Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Chương 484
209@-“Bẩm giáo chủ, tôi không sợ”.
“Nhưng tôi không hiểu tại sao phải làm như vậy?”
“Hừ!”
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng.
“Bởi vì cái đám dân đen này càng ngày càng lộng hành!”
“Tràn lan khắp nơi”.
“Bọn chúng ảo tưởng được thoát ra khỏi xiếng xích, thoát ra khỏi giai cấp, trở thành tầng lớp thượng lưu!”
“Loại chuyện này tuyệt đối không được phép xảy ra!”
“Vì vậy tôi dự định để gia tộc Nicholas làm mồi câu”.
“Kéo hết đám hổ đói nước ngoài kia vào đây!”
“Chỉ khi thế giới này hỗn loạn, các thế gia mới có thể phất lên một lần nữa!”
Kinh hãi!
Nghe những lời này, Hậu Thụy Minh cảm thấy tin gan mình đập loạn xạ!
Giọng điệu của người đàn ông bên trong cánh cửa vẫn đều đều.
Mỗi lời nói đều đập vào tim Hậu Thụy Minh một cách dữ dội.
“Thế nào gọi là tài phiệt?”
“Thế nào gọi là thế gia?”
“Thế gia tài phiệt tất nhiên phải ở trên đám dân đen rồi”.
“Quy tắc!”
“Phong tục!”
“Pháp luật!”
”Những thứ này không thể trói buộc chúng ta”.
“Ở đất Hoa Hạ rộng lớn này”.
“Thế gia tài phiệt chính là trời!”
Hậu Thụy Minh nghe xong cả người run bần bật!
Từng lời của chủ nhân đứng sau cánh cửa khiến ông ta sửng sốt vô cùng!
Cùng lúc đó, trong lòng ông ta cũng trào dâng nên niềm khao khát vô tận!
Nếu như đúng như những gì chủ nhân ông ta nói.
Vậy thì gia tộc Hậu Thị của bọn họ sắp vươn lê n đỉnh cao mới thật sự!
Giọng của người đàn ông sau cánh cửa dần dần ổn định trở lại.
Ông ta lạnh nhạt nói: “Tiếp theo, cậu chỉ cần tìm cơ hội khiến cho William và Lý Phong đối đầu với nhau”.
“Nếu như Lý Phong chết, nhà họ Lý nhất định sẽ ra tay”.
“Còn nếu William chết, hà hà hà….”
“Ha ha ha ha….”
Tiếng cười của người đàn ông vang vọng trong khu vườn của biệt viện, trong bức tường cổ hàng trăm năm tuổi.
……
Khu vui chơi ở Thiên Môn.
Hứa Hạo Nhiên đi đi lại lại bên ngoài khu vui chơi giải trí.
Trước khi Liễu Ngọc Phân đến Thiên Môn, Hứa Hạo Nhiên rất thoải mái tự do, ngày nào cũng có thể đi bất cứ nào nào tùy thích, không ai quản cậu ta cả.
Bây giờ Liễu Ngọc Phân đến Thiên Môn rồi.
Để tiện cho mẹ vợ nấu nướng, Lý Phong thậm chí đã chi hơn năm mươi triệu để mua một căn biệt thự có mái che.
Mặc dù môi trường thay đổi, nhưng cách dạy con của Liễu Ngọc Phân vẫn như vậy.
Mãi mới rảnh được một tý, Hứa Hạo Nhiên lẻn ra khỏi nhà, đi đến khu vui chơi để hẹn hò với Viên Đa Đa.
Chỉ là Viên Đa Đa đã đến muộn một tiếng so với thời gian đã hẹn rồi.
Không lâu sau, một chiếc Hummer Limousine chạy tới và dừng lại trước mặt Hứa Hạo Nhiên.
Vũ Khuynh Mặc rời đi rồi, nhưng cô ta để xe lại cho Viên Đa Đa.
Dù sao với thân hình của Viên Đa Đa, những chiếc xe bình thường khác không thể khiến cô ấy ngồi thoải mái được.
Viên Đa Đa hôm nay ăn măc rất đẹp, trang điểm rất kỹ lưỡng.
Cô ấy đang mặc một bộ váy công chúa.
Cô ấy còn kẹp một chiếc kẹp tóc rất dễ thương ở trên đầu.
Từ đầu đến chân, tất cả đều là thương hiệu nổi tiếng.
Nhìn trông giống một con búp bê đã được trang trí cẩn thận.
Hứa Hạo Nhiên nhìn Viên Đa Đa với vẻ mặt bất mãn: “Sao bây giờ em mới tới?”
“Anh đã đợi ở đây hơn một tiếng rồi, trời cũng tối rồi đây này”.
Viên Đa Đa có chút ấm ức nói: “Nhà em có chút chuyện”.
“Em nói chuyện điện thoại với bố hơn một tiếng nên là…”
Hứa Hạo Nhiên: “Hừ! Anh nói này sao mấy thế gia tài phiệt các em nhiều chuyện thế nhở?”
Lời của Hứa Hạo Nhiên có ý mỉa mai.
Viên Đa Đa nghe vậy, sắc mặt có hơi thay đổi.
“Chỉ là bảo anh đợi một tí thôi mà, sao anh lại nói khó nghe vậy?”
Hứa Hạo Nhiên: “Một tí? Anh ở đây nhìn trời nhìn đất nhìn mây, đợi suốt hơn một tiếng đồng hồ rồi đấy!”
Hứa Hạo Nhiên xua tay: “Make up vừa thôi, như em mà còn đòi xinh đẹp”.
Viên Đa Đa: “Ý anh là chê em béo, chê em xấu đúng không?”
“Anh không tự nhìn lại bản thân đi, mỏng như que tăm vậy”.
“Mỗi lần lên giường đi ngủ em lại nằm mơ thấy cái kim khâu quần áo của bà nội em”.
Hứa Hạo Nhiên nhảy dựng lên!
“Kim khâu quần áo? Nhà em có cái kim nào dài như thế này à?”
Viên Đa Đa: “Dài thì có ích gì?”
Hứa Hạo Nhiên: “Dài thì có tác dụng gì à, để anh cho em thấy nhé!"
Nói xong, Hứa Hạo Nhiên lao về phía Viên Đa Đa.
Viên Đa Đa: “Anh thả em ra, nếu như anh không buông tay ra em hô lên đấy, tên nhóc thối này!”
Hứa Hạo Nhiên: “Hét đi, hét đi, em hét nữa đi, cái kim khâu mà em nói đang dài ra đây này!”
Viên Đa Đa: “Đáng ghét! Anh bắt nạt em! Á á… anh xấu quá đi!”
“Khụ! Khụ!”
Lúc này, tiếng ho nhẹ của Hứa Mộc Tình truyền tới.
Hai người đang lăn lộn trên mặt đất lập tức tách nhau ra.
“A? Chị, sao chị lại ở đây, anh rể đâu rồi?”
Thấy Hứa Mộc Tình đang cười đứng ở đó, Hứa Hạo Nhiên vội vàng chào hỏi.
Lý Phong lúc này đi tới, nắm lấy vai Hứa Hạo Nhiên, cười nói: “Đi, chúng ta đi mua vé”.
“Anh rể, mua vé một người đi là được rồi, cần gì…..khụ khụ!
Hứa Hạo Nhiên đột nhiên ho dữ dội.
Cánh tay Lý Phong kẹp chặt vào cổ Hứa Hạo Nhiên, vừa đi vừa thì thầm.
“Lát nữa em nhất định phải lừa chị em đến nhà ma trong khu vui chơi nhé”.
Nghe câu này, Hứa Hạo Nhiên ngay lập tức hiểu ý định thật sự của Lý Phong.
Khóe miệng cậu ta khẽ nhếch lên, trên mặt lộ ra một nụ cười gian xảo.
“Hí hí, anh rể, hai chúng ta cùng thuyền mà”.
“Ánh sáng chập chờn trong nhà ma”.
“Còn kích thích hơn nhiều so với ánh sáng trong rạp chiếu phim”.
Hứa Mộc Tình là một nữ doanh nhân mạnh mẽ, đàm phán với hàng trăm khách hàng cũng vẫn luôn tỏ thái độ rất táo bạo, hùng hồn.
Nhưng chỉ cần nghe thấy nhà ma.
Cô sẽ từ chối quyết liệt.
Tuy nhiên, không thể từ chối được Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên, cộng thêm Viên Đa Đa ở bên cạnh nói giúp.
Hứa Mộc Tình chỉ có thể cắn răng cắn lợi đi xếp hàng với Lý Phong.
Công viên giải trí này là công viên lớn nhất nhất ở Thiên Môn, thậm chí là cả khu vực thủ đô và vùng lân cận.
Ngoài một số trò chơi truyền thống, nhà ma ở trước mắt chính là trò đặc biệt kinh dị.
Ngôi nhà ma này không hề kém chất lượng như các công viên giải trí khác.
Bên ngoài trông nó như một tòa nhà bệnh viện.
Lúc này, đám người Lý Phong đang đứng bên ngoài bức tường của tòa nhà này.
Cách một khoảng thời gian, nhân viên sẽ bố trí mười người vào.
Lúc xếp hàng, Hứa Mộc Tình nắm chặt tay Lý Phong.
Bình thường khi ở bên ngoài, Hứa Mộc Tình rất hiếm khi thế này.
Cô trông có vẻ rất căng thẳng!
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
“Nhưng tôi không hiểu tại sao phải làm như vậy?”
“Hừ!”
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng.
“Bởi vì cái đám dân đen này càng ngày càng lộng hành!”
“Tràn lan khắp nơi”.
“Bọn chúng ảo tưởng được thoát ra khỏi xiếng xích, thoát ra khỏi giai cấp, trở thành tầng lớp thượng lưu!”
“Loại chuyện này tuyệt đối không được phép xảy ra!”
“Vì vậy tôi dự định để gia tộc Nicholas làm mồi câu”.
“Kéo hết đám hổ đói nước ngoài kia vào đây!”
“Chỉ khi thế giới này hỗn loạn, các thế gia mới có thể phất lên một lần nữa!”
Kinh hãi!
Nghe những lời này, Hậu Thụy Minh cảm thấy tin gan mình đập loạn xạ!
Giọng điệu của người đàn ông bên trong cánh cửa vẫn đều đều.
Mỗi lời nói đều đập vào tim Hậu Thụy Minh một cách dữ dội.
“Thế nào gọi là tài phiệt?”
“Thế nào gọi là thế gia?”
“Thế gia tài phiệt tất nhiên phải ở trên đám dân đen rồi”.
“Quy tắc!”
“Phong tục!”
“Pháp luật!”
”Những thứ này không thể trói buộc chúng ta”.
“Ở đất Hoa Hạ rộng lớn này”.
“Thế gia tài phiệt chính là trời!”
Hậu Thụy Minh nghe xong cả người run bần bật!
Từng lời của chủ nhân đứng sau cánh cửa khiến ông ta sửng sốt vô cùng!
Cùng lúc đó, trong lòng ông ta cũng trào dâng nên niềm khao khát vô tận!
Nếu như đúng như những gì chủ nhân ông ta nói.
Vậy thì gia tộc Hậu Thị của bọn họ sắp vươn lê n đỉnh cao mới thật sự!
Giọng của người đàn ông sau cánh cửa dần dần ổn định trở lại.
Ông ta lạnh nhạt nói: “Tiếp theo, cậu chỉ cần tìm cơ hội khiến cho William và Lý Phong đối đầu với nhau”.
“Nếu như Lý Phong chết, nhà họ Lý nhất định sẽ ra tay”.
“Còn nếu William chết, hà hà hà….”
“Ha ha ha ha….”
Tiếng cười của người đàn ông vang vọng trong khu vườn của biệt viện, trong bức tường cổ hàng trăm năm tuổi.
……
Khu vui chơi ở Thiên Môn.
Hứa Hạo Nhiên đi đi lại lại bên ngoài khu vui chơi giải trí.
Trước khi Liễu Ngọc Phân đến Thiên Môn, Hứa Hạo Nhiên rất thoải mái tự do, ngày nào cũng có thể đi bất cứ nào nào tùy thích, không ai quản cậu ta cả.
Bây giờ Liễu Ngọc Phân đến Thiên Môn rồi.
Để tiện cho mẹ vợ nấu nướng, Lý Phong thậm chí đã chi hơn năm mươi triệu để mua một căn biệt thự có mái che.
Mặc dù môi trường thay đổi, nhưng cách dạy con của Liễu Ngọc Phân vẫn như vậy.
Mãi mới rảnh được một tý, Hứa Hạo Nhiên lẻn ra khỏi nhà, đi đến khu vui chơi để hẹn hò với Viên Đa Đa.
Chỉ là Viên Đa Đa đã đến muộn một tiếng so với thời gian đã hẹn rồi.
Không lâu sau, một chiếc Hummer Limousine chạy tới và dừng lại trước mặt Hứa Hạo Nhiên.
Vũ Khuynh Mặc rời đi rồi, nhưng cô ta để xe lại cho Viên Đa Đa.
Dù sao với thân hình của Viên Đa Đa, những chiếc xe bình thường khác không thể khiến cô ấy ngồi thoải mái được.
Viên Đa Đa hôm nay ăn măc rất đẹp, trang điểm rất kỹ lưỡng.
Cô ấy đang mặc một bộ váy công chúa.
Cô ấy còn kẹp một chiếc kẹp tóc rất dễ thương ở trên đầu.
Từ đầu đến chân, tất cả đều là thương hiệu nổi tiếng.
Nhìn trông giống một con búp bê đã được trang trí cẩn thận.
Hứa Hạo Nhiên nhìn Viên Đa Đa với vẻ mặt bất mãn: “Sao bây giờ em mới tới?”
“Anh đã đợi ở đây hơn một tiếng rồi, trời cũng tối rồi đây này”.
Viên Đa Đa có chút ấm ức nói: “Nhà em có chút chuyện”.
“Em nói chuyện điện thoại với bố hơn một tiếng nên là…”
Hứa Hạo Nhiên: “Hừ! Anh nói này sao mấy thế gia tài phiệt các em nhiều chuyện thế nhở?”
Lời của Hứa Hạo Nhiên có ý mỉa mai.
Viên Đa Đa nghe vậy, sắc mặt có hơi thay đổi.
“Chỉ là bảo anh đợi một tí thôi mà, sao anh lại nói khó nghe vậy?”
Hứa Hạo Nhiên: “Một tí? Anh ở đây nhìn trời nhìn đất nhìn mây, đợi suốt hơn một tiếng đồng hồ rồi đấy!”
Hứa Hạo Nhiên xua tay: “Make up vừa thôi, như em mà còn đòi xinh đẹp”.
Viên Đa Đa: “Ý anh là chê em béo, chê em xấu đúng không?”
“Anh không tự nhìn lại bản thân đi, mỏng như que tăm vậy”.
“Mỗi lần lên giường đi ngủ em lại nằm mơ thấy cái kim khâu quần áo của bà nội em”.
Hứa Hạo Nhiên nhảy dựng lên!
“Kim khâu quần áo? Nhà em có cái kim nào dài như thế này à?”
Viên Đa Đa: “Dài thì có ích gì?”
Hứa Hạo Nhiên: “Dài thì có tác dụng gì à, để anh cho em thấy nhé!"
Nói xong, Hứa Hạo Nhiên lao về phía Viên Đa Đa.
Viên Đa Đa: “Anh thả em ra, nếu như anh không buông tay ra em hô lên đấy, tên nhóc thối này!”
Hứa Hạo Nhiên: “Hét đi, hét đi, em hét nữa đi, cái kim khâu mà em nói đang dài ra đây này!”
Viên Đa Đa: “Đáng ghét! Anh bắt nạt em! Á á… anh xấu quá đi!”
“Khụ! Khụ!”
Lúc này, tiếng ho nhẹ của Hứa Mộc Tình truyền tới.
Hai người đang lăn lộn trên mặt đất lập tức tách nhau ra.
“A? Chị, sao chị lại ở đây, anh rể đâu rồi?”
Thấy Hứa Mộc Tình đang cười đứng ở đó, Hứa Hạo Nhiên vội vàng chào hỏi.
Lý Phong lúc này đi tới, nắm lấy vai Hứa Hạo Nhiên, cười nói: “Đi, chúng ta đi mua vé”.
“Anh rể, mua vé một người đi là được rồi, cần gì…..khụ khụ!
Hứa Hạo Nhiên đột nhiên ho dữ dội.
Cánh tay Lý Phong kẹp chặt vào cổ Hứa Hạo Nhiên, vừa đi vừa thì thầm.
“Lát nữa em nhất định phải lừa chị em đến nhà ma trong khu vui chơi nhé”.
Nghe câu này, Hứa Hạo Nhiên ngay lập tức hiểu ý định thật sự của Lý Phong.
Khóe miệng cậu ta khẽ nhếch lên, trên mặt lộ ra một nụ cười gian xảo.
“Hí hí, anh rể, hai chúng ta cùng thuyền mà”.
“Ánh sáng chập chờn trong nhà ma”.
“Còn kích thích hơn nhiều so với ánh sáng trong rạp chiếu phim”.
Hứa Mộc Tình là một nữ doanh nhân mạnh mẽ, đàm phán với hàng trăm khách hàng cũng vẫn luôn tỏ thái độ rất táo bạo, hùng hồn.
Nhưng chỉ cần nghe thấy nhà ma.
Cô sẽ từ chối quyết liệt.
Tuy nhiên, không thể từ chối được Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên, cộng thêm Viên Đa Đa ở bên cạnh nói giúp.
Hứa Mộc Tình chỉ có thể cắn răng cắn lợi đi xếp hàng với Lý Phong.
Công viên giải trí này là công viên lớn nhất nhất ở Thiên Môn, thậm chí là cả khu vực thủ đô và vùng lân cận.
Ngoài một số trò chơi truyền thống, nhà ma ở trước mắt chính là trò đặc biệt kinh dị.
Ngôi nhà ma này không hề kém chất lượng như các công viên giải trí khác.
Bên ngoài trông nó như một tòa nhà bệnh viện.
Lúc này, đám người Lý Phong đang đứng bên ngoài bức tường của tòa nhà này.
Cách một khoảng thời gian, nhân viên sẽ bố trí mười người vào.
Lúc xếp hàng, Hứa Mộc Tình nắm chặt tay Lý Phong.
Bình thường khi ở bên ngoài, Hứa Mộc Tình rất hiếm khi thế này.
Cô trông có vẻ rất căng thẳng!
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Đánh giá:
Truyện Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Story
Chương 484
10.0/10 từ 35 lượt.