Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 148

1@-

Chương 148

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Tại hiện trường trận đấu, hai bình luận viên người Nhật Bản cuối cùng cũng kịp phản ứng lại: “Xin chúc mừng đội tuyển Trung Quốc đã giành chức quán quân Giải Quán quân Asian lần thứ sáu!”

“Đây đúng là một kết quả nằm ngoài dự đoán! Đội Trung Quốc trong trận hôm nay đã thắng liên tiếp 4 bản đồ, thậm chí còn giành được chiến thắng ngay tại sân nhà Hàn Quốc ở Hang Động Pha Lê và Thành Phố Sương Mù!”

“Họ đã đánh bại bá chủ Asian, đội tuyển Hàn Quốc. Thật là khó tin!”

Hai bình luận viên trong nước xúc động đến mức giọng run lên:

“Đội tuyển Trung Quốc thực sự đã quán quân rồi!”

“Đây là lần đầu tiên chúng ta tham gia giải Asian, cũng là lần đầu tiên đội Trung Quốc giành cup ở một giải đấu mang tầm thế giới! Tôi tin rằng, đối với tất cả những ai quan tâm đến thể thao điện tử, thì hôm nay là một ngày đáng ghi nhớ! Chúng ta đã phá vỡ lời nguyền trắng tay!”

“Đúng vậy! Với sự dẫn dắt của huấn luyện viên Giang, đội tuyển quốc gia đã bị dẫn trước 0:2, rồi lội ngược dòng 4:2, bất ngờ đánh bại đối thủ tưởng chừng như không thể đánh bại — đội Hàn Quốc! Họ đã tạo nên một kỳ tích, họ thực sự quá xuất sắc!”

“Chiến thuật của huấn luyện viên Giang thật sự khiến người ta phải kinh ngạc! Ban đầu khi anh ấy nhường lượt cấm, tôi còn tưởng anh ấy đã từ bỏ chức quán quân, chỉ muốn đấu giao lưu với Hàn Quốc thôi. Nhưng đến cuối cùng tôi mới nhận ra — anh ấy không hề từ bỏ, mà đang thực hiện một kế hoạch liên hoàn, từng bước dẫn dắt HLV Hàn rơi vào cái bẫy đã chuẩn bị sẵn!”

“Phân tích bản đồ trong trận hôm nay chắc chắn sẽ trở thành trường hợp kinh điển trong lịch sử giải đấu! Giải Asian lần này cũng đánh dấu trận đấu làm nên tên tuổi của huấn luyện viên mới của đội tuyển quốc gia — Wing thần Giang Thiệu Vũ!”

Hai bình luận viên liên tục khen ngợi Giang Thiệu Vũ, mà quả thật họ khen rất đúng, không hề quá lời.

Tất cả những ai theo dõi trận đấu đều hiểu, đội Trung Quốc có thể chiến thắng là nhờ vào chiến lược thiên tài của Giang Thiệu Vũ. Anh phán đoán chuẩn xác chiến thuật của đối phương, liên tục phản đòn, về sau còn chơi cả đòn tâm lý, khiến đội Hàn Quốc sụp đổ, rồi bất ngờ hạ gục họ trong trận chung kết!

Trong phòng livestream, fan của Giang Thiệu Vũ xúc động đến rưng rưng nước mắt — đúng là Wing thần mà họ yêu quý, rời khỏi giới eSports suốt 5 năm, quay lại vẫn là một vị vua!

Bình luận trực tiếp ngập tràn dòng chữ 666.

[Từ hôm nay tôi chính thức là fan não tàn của Wing thần]

[Huấn luyện viên đội quốc gia của chúng ta là đẹp trai nhất!]

[Nếu có hạng mục PK huấn luyện viên, Trung Quốc vẫn quán quân thôi~]

[Huấn luyện viên Giang YYDS*!] (*Mãi đỉnh)

Tại phòng cách âm sân thi đấu, tuyển thủ Hàn Quốc mắt vô hồn, hoàn toàn không thể tin nổi kết quả này. Ở dưới khu vực huấn luyện viên, HLV Hàn Quốc mặt mày xám xịt, ông đã tưởng tượng ra cảnh mình bị chửi tơi tả trong nước, có lẽ ngay cả ghế HLV trưởng cũng không giữ được!

Trong phòng cách âm của đội Trung Quốc, Hoa Nhiên phấn khích đến mức nhảy cẫng lên, chạy hai bước tới ôm chầm lấy Thư Thần: “Anh Thần! Chúng ta thắng rồi hahahaha!”

Thư Thần: “…”

Một người là công kích, một người là y tế, đứng ở hai đầu sân đấu, mà tên này lại nhất quyết chạy sang xa như thế chỉ để ôm một người mắc chứng sợ xã hội? Sao không chạy qua ôm Bùi Phong bên cạnh đi?!

Tai của Thư Thần đỏ bừng, nhưng thấy Hoa Hoa vui như vậy, anh cũng không nỡ đẩy ra.

Bên cạnh, Tiểu Quỷ gần như sắp khóc, còn Tuyết Dao cũng rơm rớm nước mắt. Chỉ có Bùi Phong bình tĩnh đứng lên, mỉm cười nói: “Mọi người làm tốt lắm, chúng ta là quán quân!”

Hoa Nhiên hét lớn: “Chúng ta là quán quân! Quá bá đạo luôn!”

Mọi người: “…”

Bùi Phong nhìn xuống khán đài, Giang Thiệu Vũ cũng đúng lúc nhìn về phía anh, hai thầy trò cách nhau một sân khấu, ánh mắt giao nhau. Giang Thiệu Vũ khẽ cong khóe môi, giơ ngón tay cái lên với Bùi Phong.

Bùi Phong vui đến mức chỉ muốn lao xuống sân khấu ôm chặt lấy sư phụ.

Cậu theo sư phụ bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên Giang Thiệu Vũ giơ ngón cái với cậu!

Giang Thiệu Vũ dùng ánh mắt ra hiệu đi sang phòng cách âm của đội Hàn Quốc bắt tay đi.

Bùi Phong thu hồi ánh nhìn, nói với đồng đội: “Phải nhớ giữ lễ nghi, qua bắt tay với họ nào.”

Bùi Phong dẫn cả đội đi sang phòng cách âm của Hàn Quốc để bắt tay, năm tuyển thủ Hàn Quốc mặt mày u ám, miễn cưỡng đưa tay ra — trước đây toàn là họ thắng rồi bắt tay người khác, lần đầu tiên trở thành kẻ thua bị bắt tay, cảm giác như bị đội Trung Quốc đến tận nơi tát vào mặt vậy!

Bắt tay xong, Bùi Phong dẫn đồng đội lên giữa sân khấu. Giang Thiệu Vũ và Thời Tiểu Bân cũng lên sân khấu, chuẩn bị lễ trao giải trực tiếp.

Người dẫn chương trình tuyên bố: “Chúc mừng đội Trung Quốc đã giành chức quán quân Giải Asian lần này!”

Chiếc cup vàng sáng chói được đặt giữa sân khấu, Bùi Phong chu đáo kéo sư phụ lại bên cạnh, cùng nắm lấy chiếc cup. Các tuyển thủ còn lại cũng đặt tay lên cup, mọi người cùng nhau giơ cao chiếc cup chiến thắng!

Khoảnh khắc ấy, rất nhiều khán giả trong nước rưng rưng nước mắt.

Chúng ta là nhà quán quân! Chiếc cup quán quân đầu tiên tại Giải Quán quân Asian!

Người dẫn chương trình hỏi: “Giành được chức quán quân, các bạn có điều gì muốn chia sẻ không?”

Cô đưa micro cho đội trưởng Bùi Phong.

Bùi Phong nhận lấy, mỉm cười nói: “Lần đầu tiên tham gia Giải Quán quân Asian, có thể giành được chức quán quân, đương nhiên là rất vui. Nhưng, người có công lớn nhất hôm nay, là huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia của chúng tôi.”

Cậu quay đầu nhìn sư phụ, nhẹ giọng nói: “Chính HLV đã đoàn kết chúng em lại, dùng chiến thuật chuẩn xác để giúp chúng em đánh bại từng đối thủ. Chiếc cup ngày hôm nay, thuộc về đội Trung Quốc và cũng thuộc về HLV!”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Ánh đèn trên sân khấu sáng rực và chói lóa. Bùi Phong mỉm cười nhìn sư phụ mình. Ánh mắt chàng trai trẻ sâu lắng và dịu dàng, giọng nói trầm thấp, dễ nghe. Giang Thiệu Vũ bị ánh nhìn ấy làm tim khẽ rung lên.

Tiếng của MC kéo anh quay lại thực tại: “Huấn luyện viên Giang, trong trận hôm nay anh liên tục nhường lượt cấm trong hai ván đấu đầu tiên. Chiến thuật nhắm vào Hàn Quốc là anh đã chuẩn bị từ trước sao?”

Giang Thiệu Vũ điềm tĩnh trả lời: “Đúng vậy. Tôi không bao giờ đùa giỡn trong một trận chung kết.”

Huấn luyện viên Hàn Quốc: “……”

Tại sao lúc đầu ông lại ngây thơ nghĩ rằng Giang Thiệu Vũ chỉ đang tùy tiện đánh một chút? Giang Thiệu Vũ có chỗ nào trông giống kiểu đánh cho vui không?! Rõ ràng là anh ta đào sẵn hố, để ông tự chui vào!

MC hơi sững lại, rồi tiếp tục hỏi: “Lần đầu tiên anh làm HLV đội tuyển Trung Quốc, đội Trung Quốc cũng là lần đầu tham dự Giải Quán quân Asian. Trước khi thi đấu, anh có nghĩ rằng các anh sẽ giành chức quán quân không?”

Giang Thiệu Vũ bình thản đáp: “Đương nhiên. Chúng tôi đến là để giành chức quán quân.”

Các huấn luyện viên đội khác: “……”

Mả mẹ nó! Vậy tại sao lúc đầu bọn họ lại mắt mù, nghĩ đội Trung Quốc đến chỉ để điền tên cho đủ bảng? Kết quả là từng đội một bị vả mặt chan chát.

Vòng bảng toàn thắng 4 trận 2:0, bán kết thắng 3:1, chung kết thắng 4:2!

Giải đấu lần này, hoàn toàn như một màn biểu diễn của đội Trung Quốc.

Ban đầu ai cũng tưởng Trung Quốc chỉ là đội đi ké.

Kết quả, Trung Quốc lại khiến cả đám còn lại thành kép phụ!

Người ta đến là để lấy cup, mấy người đúng là mù cũng không ít!

MC tại sân khấu hơi lúng túng, nhận ra Giang Thiệu Vũ nói câu nào cũng ngắn gọn, sắc bén, nhưng lại khiến người ta tức muốn chết. Cô đành cười gượng, đưa micro cho các tuyển thủ: “Lần đầu tiên giành chức quán quân, các bạn có điều gì muốn chia sẻ không?”

Hoa Nhiên nhận micro, hào hứng hét lớn: “Đội Trung Quốc cực đỉnh! HLV Giang đỉnh nhất! Mọi người ai cũng đỉnh đỉnh đỉnh!”

Khán giả: “……”

Cái cậu trai nhiệt huyết này lên sân khấu để hô khẩu hiệu à?

Cậu chuyền micro cho Tuyết Dao, cô mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói: “Em rất vui vì được tham gia một giải quốc tế. Đây là lần đầu tiên em ra nước ngoiaf, em thật sự biết ơn HLV Giang đã cho em cơ hội này!”

Cô chỉ là đội trưởng của một đội hạng hai, chơi hỗ trợ trinh sát, thành tích tệ, chẳng ai biết đến. Chính Giang Thiệu Vũ đã phát hiện ra cô, đưa cô vào đội tuyển quốc gia, giúp cô lấy lại sự tự tin.

Tuyết Dao không biết phải nói gì để bày tỏ lòng biết ơn, cô nhìn về phía Giang Thiệu Vũ, chạm phải ánh mắt khích lệ của anh, cô ngượng ngùng mỉm cười, đưa micro cho Thư Thần.

Thư Thần mắc chứng sợ xã hội, lắp bắp nói: “Tôi, tôi rất vui vì đã, đã giành được chức quán quân…” Rồi nhanh chóng chuyền micro cho Thời Tiểu Bân.

Thời Tiểu Bân gãi đầu, nói nghiêm túc: “Hồi trước tôi chơi công kích, sau này nhờ HLV Giang gợi ý mà chuyển sang y tế, tôi nhận ra mình thật sự hợp với vị trí này. Sau này tôi sẽ tiếp tục cố gắng, không phụ lòng tin của HLV!”

Thời Tiểu Bân nhìn HLV Giang, ánh mắt hoàn toàn là của một fanboy chính hiệu.

Tới lượt Quy Tư Dương, cậu cầm micro, ngượng ngùng cười: “Em là học viên trẻ, lần đầu thi đấu đã được đánh ở giải Asian… em còn tưởng mình đang mơ. Rất cảm ơn HLV Giang đã cho em cơ hội này!”

Trong phòng livestream, khán giả nghe phát biểu của từng tuyển thủ mà cảm thấy có gì đó sai sai.

[Phát biểu nhận giải gì mà giống buổi fan meeting vậy trời?]

[Từng người từng người như đang tỏ tình với HLV Giang ấy?]

[Họ thích HLV Giang đến vậy sao?]

[Hay là bề ngoài anh ấy nghiêm túc, nhưng sau lưng lại rất dịu dàng?]

[Tôi đoán là HLV Giang chắc quan tâm họ lắm, nên họ mới phục đến thế]

[Chắc thường xuyên động viên, khen ngợi, nên họ mới có động lực và tự tin như vậy]

Nhưng ngay lúc này, khi đọc được loạt bình luận ấy, Mạc Hàm Thiên, Diệp Khinh Danh cùng những người từng làm việc với Giang Thiệu Vũ đồng loạt câm nín.

Khen ngợi thường xuyên? Dịu dàng?

Khụ khụ, các người có đang hiểu nhầm HLV Giang đấy không?!

Anh ta chưa từng khen bọn tôi câu nào!

Chỉ toàn mắng tụi tôi chơi như shit, bắt viết kiểm điểm không á!

Vị HLV này không dịu dàng chút nào, anh ấy là người hung dữ nhất hành tinh mới đúng!

Sau buổi phỏng vấn, lượng người theo dõi Weibo của Giang Thiệu Vũ tăng vọt trong chớp mắt tăng thêm hàng trăm ngàn người. Và trong top bài viết hot dưới hashtag #Chúng Ta Là Quán Quân#

Một bình luận được đẩy lên đầu bảng: “Huấn luyện viên đội tuyển quốc gia năm nay lại hot đến vậy? Fan của tuyển thủ khác đâu? Sao toàn thấy khen HLV vậy?!”

Có người trả lời: “Tôi là fan của Fred, mà bản thân Fred cũng là fan cuồng của HLV Giang. Chúng tôi còn biết làm gì? Không theo, ảnh block hết đó [đầu chó,jpg]”

“Tôi là fan Tiểu Bân. HLV Giang đã cứu sự nghiệp của Tiểu Bân. Tôi cũng thích anh ấy luôn!”

“Tôi đơn giản là mê chiến thuật của anh ấy. Đánh cho Hàn Quốc ngơ ngác hết trận!”

“Mê mặt không được à? Một huấn luyện viên đẹp trai thế này là vinh dự quốc gia rồi còn gì!”

Hàng ngàn fan lần lượt xuất hiện, viết ra lý do họ thích Giang Thiệu Vũ.

Đội tuyển quốc gia từng thay nhiều đời HLV, nhưng chưa ai đạt được độ nổi tiếng như anh. Tài khoản mới “HLV Giang Thiệu Vũ” trên Weibo đã vượt mốc hàng triệu người theo dõi. Ngoài fan cũ từ thời ACE, còn có rất nhiều fan từ tuyển thủ yêu thích của họ, những người bị hấp dẫn bởi phong độ, tài năng và khí chất của anh sau trận đấu hôm nay.

Ở hậu trường trận đấu, Tề Hằng xúc động ôm chầm lấy Lão Thường: “Quán quân! Tôi đã mơ bao năm giờ cũng có một cái cup mang về rồi!”

Lão Thường lau nước mắt: “Phải đấy… giải thế giới tổ chức 5 năm rồi, chúng ta chưa từng có huy chương nào. Chức quán quân Asian này là điềm lành!”

Giải lần này là trận ra mắt của Giang Thiệu Vũ. Lần đầu dẫn dắt đội tuyển quốc gia, anh đã phá tan mọi nghi ngờ, đánh bại từng đối thủ, mang về chức quán quân!

Từ nay về sau, làng eSports Thần Súng sẽ có thêm một HLV trưởng giỏi chiến thuật và tâm lý chiến, đội Trung Quốc sẽ không còn bị xem thường nữa!

Tề Hằng phấn khích cầm điện thoại lên gọi điện về nước.

Điện thoại nhanh chóng được bắt máy.

Tề Hằng cười nói:”Chủ tịch Chương, ngài xem trận chung kết rồi chứ? Phần thưởng cho A Vũ nhà tôi, chắc phải chuẩn bị rồi chứ?”

Bên kia đầu dây, Chủ tịch Chương cười ha hả: “Dĩ nhiên rồi! Cậu ấy lúc ký hợp đồng còn nói nếu không có thành tích thì không dám nhận lương. Bây giờ đã đoạt cup, phần thưởng nhất định phải xứng đáng! Tiền thưởng quán quân Asian là 10 triệu đúng không? Cho riêng HLV Giang 10 triệu, cậu thấy ổn chứ?”

Tề Hằng gật đầu hài lòng: “Vậy mới đúng! Ngài cũng biết rõ tầm quan trọng của HLV Giang, Giải Asian chỉ là bước đầu thôi, phía trước còn có Giải Thế Giới nữa!”

Chủ tịch Chương đáp: “Đúng thế, đúng thế. Trước đây chẳng dám nghĩ đến việc vào vòng trong ở giải thế giới. Bây giờ thì tôi dám mơ rồi! Nhớ thay tôi cảm ơn cậu ấy, đợi cậu ấy về nước chúng ta ra sân bay đón, rồi tổ chức tiệc mừng công thật lớn!”

Từ bị nghi ngờ, đến được công nhận, Giang Thiệu Vũ làm được chỉ nhờ hai chữ: thành tích.

Anh từ chối nhận lương trước, vì anh muốn cải tổ triệt để. Nếu không có thành tích, mọi cố gắng của anh sẽ thành trò cười. Nhận lương cao chỉ khiến người ta chế giễu.

Nhưng giờ đây, với chiếc cup quán quân Asian trong tay, tất cả những kẻ nghi ngờ đều phải câm miệng.

Từ nay về sau, đội tuyển quốc gia do anh toàn quyền quyết định.

Giải Asian chỉ là món khai vị. Mục tiêu thật sự của anh luôn là chức quán quân thế giới.

Trận này, đội tuyển trẻ của Trung Quốc đã suýt soát đánh bại đội dự bị Hàn Quốc. Nhưng ở giải thế giới, họ sẽ phải đối đầu với những quái vật từ Mỹ, châu Âu, và nhiều kẻ mạnh hơn nữa. Đến lúc đó, với đội hình đầy đủ, và những chiến thuật phong phú hơn.

Anh sẽ tìm mọi cách, bằng mọi giá, để đối đầu với những đối thủ mạnh nhất tại giải quán quân thế giới.

Hết chương 148

Chan: Tui mê Thần Thần vs Hoa Nhiên quá, huhu Alpha vs Beta chân ái vcl :((


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 148
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...