Hết Mực Cưng Chiều

Chương 18: Chương 18

243@-


*Ruỳnh*
Cửa lớn bị hắn thô bạo đạp mở, ôm trong tay thiếu niên được bao bọc cẩn thận trong lớp áo dạ lớn.

Tần lão cùng hạ nhân trên dưới bị dọa đến tim đều nhảy ra ngoài.

Mạc Chính Hoan một đường gấp gáp lên phòng ngủ.

Tần Lão thấy hắn hấp tấp vội vàng, hơi thở loạn nhịp cũng đoán được ít nhiều.

Ông cho người hầu hôm nay đều đi nghỉ sớm, tránh quấy rầy Mạc Thiếu hành sự.
Nhất Bảo được hắn ôm trong lòng che chở, cảm nhận gấp gáp của hắn không khỏi đỏ mặt.

Mạc Chính Hoan đặt bảo bối trong lòng lên giường lớn êm ái.

Nhìn cậu vì nóng bức mà chảy một lớp mồ hôi, nhẹ nhàng giúp cậu gạt tóc mái che lấp khuân mặt nhỏ.
Đôi môi lạnh lẽo của hắn dần lướt qua trán, mũi rồi chạm đến bờ môi mềm mại của thiếu niên.
Chen vào khoang miệng ấm nóng khuấy đảo từng hồi, tay hắn nhẹ nhàng luồn xuống lớp áo.

Cảm nhận làn da ấm nóng mềm mại, mỗi nơi hắn chạm tới đều đều k1ch thích run rẩy.

Gấp gáp lột xuống kiện đồ vướng víu.

Hắn cảm nhận hạ th@n đã trướng đến phát đau.
Buông đôi môi bị hành hạ đến sưng đỏ, Nhất Bảo ngượng ngùng nghiêng đầu, chôn nửa khuân mặt xuống dưới gối.

Khuân mặt nhỏ ngượng ngùng đỏ lên, đôi mắt óng ánh nước lộ xu@n tình dưới ánh trăng càng câu nhân.
"Bảo Bảo..

sẽ có chút đau, không nhịn được phải nói cho anh biết.."
Cẩn thận khai mở từng chút bên trong.

Cảm giác lạnh lẽo của chất bôi trơn cùng sự c@ng trướng khó chịu khiến Nhất Bảo nhẹ uốn éo kêu r3n.
"Ưm..

ức"
"Bảo Bảo.."
Mạc Chính Hoan cố tình khiêu khích vật nhỏ thẳng đầu làm giảm sự chú ý đến nơi tư m@t.

Thành công khiến mèo con phấn khích.

Chiếm lấy khoang miệng ẩm ướt, gặm nhấm từng chút vị ngọt bên trong.

Nhất Bảo trên dưới đều bị tấn công đến mê man.
"Ahh! Ưm..."
Bỗng nhiên cảm nhận thân thể bảo bối giật nảy, vật nhỏ cũng rỉ ra chút bạch dịch.

Buông tha môi nhỏ đang r3n rỉ liên hồi, Mạc Chính Hoan cười híp mắt nhìn cậu.




Ngón tay điên cuồng khiêu khích nơi mẫn c ảm bên trong.
"Kh..không..

ưm..hah..

đừng mà...!hức.."
Nhất Bảo cảm nhận điểm kh0ái cảm bị chà đạp, thân thể giật nảy rồi uốn một đường cong.

Mạc Chính Hoan thừa cơ ngậm lấy một bên bầu ng ực căng cứng mê người.

Cả thân người cậu vô lực rơi xuống nệm.

Hai mắt đều trống rỗng, thân thể vẫn liên tục run rẩy ửng đỏ.

Mạc Chính Hoan bài khai hạ th@n đã ngẩng cao đầu.

Đặt đến sát nơi tư m@t khai mở.

Hạ th@n to lớn đi vào có chút trướng đau.

"Ưm! Th..thiếu gia..

lớn quá..không..

không được..

hức"
Nhất Bảo cảm nhận nơi phía dưới bị bài khai như muốn xé toạc.

Mạc Chính Hoan hơi thở hỗn loạn, bắt lấy đôi môi căng mọng chà đạp khiến cậu chỉ có thể ưm a vài tiếng.

Hắn đẩy hông đỉnh vào trong một chút.

Nơi tư m@t bị trướng đau siết lại khiến mày kiếm hắn nhăn lại.

"Bảo bảo, thả lỏng chút..

cắn chết chồng em rồi!"
"Hức..

thiếu gia..hức..

lớn lắm...!nhỏ lại chút đi mà..

hức hức"
Mạc Chính Hoan vô lực nhìn bảo bối khóc lóc.

Bảo hắn làm thu nhỏ được đây? Nhẹ nhành cầm lấy hạ bộ nhỏ đang run rẩy x0a nắn, lại m*t lấy đầu lưỡi khuấy đảo, k1ch thích truyền đến khiến Nhất Bảo quên đi nơi c@ng trướng phía dưới, thân thể cũng nhẹ nhàng thả lỏng..
Hắn cẩn thận thăm dò, nơi tư m@t tiết ra dịch ruột kết hợp chất bôi trơn khiến hắn dễ dàng đưa đại vật tiến công.

Mạc Chính Hoan đỉnh mạnh hông đến hoa tâm bên trong.

"Ahhhh!"
Nhất Bảo cảm nhận c@ng trướng phía dưới, vừa đau lại có chút k1ch thích.

Mạc Chính Hoan ghé lại đôi tai hồng nhuận nhẹ nhàng dỗ dành.

"Bảo Bảo..

thả lỏng chút.."
Nhất Bảo hai khóe mắt đều vương đầy giọt lệ nóng hổi.

Hai bàn tay nhỏ cấu lấy thắt lưng hắn thành nhiều vệt đỏ.

Cậu nhẹ nhàng thả lỏng thân thể, Mạc Chính Hoan để cậu từ từ tiếp nhận vật lớn căng phồng.

Trong mắt hắn bây giờ có bao nhiêu kiên nhẫn.

Nhẹ nhàng ôm lấy eo cậu, hôn lên khuân mặt đỏ chín dỗ dành.

Thiếu niên cũng ôm hắn, hưởng thụ sự âu yếm của nam nhân.

Nhất Bảo nhìn hắn kiên nhẫn ra vào, trên mặt đã đổ một tầng mồ hôi, mày kiếm nhăn lại đủ biết hắn có bao nhiêu chật vật.

Nam nhân này vì yêu cậu nên nhẫn nhịn từng chút một.

Cậu cũng có thể vì nam nhận chịu đựng một chút đau đớn.
"Thiếu..

gia..

hức..


có thể..

có thể rồi.."
Mạc Chính Hoan nhìn đôi môi hồng nhuận đang mấp máy, mập mờ thấy được cái lưỡi nhỏ cùng lóng lánh nước bọt.

Chiếm lấy khoang miệng mê người.

Thân dưới hắn dần luật động, không khỏi khiến Nhất Bảo có chút run rẩy, đuôi mày tinh tú nhíu lại với nhau.

Hắn tìm kiếm trong tư mật, cuối cùng đỉnh vào nơi mẫn c ảm khiến thiếu niên dưới thân không khỏi cong thân mình.


Trên đỉnh vật nhỏ cũng rỉ ra bạch dịch đặc sệt.
Bắt được điểm yếu của cậu, Hắn liền không thương tiếc chà đạp vào nơi đó.

Nhất Bảo cong người chịu đựng từng cái đỉnh hông.

Tiểu Bảo Bảo vừa bắn lại muốn bắn thêm một lần.

"Ahh..

ưm..

hah..hah..

bắn..

em muốn bắn.."
"Quá..

lớn..

đừng mà..hức..

đừng đỉnh nơi đó! Thiếu gia..

đừng.."
Thiếu niên dưới thân điên cuồng r3n rỉ, nói tư mật lại co rút kinh hồn suýt chút nữa đã khiến nam nhân cao trào.

Hôn lấy môi nhỏ đang mấp máy, cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm, nước bọt theo luật động của bọn họ chảy ra ngoài khoang miệng, thực *** loạn.
Một tay hắn x0a nắn hai viên khỏa ngọc trước ngực, tay kia nắn hạ th@n đang c@ng trướng muốn bắn chả cậu.
Tiếng ba ba ba vang khắp phòng lớn, giường lớn theo từng cú đẩy của hắn mà cọt kẹt vang lên.

Nhất Bảo không chịu nổi k1ch thích quá lớn chẳng mấy chốc đã phun trào.

Mạc Chính Hoan không để cậu kịp hồi sức đã liên tục va chạm khiến thiếu niên điên cuồng cầu xin.
"Hức..

không..

đừng mà..ahh..

em vừa..

mới ra..hức..ahhh..

không được nữa..

chết mất..


hức..Thiếu gia..

chết mất..ahhhh"
Hắn ra ra vào vào cả trăm cái nữa mới đỉnh mạnh hông vào hoa tâm mà bắn.

Nhất Bảo bị hắn đỉnh đến cong người run rẩy, lại bắn thêm một lần.

Vô lực ngã người xuống nệm, hai mắt đều không có tiêu cự, l ồng ngưc phập phồng liên hồi, thỉnh thoảng lại co giật người.

Hai tay nắm chặt ga trả giường đến nhăn nhúm cũng không còn sức mà buông lỏng.
Tiếng kẽo kẹt cuối cùng cũng chịu dừng lại.

Hắn tuy còn muốn thêm vài lần, những sợ bảo bối sẽ bị dọa chạy nên cũng không dám.

Hắn ôm lấy cậu chờ đợt kh0ái cảm đi qua, hài lòng xoa hai bên má phấn hồng.

Hôn chụt một cái lên môi nhỏ đang kẽ mở.

"Bảo Bảo..

anh yêu em"
Nhất Bảo trước khi thiếp đi liền nghe thấy lời hắn nói, cả tâm đều rung động.
"Em..

cũng yêu thiếu gia..!"
Mạc Chính Hoan dịu dàng nhìn bảo bối chìm vào giấc ngủ, cẩn thận đưa cậu vào phòng tắm lớn tẩy rửa.

Quản Gia Tần ngồi nghiêm chỉnh dưới khách phòng cùng hai hạ nhân trung tuổi.

Nghe thấy tiếng chuông nhẹ vang lên, thức thời không ai nói một câu liền lên dọn dẹp rồi thay ga trải.

Nhanh chóng làm mọi thứ rồi rời đi không một tiếng động.

Tần Quản Gia nhẹ nhàng đặt một lọ cao bôi lạnh chuyên dụng trên tủ đầu giường rồi cũng may chóng lui ra nhoài.

Mạc Chính Hoan hài lòng ôm lấy bảo bối, xoa nhẹ
thắt lưng đã rã rời.

Cẩn thận bôi cao lạnh vào nơi tư m@t đã sưng lên.

Nhìn từng dấu hôn trải dài khắp th@n thể trắng nõn.

Hắn thõa mãn cười.
Cuối cùng cũng bắt được người về tay rồi..

.



Hết Mực Cưng Chiều
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hết Mực Cưng Chiều Truyện Hết Mực Cưng Chiều Story Chương 18: Chương 18
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...