Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Chương 13
Chương 013
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Đội tuyển ACE từng là “ánh trăng trắng” trong lòng rất nhiều người hâm mộ eSports. Năm tuyển thủ không có hậu thuẫn từ CLB, vậy mà lại mở được một con đường máu giữa vô vàn đội mạnh tại giải đấu chuyên nghiệp, tạo nên kỳ tích hắc mã quán quân mùa giải S3. Đã vậy, thành viên của đội ACE ai nấy đều sở hữu nhan sắc cao, đương nhiên thu hút về vô số fan trung thành.
Diệp Khinh Danh từng là trinh sát của đội ACE, ID thi đấu là “ACE-Leaf”, biệt danh “Diệp Tử”.
Anh giống như chiếc lá nhẹ nhàng, linh hoạt, phiêu du khắp chiến trường, hỗ trợ đồng đội mở tầm nhìn và do thám hướng đi của địch. Là một trinh sát như bóng ma, luôn có thể xuất hiện sau lưng kẻ địch bất cứ lúc nào, đâm một nhát chí mạng xuyên tim.
Sau khi ACE giải tán, Diệp chuyển sang CLB YY Nguyệt Ảnh. Vì anh di chuyển cực kỳ thô bỉ, khó bị tiêu diệt, nên đội anh sau này lấy anh làm trung tâm chiến thuật, khai phá lối chơi trinh sát vòng sau và phản bao vây đối thủ.
Người này tính cách vốn luôn phóng túng, yêu tự do, khi xưa ở ACE, Giang Thiệu Vũ cũng không ít lần dạy dỗ anh ta.
Không ngờ mấy năm không gặp, mà cái tật cũ vẫn không sửa?
Giang Thiệu Vũ nheo mắt, lạnh giọng nói: “Lăn đến đây ngay. Tôi cho cậu ba phút.”
Diệp Khinh Danh lúc đó đang ngủ mơ màng trong ký túc xá, cứ tưởng đang mơ. Nghe thấy giọng lạnh như băng ấy liền choàng tỉnh, lăn lê bò dậy khỏi giường, không kịp rửa mặt, mặc đại áo rồi chạy như bay đến phòng họp.
Anh lao như tên bắn vào phòng huấn luyện. Một Alpha cao lớn với mái tóc tổ quạ rối tung, áo quần xộc xệch, cười toe toét chạy đến bên Giang Thiệu Vũ, giống như một chú chó nhỏ ngoắc đuôi, ân cần chào đội trưởng cũ: “Anh Vũ, sao lại là anh? Ngọn gió nào đưa anh tới đây vậy? Mấy năm không gặp, anh thay đổi nhiều ghê!”
Giang Thiệu Vũ lạnh lùng nhìn anh: “Tôi gọi cậu đến là để họp, không phải để ôn lại chuyện cũ.”
Anh chỉ vào khoảng trống bên cạnh: “Đứng đó.”
Nụ cười trên mặt Diệp Khinh Danh cứng đờ.
Phạt đứng vì đến muộn? Cái phong cách quen thuộc này, đúng là không nể mặt ai!
Thấy Lão Lâm nháy mắt ra hiệu, Diệp Khinh Danh vội đứng ra sau anh ta, thì thầm hỏi: “Chuyện gì đây? Sao anh ta lại ở đây?”
Lão Lâm trừng mắt với Diệp Tử, nhỏ giọng nói: “Cậu ngu à? Anh ấy trở lại làm HLV đội tuyển quốc gia rồi, cậu còn đâm đầu vào họng súng.”
Diệp Khinh Danh: “…Mẹ nó!”
Giang Thiệu Vũ ngước lên nhìn Diệp Khinh Danh: “Nói xem, mấy giờ rồi?”
Diệp Khinh Danh gãi mũi, giọng yếu xìu: “Khụ… 9 giờ 33.”
“Nếu tôi nhớ không nhầm, từ 9 giờ tối đến 12 giờ là thời gian luyện tập quy định của đội tuyển quốc gia. Cậu đang làm gì? Ngủ à?”
Diệp Khinh Danh: “…”
“Vi phạm kỷ luật bị liên minh cấm thi đấu, không biết nghiêm túc luyện tập, tự kiểm điểm, còn mặt dày về ký túc xá ngủ?” Giang Thiệu Vũ nhướng mày, ánh mắt sắc bén quét qua người đồng đội cũ đang cúi đầu: “Dù HLV Trương đã từ chức, nhưng đội tuyển quốc gia chưa giải tán, cậu vẫn là thành viên đội tuyển! Lười biếng, trong giờ luyện tập còn ngủ, định khi thi đấu mang giường lên sân nằm đánh à?”
Diệp Khinh Danh: “……”
Đám nhóc trong phòng họp sững sờ.
Diệp Khinh Danh là trinh sát hot nhất toàn liên minh, tuyển thủ ngôi sao với hàng chục triệu fan.
Vậy mà bị Wing Thần mắng tơi tả, không chừa chút thể diện cho đồng đội cũ?
Giang Thiệu Vũ quét mắt nhìn quanh: “Từ nay họp hành, mong mọi người đến đúng giờ. Còn Diệp Khinh Danh, về viết cho tôi bản kiểm điểm 1000 chữ.”
Diệp Khinh Danh nước mắt lưng tròng.
Được rồi, cơn ác mộng của anh lại bắt đầu rồi!
Mấy năm trước, đội trưởng từng bắt anh viết kiểm điểm, anh còn cất giữ như báu vật, cả một chồng dày cộp!
Cả phòng họp im phăng phắc.
Chủ tịch Tề bên cạnh muốn cười mà không dám cười, nhịn rất vất vả. Nghe đồn Wing Thần rất độc miệng, giờ mới thấy đúng là quá hung, bắt gặp Diệp Khinh Danh đi ngủ đến trễ là chửi té tát. Diệp Khinh Danh cũng đáng đời, xui xẻo đụng trúng họng súng của đội trưởng cũ, viết kiểm điểm 1000 chữ, chậc chậc, thảm thật.
Giang Thiệu Vũ nhìn sang Lão Lâm, vào đề chính: “Lâm đội, mấy trận ở giải thế giới, HLV Trương đã cùng các cậu phân tích lại rồi chứ?”
Lâm Hạo Ngạn lập tức ngồi thẳng dậy, nghiêm túc đáp: “Vâng, phân tích ngay trong ngày thi đấu xong.”
Giang Thiệu Vũ gật đầu, lạnh giọng nói: “Năm nay ở giải thế giới, các cậu thua 0:3 trước Mỹ, 1:3 trước Đức, cuối cùng lại thua 2:3 trước Ý, bị loại từ vòng bảng. Các cậu đi thi đấu hay đi nghỉ dưỡng vậy? Không thấy xấu hổ à?”
Mọi người: “……”
Kết quả của đội tuyển quốc gia đúng là quá tệ, bị cư dân mạng trong nước mắng lên hot search, bản thân họ cũng rất khó chịu.
Nghe vậy, ai nấy đều cúi đầu xấu hổ.
Giang Thiệu Vũ quét mắt nhìn mọi người, nhàn nhạt nói: “Tôi không quan tâm HLV trước dẫn các cậu thế nào, nhưng tôi không dễ tính như vậy.”
“Thua rồi còn phải dỗ dành, lo các cậu sụp đổ tâm lý? Nực cười! Các cậu là tuyển thủ chuyên nghiệp, đánh tốt là trách nhiệm của các cậu, chứ không phải tổ tông mà đội tuyển quốc gia mời về!”
“Từ hôm nay, tất cả phải thể hiện đúng phong thái tuyển thủ chuyên nghiệp! Đội tuyển quốc gia chỉ có 11 suất, nếu không muốn chơi nghiêm túc thì cút cho tôi! Tôi không tin, cả Trung Quốc rộng lớn mà không tìm được 11 người giỏi hơn các cậu! Tưởng mình là không thể thay thế à?”
“Trước khi giải tán đội hình hiện tại, tôi sẽ dành hai tuần để quan sát biểu hiện của các cậu. Nếu thể hiện quá tệ, lần sau, 11 người các cậu, tôi sẽ thay sạch! Nghe rõ chưa?”
Cả phòng bị mắng như bắn liên thanh, đầu ong ong như sắp nổ tung.
Từ khi bước chân vào nghề, họ chưa từng gặp qua kiểu “tắm mưa đá” này.
Lão Lâm, Tiểu Chu, Diệp Tử, ba người từng bước ra từ ACE, hồi trẻ đã quen với phong cách thẳng như ruột ngựa của đội trưởng, giờ nghe lại giọng lạnh lùng ấy lại thấy thân thuộc vô cùng.
Diệp Khinh Danh xoa trán, bất đắc dĩ nghĩ: A Vũ vẫn thế — nói lời nào, đâm trúng tim lời đó!
Nhưng mà, dù anh độc mồm, những lời mắng chửi đó vẫn có lý, không thể phản bác.
Chẳng lẽ mình “may mắn”, nhận được bản kiểm điểm đầu tiên của đội tuyển quốc gia?
Lão Lâm nghe giọng Giang Thiệu Vũ, bỗng thấy mũi cay cay, cảm giác như được trở về quá khứ ACE. Anh tin chắc, có Giang Thiệu Vũ làm HLV, đội tuyển quốc gia kỳ sau nhất định sẽ có thành tích.
Các tuyển thủ đội quốc gia sống sung sướng quen rồi, giờ là lúc cần bị “gõ đầu” một trận.
Chỉ tiếc… anh đã nộp đơn giải nghệ, sợ là không còn cơ hội theo đội trưởng chinh chiến giải thế giới nữa, tiếc quá.
Mắng xong, Giang Thiệu Vũ đứng dậy: “Ai không muốn ở lại luyện tập, có thể rời đi ngay. Ai muốn ở lại, theo tôi xuống phòng huấn luyện.”
Anh nói vậy rồi, ai dám đi?
Lúc này mà đi thì không chỉ đắc tội HLV mới, mà sau này khỏi mơ vào đội tuyển quốc gia nữa!
Ngay cả Diệp Khinh Danh khi nãy còn nói trên điện thoại là sẽ rời đội, giờ cũng dày mặt lẽo đẽo theo sau.
Đám tân binh chưa từng tiếp xúc Giang Thiệu Vũ đều mơ màng.
HLV mới nhậm chức, chẳng phải nên giới thiệu bản thân, làm quen, ăn bữa khuya gì đó sao?
Wing thần vừa đến đã họp gấp, mắng xối xả, giờ lại dẫn đi luyện tập?
Khác nào giáo viên chủ nhiệm mới đến lớp, chưa nói lời nào đã phát đề kiểm tra?
Ai nấy nơm nớp theo sau Giang Thiệu Vũ xuống phòng huấn luyện tầng hai.
Phòng huấn luyện gồm phòng lớn cho 20 người và các phòng nhỏ 2, 6 người. Phòng 2 người còn được gọi là “phòng đen”, dùng để huấn luyện đặc biệt.
Giang Thiệu Vũ lúc nãy lên lầu đã được Chị Du giới thiệu sơ qua phòng ốc. Anh dẫn mọi người vào phòng huấn luyện lớn nhất, tuỳ tiện chọn một máy tính ngồi xuống, vừa bật máy vừa nói: “Vào trường bắn, để tôi xem thực lực thật sự của các cậu.”
Chủ tịch Tề thấy vậy, thầm thắp một hàng nến cho tuyển thủ đội quốc gia.
— A Vũ đang ra oai.
Vốn dĩ anh chưa từng dẫn đội tuyển quốc gia, nếu tuyển thủ không phục, đội này không thể quản được.
Không phục?
Vậy thì đánh cho phục.
Phong cách Giang Thiệu Vũ xưa nay luôn dứt khoát như vậy.
HLV trước hiền lành, lại quá tuổi, kỹ thuật game không thể so với tuyển thủ chuyên nghiệp. HLV Trương thậm chí không lên nổi mốc 2000 điểm, một số tuyển thủ chắc chắn sẽ nghĩ: “Ông đánh tệ vậy, hướng dẫn chưa chắc đúng!”
Nhưng Giang Thiệu Vũ thì khác. Anh xuất thân là tuyển thủ eSports, tuổi còn trẻ, mấy năm nay vẫn leo xếp hạng máy chủ quốc tế. Tài khoản phụ quốc tế đã đạt danh hiệu “Súng Vương”, nằm top 5 bắn tỉa thế giới. Hằng ngày anh đối súng với các tuyển thủ quốc tế, giữ phong độ đỉnh cao. Thêm vào đó là kinh nghiệm và tâm lý vững, đến tuyển thủ chuyên nghiệp còn chưa chắc đánh lại anh!
Giang Thiệu Vũ nhanh chóng mở máy, đăng nhập game, chỉ vào ghế bên cạnh: “Người đến muộn, lên trước.”
Diệp Khinh Danh mặt mày rầu rĩ bước tới, như sắp đi ra pháp trường.
Lão Lâm vỗ vai anh: “Anh em, tự cầu phúc đi.”
Wing thần sắp solo với đồng đội cũ rồi!
Đám tân binh mắt sáng như sao, háo hức xem kịch vui.
Nghe nói năm xưa mấy người ACE bị Wing thần hành cho khổ không kể xiết, nhờ vậy trình độ mới lên vù vù.
Mấy năm rồi không gặp, không biết giờ solo giữa Wing thần và Diệp Tử, ai sẽ thắng?
Mọi người đứng thành hàng sau lưng hai người, mắt không rời khỏi màn hình.
Dưới ánh mắt dõi theo, Giang Thiệu Vũ đăng nhập acc phụ trong nước, ID là…
Tùy Tùy Tiện Tiện
Đám tân binh: “????”
Mạc Hàm Thiên ngây người.
Cả nhóm tân binh đội quốc gia như bị sét đánh giữa trời quang!
Toang rồi, toang rồi!
Người hôm qua vừa hành bọn họ một lượt trong game, đặt tên là “biệt đội anh em Hồ Lô”, còn đặt biệt danh anh cả, hai hai, anh ba, cái người cao thủ trào phúng kia – chính là HLV mới của họ, Wing Thần?!
Chả trách anh ta hiểu đội tuyển quốc gia rõ như lòng bàn tay!
Tay Mạc Hàm Thiên run lẩy bẩy, mặt trắng bệch như tờ giấy.
Hình như mình còn chửi anh ta: “Con mẹ nó, mày bật hack à?!”
T_T
Mình chửi thần tượng.
Vậy mà mình ở trong game chửi Wing thần, đầu óc mình chắc bị nước vào.
Thời Tiểu Bân thấy ID [Tùy Tùy Tiện Tiện], hổ thẹn đến mức muốn độn thổ.
Cậu nhớ mình từng nói: “Anh chế giễu đội tuyển quốc gia thế là bất lịch sự lắm đấy!”
Hạ Lê cũng đỏ mặt, cổ rụt như chim cút.
Cậu nhớ mình từng nói gì nhỉ? “Hôm nay không đánh được anh, tôi theo họ anh!”
Sau đó Wing thần đặt cho cậu biệt danh: “Anh ba”.
Đường Khải và Lục Hưng Vân mặt cũng lúc xanh lúc trắng.
Không nhầm thì, Đường Khải bị [Tùy Tùy Tiện Tiện] vòng sau đâm chết; Lục Hưng Vân thì bị súng tiểu liên quét chết.
Giờ thì hay rồi, hiện trưởng năm anh em Hồ Lô chết thảm đã tới.
Họ có nên đổi họ tập thể, nhận cha luôn không?
Hết chương 013
Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh