Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 7

116@-

Chương 7:
Sáng hôm sau nó thức dậy cũng đã phải gần 7h30’. Nó cuống cuồng thay quần áo làm vệ sinh cá nhân chải chuốt lại tóc tai rồi nó chạy xuống nhà. Thấy ông Quang nó chạy lại :
-Bác Quang ba mẹ cháu đâu?_ Nó vồn vã hỏi.
-Ah. Ông bà chủ đã bay từ sớm rồi._ Ông trả lời nó.
-Zậy hả?_ Nó tiu nghỉu_ Mà sao mọi người ko gọi cháu dậy._ Nó hỏi.
- ông bà chủ dặn đừng gọi cô chủ dậy sớm vì ông bà sợ cô vẫn còn mệt. Thôi cô chủ ra ăn sáng đi_ Ông bảo nó.
-Vâng._ Nó bước đến bàn ăn thì thấy hắn đang ngồi đó ăn ngon lành nó ngạc nhiên như hiểu được ý nó hắn lên tiếng:
-Có j mà phải ngạc nhiên. Cô đúng là heo nên mới dậy muộn như vậy mà.
-Anh……._ Nó tức giận bóp chặt lấy cái bát.
-Nhẹ tay thôi bể bát bây giờ cái bát đó đắt lắm đó_ Hắn mỉa mai nó.
-Anh mà cũng biết tiếc tiền sao?_ Nó mỉa lại_ Tôi tưởng đại công tử ăn chơi như anh thì ko biết tiieecs tiền chứ.
-Tùy xem người động vào nó là ai thì tôi ms tiếc._ Hắn cũng ko vừa.
-Ah.. Ông chủ dặn cậu chủ phải đưa cô Bảo Ngọc đến trường đó_ Ông Quang lên tiếng khi thấy lửa giận đã bùng lên trong nó.
-Cháu cũng có xe mà_ Nó nhăn mặt khi nghe ông Quang nói zậy.
-Cô chủ ko mang xe theo mà._ Ông nói.
-Ah…. Vâng cháu quên mất_ Nó tự cốc nhẹ vào đầu mình 1 cái.
-Đúng là trí nhớ tồi tệ_ Hắn buông 1 câu làm nó tức chết xong rồi đứng dậy bỏ đi.
-Cậu chủ phải chờ cô Ngọc nữa đấy_ Ông Quang gọi theo.
-Nhanh lên. Tôi ko có tính kiên trì đâu đấy_ Hắn quay lại.
-Ai cần…._ Nó lẩm nhẩm nhưng cũng vội vàng đứng lên chạy theo hắn ko quên chào mọi người.
Nó cùng hắn đi trên một con siêu xe màu trắng. Trên đường đi cả 2 ko ai nói j. Đến trường nó bước xuống xe hắn dặn nó:

-Ra về đợi tôi ở cổng trường.


-Ko cần. tôi đi cùng Sam cũng được_ Nó trả lời cho dù chân vẫn đang bước đều.
-Tùy cô._Hắn đáp.
Nó bước đi trước những ánh mắt hình viên đạn do fans club của hắn dành tặng. Nhưng nó chả quan tâm nó vẫn bước đi rất hiên ngang. Thấy nhỏ Sam nó lên tiếng:
-Hey Sam. Sớm dậy?
-Mày mới là sớm đó. Thế nào hả cô dâu?_ Nhỏ Sam nói khóe nó.
-Mày thích chết hả? _ Nó giơ nắm đấm lên.
-Thôi xin mày đừng dùng bạo lực ở đây nữa nói xem thế nào?_ Nhỏ Sam nghiêm giọng.
-Sao là sao? Tất nhiên hắn một phòng tao một phòng rồi._ Nó tỉnh bơ.
-Ơ thế ko phải……. ak?_ Nhỏ Sam ngạc nhiên nhìn nó.
-Ko phải j?_ Nó trố mắt hỏi con bạn nhìn đáng yêu chết_ Này đừng bảo mày đang nghĩ j đó đen tối đó nhé. Tao chưa có làm j đâu_ Nó vội thanh minh.
-Này tao có bảo j đâu. Chưa đánh đã khai đúng là có tật giật mình mà._ Nhỏ Sam đắc trí nhìn nó.
-Ờ thì……. Thôi vào lớp đi_ Nó đánh trống lảng.
Vào lớp nó ko thấy hắn đâu nhưng nó cũng kệ quan tâm làm j mệt. Bản thân nó nó còn chưa lo xong thì hơi đâu mà lo cho người ngoài. Nhưng ko phải thế mà nó ko lo cho người khác đâu nhé. Châm ngôn của nó là “ thấy chuyện bất bình chẳng tha” vì thế nó mà thấy ai bị bắt nạt thì nó xẽ chả đứng yên đâu nó sẽ nhào zô giúp người ta cho dù ko wen bít. Nó vừa đặt chiếc túi xáh xuống thì chuông điện thoại của nó reo lên. Nó lôi con vertu màu trắng sữa ra chạy ra ngoài chưa kịp alo thì cái giọng oanh vàng đầu dây bên kia đã cất lên:
-Chị 222222222!_ Người bên kia ngân dài chữ chị 2.
-Ơ.. Gia Nhi ak?_ Khỏi nói nó cũng biết cái giọng đó là của ai.
-Chị vẫn còn nhớ đến em đấy cơ ak?_ Con nhỏ tỏ vẻ giận dỗi.
-Thôi mà. Chị xl mà._ Nó nói giọng ăn năn.
-Thôi được tạm thời vậy mà chị về nước lâu chưa?_con nhỏ nhẹ giọng.
-Cũng được gần tháng rồi._ Nó bình thản nói.
-Cái j?????????_ Nhỏ hét lên

-Bình tĩnh thủng tai chị bây jo._ Nó vừa xoa tai vừa nói.
-Chị thật là về được gần 1 tháng rồi mà ko nói j với em. Chị chả coi em ra j cả!_ nhỏ (lại) giận dỗi.

-Tại chị có việc bận mà. Nói chung là việc dài lắm hôm nào gặp chị kể cho._ Nó phấy phấy tay nói.
-Khỏi mai kể lun. Mà chị học trường nòa zậy?
-Quý tộc lớp 11A2_ Nó trả lời.
-Mai em sẽ có bất ngờ giành cho chị_ Nhỏ nói.
-J thế?_ tính tò mò của nó lại nổi lên.
-Bí mật_ Con nhỏ tỏ vẻ bí mật
-Bật mí đi_ nó nài nỉ.
-Ko thui chị học đi em lo 1 số chuyện đã. Pipi chị iu nhé. Chụt_ Con nhỏ nói xong rồi dập máy luôn ko kịp để con nhỏ ú ớ.
Nó đi vào lớp bước tới chỗ nhỏ Sam tường thuật lại câu chuyện. Nhỏ cũng tò mò ko kém thôi thì rang chờ đến mai vậy. Rồi 2 đứa lại ngồi “8” được khoảng 5 phút thì trống vào lớp. Nó về chỗ ngồi. Thầy giáo bước vào nó đứng lên chào thầy rồi ngồi xuống nó lại nằm dài ra bàn. Nó lôi con Iphone ra nghenhacj cho đỡ chán. Đừng nghĩ nó lười học nhé. Vì nó qua Nhật du học nên nó đã học xong chương trình lớp 11 từ lâu rồi. Nó cứ nằm đấy nghe nhạc mặc kệ thầy giảng dạy. Nhỏ Sam cũng vậy tuy ko nghe nhạc nhưng nhỏ ta lạ ngồi chơi game. Hix. Nó đang mê man thì ‘ rầm’ cánh cửa lại bật mở. Ko cần quay đầu thì nó cũng biết đó là ai. Nhưng nó ko ngờ rằng bên cạnh hắn là con nhỏ Kim Ly. Nhỏ Sam thấy vậy khều khều nó:
-Mày dậy..!
-J zậy?_ Nó uể oải ngẩng mặt dậy quay lại nhìn. Nó cungc chả ngạc nhiên cũng chả có thời gian quan tâm đến hắn thế là nó lại nằm xuống và phán 1 câu với nhỏ Sam đủ để bộ 3 và con nhỏ Kim Ly nghe thấy;
-Ko lien quan đến t. T đag bùn ngủ đừng có làm phiền tao._ Nói xong nó lại thiếp đi.
Hắn ngồi xuống thản nhiên trước khuân mặt tức giận của ông thầy. Nhưng ông thầy ko dám làm j vì ông còn phải nuôi mẹ già con thơ ông chưa muốn về nhà húp cháo. Thế là ông cứ giảng dậy mặc cho lũ học sinh chả 1 ai nghe. Cũng như nó hắn chả hứng thú j với cái môn văn này cả. Thế nên ngồi vào bàn 1 cái là hắn lăn dung ra ngủ ( jong nó ghê). Cuối cùng chuông cũng reo đối với lũ học sinh này thì 2 tiết văn cứ dường như là 2 thập kỉ ý. Học xong mà đứa nòa cũng mặt mũi bơ phờ. Nhỏ Sam chạy đến bên đập nó:
-Đại tiểu thư dậy thui
-Xon 2 tiết rồi hả?_Nó mở mắt lấy tay che miệng( ngáp ý mà sợ ruồi bay zô hihi)
-Lâu rồi tiểu thư ah_ Nhỏ Sam lắc đầu nhìn nó.
-Hi.. Thôi tao đói rồi. Can teen thẳng tiến_ nó nói to.
Chỉ chờ thế nhỏ Sam hí hửng cầm tay nó lôi đi. 2 đứa hồn nhiên ngây thơ mà đâu biết có tai họa sắp xảy ra.

Chương 8:
Do trên đường đùa nhau mà nhỏ Sam đuổi nó dẫn đến nó đi trước nhỏ Sam đi theo sau. Và “ ầm” nó đã lãnh trọn nguyên 1 sô nước có hòa với một ít sầu riêng ( cái mùi mà nó gét nhất). Nó đơ người nó ko biết làm j nó chỉ đứng yên ở đó thì nhr Sam chạy lại:
-Mày sao zậy? Trời cái của nợ j đây. Chẳng phải đây là mùi mà mày gét nhất sao?
-Haha. Thật là kinh tởm. Ui chao cái j thế này?_ Cái giọng chua chat của 1 đứa con gái cất lên ko cần nói các bạn cũng biết là ai nhỉ?

-Cô phải cô đã làm cái trò này ko?_ Nhỏ Sam tiến tới hỏi.
-Phải t thì sao?_ Kim ly vênh mặt.
-Đây là nơi lịch sự đừng có mà xưng mày tao. Tôi ko muốn vì cái loại …. Như cô mà mất danh dự đâu đấy._ Nhỏ Sam đốp chát.
-Mày nói j? Cái con ô hợp kia?_ NHỏ ly tức giận.
-Cô nói ai là ô hợp?_ Nhỏ Sam tức điên hét lên. Nó vẫn ko nói j vì nó còn sock.
-Mày đó con ranh._ Một con nhỏ chanh chua khác nhảy lên xen zô.
-Chúng mày…_ Như đã ko dữ được bình tĩnh. Nhỏ Sam nháy lên và “chát” con nhỏ kia đã lãnh trọn cú tát của Sam.
-Con khốn. Chị em đâu lên._ Con vừa bị tát ra lệnh.
Tức thì một lũ khoảng 10 con nhảy lên xông vào đánh té tát nhỏ Sam. Đứa thì cào đứa thì cấu đứa dựt tóc. Nhỏ Sam ko làm được j vì hôm nay nhỏ đã chót mặc váy ko thể chống chả được. Bọn đứng ngoài thì cổ vũ hội con Kim Ly một số đứa thì tiếc thương cho số phận của chúng nó vì đã lỡ dây vào đại tiểu thư của trường này. Nghe thấy tiếng hò hét nó chợt tỉnh suy nghĩ.
-Dừng lại_ Nó hét lên tức thì lũ kia liền dưng lại quay qua nó. Cùng lúc đấy bộ 3 của trường cũng đang theo dõi cuộc chiến.
-Sao? Ý kiến j?_ Nhỏ Kim Ly hất hàm hỏi.
-Sao cô lại gây sự với bọn tôi_ Nó vừa hỏi vừa chạy đến bên Sam thì thấy con nhỏ đang khóc tay giữ chặt áo vì hàng cúc vừa bị giựt đứt 3 cái._ Tao xl.
-Ko sao_Nhỏ cười với nó để cho nó yên tâm.
-Khoác tạm áo của tao nhé hơi có mùi chút. Gắng chờ t giải quyết xong t đưa mày về nhanh thôi. hi_ Nó dìu con bạn đứng lên cởi áo ra khoác lên cho Sam xong quay qua bọn kia với ánh mắt lạnh lùng._ Tại sao?
Bọn kia gặp ánh mắt của nó thì cũng thấy sờ sợ nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh kim ly nói:
-Tại chúng mày dám tiếp cận với bộ 3 của bọn t.
-Ha. Tao tiếp cận với bộ 3 của chúng mày sao?_ Nó nhếch mép hỏi ko cần giữ phép lịch sự nữa.
-Đúng vậy. Ko tiếp cận thì chúng mày làm j?_ Nhỏ ly hỏi.
-Tao chả làm j cả. Tao chả tiếp cận bọn hắn làm j. Có lẽ bọn hắn thấy bọn t xinh nên ms đi theo thôi_ Nó trả lời. Tự tin ***.
-Cô ta cũng tự tin qua nhỉ?_Kevil đang đứng theo dõi cũng lên tiếng.

-Ha. Thế mà sáng nay tao thấy mày đi cùng anh Kevil đó._ 1 con nhỏ giọng chua ngoa ko kém lên tiếng.
-Ôh. Vì cái đó mà chúng mày cho tao xơi nguyên chậu nước sầu riêng này hả?_ Nó hỏi.

-Ko chỉ có thế đâu._ Vừa nói nhỏ Ly vừa tiến tới và “ bốp” nhỏ cho nó xơi nguyên 1 cái tát. Vì nó tưởng nhỏ tiến tới làm j nên ko đề phòng. Nó ôm má điên lên nắm chặt tay dường như máu đã dồn hết lên não nó nói:
-Đây là cái tát đầu đời của tôi. Chính vì thế nên cô cũng đừng mong hưởng được sự khoan hồng từ tôi. Đánh tôi 1 cô sẽ được nhận lại 10 dó.
-Ôi! Thật vinh dự vì cái tát đầu đời của cô được dành cho tôi_ Nhỏ nhếch mép khinh bỉ_ Chúng mày lên.
Nhỏ vừa vẫy tay xong thì tức thì lại 1 lũ mắt xanh mỏ đỏ lao lên. Chúng thay nhau dở mấy cái ngón võ mèo như cào, cấu, cắn, xé ra. Nó vẫn bình tĩnh làm cho tất cả mọi người phải ngạc nhiên kể cả bon hắn. Chơi trò “ mèo vờn chuột” 1 lúc cùng bọn đấy. Cuois cùng nó cũng ko chịu được mấy cái trò này nữa. Nó liền đứng thẳng người dậy nó giơ chân đạp vào bụng của 1 con nhỏ khiến con nhỏ đó nằm lăn ra đất ôm bụng rên rỉ. Lại 2 con nhỏ khác xông vào nó liền ấn đầu 2 con nhỏ vào nhau đánh cốp vào nhau 1 cái rõ to. Trước khi 2 nhỏ đó ngất nó ko quên nói câu “ sorry”. CỨ thế nó đánh bại lần lượt mấy con nhỏ ẻo lả đó. “ Cô ta biết võ sao?”_ Hắn ngạc nhiên thầm suy nghĩ. Còn 1 người cuối cùng nó lộn 1 vòng đến ngay chỗ con nhỏ trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Mặc kệ sự run sợ của con nhỏ nó cười khinh bỉ:
-Sao muốn sử tôi thế nào đây?_ Nó vừa ngồi xuống vừa đưa tay lên cầm cằm con nhỏ.
-Mày tránh xa t ra. Đồ bửn tưởi._ Nhỏ vẫn cố nói mặc dù người đg run cầm cập.
-“ Chát”. Cô nói ai bửn tưởi hả?_ Nó hét lên.
-Mày đó._ Nhỏ cười nửa miệng.
-“ chát” Cô nói lại thử xem nào._ Nó hét to hơn khiến mọi người giật mình trong khi tay đang bóp chặt cằm con nhỏ.
-Mày dám đánh t?_ Nhỏ run sợ nhưng vẫn cố nói.
-“ Chát” Tại sao tôi ko giám?_ Nó cười khinh bỉ.
-Mày con khốn._ Nhỏ to mồm. Một thứ chất lỏng màu đỏ tanh tưởi từ từ chảy ra trong khóe miệng nhỏ.
-Có vẻ 3 cái tát vẫn chưa đủ với cô nhỉ vậy thì……_ Nó giơ tay đang định tát tiếp thì….
-Bỏ ra._ Nó nói lạnh lung.
-Cô đánh vậy là quá đủ rồi đó._ Hắn lên tiếng.
-Ko can j đến anh. Bỏ tay ra trước khi tôi nổi giận._ Nó hét lên.
-Ko_ Hắn lạnh giọng
-Why?_ nó
-Bởi vì cô ta là bồ tôi_ Hắn đáp nhìn thẳng vào mắt nó.
-Ôh. Ra là vậy_ Nó cười chua chát_ Vậy thì tôi cũng nên cho bồ anh hưởng sự khoan hồng chứ nhỉ?. Giờ thì bỏ tay tôi ra anh làm tôi đau đó._ Nó nhăn mặt.
-Ôh. Xin lỗi._ Hắn nhếch mép.



Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ Truyện Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ Story Chương 7
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...