Hoàng Hậu Nhát Gan
C68: Chương 68
47@-
Hắn chết không có gì đáng tiếc, nhưng hắn còn có mẫu hậu, còn có bào đệ, còn có thanh mai trúc mã ngây thơ.
Nếu hắn ngã xuống thì chẳng ai bảo vệ họ cả.
Hắn còn nhớ rõ năm mười hai tuổi, mẫu hậu sắp sinh, phụ hoàng triệu hắn đến gặp riêng.
Lúc ấy phụ hoàng hắn chưa đến bốn mươi, đang tuổi trẻ trung khoẻ mạnh nhưng hôm đó gặp mặt, Hoàng đế lẽ ra phải như mặt trời ban trưa này lại hốc hác tiều tụy, chẳng có vẻ gì vui sướng vì sắp làm cha.
"Cảnh Hạo, giờ con đã là Thái tử, trên vai gánh vác trách nhiệm của Thái tử một nước......" Ánh mắt phụ hoàng nhìn hắn rất khó hiểu, lúc ấy Đường Cảnh Hạo mười hai tuổi vẫn chưa nhìn thấu nỗi xót xa và cay đắng ẩn chứa trong đó, "Về sau...... Kể từ hôm nay, trẫm không còn là phụ thân của con nữa mà chỉ là phụ hoàng của con thôi, con phải nhớ cho kỹ, luôn luôn nhớ kỹ điều này."
"Cha......"
Đường Cảnh Hạo mười hai tuổi nghe thấy lời này vô cùng hoang mang, nhưng Hoàng đế không có thời gian giải thích với hắn.
"Từ nay về sau, cha phải giao lại mẫu hậu và ấu đệ cho con rồi."
Đường Cảnh Hạo còn muốn hỏi tiếp nhưng phụ hoàng đã xoa đầu hắn, vò rối búi tóc gọn gàng của hắn, đây là lần cuối cùng trong đời phụ hoàng trìu mến với hắn như thế.
Phụ thân nói cho hắn biết.
"Hạo nhi, một ngày nào đó con sẽ hiểu, ta chỉ mong ngày đó đến càng muộn càng tốt."
Tiếng khóc trẻ con vang lên báo hiệu cặp song sinh ra đời.
Đường Cảnh Hạo theo phụ hoàng ra cửa, có lẽ từ khoảnh khắc đó trở đi phụ thân hắn đã biến mất trên cõi đời này.
Hoàng hậu bị phế, cặp song sinh bị xem là điềm gở, địa vị Thái tử lung lay.
Hoàng đế ngu ngốc, dâm loạn hoang đường.
Lúc đó Đường Cảnh Hạo vẫn chưa hiểu, mãi sau này mới nhận ra đây là số mệnh.
Số mệnh Hoàng đế.
Hoàng Hậu Nhát Gan
Ai cũng muốn tranh quyền đoạt thế, đứng trên ngàn vạn người.
Nhưng làm Hoàng đế thật sự là điều vĩ đại nhất lịch sử sao?
Kiếp này Đường Cảnh Hạo chưa bao giờ nghĩ vậy, kiếp trước cũng không.
Nhưng hắn không thể không tranh, không thể không đoạt.
Ai bảo hắn là Thái tử Đông Cung, người thừa kế danh chính ngôn thuận, bất kỳ ai muốn chiếm vị trí kia đều phải bước qua xác hắn.
Hắn chết không có gì đáng tiếc, nhưng hắn còn có mẫu hậu, còn có bào đệ, còn có thanh mai trúc mã ngây thơ.
Nếu hắn ngã xuống thì chẳng ai bảo vệ họ cả.
Hắn còn nhớ rõ năm mười hai tuổi, mẫu hậu sắp sinh, phụ hoàng triệu hắn đến gặp riêng.
Lúc ấy phụ hoàng hắn chưa đến bốn mươi, đang tuổi trẻ trung khoẻ mạnh nhưng hôm đó gặp mặt, Hoàng đế lẽ ra phải như mặt trời ban trưa này lại hốc hác tiều tụy, chẳng có vẻ gì vui sướng vì sắp làm cha.
"Cảnh Hạo, giờ con đã là Thái tử, trên vai gánh vác trách nhiệm của Thái tử một nước......" Ánh mắt phụ hoàng nhìn hắn rất khó hiểu, lúc ấy Đường Cảnh Hạo mười hai tuổi vẫn chưa nhìn thấu nỗi xót xa và cay đắng ẩn chứa trong đó, "Về sau...... Kể từ hôm nay, trẫm không còn là phụ thân của con nữa mà chỉ là phụ hoàng của con thôi, con phải nhớ cho kỹ, luôn luôn nhớ kỹ điều này."
"Cha......"
Đường Cảnh Hạo mười hai tuổi nghe thấy lời này vô cùng hoang mang, nhưng Hoàng đế không có thời gian giải thích với hắn.
"Từ nay về sau, cha phải giao lại mẫu hậu và ấu đệ cho con rồi."
Đường Cảnh Hạo còn muốn hỏi tiếp nhưng phụ hoàng đã xoa đầu hắn, vò rối búi tóc gọn gàng của hắn, đây là lần cuối cùng trong đời phụ hoàng trìu mến với hắn như thế.
Phụ thân nói cho hắn biết.
"Hạo nhi, một ngày nào đó con sẽ hiểu, ta chỉ mong ngày đó đến càng muộn càng tốt."
Tiếng khóc trẻ con vang lên báo hiệu cặp song sinh ra đời.
Đường Cảnh Hạo theo phụ hoàng ra cửa, có lẽ từ khoảnh khắc đó trở đi phụ thân hắn đã biến mất trên cõi đời này.
Hoàng hậu bị phế, cặp song sinh bị xem là điềm gở, địa vị Thái tử lung lay.
Hoàng đế ngu ngốc, dâm loạn hoang đường.
Lúc đó Đường Cảnh Hạo vẫn chưa hiểu, mãi sau này mới nhận ra đây là số mệnh.
Số mệnh Hoàng đế.
Hoàng Hậu Nhát Gan
Đánh giá:
Truyện Hoàng Hậu Nhát Gan
Story
C68: Chương 68
10.0/10 từ 50 lượt.