Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 75

147@-

Chương 75


Lúc mới bắt đầu, chủ đề liên quan đến An Duy đều đầy rẫy bình luận ác ý. Có người nói An Duy không biết xấu hổ, làm “tiểu tam” vậy mà còn dám xuất hiện, có người bảo nhà Dương Minh Viễn phá sản rồi nên An Duy phải ra mặt bán nhan sắc, cũng có người chỉ đơn giản là thấy mặt An Duy là buồn nôn.


Tóm lại là rất nhiều lời độc miệng, nói năng cực kỳ khó nghe. Xem ra không ít người vẫn ôm mối hận vì chuyện An Duy đột ngột kết hôn ba năm trước.


Một lúc sau, hội hoài niệm bắt đầu xuất hiện.


“Ngần ấy năm rồi lại thấy An Duy, không ngờ tâm trạng tôi lại bình thản như vậy, cũng chẳng còn tức giận nữa.”


“Tôi cũng thế. Mấy bộ phim cậu ấy đóng tôi đều thích cả, có lẽ là do hiệu ứng nhân vật đi kèm, nên cảm thấy cậu ấy cũng không đến mức tội ác tày trời.”


“Ba năm nay tôi cũng kết hôn rồi, phần nào có thể hiểu cho An Duy. Cái anh họ Dương kia trông bảo dưỡng cũng được đấy chứ, nhìn còn trẻ hơn tuổi thật, cũng không phải không thể chấp nhận được.”


Sau một thời gian lan tỏa, trên mạng bắt đầu xuất hiện một số luồng ý kiến tích cực.


“Tôi là người ngoài, không hay xem phim, nhưng thấy An Duy khá đẹp trai đấy chứ, sao lại bị chửi nhiều thế?”


“Chẳng phải là kết hôn với người giàu thôi à? Người kia dù lớn tuổi, nhưng nhìn khí chất vậy mà, tôi thấy ổn đấy chứ.”


“Trước đây An Duy chưa từng có scandal, sau khi kết hôn ba năm mà dám tham gia chương trình tình yêu hôn nhân chứng tỏ hôn nhân của họ vẫn bình thường. Tôi nghĩ là bạn có thể không thích cậu ấy, nhưng bản thân cậu ấy chẳng có gì đáng để công kích nữa rồi.”


“Buồn cười chết mất, có người còn chẳng biết Dương Minh Viễn là ai mà bịa chuyện nhà họ Dương phá sản, tôi cười gãy cả lưng.”


Dù sao thì mạng xã hội vẫn nhốn nháo như thế, chuyện gì cũng có người bàn, rất nhiều người bị từ khóa hot search thu hút mà tìm xem . Trong phần bình luận trực tiếp, phần lớn sự chú ý của khán giả đều đổ dồn về phía An Duy, tiếp theo là fan của Hà Diệc Trúc thi nhau spam “Tiểu Trúc Tiểu Trúc”, còn các khách mời khác thì chỉ được nhắc tên đôi ba lần khi mới xuất hiện.


Đặc biệt là cặp đôi địa cực, gần như không ai bàn luận về họ nữa, có nhắc đến thì cũng chỉ là: “Vẫn lạnh như băng, chán chết đi được.”


Nội dung tập này chủ yếu quay lại cảnh các khách mời đến phim trường, ăn tối, qua đêm, đến sáng hôm sau được phân công nhiệm vụ biểu diễn.


Vì đã thay đổi khách mời mới, bảng bình chọn độ nổi tiếng của cũng được tính lại từ đầu. Mọi người vẫn đang trong trạng thái quan sát An Duy, dù thực tế độ hot của anh và Dương Minh Viễn đứng đầu, nhưng vì lượt bình chọn ít nên tạm thời xếp hạng hai.


Hạng nhất là nhóm diễn viên Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong. Hai người cuối cùng cũng leo lên vị trí dẫn đầu bảng bình chọn, bởi kỳ này lấy chủ đề phim ảnh đúng với sở trường của họ. Hai người thỉnh thoảng kể vài chuyện hậu trường khi đóng phim, khiến khán giả theo góc nhìn của họ mà xem chương trình, trải nghiệm rất tốt, nên nhận được số phiếu cao nhất.


Còn cặp đôi địa cực đội sổ tiếp cũng không bất ngờ, ngay ngày đầu tiên đến phim trường, Phó Sâm từ đầu đến cuối không hề để ý đến Hà Thanh Hà, buổi tối còn cãi nhau một trận. Hiệu ứng lên chương trình thể hiện sự xa cách rõ rệt, hầu như không có đoạn tương tác nào, khán giả rất bất mãn.


Sau đó đến khi hai người tập kịch cũng vô cùng nhàm chán, cầm kịch bản đọc còn không rõ lời, thực sự chẳng khiến người ta kỳ vọng gì vào màn biểu diễn.


Thậm chí có người còn đề nghị: “Thay luôn chim cánh cụt và gấu Bắc Cực đi, lên show mà không nói gì thì lên làm gì.”


“Chim cánh cụt còn đỡ, còn tương tác với em trai chim cánh cụt, gấu Bắc Cực thì hoàn toàn câm luôn.”


Fan của Hà Diệc Trúc lập tức nhảy ra: “Bế Tiểu Trúc đi ngay, Tiểu Trúc không phải chim cánh cụt, không cùng loài nha~”


Mấy người khác lập tức bật cười: “Fan mấy cậu đúng là hài ghê, giúp Hà Diệc Trúc rạch ròi khỏi anh ruột luôn, các cậu có tự biết mình đang nói gì không vậy?”


Tóm lại thì quanh đi quẩn lại vẫn chỉ mấy câu ấy, nói xong rồi lại thôi, mọi người tiếp tục dồn hết sự chú ý về phía An Duy.


Ban đầu trước khi chương trình phát sóng, không ít người canh me trên trang của Friz, chờ cậu ta viết “bài phốt” cặp đôi địa cực. Giờ thì mấy người đó cũng “trèo tường” hết rồi, mấy cái drama của anti An Duy vừa cay vừa độc, xem còn thú vị hơn cả cặp đôi “kính nhau như băng”.


Thỉnh thoảng vẫn có vài người để lại bình luận trên trang chủ của Friz: “Đại ca, anh còn định tiếp tục bóc phốt chim cánh cụt và gấu Bắc Cực nữa không?”


“Hay là anh cũng trèo tường luôn đi, bên An Duy đang sôi động thế kia, canh hai loài sinh vật địa cực làm gì cho mệt.”


Những lời ấy vốn chỉ là nói đùa cho vui, ai ngờ Friz lại thật sự xuất hiện, trả lời nghiêm túc: “Tôi từng nói rồi, tôi chỉ là một khán giả bình thường, chỉ chia sẻ cảm nhận của bản thân. Tôi vẫn sẽ tiếp tục theo dõi nhóm hào môn, tôi không phải anti ai cả, cũng không phải fan của ai.”



Có người hỏi: “Thế kỳ này cảm nhận của anh là gì?”


Kỳ này chim cánh cụt và gấu Bắc Cực còn đáng sợ hơn, ở chung một phòng mà gần như không nói một lời, nhiệm vụ biểu diễn được giao cũng chẳng làm tử tế, hai người chỉ ngồi trong phòng tập xem phim, đọc kịch bản như đọc văn bản máy móc.


Friz nói: “Kỳ này tôi không tiện bình luận, nhóm hào môn có gì đó không ổn, tôi cần quan sát thêm.”


Mọi người nghĩ cặp đôi địa cực quá nhàm chán, đến Friz cũng không có gì để nói, nên cứ thế mà giải tán.


Trang chủ của Friz lại trở nên vắng vẻ.


Internet là một khoảng trời rộng lớn, ở một góc nào đó lại đặc biệt náo nhiệt.


Đó là nhóm “Biệt đội cắn đường nhà hào môn”.


Tata-chan cuồng người đẹp: “Mấy người ơi, tôi ngất rồi, tôi cần thở oxy ngay!”


Vũ Vương Năng Động: “Bà ngày nào cũng ngất mà.”


Tata-chan cuồng người đẹp: “Lần này là thật đó! Ngọt quá mức rồi! Tổng tài của chúng ta với Tiểu Hà, tôi sắp chết vì ngọt rồi nè!”


“@Toàn thể thành viên, ra mà đào đường nè~~”


AI số hiệu 4007: “1”


Vũ Vương Năng Động: “1”


Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “1”


Hồ Sen Trăng Tỏ: “1”


Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “1”


Trong nhóm thực ra cũng chẳng có mấy người, vốn dĩ số khán giả thấy cặp hào môn ngọt ngào đã ít, mà nhóm “đào đường” lại đặt câu hỏi kiểm tra đầu vào siêu khó, thành ra chỉ có những CP fan kỳ cựu nhất của nhà hào môn mới vào được.


Mỗi lần chương trình phát sóng, Tata-chan đều làm một bài tổng hợp ảnh kèm bài viết siêu dài để “cắn đường” của Phó Sâm và Hà Thanh Hà. Lần này cũng không ngoại lệ: “Tôi phải đi viết fic đây, mau mang kính lúp ra giúp tôi đào đường cái coi!”


AI mã số 4007: “Không cần kính lúp, đường to thế kia, nhìn bằng mắt thường cũng thấy rồi.”


Hồ Sen Trăng Tỏ: “Đúng đúng, ví dụ như lúc họ mới xuất hiện, Tiểu Hà cứ lén nhìn Phó tổng suốt.”


Vũ Vương Năng Động: “Phó Sâm đúng là tên ngốc, mặt lạnh tanh, ra vẻ không để ý Hà Thanh Hà, nhưng thật ra quan tâm lắm.”


AI mã số 4007: “Ông… Phó tổng không ngốc đâu, ban đầu hai người chỉ không nói chuyện thôi, đến tối là ổn rồi.”


Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “Tối là ổn rồi~ tối ở chung một phòng~ cùng một cái giường~ hợp để làm mấy chuyện thú vị ghê~”


Vũ Vương Năng Động: “Ghê quá, nói chuyện bỏ mấy cái dấu ngã đi.”


Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “Không được đâu~”


Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “Tối hai người họ cãi nhau rồi.”


Mấy người khác: “Nói bậy, hai người đó sao mà cãi nhau được.”


Tuy các thành viên trong nhóm đều thấy cặp đôi hào môn rất ngọt, nhưng không thể phủ nhận, hai người quả thực giống như hai khối băng lịch sự, mà băng với băng thì sao cãi nhau nổi, họ rõ ràng là cặp đôi giữ lễ nhất thế giới.


Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá đưa ra phân tích: “Ban ngày Phó Sâm không để ý đến Hà Thanh Hà, Hà Thanh Hà chắc chắn giận rồi, đến tối hai người ở chung phòng nhưng giận nhau, ai cũng không nói gì.”



Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá còn đính kèm ảnh chụp màn hình: “Lúc đầu Hà Thanh Hà nói sẽ ngủ trên ghế, Phó Sâm ngăn cản cậu ấy, rồi trước khi Phó Sâm tắt camera, hai người nhìn nhau chằm chằm một lúc rất lâu.”


“Không nói gì nhưng lại nhìn chằm chằm đối phương, chẳng phải là đang âm thầm đấu khí à, chắc chắn là cãi nhau rồi.”


Nói vậy cũng có lý.


AI mã số 4007: “Hôm đầu tiên ban ngày hai người họ thực sự không có chút giao tiếp nào, hôm sau lúc học diễn xuất cũng rất gượng gạo.”


Hồ Sen Trăng Tỏ: “Tôi vẫn không tưởng tượng được cảnh họ tranh cãi, tổng tài chiều Tiểu Hà như thế cơ mà, sao lại làm lơ cậu ấy được.”


Vũ Vương Năng Động: “Vậy thì chắc là có chuyện gì đó sau lưng rồi, ai mà chẳng có lúc cáu.”


Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “Chậc chậc, nếu như đúng như mấy người nói, cãi nhau thật thì… ngọt quá đi mất~”


Tata-chan cuồng người đẹp: “!!! Tôi cũng thấy vậy! Nếu mà cãi nhau thật thì càng ngọt ấy chứ!”


Vũ Vương Năng Động: “Quào, nghe mấy người nói xong lại thấy k*ch th*ch ghê.”


AI mã số 4007: “Đúng đúng, hai người bình thường cư xử lịch thiệp với nhau, đột nhiên lại tranh cãi, chứng tỏ gì? Chứng tỏ là họ quan tâm đến nhau đó!”


Tata-chan cuồng người đẹp: “Phấn khích quá, ôm mặt.”


Vũ Vương Năng Động: “Hai cục băng cãi nhau tóe lửa, ngọt thiệt sự.”


AI mã số 4007: “Phấn khích quá.”


Hồ Sen Trăng Tỏ: “… Hình như đúng đó, ngọt quá.”


Cảm Giác Mình Dễ Thương Quá: “Phấn khích quá.”


Tại Sao Lại Ăn Vịt Vịt: “Phấn khích quá~”


Cả đám điên cuồng cắn đường của cặp đôi hào môn đều bị những cục đường gượng ép này làm cho ngất ngây vì ngọt.


x


Những lời bàn tán trên mạng, Hà Thanh Hà đều không hay biết.


Anh phát hiện chỉ cần mình muốn, anh có thể không bị thế giới bên ngoài tác động.


Ngay cả tài khoản anh cũng giao hết cho bên chương trình quản lý, để nhân viên tự đăng tải và chia sẻ các bài tuyên truyền.


Buổi tối, anh cố tình không lên mạng, tiếp tục tăng ca ở nhà.


Làm việc thật tuyệt, vừa giết thời gian, phân tán sự chú ý, lại còn kiếm được tiền.


Kiểu suy nghĩ tư bản chủ nghĩa như thế này, nếu để dân mạng biết được thể nào cũng bị mắng cho một trận.


Hà Thanh Hà đang làm việc thì điện thoại hiện tin nhắn.


Vậy mà lại là Phó Sâm.


Một ngày Phó Sâm nhắn tin cho anh hai lần, đúng là chuyện xưa nay chưa từng có.


Hà Thanh Hà cầm điện thoại lên, thấy Phó Sâm hỏi: “Đang làm gì thế?”


Một câu chào hỏi cứng nhắc hết sức, Hà Thanh Hà cong môi cười, đáp: “Đang làm việc.”



Hà Thanh Hà giật mình vội đáp: “Đừng mà, em làm chỉ vì buồn chán thôi.”


Phó Sâm hỏi: “Buồn chán? Em không lên mạng à?” Rõ ràng Hà Thanh Hà thích lướt mạng xã hội nhất mà.


Hà Thanh Hà: “Không muốn lên.”


Phó Sâm lập tức hiểu ngay, bình luận của dân mạng khiến Hà Thanh Hà khó chịu, hắn nói với vẻ thấu hiểu: “Không lên thì thôi.”


Sự kiên quyết qua màn hình điện thoại ấy khiến Hà Thanh Hà bật cười lần nữa.


Cười xong, anh lại chẳng biết nói gì thêm.


Anh và Phó Sâm gần như chưa bao giờ tán gẫu qua điện thoại, mỗi lần Phó Sâm nhắn cho anh đều là để báo lịch trình, chỉ có thời gian, địa điểm và nội dung công việc, không hề nhắn linh tinh.


Bây giờ Phó Sâm chủ động bắt chuyện, đương nhiên Hà Thanh Hà không nỡ để cuộc hội thoại này kết thúc sớm, nhưng nhắn tin thực sự khó hơn đối thoại trực tiếp, gặp mặt còn khó tìm đề tài, huống hồ là qua màn hình.


Đúng lúc Hà Thanh Hà đang cố moi óc suy nghĩ, Phó Sâm nhắn tới: “Sáng nay anh ăn sandwich thịt xông khói, trứng gà và sữa đậu nành.”


Món ăn kiểu đông tây kết hợp, tỷ lệ protein, tinh bột và chất béo hoàn hảo, đúng chuẩn bữa ăn dinh dưỡng nhà họ Phó.


Hà Thanh Hà nghĩ một lúc, nhắn lại: “Em ăn đồ anh đặt.”


Phó Sâm: “Ừ, anh biết.”


Hà Thanh Hà: “Anh đặt bữa sáng sang trọng cho em, còn mình thì ăn đơn giản thế.”


Phó Sâm: “Anh quen rồi, trừ đồ ăn em nấu, mấy thứ khác đều như nhau cả.”


Hà Thanh Hà đọc đến đây, tim bất chợt đập nhanh nửa nhịp.


Phó Sâm mà cũng có thể nói ra những lời mùi mẫn thế này, là cố ý sao?


Hà Thanh Hà lặp đi lặp lại câu đó mấy lần, cuối cùng xác nhận Phó Sâm hẳn không cố tình, hắn chỉ đang thành thật bày tỏ cảm nhận trong lòng.


Nếu thực sự là cảm xúc chân thật, thì câu nói ấy lại càng ngọt ngào hơn.


Hà Thanh Hà cầm điện thoại bồn chồn, anh nên trả lời thế nào đây, nói “cảm ơn anh vì đã thích đồ em nấu” à? Nhưng mà nói cảm ơn sẽ bị phạt.


May mà Phó Sâm không nhận ra sự lúng túng của Hà Thanh Hà mà chuyển sang chủ đề mới: “Anh ra khỏi nhà đến công ty đúng giờ, gần đây trợ lý Hoàng có vẻ hơi buồn bã.”


Hà Thanh Hà hỏi: “Tại sao vậy, có chuyện gì xảy ra à?”


Phó Sâm: “Không biết, bề ngoài thì vẫn làm việc hiệu quả như thường.”


Phó Sâm bắt đầu để ý đến cảm xúc của những người xung quanh, chuyện mà trước đây hắn chẳng thèm bận tâm. Trước kia, hắn nào có quan tâm tâm trạng của trợ lý ra sao.


Hà Thanh Hà nói: “Vậy anh quan tâm cậu ấy nhiều vào.”


Phó Sâm: “Ừ. Còn em?”


Hà Thanh Hà: “Sao cơ?”


Phó Sâm: “Sau khi ăn sáng xong thì em làm gì?”


Hà Thanh Hà: “Em cũng giống anh, ăn xong thì lái xe đến công ty.”


Phó Sâm: “Hôm nay giờ cao điểm kẹt xe dữ lắm.”



Hà Thanh Hà: “Đúng vậy, em di chuyển cũng mất nhiều thời gian hơn bình thường.”


Phó Sâm: “Anh đến công ty thì bắt đầu làm việc, bên anh đang thương lượng một vụ thu mua mới, hiện tại đang trong giai đoạn điều tra lý lịch.”


Nói xong phần mình, hắn lại hỏi tiếp Hà Thanh Hà: “Còn em thì sao?”


Hà Thanh Hà đáp: “Em đến công ty thì trợ lý Lôi đến xác nhận lịch trình với em. Có trợ lý Lôi hỗ trợ, công việc trôi chảy hơn nhiều.”


Phó Sâm: “Cậu ấy làm tốt là được rồi. Buổi trưa anh ăn ở căng tin công ty, ăn cà tím với thịt bò. Còn em thì sao?”


Hà Thanh Hà chớp chớp mắt.


Anh nhận ra Phó Sâm đang kể lại từng việc trong ngày theo trình tự thời gian, sau mỗi đoạn đều thêm một câu “Còn em thì sao?”.


Là đang tìm chủ đề để nói chuyện?


Hà Thanh Hà thử phân tích ý đồ của Phó Sâm, một lúc sau mới hiểu ra, Phó Sâm chỉ đơn giản muốn kéo dài cuộc trò chuyện của họ mà thôi.


Muốn tiếp tục nói chuyện, nhưng không biết nên nói gì, đành kể lại từng việc mình đã làm từ sáng đến tối.


Cách làm này… có hơi vụng về, nhưng cũng thật đáng yêu.


Hà Thanh Hà chưa trả lời ngay, Phó Sâm liền nhắn: “Buồn ngủ rồi à?”


Phó Sâm tưởng Hà Thanh Hà buồn ngủ, không muốn nói chuyện nữa, trong lòng hắn dù tiếc nuối nhưng cũng không muốn làm ảnh hưởng giờ giấc nghỉ ngơi của anh.


Hắn vừa định nhắn “chúc ngủ ngon” thì Hà Thanh Hà đã gửi qua một sticker.


Sticker là một con mèo ôm lấy một con mèo khác cọ cọ, phía trên đầu là bốn chữ “Dễ thương quá đi” lấp lánh.


Phó Sâm chỉ tình cờ đọc được một câu: “Sự gần gũi bắt đầu từ việc chia sẻ”. Nhưng hắn lại không biết nên chia sẻ điều gì, đành bắt đầu từ chính trải nghiệm trong ngày của mình.


Không ngờ lại nhận được một cái sticker đáng yêu như vậy.


Phó Sâm nhìn chằm chằm vào hai con mèo trong sticker mà Hà Thanh Hà gửi, rồi lại nhìn khung sticker trống trơn của mình trầm tư suy nghĩ.


Lúc này, trợ lý Hoàng đang lướt web thì đột nhiên nhận được tin nhắn từ Phó Sâm.


Trợ lý Hoàng giật nảy mình.


Đáng sợ quá! Cậu ta đang mải mê “cắn đường” trong group fan couple thì chính chủ đột nhiên từ trên trời giáng xuống, suýt chút nữa làm cậu ngã khỏi ghế.


Trợ lý Hoàng lập tức đóng group “Biệt đội cắn đường nhà hào môn” rồi hồi hộp hỏi: “Sếp có chuyện gì ạ?”


Phó Sâm: “Gửi tôi vài cái sticker.”


Trợ lý Hoàng: “?”


Phó Sâm: “Gửi mấy cái dễ thương, đáng yêu ấy.”


Trợ lý Hoàng: “…”


Thật sự quá kinh khủng, ngày tận thế đến rồi sao, vậy mà “đáng yêu” có thể xuất hiện trong tin nhắn của ông chủ nhà mình.


Hết chương 75.


Trợ lý Hoàng – con người cắn đường hai ông chủ hăng say – chắc sẽ bật khóc nếu biết sếp nhà mình dùng mình để bắt chuyện với zịu-ơ mất =)))


Anh Sâm học yêu đáng yêu quá đi cứu toai :33 tui yêu Phó Hà quó :33


Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương Truyện Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương Story Chương 75
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...