Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Chương 906: 906: Rối Ren
"Tôi thực sự không ngờ, tôi vừa mới yêu một cô gái lớn hơn tôi ba tuổi".
"Cô ấy đã đi làm hơn hai năm, là đối tác của một công ty, thu nhập hàng năm khá cao".
"Chúng tôi yêu nhau hai tháng, cô ấy đề nghị kết hôn.
Dù sao nửa năm nữa tôi cũng sẽ tốt nghiệp, vì vậy tôi chuyển ra khỏi ký túc xá của trường và sống cùng cô ấy".
"Chúng tôi bắt đầu thu xếp thủ tục kết hôn".
"Nhưng, anh có biết không? Điều phiền lòng nhất đã xảy ra".
Lý Phong chớp mắt hỏi: "Chẳng lẽ là bạn gái của cậu có vấn đề?"
Loa Nhỏ lắc đầu: "Không phải, bạn gái hiện tại của tôi rất tốt".
"Cô ấy là kiểu phụ nữ cộng viêc, cô ấy cũng không kiểm soát tôi quá nghiêm ngặt".
"Yêu cầu của cô ấy đối với tôi cũng rất đơn giản.
Cô ấy chỉ bảo tôi không được làm loạn thôi.
Tôi thường chơi game suốt đêm, cô ấy cũng không quan tâm lắm".
“Vậy thì tại sao cậu lại thở dài?”, thành thật mà nói, với thân phận của Lý Phong, thì không thể ngồi trong một cái đình trong công viên mà trò chuyện với một thanh niên lêu lổng như thế được.
Tuy nhiên, hiện tại anh có cảm giác rất khó giải thích, giống như anh cũng đã trở thành một thành viên của xã hội, không còn là Chiến thần thượng đẳng nữa.
"Đó là bởi vì có một người bạn gái cũ quay lại tìm tôi.
Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã có được sự đồng ý của gia đình, muốn ở bên tôi và kết hôn với tôi".
"Mà người đó còn là con gái của ông chủ một công ty tập đoàn lớn.
Chúng tôi yêu nhau được một năm rưỡi.
Tôi biết rất rõ mọi thứ về cô ấy.
Cô ấy cũng hiểu rất rõ về tôi.
Hai chúng tôi rất dính nhau, mỗi ngày đều rất ngọt ngào, tính cách cũng rất hợp nhau".
"Nhưng vì gia đình cô ấy phản đối nên cuối cùng chúng tôi chỉ có thể chia tay".
Lý Phong mỉm cười, tình huống hiện tại của Loa Nhỏ thật ra cũng giống với chuyện của Lý Phong.
Lý Phong hỏi Loa Nhỏ: "Vậy cậu nghĩ như thế nào?"
"Không biết nữa, hiện tại tôi đau đầu kinh khủng, anh có biết cái cảm giác đó không?"
"Là cảm giác thích hai người, một ở thì quá khứ và một ở thì hiện tại".
"Những mảnh kí ức tôi từng gắn bó với cô ấy đều hiện lên".
"Mà điều đáng xấu hổ hơn nữa là tôi thực sự muốn bỏ bạn gái hiện tại của mình và sống với cô ấy".
Khi nói chuyện, Loa Nhỏ hít một hơi thật sâu rồi nhả ra một làn khói: "Chết tiệt! Tôi từng nghĩ mình luôn phóng khoáng và cởi mở trong tình cảm, nên tôi mới có tận mấy cuộc tình trong thời đại học ngắn ngủi của mình, cuộc tình ngắn nhất chỉ có một tháng".
"Nhưng bây giờ sao tôi cảm thấy mình như một kẻ ngốc bị mắc kẹt trong tình cảm, không thể thoát ra được ấy".
"Cảm giác rối ren này thực sự quá đau khổ".
"Nó cũng khiến tôi cảm thấy mình là một kẻ khốn nạn.
Tôi thậm chí còn có cảm giác rằng nếu tôi chọn một trong hai, tôi sẽ nợ người kia".
Lý Phong nhìn Loa Nhỏ thật lâu rồi đứng dậy, ngồi bên cạnh Loa Nhỏ, lấy trong túi ra một điếu thuốc, ngậm điếu thuốc trong miệng.
Khi Loa Nhỏ định lấy bật lửa trong túi ra, tay Lý Phong chạm nhẹ vào đầu thuốc, điếu thuốc lập tức bốc cháy.
Lý Phong hít sâu một hơi, sau đó nhả ra hết vòng khói này đến vòng khói khác.
Nhìn thấy kỹ năng hút thuốc tuyệt vời của Lý Phong, Loa Nhỏ không khỏi vỗ tay: "Người anh em, quả là cao thủ, thế mà lúc nãy bảo là không biết hút?"
"Nếu tôi nói với cậu, đây là lần đầu tiên tôi hút thuốc, cậu có tin không?"
Loa Nhỏ liên tục lắc đầu: "Đánh chết cũng không tin".
Lý Phong cười cười, sau đó nói: "Tình cảm, tôi không thể xen vào, cũng không thể nói cho cậu biết cậu nên chọn gì".
"Bởi vì hiện tại tôi cũng rất đau đầu.
"Tôi nghĩ cậu nên làm theo trái tim mình mách bảo".
"Không ai có thể giải quyết mọi việc công bằng, nếu như cậu cảm thấy cậu chọn người này thì người kia sẽ bị thiệt, vậy thì bù vào phần bị thiệt không phải được rồi sao".
Loa Nhỏ lập tức nhảy dựng lên, cậu ta chắp tay hành lễ tỏ ý cảm ơn với Lý Phong, nói: "Người anh em, sau khi nghe anh nói, tôi đã hiểu rồi, cám ơn anh!"
"Tôi quyết định kết hôn với bạn gái hiện tại".
"Tôi sẽ gọi cho bạn gái cũ của tôi ngay bây giờ, bảo cô ấy tìm một người tốt hơn tôi".
Loa Nhỏ là một người thẳng thắn, nói được làm được, cậu ta lấy điện thoại di động ra và gọi điện.
Lúc đầu, cậu ta vẫn cười, trên mặt mang theo trạng thái rất thoải mái, như thể cậu ta đã nghĩ thấu đáo rồi vậy.
Nhưng khi nói chuyện một hồi, sắc mặt của Loa Nhỏ chợt thay đổi, vì cô gái ở đầu dây bên kia có vẻ kích động lạ thường.
"Đình Đình, đừng như thế, đừng như thế".
"Hiện tại anh đã có bạn gái rồi.
Hai bọn anh rất yêu nhau.
Chúng ta đã là quá khứ rồi.
Em nên nhìn về phía trước.
Dựa theo điều kiện của em, muốn tìm kiểu đàn ông tốt nào mà chả có chứ?"
Đầu dây bên kia có một giọng nói rất kích động của một cô gái, giọng nói của cô ấy ngày càng trở nên sắc bén: "Em không quan tâm, em không quan tâm, em chỉ muốn có anh, chỉ có anh! Loa Nhỏ, nếu anh không đến, em sẽ chết cho anh xem!"
"Đình Đình, đừng làm chuyện ngu ngốc, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói".
Lý Phong khẽ cau mày khi nghe thấy giọng nói của cô gái trên điện thoại.
Ngay sau đó, nghe thấy cô gái tên Đình Đình nói: "Em đang ở trong ngôi nhà cũ, nơi ông em sống".
"Em sẽ cho anh nửa ngày.
Nếu anh không tới, em sẽ treo cổ tự vẫn tại nhà ông cho anh xem".
"Đợi sau khi em chết, sẽ trở thành ma, ngày nào cũng chọc phá anh!"
Nói xong, cô gái liền cúp máy.
Sau khi Loa Nhỏ liên tục gọi vài tiếng ở đầu bên này, thấy đầu dây bên kia không phản hồi, Loa Nhỏ không nói gì liền quay đầu chạy đi.
Lý Phong đột nhiên gọi Loa Nhỏ lại: "Chờ một chút!"
Loa Nhỏ chạy được hơn chục mét thì đột ngột dừng lại.
Sau đó, Lý Phong lấy từ trong túi ra một tờ giấy bùa màu vàng, anh gấp tờ giấy lại thành một con hạc giấy trước mặt Loa Nhỏ.
Sau đó, Lý Phong nhẹ nhàng tung hạc giấy lên, trong ánh mắt kinh ngạc của Loa Nhỏ, con hạc chậm rãi bay lên, cuối cùng rơi vào trong tay của Loa Nhỏ.
Lý Phong nói với Loa Nhỏ: "Nếu như gặp phải cái thứ gì nhìn không ra, hoặc là vào chỗ không ra được, thì lấy hạc giấy này ra, nó sẽ đưa cậu rời đi".
"Hãy nhớ, phải luôn đi theo hạc giấy, đừng ngoảnh lại"..
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy