Hoạn Phi Có Hỷ: Cửu Thiên Tuế Cướp Sắc
Chương 406: Độc
Đỗ Liên Khê nhìn hai người một lát, lại nói: “Còn nữa, nửa tháng nay Đỗ Thiếu Lăng đã dùng lợi ích hậu hĩnh để thu phục các tiểu tộc vốn trung thành với Cửu Thiên Tuế.”
Nghe vậy, Dao Cơ cũng tiếp lời: “Ồ, chuyện này ta cũng từng nghe Đỗ Thiếu Lăng nhắc đến. Hắn còn cho Long Vệ âm thầm điều tra những điểm yếu của nhiều đại thần trong triều, nắm giữ bằng chứng trong tay, ép họ phản bội Cửu Thiên Tuế.”
Thanh Hoàng để ý thấy, Hoa Mộ Thanh người từ đầu đến giờ vẫn giữ vẻ lạnh nhạt bỗng nhíu mày.
Trong lòng nàng chợt chùng xuống, một cơn đau âm ỉ bắt đầu lan tỏa.
Quả nhiên, Hoa Mộ Thanh hỏi: “Đỗ Thiếu Lăng định ra tay với… Cửu Thiên Tuế sao?”
Dao Cơ gật đầu: “Ta thấy chắc hắn có ý đó. Chỉ là…”
“Chỉ là gì?”
Rõ ràng trước đó khi nói đến Bàng Thái hay các chuyện khác trong cung, Hoa Mộ Thanh không hề căng thẳng đến vậy.
Dao Cơ liếc nhìn Thanh Hoàng, rồi đáp: “Chỉ là, ta e rằng hắn chưa chắc sống được đến ngày đó để mà ra tay với Cửu Thiên Tuế.”
“Ý nàng là sao?” - Hoa Mộ Thanh hỏi.
Dao Cơ nói: “Trước đây, người giải độc cho Đỗ Thiếu Lăng thực ra vẫn luôn là nữ quan mới xuất hiện bên cạnh Hoa Tưởng Dung, nàng ta họ Liễu. Ta lén điều tra bã thuốc còn sót lại, phát hiện trong đó có trộn thêm một loại độc tính phát tác chậm. Chỉ cần một ngày nào đó Đỗ Thiếu Lăng không phòng bị, uống thêm một loại độc nữa, chất độc sẽ bùng phát ngay lập tức, ch-ết tại chỗ, không ai có thể cứu nổi!”
Nàng ngừng một chút, rồi tiếp: “Khoảng thời gian Huyết Hoàng không ở trong cung, Hoa Tưởng Dung đã vài lần cố gắng đưa loại độc kia đến chỗ Đỗ Thiếu Lăng nhưng đều bị chúng ta ngăn lại. Loại độc đó nếu dùng riêng thì không sao nhưng một khi kết hợp với độc tố đã tích tụ trong người Đỗ Thiếu Lăng sẽ trở thành kịch độc, ăn mòn ruột gan! Hoa Tưởng Dung đúng là ra tay độc ác thật.”
Hoa Mộ Thanh vốn đoán được Hoa Tưởng Dung muốn ra tay với Đỗ Thiếu Lăng, nhưng không ngờ lại dùng cách tàn nhẫn như vậy.
Nàng nhíu mày, mơ hồ cảm thấy khó hiểu: “Hoa Tưởng Dung… dù có vì cái ngôi vị kia, nhưng chẳng lẽ với Đỗ Thiếu Lăng, nàng ta không có chút tình cảm nào sao? Ngược lại còn giống như chỉ hận không thể lập tức gi-ết ch-ết hắn như muốn vứt bỏ một gánh nặng vậy?”
Dao Cơ gật đầu tán thưởng: “Đúng vậy! Ta, Mộng Điệp tỷ và Oanh Điệp cũng phải suy nghĩ rất lâu mới nhận ra nàng ta có ý đó. Nàng lại vừa nhìn đã đoán trúng ngay.”
Hoa Mộ Thanh lại nhíu mày, Hoa Tưởng Dung có gì đó rất không ổn, cực kỳ không ổn.
Nàng không giống một nữ nhân chỉ bị quyền lực làm mờ mắt… mà giống như đã bị thứ gì đó mê hoặc, ma ám đến phát cuồng.
Nàng ta định làm gì vậy?
Dao Cơ lại nói: “À đúng rồi, có một lần ta vô tình nghe thấy nàng ta nhắc đến Cửu Thiên Tuế với nữ quan họ Liễu kia. Hai người họ… dường như đang âm thầm chuẩn bị làm gì đó với Cửu Thiên Tuế.”
Tim Hoa Mộ Thanh chùng hẳn xuống, Hoa Tưởng Dung định ra tay với Mộ Dung Trần?
Chẳng lẽ năm xưa Hoa Tưởng Dung chính là quân cờ ngầm mà Mộ Dung Trần cố tình sắp đặt vào cung? Là để chuẩn bị tranh đoạt ngôi vị hoàng đế?
Tất cả những gì Hoa Tưởng Dung đã làm… đều là do Mộ Dung Trần chỉ đạo ư?
Nhưng…
Ý nghĩ đó vừa nhen nhóm, liền bị Hoa Mộ Thanh âm thầm đè nén xuống.
Nếu Hoa Tưởng Dung thực sự là người của Mộ Dung Trần, thì sao nàng có thể báo thù nàng ta được? Mộ Dung Trần đâu dễ gì để yên?
Không quan trọng nữa. Bất kể Hoa Tưởng Dung muốn làm gì, lần này nàng ta nhất định phải rơi xuống đáy vực, sống không bằng ch-ết!
Nàng siết chặt bàn tay, ánh mắt dần trở nên âm trầm.
Thanh Hoàng đứng bên cạnh, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt nàng trái tim như chìm xuống đáy vực băng lạnh.
Thế nhưng hắn vẫn mỉm cười dịu dàng, cúi xuống khẽ nói bên tai nàng: “Đừng vội. Chuyện của nữ quan kia, của Hoa Tưởng Dung, chuyện trong cung, cả tung tích Thiên Hoàng… ta đã phái người điều tra rồi. Đợi tra rõ mọi thứ, chúng ta sẽ ra tay.”
Hắn dùng từ “chúng ta”.
Dao Cơ và Đỗ Liên Khê đứng bên cạnh đều là người tinh tường, tất nhiên nghe rõ lời ấy.
Lại thấy thái độ của Thanh Hoàng khi nói chuyện với Hoa Mộ Thanh, hai người liếc nhau một cái, ngầm hiểu rồi không hỏi thêm gì nữa.
__
Ba ngày sau.
Chuyến đi Giang Nam thoáng qua trong mắt người ngoài chỉ là màn phô trương thanh thế của triều đình, nào ngờ, lần này sau khi trở về kinh thành đã hoàn toàn thay đổi.
Cả thiên địa của triều Đại Lý … sắp có một cuộc đại đảo lộn!
__
“Ngươi nói… nữ quan họ Liễu kia là… Lục Công Chúa của Long Quốc?!”
Kể từ khi trọng sinh, rất hiếm khi Hoa Mộ Thanh lộ vẻ kinh ngạc như vậy.
Không ngờ, Thanh Hoàng lại nói thêm một câu khiến nàng càng thêm sững sờ: “Không chỉ vậy, nàng ta còn có một cái tên khác, Liễu Như Thủy.”
Hoa Mộ Thanh cảm thấy cái tên này rất quen, chớp mắt sau, bỗng trợn to mắt: “Liễu Như Thủy? Chẳng phải là… Lục di nương của Hoa Phong sao? Sao lại có thể như vậy?!”
Thanh Hoàng dường như rất thích dáng vẻ hoảng hốt của nàng lúc này, vừa sinh động, vừa rạng rỡ.
Hắn chăm chú nhìn nàng một lúc lâu, rồi mới mỉm cười nói: “Lục Công Chúa ấy đã cải trang, âm thầm xâm nhập vào triều Đại Lý, mục đích là để tìm một vị Vương gia của Long Quốc đã mất tích từ lâu. Nào ngờ trong lúc đó lại đem lòng yêu Hoa Phong, còn ở lại đây sống vài năm, sinh cho ông ta một đứa con. Chỉ là về sau, Hoa Phong lại… rơi vào kết cục như thế, nên nàng ta mới quay trở về thân phận thật, tiếp tục thực hiện kế hoạch ban đầu.”
“Vương gia mất tích?”
Hoa Mộ Thanh vẫn còn rối rắm trong đầu, hỏi: “Nàng ta còn có kế hoạch gì nữa sao?”
Thanh Hoàng nhìn nàng, trong lòng do dự hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn nói: “Mộ Thanh có biết về Long Quốc không?”
Hoa Mộ Thanh tất nhiên gật đầu: “Năm xưa quân Tống gia từng nhiều lần giao chiến với Long Quốc, kết quả là phần lớn đều thua, thắng rất ít. Triều Đại Lý ta, so với Long Quốc, chẳng qua cũng chỉ là nước chư hầu, chỉ cần đế quân Long Quốc không vừa ý, thì chuyện bị thôn tính cũng là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Chỉ là đến giờ ta vẫn không hiểu vì sao Long Quốc lại cứ để mặc cho những tiểu quốc biên giới như triều Đại Lý tồn tại?”
Vì Thanh Hoàng biết thân phận thật của Hoa Mộ Thanh, nên nàng cũng không hề giấu giếm chuyện kiếp trước khi nói chuyện với hắn.
Thanh Hoàng cũng nhận ra điều đó, nụ cười càng thêm ôn hòa: “Người không biết đấy thôi, ta từng bôn ba khắp nơi, cũng từng nghe không ít lời đồn về hoàng thất Long Quốc.”
“Ồ? Vậy nói ta nghe thử xem.”
Thanh Hoàng khẽ cười, ngồi xuống đối diện với Hoa Mộ Thanh nhìn đôi mắt sâu thẳm như mực, gương mặt tĩnh tại, bờ môi mềm mại của nàng…
Rồi chậm rãi cất lời: “Đế quân hiện tại của Long Quốc, hiệu là Đế Cực, dưới trướng có mười vị Hoàng Tử, tám vị Công Chúa. Mà Liễu Như Thủy chính là Lục Công Chúa của Long Quốc, người đứng thứ sáu trong số đó.”
Hoa Mộ Thanh thật không thể ngờ Liễu Như Thủy lại có thân phận kinh người đến thế. Nàng khẽ gật đầu, chuyên chú lắng nghe Thanh Hoàng kể tiếp.
“Thân mẫu của Lục Công Chúa Liễu Như Thủy là một phi tử trong hậu cung Đế Cực quân, tước hiệu là ‘Nhu phi’. Lúc sinh thời bà ấy vốn chẳng có danh tiếng gì nổi bật, thế nhưng đến khi ch-ết lại gây nên một chấn động lớn trong nước.”
“Năm thứ mười sáu dưới triều Đế Cực, Nhu phi rời cung về thăm nhà mẹ đẻ nhưng lại bị hành quyết ngay trước cổng phủ Quốc tướng, th-i th-ể còn bị treo lơ lửng trên cổng phủ suốt một đêm, khiến cả hoàng thành Long Quốc náo loạn. Đế Cực quân giận dữ, lập tức ra lệnh điều tra triệt để. Cuối cùng, hung thủ lại bị phát hiện vô cùng dễ dàng.”
Hoạn Phi Có Hỷ: Cửu Thiên Tuế Cướp Sắc
Đánh giá:
Truyện Hoạn Phi Có Hỷ: Cửu Thiên Tuế Cướp Sắc
Story
Chương 406: Độc
10.0/10 từ 44 lượt.
