Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 143

1@-

Chương 143

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Trận thứ hai là sân nhà của đội Trung Quốc, Giang Thiệu Vũ nhanh chóng đưa ra chế độ thi đấu: Sinh tử phá Phá.

Tới lượt đội Hàn Quốc cấm bản đồ.

Huấn luyện viên đội Hàn Quốc suy nghĩ cẩn thận một lúc, rồi quyết định không bỏ lượt Ban, bởi ông không muốn có bất kỳ biến số nào. Ông muốn đánh bại đội Trung Quốc trong thời gian nhanh nhất có thể, nếu có thể thắng 4:0 thì càng tuyệt.

Trước đó, Han Chang-ho đã nghiên cứu kỹ chiến thuật của đội Trung Quốc trong chế độ Phá bom. Bản đồ phá bom mà đội Trung Quốc chơi giỏi nhất là những bản đồ lớn, đặc biệt là các bản đồ mà hai điểm đặt bom A và B cách xa nhau. Trong chiến thuật đó, bốn người chơi khác tập trung ở điểm A, còn Tần Tuyết Dao thì đi vòng ra điểm B để đánh lén nhà, khiến đối thủ không kịp tháo bom.

Ngoài ra, Bùi Phong có khả năng điều phối và chỉ huy rất tốt trong các bản đồ lớn, chiến thuật đa dạng phong phú. Đội Nhật Bản từng thua Trung Quốc 1:6 trong hai ván liên tiếp ở chế độ Phá bom, đội Singapore cũng gần như không có khả năng chống trả trong chế độ này.

Phá bom chính là thế mạnh lớn nhất của Trung Quốc. Nếu có thể đánh bại họ ngay trên sân nhà ở chế độ sở trưởng Phá bom của họ thì niềm tin của đội Trung Quốc sẽ sụp đổ hoàn toàn, những trận tiếp theo sẽ dễ chơi hơn rất nhiều.

Nghĩ đến đây, huấn luyện viên Hàn dứt khoát nói: “Cấm Trung học Quang Hoa, Khu dân cư An Thái, và Cầu Côn Luân!”

Đây đều là những bản đồ Phá bom rất phù hợp để linh hoạt di chuyển, điều phối chiến thuật. Trong bảy bản đồ Phá bom của giải quán quân Asian lần này, đây là ba bản đồ có diện tích lớn nhất, cũng là những bản đồ mà đội Trung Quốc từng thi đấu rất tốt và giành chiến thắng.

Khán giả trong nước khi xem đến đây đều cảm thấy hơi chán nản trong lòng.

[HLV Giang bỏ lượt cấm, vậy HLV Hàn Quốc lại không có qua có lại mà cũng cấm lượt sao?]

[Trông chờ người Hàn biết lễ nghĩa à? Nghĩ nhiều quá rồi!]

[Ba bản đồ mà Trung Quốc từng thắng thì hắn cấm sạch, hehe, thế là sợ à?]

[Không lẽ hôm nay sẽ thua trắng 0:4?]

Hai bình luận viên trong nước liếc nhìn nhau, thật ra việc HLV Hàn Quốc không bỏ lượt cấm cũng nằm trong dự đoán của họ, bởi vì hôm nay đội Trung Quốc có thể thua, nhưng đội Hàn tuyệt đối không thể thua.

So với sự táo bạo của Giang Thiệu Vũ, HLV Hàn thận trọng hơn nhiều. Ông ta muốn nhanh chóng giành chiến thắng trên sân nhà của Trung Quốc, kết thúc trận đấu sớm để tránh đêm dài lắm mộng.

Tuy thực lực tổng thể của Trung Quốc không bằng Hàn Quốc, nhưng dù gì đội Trung Quốc cũng đã thay toàn bộ đội hình, huấn luyện viên trưởng cũng là gương mặt mới, biết đâu Hàn Quốc lại bị lật kèo thì sao? Cẩn thận một chút, cấm những bản đồ mà Trung Quốc giỏi, tư duy của HLV Hàn là hợp lý.

Bình luận viên Phi Phi nói: “Giải quán quân Asian lần này có bảy bản đồ Phá bom, hiện còn lại [Nhà Kho Số 7], [Mê Tình Tiểu Trấn], [Trung Tâm Thành Phố], và [Nhà tù Tây Sơn]. Trong đó, [Trung Tâm Thành Phố] và [Nhà tù Tây Sơn] là bản đồ động với độ khó 5 sao, khá khó chơi. [Mê Tình Tiểu Trấn] có khoảng cách giữa hai điểm đặt bom không quá xa, nhưng vẫn có thể áp dụng nhiều chiến thuật.”

Bình luận viên Tiểu Khê gật đầu đồng tình: “Nói có lý, HLV Giang chắc sẽ chọn [Mê Tình Tiểu Trấn] nhỉ?”

Tuy nhiên, Giang Thiệu Vũ không chọn [Mê Tình Tiểu Trấn] như bình luận viên dự đoán.

— Anh ấy chọn [Nhà Kho Số 7]!

Bản đồ nhỏ nhất trong tất cả các bản đồ Phá bom!

Không chỉ bình luận viên Trung Quốc ngạc nhiên, mà ngay cả Chủ tịch Tề ở hậu trường trận đấu cũng sững lại một chút, không nhịn được thấp giọng hỏi Lão Thường: “Tôi nhớ đội Trung Quốc chủ yếu luyện bản đồ [Mê Tình Tiểu Trấn], đúng không? A Vũ định làm gì thế?”

Lão Thường gãi đầu: “Tôi cũng không rõ suy nghĩ của HLV Giang, đúng là chúng ta tập trung luyện [Mê Tình Tiểu Trấn]. Có lẽ, cậu ấy không muốn tung chiêu sớm? Ưm… kiểu như Điền Kỵ đấu ngựa, lấy bản đồ không giỏi để đánh trước, còn bản đồ luyện kỹ thì để dành cho lúc quyết định?”

Hai người nhìn nhau, đều ngơ ngác.

Chủ tịch Tề dở khóc dở cười nói: “Có thể lắm. Đừng nói là đối thủ, ngay cả người nhà cũng đoán không nổi cậu ta đang nghĩ gì!”

Trận đấu nhanh chóng bắt đầu.

Bản đồ Nhà Kho Số 7 là một bản đồ trong nhà điển hình với cấu trúc một tầng, bên trong kho chứa chất đống hàng hóa, có thể dùng làm vật cản để ẩn nấp.

Hai đội được làm mới ở cửa trước và cửa sau của nhà kho. Trên bản đồ có hai điểm đặt bom, điểm A nằm ở khu hàng hải sản phía Đông của nhà kho, điểm B ở khu hàng rau củ phía Tây.

Khoảng cách giữa hai điểm đặt bom chưa tới 500 mét. Dù có lén đi đặt bom ở điểm kia thì cảnh sát, sau khi thấy thông báo hệ thống, vẫn kịp chạy tới tháo bom. Không giống các bản đồ lớn, nơi việc hỗ trợ thường không kịp.

Việc Giang Thiệu Vũ chọn bản đồ nhỏ như vậy khiến lợi thế đội hình hai tay bắn tỉa của đội Trung Quốc khó phát huy. Ngược lại, đội Hàn Quốc có hai trinh sát, rất dễ phục kích và ám sát trong bản đồ nhỏ nhiều vật cản như thế này.

Các anti-fan trong nước khi thấy vậy liền phấn khích đập bàn phím:

[Là định dâng tặng một ván đây à?]

[Dù sao thì Wing thần cũng từ bỏ chức quán quân rồi, đánh sao cũng được]

[Đối thủ chủ nhà thì cấm map, mình làm chủ nhà lại chọn bản đồ này, Giang HLV là gián điệp bên địch phải không?]

[Không xem nữa, chán chết đi được]

[Gặp Hàn Quốc lại biến thành cháu ngay!]

Nhưng cũng có fan của Giang Thiệu Vũ đứng ra phản bác trong phần bình luận:

[Nghe mấy người nói cứ như ai cũng giỏi làm HLV hơn anh ấy vậy]

[Giỏi thế thì sao không ra sân chọn map đi? Ngồi đây chém gì!]

[Dù chỉ giành Á quân, anh ấy cũng đã lập công lớn, hơn các người nhiều rồi]

Hai bên cãi nhau kịch liệt trong phần bình luận, quản trị viên livestream phải nhanh chóng xóa các bình luận gây chiến, lúc này phần bình luận mới yên tĩnh hơn, xuất hiện hàng loạt lời cổ vũ “Cố lên!”.

Trận đấu chính thức bắt đầu.

Bản đồ Nhà Kho Số 7 nhỏ như thế này thì phải đánh kiểu gì? Bùi Phong cũng từng thảo luận riêng với sư phụ mình. Bản đồ như thế này thật ra chơi giống chế độ đẫm máu hơn là phá bom. Đừng mong dụ địch, đánh lạc hướng hay giăng bẫy kiểu bắt rùa trong hũ.

Bản đồ nhỏ cũng có nghĩa là tốc độ chi viện của hai bên rất nhanh. Mà bom cần 30 giây để kích nổ sau khi đặt. Nếu muốn thắng ở phe kh*ng b*, điều tiên quyết là phải tiêu diệt sạch phe cảnh sát, rồi đặt bom trong tình huống không bị quấy rối.

Ngược lại, phe cảnh sát muốn thắng thì chỉ cần giữ vững hai điểm đặt bom, không để phe kh*ng b* tiếp cận và vượt qua.

Đội Trung Quốc ở hiệp đầu tiên bị phân vào phe kh*ng b*. Vừa vào trận, Bùi Phong liền ra lệnh: “Đưa bom cho Thư Thần, Hoa Hoa làm mồi nhử, tiêu diệt sạch bọn chúng!”

Đội Hàn Quốc vòng này không có bác sĩ hồi máu, nhưng cả 5 đều là sát thương chủ lực nên hỏa lực cực kỳ mạnh.

Chẳng bao lâu, hai bên đã giao tranh kịch liệt trong nhà kho kín mít, tiếng súng đoàng đoàng vang dội không dứt!

Tần Tuyết Dao nhanh chóng lợi dụng chướng ngại vật để ẩn nấp, quan sát vị trí của họ, nhưng cô sớm phát hiện đội Hàn Quốc di chuyển cực kỳ phân tán, cô khó lòng theo dõi được hành tung của hơn 3 người cùng lúc.

Hoa Nhiên lao ra ngoài, giả vờ mang theo bom, lao thẳng về phía điểm A. Quả nhiên, lính đột kích của đội Hàn Quốc xả đạn về phía cậu, quét một loạt tiễn Hoa Nhiên lên bảng.

Bùi Phong lập tức nắm bắt thời cơ, bắn phát súng chính xác tiêu diệt tên lính đột kích.

Cùng lúc đó, hai trinh sát của Hàn Quốc lập tức áp sát Bùi Phong, cậu đổi sang súng lục để di chuyển nhanh, đồng thời ra lệnh cho Tiểu Quỷ yểm hộ Thư Thần.

Tiểu Quỷ vừa bắn vừa chạy, thu hút hai thành viên khác của Hàn Quốc đuổi theo. Trước khi chết, cậu kịp bắn hai phát khiến đối thủ bị thương nặng. Thư Thần nhanh chóng đặt bom ở điểm A.

Trên màn hình hiện ra hai dòng thông báo:

— Phe kh*ng b* đã đặt bom.

— 30 giây nữa bom sẽ nổ.

Ngay khi thông báo hiện ra, Jung Ji-yu liền nói: “Công kích gỡ bom! Bắn tỉa yểm hộ! Việc giết địch giao cho hai trinh sát chúng ta!”

Đúng như dự đoán, lính đột kích của Hàn Quốc chạy tới gỡ bom. Thư Thần dựng lá chắn chống đạn để ẩn nấp, nhưng đối thủ dùng súng tiểu liên hạng nặng, bắn tan lá chắn của anh chỉ trong một đợt quét. Thư Thần vẫn kịp headshot giết được đối thủ, nhưng ngay sau đó lại bị bắn tỉa của Hàn Quốc bắn trả chết tươi.

Bắn tỉa lập tức tiếp quản việc gỡ bom, vị trí của Bùi Phong lúc này không thể che chắn cho điểm A, kết quả là thông báo hiện lên: Bom đã bị gỡ.

Trong chế độ Phá bom, bom không thể phá hủy, chỉ có thể tháo gỡ.

Sau khi bị gỡ bom, nếu phe kh*ng b* muốn thắng, chỉ còn cách giết người đang giữ bom bên cảnh sát, đoạt lại và đặt lại, rồi đợi bom nổ.

Lúc này, phe kh*ng b* chỉ còn lại Tần Tuyết Dao và Bùi Phong, trong khi phe Hàn Quốc còn 3 người. Hai người thử chơi 2 đấu 3, nhưng không đoạt lại được bom.

Hiệp 1, Cảnh sát thắng.

Hiệp 2, Bùi Phong đổi chiến thuật, 5 người hợp lực tấn công mạnh vào điểm A. Hai bên giao tranh dữ dội tại điểm A, từng người ngã xuống, cuối cùng Hàn Quốc hy sinh 4 đổi lấy 5, tiêu diệt toàn bộ phe kh*ng b*.

Hiệp 2, Cảnh sát thắng.

Bùi Phong cau mày, nói: “Vòng sau tấn công điểm B!”

Hiệp 3, 5 người bất ngờ hợp lực đánh vào điểm B. Bùi Phong và Quy Tư Dương mỗi người giữ một lối vào. Đồng đội nhanh chóng đặt bom. Đột kích và công kích của Hàn Quốc bị Bùi Phong và Quy Tư Dương bắn hạ. Phe Hàn Quốc thua quân số, không thể tháo bom trong 30 giây.

Hiệp 3, kh*ng b* thắng.

Hiệp 4, đội Hàn Quốc tập trung toàn bộ 5 người thủ điểm A. Trùng hợp là đội Trung Quốc cũng tấn công A.

Trong chế độ Phá bom với hai điểm bom, xác suất hai bên đụng nhau cùng một điểm là 50%.

Hai bên đụng độ tại lối phụ trong nhà kho, hỏa lực tuyến trước của Trung Quốc không đủ, Hoa Hoa không áp chế được. Hai trinh sát Hàn Quốc vòng ra phía sau, giết Tiểu Quỷ mở toang đường. Trung Quốc dù chiến đấu tới giây cuối vẫn không thể đặt bom thành công.

Hiệp 4, Cảnh sát thắng.

Dưới khán đài, dự bị Thời Tiểu Bân lén liếc nhìn huấn luyện viên Giang đang ngồi bên cạnh. Hiệp một đội Trung Quốc đã bị dẫn 1:3 rồi, sao huấn luyện viên Giang vẫn không gọi tạm dừng?

Gương mặt Giang Thiệu Vũ rất bình tĩnh. Sau khi cảm nhận được ánh mắt của Thời Tiểu Bân, anh dường như đoán được suy nghĩ của cậu, bình thản nói: “Không cần tạm dừng, bản đồ Nhà Kho Số 7 này phe cảnh sát dễ chơi hơn. Cứ để họ tự điều chỉnh.”

Hơn nữa hiệp một vòng năm, đội Trung Quốc chia làm hai nhóm, hai người tới điểm A, ba người tới điểm B. Nhưng đội Hàn Quốc luôn phòng bị họ đi cửa sau. Vì khoảng cách giữa hai điểm đặt bom rất gần, nên sau khi bom được đặt xuống lại tiếp tục bị cảnh sát tháo gỡ.

Cảnh sát lại thắng thêm một ván.

Bình luận viên tại hiện trường hưng phấn nói:

“Nửa ván đầu kết thúc, phe cảnh sát giành được 4 hiệp, phe kh*ng b* chỉ thắng được 1. Ở lượt tiếp theo, hai bên sẽ đổi vai trò. Hãy cùng chờ xem đội Trung Quốc có thay người không nhé?”

Nếu thay Thời Tiểu Bân vào, khả năng phòng thủ có thể sẽ mạnh hơn?

Nhưng Giang Thiệu Vũ không thay người.

Nửa ván tiếp theo, đội Trung Quốc đổi thành phe cảnh sát.

Sau khi trận đấu bắt đầu, Bùi Phong lập tức ra lệnh cho đồng đội tập trung giữ điểm A. Đội Hàn Quốc đúng lúc cũng tấn công điểm A. Sau khi đổi vai, bên phòng thủ chỉ cần tử thủ điểm bom, cho dù là đội Hàn cũng chưa chắc đột phá được!

Huống chi, đội Trung Quốc có Thư Thần có thể cứu người. Trong khi đội Hàn Quốc ở vòng này không mang theo y tế, một khi chết là không thể hồi sinh.

Hiệp đầu tiên ở lượt sau, đội Trung Quốc chiến đấu tới người cuối cùng, tiêu diệt toàn bộ đội Hàn, giành chiến thắng một ván!

Tỉ số: 4:2.

Giang Thiệu Vũ khẽ nhếch môi cười, hài lòng nói: “Rất tốt, tâm lý của họ chưa bị đánh sụp.”

Trong tình thế bị dẫn 1:4 mà vẫn có thể nhanh chóng điều chỉnh, đó là điều rất đáng khen.

Tiểu Bùi thực sự đã ổn định được cả đội, và lập tức thay đổi cách nghĩ — chiến thuật của phe kh*ng b* và phe cảnh sát trong bản đồ Phá bom là hoàn toàn khác nhau. Nếu sau khi đổi vai mà phản ứng chậm một nhịp, rất dễ bỏ lỡ cơ hội.

Biểu hiện của Bùi Phong khiến Giang Thiệu Vũ vô cùng hài lòng.

Hiệp hai, Bùi Phong để Tần Tuyết Dao một mình đi trinh sát điểm A, những người còn lại giữ điểm B. Rất nhanh sau đó, màn hình hiển thị tin Tuyết Dao bị hạ, cô báo cáo: “Bọn họ lại tiếp tục tập trung đánh điểm A!”

Bùi Phong lập tức ra lệnh: “Quay lại phòng thủ! Hoa Hoa lên trước, anh Thần dùng khiên mở đường!”

Bốn người nhanh chóng quay lại phòng thủ. Lúc này bom đã được đặt, đội Hàn Quốc giữ điểm bom chặt như nêm. Hoa Nhiên ném một quả bom khói, làm đối thủ mất tầm nhìn. Ngay sau đó, Thư Thần như không cần mạng, lao thẳng về phía trước.

Anh dùng tấm chắn chống đạn làm vật che chắn, bảo vệ cho tay bắn tỉa của phe mình. Bùi Phong núp sau lưng anh, tranh thủ từng kẽ hở bắn liền hai phát, buộc đội Hàn Quốc phải lập tức tản ra. Ngay sau đó, Thư Thần nhanh chóng lao vào màn khói, được hai tay bắn tỉa yểm trợ để gỡ bom.

Thư Thần tháo bom thành công.

Khói tan, đội Hàn Quốc lập tức tiêu diệt Thư Thần, bom rơi xuống.

Khi họ còn chưa kịp nhặt lại, thì Hoa Hoa lại nhặt mất quả bom.

Các tuyển thủ Hàn Quốc: “……Mẹ nó.”

Muốn thắng, phe kh*ng b* bắt buộc phải cướp lại bom. Nhưng Hoa Hoa di chuyển quá khó lường, không ai biết bom bị cậu ta dẫn đi đâu, trong khi hỏa lực của Bùi Phong và Quy Tư Dương đã chặn đường, khiến đội Hàn Quốc không thể đuổi kịp.

Đội Trung Quốc phe cảnh sát thắng.

Tỉ số: 4:3.

Huấn luyện viên Hàn Quốc yêu cầu tạm dừng!

Ván đấu phá bom này căng thẳng hơn ông ta tưởng. Ban đầu ông nghĩ đội Hàn Quốc sẽ dễ dàng hạ gục đội Trung Quốc, không ngờ sau khi đổi bên cảnh sát – kh*ng b*, đội Trung Quốc lại liên tiếp gỡ lại hai điểm?

Huấn luyện viên Hàn lập tức gọi tạm dừng, cúi đầu dặn dò nhỏ: “Bản đồ này phe kh*ng b* khó đánh, các cậu đừng vội đi đặt bom, cứ coi như không có bom đi, ưu tiên tiêu diệt toàn bộ đội Trung Quốc. Chỉ cần giết sạch, thì chẳng ai cản được phe mình đặt bom nữa.”

Mọi người đồng thanh: “Rõ!”

Lúc nãy đã bị đội Trung Quốc dẫn dắt lệch nhịp, Jung Ji-yu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói với đồng đội: “Able, cậu đi giết tên hồi máu của họ, đừng để nó cứu người. Tôi tiếp tục tìm Fred, tăng tốc độ trận đấu.”

Hiệp 3 lượt sau, sau khi điều chỉnh chiến thuật, đội Hàn Quốc tản ra, phản công một lượt. Thư Thần và Bùi Phong lần lượt bị trinh sát địch ám sát. Còn lại ba người, đánh 3v5 thì rất khó phòng thủ, bị đội Hàn Quốc gỡ lại một điểm.

Tỉ số: 5:3, đội Hàn Quốc dẫn trước và giành điểm quyết định trước.

Trong chế độ phá bom, ai đạt 6 điểm trước là thắng. Nói cách khác, đội Hàn Quốc có ba lượt điểm quyết định, còn đội Trung Quốc muốn thắng phải thắng liền ba ván!

Khán giả trong nước căng thẳng tột độ: “Đã đến lúc quan trọng thế này rồi mà huấn luyện viên Giang vẫn không tạm dừng à?”

Giang Thiệu Vũ vẫn không gọi tạm dừng.

Anh để Bùi Phong toàn quyền chỉ huy trận đấu. Anh tin tưởng đồ đệ của mình có thể làm tốt nhất.

Hiệp thứ tư, Bùi Phong tổ chức đội Trung Quốc tử thủ điểm bom, quả nhiên đẩy lùi được đợt tấn công của Hàn Quốc, rút ngắn tỉ số xuống 5:4!

— Đội Hàn Quốc lại gọi tạm dừng.

Một giọt mồ hôi lăn xuống trán huấn luyện viên Hàn Quốc. Đổi sang bản đồ nhỏ như vậy mà đội Trung Quốc vẫn có thể đánh giằng co 5:4 với Hàn Quốc?

Huấn luyện viên Hàn Quốc thấp giọng: “Không thể để mất thêm điểm quyết định nữa! Ván sau, Ji-yu đích thân mang bom. Những người còn lại nhanh chóng tiêu diệt toàn bộ bên Trung Quốc, giết sạch rồi mới đặt bom. Tuyệt đối không đặt trước, không kéo dài rề rà, đánh nhanh thắng nhanh, rõ chưa?”

Mọi người đồng thanh: “Rõ!”

Trận đấu tiếp tục.

Đội Hàn Quốc bắt đầu chia làm từng cặp, phối hợp đánh du kích tốc độ cao. Đồng đội lần lượt ngã xuống, Bùi Phong buộc phải chơi 1v2 với combo trinh sát + bắn tỉa của Hàn Quốc.

Bị vây hai đầu, Bùi Phong bình tĩnh giết một người, nhưng không thể một lúc tiêu diệt cả hai. Trinh sát của Hàn Quốc sống sót tới cuối cùng và đặt bom thành công.

Khi bom phát nổ, màn hình hiện lên kết quả: 6:4.

Huấn luyện viên đội Hàn Quốc thở phào một hơi dài.

Dù có chút bất ngờ nhưng cuối cùng vẫn lấy được bản đồ này!

Lúc này, tranh cãi trong nước về huấn luyện viên Giang ngày càng gay gắt:

[Đội Hàn Quốc gọi tạm dừng nhiều như vậy, huấn luyện viên Giang thì không?]

[Thấy thương Fred quá, nhìn mà muốn khóc! Áp lực trên sân toàn rơi vào người đội trưởng, lúc nào cũng bị vây đánh!]

[Thật không hiểu nổi ý đồ của huấn luyện viên Giang, đấu căng như vậy mà một lần tạm dừng cũng không gọi?]

[Chắc định tiết kiệm lượt tạm dừng? Có cần thiết thế không?]

Giang Thiệu Vũ bước vào phòng cách âm, đi tới sau lưng Bùi Phong, nhẹ nhàng vỗ vai cậu, nói nhỏ: “Tiểu Bùi, em chỉ huy rất tốt.”

Bùi Phong ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh. Trước đây dù thắng nhiều lần cũng chưa từng nghe sư phụ khen ngợi, cùng lắm chỉ là: “Đánh cũng được.”

Lần này thua, mà Giang Thiệu Vũ lại nói chỉ huy rất tốt?

Ánh mắt sư phụ hiếm khi dịu dàng như vậy, nhìn thẳng vào mắt Bùi Phong, mỉm cười nói: “Em có thể giữ vững tinh thần cả đội trong một trận nghịch thế, tỉ số 6:4 đã vượt ngoài mong đợi của anh. Dù thua cũng không sao, bản đồ này vốn không phải bản tủ của chúng ta, mọi người không cần nản chí.”

Anh nhìn Bùi Phong, mỉm cười nhẹ: “Trận này, thật sự là mọi người đã đánh rất tốt rồi.”

Thua trận mà lại được khen, mọi người đều ngẩn ra.

Nhưng rất nhanh, tất cả đều hiểu ra: đối đầu với đội Hàn Quốc, trong thế trận bất lợi mà vẫn cầm cự được tới mức này, họ đã thực sự cố gắng hết sức. Chỉ cần mỗi người đều phát huy hết khả năng của mình thì dù thua, cũng xứng đáng được tôn trọng.

Vận động viên chuyên nghiệp, chẳng phải chính là tôi luyện ý chí qua từng thất bại sao?

Ai mà chưa từng thua chứ!

Bùi Phong thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Chỉ cần sư phụ hài lòng là được!”

Giang Thiệu Vũ hỏi: “Trận tiếp theo là sân nhà của đội Hàn Quốc, mấy đứa chịu được áp lực không?”

Mọi người hít sâu một hơi, dứt khoát đáp: “Chịu được!”

Dù sao cũng đã đánh tới nước này rồi, liều mạng chơi thôi.

Không lẽ lại để bị cạo trọc 0:4 mà quay về nước?

Thấy tinh thần cả đội khôi phục lại, Giang Thiệu Vũ gật đầu hài lòng, nói: “Tốt lắm. Trận sau anh sẽ căn tình hình mà gọi tạm dừng. Tất cả tập trung tinh thần, xem thử chúng ta có thể đánh bại sân nhà của đội Hàn Quốc không!”

Hết chương 143


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 143
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...