Học Đệ Không Được Như Vậy

Chương 44: Em muốn cưới anh!

124@-

Dịch : Trixie Lynn


 


Màn hình điện thoại phát ra ánh sáng mờ ảo, chiếu lên khuôn mặt của Quan Độ, người đang ngẩng lên với vẻ mặt đầy tủi thân.


 


Giống như một con thỏ trắng xinh đẹp bị bỏ rơi, đáng thương.


 


Tay của Quan Độ, đang vòng quanh bắp chân Thẩm Đường, từ từ buông ra, miệng lắp bắp nói:


 


"Ôi..."


 


Bờ vai Thẩm Đường căng cứng như dây cung chuẩn bị căng hết cỡ, đôi tay buông xuống bên hông cũng siết chặt thành nắm đấm.


 


Một thời gian không gặp khuôn mặt này, anh tưởng mình sẽ bình tĩnh hơn, nhưng cảm xúc tức giận vẫn không thể kiềm chế.


 


Giống như một chai soda bị lắc mạnh, vừa mở nắp là sẽ văng ra ngay lập tức.


 


"Địa chỉ nhà tôi, cậu lấy từ đâu ra?"


 


Anh lạnh lùng hỏi.


 


Anh nhớ rõ, mình không hề nói cho Quan Độ biết địa chỉ, cũng chưa từng trả lời bất kỳ tin nhắn nào của Quan Độ.


 


Vừa dứt lời, ánh sáng từ chiếc đèn cảm ứng hỏng bỗng chớp sáng lên.



 


Quan Độ cao lớn ngồi xổm ở cửa phòng Thẩm Đường, trông thảm hại đến mức không thể tả.


 


Có vẻ như cậu đã ngồi lâu rồi, đứng lên loạng choạng, đôi chân tê cứng, suýt nữa không đứng vững.


 


Khi thấy người kia có vẻ như sẽ ngã, Thẩm Đường nhanh chóng lùi lại một bước, nắm lấy cánh tay Quan Độ, đẩy người vào cánh cửa sau lưng.


 


"Tê..."


 


Quan Độ đập lưng vào cửa, phát ra một tiếng "bùm" vang dội, cậu nghiến răng, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo vì đau.


 


Cậu ngồi lâu quá, bắp chân như bị vô vàn con kiến cắn vào, đau đến mức không chịu nổi.


 


"Thật ra là gì? Địa chỉ từ đâu mà có? Hay là cậu đang theo dõi tôi?"


 


Thẩm Đường không kiên nhẫn đợi câu trả lời, nắm chặt cổ áo Quan Độ và truy hỏi.


 


Quan Độ dường như đang ngấn nước mắt trong mắt, cậu khó khăn nâng tay trái lên, lộ ra chiếc bánh ngọt được đóng gói tinh xảo trong hộp:


 


"Em đã hỏi bác gái, là bác gái nói cho em biết. Hôm nay là sinh nhật của học trưởng..."


 


Sinh nhật?


 


Thẩm Đường đột nhiên cảm thấy nghẹn lại như thể bị một cú đấm đánh vào bông gòn.



Anh nhìn vào chiếc bánh trong tay Quan Độ, rồi chuyển ánh mắt sang khuôn mặt gần trong gang tấc của cậu.


 


Sau nhiều ngày không gặp, Quan Độ dường như gầy đi một chút, ít nhất là khuôn mặt gầy hơn.


 


Trước đây, Quan Độ đã trẻ tuổi, lại được gia đình chăm sóc rất tốt. Lần gặp trước khi đăng ký kết hôn, khuôn mặt của cậu còn có chút thịt, giờ thì gần như đã biến mất, khuôn mặt trở nên thanh thoát, đẹp đẽ mang hình ảnh của một chàng trai trưởng thành.


 


Tuy nhiên, dù có đẹp đến mấy, cậu vẫn là một kẻ giỏi che dấu và tính toán, một kẻ "trà xanh" đầy mưu mô.


 


"Không cần, tôi không bao giờ tổ chức sinh nhật. Cậu đi đi..."


 


Thẩm Đường buông cổ áo Quan Độ, đẩy cậu ra bên cạnh, bắt đầu lấy chìa khóa để mở cửa.


 


Vừa cho chìa khóa vào ổ khóa, chuẩn bị xoay nó, đột nhiên trước mặt anh tối sầm lại.


 


Ánh sáng từ đèn cảm ứng lại tắt.


 


Thẩm Đường lười bận tâm, cảm thấy chẳng có gì đáng ngại, mò mẫm trong bóng tối cũng không ảnh hưởng gì đến việc mở cửa. Khi anh sắp tiếp tục xoay chìa khóa, một bàn tay hơi lạnh đã đặt lên mu bàn tay anh.


 


"Học trưởng còn giận em sao?"


 


Vừa dứt lời của Quan Độ, đèn cảm ứng lại sáng lên.


 


Thẩm Đường nhìn bóng mình và Quan Độ đan chéo trên cánh cửa, thân hình Quan Độ gần như bao trùm lấy bóng anh.


 



 


Một cảm giác quen thuộc, mơ hồ của sự nguy hiểm lại xuất hiện.


 


Vậy là không giả vờ nữa, rõ ràng bộc lộ bản tính rồi sao?


 


"Bỏ tay của cậu ra!"


 


Thẩm Đường quát lớn.


 


Quan Độ sợ anh lại tức giận, vội vàng buông tay, giọng đầy tủi thân:


 


"Học trưởng, anh đã 83 ngày không thèm để ý đến em, em đã gửi cho anh 346 tin nhắn, nhưng anh không trả lời một tin nào."


 


Không chặn cậu nhưng cũng không trả lời tin nhắn, cái kiểu lạnh nhạt đầy hy vọng mong manh này lại khiến người ta càng thêm tuyệt vọng.


 


"Ồ, vậy cậu muốn thế nào?"


 


Thẩm Đường lạnh lùng đáp lại.


 


Hy vọng rằng sẽ khiến Quan Độ hoàn toàn mất kiên nhẫn, để đến lúc đó ly hôn cũng sẽ trở thành điều hiển nhiên.


 


Quan Độ ngừng lại, cậu thực sự không thể làm gì Thẩm Đường?


 


Nhân lúc Quan Độ đang ngẩn người, Thẩm Đường mở khóa, hé cửa ra một khe nhỏ, định nhanh chóng chen vào, ít nhất là để đuổi người đi.



Ai ngờ anh tay nhanh, nhưng phản ứng của Quan Độ còn nhanh hơn, cậu liều mình xông vào dù có nguy cơ bị cửa kẹp, cũng vội vàng chen vào, mắt đỏ ngầu:


 


"Không trả lời tin nhắn của em thì em có thể hiểu, em biết anh dạo này rất bận. Nhưng em đã đến đây rồi, anh lại tránh em như tránh tà. Chúng ta còn chưa ly hôn, học trưởng, anh cảm thấy như vậy có công bằng với em không?"


 


Sắp bị bỏ mặc gần 3 tháng rồi, dù Quan Độ có kiên nhẫn đến đâu, cậu cũng không thể không cảm thấy vô cùng tủi thân.


 


Họ mới kết hôn chưa đầy 1 năm, còn cả đời dài phía trước, chẳng lẽ cứ mãi sống như vậy, mỗi người mỗi ngả sao?


 


Vậy thì cuộc hôn nhân này còn ý nghĩa gì? Chỉ là tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.


 


"Công bằng?"


 


Thẩm Đường nghe vậy, cười nhạt một tiếng. Anh bật đèn lên rồi quay lại, đối diện nhìn thẳng vào Quan Độ.


 


"Vậy nếu có người bắt cậu lại, ép cậu vào cửa, đạp lên sự tự tôn của cậu dưới chân, cậu có dễ dàng tha thứ cho người đó không?"


 


"Cậu đã làm điều mà tôi không thể chấp nhận và cũng không thể tha thứ. Giờ lại đến giả vờ trong sáng, tìm tôi để hỏi mấy chuyện vô lý như công bằng, chỉ khiến tôi càng ghét cậu hơn, hiểu không?"


 


"Với lại, thu lại cái mùi trà xanh khi diễn kịch của cậu đi, nhìn là muốn nôn. Giờ thì, cút ra khỏi nhà tôi!"


 


Thẩm Đường khoanh tay, đứng thẳng, mắt nhìn chằm chằm vào Quan Độ, rồi hất cằm về phía cửa.


 


Khuôn mặt Quan Độ thay đổi, cậu nhìn thẳng vào Thẩm Đường. Một lúc lâu sau, cậu dần dần thu lại ánh mắt ngây thơ, đôi môi khẽ mím lại rồi tự nhiên giãn ra, chỉ có chân mày nhíu lại càng chặt hơn.


 


Chỉ là một thay đổi nhỏ trong biểu cảm, nhưng dường như cả con người cậu đã biến thành một người khác.


Học Đệ Không Được Như Vậy
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Học Đệ Không Được Như Vậy Truyện Học Đệ Không Được Như Vậy Story Chương 44: Em muốn cưới anh!
10.0/10 từ 44 lượt.
loading...