Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 219

213@-
Ở trong phòng bên cạnh.

Lý Phong và Tang Cẩu lặng lẽ ngồi đối mặt nhau.

Đôi mắt Tang Cẩu cứ nhìn chằm chằm vào Lý Phong.

Căng thẳng!

Đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy lo lắng như vậy khi đối diện với một người.

Tang Cẩu không sợ chết.

Vì để báo thù, ngay cả mạng của mình hắn cũng không cần.

Nhưng mà, một người không sợ chết như hắn, khi ngồi đối diện Lý Phong, lại cảm thấy đầu óc tê dại, tay chân lạnh ngắt.

Hắn không dám nhìn Lý Phong, chỉ có thể cúi đầu nhìn tách trà đặt trên bàn.

Tiếng kêu của Tiền Gia Triết không ngừng vang lên ở phòng bên.

Tiếng hét thảm thiết khiến Tang Cẩu cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Nhưng mà vẫn không bằng được việc chính tay hắn dùng dao đâm xuyên trái tim dơ bẩn của Tiền Gia Triết.

“Có phải cậu cảm thấy làm như thế còn chưa đủ, còn muốn dùng một đao đâm chết tên ở phòng bên cạnh đúng không”.

“Không sai, nếu không phải anh ngăn cản thì tôi đã nhảy qua cửa sổ và đâm chết thằng cặn bã ấy rồi!”

Lý Phong cười nhạt: “Từng có một ông già nát rượu nói với tôi”.

“Khi một con mèo ép con chuột vào ngõ cụt, nó sẽ không lập tức ăn con chuột đó, mà sẽ chơi đùa với nó”.

“Đợi con chuột chết rồi, mới há mồm nuốt con chuột vào bụng”.

“Bởi vì, đối với con mèo, thú vui khi ăn thịt chuột chỉ diễn ra trong vài giây”.

“Nhưng quá trình chơi đùa với con chuột có thể diễn ra rất lâu, rất lâu”.

Tang Cẩu ngẩng đầu nhìn Lý Phong: “Lời của anh là có ý gì?”

“Anh đã ở cùng Tiền Gia Triết một khoảng thời gian, chắc cũng vô cùng hiểu rõ với sự ác độc của cậu ấm của những gia tộc lớn".


“ đã từng nghĩ vì sao bọn chúng lại luôn cho mình đứng trên tất cả chưa?"

“Vì sao bọn chúng có thể không chút thương tiếc đùa giỡn tính mạng của người bình thường”?

Nghe đến đây, Tang Cẩu nhìn chằm chằm Lý Phong, hắn quả thực chưa từng nghĩ tới vấn đề này.

Lúc này, đôi mắt của Lý Phong lóe lên một tia sáng sắc lạnh.

Vào lúc đó, Tang Cẩu đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng, tay chân lạnh ngắt.

Hắn trước đây chưa bao giờ cảm nhận được ý chí giết người mạnh mẽ như thế.

Ngay lúc đó, hắn cho rằng người mình nhìn thấy không phải là người.

Mà là một con hung thú to lớn từ xa xưa!

“Nếu anh muốn báo thù, thì không nên giới hạn mục tiêu của mình vào mỗi Tiền Gia Triết.”

“Anh nên diệt tận gốc rễ của bọn chúng “.

“Mà gốc rễ của bọn chúng chính là gia tộc nhà họ Tiền”.

“Không có gia tộc lớn ở phía sau ủng hộ, không có cha mẹ cưng chiều và dung túng, làm sao có thể sinh ra loại cặn bã như Tiền Gia Triết chứ”!?

“Con bất hiếu, là lỗi của cha, vì sao những tên cậu ấm này không hề sợ hãi, dùng mọi thủ đoạn mà không kiêng dè/ kiêng nể bất cứ một ai?”

“Đó là bởi vì bố mẹ của bọn chúng cũng như thế ”.

“Thậm chí những gì bố mẹ chúng làm còn độc ác, đáng khinh và ghê tớm hơn nhiều!”

Tang Cẩu vô cùng kích động, từng câu từng chữ Lý Phong nói như đâm thẳng vào trái tim hắn.

“Ý anh là, anh định diệt cả gia tộc nhà họ Tiền ư?”

“Gia tộc họ Tiền?” Lý Phong cười lạnh một tiếng, “Một gia tộc họ Tiền nhỏ bé, chẳng qua chỉ là 1 đám cỏ dại trong vườn mà thôi”.

“Tôi muốn diệt một ngọn cỏ, không cần phí sức như thế”.

“Điều tôi phải làm là nhổ sạch đám cỏ dại trên thế giới này”!!

“Tôi muốn hủy diệt toàn bộ nguồn gốc của tội ác này”!!



Đồng tử của Tang Cẩu run rẩy, giọng nói của hắn cũng run lên bần bật: “Vì sao anh lại nói với tôi những điều này”?

“Bởi vì anh là một con chó điên!”

“Trên người anh, tôi không cảm nhận được bất kỳ sự lương thiện nào, anh không phải một người tốt”.

“Nhưng, anh là một người anh trai tốt".

“Lẽ nào anh không hy vọng những người con gái đơn thuần, thiện lương giống em gái anh có thể vô lo vô nghĩ, sống vui vẻ trong thế giới này hay sao?"

Vào ngay lúc này, đầu Tang Cẩu cứ như bị sấm sét đánh vào vậy, như có một luồng điện truyền đi khắp cơ thể hắn.

Hắn đột nhiên đứng lên, chẳng nói chẳng rằng, “uỳnh” một cái, hắn quỳ rạp trước mặt Lý Phong.

Hắn trực tiếp dập đầu ba cái trước mặt Lý Phong.

“Nếu như anh có thể tiêu diệt gia tộc nhà họ Tiền thì từ nay về sau, tôi chính là chó của anh”.

Lý Phong lấy một tập tài liệu trên bàn trà, đưa cho Tang Cẩu: “Trời vừa sáng thì anh liền đưa Tiền Gia Triết trở về Thịnh Đô”.

“Mọi việc đều dựa theo kế hoạch trong đó mà làm, đợi hoàn thành xong việc này, anh hãy đến Đông Hải”.

Tang Cẩu mở túi tài liệu ra nhanh chóng xem lướt qua nội dung bên trong, ánh mắt hắn bỗng rực sáng.

Bàn tay hắn siết chặt lại, thậm chí hắn còn không cảm nhận được móng tay đang cắm sâu vào lòng bàn tay mình.

Phấn khích! Hắn cảm thấy quá phấn khích!

Chỉ cần làm theo kế hoạch trong tập tài liệu, nhà họ Tiền nhất định sẽ diệt vong!

Lúc này, Tang Cẩu do dự một lát, ngẩng đầu hỏi: “Tôi..tôi có thể luyện tập như thuộc hạ của anh không?”

“Anh cảm thấy những người với năng lực luôn giậm chân tại chỗ không tiến bộ có tư cách ở bên cạnh tôi không”?

Tang Cẩu bỗng nhiên gật đầu.

Đối mặt với Lý Phong ở khoảng cách gần như vậy, hắn cảm thấy Lý Phong giống như đại dương, rộng lớn vô cùng, sâu không thấy đáy.

Tang Cẩu nhìn chằm chằm Lý Phong.

Lần đầu tiên hắn lấy hết can đảm, nói: “Tôi sẽ không trở thành gánh nặng của anh".


“Tôi là chó của anh, tôi sẽ mài răng nanh của mình cho thật sắc".

“Sau này anh bảo tôi cắn ai, tôi sẽ cắn kẻ đó!"

Sáng sớm ngày thứ 2, Tang Cẩu lái xe mang theo Tiền Gia Triết đang hấp hối trở về.

Hiện vẫn chưa rõ tung tích của Tiền Lục Quý và một số vệ sĩ.

Tiền Gia Triết được đưa đến bệnh viện ngay lập tức.

Các bác sĩ chuyên khoa hậu môn trực tràng, tiết niệu, răng hàm mặt, nam khoa đều đứng ở khu phòng bệnh VIP.

Nhiều bác sĩ đồng thời điều trị cho Tiền Gia Triết.

Bên ngoài phòng bệnh VIP.

“Bốp!"

Một người phụ nữ tầm 40 tuổi ăn mặc thời thượng và trang điểm xinh đẹp, bà ta tát mạnh vào mặt Tang Cẩu.

“Đồ chó má, mày bảo vệ con trai tao như thế nào đấy hả”?

Tang Cẩu cúi đầu không nói gì.

Người phụ nữ trước mắt hắn là mẹ của Tiền Gia Triết.

Bà ta tên là Tôn Man Lị, là cháu gái của đương nhiệm gia chủ của nhà họ Tôn ở Phúc Châu.

Nhà họ Tiền có được phong quang vô hạn như ngày hôm nay, tất cả đều dựa vào người phụ nữ này.

Vì vậy, địa vị của cô ta ở nhà họ Tiền còn cao hơn gia chủ Tiền Thành Hào.

“Con trai tao mà có mệnh hệ gì, tao không cho mày được sống yên ổn đâu con chó này!”

Vào lúc này, cậu cả nhà họ Tiền Tiền Gia Bình vội vàng chạy vào.

Toàn thân hắn mồ hôi ròng ròng, thở hổn hển như vừa mới chạy một quãng đường dài tới đây.

“Mẹ, em con sao rồi?"

Tiền Gia Bình tuy không phải con ruột của Tôn Man Lị, nhưng mà mối quan hệ giữa Tiền Gia Bình và người mẹ kế Tôn Man Lị này rất tốt.

Chuyện quan trọng nhất là, Tiền Gia Bình rất biết cách đối nhân xử thế.

Hai mẹ con ở chung dưới một mái nhà đã được mười mấy năm rồi, chưa từng cãi nhau lần nào cả.

Tiền Gia Bình cũng đối xử với Tôn Man như mẹ ruột, vô cùng chu đáo và hiếu thảo.

Nhìn thấy Tiền Gia Bình đến, Tôn Man Lị như tìm được chỗ dựa vậy.

Bà ta đột nhiên bật khóc, nói với Tiền Gia Bình.

“Gia Bình ơi, em con giờ thành ra thế này rồi, con nhất định phải báo thù cho nó nhé!”

"Tên hung thủ thực sự tên là Lý Phong, là một tên khốn không biết từ nơi nào chui ra nữa”.

“Con lập tức bảo Hắc Hổ dẫn theo hai an hem đi Đông Hải giết chết Lý Phong, mang đầu của hắn về đây!”

Tiền Gia Bình và Tôn Man Lị có chung một nỗi hận lớn, hắn mặt đầy phẫn nộ nói: “Mẹ yên tâm, bây giờ con sẽ bảo Hắc Hổ dẫn người đi Đông Hải!”

Nhìn Tiền Gia Bình xoay người rời đi, bóng lưng phẫn nộ của hắn ta khiến bà ta cảm thấy vô cùng thoải mái.

Đứa con trai này tuy không phải do bà ta sinh ra, nhưng so với mấy con chó mà bà ta nuôi dưỡng còn tốt hơn nhiều.

Tiền Gia Bình đi được vài bước, một bác sĩ trong khu VIP bước đến và nói gì đó với Tôn Man Lị.

Sau khi nghe xong, sắc mặt Tôn Man Lị đột nhiên trắng bệch, bầu trời như quay cuồng trước mắt, bà ta ngã xuống đất.

Tiền Gia Bình quay người lại, lập tức lao tới, ôm Tôn Man Lị vào longlòng, kêu lên thất thanh: “Mẹ, mẹ làm sao thế?”

Chính vào lúc này, Tiền Thành Hạo cũng mang vài ngườiđi tới từ hành lang bên kia./đi từ hành lang bên kia tới.

Ông ta nhìn thấy Tiền Gia Bình đang ôm Tôn Man Lị vào lòng, Ông ta nhăn mày lại

Tiền Thành Hào đi nhanh về phía trước, vội vội vàng vàng bước về phía trước: “Có chuyện gì vậy”?

Bác sĩ bên cạnh vô cùng cẩn trọng nói: “Ông Tiền, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để chữa trị cho cậu Tiền”.

“Có điều, những vết thương của cậu ấy vô cùng nghiêm trọng, Đặc điểm nam tính của cậu ấy gần như biến mất, sau này sẽ không có con được nữa”.

Tiền Thành Hào kéo cổ Tang Cẩu và nhấc bổng hắn lên, một luồng khí mạnh mẽ tuôn ra từ trên người Tiền Thành Hào, như một cơn địa chấn sóng thần vậy.

Cường giả.

Tiền Thành Hạo là một cường giả thật sự!
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy Truyện Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy Story Chương 219
10.0/10 từ 35 lượt.
loading...