Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 121: QUYỂN 5 – QUÁN QUÂN ASIAN CUP

1@-

Trong truyện tác giả có nhắc đến Việt Nam. Là một đội tuyển tham gia thi đấu Asian Cup với các nhân vật chính. Chỉ nhắc qua về vấn đề thi đấu trên sân khấu, không liên quan đến miệt thị hay chính trị gì cả. Tuy nhiên, đội VN thua khá nhanh, kiểu tả lướt qua ấy. Nên nếu ai cảm thấy bị coi thường hay đụng chạm gì đó đến tự tôn dân tộc thì có thể ngừng đọc. Đừng cố gắng đọc rồi spam cmt chê bai, nặng lời, đánh đồng editor với tác giả hay gì đó. Tui nhắc trước rồi đó nhé, đã không thích thì đừng có cố nhé~ Để tui thấy cmt linh tinh ở blog tui là tui xóa đó!

.

[Quyển 5]

Chương 121

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Theo lịch thi đấu, vòng đầu tiên của giải đấu loại trực tiếp sẽ kết thúc vào giữa tháng 8, trong khi giải quán quân Asian được tổ chức từ ngày 1 đến ngày 5 tháng 8. Những tuyển thủ vẫn còn đang thi đấu trong vòng loại chắc chắn sẽ không kịp tham gia giải lần này, vì vậy chỉ có thể để những tuyển thủ đang ở lại căn cứ đại diện cho đội tuyển quốc gia tham dự.

Giang Thiệu Vũ triệu tập ban huấn luyện để họp bàn chiến lược.

“Giải quán quân Asian lần này, đội tuyển quốc gia chỉ có thể cử các tuyển thủ tham gia gồm: Bùi Phong, Hoa Nhiên, Tần Tuyết Dao, Thư Thần, Thời Tiểu Bân và học viên trẻ Quy Tư Dương. Thời gian luyện tập của chúng ta cũng rất gấp, nên về mặt đội hình và chiến thuật, mọi người có đề xuất gì cứ thoải mái đưa ra.”

Anh dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Tôi đã thành lập một đội đấu tập để giúp họ luyện tập phối hợp. Người ít thì đội hình không phong phú, nhưng bù lại dễ phối hợp hơn.”

Lão Hứa hỏi: “Bùi Phong không phải là tuyển thủ tự do sao? Cậu ta có thể chơi ở nhiều vị trí khác nhau. Tiểu Quỷ là bắn tỉa, nếu Bùi Phong chơi vai trò tự do, thì đội hình cũng sẽ có nhiều phương án kết hợp đúng không?”

Giang Thiệu Vũ đáp: “Tôi không muốn để lộ lối chơi tự do của Bùi Phong quá sớm. Giải quán quân Asian không cần thiết phải dùng đến át chủ bài. Chúng ta chỉ có một tháng để luyện tập, nếu để Bùi Phong thay đổi vị trí sẽ không kịp phối hợp.”

Các huấn luyện viên khác nghe vậy đều gật đầu tán thành.

Đánh quái nhỏ thì sao có thể dùng tuyệt chiêu ngay được?

Dù là lối chơi tự do của Bùi Phong hay chiến thuật mới để đối phó với bản đồ độ khó 5 sao, đều là những át chủ bài nên để dành cho giải đấu thế giới sẽ phát huy hiệu quả tốt hơn. Nếu lộ bài quá sớm, một khi đội Trung Quốc giành chức quán quân giải Asian, chắc chắn sẽ bị đối thủ nghiên cứu kỹ lưỡng.

Huấn luyện viên Chu đề xuất: “Hạ Lê và Tiểu Chu không có mặt, thiếu nhân sự đột kích, hỏa lực tiền tuyến không đủ. Có thể cử Tiểu Quỷ ra sân phối hợp với Bùi Phong thành cặp bắn tỉa đôi, áp dụng chiến thuật thả diều tầm xa?”

Huấn luyện viên Cố lại đưa ra một hướng khác: “Thời Tiểu Bân trước đây từng chơi vị trí công kích phải không? Thằng bé nhát gan, thích ẩn nấp chờ thời cơ, sau khi chuyển sang chơi y tế thì khả năng nắm bắt bản đồ và nhịp độ đã tiến bộ rõ rệt. Tôi nghĩ nó có thể chơi y tế kiểu công kích, mang theo súng tiểu liên để bổ sung hỏa lực, kèm theo băng gạc và mũ giáp để tự bảo vệ.”

Lão Thường nghe vậy cười nói: “Dạo này tôi dẫn Tiểu Bân đi làm quen bản đồ, cách di chuyển đúng là như chuột con, rất cẩn trọng. Cho nó chơi lại vị trí công kích cũng được, chơi kiểu đánh xong chạy mất, đối thủ cũng khó tìm ra nó. Nếu bị thương thì tự trốn đi băng bó.”

Huấn luyện viên Cố nói tiếp: “Như vậy thì có thể phối hợp bù trừ với Hoa Nhiên. Hoa Nhiên xông lên, Thời Tiểu Bân đánh du kích, hỏa lực tuyến đầu cũng đủ. Tuyến sau thì tùy tình hình có thể dùng hai bắn tỉa.”

Giang Thiệu Vũ tổng hợp ý kiến của mọi người, cuối cùng đưa ra quyết định: “Chúng ta tạm thời chuẩn bị ba đội hình. Đội hình thứ nhất: Bùi Phong và Quy Tư Dương làm cặp bắn tỉa đôi, chơi chiến thuật thả diều tầm xa. Đội hình thứ hai: Thời Tiểu Bân và Thư Thần chơi hai y tế, kéo dài trận đấu đến giai đoạn cuối. Đội hình thứ ba: Thời Tiểu Bân quay lại vị trí công kích, Thư Thần cũng mang súng lên đánh ở tuyến đầu, mở đường từ phía trước. Mọi người thấy sao?”

“Tôi thấy ổn!”

“Một tháng mà luyện được ba hệ thống chiến thuật như vậy đã là rất tốt rồi, không nên tham quá.”

“Đúng thế, giải quán quân Asian chủ yếu là để luyện binh, giúp tuyển thủ tích lũy kinh nghiệm thi đấu, không cần chiến thuật quá phức tạp, nếu rối quá lại dễ thất bại.”

Lão Trương hỏi: “Vậy bản đồ thi đấu thì sao? Chọn thế nào?”

Giang Thiệu Vũ đáp: “Tôi định tập trung luyện các bản đồ 3 đến 4 sao. Những bản đồ này tuyển thủ đều quen thuộc, thích ứng nhanh hơn. Nhảy thẳng lên bản đồ 5 sao thì một là hiện tại họ chưa quen tay, hai là chiến thuật dành cho bản đồ 5 sao mà để lộ sớm thì bất lợi khi đấu với đội mạnh ở giải thế giới.”

Mọi người bàn bạc xong đều tán thành.

Giang Thiệu Vũ hỏi tiếp: “Các huấn luyện viên còn đề xuất gì về lựa chọn bản đồ không?”

Huấn luyện viên Chu chuyên về đánh du kích đề xuất: “Công viên Duyệt Hồ là bản đồ lớn, địa hình phức tạp, có thể dùng hai y tế, đánh kiểu tiêu hao để bào mòn đối thủ.”

Huấn luyện viên Cố cũng đưa ra ý kiến: “Khu vườn hậu cần cũng có thể tận dụng. Tôi nhớ Bùi Phong từng dùng bản đồ này trong Tân Tinh Cup, cậu ấy rất giỏi xử lý ánh sáng và bóng tối. Ánh sáng chiếu qua cửa sổ quanh nhà kho rất phù hợp cho bắn tỉa bắn xuyên, có thể dùng đội hình hai bắn tỉa…”

Một khi các huấn luyện viên đã bắt đầu, ai cũng có quan điểm riêng. Nhóm chiến thuật thảo luận đến tận đêm khuya, cuối cùng chọn ra 9 bản đồ trọng điểm để luyện tập cho giải quán quân Asian.

Bản đồ đặt bom: Trung học Quang Hoa, Mê tình tiểu trấn, Côn Luân cầu lớn.

Bản đồ Huyết chiến vô tận: Lâu đài ma ám, Khu vườn hậu cần, Ngã tư đường.

Bản đồ Khiêu chiến cực hạn: Cảng Hy Vọng, Hành lang xoắn ốc, Công viên Duyệt Hồ.

Trong đó, bản đồ chế độ “Huyết chiến vô tận” và “Khiêu chiến cực hạn” có thể dùng chung, dễ dàng thay đổi linh hoạt.

Ưu điểm của các bản đồ này là trong các giải đấu chuyên nghiệp thường xuyên xuất hiện, nên tuyển thủ nào cũng bắt buộc phải nắm vững. Tập luyện phối hợp đội trên bản đồ quen thuộc sẽ đơn giản hơn.

Trong số các tuyển thủ tham dự giải quán quân Asian lần này, ngoài Thời Tiểu Bân từng ra sân một lần ở giải thế giới trước, còn lại Bùi Phong, Hoa Nhiên, Quy Tư Dương đều chưa từng thi đấu chính thức.

Thư Thần tuy là tuyển thủ kỳ cựu, nhưng đã ngồi ghế dự bị gần hai năm; Tần Tuyết Dao chỉ từng chơi ở giải hạng B, mà cường độ giải hạng B thì không thể so sánh với các giải đấu quốc tế.

Vì vậy, lần này Giang Thiệu Vũ gần như dẫn một đội hình “kinh nghiệm thực chiến bằng 0” đi đánh giải quán quân Asian, rủi ro rất cao. Ngoài màn thể hiện khi thi đấu, trạng thái tâm lý và khả năng chịu áp lực của tuyển thủ cũng cần được theo dõi sát sao.

Dù kết quả thế nào, miễn là họ tích lũy được kinh nghiệm thi đấu, rèn luyện tâm lý, thì cũng là bước chuẩn bị tốt cho giải thế giới cuối năm.

Giang Thiệu Vũ triệu tập các tuyển thủ, công bố ba đội hình được ban huấn luyện quyết định.

Cặp bắn tỉa đôi Bùi Phong + Tiểu Quỷ đánh chiến thuật thả diều; cặp y tế đôi Thời Tiểu Bân + Thư Thần đánh chiến thuật tiêu hao; và hệ thống đột phá cận chiến với Thời Tiểu Bân quay lại vị trí công kích, Thư Thần lên tuyến đầu.

Nghe nói mình cũng được thi đấu, Quy Tư Dương vô cùng phấn khích: “Em, em cũng được đánh giải quán quân Asian sao? Nhưng em đâu phải tuyển thủ quốc gia?”

Giang Thiệu Vũ đáp: “Sao lại không? Em là đội trưởng đội trẻ của Trung Quốc. Năm nay theo đội chính đánh một giải, năm sau có thêm vài học viên mới, em có thể tự dẫn đội. Bên Hàn Quốc, nếu không có gì bất ngờ thì đội tham gia cũng là đội trẻ của họ.”

Quy Tư Dương hào hứng gật đầu: “Vâng ạ!”

Giang Thiệu Vũ nhìn về phía Bùi Phong: “Tiểu Bùi, em đảm nhiệm chỉ huy, có vấn đề gì không?”

Bùi Phong tự tin trả lời: “Không có vấn đề gì!”

Giang Thiệu Vũ quét mắt nhìn mọi người, nói: “Từ hôm nay, các tuyển thủ đội tuyển quốc gia buổi chiều tiếp tục luyện tập cơ bản. Tần Bác đã cập nhật kho bản đồ, 9 bản đồ thi đấu của giải quán quân Asian đã được đưa vào, mọi người tập trung làm quen. Buổi tối từ 7 giờ đến 12 giờ sẽ đánh các trận luyện tập, phải nghiên cứu kỹ chiến thuật cho từng bản đồ.”

Thời gian tiếp theo, đội tuyển quốc gia bước vào giai đoạn luyện tập gấp rút.

Chế độ đặt bom, ai mang bom, ai dụ địch, bên kh*ng b* thì phá thế nào, bên cảnh sát thì thủ làm sao, tổng chỉ huy phải ra lệnh rõ ràng.

Chế độ Huyết chiến vô tận, mỗi trận giao tranh nên đánh thế nào, thua một ván thì điều chỉnh ra sao cũng là thử thách lớn cho chỉ huy.

Chưa kể đến chế độ “Khiêu chiến cực hạn”, 50 mạng định thắng thua, căng thẳng hơn bất kỳ chế độ nào. Khi tỷ số mạng sát nút, chỉ cần sơ sẩy là bị đối thủ lật ngược thế cờ.

Tầm quan trọng của vị trí chỉ huy thì khỏi phải bàn.

Giang Thiệu Vũ nhận thấy, tư duy chiến thuật của Bùi Phong quả thực rất xuất sắc. Nếu không có cậu, đội tuyển toàn tân binh này gần như không có hy vọng giành giải. Nhưng với Tiểu Bùi, anh có thêm vài phần tự tin.

Dù sao thì, tư duy linh hoạt và rõ ràng ở vị trí chỉ huy sẽ nâng tầm khả năng chiến đấu của cả đội.

Khi còn ở ACE, Giang Thiệu Vũ từng đích thân rèn luyện tư duy chiến thuật cho đồ đệ. Bây giờ tuy Bùi Phong chưa đạt tới trình độ của sư phụ năm xưa, nhưng cũng đã học được tám phần tinh túy.

Giải quán quân Asian lần này, đối với cậu cũng là một “đá thử vàng”.

Sau một tuần huấn luyện liên tục, các thành viên trong đội luyện tập cũng chịu áp lực rất lớn. Đây là lần đầu tiên họ trải nghiệm cảm giác “cường độ huấn luyện ác mộng”!

Tiểu Diệp lén hỏi Hoa Nhiên: “Sư phụ em nói, tuyển thủ đội tuyển quốc gia nếu thể hiện không tốt thì phải viết bản kiểm điểm, sư phụ còn để lại cho em một hộp bản kiểm điểm làm di sản, chuyện đó có thật không?”

Hoa Nhiên thần thần bí bí nói: “Tất nhiên là không thật rồi, huấn luyện viên Giang là người cực kỳ dịu dàng, đội tuyển quốc gia chẳng khác nào thiên đường ấy! Năm sau em cố gắng vào đội tuyển quốc gia, rồi sẽ biết.”

Tiểu Diệp gãi đầu bối rối: “…Thật sao?”

Cứ thấy có gì đó sai sai, rốt cuộc là ai đang nói dối ai?

Chớp mắt đã đến ngày 18 tháng 7, sinh nhật của Bùi Phong.

Năm đó, khi Tiểu Bùi còn ở ACE, vào sinh nhật cậu, Giang Thiệu Vũ từng chuẩn bị một món quà, mô hình súng Barrot, để khích lệ đồ đệ luyện súng chăm chỉ. Nhưng lần này, anh không chuẩn bị riêng quà cho cậu.

Trước đó, sinh nhật của Hoa Nhiên và Hạ Lê, anh cũng không tặng gì. Nếu chỉ tặng riêng cho Bùi Phong, các tuyển thủ khác trong đội chắc chắn sẽ có ý kiến, cảm giác như anh thiên vị Bùi Phong.

Hai người vốn là thầy trò, việc anh để Bùi Phong làm đội trưởng đã từng gây tranh cãi trên mạng, loại “thiên vị” kiểu này nên tránh càng nhiều càng tốt.

Thế nhưng vào đúng 0 giờ ngày 18, Giang Thiệu Vũ vẫn gửi một tin nhắn hẹn giờ cho Bùi Phong: “Chúc mừng sinh nhật.”

Bùi Phong, khi nhận được tin nhắn, tâm trạng lập tức tốt lên, trả lời: “Sư phụ bận như vậy mà vẫn nhớ gửi lời chúc đúng 0 giờ cho em, vui quá đi ~~~”

Giang Thiệu Vũ nhìn thấy dấu sóng quen thuộc, khẽ nhếch khóe môi: “Lần này anh không chuẩn bị quà riêng cho em, sợ mấy người khác có ý kiến.”

“Tặng em một bao lì xì sinh nhật vậy.”

Anh gửi một khoản chuyển đến một bao lì xì 666 tệ, một con số cực kỳ may mắn.

Bùi Phong nhận ngay lập tức: “Cảm ơn sư phụ ~”

Giang Thiệu Vũ hỏi: “Tối mai anh sẽ cho cả đội nghỉ, em đã đặt chỗ ăn chưa?”

Bùi Phong đáp: “Đặt rồi ạ, là quán cơm nhà ở đối diện đội tuyển quốc gia, có thể đi bộ sang. Em không đặt chỗ đắt tiền, sợ bị nói là đội tuyển quốc gia hoang phí.”

Tiểu Bùi đúng là người suy nghĩ rất chu đáo. Giang Thiệu Vũ yên tâm, nói: “Bánh sinh nhật em khỏi cần mua, anh đã đặt rồi.”

Bùi Phong: “Vâng!”

Giang Thiệu Vũ: “Ngủ sớm đi.”

Bùi Phong: “Vâng, chúc sư phụ ngủ ngon ~”

Chiều ngày 18, sau khi cả đội kết thúc buổi huấn luyện, Giang Thiệu Vũ chủ động nói: “Luyện liên tục một tuần rồi, mọi người cũng vất vả, tối nay nghỉ ngơi.” Anh quay sang nhìn Bùi Phong: “Hôm nay là sinh nhật Bùi Phong, chúc mừng sinh nhật.”

Lúc này mọi người trong phòng huấn luyện mới phản ứng lại, đồng loạt vỗ tay: “Chúc mừng sinh nhật!”

Bùi Phong mỉm cười nói: “Cảm ơn mọi người, tối nay tôi mời cả đội ăn cơm.”

Trên Weibo của streamer Fred, tài khoản chính thức cũng đăng thông báo sinh nhật, fan đều biết hôm nay là sinh nhật cậu, lần lượt gửi lời chúc:

“Fred sinh nhật vui vẻ nha!”

“Chúc mừng Fred lại lớn thêm một tuổi.”

“Tối nay không livestream sao? Lâu rồi chưa thấy livestream, có phải cậu quên mình là streamer rồi không?”

“Fred nói: Giờ tôi là đội trưởng đội tuyển quốc gia, streamer chỉ là nghề tay trái thôi [đầu chó.jpg].”

“Tôi tích cả đống phiếu để vote cho cậu, kết quả là cậu biến mất bao lâu rồi hả?”

Thấy có nhiều fan phàn nàn chuyện không livestream, Bùi Phong đăng một bài Weibo thông báo: “Cảm ơn mọi người đã chúc mừng sinh nhật. Gần đây đang tập luyện cùng đội tuyển quốc gia, khá bận nên tạm thời không livestream. Mọi người cũng đừng tặng quà cho tôi, tôi nhận được tấm lòng rồi, thật sự cảm ơn mọi người. [Cúi đầu.jpg]”

Các tuyển thủ khác không ở đội tuyển quốc gia cũng lần lượt chia sẻ bài viết.

Lưu Thiếu Châu: “Sinh nhật vui vẻ! Tôi hơn cậu nửa tuổi đấy [mỉm cười.jpg]”

Diệp Khinh Danh: “Cho anh giữ một phần bánh được không? Bỏ vào tủ lạnh, đợi anh về ăn như kem đi?”

Lão Lâm: “Chúc mừng sinh nhật! Móc lì xì ra.”

Ngay cả Mạc Hàm Thiên và Hạ Lê cũng chia sẻ lại bài viết và gửi lời chúc mừng.

Cư dân mạng thấy cảnh tượng này liền nhận ra, các tuyển thủ đội tuyển quốc gia có vẻ khá hòa thuận? Mới đây sinh nhật Hạ Lê và Hoa Nhiên cùng tổ chức, giờ lại đến sinh nhật Bùi Phong.

Có người phát hiện một chi tiết quan trọng: “Sinh nhật Fred là ngày 18 tháng 7, thuộc cung Cự Giải? Nghe nói Alpha cung Cự Giải rất biết chăm sóc gia đình, dịu dàng lắm, có thật không?”

Có bình luận đáp lại: “Cự Giải và Bọ Cạp là cặp đôi hoàn hảo đó! Một người dịu dàng, một người lạnh lùng. Mà khoan, trong đội tuyển quốc gia có ai cung Bọ Cạp không?”

Người khác trả lời: “Tra hồ sơ các tuyển thủ lần này rồi, không có ai cung Bọ Cạp cả.”

“Nghe nói Wing thần là Bọ Cạp.”

Bình luận đó khiến cư dân mạng lập tức sững sờ.

Wing Thần? Vẻ ngoài lạnh lùng nghiêm túc của anh quả thật rất phù hợp với đặc điểm của cung Bọ Cạp.

Dù nói rằng Cự Giải và Bọ Cạp là cặp đôi định mệnh, nhưng… Bùi Phong và sư phụ ư? Nghĩ đến thôi đã thấy hơi rợn người?

Tiểu Bùi mà dám vô lễ với sư phụ, có khi bị phạt quỳ bàn phím không?

Cùng lúc đó, trong một group nhỏ tên là “Fan ACE nghỉ hưu an dưỡng”, có người bỗng phát hiện ra một điều cực kỳ quan trọng:

“Hồi xưa Tiểu Bùi ở phòng livestream nào trên Tinh Võng nhỉ? Hình như là 1024?”

“Đúng rồi, trên Tinh Võng là 1024, sau khi chuyển sang nền tảng Tiểu Hùng, phòng livestream vẫn là 1024. Streamer lớn có thể tự chọn số phòng.”

“Phòng livestream của cậu ấy là sinh nhật của Wing Thần đó! Quào? Tôi vừa phát hiện cái gì vậy?!”

“Fred chính là fan não tàn số một của Wing Thần, lấy sinh nhật sư phụ làm mã số phòng livestream… đỉnh vãi. Làm fan đến mức này, cảm động trời đất.”

“Tự dưng tôi muốn ship cặp thầy trò này rồi, ai kéo tôi tỉnh lại với.”

“Tôi… tôi cũng thấy hơi muốn ship thật? Một ông sư phụ đại ma vương lạnh lùng, với một tiểu đồ đệ trung thành cuồng nhiệt?”

“Ship thì ship âm thầm thôi, đừng bao giờ đăng công khai, không là bị Wing Thần bắn headshot đấy [thắp nến.jpg]”

“[Hoảng hốt.jpg]”

Fan của các cặp đôi trong giới eSports khác còn có thể lập topic riêng, đăng đoản văn, fanart, cùng nhau cắn đường.

Còn mấy người ship “CP sư đồ” này thì đến cả lập topic cũng không dám, vì Wing Thần khí thế quá mạnh mẽ, với tính cách như vậy, chắc… không thể nào rung động với bất kỳ ai đâu nhỉ?

Hết chương 121


Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Truyện Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh Story Chương 121: QUYỂN 5 – QUÁN QUÂN ASIAN CUP
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...