Hoắc Tổng Truy Thê
Chương 462
Bạch Vi càng khóc càng dữ dội.
Cảnh Sâm còn định nói thêm gì đó, nhưng mắt anh ta lại đỏ ửng lên, dịu dàng ôm người con gái vào lồng ngực mình.
“Đừng khóc nữa, trời sập xuống vẫn còn có tôi mà!”
“Đứa trẻ này chắc chắn phải được sinh ra, là bố nó ngày đêm vất vả mới có được nó, không thể nói không cần được!”
…
Bạch vi khóc như một cô gái mít ướt.
*
Một tuần sau.
Chu Mộ Ngôn lắc lư đôi chân dài đi vào phòng làm việc của Ôn Noãn.
Ôn Noãn ném cho cậu ta một xấp tài liệu: “Xem đi.”
Chu Mộ Ngôn mở ra, không hề có hứng thú.
Số mệnh cậu ta tốt, xuất thân giàu có, cả đời chỉ có hứng thú với phụ nữ và xe hơi, chẳng có hứng thú với mấy chuyện hoạt động kinh doanh buôn bán gì đó chút nào, nếu không phải vì chán ghét tên đàn ông họ Hoắc kia, cậu ta đã bỏ chạy từ lâu rồi!
Ôn Noãn không để tâm đến thái độ của cậu ta.
Cô lạnh nhạt nói: “Nhóm khách hàng của trung tâm âm nhạc chúng ta rất cao cấp, tôi chuẩn bị bố trí một địa điểm đặc biệt để tổ chức một buổi triển lãm ô tô và cậu sẽ là người phụ trách hạng mục này… Đương nhiên danh tiếng của chúng ta chưa cao, có thể người ta sẽ không chịu hợp tác với chúng ta!”
Chu Mộ Ngôn ném tập tài liệu đi.
Cậu ta nhai kẹo cao su, hừ nhẹ: “Trước đây thì để tôi bán cà phê, giờ lại cho tôi đi bán xe, có phải sau này cô sẽ kêu tôi đi bán thân luôn không?”
Ôn Noãn hờ hững nói: “Với tính tình này của cậu mà cũng hầu hạ được người khác sao?”
Con sói nhỏ nhảy dựng lên, muốn thể hiện ngay tại chỗ cho cô xem.
Ôn Noãn không quan tâm tới cậu ta.
Con sói nhỏ ngượng ngùng nói: “Cô nói xem cô có chán không! Đã một tuần rồi mà vẫn còn nhớ thương tên họ Hoắc kia? Tôi nói cho cô biết, nếu cô đã được nếm qua hương vị của cỏ non như tôi đây, bảo đảm cô sẽ lập tức buông bỏ được anh ta… Đàn ông già thì có gì tốt, còn không biết có được không kia kìa!”
Ôn Noãn vẫn lạnh lùng thản nhiên: “Xem xong tài liệu đi, ngày mai đưa cậu đi xã giao! Biết chơi golf chứ?”
Con sói nhỏ khua khoắng đôi chân dài.
Ôn Noãn ném ra một câu: “Không biết thì lập tức đi học đi!”
Con sói nhỏ mềm nhũn nằm nhoài ra: “Golf là hoạt động thể thao của người cao tuổi, ông đây còn trẻ như vậy!”
…
Ngày hôm sau, Ôn Noãn đưa Chu Mộ Ngôn đến sân golf.
Đối phương là tổng đại lý BMW toàn quốc, Tổng Giám đốc Từ.
Một người đàn ông trung niên không có sở thích nào khác ngoài chơi golf và uống rượu.
Hoắc Tổng Truy Thê
Cảnh Sâm còn định nói thêm gì đó, nhưng mắt anh ta lại đỏ ửng lên, dịu dàng ôm người con gái vào lồng ngực mình.
“Đừng khóc nữa, trời sập xuống vẫn còn có tôi mà!”
“Đứa trẻ này chắc chắn phải được sinh ra, là bố nó ngày đêm vất vả mới có được nó, không thể nói không cần được!”
…
Bạch vi khóc như một cô gái mít ướt.
*
Một tuần sau.
Chu Mộ Ngôn lắc lư đôi chân dài đi vào phòng làm việc của Ôn Noãn.
Ôn Noãn ném cho cậu ta một xấp tài liệu: “Xem đi.”
Chu Mộ Ngôn mở ra, không hề có hứng thú.
Số mệnh cậu ta tốt, xuất thân giàu có, cả đời chỉ có hứng thú với phụ nữ và xe hơi, chẳng có hứng thú với mấy chuyện hoạt động kinh doanh buôn bán gì đó chút nào, nếu không phải vì chán ghét tên đàn ông họ Hoắc kia, cậu ta đã bỏ chạy từ lâu rồi!
Ôn Noãn không để tâm đến thái độ của cậu ta.
Cô lạnh nhạt nói: “Nhóm khách hàng của trung tâm âm nhạc chúng ta rất cao cấp, tôi chuẩn bị bố trí một địa điểm đặc biệt để tổ chức một buổi triển lãm ô tô và cậu sẽ là người phụ trách hạng mục này… Đương nhiên danh tiếng của chúng ta chưa cao, có thể người ta sẽ không chịu hợp tác với chúng ta!”
Chu Mộ Ngôn ném tập tài liệu đi.
Cậu ta nhai kẹo cao su, hừ nhẹ: “Trước đây thì để tôi bán cà phê, giờ lại cho tôi đi bán xe, có phải sau này cô sẽ kêu tôi đi bán thân luôn không?”
Ôn Noãn hờ hững nói: “Với tính tình này của cậu mà cũng hầu hạ được người khác sao?”
Con sói nhỏ nhảy dựng lên, muốn thể hiện ngay tại chỗ cho cô xem.
Ôn Noãn không quan tâm tới cậu ta.
Con sói nhỏ ngượng ngùng nói: “Cô nói xem cô có chán không! Đã một tuần rồi mà vẫn còn nhớ thương tên họ Hoắc kia? Tôi nói cho cô biết, nếu cô đã được nếm qua hương vị của cỏ non như tôi đây, bảo đảm cô sẽ lập tức buông bỏ được anh ta… Đàn ông già thì có gì tốt, còn không biết có được không kia kìa!”
Ôn Noãn vẫn lạnh lùng thản nhiên: “Xem xong tài liệu đi, ngày mai đưa cậu đi xã giao! Biết chơi golf chứ?”
Con sói nhỏ khua khoắng đôi chân dài.
Ôn Noãn ném ra một câu: “Không biết thì lập tức đi học đi!”
Con sói nhỏ mềm nhũn nằm nhoài ra: “Golf là hoạt động thể thao của người cao tuổi, ông đây còn trẻ như vậy!”
…
Ngày hôm sau, Ôn Noãn đưa Chu Mộ Ngôn đến sân golf.
Đối phương là tổng đại lý BMW toàn quốc, Tổng Giám đốc Từ.
Một người đàn ông trung niên không có sở thích nào khác ngoài chơi golf và uống rượu.
Hoắc Tổng Truy Thê
Đánh giá:
Truyện Hoắc Tổng Truy Thê
Story
Chương 462
9.8/10 từ 52 lượt.