Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Chương 213
213@-Trong giới thượng lưu, Hứa Mộc Tình còn có một biệt danh vô cùng đặc biệt là “Viên ngọc Đông Hải”.
Cô giống như một viên ngọc trai trong sáng thuần khiết.
Tập đoàn Lăng Tiêu tiến vào tỉnh Giang Châu không phải là mối lo ngại của các chủ doanh nghiệp lúc bấy giờ, vì vậy không bị bọn họ chèn ép.
Ngược lại còn khiêm nhường cùng tìm kiếm hướng phát triển chung.
Nói trắng ra là có tiền thì mọi người cùng ‘cá kiếm’ với nhau
Tập đoàn Lăng Tiêu sau khi đã có chỗ đứng ở tỉnh Giang Châu, thì công việc của Hứa Mộc Tình ngày càng nhiều.
Tối nay, Hứa Mộc Tình được mời tham gia một bữa tiệc đấu giá từ thiện.
Lý Phong đưa Hứa Mộc Tình và Trương Hiểu Bình vào đại sảnh trước, sau đó lái xe ra bãi đỗ xe.
Lý Phong chọn một vị trí gần cửa ra vào đại sảnh nhất.
Anh vừa dừng xe, thì bên cạnh có một chiếc Rolls Royce màu vàng kim đột nhiên đi tới.
Tài xế Tiền Lục Quý bấm còi inh ỏi.
Sau đó hắn hạ cửa xuống, chỉ tay về phía Lý Phong.
“Mày mau lái xe ra, tao muốn chỗ này”.
Lý Phong không quan tâm đến hắn, đẩy cửa xe chuẩn bị rời đi.
Tiền Lục Quý vội vàng xuống xe, đứng chặn trước mặt Lý Phong.
Hắn ngửa đầu lên với thái độ ngạo mạn: “Mau cho xe ra cho tao, tao chấm vị trí này rồi”.
Gia tộc Tiền Thị có danh tiếng rất lớn ở Thành Hải.
Là tài xế của Tiền Gia Triết, đương nhiên thân phận và địa vị của hắn cũng vì thế mà tăng lên”.
Hắn nghĩ rằng, tỉnh Giang Châu nhỏ bé này, tất cả mọi người gặp cậu hai nhà hắn đều phải khép nép cúi mình.
Trang phục của Lý Phong rất bình thường.
Tiền Lục Quý đương nhiên coi Lý Phong là tài xế của một ông chủ nhỏ nào đó.
Vì vậy, hắn càng thêm kiêu ngạo.
Lý Phong vẫn phớt lờ hắn, thản nhiên đi qua Tiền Lục Quý.
Nhưng Lý Phong vừa đi được hai bước, thì Tiền Lục Quý dùng tay giữ chặt vai của Lý Phong.
Khi Lý Phong quay người lại, Tiền Lục Quý chỉ một tay vào trán của Lý Phong, lập tức chửi bới.
“Mày mù à? Không nhìn thấy tao lái một chiếc Rolls Royce sao?”
Tiền Lục Quý ưỡn ngực, trợn trừng mắt, không kiêng nể gì cả.
Ở cái tỉnh Giang Châu nhỏ bé này, ai dám hơn thua với nhà họ Tiền thì chính là tự lao đầu vào chỗ chết.
“Biết chủ nhân của chiếc xe này là ai không? Chính là cậu hai nhà họ Tiền!”
“Nếu như biết điều, thì nhanh chóng lái chiếc xe quèn này ra khỏi đây nhanh”.
“Nếu không thì lát nữa tao sẽ bắt ông chủ của mày và mày cùng quỳ xuống cầu xin trước mặt tao đấy!”
Lý Phong nắm lấy ngón tay trỏ của Tiền Lục Quý.
“Mày muốn làm gì? Mày muốn làm gì?!”, Tiền Lục Quý vội vàng muốn rút tay về.
Kết quả, một cơn đau dữ dội đột ngột ập đến.
“Rắc rắc!”
Gãy xương tay!
Cả ngón tay đều mềm oặt xuống.
“Á á!!”
Tiền Lục Quý nắm chặt tay, toát mồ hôi lạnh, liên tục gào thét.
Hắn nhìn bóng lưng Lý Phong, trong mắt rừng rực tia lửa hận thù.
“Cậu chủ nhà tao chính là Tiền Gia Triết, cậu ấy là người thừa kế nhà họ Tiền!”
“Mày dám đánh tao, cậu chủ nhà tao nhất định sẽ không tha cho mày đâu! Mày cứ đợi đấy!”
Nhưng lúc hắn định lùi xe vào chỗ đậu.
Đột nhiên có một chiếc xe nhỏ đi tới, giành trước một bước, ổn định vị trí.
Tiền Lục Quý trừng mắt tức giận.
“Chết tiệt! Bọn dân hèn ở cái đất khỉ gió này đều mù hết à? Không nhìn thấy tao lái chiếc Rolls Royce vàng kim sao?”
Tiền Lục Quý hạ cửa sổ xuống, trợn trừng mắt đang định chửi bới.
Kết quả hắn phát hiện ra một người đàn ông lực lưỡng cao hơn hai mét bước xuống xe.
Ngay lập tức, Tiền Lục Quý bị dọa cho mất hồn, nhanh chóng rụt đầu lại.
Hắn lại đỗ xe ở một chỗ trống khác, nhưng lại có xe giành trước.
Chết tiệt!
Từ lúc Tiền Lục Quý đụng phải Lý Phong, có rất nhiều xe khác đi tới.
Thậm chí còn có những chiếc chiếc xe tải rách nát.
Hắn đành giương mắt nhìn từng vị trí đỗ xe bị người khác chiếm mất.
Trong nháy mắt, bãi đậu xe đã không còn chỗ trống nữa rồi!
Mà những người xuống xe, người sau lại hung hãn hơn người trước.
Hắn tìm một chỗ khác, nhưng vừa nãy bãi đỗ xe rõ ràng vẫn còn trống, bây giờ đã treo đầy các biển hiệu.
Bãi đỗ xe đã đầy!!
Hắn không cam tâm!
Chiếc xe trị giá hơn hai mươi triệu này hắn không dám tùy tiện đỗ bên ngoài!
Nhỡ bị chó mèo cào xước thì phải làm sao!?
Nhưng vừa tiến vào bãi đậu xe.
Bãi đậu xe đã chật kín những chiếc xe nhỏ kỷ quái, rách nát!
Còn có vài chiếc xe nhỏ đang đậu!
Cuối cùng, Tiền Lục Quý cảm thấy rất tức giận.
Hắn trực tiếp đỗ chiếc Rolls Royce vàng kim ở ngay lối vào khách sạn.
“Chết tiệt, tao không tin ai dám động vào chiếc Roll Royce vàng kim quý giá của nhà họ Tiền này!”
Nói xong, Tiền Lục Quý khóa cửa xe, xoay người bước vào sảnh.
Nhưng hắn vừa đi, Vương Tiểu Thất đã đưa theo vài thợ sửa xe chuyên nghiệp, nghênh ngang đi tới.
Vương Tiểu Kỳ nói: “Các anh em, làm việc thôi!”
“Đánh bóng, làm đẹp!”
“Người ta là khách quý từ Thành Hải đến, phải đối đãi thật tốt!”
Một thợ sửa xe nói: “Anh Kỳ, làm thật sao?”
“Chiếc Rolls Royce vàng kim này là bản giới hạn, có tiền cũng không mua được!”
Vương Tiểu Kỳ khịt mũi: “Anh tôi nói rồi, anh ấy không thích nhìn thấy xe màu vàng!”
“Chị dâu tôi thích màu trắng, phun thành màu trắng cho tôi.”
Thợ sửa xe nói: “Màu vàng kim phun thành màu trắng có hơi khó”.
Vương Tiểu Kỳ nảy ra ý khác: “Vậy thì phun đen!”
Khi Hứa Mộc Tình và Trương Hiểu Bình bước vào phòng đấu giá, họ nhìn thấy rất nhiều người đang tụ tập trước mặt họ.
Trong số đó có một người đàn ông lịch lãm trong bộ vest trắng đắt tiền, đặc biệt thu hút sự chú ý.
Cử chỉ của hắn đều mang một loại khí chất đặc biệt.
Với dáng vẻ quý phái lịch lãm, ánh mắt tràn đầy đầy sự tự tin, nụ cười trên môi hắn đã thu hút sự chú ý của rất nhiều phụ nữ.
Hứa Mộc Tình chỉ lạnh nhạt liếc nhìn hắn một cái, sau đó cùng Trương Hiểu Bình tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống.
Sự xuất hiện của Tiền Gia Triết khiến cho rất nhiều giám đốc kinh doanh bò rạp bên cạnh như một con chó, không ngừng vẫy đuôi nịnh nọt để lấy lòng hắn.
Tiền Gia Triết ngoài mặt nở một nụ cười lịch sự, nhưng trong lòng thì không ngừng giễu cợt.
Chờ chút nữa cậu chủ đây sẽ mua hết tất cả vật phẩm đấu giá tối nay.
Để mọi người thấy được sức mạnh của gia đình họ Tiền!
Lúc này, giám đốc tập đoàn thời trang Trương Hữu Lễ đột nhiên nói một câu.
“Cô Hứa đến rồi!”
Tiền Gia Triết hướng theo ánh mắt của mọi người và nhìn về phía Hứa Mộc Tình đang ngồi, hai mắt hắn liền sáng rực lên!
Hắn đã từng gặp qua đủ kiểu phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ có, thuần khiết có, xinh xắn dễ thương cũng có.
Nhưng chưa từng thấy vẻ đẹp nào như của Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình thoạt nhìn cảm thấy rất nhẹ nhàng tinh tế.
Cô giống như tia nắng ban mai.
Ngay cả khi chỉ yên lặng ngồi đó không cần làm gì cũng khiến người khác phải đổ dồn ánh mắt về phía mình.
Tiền Gia Triết lập tức đi về phía Hứa Mộc Tình.
Bước chân của hắn không nhanh, khi khoảng cách với Hứa Mộc Tình càng lúc càng gần, nụ cười tươi rói trên mặt hắn càng thêm phần rực rỡ.
Trương Hữu Lễ chính là tên tay sai, hắn vội vàng giới thiệu Tiền Gia Triết với Hứa Mộc Tình: “Cô Hứa, đây là con trai thứ hai của nhà họ Tiền, Tiền Gia Triết”.
“Cậu Tiền, Cô Hứa là giám đốc của tập đoàn Đông Hải Lăng Tiêu, cô ấy là người đẹp nổi tiếng trong giới kinh doanh của chúng tôi đấy!”
Nhìn Hứa Mộc Tình ở khoảng cách gần, Tiền Gia Triết cảm thấy trong lòng bứt rứt.
Tôi muốn người phụ nữ này!
Tiền Gia Triết hét thầm trong lòng.
Bề ngoài hắn rất bình tĩnh, nụ cười tao nhã.
“Lần đầu tiên gặp mặt cô Hứa đã cho tôi ấn tượng rất sâu sắc! Tôi sợ rằng mình sẽ mất ngủ mấy ngày mất”.
Trong khi nói chuyện, Tiền Gia Triết giơ tay về phía Hứa Mộc Tình.
Tiền Gia Triết tưởng tượng ra cảnh Hứa Mộc Tình ngạc nhiên khi biết được danh tính của hắn, và sau đó bắt tay hắn một cách bẽn lẽn.
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Cô giống như một viên ngọc trai trong sáng thuần khiết.
Tập đoàn Lăng Tiêu tiến vào tỉnh Giang Châu không phải là mối lo ngại của các chủ doanh nghiệp lúc bấy giờ, vì vậy không bị bọn họ chèn ép.
Ngược lại còn khiêm nhường cùng tìm kiếm hướng phát triển chung.
Nói trắng ra là có tiền thì mọi người cùng ‘cá kiếm’ với nhau
Tập đoàn Lăng Tiêu sau khi đã có chỗ đứng ở tỉnh Giang Châu, thì công việc của Hứa Mộc Tình ngày càng nhiều.
Tối nay, Hứa Mộc Tình được mời tham gia một bữa tiệc đấu giá từ thiện.
Lý Phong đưa Hứa Mộc Tình và Trương Hiểu Bình vào đại sảnh trước, sau đó lái xe ra bãi đỗ xe.
Lý Phong chọn một vị trí gần cửa ra vào đại sảnh nhất.
Anh vừa dừng xe, thì bên cạnh có một chiếc Rolls Royce màu vàng kim đột nhiên đi tới.
Tài xế Tiền Lục Quý bấm còi inh ỏi.
Sau đó hắn hạ cửa xuống, chỉ tay về phía Lý Phong.
“Mày mau lái xe ra, tao muốn chỗ này”.
Lý Phong không quan tâm đến hắn, đẩy cửa xe chuẩn bị rời đi.
Tiền Lục Quý vội vàng xuống xe, đứng chặn trước mặt Lý Phong.
Hắn ngửa đầu lên với thái độ ngạo mạn: “Mau cho xe ra cho tao, tao chấm vị trí này rồi”.
Gia tộc Tiền Thị có danh tiếng rất lớn ở Thành Hải.
Là tài xế của Tiền Gia Triết, đương nhiên thân phận và địa vị của hắn cũng vì thế mà tăng lên”.
Hắn nghĩ rằng, tỉnh Giang Châu nhỏ bé này, tất cả mọi người gặp cậu hai nhà hắn đều phải khép nép cúi mình.
Trang phục của Lý Phong rất bình thường.
Tiền Lục Quý đương nhiên coi Lý Phong là tài xế của một ông chủ nhỏ nào đó.
Vì vậy, hắn càng thêm kiêu ngạo.
Lý Phong vẫn phớt lờ hắn, thản nhiên đi qua Tiền Lục Quý.
Nhưng Lý Phong vừa đi được hai bước, thì Tiền Lục Quý dùng tay giữ chặt vai của Lý Phong.
Khi Lý Phong quay người lại, Tiền Lục Quý chỉ một tay vào trán của Lý Phong, lập tức chửi bới.
“Mày mù à? Không nhìn thấy tao lái một chiếc Rolls Royce sao?”
Tiền Lục Quý ưỡn ngực, trợn trừng mắt, không kiêng nể gì cả.
Ở cái tỉnh Giang Châu nhỏ bé này, ai dám hơn thua với nhà họ Tiền thì chính là tự lao đầu vào chỗ chết.
“Biết chủ nhân của chiếc xe này là ai không? Chính là cậu hai nhà họ Tiền!”
“Nếu như biết điều, thì nhanh chóng lái chiếc xe quèn này ra khỏi đây nhanh”.
“Nếu không thì lát nữa tao sẽ bắt ông chủ của mày và mày cùng quỳ xuống cầu xin trước mặt tao đấy!”
Lý Phong nắm lấy ngón tay trỏ của Tiền Lục Quý.
“Mày muốn làm gì? Mày muốn làm gì?!”, Tiền Lục Quý vội vàng muốn rút tay về.
Kết quả, một cơn đau dữ dội đột ngột ập đến.
“Rắc rắc!”
Gãy xương tay!
Cả ngón tay đều mềm oặt xuống.
“Á á!!”
Tiền Lục Quý nắm chặt tay, toát mồ hôi lạnh, liên tục gào thét.
Hắn nhìn bóng lưng Lý Phong, trong mắt rừng rực tia lửa hận thù.
“Cậu chủ nhà tao chính là Tiền Gia Triết, cậu ấy là người thừa kế nhà họ Tiền!”
“Mày dám đánh tao, cậu chủ nhà tao nhất định sẽ không tha cho mày đâu! Mày cứ đợi đấy!”
Nhưng lúc hắn định lùi xe vào chỗ đậu.
Đột nhiên có một chiếc xe nhỏ đi tới, giành trước một bước, ổn định vị trí.
Tiền Lục Quý trừng mắt tức giận.
“Chết tiệt! Bọn dân hèn ở cái đất khỉ gió này đều mù hết à? Không nhìn thấy tao lái chiếc Rolls Royce vàng kim sao?”
Tiền Lục Quý hạ cửa sổ xuống, trợn trừng mắt đang định chửi bới.
Kết quả hắn phát hiện ra một người đàn ông lực lưỡng cao hơn hai mét bước xuống xe.
Ngay lập tức, Tiền Lục Quý bị dọa cho mất hồn, nhanh chóng rụt đầu lại.
Hắn lại đỗ xe ở một chỗ trống khác, nhưng lại có xe giành trước.
Chết tiệt!
Từ lúc Tiền Lục Quý đụng phải Lý Phong, có rất nhiều xe khác đi tới.
Thậm chí còn có những chiếc chiếc xe tải rách nát.
Hắn đành giương mắt nhìn từng vị trí đỗ xe bị người khác chiếm mất.
Trong nháy mắt, bãi đậu xe đã không còn chỗ trống nữa rồi!
Mà những người xuống xe, người sau lại hung hãn hơn người trước.
Hắn tìm một chỗ khác, nhưng vừa nãy bãi đỗ xe rõ ràng vẫn còn trống, bây giờ đã treo đầy các biển hiệu.
Bãi đỗ xe đã đầy!!
Hắn không cam tâm!
Chiếc xe trị giá hơn hai mươi triệu này hắn không dám tùy tiện đỗ bên ngoài!
Nhỡ bị chó mèo cào xước thì phải làm sao!?
Nhưng vừa tiến vào bãi đậu xe.
Bãi đậu xe đã chật kín những chiếc xe nhỏ kỷ quái, rách nát!
Còn có vài chiếc xe nhỏ đang đậu!
Cuối cùng, Tiền Lục Quý cảm thấy rất tức giận.
Hắn trực tiếp đỗ chiếc Rolls Royce vàng kim ở ngay lối vào khách sạn.
“Chết tiệt, tao không tin ai dám động vào chiếc Roll Royce vàng kim quý giá của nhà họ Tiền này!”
Nói xong, Tiền Lục Quý khóa cửa xe, xoay người bước vào sảnh.
Nhưng hắn vừa đi, Vương Tiểu Thất đã đưa theo vài thợ sửa xe chuyên nghiệp, nghênh ngang đi tới.
Vương Tiểu Kỳ nói: “Các anh em, làm việc thôi!”
“Đánh bóng, làm đẹp!”
“Người ta là khách quý từ Thành Hải đến, phải đối đãi thật tốt!”
Một thợ sửa xe nói: “Anh Kỳ, làm thật sao?”
“Chiếc Rolls Royce vàng kim này là bản giới hạn, có tiền cũng không mua được!”
Vương Tiểu Kỳ khịt mũi: “Anh tôi nói rồi, anh ấy không thích nhìn thấy xe màu vàng!”
“Chị dâu tôi thích màu trắng, phun thành màu trắng cho tôi.”
Thợ sửa xe nói: “Màu vàng kim phun thành màu trắng có hơi khó”.
Vương Tiểu Kỳ nảy ra ý khác: “Vậy thì phun đen!”
Khi Hứa Mộc Tình và Trương Hiểu Bình bước vào phòng đấu giá, họ nhìn thấy rất nhiều người đang tụ tập trước mặt họ.
Trong số đó có một người đàn ông lịch lãm trong bộ vest trắng đắt tiền, đặc biệt thu hút sự chú ý.
Cử chỉ của hắn đều mang một loại khí chất đặc biệt.
Với dáng vẻ quý phái lịch lãm, ánh mắt tràn đầy đầy sự tự tin, nụ cười trên môi hắn đã thu hút sự chú ý của rất nhiều phụ nữ.
Hứa Mộc Tình chỉ lạnh nhạt liếc nhìn hắn một cái, sau đó cùng Trương Hiểu Bình tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống.
Sự xuất hiện của Tiền Gia Triết khiến cho rất nhiều giám đốc kinh doanh bò rạp bên cạnh như một con chó, không ngừng vẫy đuôi nịnh nọt để lấy lòng hắn.
Tiền Gia Triết ngoài mặt nở một nụ cười lịch sự, nhưng trong lòng thì không ngừng giễu cợt.
Chờ chút nữa cậu chủ đây sẽ mua hết tất cả vật phẩm đấu giá tối nay.
Để mọi người thấy được sức mạnh của gia đình họ Tiền!
Lúc này, giám đốc tập đoàn thời trang Trương Hữu Lễ đột nhiên nói một câu.
“Cô Hứa đến rồi!”
Tiền Gia Triết hướng theo ánh mắt của mọi người và nhìn về phía Hứa Mộc Tình đang ngồi, hai mắt hắn liền sáng rực lên!
Hắn đã từng gặp qua đủ kiểu phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ có, thuần khiết có, xinh xắn dễ thương cũng có.
Nhưng chưa từng thấy vẻ đẹp nào như của Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình thoạt nhìn cảm thấy rất nhẹ nhàng tinh tế.
Cô giống như tia nắng ban mai.
Ngay cả khi chỉ yên lặng ngồi đó không cần làm gì cũng khiến người khác phải đổ dồn ánh mắt về phía mình.
Tiền Gia Triết lập tức đi về phía Hứa Mộc Tình.
Bước chân của hắn không nhanh, khi khoảng cách với Hứa Mộc Tình càng lúc càng gần, nụ cười tươi rói trên mặt hắn càng thêm phần rực rỡ.
Trương Hữu Lễ chính là tên tay sai, hắn vội vàng giới thiệu Tiền Gia Triết với Hứa Mộc Tình: “Cô Hứa, đây là con trai thứ hai của nhà họ Tiền, Tiền Gia Triết”.
“Cậu Tiền, Cô Hứa là giám đốc của tập đoàn Đông Hải Lăng Tiêu, cô ấy là người đẹp nổi tiếng trong giới kinh doanh của chúng tôi đấy!”
Nhìn Hứa Mộc Tình ở khoảng cách gần, Tiền Gia Triết cảm thấy trong lòng bứt rứt.
Tôi muốn người phụ nữ này!
Tiền Gia Triết hét thầm trong lòng.
Bề ngoài hắn rất bình tĩnh, nụ cười tao nhã.
“Lần đầu tiên gặp mặt cô Hứa đã cho tôi ấn tượng rất sâu sắc! Tôi sợ rằng mình sẽ mất ngủ mấy ngày mất”.
Trong khi nói chuyện, Tiền Gia Triết giơ tay về phía Hứa Mộc Tình.
Tiền Gia Triết tưởng tượng ra cảnh Hứa Mộc Tình ngạc nhiên khi biết được danh tính của hắn, và sau đó bắt tay hắn một cách bẽn lẽn.
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Đánh giá:
Truyện Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
Story
Chương 213
10.0/10 từ 35 lượt.