Hôn Nhân Xứng Đôi

Chương 6

85@-


Tầng cao nhất của nhà hàng Tinh Quang có cửa sổ thủy tinh làm từ chất liệu đặc biệt cho thấy vũ trụ rộng lớn vô ngần, giống như đang ở trong biển sao lãng mạn.

Nhưng không đến mức làm người ta sợ hôn mê, dù sao nó cũng chỉ là để xây dựng thêm bầu không khí.
Heinz lịch thiệp kéo ghế cho Sầm Dao, rất săn sóc giữ khoảng cách với y, không để Sầm Dao cảm thấy khó chịu.

Sầm Dao gật đầu nói cảm ơn, cởi hai cái cúc cổ, kết nối EP của mình với hệ thống chính của nhà hàng rồi bắt đầu gọi món.
Y ngâm mình trong phòng thí nghiệm suốt một tuần, ăn mọi thực phẩm nhanh, đóng hộp và dịch dinh dưỡng hiện có mặt trên thị trường Liên Bang, đang ở trong trạng thái hổ đói vồ mồi, đồ ăn chỉ cần có vị với y bây giờ đều là thượng hạng.

Sầm Dao nhìn một đống hình ảnh trên menu đến hoa cả mắt, chọn vài món theo khẩu vị rồi nói với Heinz đã giao hết quyền chủ động cho mình: "Thiếu tướng Norman, anh có kiêng gì không?"
Heinz lắc đầu, Sầm Dao gọi thêm mấy món thanh đạm.

Quân nhân của Liên Bang, nhất là cấp bậc như Heinz Norman, bọn họ sẽ rất cẩn thận việc kết nối EP của mình với hệ thống ngoài.
Trong lúc đợi đồ ăn lên, Sầm Dao kiểm tra tin nhắn đầu não gửi.

Đơn kết hôn của họ đã được xét duyệt, chỉ cần hai người tới cục dân chính đăng ký trong vòng nửa tháng, đăng ký thành công thì quan hệ hôn nhân của họ chính thức có hiệu lực.



Dựa theo luật hôn nhân Liên Bang, hai người đã kết hôn nhất định phải sống chung, Alpha cần đánh dấu hoàn toàn Omega của mình.
Trong lúc ăn, không ai nói chuyện, lễ nghi tiêu chuẩn hết mực.

Hệ thống phục vụ tự thu dọn bộ đồ ăn, Sầm Dao và Heinz lại cùng ngồi uống trà.

Chiến sĩ tiếp nhận huấn luyện đẫm máu của trường quân đội hiển nhiên không có thói quen này, hắn đặt hai tay trước bụng, lẳng lặng đợi Sầm Dao uống xong trà của mình.
Sầm Dao vắt chân, nhấp một ngụm trà thưởng thức, nuốt xuống rồi mới chầm chậm nói: "Thiếu tướng Norman, tôi hi vọng trước khi hết tuần này anh có thể hoàn thành đăng kí với tôi."
Y đối diện với cặp mắt xanh lạnh lẽo kia, một lần nữa cảm thán ưu ái của đấng sáng tạo với hắn, nói tiếp: "Hiện tôi đang làm việc ở viện khoa học.

Vì lí do cá nhân, tôi không có phòng kí túc xá, tôi cũng đã từ chối nhà ở do chính phủ Liên Bang cung cấp."
"Ý tôi là." Sầm Dao nghiêng người về phía Heinz: "Hiện tôi đang ở khu B3, không xa bộ quân sự lắm, tôi hi vọng anh có thể chuyển tới sống cùng tôi."
Heinz không có lí do gì để từ chối.

Hắn ở đâu cũng vậy, trừ 1 tháng nghỉ kết hôn, chức vị hiện tại của hắn ở trong quân không cho phép hắn có nhiều ngày nhàn nhã, thỉnh thoảng hắn còn bị phái ra ngoài làm nhiệm vụ, nơi ở với hắn cũng chỉ là một chỗ dừng chân nghỉ ngơi ngắn ngủi.
Có điều, sau một thời gian ngắn tiếp xúc, Heinz có thể xác định, đối tượng kết hôn của hắn, Omega có ngoại hình hiền dịu này, có tính cách hoàn toàn trái ngược với ấn tượng mà ngoại hình của y mang lại.


Sầm Dao trông rất hiền thục, thực tế hắn không có đường để lựa chọn.
Vũ trụ trên nóc nhà hàng Tinh Quang chậm chạp xoay tròn, Sầm Dao ngắm một lúc đã thấy chán.

Mô phỏng vĩnh viễn là mô phỏng, mất đi sự thâm sâu mê người và hiểm nguy thôi thúc do thám của vũ trụ, nó chỉ là vật trang trí vô dụng.
Y đứng dậy chào tạm biệt Heinz, hắn đề nghị đưa y về, Sầm Dao cũng không có ý kiến.

Hai người đi xuống lầu, Heinz trao quyền xe bay cho Sầm Dao, Sầm Dao nhập tọa độ vào, xe bay vững vàng lái về phía khu B3.
Xe bay của Heinz là xe quân dụng, bên trong có rất nhiều thứ.

Sầm Dao hứng thú quan sát một hồi, nhưng do ngại nên không dám chạm vào.
Trong xe chỉ có sự im lặng và tiếng thở khe khẽ của hai người.


Heinz khống chế pheromone rất tốt, nhưng ưu thế trời sinh của Alpha ở trong không gian nhỏ hẹp như vậy vẫn tạo cho Sầm Dao áp lực rất lớn.

Y không thoải mái, nhưng có lẽ là vì biết Heinz không cố tình làm vậy, Sầm Dao vẫn chịu đựng.
Heinz nhìn sắc mặt y, nhấn nút phun chút thuốc thư giãn trong xe.

Sầm Dao dễ chịu hơn nhiều, y cúi đầu tra xét tư liệu về Heinz trên EP, lại liếc Heinz ngồi ngay ngắn ở đối diện đang nhắm mắt nghỉ ngơi, rơi vào trầm tư.
Heinz Norman
Giới tính thứ nhất: Nam
Giới tính thứ hai: Alpha (3S)
Tuổi: 28
Chiều cao/cân nặng: 191 cm/89 kg
Cấp bậc tinh thần lực: 3S
Trạng thái hôn nhân: Chưa lập gia đình (đã nộp đơn đăng kí kết hôn và được xét duyệt)
...
Một chuỗi thông tin bên dưới đều là tạm thời chưa có quyền tra xét.

Sầm Dao tắt EP, cũng không quá thất vọng, với chức vị của Heinz Norman thì đây là bình thường.
Quãng đường 20 phút kết thúc, xe bay tiến vào bãi đỗ của biệt thự Sầm Dao ở.

Cửa xe mở ra, Heinz bước xuống vươn tay với Sầm Dao.



Y nhướng mày, cảm thấy vị thiếu tướng này đúng là cố chấp, nhưng cũng nể mặt hắn, đặt tay lên tay Heinz rồi xuống xe.
Biệt thự của Sầm Dao được bao trùm trong mảng màu xanh biếc, trông hoàn toàn khác biệt với những căn biệt thự đậm phong cách khoa học kỹ thuật ở xung quanh.

Tay phải Sầm Dao ôm bó hồng trắng, khách khí nói: "Anh có muốn vào trong ngồi một chút không?"
Câu nói này thực sự không mấy chân thành, miệng nói "vào trong ngồi một chút" nhưng cách biểu đạt lại như "mau cút đi".

Heinz lắc đầu, rất hiểu lòng người đáp: "Quân đội còn vài việc, tôi phải trở về."
Heinz nhìn Sầm Dao mở ra cánh cửa lớn bằng gỗ vừa nhìn đã biết là hàng thủ công mỹ nghệ, chực quay đi, lại nghe thấy Sầm Dao gọi tên hắn.
Sầm Dao nói: "Thiếu tướng Norman, tôi quên nói, tôi hi vọng anh có thể chuyển tới trong tuần này."
Bên ngoài biệt thự của Sầm Dao có một hàng rào bằng gỗ, treo đầy dây thường xuân, nguyệt quý trắng hồng đua nhau khoe sắc.

Mảng màu xanh rờn ấy khiến lòng hắn bình yên, khiến hắn nhớ đến vịnh biển Aegean nơi mình sinh sống 15 năm đầu đời, thậm chí còn có chút chờ mong cuộc sống sau này ở nơi đây.
Sau đó hắn nghe thấy người ở chung hợp pháp với mình nói: "Kì sinh lí của tôi sắp tới rồi, tôi cần anh hỗ trợ."
[Tác giả có lời muốn nói]: Sầm Dao là kiểu ngoài trắng trong đen, y không có vô hại ngốc nghếch ngọt ngào như bề ngoài của mình đâu, mổ cái bụng ra là thấy toàn lòng dạ hiểm độc liền..



Hôn Nhân Xứng Đôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hôn Nhân Xứng Đôi Truyện Hôn Nhân Xứng Đôi Story Chương 6
10.0/10 từ 22 lượt.
loading...