay dù bị dẫn trước vẫn cố gắng gỡ hòa 2:2, sự tiến bộ rõ rệt.
Bùi Phong quay sang nhìn sư phụ, khẽ hỏi: “Sư phụ, ván thứ hai có để Tiểu Mạc đánh tiếp không?”
Giang Thiệu Vũ nhàn nhạt đáp: “Cho cậu ấy nghỉ ngơi một lát để bình tĩnh lại, em chuẩn bị lên sân.”
Trên màn hình lớn, tỷ số chuyển thành 1:0, đội Mỹ giành chiến thắng đầu tiên trên bản đồ [Rạp Chiếu Kinh Dị].
Mạc Hàm Thiên đỏ hoe mắt, nước mắt quanh quẩn nơi khóe mi, thấy HLV bước vào phòng cách âm, đầu cúi càng thấp, nghẹn ngào như học sinh phạm lỗi: “Xin lỗi, là em đánh hỏng…”
Giang Thiệu Vũ vỗ nhẹ lên vai cậu, nói: “Thắng thua là chuyện bình thường, không cần để trong lòng.”
Dù HLV nói vậy, trong lòng Mạc Hàm Thiên vẫn vô cùng áy náy. Cậu không thể giúp đội mở màn suôn sẻ, ngược lại khiến đội Trung Quốc rơi vào thế bất lợi ngay từ đầu, còn lãng phí một lượt tạm dừng quý giá.
Nghĩ đến đây, lòng càng thấy khó chịu, nước mắt cũng khó mà kiềm chế. Tiểu Bân nhìn Mạc Hàm Thiên một cái, lặng lẽ rút từ túi ra một tờ khăn giấy đưa cho cậu.
Cảnh tượng này khiến khán giả trong nước lập tức nhảy vào bình luận trêu chọc:
[Trời ơi, lại khóc nữa rồi]
[Ai có gói sticker công chúa Mạc khóc khóc không? Cho xin lưu về cái]
[Mạc Hàm Thiên, cậu là Alpha đó! Cứ mít ướt thế này ai dám yêu đây?]
[Biết đâu nước mắt là buff tăng sức mạnh cho cậu ấy đấy chứ?]
[Tôi nhớ trận gặp Đức, cậu ấy khóc mà đánh siêu hung luôn, biết đâu hôm nay cũng thế?]
[Tiểu Mạc, tôi dùng keo siêu dính dán lại trái tim thủy tinh của cậu rồi, làm ơn đánh cho đàng hoàng đi!]
[Bân Bân: Trong túi lúc nào cũng mang khăn giấy, chỉ để lau nước mắt cho anh Mạc]
[Bân Bân của chúng ta là Omega, tại sao lại phải lau nước mắt cho Alpha hả trời?]
[Công chúa Mạc đúng là Alpha kỳ quặc nhất trong làng eSports Trung Quốc, nói nhiều thêm là tôi lại muốn khóc theo mất QAQ]
Hai bình luận viên thấy đến đây cũng không nhịn được mà trêu chọc:
“Thật ra Tiểu Mạc chỉ là dễ xúc động thôi, khi phấn khích hoặc buồn bã thì không kìm được mà đỏ hoe mắt, tâm lý của cậu ấy đã vững vàng hơn năm ngoái rất nhiều rồi.”
“Đúng vậy, trong tình thế bị dẫn trước vẫn có thể gỡ hòa một ván, chúng ta hãy tiếp tục theo dõi trận đấu thứ hai.”
Sau thời gian tạm dừng, ván thứ hai chính thức bắt đầu, lần này đến lượt đội Trung Quốc chọn bản đồ.
Giang Thiệu Vũ chọn chế độ: “Khiêu chiến cực hạn.”
HLV Asta lập tức cấm ba bản đồ: Lăng mộ Chu Vương, Chung Cư Tinh Quang, và Khu vườn hậu cần.
[Lăng mộ Chu Vương] là bản đồ mà đội Trung Quốc từng dùng chiến thuật trốn tìm để kéo dài thời gian và đánh bại đội Hàn Quốc, hiện tại Asta vẫn chưa nghĩ ra cách khắc chế nên cấm cho chắc.
[Chung Cư Tinh Quang] là bản đồ mê cung nhiều tầng, cũng có thể dùng chiến thuật trốn tìm, bị cấm luôn.
[Khu vườn hậu cần], ở vòng bảng trước đó gặp đội Đức, Bùi Phong từng dùng sự thay đổi ánh sáng và bóng tối để suy đoán vị trí địch, vì vậy Asta cũng cấm luôn bản đồ này.
Các bản đồ còn lại không có cái nào đội Mỹ cảm thấy quá e ngại, nên cứ để Giang Thiệu Vũ chọn.
Giang Thiệu Vũ nhanh chóng chọn bản đồ: [Hàn Băng Chi Thành].
Đây là một bản đồ mà toàn bộ mặt đất bị bao phủ bởi băng tuyết, di chuyển trên băng sẽ cực kỳ nhanh, một số đoạn đường dốc còn có thể tăng tốc trượt đi, đúng là bản đồ phù hợp với lối đánh nhanh kiểu “trận chiến tốc độ cao”.
Bản đồ này tuy không phải là mê cung nhiều tầng như Lăng mộ Chu Vương, nhưng có rất nhiều tượng băng và ngã rẽ, lối đi cũng khá phức tạp.
Asta nhìn thấy lựa chọn này, hơi cau mày rồi lập tức thay người.
Đội Trung Quốc cũng đồng thời thay người.
Đội Mỹ thay Barton và Robert, đưa vào đột kích Ernest và bắn tỉa Venus.
Đội Trung Quốc thay Mạc Hàm Thiên, Hoa Nhiên, Hạ Lê đưa vào Bùi Phong, Diệp Khinh Danh, và Thư Thần.
Hai bình luận viên phấn khích phân tích:
“Đội Mỹ mang đội hình gồm công kích, hai đột kích, trinh sát và bắn tỉa, vẫn không mang y tế. Chế độ Khiêu chiến cực hạn là 50 mạng kết thúc trận, với bản đồ tăng tốc như [Hàn Băng Chi Thành], giết càng nhanh càng dễ thắng. Đội hình của họ rõ ràng có hỏa lực mạnh hơn đội Trung Quốc rất nhiều!”
“Đội Trung Quốc mang đội hình gồm Bùi Phong, Diệp Tử, Tuyết Dao, Thư Thần và Bân Bân, trong đó Thư Thần và Bân Bân là y tế, Diệp Tử và Tuyết Dao là trinh sát. Vậy Bùi Phong đánh vị trí gì?”
“Nếu cậu ấy chơi y tế thì đó sẽ là hệ ba y tế đánh tiêu hao kéo dài; nếu chơi trinh sát thì là hệ ba trinh sát đánh nhanh ám sát! Tất nhiên, cũng có khả năng chơi tuyến đầu hoặc bắn tỉa.”
“Bùi Phong ở vị trí tự do, thật sự rất khó đoán!”
Khán giả trong phòng livestream cũng rần rần đặt cược, đoán xem Bùi Phong sẽ chơi nghề gì.
Trong phòng cách âm đội Mỹ, Asta nheo mắt, nói: “Còn nhớ điều tôi từng dặn không? Fred là người chơi tự do, nhưng bất kể thay đổi lối chơi thế nào, cậu ta vẫn luôn là trung tâm chiến thuật tuyệt đối của đội Trung Quốc. Trận này cũng không ngoại lệ, chắc chắn sẽ xoay quanh Fred mà triển khai. Các cậu hãy tập trung nhắm vào Fred trước, giết Fred đầu tiên!”
Cả đội đồng thanh gật đầu: “Rõ!”
Trong phòng cách âm đội Trung Quốc, Giang Thiệu Vũ bước đến sau lưng Diệp Khinh Danh, nói: “Bọn họ chắc chắn sẽ nhắm vào Bùi Phong, nên trận này giao quyền chỉ huy cho cậu. Dùng lối đánh ám sát nhanh nhất của cậu đi.”
Diệp Khinh Danh cười tươi như hoa: “Yên tâm!”
Giang Thiệu Vũ bồi thêm một câu: “Đánh không thắng thì về viết bản kiểm điểm.”
Diệp Khinh Danh vẻ mặt vô tội: “……”
Là chuyên gia viết kiểm điểm, anh thật sự rất có kinh nghiệm chuyện này.
Muốn tránh phải viết bản kiểm điểm, có vẻ trận này chỉ còn cách chơi liều hết mình thôi!
Hết chương 194
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh