Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt
Chương 244: Không hổ là Doanh thần
Số lượng bình luận dưới bài viết đã lên tới hơn một nghìn.
Ở trên diễn đàn của trường Thanh Trí, chỉ có những bài đăng cực hot mới có số lượng bình luận như này.
Dù sao thì Chung Tri Vãn cũng là nữ thần của trường Thanh Trí, cô ta rất có tiếng trong trường. Không một ai ngờ tới chuyện cô ta bị rơi ra khỏi vị trí đó cả. Nhất là một nhân vật chính khác ở trong bài viết lại là Doanh Tử Khâm, người đã được phong thần trong trường học.
Những nhân tố này khiến các học sinh thảo luận vô cùng sôi nổi. Vậy nên, cho dù chuyện này đã diễn ra được mấy tháng rồi nhưng hiện giờ thỉnh thoảng vẫn có một vài bình luận, khiến bài viết này không ngừng được đưa lên trên bảng tin mới nhất.
Đây là lần đầu tiên Doanh Nguyệt Huyện đọc những lời bình luận trong bài viết này của mình.
Cho dù đây là diễn đàn nặc danh, nhưng từ những bình luận này là có thể nhận ra được những học sinh đó đến từ các lớp khác nhau.
Chung Tri Vãn đoán không hề sai, cô ta biết được chuyện kia từ chỗ Lâm Tỉ.
Cô ta đăng bài viết này lên mạng không phải là vì muốn giúp đỡ Doanh Tử Khâm, mục đích chính của cô ta là muốn ép Chung Tri Vãn phải chuyển trường.
Tuy nhiên, hiện giờ Chung Tri Vãn đã đi rồi nhưng đối thủ của cô ta lại càng mạnh hơn.
Doanh Nguyệt Huyên im lặng nhìn màn hình máy vi tính. Sớm biết vậy thì cô ta đã giúp đỡ Chung Tri Vãn, để cô ta ở lại rồi. Ít nhất như vậy mình không cần phải ra mặt, cũng rảnh rỗi, vui sướng hơn giờ nhiều.
Cô ta ấn trở về bảng điều khiển cá nhân, xóa bỏ bài viết này.
Sau đó, cô ta bật một phần mềm trong điện thoại di động lên, bên trong là một dãy ký tự. Cô ta ấn xác định.
Khi truy cập lại vào diễn đàn Thanh Trí, tài khoản của cô ta đã bị xóa bỏ, không còn bất kỳ dấu vết nào cả.
Lúc cô ta còn ở châu Âu đã từng học một ít kỹ thuật máy tính từ người đàn anh trong nhóm nghiên cứu khoa học.
Cho dù chưa thể trở thành hacker nhưng muốn xóa đi một vài thông tin thì là chuyện hoàn toàn trong khả năng.
Cho dù diễn đàn Thanh Trí nặc danh nhưng bảo đảm chắc chắn thì vẫn tốt hơn cả.
“A…” Nữ sinh ngồi cùng bàn đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm thiết: “Nguyệt Huyên, đề bài này quá biếи ŧɦái rồi, nó còn hỏi cả tâm lý học nữa, tớ đã học mấy thứ này bao giờ đâu.”
“Cậu xem đi.” Nữ sinh kia đặt điện thoại di động trước mặt cô ta: “Tớ tìm đại một đề bài trong kho đề, vật lý toán học không có gì khó khăn cả, không tốn quá nhiều thời gian thì tớ đã làm xong, kết quả là câu cuối cùng nó lại hỏi kiến thức tâm lý học.”
Đây là phần mềm kiểm tra cô ta tải xuống từ Official Website sau khi đăng ký tham gia thi đấu sàng lọc.
Nhưng thi đấu sàng lọc còn chưa chính thức bắt đầu, hiện giờ mọi người chỉ có quyền xem kho câu hỏi mà thôi.
Giống như cái tên ISC, trong kho đề thi bao hàm kiến thức tất cả các lĩnh vực khoa học, vô cùng toàn diện.
Hơn nữa, phần mềm kiểm tra này có thể giám sát xem người làm bài có gian lận hay không, có lên mạng tra cứu tài liệu hay không.
Thi đấu sàng lọc sẽ chính thức bắt đầu từ ngày 15 tháng 9, kéo dài trong vòng ba tháng.
Trong thời gian này, các học sinh báo danh tham gia sẽ phải tiến hành làm bài thi ở trên phần mềm kiểm tra.
Mỗi ngày có mười câu hỏi chính, số lượng câu hỏi thêm là vô hạn.
Trả lời đúng một câu hỏi chính được một điểm.
Trả lời đúng một câu hỏi thêm được hai điểm.
Trả lời sai không trừ điểm.
Không giới hạn thời gian làm bài.
Cuối năm bài kiểm tra sàng lọc sẽ kết thúc, sau đó sẽ tiến hành xếp hạng theo tổng điểm. Đến lúc đó, mười nghìn người đứng đầu của mỗi nước sẽ tiến vào thi đấu bán kết.
Nữ sinh này than thở: “Gặp phải câu hỏi này tớ chỉ còn cách bỏ qua mà thôi.”
Doanh Nguyệt Huyên không nói gì cả, đăng ký một tài khoản tham gia kiểm tra sàng lọc, tiến hành xác minh cả số
điện thoại di động và thẻ căn cước. Sau đó đăng nhập vào tài khoản, bắt đầu đọc thử kho câu hỏi.
***
Cùng lúc đó, lớp A19.
Cậu đàn em vui mừng hớn hở giơ chiếc điện thoại di động trong tay lên: “Chị Vũ, em đã đăng ký tham gia ISC rồi này, em muốn kiểm tra thành tích dạy học của bố Doanh.”
Trải qua một học kỳ, lớp A19 tiến bộ rất nhanh.
Không phải mấy người Giang Nhiên không học được mà thực ra là bọn họ không hề học.
Sự thật thì bọn họ rất thông minh, chỉ cần nghiêm túc học tập thì thành tích sẽ nhanh chóng được nâng cao.
Hiện giờ điểm trung bình của lớp A19 đứng ngay sau lớp tự nhiên.
“Thôi đi.” Tu Vũ không hề nể mặt cậu đàn em này: “Mày đăng ký tham gia vào đó cũng chỉ bị treo lên đánh thôi.”
Cho dù nói vậy nhưng Tu Vũ cũng đăng ký, thử một lần cũng không mất gì.
Sau khi đăng ký tài khoản xong, Tu Vũ đột nhiên nói: “Bố Doanh, cậu có được tiêu chuẩn tham gia thi đấu quốc tế rồi, không cần phải tham gia kiểm tra
sàng lọc nữa nhỉ?”
“Ừm.” Doanh Tử Khâm đang đọc sách liên quan tới lĩnh vực vũ trụ học: “Phiền lắm.”
Vào thế kỷ 16 thế kỷ 17, thuật ngữ vũ trụ học còn chưa xuất hiện.
Cũng là vì khoa học kỹ thuật kém phát triển nên nhân loại không có cách nào quan sát vũ trụ cả. Cho dù là một
thiên tài như Simon Brand cũng chỉ đưa ra một khái niệm mơ hồ mà thôi.
Vậy nên tri thức ở phương diện này của cô bị hỏng rất nhiều. Vũ trụ học và kỹ thuật hàng không vũ trụ mới là thứ xã hội hiện giờ cần nhất.
Vũ trụ rộng lớn mênh mông, nhân loại mới chỉ thăm dò được chưa đầy một góc nhỏ của núi băng.
“Hả?” Tu Vũ đọc thông báo cuộc thi: “Ban tổ chức nhiều tiền ghê, chỉ là một cuộc thi sáng lọc mà còn thưởng nhiều tiền như vậy.”
Doanh Tử Khâm xoay bút: “Sao vậy?”
“Các thí sinh đứng đầu quốc gia sẽ được thưởng mười nghìn đô la.” Tu Vũ đọc cho Doanh Tử Khâm nghe: “Người đứng đầu bảng tổng sẽ được thưởng ba mươi nghìn đô la, đứng thứ hai, thứ ba thì nhận được mười nghìn đô la.”
Cuối cùng cô ấy cảm thán một tiếng: “Làm nghiên cứu khoa học giàu có ghê.”
Doanh Tử Khâm im lặng vài giây.
Cô đặt bút xuống, lấy điện thoại di động ra: “Vậy thì tôi cũng đăng ký tham gia.”
Làm bài thi không cần tốn quá nhiều thời gian, cô có thể làm bài thi trên đường đi được mà.
Tu Vũ: “…”
Người trong lớp: “…”
Không hổ là Doanh thần.
Thi đấu sàng lọc được tiến hành ở trên mạng, sau khi nhập số điện thoại và thẻ căn cước thì cần nhập tên thật.
Nhưng tên tài khoản thì không hề yêu cầu phải dùng tên thật, làm vậy là để bảo mật thông tin cá nhân của học sinh.
Doanh Tử Khâm viết đại một cái tên tài khoản, sau đó không thèm vào xem kho câu hỏi mà thoát luôn.
Giang Nhiên ở bên cạnh thì vẫn đang xem câu hỏi một cách đầy hưng phấn.
“Tuần nay tôi bận nên sẽ không tới
đâu.” Doanh Tử Khâm đứng dậy, vuốt cằm nói: “Các cậu có vấn đề gì thì tag tôi ở trong nhóm lớp nhé.”
Tối hôm nay cô và Lita sẽ đi gặp độc dược sư số một.
Cô chưa từng gặp người này, cũng không biết thân phận của đối phương là gì. Nhưng cho dù là gặp được thì với
năng lực thần toán của cô hiện giờ, nếu như không phải là người bình thường trong thế tục thì cô cũng không thể nào biết được.
Nếu như chọn địa điểm gặp mặt ở nước Hoa thì chắc rằng người này khó lòng thoát khỏi liên quan với giới cổ y.
Sau khi rời khỏi phòng học, Doanh Tử Khâm gọi điện cho Lita.
“Người đẹp, yên tâm đi, hôm nay chắc chắn cô ta sẽ tới.” Lita nói chắc nịch: “Mười một giờ chúng ta gặp nhau ở số
23 đường Dệt May, đến lúc đó chúng ta cùng đi.”
“Ừm.” Doanh Tử Khâm đáp: “Cô nhớ dẫn theo mấy vệ sĩ nhé.”
“Sao vậy?” Lita cảm thấy khó hiểu: “Cô yên tâm, cô ta sẽ không ra tay với tôi đâu, nếu như cô ta muốn gϊếŧ tôi thì đã gϊếŧ từ trước rồi.”
Độc dược sư số một hoàn toàn có thể tẩm độc vào tờ giấy viết thư đó.
Với năng lực của độc dược sư số một, dù là hủy diệt cả dòng họ Bevin cũng là chuyện rất đơn giản.
Sự đáng sợ của độc dược sư chính là năng lực tấn công trên diện rộng. Không giống với mấy tay súng, lắp đạn còn phải tốn một khoảng thời gian nhất định.
Doanh Tử Khâm bình thản đáp: “Lo trước khỏi họa.”
“Có lý lắm.” Lita nghe vậy thì không tranh luận thêm nữa: “Mười hai giờ, tôi sẽ báo trong nhà phải thêm một nhóm người tới.”
Buổi chiều.
Đế đô.
Chuyến bay của Mục Thẩm Châu hạ cánh.
Lái xe của nhà họ Mục đã chờ ở bên ngoài từ lâu, sau khi cậu ta ngồi lên, chiếc ô tô lao vùn vụt về phía nhà họ Mục.
Vốn đây chưa phải lúc cậu ta trở về Đế đô.
Nhưng vào đêm hôm qua, Mục Thừa gọi điện thoại cho cậu ta, thông báo nội dung kiểm tra người thừa kế đã được quyết định, cần cậu ta trở về Đế đô tự mình xác nhận.
Theo Mục Thẩm Châu được biết, trong thế hệ của cậu ta không phải tất cả những người tham gia bài kiểm tra
người thừa kế đều được Mục Thừa thông báo.
Trừ cậu ta ra thì còn có ba thành viên dòng chính khác.
Mục Thẩm Châu tự thấy bản thân mình vẫn kém hơn ba thành viên dòng chính này một bậc nhưng cũng không phải là cậu ta hoàn toàn không có cơ hội.
Khi Mục Thẩm Châu tới nhà họ Mục, những thành viên tham gia bài kiểm tra người thừa kế khác đều đã tới.
Sắc mặt cậu ta trở nên nghiêm túc, đi tới hàng ghế đầu tiên, ngồi xuống. Bên cạnh cậu ta chính là một trong ba
thành viên dòng chính, cũng là người xuất sắc nhất.
Mục Duy Phong.
Thấy cậu ta ngồi xuống, Mục Duy Phong quay đầu lại: “Thẩm Châu, cậu mới từ thành phố Hồ trở về hả, tình hình thế nào?”
“Bình thường.” Mục Thẩm Châu nhíu mày lại, giọng nói vô cùng lạnh nhạt: “Gặp một người chẳng hề có thực lực, hơn nữa còn rất tự đại, ngay cả người nhà họ Mộng mà cũng dám chọc vào.”
Cũng may cuối cùng nhà họ Mộng không so đo tính toán với Doanh Tử Khâm, bằng không thì sau này cô ta bị bệnh, muốn tìm người chữa trị cũng khó.
Mục Duy Phong đối với việc này cũng không nói nhiều, hắn thu hồi ánh mắt: “Cậu tới muộn rồi, Mục Thừa tiên sinh đã tới một chuyến, nói là đến lúc đó đánh giá chúng ta thông qua khảo hạch, ngoại trừ ông nội ra, còn có một người quan trọng nữa."
Mục Thẩm Châu ngẩn ra: “Ai vậy?”
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt